- 1. Phẩm Vấn Ðáp
- 2. Phẩm Tư Duy
- 3. Phẩm Tam Muội Hành
- 4. Phẩm Thấy Phật
- 5. Phẩm Chánh Tín
- 6. Phẩm Quán Sát
- 7. Phẩm Giới Hạnh Ðầy Ðủ
- 8. Phẩm Thọ Ký
- 9. Phẩm Công Ðức Thọ Trì
- 10. Phẩm Mau Chứng Bồ Ðề
- 11. Phẩm Ðầy Ðủ Năm Pháp
- 12. Phẩm Xa Lìa Phân Biệt
- 13. Phẩm Vô Tránh Hạnh
- 14. Phẩm Pháp Bất Cộng
- 15. Phẩm Công Ðức Tùy Hỷ
- 16. Phẩm Phụng Sự Pháp Sư
- 17. Phẩm Chúc Lụy
- Đôi Lời Sau Kinh Văn Thù Sở Thuyết Bát Nhã
- Vài Hàng Sau Kinh Bát Chu Tam Muội
Ðời Tùy Tam Tạng, Khất Ða và Cấp Ða
Việt dịch: HT Thích Minh Lễ
Phẩm Thứ Năm - Chánh Tín
Đức Thế Tôn lại bảo Hiền Hộ:
Nầy Hiền Hộ! Nếu có đại Bồ tát nào cầu báu vật tam muội như thế, nên cần siêng năng hăng hái tu học tự nhiên sẽ được nhập tam muội nầy.
Hiền Hộ! Thí như có người đi trên chiếc thuyền lớn vào bể cả tha hồ chở đầy những báu vật hy hữu, vượt qua hết những nỗi khó khăn to tát giờ đây kề cận bên bờ, bỗng đâu thuyền bị vỡ chìm mang theo hết những châu báu. Ngay khi đó các người ở Diêm Phù Đề nầy hô hoảng lên lòng cực kỳ khổ sở vì sự kiện mất châu báo vô giá như thế. Nầy Hiền Hộ! Cũng giống như vậy, như có kẻ thiện nam thiện nữ nào tai nghe được báu tam muội nầy lại không in chép đọc tụng, thọ trì, lại cũng không nghĩ sẽ thực hành như pháp. Nầy Hiền Hộ! Ngay lúc đó tất cả trời thần ở cả thế gian cũng nên kêu to lên như vậy sanh sự sót thương vô hạn và nói rằng: Các chúng sanh nầy rất đáng thương xót, tại sao ngay ở báu vật tam muội siêu việt của chư Phật Thế Tôn, được các ngài ca ngợi, các ngài ấn chứng, các ngài dạy dỗ, công đức tối thượng mà các ngài đã thành tựu viên mãn không còn thiếu sót, hàng Bồ tát nghe được rồi hết lòng siêng năng tu học, tại sao kẻ đặng nghe trở lại bỏ rơi không ra công in chép, không thích đọc tụng, không thể thọ trì, không giải thích được nghĩa lý cũng không có khả năng suy tưởng sống trong pháp nầy! Hạng chúng sanh biếng nhát như thế tương lai sẽ chịu sự thiệt hại lớn lao.
Nầy Hiền Hộ! Thí dụ như có người cầm khúc chiên đàn đỏ tía đưa cho kẻ ngu si xem, hắn ta vì ngu si nên nghĩ tưởng khúc chiên đàn là vật dơ bẩn. Khi ấy chủ nhân mua chiên đàn là kẻ trí bảo hắn rằng: Ông đừng nên đối với khúc chiên đàn nầy lại nghĩ cho là vật dơ bẩn. Tại sao? Vì chiên đàn nầy rất tinh sạch hương thơm đệ nhứt, giờ đây ông do duyên cớ gì lại nghĩ ngược cho là dơ bẩn? Nếu như ông không tin hãy thử ngửi coi là thối hay thơm và ông cũng nên mở to mắt ra để xem sắc vân của chiên đàn là xấu hay đẹp, tròn trịa hay ghồ ghề? Kẻ ngu si dù được nghe người trí nói thế bằng đủ mọi cách nhưng vì do ngu si hắn trở lại sanh lòng ghen ghét lấy tay bịt mũi không thèm ngửi, che mắt lại không thèm nhìn.
Cũng giống như vậy đó Hiền Hộ! Trong đời tương lai sẽ có hạng tỳ kheo hung ác oán ghét kinh nầy, hạng nầy không biết tu tập thân, giới, tâm, huệ, ngu si vô trí như con dê trắng ngây ngô khờ khạo. Kẻ hung ác nầy vì do kém phước nên dù có nghe kinh điển vi diệu Chánh niệm chư Phật hiện tiền tam muội như vậy cũng không cần in chép, không đọc tụng được, cũng không có khả năng thọ trì, không thể suy tưởng không có năng lực nói cho kẻ khác hiểu biết lại cũng không sanh tâm tùy hỷ rộng rãi, làm thế nào để được tu hành như lời Phật dạy. Lại có khi họ nghĩ rằng: Kinh điển nầy không phải Phật dạy mà kẻ ác tự trứ tác văn chương rồi nói dối là kinh Phật.
Nầy Hiền Hộ! Ông nên biết hạng như trên đã vĩnh viển bỏ rơi báu vật tối thượng vi diệu như kẻ ngu si kia thấy gỗ chiên đàn lại tự che mắt bịt mũi không cần ngửi nhìn. Như có kẻ tỳ kheo tín căn sâu dày huệ nhãn sáng suốt đã từng gần gũi cúng dường pháp, tu hành như lời các ngài dạy, vun trồng nhiều căn lành, tỳ kheo nầy nghe được tam muội Bồ tát niệm như Phật hiện tiền liền vâng lãnh đọc tụng, suy gẫm nghĩa lý thực hành tam muội, đắc được tam muội nầy rồi dạo chơi các thế giới Phật, khắp giảng nói cho kẻ khác nghe giải thích các ý nghĩa sâu xa, thường nguyện như thế nầy: Sẽ làm cho kinh điển dạy về môn tam muội Bồ tát niệm Phật được truyền bá rộng rãi trong đời và hằng tồn tại ở thế gian.
Phật bảo Hiền Hộ:
Ta lại nói cho ông nghe: Lúc ta đang đối trước tất cả thế gian Phạm thiên, Ma vương, Sa môn, Bà la môn và các trời người a tu la v.v... dạy về môn tam muội vi diệu nầy nếu có thiện nam thiện nữ nào nghe rồi tùy hỷ đọc tụng thọ trì niệm Phật tam muội suy gẫm tin hiểu phát lời như vầy: "Đây chơn thật là lời Phật nói", nên biết người nầy đã tom góp phước đức rất nhiều không thễ nghĩ lường được.
Nầy Hiền Hộ! Nếu có thiện nam thiện nữ nào dùng các thứ châu báo đầy cả tam thiên đại thiên thế giới dùng để cúng dường tất cả đức Phật, Như Lai, Ứng Cúng, Chánh đẳng giác được công đức dù to tát nhưng sánh với công đức người trì kinh nầy trăm, ngàn, muôn phần không được một, cho đến không được một phần trong vô lượng, vô biên a tăng kỳ.
Khi
đó Thế Tôn nói lên bài kệ để lập lại nghĩa trên:
Kẻ
ngu
mê u tối
Buông
lung,
căn chưa thuần
Bị
bạn
ác phá hoại
Không
có
tâm chánh tín
Phá
giới
tạo các tội
Chấp
say
đắm ngã mạn
Họ
đều
nói kinh nầy
Không
phải
lời Phật nói.
Kẻ
nào
đối kinh nầy
Nghe
rồi
sanh vui vẻ,
Kẻ
nầy
không nghi nan
Không
nói
là ngụy tạo.
Như
kẻ
giới thanh tịnh
Kính
pháp
sanh tôn trọng
Báu
vật
đầy tam thiên
Đem
cúng
dường chư Phật
Để
cầu
đại bồ đề
Phước
đó
khó thể nói
Nếu
có
các tỳ kheo
Nghe
Phật
ca ngợi định
Vừa
nghe
sanh tin nhận
Phước
đức
hơn kẻ trên.
Nầy Hiền Hộ! Có hạng Bồ tát hoặc tại gia hay xuất gia nghe được môn tam muội nầy không sợ hãi hủy báng, nghe rồi vui theo sanh tăm kính tin quyết định chơn thật không còn nghi ngờ gì nữa, chịu đọc tụng thọ trì suy gẫm ý nghĩa. Nầy Hiền Hộ! Các hạng người như trên đức Thế Tôn đã thấy biết hiễu hết về họ cả hết rồi.
Nầy Hiền Hộ! Nếu ai có khả năng đọc tụng thọ trì tưởng nhớ môn tam muội nầy họ không bao giờ làm việc ác, không phá vỡ tịnh giới, không hủy hoại chánh tín, không theo bọn tà kiến. Hiền Hộ! Thiện nam và thiện nữ nầy phân biệt một cách hoàn hảo, thành tựu đức suy tư, hoàn toàn có tín tâm đối với pháp nầy lại có khả năng thọ trì gìn giữ. Hiền Hộ! Ông nên biết rằng kẻ nầy đã từng trải qua trăm ngàn vô lượng vô biên các đức Như Lai đời quá khứ tu hành cúng dường vun trồng căn lành mới có năng lực vừa nghe môn tam muội niệm Phật hiện tiền, nghe rồi phát lòng tin nhận tâm mở mang ý hiểu biết cho đây là chơn thật không còn nghi hoặc, đã được nghe xong lại ưa thích in chép đọc tụng thọ trì cho đến đem ý nghĩa sâu rộng ra giảng cho người khác biết. Tại sao lại làm như thế? Nầy Hiền Hộ! Là vì các thiện nam và thiện nữ nầy đã từng đích thân nghe các Đức Như Lai đời quá khứ nói về môn tam muội nầy rồi đọc tụng thọ trì. Vì lý do nầy, sau khi Đức Như Lai nhập diệt khoảng cuối năm trăm năm sau lúc chánh pháp sắp hoại diệt lại còn nghe được môn tam muội nầy, nghe rồi lại sanh tâm tin nhận không có sợ hãi kinh hoàng thối lui, lòng còn vui mừng khấp khởi ra công đọc tụng thọ trì suy gẫm ý nghĩa lại đem nói cho kẻ khác nghe cho đến trọn cả ngày đêm thực hành môn tam muội nầy.
Hiền
Hộ! Nếu có ai nghe về môn tam muội nầy không sợ hãi, không
thối lui, không hủy báng, nghe rồi lại vui theo, chịu suy gẫm
kỹ lưỡng, nhập pháp nầy là chơn thật, tâm mở mang trí
hiểu biết rồi chỉ tạm thời ca ngợi cho người khác nghe,
cũng đã thu hoạch phước đức vượt bực không thể tính
đếm được, còn nói gì đến việc có thể đọc tụng thọ
trì siêng năng tưởng nhớ để thực hành nói cho kẻ khác
nghe, trọn cả ngày đêm tu môn tam muội Niệm Phật. Hiền
Hộ! Ông phải biết thiện nam thiện nữ nầy nhơn việc trên
đã thu hoạch được vô lượng vô số công đức vĩ đại
trụ bực bất thối chuyển, tùy theo tâm nguyện đều được
thành tựu. Nầy Hiền Hộ! Sự kiện đã rõ ràng như vậy
giờ đây ta lại nói thêm thí dụ để ý nghĩa càng rõ hơn.
Thí
dụ
như có người đem tất cả đất đai trong cả tam thiên
đại thiên thế giới đều nghiền nát ra bụi rồi lại đem
tất cả cây cỏ lá nhánh đủ cỡ lớn nhỏ cũng nghiền nát
ra bụi. Lúc đó người nầy mới lấy một hạt bụi trong
đống bụi hết sức vĩ đại kia ra chia chẻ như thế số
bằng đống bụi trên, mỗi hạt bụi đều chia chẻ như thế
cả lần lần cho đến hết số đống bụi trên. Nầy Hiền
Hộ! Theo ý ông nghĩ thế nào? Số bụi kia nhiều hay ít?
Hiền
Hộ đáp:
Hết
sức
nhiều, bạch Thế Tôn.
Phật
lại
tiếp:
Nầy
Hiền
Hộ! Nếu có thiện nam thiện nữ nào đem số châu báu
bằng như số bụi trên ra bố thí, ý ông lại nghĩ ra sao?
Phước đức kẻ thiện nam thiện nữ nầy thu hoạch được
sẽ nhiều không?
Hiền
Hộ
thưa:
Bạch
Thế
Tôn! Thật hết sức nhiều! Kẻ thiện nam thiện nữ nầy
do hạnh bố thí trên đã thu hoạch phước đức nhiều vô
lượng vô số.
Phật
lại bảo:
Nầy
Hiền
Hộ! Ta lại nói thêm cho ông nghe: Như kẻ thiện nam thiện
nữ bố thí bảy báu bằng đống bụi trên được phước
như thế và kẻ thiện nam thiện nữ nghe môn tam muội Niệm
Phật hiện tiền tạm thời sanh tin nhận, phân tích rõ ràng
nhìn nhận pháp nầy chơn thật, tâm ý mở mang bằng lòng đọc
tụng thọ trì cho đến tạm thời nói cho kẻ khác nghe tu hoạch
được phước đức. Đem so sánh cả hai đàng lại thì phước
đức kẻ dưới thật là vô lượng vô biên không thể tính
đếm so sánh suy lường được, vượt bực kẻ trên rất nhiều.
Nầy
Hiền Hộ! Kẻ thiện nam thiện nữ nào nghe được môn tam
muội sanh tâm tin nhận.... vì nói cho kẻ khác nghe như thế
thu hoạch phước đức vô lượng vô biên, huống gì kẻ thiện
nam thiện nữ đối với kinh điển dạy về môn tam muội nầy
sanh tâm tin nhận như chỗ được nghe thấy, thọ trì theo đức
tin, diễn nói trên sự kinh nghiệm, thọ trì và thực hành
theo như lời nói.
Khi
ấy
đức Thế Tôn muốn lập lại nghĩa trên nên nói bài kệ:
Thành tâm hành hạnh bố thí độ
Ta bảo phước nầy dù rất nhiều
Nhưng không bằng nghe kinh công đức
Bồ tát mong cầu chứa phước đức
Tin hiểu thọ trì lại suy tưởng
Diễn giảng tu hành: Niệm tam muội
Phước thu hoạch được hơn trên nhiều.
Nghiền ba ngàn cõi ra bụi cả
Lại chia hạt bụi bằng số trên
Đem báu bằng như số bụi đó
Thành tâm bố thí mức cứu cánh
Các Phật ca ngợi tam muội kinh
Chỉ đem một kệ dạy kẻ khác
Ta nói công đức của người nầy
Vượt lên phước thí trên rất nhiều
Nếu nói đầy đủ cho người nghe
Cho đến chỉ nói một chút ít
Suy gẫm tăng trưởng các căn lành
Lại hưởng lâu dài vô lượng phước.
Tất cả chúng sanh đều làm Phật
Tịnh huệ rốt cuộc chứng chơn như
Giả sử trong số ức nhiều kiếp
Kể phước kệ nầy khó cùng tận.
Các Phật lần lượt nhập diệt hết.
Nhiều ức số kiếp thường nói ra
Cũng không làm sao hết bờ phước
Của người duyên theo kệ kinh nầy.
Tất cả thế giới có trong đời
Bốn phương, trên, dưới và bốn góc
Chất chứa dẫy đầy các báu lạ
Vì cầu phước báo đem dâng Phật
Công đức kẻ nầy khó lường được
Tính ra số bằng các thế giới.
Lại kẻ nghe được tam muội nầy
Khéo léo giảng nói, phước hơn trên.
Kẻ nào không nghi nơi kinh nầy
Với các pháp khác cũng rõ thấu
Chắc chắn dứt hẳn vào đường ác
Lại nhập thắng tịch tam muội thiền.
Kẻ nầy nếu thường cúng dường ta
Chắc hưởng nhiều phước khó suy lường
Tăng trưởng đa văn chứng bồ đề
Do nghĩ nhớ Phật khen định nầy
Nay ta bảo ông lời thành thật
Nên siêng năng nhớ đừng buông lung
Nhứt tâm ca ngợi, lòng hăng hái.
Tự nhiên mau chứng bồ đề nầy
Lại vì cúng dường trăm số Phật
Có thể lănh thọ tam ma đề
Dù ở vào đời cực ác độc
Tự sẽ mau chứng định vi diệu
Hoặc có thấy ta và tỳ kheo
Và ông Bồ tát Hiền Hộ đây,
Bồ tát như vậy thích đa văn
Quyết định sẽ đắc tam muội nầy
Hoặc ai nghe được thánh tam muội
Nói cho kẻ khác hay biên chép
Là đà la ni, Thế Tôn khen
Sẽ chứng tất cả Phật Bồ đề.
Nếu người hằng tưởng tam muội nầy
Tất cả chư Phật cùng ca ngợi
Sẽ đắc vô sanh và đa văn
Các Phật lần lượt dạy dỗ pháp.