Chân Hiền Tâm
Nhà xuất bản Thành Phố Hồ Chí Minh 2007
Bài thơ là nỗi lòng của anh dâng cha với những ân hận xót xa. Ân hận để… trải lòng ra cùng Phật pháp con đi, để xẻ chia cùng ba và tất cả. Nó đến vào lúc tập sách cho mùa Vu lan sắp hoàn thành. Thật là nhân duyên trong đời khó mà nói hết. Nhân duyên nối tiếp nhân duyên, để ta cảm nhận dòng thơ của người...
Một lần đến thăm gia đình người em trai, chú ấy nhờ tôi trả giúp người dì mấy quyển sách. Trong đó có hai quyển sách của Chân Hiền Tâm. Chú nói “Lúc này dì Tư đọc toàn sách gì đâu. Sách của cư sĩ viết mà cũng mua, cũng thỉnh về đọc”. Ý chú chỉ thích đọc sách của Sư Ông. Tôi đem sách về trả cho dì, dì nói “Vợ chồng mày có coi thì đem về mà coi, tao nhiều sách quá đọc không xuể”. Tôi đọc hai quyển của Chân Hiền Tâm xong, thấy hay chuyển cho vợ. Vợ thấy hay chuyển cho con. Con thấy hay chuyển cho bạn … rồi quyển Hương Của Người Đã Chết không thấy khứ hồi.
Vừa rồi, hai cha con ngồi trò chuyện, khi nói đến việc học hành và việc làm của cháu. Cháu bèn dẫn chứng trong quyển Hương Của Người Đã Chết rồi nói “Tính gì được khi nghiệp nhân đã có? Đủ duyên rồi nghiệp quả xảy ra”. Tôi không bằng lòng “Ba nghĩ tác giả nói không có hàm ý bi quan như con. Con đọc lại đi”. “Con sẽ đòi lại đọc. Bạn con mượn rồi chuyền tay nhau đâu mất. Tụi nó cũng thích cuốn đó”. Tôi trả lời “Thôi, để lúc nào ba mẹ đi chùa kiếm mua quyển khác, khỏi đòi”.
Mùng một tết Đinh hợi, vợ chồng tôi đi chùa Đại Tòng Lâm và Thường Chiếu, ghé qua mấy nhà sách ở đây, nhưng không có sách của Chân Hiền Tâm. Sư cô Thường Chiếu nói “Sách của Chân Hiền Tâm ấn tống vừa đủ cho, không dư để bán ở các nhà sách”.
Chủ nhật vừa rồi nhà tôi không về Đất Đỏ mà đi thiền viện Chân Không. Sách của Chân Hiền Tâm cũng không thấy bày ở tiệm sách. Đến nhà khách Tăng, thấy có cuốn Đại Thừa Khởi Tín Luận, hỏi mua thì không bán mà hỏi mượn thì quí Thầy nói sách này chỉ dành cho quí Tăng. Đến Ni viện, quí cô vui vẻ nhiệt tình tìm giúp, nhưng là một bản photo, cũng không phải Hương Của Người Đã Chết mà là Chuyện Xưa Chuyện Nay, do một số phật tử photo, gởi quí cô để cho những người cần đọc, mà cũng chỉ vài quyển. Không hiểu việc làm này có làm buồn tác giả vì vi phạm bản quyền không?
Nhận được quyển sách, liên lạc thông qua địa chỉ người liên kết, không ngờ lại gặp Chân Hiền Tâm. Hội đủ nhân duyên, vừa có sách mà còn có nhiều hơn mong tìm. Cảm ơn Tam bảo …
Đọc quyển Hương Của Người Đã Chết, đã giúp tôi hiểu hơn về Lý Nhân Duyên của nhà Phật. Đến mục Mẹ, tôi thật sự xúc động khi tác giả nói “Mình trở thành tàn nhẫn cũng vì không thấy được nhân duyên. Mình sống với những qui tắc thánh thiện của mình mà quên đi tâm trạng của người khác … Tôi nghĩ đến tương lai của mẹ, nhưng quên mất hiện tại của bà. Hiện tại liệu có còn không mà nghĩ đến tương lai”. Đọc hết mục này tôi gấp sách lại vì xúc động. Tôi nghĩ đến ba, tôi cảm thấy một niềm cảm thông dâng trào và tôi rơi nước mắt. Tôi mở lòng ra và sám hối bằng bài thơ :
Con
đã biết, giờ đây con đã biết
Nỗi
khổ đau ba đã chịu trong đời
Khổ
cô đơn ba không người chia xẻ
Mượn
rượu sầu để làm bạn buồn vui
Vì
ngu si con đâm ra oán hận
Nửa
đời người không một chút cảm thông
Giờ
hối hận (Phật pháp soi con thấy)
Muốn
xẻ chia còn đâu nữa mà chia
Thôi
con nguyện bây giờ và sau nữa
Trải
lòng ra cùng Phật pháp con đi
Để
xẻ chia cùng ba và tất cả
Những
niềm đau, nỗi khổ của cuộc đời
Biến
khổ đau thành an vui hạnh phúc
Chuộc
lỗi lầm, tánh vị kỷ đã gieo
Con
cũng nguyện cho ba và tất cả
Gặp
Minh sư thật sớm mỗi kiếp người
Để
chúng ta sớm hiểu, thương tất cả
Hòa
với đời, ta đóng góp an vui
Vũng
Tàu, ngày 20.12.06
Chánh
Quang Chiếu