Thuở xưa, đức Bồ-tát đầu thai làm con một vị thương gia rất giàu có tại nước Ka Di. Khi lớn lên, Ngài dọn 500 cỗ xe đi buôn. Ngày kia đến ranh giới một bãi sa mạc rộng lớn, cát nơi đó nhỏ li ti và
hầm nóng như lửa đốt. Đức Bồ-tát thuê một người dẫn đường và sắm sửa lương thực, nước uống chờ trời tối mới tiếp tục cuộc hành trình. Đêm đi ngày nghỉ vì sự nóng bứcvô cùng khó chịu. Khi đi được 58 dặm, đức
Bồ-tát nghĩ rằng: “Chỉ còn một đêm nữa là mình sẽ ra khỏi sa mạc”. Nhưng chẳng may người hướng đạo ngồi cỗ xe đầu, vì mệt mỏi ngủ quên đi và để mấy con bò quay trở lại đường cũ. Tới hừng đông, người hướng đạo thức giấc cả sợ hô to ra lệnh cho đoàn xe ngừng lại. Khi mọi ngườibước xuống mới nhận ra mình đã trở về chốn hôm qua khởi hành. Tất cả ai nấy đều kinh hãi vì củi đốt và nước uống đã hết sạch. Lòng buồn rầu họ lên xe nằm với bộ mặt thoái chí, thất vọng. Đức Bồ-tát thầm nghĩ: “Nếu ta không bền chí, kiên nhẫn thì sẽ chết cả đoàn”. Nghĩ rồi, Ngài gọi vài ba
người cùng đi tìm xem có ao giếng hoặc lạch nước nào ở gần đó. Đi được một khoảng xa, Ngài gặp một đám cỏ, bèn nói: “Đám cỏ này nhờ nước mới sống, vậy các ngươi hãy mang cuốc lại đào chắc sẽ có nước uống!”. Khi đào xuống khoảng 60 thước mộc thì đụng một cục đá rất lớn, mọi người
đều ngã lòng bỏ đi. Nhưng đức Bồ-tát vẫn tin tưởng dưới cục đá này là lạch nước. Ngài bước xuống đào và kề tai trên cục đá lắng nghe tiếng róc
rách chảy. Ngài trở về kêu người đầy tớ tâm phúc tới và nói: - Này em, hãy xách cái búa lớn ráng đập cho bể cục đá này và đừng nản lòng. Nếu em không kiên nhẫn thì mọi ngườichúng ta đều chết khát cả! Người đầy tớ vâng lời cố sức đập tan cục đá rồi trở lên. Một lát sau, bỗng nước ở dưới trào lên tới miệng giếng. Cả thảy đều mừng rỡ tắm rửa, múc nước nấu ăn và tích trữ đổ vào bình để chờ trời tối sẽ tiếp tục qua sa mạc. Nhờ ở sự bền chí đó mà cả đoàn người đã thoát nạn qua biển cát khô khan, nóng bức.
Xưa, trên núi Thiết Sơn có một cây táo to lớn không biết mọc từ thời đại nào, chỉ biết rằng từ xưa tới nay, chưa ai hề trông thấy nó có hoa dù là rất nhỏ.
Vào một trong những tiền kiếpxa xăm, đức Thế Tôn làm một con vượn chúa có sức mạnhphi thường và trí khôn vô địch. Vượn sống cạnh bờ sông đối diện với một hòn đảo.
Vua xứ Ba La Nại một hôm cùng quân lính vào rừng săn thú. Đang lúc đi lùng bắt, bỗng vua gặp con voi trắng như tuyết, mình có sáu ngà, trông đẹp vô cùng...
Điện đem lại cho con người ánh sáng, đem lại mọi tiện lợi. Ai là người đầu tiên làm ra máy phát điện? Đó chính là nhà khoa học lớn người Anh - Michael Faraday.
Xưa, có một vị minh quân cai trị một vương quốc trù phú thanh bình, nhân dânan cư lạc nghiệp. Đức vua tuy tuổi khá cao, nhưng đã nhiều năm trôi qua, vua vẫn chưa có được một hoàng nam nối nghiệp...
Ích Kỷ - Sự ích kỷ là nguyên nhânsâu xa dẫn đến hệ quả : tuy con người được hưởng thụ nhiều nhất, nhưng cũng là cá thể chịu khổ đâu nhiều nhất... Cẩm Ly đọc
Mùa hè không những chỉ dành cho học sinh, sinh viên sau một năm học miệt mài mà còn cho cả người lớn yêu thích những chuyến viễn du, và là mùa của uyên ương hạnh phúc.
Trong một khu rừng thẳm trên núi cao có một bầy nai cùng nhau chung sống, con số lên tới cũng cả trăm. Chúng đi theo những cánh đồng xanh mơn mởn, vừa ăn vừa đùa giỡn...
Vị vua được coi là đức độ và tài giỏi nhất của Ấn Độthời xưa là vua A Dục. Ông có một người con trai tên là Câu Na La rất khôi ngô tuấn tú, tướng mạo như tranh vẽ...
Nàng duyên dáng thùy mị dù chưa phải là hạng sắc sảo tuyệt trần, nàng cũng không điêu luyện các nghệ thuật ái ân, nhưng nàng lại ngầm quyến rủ bởi hơi thở thoảng hương thơm hoa sen...
We use cookies to help us understand ease of use and relevance of content. This ensures that we can give you the best experience on our website. If you continue, we'll assume that you are happy to receive cookies for this purpose.