Em biết anh là nhà thơ bụi bặm
Thơ viết xong, anh để lại dọc đường
Mỗi buổi sáng, em thường đi ngang đó
Nhặt thơ về, em cất kỹ trong rương !
Chắc kiếp trước đã nhiều lần gặp gỡ,
Chắc hai ta là ngọn cỏ-gió đưa ..
Giờ gặp lại thấy vừa quen- vừa lạ
Ngó nghiêng nhau-lặng nghe tiếng chuông chùa ..
Em mắt ướt, môi cong-lòng em thẹn
Nhưng riêng anh, lòng vội Quán Từ bi
Tâm tĩnh lặng và lòng đà tịnh vắng
Nhìn nhân gian bỗng ngộ cõi xuân thì !
Anh tâm nguyện sống với đời tri túc
Chút lợi danh thôi dừng vướng víu tâm
Hình bóng em - nếu cố tìnhlen lỏi ..
Đứng trách anh -vì sao cứ chạy vòng!
---
Em biết anh là nhà thơ bụi bặm ..
Đừng theo anh mà lạc lối đường về ..!
Khi Phật giáo lần đầu du nhập vào Trung Quốc, những người nắm giữ quyền lực không chỉ dần tin và thực hành theo Phật giáo mà họ cũng cố gắng kiểm soát nó.
Một buổi sáng, Trời Mây trong xanh ngắt, Nắng tung tăng chào đón một ngày vui... Gió êm đưa tia nắng rộn niềm vui, Mặt Trời lên tỏa hào quang rực sáng...
We use cookies to help us understand ease of use and relevance of content. This ensures that we can give you the best experience on our website. If you continue, we'll assume that you are happy to receive cookies for this purpose.