- Thầy Đi Vội Quá Như Sao Lạc
- Điện Thư Phân Ưu
- Bên Di Ảnh Thầy
- Trang Thơ Tưởng Niệm
- Tháng 7 Năm Tới, Kim Sơn Mãi Vắng Bóng Thầy
- Lá Thư Từ Phila
- Bài Học về Sự Sống và Cái Chết
- Thầy Cố Vấn Giáo Hạnh Thích Hạnh Tuấn
- Điếu Văn Bái Biệt Thầy
- Ban Tang Lễ
- Ban Tổ Chức Tang Lễ
- Chương Trình Tang Lễ
- HT Thích Hạnh Tuấn, bông mai quý trong vườn xuân đạo hạnh
- Tất Cả Hình Ảnh Tang Lễ
- Lửa Rực Tầng Mây
- Rừng Trúc Xưa Nay Tịch Mịch
- Điếu Văn Tưởng Niệm GĐPT Miền Liễu Quán
- Một Người Đã Ra Đi
- Vài kỷ niệm về người bạn cũ
- Mưa Thay Lệ Tiễn
- Tiểu sử Hòa Thượng
- Và Nơi Đây Vẫn Mãi Còn Thầy
- Ước nguyện Phật Việt dang dở
- Thư Cảm Tạ
- Lời Tưởng Niệm Của PT Đạo Tràng Cát Trắng
- Vài Nét Về Tang Lễ HT Thích Hạnh Tuấn
- Còn nghe văng vẳng tiếng người
- Kính Lạy Giác Linh Thầy
- Cung Tiễn Thầy Về Cảnh Tây Phương
- Không còn được gặp lại Thầy nữa
- Còn Nguyên Nỗi Ngậm Ngùi
- Clip nhạc: Tiễn Biệt Ân Sư
- Kỷ Yếu Tưởng Niệm HT Thích Hạnh Tuấn
Một Người Đã Ra Đi
Thi sĩ Nguyên Giác nói với giọng nghẹn ngào:
- Thầy Hạnh Tuấn vừa qua đời 2 giờ sáng hôm nay ở Chicago.
Anh Phan Tấn Hải tức là thi sĩ Nguyên Giác người có nhiều bài thơ đã được nhạc sĩ Trần Chí Phúc phổ nhạc báo với tôi tin buồn trong lúc trong nhà hàng Seafood World mọi người đang vui vẻ trong lúc kỷ niệm 21 năm thành lập đài phát thanh Hương Sen.
Thầy Hạnh Tuấn tốt nghiệp cử nhân ở Berkeley, Master ở Havard University.Học Tiến sĩ ở Berkeley. Thầy thường đi hoằng pháp với Hòa Thượng Tịnh Từ, viên chủ của tu viện Kim Sơn miền Bắc Cali, và đi hoằng pháp với Hoà Thượng Như Điển ở Đức Quốc. Lần đầu tới nghe thầy giảng pháp ở trung tâm Quảng Đức trong một buổi chiều nắng nhạt màu, trong chánh điện không còn một chổ ngồi, có người ngồi ở sân chùa, đây là sa mạc tôi sợ muỗi cắn lắm nhưng cũng may tôi đến sớm nên ngồi trong chánh điện Thầy Hạnh Tuấn giảng pháp rất hay, gần với con người, không giảng cao siêu lắm, nên trình độ nào cũng nghe và hiểu những gì thầy giảng. Tôi chỉ gặp thầy khi nào có phái đoàn của các Hòa Thượng Tịnh Từ, Hòa Thương Như Điển đi thuyết pháp tôi mới có cơ hội gặp lại thầy. Mỗi năm phái đoàn của các Hòa Thượng giảng pháp ở quận Cam chừng một tuần ở Westminster rồi đến chùa Phật Tổ ở Long Beach, rồi phái đoàn đi các tiểu bang khác.
Rồi chợt một hôm tôi gọi điện thoại thăm thầy Trí Siêu, tôi được nghe giọng nói quen quen trả lời điện thoại nhưng tôi biết chắc không phải là giọng của thầy Trí Siêu, tôi hỏi:
- Dạ xin thầy cho biết quý danh?
- Thầy Hạnh Tuấn
Tôi reo vui:
- Ủa, thầy về VN hồi nào vậy thầy?
- Tôi về để làm luận án Tiến sĩ về Phật Giáo VN.
Rồi tôi hỏi chuyện luyên thuyên về những nơi thầy Hạnh Tuấn đã đến, và tôi cũng hỏi chừng nào thầy về lại Hoa Kỳ, và tôi cũng hỏi thầy Trí Siêu bây giờ ở đâu, ở Việt Nam, Thái Lan hay ở nơi nào?
Gặp người quen tha hồ hỏi chuyện, và tôi hỏi thầy có gặp khó khăn trong lúc đi làm luận án không?
Từ đó tôi không gặp thầy nữa, cho đến khi tôi đi họp với YMCA, một hội từ thiện quốc tế hoạt động khắp nơi trên thế giới, hội đã thành lập trên 160 năm, ngân sách hoạt động mỗi năm khi kinh tế suy thoái là 6 tỉ mỹ kim, trụ sở chánh ở Mỹ là Chicago, trụ sở của thế giới ở Luân Đôn, sau khi họp hội tôi nói bà giám đốc giao tế nhận sự:
- Ngày mai tôi về lại OC, tối nay tôi muốn đi thăm vài chùa VN ở đây.
Người phụ nữ duyên dáng, người Hoa gốc Mã Lai nói:
- Tôi sẽ đưa bà thăm chùa VN, ở đây có 2 chùa lớn.

Bà đưa tôi đi thăm, chùa thứ nhất tôi đến viện chủ là đệ tử của Hòa Thượng Đức Niệm, Phật Tử và thầy trụ trị đón chúng tôi một cách niềm nở, Phật tử ra vào tấp nập có lẽ là ngày chủ nhật, họ nói tiếng Hoa, sau chùa có nhiều cây bưởi, chùa sạch sẽ, trên bàn thờ Phật nhiều hoa tươi và trái cây, người phụ nữa đưa tôi đi nói tiếng Hoa với thầy trụ trì.
Thầy mời chúng tôi ở lại dùng cơm, chúng tôi thấy đông khách quá nên giã từ để thầy tiếp khách.
Chúng tôi đến chùa thứ hai, đó là chùa Trúc Lâm, chùa rất lớn, building 2 tầng Huynh Trưởng gia đình Phật tử mời chúng tôi dùng cơm.
Chúng tôi ăn cơm chay một cách ngon lành, thức ăn thật nhiều, món nào cũng ngon, ngon hơn ở tiệm, buổi chiều mát trời đi ngủ thật sớm, trời tối, ngồi ở phòng ăn nhìn ra cửa sổ, những cành cây rung rinh trong gió, ăn xong chúng tôi mới biết vị trụ trì của chùa Trúc Lâm là Thượng Tọa Hạnh Tuấn, thầy có dạy triết lý Phật Giáo cho sinh viên Mỹ ở chùa hàng tuần, chùa tập nấp người ra người vào. gần 9 giờ tối thì một phái đoàn gồm có chủ Tôn Đức về chùa từ New Mexico.
Hòa Thường Tịnh Từ, viện chủ chùa Kim Sơn và một số chư tôn đức cùng Phật Từ vừa bước vào chùa là tôi mừng rỡ, reo lên:
- Thưa Hòa Thượng con là KMD đi họp YMCA vừa xong là viếng thăm chùa.
Thầy Hạnh Tuấn gầy, dáng người khắc khổ hỏi tôi:
- Chị dùng cơm chưa?
Ăn chay trường nhiều năm đến nơi nào không có tiệm ăn chay thì chị ăn rau và cơm trắng cũng được.
Tôi thưa với thầy:
- Thưa thầy không có thầy ở chùa nhưng anh chị em Phật Tử đối với khách ở xa đến tử tể lắm, con ăn rồi và ăn nhiều lắm.
Thầy Hạnh Tuấn thông thạo nhiều ngôn ngữ khác nhau nhất là nhiều thứ tiếng Hoa, thầy thường giảng pháp bằng tiếng Anh, nhưng đến chùa Đài Loan thì thầy giảng bằng tiếng Hoa.
Buổi tối vừa nghe thầy qua đời, tôi cầu nguyện ngày cho thầy sớm tiêu diêu nơi miền Cực Lạc và không khỏi ngâm ngùi cho thầy, một người tài hoa mà mạng bạc, mấy chục năm miệt mài trong học và nghiên cứu, viết nhiều sách bằng tiếng Anh, tiếng Việt bài giảng nào của thầy cũng có sắc thái mới mẻ làm cho người nghe thích thú lắng nghe từng chữ từng dòng, thầy gần gũi với tuổi trẻ và gia đình Phật Tử, thầy đi đâu cũng có những buổi giảng dành cho người trẻ, vì thầy quan niệm tuổi trẻ là rường cột của cộng động, của nước nhà. Thầy Hạnh Tuấn được nhiều người thương mến, kính trọng vì thầy suốt đời vì đạo pháp, sống vì người hơn vì mình, một người thông minh, chịu khó, học hỏi không ngừng, người giỏi như thế mà không có chùa riêng,nếu thầy muốn cũng không khó, nhưng thầy thích đi giảng đạo hơn là làm trụ trì của một ngôi chùa, thầy nói với chúng tôi:
- Đây là chùa của hội, tôi đến đâu cũng làm việc hết lòng hết dạ, khi nào ban quản trị của chùa không bằng lòng thì tôi xách gói ra đi, tôi có một túi xách nhỏ, sẵn sàng ra đi.
Tôi được biết học trò của thầy người Mỹ đông lắm, tôi gặp một em, người Mỹ, em nói em là học trò về Phật Pháp với thầy Hạnh Tuấn. Em nói em hy vọng sẽ học được nhiều điều hay ở thầy, thầy có kiến thức uyên thâm nên học chắc cũng không hết chữ nghĩa của thầy.
Học giỏi nhưng rất khiêm tốn, rất nhiều lần gặp thầy Hạnh Tuấn nhưng tôi chưa bao giờ nghe thầy phê phán hay nói không tốt về ai, thầy mong truyền đạo Phật trong giới trẻ không phân biệt sắc tộc, thầy tận tụy với mọi người.
Thầy Hạnh Tuấn qua đời vì bị nổ bình Gas ở cái cốc trên núi, cách chùa Trúc Lâm 3 giờ đồng hồ xe. Nghe nói khi cảnh sát đến thì thầy đã qua đời.
Ni sư Như Ngọc, viện chỉ chùa A Di Đà nói:
- Thầy Hạnh Tuân giỏi quá mà chết sớm, 60 tuổi, suốt cuộc đời học và hành đạo, mình không làm gì được phải chỉ mình chết thế cho thầy.
Ni sư nói trong giọng nghẹn ngào.
Năm 2015 Đại Lão Thượng Thích Giác Nhiên, Đại Lão Hòa Thương Thích Tâm Châu viên tịch, rồi bây giờ đến thầy Hạnh Tuấn, một người giỏi trọng 50 thầy trẻ giỏi, thế hệ thứ hai của Phật Giáo có vào khoảng 30 Tiến Sĩ, ở Mỹ, Âu Châu, Úc Châu, Á Châu, có thể nói thầy Hạnh Tuấn là một trong những người xuất sắc nhất.
Ni sư Như Ngọc nói:
- Thầy Hạnh Tuân giỏi lắm, sao thầy lại chết sớm quá?
Hòa Thương Thích Nguyên Trí, viên chủ chùa Bát Nhã nói:
- Gia Đình Phật tử chuẩn bị lên đường đi Chicago để dự lễ an táng thầy.
- Con cùng nghe ni sư Như Ngoc cũng phật tử của chùa A Di Đà đã mua vé máy bay để đi Chicago.
Một con ngựa đâu cả tàu không ăn cỏ. Thầy Hạnh Tuấn vừa mất Phật Tử khắp nơi trên thế giới tổ chức cầu nguyên cho thầy, bây giờ có lẽ thầy đã tiêu diêu nơi miền Cực Lạc.
Thầy hiền lắm, suốt đời tận tụy vì đạo pháp với đồng bào sao thầy chết một cách bất đắc kỳ tử?
Có lẽ mỗi một người có số, đến giờ đó ngày đó phải đi là phải lên đường, tôi tin mọi người trong chúng ta đều có số. Còn sống ngày nào thì làm việc thiện ngày đó, giúp ai được điều gì thì giúp, sợ rằng mai này không còn hơi thở, không còn tiếng nói thì làm sao giúp được gì cho ai?
Thầy Hạnh Tuấn, 60 tuổi thầy đã đi, 60 tuổi đời, 50 tuổi đạo, phải chi thầy sống thêm 20 năm nữa thầy giúp được nhiều người hơn, thầy đi sớm Phật Giáo mất đi một người tài có lòng, tiếc thay, nhiều người có ý nghĩ như thế.
Thầy sống thì khôn, thác thì linh, xin thầy phụ hộ cho đất nước VN được bảo toàn lãnh thổ, lãnh hải và người dân có cơm ăn áo mặc, trẻ con được đến trường học hành tử tể và mọi người được hạnh phúc ấm no khi VN thật sự có Tự Do, Dân chủ và Nhân quyền.
KIỀU MỸ DUYÊN
11/5/2015
- Tag :
- Kiều Mỹ Duyên
Send comment