Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Kịch Hài: Đời Là Bể Khổ

Sunday, August 5, 201820:16(View: 9081)
Kịch Hài: Đời Là Bể Khổ
Kịch Hài: Đời Là Bể Khổ
Trần Thị Nhật Hưng

 

Một màn.

Khung cảnh: phòng khách một ngôi chùa.

Diễn viên: Ni cô, 3 Phật tử.

 

Lời giới thiệu 

Kính thưa Quí vị,

Thi sĩ Đoàn Như Khuê đã từng thốt lên:

“ Biển khổ mênh mông sóng ngập trời.

Khách trần chèo một chiếc thuyền chơi,

Thuyền ai ngược gió ai xuôi gió,

Chung cuộc rồi trong bể khổ thôi.”

Đúng như vậy. " ĐỜI LÀ BỂ KHỔ". Khổ đến từ tham, sân, si. Từ tình, tiền và nhiều thứ khác nữa mà Đức Từ Phụ đã luôn răn dạy chúng ta nhưng mấy ai nghe lời, do vậy, hôm nay trên sân khấu này, Quí vị sẽ chứng kiến một vài cảnh khổ trên thế gian thể hiện qua hài kịch "ĐỜI LÀ BỂ KHỔ" do …trình bày.

Đây, hài kịch " ĐỜI LÀ BỂ KHỔ" xin bắt đầu.

                                  ***

Ni cô(bước ra sân khấu): Thiệt tình. Đức Phật đã nói rồi: “Đời Là Bể Khổ„ sao đúng quá đi mất. Người tu như tôi đã dứt ái từ thân, vào cửa chùa ngày đêm chỉ biết kinh kệ để cầu giải thoát vậy mà cũng không thoát khổ. Tôi có hiểu gì về chuyện đời, yêu đương trai gái, hẹn hò tình tự nam nữ gì đâu mà mỗi lần Phật tử tới chùa, đôi khi còn nửa đêm, nửa hôm, điện thoại tới chùa dựng đầu tôi dậy kể lể khóc lóc, tâm sự đủ thứ rồi nhờ tôi …gỡ rối tơ lòng! Trời, tôi biết gì mà gỡ chứ?! Thôi, chúng sinh mà. Chúng sanh vô biên thề nguyện độ, tôi cũng phải hằng thuận thôi, bỏ chút thì giờgiải quyết. Giải quyết theo cái sự hỏng biết của mình, mà trong kiếp hiệp họ nói không chiêu thắng hữu chiêu đó. Đứng bên ngoài tình ái, mình mới tỉnh táo nhìn rõ vấn đề. Lắng nghe họ than, họ nói, để cho họ nguôi ngoai, vơi bớt khổ đau cũng là điều tốt, coi như mình thực hiện hạnh bố thí, bố thí…thời gian đó. Thiệt tình!

 

*(Một nữ Phật tử bước ra)

 

Phật tử nữ: A Di Đà Phật. Con chào ni cô. Ni cô khoẻ không?

Ni cô: A Di Đà Phật. Chào chị Yến. Tôi cũng thường thôi. Cám ơn chị.

Phật tử nữ: Cô, hôm nay con sắm ít hoa quả đến chùa lễ Phật rồi thăm cô luôn. Nhân tiện con kể chuyện này cho cô nghe.

Ni cô: Chuyện gì nữa đây? 

Pt nữ: Cũng cái ông chồng dở hơi đó cô.

Ni cô: Lại nữa. Không quên ổng được sao? Hãy buông đi cho bớt khổ.

PT nữ: Bao năm con buông rồi. Để cho ổng tự do tha hồ về Việt Nam nhởn nhơ với mấy con gà móng đỏ, mấy con nhền nhện, mấy con ma nữ đáng tuổi con cháu mình. Nhưng bây giờ,...bây giờ  …họ thấy con…hiền, họ làm tới, khổ cho con không chứ. 

Ni cô: Khổ làm sao?

PT nữ: Con nhỏ đó có bầu. Phải làm sao bây giờ hả cô?

Ni cô: Có bầu rồi thì... đẻ chứ sao.

PT nữ: Nếu đẻ ra phải liệu sao hở cô?

Ni cô: Đẻ ra thì nuôi chứ sao.

PT nữ: Ai nuôi mới được chứ?

Ni cô: Thì bố mẹ nó nuôi.

PT nữ: Cô nói chuyện huề vốn không hà.

Ni cô: Chứ làm sao bây giờ.

PT nữ: Không những nó đẻ, nuôi mà còn đòi đem sang đây nữa nè. Con rối trí quá không biết liệu sao.

Ni cô : Thì cứ cho qua.

PT nữ : Đem sang đây chướng mắt con làm sao con chịu đựng được. (cơn ghen nổi lên nghiến răng nghiến lợi nói) : Chúng nó mà sang đây lạng chạng con xé xác nó ra trăm mảnh…làm gỏi. Con băm vằm nó thành tương để…chấm rau muống. Con giã nó ra thành…chả lụa. Con…con…con…

Ni cô: Mô Phật, mô Phật. Tôi tính đúng 3 món rồi đó nha. (hạ giọng) : Chị Yến này, chị là Phật tử, không nên nói những lời ác khẩu như thế sẽ vướng khẩu nghiệp đó. 

PT nữ(nguôi ngoai): Dạ, con cũng biết. Mấy năm nay được sư cô giảng dạy, con nghe con cũng hiểu. Hằng ngày con cũng tụng kinh bái sám hồi hướng cho tất cả chúng sinh, chỉ trừ…cái con nhỏ vợ bé của ổng thôi hà. 

Ni cô (lắc đầu): Tôi cũng chịu thua thôi đó.

PT nữ: Sư cô ơi, nói thì nghe dễ lắm, chứ thực sự con khổ lắm, sư cô à. Tối nằm nghĩ tới hoàn cảnh của con, con tủi thân làm sao chịu đựng nổi.....hu..hu..hu. Con như vầy mà phải phòng không gối chiếc, nằm có một mình hà. Hu..hu..hu..Bây giờ con phải làm sao hở cô.

 

 

*(Vừa lúc đó một anh say rượu loạng choạng bước ra sân khấu)

 

Anh say (lè nhè): Đây là đâu? Đây là đâu? Cửa chùa hả? Sao tôi lại lạc lối đến nơi này? Phật ơi,…Phật ơi,...Bớ Phật. Phật ngủ rồi. Phật ơi, làm sao giết được người trong mộng? (hét): Làm sao…làm sao…(hạ giọng hát):

 

Làm sao giết được người trong mộng để trả thù duyên kiếp phũ phàng. Giết người đi, giết người đi, giết ngườitrong mộng đã bội thề. Giết người đi, giết người đi, giết người quên tình nghĩa phu thê. Giết người đi, giết người đi, giết người trong mộng…mơ!

 

 (hát xong quay sang Phật tử nữ)hét: Mày. Mày. Tao đưa mày sang đây. Có bao nhiêu tiền tao dành dụm, tao đưa hết cho mày. Mày gởi về Việt Nam cho gia đình mày mua đất xây nhà. Giờ tao thất nghiệp, trắng tay, mày bỏ tao theo thằng khác. Đời tao khốn nạn, khốn nạn quá mà! (nói xong lăn đùng nằm xuống sàn)

PT nữ: Trời, khổ thiệt. Anh Quang này hàng xóm với con đó cô. Không hiểu sao hôm nay ảnh say xỉn dữ vậy nè. Ảnh vốn tốt bụng hiền lành lắm sư cô à. Thôi, không sao đâu. Để ảnh nghỉ, lát nữa con gọi taxi chở ảnh về…nhà con, ý quên, về…nhà ảnh, nhà ảnh.

Ni cô: Trong cơn say mà anh lạc lối đến chùa và còn kêu Phật tức là tâm anh đã có Phật rồi. Anh có duyên với Phật đó. Thôi, cứ để anh ngủ, lát dậy mình nói chuyện. 

 

*(Giữa lúc đó một ông lão chống gậy run rẩy bước ra)

 

Ông lão: A Di Đà Phật. Chào ni cô. Hôm nay rằm tôi đến chùa lễ Phật rồi xin cô bát cơm chay đây. Ở nhà ngồi ăn một mình, buồn quá ! 

Ni cô: Chào cụ. Cụ mạnh khỏe chứ ạ? Con cháu cụ đâu mà để cụ ăn một mình?

Ông lão (thở ra): Cô cũng biết đó. Con cái ở đây trưởng thành chúng dọn ra ở riêng hết. Mỗi lần nhắc đến là buồn…thúi cả ruột đây cô.

Ni cô: Tôi xin lỗi cụ, vô tình chạm nỗi buồn của cụ. Nhưng cụ ơi. Cụ trọng tuổi rồi, cụ cố giữ gìn sức khỏe đi chùa lễ Phật, buông bỏ hết chuyện phiền não của thế gian, chuẩn bị đời sau cho mình là vừa.

Ông lão: Cô nghĩ coi. Tôi dù trọng tuổi, mới có ..28, à quên 82, nhưng tôi đâu có…già đâu, mạnh như vầy nè, bắp thịt như trai tráng vậy đó. Tâm hồn trẻ trung, yêu thơ, yêu nhạc. Tình yêu lai láng. Mùa hè vừa rồi, tôi về Việt Nam, tôi…rinh được một con bé 25 tuổi mang sang đây để vui hưởng tuổi già. Vậy mà, vậy mà…thằng cháu nội của tôi nó cuỗm mất. (nhấn mạnh): Thằng cháu nội nghe cô chứ không là thằng con trai tôi đâu nghen cô. Nghĩ mà tức lộn ruột lộn gan vậy hà.

Phật tử nữ: Thì cũng người nhà của ông chứ ai vô. Đúng là « Trâu già thích gặm cỏ non ! ».

Ông lão(xít xoa) : Chứ sao. Chà, chà, nhắc đến cỏ non, sao mà tui thấy nó…mềm, nó…ngon, nó..ngọt, nó..thơm làm sao đâu. Nhắc đến còn chảy nước miếng. Chứ cỏ già, nhai…dai nhách, nuốt sao vô?!

Phật tử nữ: Dạ đúng rồi. Nhất là với hàm răng…giả, phải không cụ ?

Ông lão: Chứ sao !

Ni cô: Cụ ơi. Cụ đã trọng tuổi rồi mà cụ còn lưu luyến chữ « ái » như vậy, thì cháu nội cụ còn trai trẻ làm sao thoát được lửa tình. Tôi khuyên cụ.  Trong đạo Phật, chữ ái  là gốc rễ của khổ đau. Cụ nên dứt ái, thì sẽ dứt khổ đó cụ.

Ông lão: Dạ, tôi cũng biết. Nhưng mà đâu có dễ đâu sư cô. Cũng từ từ đã cô. Cũng phải đợi thời gian. Chứ niềm đau trong tim còn nóng hổi, chắc một năm, hai năm mới nguôi được.

Ni cô: Dạ vâng. Tôi cầu nguyện cho cụ vượt qua được oan gia trái chủ.

( Vừa lúc đó, anh say tỉnh dậy)

Anh say(nhìn quanh quất): Ủa, đây là đâu vậy? Sao tôi lại nằm ở đây. Cửa chùa hả? Có ni cô nữa kìa.

Ni côTôi là ni trưởng rồi, chứ không phải ni cô. Tôi mới được thăng chức tuần qua đó.

Anh say: Dạ,con xin lỗi. Con là phàm phu làm sao hiểu được. Vừa rồi con say quá. Nếu có lời nào xúc phạm, xin mọi người tha lỗi cho nha.

Ni côAnh à. Không ai chấp nhất gì đến người say đâu. Trong cơn say mà anh còn biết tới chùa tức là anh có duyên với Phật, điều đó quí hóa vô cùng. Vẫn hơn nhiều người tỉnh mà có chịu đến chùa đâu, đôi khi tâm cũng không có Phật nữa.Từ nay mời anh đến chùa thường nha.

Anh say: Dạ.

Ni cô(ni cô nhìn hết mọi người, nói): Thưa các đạo hữu. Các đạo hữu cũng thấy đóĐời là bể khổ. Mỗi người đều có một nỗi khổ khác nhau. Nếu chúng ta không giải quyết được, tốt hơn hết nên chấp nhận, rồi với thời gian, cái gì cũng sẽ qua. Nhất là, nếu các đạo hữu biết tu tập, sẽ chuyển hóa phiền não thành bồ đề. Cửa chùa lúc nào cũng rộng mở để đón những kẻ trầm luân muốn tìm về bến giác. Đạo Phậtđạo từ bi, luôn ban vui cứu khổ mà. Với lại, các đạo hữu đến chùa, sau khi tụng kinh, niệm Phật, chúng ta quây quần dùng bát cơm chay có phải hạnh phúc lắm không. Cho nên, trong những ngày tới, mời các đạo hữu luôn tới chùa nha. 

Bây giờ đã đến giờ hành lễ, xin mời tất cả vào chánh điện để chúng ta bắt đầu tụng kinh. Xin mời.

                                     

Trần thị Nhật Hưng

 

 

 

 

 

Send comment
Off
Telex
VNI
Your Name
Your email address
(View: 234)
Phi-bạo-lực là một giải pháp thực tế trước các sự xung đột trong thời đại của chúng ta.
(View: 241)
Phật tử chúng ta thường đặt hoa trên bàn thờ. Chúng ta biết hoa rất đẹp, nhưng đó không phải là mục đích chúng ta đặt chúng ở đấy.
(View: 380)
Bài này sẽ viết trong tinh thần đối chiếu Kinh Pháp Cú với Thiền Tông.
(View: 400)
Bên ngoài trời đã lạnh. Ra ngoài phải khoác thêm áo ấm; trong nhà phải vặn lò sưởi.
(View: 373)
Trái tim không phải để suy nghĩ. Trái tim là để yêu thương.
(View: 435)
Từ nguyên thủy, tất cả chúng sinh đều muốn được hạnh phúc, và không muốn đau khổ.
(View: 443)
Trong khi một số vị pháp sư cố gắng hết sức để quảng bá giáo lý của họ - bằng cách...
(View: 531)
Đợi cha mẹ già qua đời rồi mới báo hiếu làm đàn tràng cầu siêu thiệt to, mua đất nghĩa trang thiệt rộng, xây mồ xây mả thiệt đẹ
(View: 430)
Phật giáo đề cao giá trị của hạnh buông xả – một trong những đức hạnh căn bản giúp con người thoát khỏi khổ đau, đạt được sự an lạc và tự do nội tâm.
(View: 506)
Không chỉ riêng với Phật giáo dân gian, hầu hết (và có thể là tất cả) các tôn giáo khác, đều tin rằng có một kiếp sau, hay một đời sau.
(View: 493)
Phật tánh là chủ đề của Kinh Đại Bát Niết Bàn và được luận giảng trong Phật tánh luận.
(View: 484)
Phàm làm việc gì muốn được thành công, trước tiên đòi hỏi người ta phải siêng năng.
(View: 471)
Chữ Tánh, Bản tánh, Tự tánh được nói đến trong rất nhiều kinh, luận Đại thừa. Đó cũng chính là mục đích rốt ráo cần tu chứng.
(View: 516)
Trong khi một số vị Pháp sư cố gắng hết sức để quảng bá giáo lý của họ – bằng cách viếng thăm các chùa và tu viện khác nhau trên khắp thế giới
(View: 743)
Hãy quán niệm thật sâu. Một khi có sinh, phải có khổ. Tất cả chúng ta đều phải chịu đựng theo cách đó.
(View: 600)
Khát khao là một cảm xúc tự nhiên của con người, biểu hiện qua mong muốn đạt được điều mà mình cho là quan trọng hoặc cần thiết.
(View: 559)
Từ nguyên thủy, tất cả chúng sanh đều muốn được hạnh phúc, và không muốn đau khổ.
(View: 824)
Vipassana và sathama là hai phương phápthiền nổi bật mang đến những trải nghiệm tâm hồn độc đáo.
(View: 725)
Nguyện là lý tưởng, là mục đích, là định hướng cho cuộc hành trình.
(View: 965)
Một trong những đóng góp to lớn của Hoà thượng Thích Minh Châu là sự nghiệpphiên dịch kinh điển.
(View: 646)
Trong kinh Hoa nghiêm Đức Phật có dạy: “Nhất niệm sân tâm khởi, bách vạn chướng môn khai”
(View: 613)
Chúng ta có cuộc sống khác nhau trên những giai tầng xã hội, cung bậc tình cảm, cảnh giới tâm linh.
(View: 798)
Khi đức Phật thành đạo dưới cội Bồ Đề, ngài đứng trước một lựa chọn trọng đại:
(View: 572)
Ngày xưa, đa phần chùa ở Á Châu được xây dựng trên núi, nên vị Thầy đến đó dựng chùa gọi là Thầy Khai sơn, Trụ trì.
(View: 578)
Sống trong một nền văn hóa dựa trên sợ hãi, điều đó chắc chắn ảnh hưởng đến trạng thái tâm của bạn và những quyết định bạn đưa ra.
(View: 756)
Cho đến trọn đời, các vị A-la-hán dùng mỗi ngày một bữa, không ăn ban đêm, từ bỏ không ăn ban đêm, từ bỏ ăn phi thời.
(View: 765)
Khi nói đến thiền Quán là nói đến Tứ Niệm Xứ. Quán Tứ Niệm Xứthiết lập Chánh niệm trên bốn lãnh vực Thân, Thọ, Tâm, Pháp.
(View: 808)
Muốn chuyển hóa cảm xúc thì chúng ta cần chuyển hóa nhận thức trước, đau khổ đơn thuần cũng chỉ là một trạng thái của tâm.
(View: 621)
Bất cứ dược phẩm nào được tìm ra trong thế giới, dù nhiều và đa dạng, không có thứ nào bằng Pháp (trích từ Milindapanha).
(View: 619)
Trong khi một số vị Pháp sư cố gắng hết sức để quảng bá giáo lý của họ – bằng cách viếng thăm các chùa và tu viện khác nhau
(View: 781)
Từ xưa đến nay, chánh ngữ vẫn là yếu tố cần thiết để khẳng định “tính người” trong mỗi cá nhân,
(View: 664)
Sinh, lão, bệnh và tử: những điều này là bình thường. Sinh là bản chất bình thường của sự vật
(View: 709)
Thay đổi, biến động, dịch chuyển vốn là tính chất thường hằngcủa vạn hữu: có sinh ắt có diệt.
(View: 723)
Trong cuộc sống đời thường, mỗi ngày chúng ta phải quyết định hàng trăm, hàng ngàn lần.
(View: 592)
“Thử tại tâm trung xuất hình ư ngoại” Đó là câu nói của cổ nhân, cũng có thể nói: “ Tâm sanh tướng”.
(View: 847)
Khi đề cập đến những người tu trong Phật Giáo, thì chúng ta thấy có phân ra hai khuynh hướng tu học, một số vị thì nghiêng về pháp học, còn số vị khác lại chuyên về pháp hành.
(View: 858)
Người xuất gia mang trên mình một hoài bão lớn là hướng tâm đến giải thoát tự thân và giúp người khác giải thoát.
(View: 1114)
Đức Quán Thế Âm trở nên thân thiết trong đời sống của người dân Việt đến mức trong sâu thẳm trái tim của mỗi người...
(View: 1027)
Nghe nói đến người tu, tưởng chừng như người ấy làm cái gì to lớn, đội đá vá trời, dời non, lấp biển;
(View: 891)
Ngũ cănngũ lực tiếng Phạn là Pancindriya và Pancabala. Indriya có nghĩa là nguồn gốc, khả năng để tất cả các thiện pháp sinh khởi.
(View: 870)
Nếu người nam hay người nữ nào, hành pháp ác bất thiện, phạm giới; thân thành tựu ác hạnh; khẩu, ý thành tựu ác hạnh;
(View: 933)
Tu theo Giáo môn hoặc Thiền môn, họ tuân theo lời dạy của Phật hoặc Tổ sư, bám chặt vào lời nói của Phật hay Tổ ghi chép
(View: 924)
Ăn chay, không ăn thịt, là một truyền thống cao đẹp hơn ngàn năm nay ở nước ta, phù hợp một cách sâu xa với tinh thần sùng cao của Phật giáo.
(View: 821)
Chuyện người tu hành bị ma quỷ nhiễu hại xưa nay không phải là hiếm. Những bậc Thánh tăng còn bị làm hại huống gì phàm tăng.
(View: 925)
Khi thức dậy, điều gì là điều đầu tiên chúng ta nghĩ đến?
(View: 939)
Đời sống của con người thọ mạng nhiều lắm chỉ trên dưới trăm năm.
(View: 1010)
Khi chúng ta thức dậy vào buổi sáng và nghe radio hoặc đọc báo, chúng ta phải đối mặt với những tin buồn: bạo lực, tội ác, chiến tranh và thiên tai.
(View: 1022)
Một trong những đặc điểm của đời sống xuất giadu hành. Không thường ở một nơi cố định, Tỳ-kheo có thể tùy duyên vân du giáo hóa.
(View: 966)
Trong kinh Duy Thức thuộc tạng kinh phát triển, để chỉ cho sự huân tập thành khối nghiệp lực (A Lại Da ThứcMạt Na Thức,) được xem là
(View: 1262)
Sinh già bệnh chết là bản chất của đời sống con người. Ai cũng phải trải qua tiến trình này vì có sinh ắt có diệt. Có điều việc này đến với mỗi người nhanh chậm khác nhau.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM