HUYỀN TRANG 5
BÀI HÀM THỤ SỐ 3 - NHẪN NHỤC
Thiện Thành – Văn Sang
Chúng Quảng Đức 1
Câu Hỏi Luận Văn (1000 words / 1000 từ) Theo quan điểm của anh chị, Nhẫn nhục và An phận khác và giống nhau chỗ nào? Quý anh chị chia sẽ kinh nghiệm Người Huynh Trưởng thực hành Hạnh Nhẫn Nhục như thế nào trong đời sống và sinh hoạt GĐPT?
"Nhẫn nhục/nại hạnh tối cao,
Niết bàn quả tối thượng” (Pháp Cú 184)
‘Khanti’ là chữ Pali dịch sang tiếng Việt là nhẫn nhục hay nhẫn nại. Nhẫn nhục/nại là pháp môn thứ 3 trong Lục Độ Ba La Mật, mà một vị đang hướng nguyện về quả vị Bồ Tát, phải tu tập một cách rốt ráo viên mãn [1]. Pháp môn tu nhẫn nhục/nại là con đường đạo cao cả thứ nhất, là hạnh tối cao và sẽ đạt được cảnh giới tối thượng thanh tịnh như ghi lại trong kinh Pháp Cú ở trên. Là một vị huynh trưởng GĐPT Việt Nam với hạnh nguyện độ tha, với hạnh nguyện đào tạo thế hệ trẻ tại Hoa Kỳ để trở thành Phật tử chân chính góp phần xây dựng xã hội theo tinh thần Phật Giáo thì chúng ta phải biết hạnh nhẫn nhục/nại và cần phải thực hành nhẫn nhục/nại nhiều hơn những vị khác nữa để được bảo vệ thiện pháp và ý nguyện độ tha của chúng ta sớm phần viên mãn cho dù phải đối đầu với đau khổ, nghịch cảnh, những lời nói trái tai, hành động gai mắt, và những khó khăn khác.
Sự nhẫn nhục/nại theo ý nghĩa của Phật Giáo được phân tích ra làm bốn trường hợp [2]. Một là nhẫn nại với sự vất vả khó khăn. Đó là nhẫn nại với sự mỏi mệt, khó khăn vất vả, nhẫn nại với sự đói, sự khát, sự lạnh, sự nóng trong khi phối hợp với công ăn việc làm để được thành tựu viên mãn, nhẫn nại một cách kiên cường bất khuất đối với mọi chướng ngại và bao sự vất vả. Hai là nhẫn nại với khổ thọ. Đó là nhẫn nại với sự ốm đau bất an bằng cách không thể hiện triệu chứng đau đớn hoặc khó chịu một cách quá mức làm thành tác nhân cho người thân cận hoặc người chăm sóc bực bội khó chịu hoặc khổ tâm trong việc chăm sóc. Ba là nhẫn nhục/nại với sự phẫn nộ. Đó là nhẫn nhục/nại với lời nhạo báng và chửi mắng của người khác. Một khi ta sống chung với nhau trong tập thể đông người thì thường có sự va chạm về hành động và lời nói. Nếu không có sự nhẫn nhục/nại thì sẽ phát sinh oán giận, đấu khẩu và gây tổn thương tổn hại cho nhau, sẽ làm tiêu hoại đi tình bạn và khiến thêm kẻ thù. Bốn là nhẫn nại với mãnh lực phiền não. Đó là nhẫn nại với đối tượng hoặc vật thể dẫn đến sự quyến rũ và lôi cuốn làm phát sanh ái luyến, tham đắm, sân hận, si mê. Sự quyến rũ làm cho phát sinh sự ưa thích, đắm say và phóng dật. Nhẫn nại này sẽ làm cho tâm trí chánh niệm và không chạy theo mãnh lực của những phiền não.
Theo quan điểm của em, thì Nhẫn nhục và An phận có phần giống nhau và có phần khác nhau. Sự nhẫn nhục và An phận giống nhau qua ý nghĩa là tự kiềm chế bản thân đối với sự việc hiện bày trước mắt, ví dụ như bị người chửi mắng mình, nhưng mình vẫn kiềm chế được. Sự kiềm chế này gìn giữ chúng ta được ở trong phần điềm tỉnh thiện hảo hơn, không sân hận dễ dàng hơn. Hoặc gìn giữ chúng ta được tinh thần thoải mái hơn khi đối mặt với sự vất vả khó khăn trong công việc nặng nhọc. Người đời thường gọi “an phận thủ thường”. Đó là phần giống nhau của sự nhẫn nhục và an phận.
Phần khác nhau của sự nhẫn nhục và an phận là phần tiến thủ. Người “an phận thủ thường” là người thiếu chí tiến thủ, người thiếu ý chí thay đổi vận mệnh của mình. Nhưng người nhẫn nhục/nại lại là người có ý chí thay đổi vận mệnh của chính mình. Người biết nhẫn nhục/nại là người sẽ đạt được cảnh giới tối cao thanh tịnh và dễ dàng đạt được thiện pháp. Nhẫn nhục/nại để cho thoát khỏi hoàn cảnh bất thiện, ví dụ như người nghèo khổ nhưng lại nhẫn nại với công việc nặng nhọc để được thăng tiến, nâng cao vị trí của mình lên chỗ tốt đẹp hơn. Nhẫn nại để thay đổi hoàn cảnh tốt đẹp hơn, ví dụ như nhẫn nhục nghiên cứu học hỏi để có được kiến thức, có được sự hiểu biết mới lạ và tốt hơn; hoặc nhẫn nhục tu tập ngồi thiền để diệt trừ phiền não và thanh lọc tâm thức được thanh tịnh.
Qua kinh nghiệm trong đời sống gia đình của em, của một người chồng và người cha, thì nhẫn nhục/nại với vợ con rất quan trọng cho sự hạnh phúc của gia đình. Vì người chồng, người cha thường có sự đòi hỏi cao (high expectation) về vợ con mình trong công việc làm và học đường; ví dụ như vợ phải nấu ăn ngon, phải làm việc nhà, việc hãng tốt, và con phải học hành, làm việc tốt. Tất cả phải làm tốt và giỏi giang mọi việc và một khi người chồng, người cha không thấy được những kết quả tốt về những điều đó với vợ con mình, thì thường dễ dàng nóng giận, lớn tiếng với vợ con. Nên, một người chồng, một người cha nhất định phải biết nhẫn nhục/nại với vợ con cho dù ở hoàn cảnh nào, để có đuợc một gia đình hòa hợp và êm đẹp.
Nhẫn nhục cũng rất quan trọng trong đời sống tại hãng công sở việc làm và trong xã hội. Chỉ có nhẫn nhục mới có thể tránh được những mâu thuẩn, tranh cãi, hiểu lầm không cần thiết. Chúng ta phải hiểu thấu suốt rằng, nhẫn nhục để đạt được kết quả tốt, và cơ hôi cho thăng tiến, cho tương lai. Ví dụ như những người đồng nghiệp cố tình dồn ta vào thế kẹt (chuyện rất bình thường tại nhiều hang công sở tại Hoa Kỳ), thì chúng ta phải nhẫn nhục để tìm cơ hội tiến thân. Thời gian sẽ cho chúng ta cơ hội.
Thực hành hạnh nhẫn nhục/nại trong khi sinh hoạt với GĐPT cũng là điểm rất quan trọng cho sự thịnh suy của tổ chức Áo Lam và là sự tu tập hạnh độ tha của một người Huynh Trưởng, với hạnh nguyện giáo dục và đào tạo tuổi trẻ trên xứ sở Hoa Kỳ này. Chúng ta có thể thấy được hạnh nhẫn nhục của chúng ta rất rõ ràng một khi có buổi họp về những buổi tổ chức như trại huấn luyện, trại hè của đơn vị, chương trình văn nghệ, hay hội xuân. Vì trong những buổi tổ chức đó có sự khác biệt về ý kiến, phương thức, và mặt mũi nên dễ gây ra sự phản ảnh của sự trao đổi. Ví dụ như nhóm huynh trưởng trẻ nghiêng về phát triển (progressive group) sẽ dễ dàng biểu lộ sự bất đồng ý kiến với nhóm huynh trưởng bảo thủ (conservative group). Nhóm nào cũng nghĩ ý kiến và phương pháp của nhóm mình là tốt hơn nên tranh cãi rất nhiệt huyết. Thường còn một hai nhóm trong tổ chức chúng ta không làm nhưng hay trách móc tranh cãi lớn tiếng trong những buổi tổ chức trên (trong đơn vị và miền). Nếu chúng ta thiếu nhẫn nại để lắng nghe thì dễ dàng gây gổ và đưa tổ chức Áo Lam chúng ta xuống đà suy thoái.
Người Huynh trưởng phải có được sự nhẫn nhục/nại như bốn sự nhẫn nại nói trên thì thường thành đạt một cách viên mãn trong tất cả mọi sự việc, được gặt hái sự an vui và lợi lạc trong đời sống. Người huynh trưởng có được sự nhẫn nhục/nại này thì thường tránh khỏi việc tranh cãi và không có sự oan trái kinh sợ với một ai. Bốn điều nhẫn nhục/nại như vừa đề cập bên trên, được xếp thành một Thiện Hạnh quan trọng, nhằm hỗ trợ cho việc giáo dục tuổi trẻ trong tổ chức GĐPT thêm viên mãn, công ăn việc làm được bền vững và đạt thành kết quả lợi ích. Tất cả đều phải có sự nhẫn nhục/nại làm thành năng lực hỗ trợ cho việc độ tha và giáo dục tuổi trẻ tại Hoa Kỳ. Nếu thiếu mất đi phẩm hạnh nhẫn nhục thì những việc đào tạo và giáo dục thanh thiếu đồng niên và công ăn việc làm khó phần thăng tiến dễ dàng, tệ hơn là có thể bị đình trệ hoặc phải bị hủy bỏ. Vì vậy Đức Phật giảng thuyết Hạnh Nhẫn Nhục/Nại thành điều kiết tường trọng yếu, là con đường tăng trưởng tiến hóa của đời sống.
Tài liệu nghiên cứu
- “Lục Độ Vạn Hạnh,” Thầy Thích Nguyên Siêu
- “Kinh Kiết Tường,” Sư Sán Nhiên giản