Một bản thâu gọn quyển "Milinda Panha"
Bản Anh ngữ: Tỳ Kheo Pesala - Bản Việt ngữ: Cư sĩ Liễu Pháp
1.
“Bạch ngài Nāgasena, người bị tái sinh phải chăng cũng
là người đó hay là một người khác?”
“Không
phải
là người đó mà cũng chẳng phải là một người khác.”
“Xin
ngài
cho một ví dụ.”
“Trong
trường
hợp một bình sữa, trước hết sữa đông thành sữa
đặc, rồi được làm thành bơ, rồi thành dầu bơ. Thật
chẳng đúng khi nói rằng dầu bơ, bơ và sữa đặc cũng chính
là sữa, nhưng các thứ này đều từ sữa mà có thì
cũng không đúng khi nói chúng là một cái gì khác.”
2.
“Người sẽ không tái sinh có biết được điều đó không?”
“Thưa
Đức
Vua, có.”
“Bằng
cách
gì mà người đó biết được?”
“Bằng
cách
chấm dứt tất cả những gì là nguyên nhân hay điều
kiện của tái sinh. Như một người nông dân mà không cày
cấy hoặc không gặt hái thì phải biết là vựa lúa của
mình sẽ không được đầy lúa.”
3.
“Bạch ngài Nāgasena, trong một người mà kiến thức (ñāna)
khởi sinh thì trí tuệ (paññā) có cùng khởi sinh không?”
“Thưa
Đức
Vua, có.”
“Phải
chăng
kiến thức cũng như là trí tuệ?”
“Vâng,
thưa
Đức Vua.”
“Thế
thì
một người có kiến thức và trí tuệ có vô minh về
một điều gì hay không?”
“Người
đó
vẫn không hiểu biết về những gì chưa đuợc học hỏi,
nhưng xét về những gì trí tuệ đã đạt được – đó là
sự nhận thức Khổ, Vô Thường và Vô Ngã – thì người
đó không vô minh.”
“Thế
thì
cái gì đã xảy ra cho những ảo tưởng đã có về hạnh
phúc, thường còn và tự ngã?”
“Từ
khi
mà kiến thức sinh khởi thì ảo tưởng mất ngay. Cũng
giống như ánh sáng đến thì bóng tối biến đi.”
“Nhưng
rồi
thì trí tuệ của người đó sẽ trở nên cái gì?”
“
Khi trí tuệ đã hoàn thành nhiệm vụ của nó thì sẽ biến
mất; tuy nhiên sự hiểu biết về vô thường, khổ và vô
ngã không mất.”
“Xin
ngài
cho một ví dụ.”
“
Như một người muốn viết một lá thư ban đêm thì phải
thắp đèn rồi mới viết thư. Sau đó, người này tắt đèn.
Tuy rằng đèn đã tắt, lá thư vẫn còn.”
4.
“Người sẽ không tái sinh có cảm thọ đau đớn nào hay
không?”
“
Thưa Đức Vua, người đó có thể cảm thấy đau đớn trong
thân, nhưng không đau đớn trong tâm.”
“Nếu
người
đó cảm thấy đau đớn thì tại sao lại không chết
đi để dứt bỏ dính mắc và chấm dứt đau khổ?”
“Vị
A
La Hán không ham thích hay ghét bỏ đời sống. Vị đó không
làm rụng trái chưa chín mà chờ cho đến khi trái chín mùi.
Về điều này, vị đệ tử chính của Đức Phật, ngài Sariputta
(Xá Lợi Phất), có nói:
‘Ta
không
nâng niu đời sống, cũng chẳng màng đến sự chết;
Như người làm mướn chờ thù lao, ta đợi thời của ta sẽ
đến.
Ta chẳng mong muốn sống còn hay mong chờ sự chết,
Ta luôn giữ chánh niệm và hiểu biết rõ rệt khi chờ đợi’.”
5.
“Phải chăng lạc thọ là thiện, bất thiện hay vô ký?”
“Có
thể
là một trong ba thứ.”
“Bạch
Đại
Đức, nếu thiện nghiệp không mang lại đau khổ và
nghiệp mang lại đau khổ là bất thiện thì chắc chắn rằng
không có thiện nghiệp nào lại cùng lúc mang lại đau khổ.”
(*E 2.5).
“Thưa
Đức
Vua, ngài nghĩ gì nếu người nọ cầm trên một bàn
tay một cục sắt nóng và trên bàn tay kia một cục nước
đá thì thử hỏi cả hai thứ có làm cho người đó đau đớn
không?”
“Đương
nhiên
là đau.”
“Vậy
thì
giả thuyết của ngài đặt ra là sai rồi. Nếu cả hai
không phải là sức nóng nhưng sức nóng làm đau, và cả hai
không phải là sức lạnh mà sức lạnh làm đau thì cảm giác
đau không do ở sức nóng hoặc sức lạnh.”
“Trẫm
không
thể cải lại với ngài được, xin ngài giảng giảng
giải cho.”
Sau
đó
vị sư dạy cho nhà vua về Vi Diệu Pháp: “Có sáu lạc
thọ trên thế gian và sáu lạc thọ của người xuất thế
gian; có sáu khổ thọ trên thế gian và sáu khổ thọ của
người xuất thế gian; và trong mỗi trường hợp có sáu xả
thọ. Gồm lại tất cả là 36 cảm thọ. Có 36 cảm thọ trong
quá khứ, trong hiện tại và trong tương lai và như thế có
tất cả lá 108 cảm thọ. (*V2.5)
6.
“Bạch ngài Nāgasena, cái gì đươc tái sinh?”
“Tâm
và
Thân”.
“Phải
chăng
chính thân và tâm hiện tại này tái sinh?”
“Không,
không
phải như vậy, nhưng bằng chính thân và tâm này mà
hành nghiệp được
________________________________________________________________________
*E
2.5:
Thiện nghiệp không mang lại đau khổ, nhưng khó làm vì
tham ái và sân hận. Chính vì những ô nhiễm này tạo nên
đau khổ chứ không phải do thiện nghiệp. Ác nghiệp thì tạo
đau khổ nhưng chúng ta thích làm là do vô minh, rồi khi nghiệp
quả đến thì ta phải đau khổ.
*V
2.5:
Nguồn gốc của khổ thọ là do ô nhiễm trong tâm (tham,
sân) chứ không do nghiệp bất thiện. Theo Vi Diệu Pháp có
108 cảm thọ. Khó có thể đoan chắc cảm thọ nào là thiện
hay bất thiện. Có 6 lạc thọ được người đời ưa thích
trong thế gian trần tục và là những cảm thọ thô trược,
không bền vững, nhưng người xuất thế gian (người đạt
được Minh Sát tuệ - thành tựu Thiền Minh sát) thì có 6 lạc
thọ thanh cao. Tương tự, có 6 khổ thọ cho người ở đời
và có 6 khổ thọ cho người xuất thế gian. Vi Diệu Pháp có
đối tượng là tất cả các loại tâm, tâm sở và sắc (các
loại tâm là tâm Dục giới, tâm Sắc giới, tâm Vô Sắc giới
và tâm Siêu thế, gồm tất cả 121 tâm; sắc gồm Tứ Đại
và 24 Sắc Y Đại Sinh).
________________________________________________________________________
tạo
nên và bởi do những hành nghiệp này mà một thân và tâm
khác tái sinh; tuy nhiên thân và tâm sau này không vì thế mà
khỏi chịu quả của hành nghiệp tạo ra từ trước.”
“Xin
ngài
cho một ví dụ.”
“Cũng
như
ngọn lửa mà một người đã đốt lên và sau khi đã
sưởi ấm, người đó bỏ đi và để lửa vẫn cháy. Rồi
nếu ngọn lửa bắt cháy vào ruộng lúa và người chủ ruộng
lúa bắt giữ và truy tố người đó trước Đức Vua. Nếu
người đó nói rằng ‘Tâu Bệ Hạ, con đã không đốt cháy
ruộng lúa. Ngọn lửa nà con đã để lại khác với ngọn
lửa đốt cháy ruộng lúa. Con không có tội.’ Người này
có đáng bị trừng phạt không?”
“Dĩ
nhiên
đáng tội vì, dù người đó có nói gì, ngọn lửa sau
là do ngọn lửa trước mà có.”
“Thưa
Đức
Vua, cũng giống như vậy, hành nghiệp được làm bằng
thân và tâm này và bởi vì các hành nghiệp đó mà một thân
và tâm khác tái sinh; tuy nhiên thân và tâm sau này không vì
thế mà khỏi chịu quả của các hành nghiệp đã làm từ
trước.”
7.
“Bạch ngài Nāgasena, ngài sẽ bị tái sinh không?”
“Hỏi
lại
câu đó thì có ích lợi gì? Có phải bần đạo đã nói
rằng nếu chết với sự dính mắc trong tâm thì sẽ tái sinh,
còn nếu không có dính mắc thì sẽ không tái sinh.”
8.
“Ngài vừa giảng về tâm và thân. Vậy thân là gì? Và tâm
là gì ?’’
‘‘Cái
gì
thô kệch là thuộc về vật chất (sắc, thân), cái gì
vi-tế, tâm hay trạng thái tâm thì thuộc về tinh thần (danh,
tâm).’’
‘‘Tại
sao
thân và tâm không sinh ra riêng rẽ ?’’
‘‘Những
nhân
duyên này liên hệ với nhau cũng giống như lòng trứng
và vỏ trứng, chúng luôn luôn cùng sinh khởi và liên hệ như
thế từ vô thỉ.’’
9.
‘‘Bạch ngài Nāgasena, khi ngài nói đến thời vô thỉ, thời
gian có ý nghĩa gì ? Quả thật có thời gian như vậy không
? ’’
‘‘Thời
gian
có nghĩa là quá khứ, hiện tại và tương lai. Thời gian
có đối với một số người, đối với một số người
khác thì không có. Nơi đâu có chúng sinh sẽ tái sinh thì thời
gian hiện hữu, ở đâu có chúng sinh không tái sinh thì đối
với họ thời gian không có.’’
‘Hay
quá,
bạch ngài Nāgasena, ngài đã đối đáp tài tình.’’