Nhất Hạnh
giờ
phút linh thiêng
gió
lặng chim ngừng
trái
đất rung động bảy lần
khi
bất diệt đi ngang dòng sinh diệt
bàn
tay chuyển pháp
trong
hương đêm tinh khiết
ấn
cát tường nở trắng một bông hoa
thế
giới ba ngàn đồng thanh ca ngợi văn Phật Thích Ca
giờ
phút linh thiêng
đoá
bất diệt nở ngay giữa vườn hoa sinh diệt
nụ
giác ngộ hé thành muôn thi thiết
ngài
về đây học tiếng nói loài người
đêm
nao
từ
trời Ðâu Suất nhìn về
chư
thiên thấy địa cầu quê hương tôi sáng hơn vì sao sáng
và
tinh tú muôn phương chầu về
cho
đến khi vừng đông tỏa rạng
cho
đến khi vườn Lâm Tì Ni biến thành chiếc nôi êm chào đón
Phật sơ sinh
nhưng
đêm nay
từ
địa cầu quê hương tôi
loài
người mắt lệ rưng rưng
hướng
cả về mây từng trời Ðâu Suất
tiếng
kêu khóc của sinh linh ngã gục
dưới
bàn tay ma vương
dưới
bàn tay bạo lực căm thù
trong
bóng đêm
địa
cầu quê hương tôi đã mòn mỏi trông chờ
giờ
mầu nhiệm để Vô biên hé mở
cho
bóng tối tan đi với niềm lo sợ
cho
hội Long Hoa về
để
pháp âm tiếp nối bằng lời ca tiếng hát em thơ
đêm
nay xin mười phương trăng sao chứng minh
cho
địa cầu quê hương tôi dâng lời cầu nguyện
cho
Việt nam khói lửa
cho
Việt Nam điêu linh
cho
Việt Nam quằn quại đắm chìm trong máu lệ
sớm
vùng dậy trong đau thương thế kỷ
để
biến thành chiếc nôi êm đón chào Từ Thị
thêm
một lần hoa nở Phật sơ sinh
đêm
nay cầu cho khổ đau trái kết hoa thành
cho
sinh diệt đi ngang dòng pháp thân bất diệt
cho
suối tình thương chảy tràn trên vạn lòng tha thiết
để
loài người học tiếng nói chân như
để
tiếng nói trẻ thơ thành giọng chim ca.