Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới
Bài Mới Nhất

Nhàm Chán Ta-bà, Ưa sanh Tịnh-độ

03 Tháng Hai 201620:20(Xem: 22104)
Nhàm Chán Ta-bà, Ưa sanh Tịnh-độ

Văn khuyên

NHÀM CHÁN TA-BÀ, ƯA SANH TỊNH ĐỘ

Tỳ kheo Thích Nguyên Chơn dịch

Giọng đọc: Diệu Âm

 

NHÀM CHÁN TA-BÀ

 

Là người trí, trong đêm dài thanh vắng, hãy nên ngồi kiết già suy nghĩ:

-    Thân của ta hôm nay thật là mong manh như bọt nước, niệm niệm sanh diệt không dừng. Lại sống trong ngôi nhà lửa không an ổn, sao mà cứ tỉnh bơ không chịu quán sát cho kỹ; không kinh, không sợ, lòng không mảy may sợ hãi?”.

Lại suy nghĩ:

-    Thân này của ta hôm nay đang ở vào địa vị nào? Ba nghiệp thân, khẩu, ý đang làm việc gì đây? Bỗng nhiên, vô thường chợt đến thì ta sẽ sanh vào cõi nào? Lúc bấy giờ, những ác nghiệp từ thời vô thỉ đến hôm nay tranh nhau đưa ta đến chỗ thọ sanh. Trong chốc lát ta sẽ trở thành chúng sanh trong địa ngục, có được bao nhiêu thời gian an ổnnằm ngủ trên giường.

Vô lượng vô biên chư Phật và Bồ-tát quá khứ đã xuất hiệnthế gian, độ thoát vô lượng chúng sanh. Lúc ấy ta đến-đi chốn nào mà không gặp Phật và được Ngài giáo hóa? Đó là do từ vô thỉ đến hôm nay, ta không cung kính Tam Bảo, không gần gũi người lành, không nghe theo lời của thiện tri thức; nên luôn ở trong ba đường ác, mà không được gặp chư Phật. Tịnh độmười phương không khổ, không phiền; vì sao ta lại không được sanh về, mà phải ở mãi trong chốn uế trược quá nhiều khổ não này?

Thân của ta hôm nay thật là khó được, nhưng dễ mất. Kinh Niết-bàn ghi: “Thân người khó được như đất trên móng tay, thân ở trong ba đường ác thì dễ được, nhiều như đất trên đại địa”. Từ vô thỉ đến hôm nay ta đã trải qua vô lượng kiếp thọ thân. Trong mỗi một kiếp số như vậy, lại thọ vô lượng thân. Trong mỗi một thân như vậy, lại tạo nghiệp nhiều như hạt bụi. Trong mỗi một nghiệp ác lại chiêu cảm vô lượng ác báo. Trong mỗi một ác báo như vậy chịu vô lượng khổ. Thế thì cũng không thể nào tính đếm được những nỗi khổ ấy. Những nỗi khổ như thế, là do ta ngu si vô trí, không nghe lời của thiện tri thức dạy bảo. Quá khứ ta đã thọ thân địa ngục, hiện tại ta đang thọ thân địa ngục và tương lai ta cũng sẽ thọ thân địa ngục, chưa từng bao giờ ngừng dứt. Hôm nay, thân này của ta đây, từ khi thọ sanh cho đến nay luôn vì tìm cầu thức ăn, áo mặc. Nếu là người thế gian thì lo nuôi sống vợ con. Nếu là hàng xuất gia thì luôn cầu danh, tìm lợi, thường tạo những ác nghiệp. Những ác nghiệp này, nếu nhẹ thì cảm báo đọa lạc 500 đời, nặng thì trải qua nhiều kiếp.

 Nếu hôm nay chúng ta không phát tâm Bồ-đề hổ thẹn sám hối, một khi đã rơi vào đường ác thì vĩnh viễn không có ngày ra khỏi. Trong một sớm một chiều, ta sẽ rơi vào lò lửa, vạc dầu sôi, núi đao, rừng kiếm trăm kiếp, nghìn kiếp thọ tất cả nỗi khổ đau nặng nề và vĩnh viễn. Quá khứ chúng ta đã chịu những nỗi khổ về thân tâm, vị lai chúng ta cũng sẽ chịu khổ như thế, không có giới hạn, khó bỏ, khó lìa mà không tự biết. Phàm phu như thế thật là đáng thương xót! Người hiểu biết suy như vậy, nên khởi tâm lo sợ. Đâu có được an nhiên, cố ý buông lung thân tâm mà không tự xét biết!”.

Ta lại nên suy nghĩ:

-    Thân của ta hôm nay phước mỏng, căn cơ thì chậm lụt, sanh vào thời sau Đức Phật Thích-ca và trước thời Đức Phật Di-lặc. Như vậy, chẳng phải do quá khứ ta đã kiêu mạn, buông lung, không cung kính Tam bảo, không nghe lời dạy của thiện tri thức, luôn luôn ở trong ba đường ác và nơi tám nạn, ngu si vô trí sao? Lại nữa, thân này của ta hôm nay, trên thì xem thường Tam Bảo, dưới thì khinh miệt người lành, không nghe lời của thiện tri thức. Vậy thì đời vị lai làm sao ta có thể gặp được Tam bảo sanh, vào cõi lành?

 Lại nữa, thân này hôm nay dù muốn tu đạo, thì cũng không thể nào an ổn. Bởi vì, trụ ở cõi Ta-bà này, mạng người thì ngắn ngủi, ác tri thức thì rất nhiều, lại thêm suốt đời cứ chăm lo cái ăn, cái mặc chẳng đủ. Hoặc bị vua quan bức bách, hoặc bị người khác xem thường, hoặc bị người khác hủy báng, hoặc luôn luôn bị người khác quấy rối không được an ổn, vừa khởi một chút thiện tâm thì liền lui sụt. Lại nữa, thân này là do 36 vật bất tịnh tạo thành, chín lỗ thường tiết ra những chất hôi dơ, giống như nhà xí, thật chẳng đáng có gì để ưa thích. Lại có nỗi khổ về sanh, nỗi khổ về già, nỗi khổ về bệnh, nỗi khổ về cái chết, nỗi khổ vì yêu thương xa lìa, nỗi khổ vì oán thù gặp gỡ, nỗi khổ về mong cầu không thỏa mãn, nỗi khổ vì ngũ ấm lẫy lừng. Những nỗi khổ như thế cứ đeo đuổi mãi thân ta.

Người hiểu biết nên tự quán sát thân mình: “Thân này như oan gia, như đống phân. Đối với nhà cửa, giường chiếu mền mùng thì khởi ý niệm như là mồ mã, như những tấm da người. Đối với thức ăn thức uống thì khởi tưởng như giòi bọ, như trùng dơ, như nước nhơ uế. Đối với vợ con quyến thuộc thì nên khởi tưởng như là La-sát, như ác quỷ. Nếu tâm này có thể suy nghĩ như vậy, thì nên sanh ý tưởng vô cùng nhàm chán thân này. Nguyện đời đời kiếp kiếp vĩnh viễn xa lìa, không thọ thân này, không ở chung với thân này. Bởi thân này là oan gia của ta, nó luôn dẫn ta vào trong ba đường ác, có người trí nào mà thích thân này đâu? Như kinh Di giáo từng dạy: “Thân này nên buông xả, đó là vật tội ác, chỉ tạm gọi là thân. Thân này luôn chìm đắm trong biển lớn sanh già bệnh chết. Có người trí nào từ bỏ thân này mà không vui thích!”.


ƯA THÍCH TỊNH ĐỘ

Người trí lại suy nghĩ:

Thân này của ta hôm nay sanh vào thời kì 500 năm lần thứ sáu sau khi Thế Tôn vào Niết-bàn. Tất cả Thánh nhân đã ẩn hết. Dù muốn tu đạo, thì đây cũng không phải là thời gian thích hợp để tu định-huệ, mà chính là lúc nên sám hối, niệm Phật. Như trong kinh đã dạy: “Đức Phật A-di-đà bạt mái chèo từ bi, cỡi con thuyền đại nguyện cứu vớt tất cả chúng sanh đau khổ. Nếu người nào một lòng niệm Phật A-di-đà, thì trong mỗi một niệm như vậy sẽ diệt được tội trong 80 ức kiếp sanh tử. Sau khi mạng chung được sanh về cõi tịnh, hưởng thụ mọi niềm vui, đạt được năm thần thông, chứng đắc được giai vị Bất thoái”. Lúc bấy giờ, cõi báu rừng hoa tùy ý ngao du, viên âm thật tướng mặc tình nghe nhận. Trong đài hoa sen, rực rỡ thân vàng sắc tía; trên tòa Kim cang rạng ngời 32 tướng đại trượng phu. Bên thềm bảy báu ta quỳ dài hỏi pháp môn Bất nhị; trong ao nước tám công đức ta rửa rạch trần cấu vô minh. Y phục thì lụa là xứng thể; thức ăn thì trăm vị thơm ngon; đi thì sen xanh đỡ chân, ngồi thì hoa báu nâng thể. Cây lay động những cành lá lưu ly, rừng đong đưa những đóa hoa mã não. Hoa đẹp tỏa mùi hương thơm ngát, trái ngon rực sáng cả năm màu. Lan can được điêu khắc bằng bốn báu, mặt đất rực rỡ bởi bảy trân. Tiếng sáo, tiếng tiêu phát ra nghìn âm thanh vi diệu, lầu vàng gác ngọc hàm chứa muôn vạn sắc màu. Chim Bạch hạc, chim Khổng tước luôn diễn nói pháp năm căn. Chim Anh vũ, chim Xá-lợi thường tuyên dương Bát chánh đạo. Đức Phật A-di-đà thì tướng tướng rõ ràng, Bồ-tát Quán Thế Âm thì hảo hảo đầy đủ.

Những cảnh tượng như thế thật tuyệt diệu chẳng thể nghĩ bàn, ai nghe mà không sanh lòng ưa thích.

Trích dịch từ luận Tịnh độ.

 

Ý kiến bạn đọc
28 Tháng Ba 202014:16
Khách
Tai ve dien thoai
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 7238)
Minh Tâm là một yếu pháp trong hết thảy các pháp và Tịnh Tâm là một yếu hạnh trong hết thảy các hạnh. Nhưng cái yếu pháp Minh Tâm không chi bằng niệm Phật.
(Xem: 6766)
Khi tâm mình nhẹ nhàng, thảnh thơihạnh phúc thì ba nẻo đường đen tốiđịa ngục, ngạ quỷsúc sanh không thể xuất hiện.
(Xem: 6176)
Đã mấy chục năm trôi qua, sinh ra làm người giữa cuộc đời này, cho đến hôm nay, hương linh đã chính thức kết thúc cuộc đời con người,
(Xem: 5658)
Nếu bạn có bạn bè hay người thân đang lâm trọng bệnh hoặc sắp qua đời, tôi biết là không có ai bảo bạn hãy cứ thản nhiên với họ.
(Xem: 4935)
Mục đích thứ nhất của chúng ta khi tu học Phật Pháp đương nhiên là để liễu thoát sanh tử luân hồi, ra khỏi tam giới.
(Xem: 5342)
Hành giả tu học pháp môn Tịnh Độ, tất yếu đầy đủ tư lương Tịnh Độ. Những gì gọi là tư lương?
(Xem: 6649)
Bất cứ một ai khi trì tụng thần chú Đại Bi với tất cả tâm thành, chắc chắn sẽ đạt được tất cả những điều mong cầu, ước nguyện bởi vì oai lực của Thần chú là rộng khắp, vô biên...
(Xem: 5963)
Phật Pháp đến nơi nào thời cũng làm lợi ích cho chúng sanh, làm cho chúng sanh được vui vẻ và được an vui...
(Xem: 11999)
Nguyện con sắp đến lúc lâm chung, Trừ hết tất cả các chướng ngại, Tận mặt thấy Phật A Di Đà, Liền được sanh về cõi Cực lạc.
(Xem: 5744)
Tâm thức chánh niệm hay tán loạn của con người khi lâm chungyếu tố quyết định cho sự vãng sanh Tịnh độ hay đọa lạc về các cảnh giới khổ đau.
(Xem: 7046)
Người Nhật khi nghe đến Shinran Shonin (Thân Loan Thánh Nhân) họ liền hiểu ngay gần như là Giáo Tổ của Tịnh Độ Tông Nhật Bản,
(Xem: 5500)
Trong xã hội ngày nay, với nhiều biến loạn và nhiễu nhương, những người phát tâm học Phật chân chính cần phải có một nhận thức sáng suốt.
(Xem: 5881)
Do chúng sinh có nhiều bệnh, nên đức Phật mới lập ra nhiều pháp môn, nhưng tất cả giáo lý đều lấy giác ngộ làm đích đến.
(Xem: 4910)
Tu học pháp môn niệm Phật là có thể mang nghiệp vãng sanh, nhưng chúng ta cũng tận lực, hy vọng có thể mang đi ít một chút.
(Xem: 4451)
Chúng ta học được từ nơi Phật Bồ Tát là ở ngay trong cuộc sống thường ngày, nhất định phải dùng tâm chân thành, chân thì không giả, thành thì không hư vọng...
(Xem: 8239)
Thiền (hay Thiền–na) là âm của tiếng Phạn "Dhyana", là pháp môn "trực chỉ Chơn tâm, kiến tánh thành Phật".
(Xem: 6529)
Một câu A Di Đà Phật làm cho chúng ta tỉnh lại. Sau khi tỉnh rồi mới biết được chính mình vốn dĩ là A Di Đà Phật, chính mình vốn dĩ là Tỳ Lô Giá Na.
(Xem: 7398)
Tất cả chúng ta đang sống trong Ánh sáng Vô lượng (Vô lượng Quang) và Đời sống Vô lượng (Vô lượng Thọ), trong bổn nguyện của Phật A Di Đà,
(Xem: 5818)
Phật giáo không phải là tôn giáo, mà là giáo dục. Giáo dục Phật giáo cứu cánh viên mãn, giúp chúng ta phá mê khai ngộ, lìa khổ được vui.
(Xem: 5476)
Ở Trung Hoa, kinh Quán Vô Lượng Thọ đóng một vai trò quan yếu trong giai đoạn đầu tiên của sự truyền bá Tịnh độ tông hơn bất kỳ kinh văn nào khác của tông nầy.
(Xem: 6411)
Niệm Phật là một trong những pháp môn tu hành rất căn bản được Đức Thế Tôn chỉ dạy rất rõ ràng, hiện còn lưu lại trong các bản kinh cổ nhất,
(Xem: 6740)
Tịnh Độphương cách thích hợp nhất để đạt thành tựu trong một kiếp, và là cách tốt nhất để cứu độ chúng sinh.
(Xem: 7543)
Gặp được Phật pháp rất khó! Trên đời này không có pháp nào thoát ly sanh tử, chỉ có giáo pháp của Phật mới ra khỏi sinh tử luân hồi.
(Xem: 4874)
Tâm thường đế trụ, độ thế chi đạo, ư nhất thiết vạn vật, tuỳ ý tự tại, vi thứ giá loại, tác bất thỉnh chi hửu.
(Xem: 4625)
Học Phật trước tiên phải làm người tốt, xử lý tốt mối quan hệ giữa người với người rồi, tiến thêm một bước, chúng ta phải xử lý tốt mối quan hệ với môi trường tự nhiên.
(Xem: 5263)
Trong bộ kinh này, đức Phật dạy chúng ta phương pháp để cái tâm được thanh tịnh.
(Xem: 12625)
Vô Niệm Viên Thông Yếu Quyết nếu cắt nghĩa chung thì ta có thể nói là bí quyết thoát trần, bí quyết thoát vòng tục lụy, bí quyết giải thoát, bí quyết để chứng thẳng chơn tâm hay bí quyết để đi vào minh tâm kiến tánh.
(Xem: 9698)
Chúng ta tu học Phật pháp, mục tiêu đầu tiên tất nhiên phải thoát ly sinh tử, ra khỏi lục đạo luân hồi.
(Xem: 10457)
xem thường chúng sinh, chính mình luôn có thái độ cống cao ngã mạn khiến cơ hội vãng sinh bất thoái thành Phật.
(Xem: 10320)
Kinh Đại Tập nói rằng: ”Thời đại mạt pháp hàng trăm triệu người tu hành, ít có một người đắc đạo, chỉ nương niệm Phật sẽ qua được biển sinh tử”.
(Xem: 9899)
Phật giáogiáo dục, đích thực là giáo dục chí thiện viên mãn của Thích Ca Mâu Ni Phật đối với chúng sanh trong chín pháp giới.
(Xem: 12016)
Đức Phật dạy chúng ta niệm A Di Đà Phật, chúng ta nghe theo lời dạy của đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật mà niệm Phật cầu sanh Tịnh Độ.
(Xem: 10142)
Phật giáo Trung Quốc được lần lượt truyền từ Ấn Độ sang đến nay đã hơn hai nghìn năm và được truyền bá rộng rãi đến ngày nay.
(Xem: 10784)
Phật, chính là thực tướng các pháp, chân tướng của tất cả pháp. Nếu bạn trái với chân tướng thì chính là ma,
(Xem: 9895)
Chúng ta may mắn được nghe Phật Pháp, đương nhiên cần phải chiếu cố đến chúng sanh ở tận hư không pháp giới, nhất là những oan gia trái chủ của mình trong nhiều đời nhiều kiếp.
(Xem: 8766)
Phương pháp tiêu trừ nghiệp chướng tốt nhất là đoạn ác tu thiện, tích công bồi đức, một lòng niệm Phật.
(Xem: 9495)
Người niệm Phật tu hành chẳng những được phước rất lớn, mà chính mình cũng được vãng sanh Cực Lạc.
(Xem: 14518)
Yếu chỉ của tam muội trong pháp môn niệm Phật là sự " lắng nghe" chứ không cốt niệm cho nhiều mà tâm chẳng rõ.
(Xem: 8777)
Tại sao công phu niệm Phật của mọi người không được đắc lực? Nguyên nhân là vì không nhìn thấu, không buông xả, và cũng vì chưa hiểu rõ được chân tướng của vũ trụ nhân sanh.
(Xem: 9084)
Một lòng chuyên niệm không có tâm Bồ Đề, cũng không thể vãng sanh, cho nên phát tâm Bồ Đề cùng một lòng chuyên niệm phải kết hợp lại, thì bạn quyết định được sanh Tịnh Độ.
(Xem: 9335)
Niệm Phật là một pháp môn dễ hành nhưng khó tin, nhất là trong thời đại điện toán này, thời đạicon người lo cho vật chất nhiều hơn là lo cho đời sống tâm linh.
(Xem: 8798)
"Cực Lạc Thù Thắng", có nghĩa là người tu về Pháp môn Tịnh độ chuyên lòng niệm Phật A Di Đà, cầu sanh về cõi Cực lạc, được y báo chánh báo trang nghiêm thù thắng.
(Xem: 10513)
Kinh Phật nói: “Tất cả sự khổ vui đều do tâm tạo”. Vậy muốn cải thiện con người, tạo hoàn cảnh tốt, phải tìm sửa đổi từ chỗ phát nguyên....
(Xem: 9192)
Chúng sinh tận hư không khắp pháp giới, chúng ta đều phải độ. Vậy chữ “độ” này có ý nghĩa gì? Nếu dùng ngôn ngữ hiện đại, thì “độ” là quan tâm, yêu quí, dốc lòng dốc sức giúp đỡ.
(Xem: 8364)
Cần chân thật phát nguyện cầu sanh Tịnh Độ, thế giới Cực Lạc trong ao bảy báu liền mọc lên một nụ hoa, chính là hoa sen.
(Xem: 9409)
Chúng ta nên tu theo pháp môn niệm Phật, ai có nhân duyên về Tịnh độ trước thì lo chuẩn bị tiếp rước người đến sau. Nếu chí thành theo con đường niệm Phật Di Đà cầu sanh tịnh độ thì dứt khoát sau nầy cả gia đình, ngay cả dòng họ sẽ gặp nhau cả
(Xem: 8985)
Phật phápchân lý của vũ trụ nhân sanh, chân thật thông đạt tường tận rồi thì hoan hỉbố thí, không chút bỏn xẻn. Bố thí càng nhiều vui sướng càng cao,
(Xem: 9586)
Ta được biết là có nhiều cõi Tịnh Độ, nhiều cõi linh thánh của những Đấng Giác ngộchúng ta gọi là chư Phật. Cõi Tịnh Độ của Đức Phật Vô Lượng Quang A Di Đà thì đúng là một nơi độc nhất vô nhị.
(Xem: 9017)
Vãng sanh nhất định phải đầy đủ tín, nguyện, hạnh. Nếu như tín nguyện của bạn không kiên định, không thiết tha, thì Phật hiệu niệm nhiều bao nhiêu đi nữa cũng không thể vãng sanh.
(Xem: 8348)
Phật cho chúng ta một lợi ích vô cùng lớn vô cùng thù thắng, đó là dạy chúng ta trong một đời này được thành Phật.
(Xem: 8949)
Tâm mình thanh tịnh, tự tại, yên ổn thì đó tức là Tịnh độ. Chư Phật và chư Tổ khai huyền xiển giáo để chúng sanh trong đời này có đường hướng để đi, mà đường hướng nào cuối cùng cũng gặp nhau nơi tự tánh Di Đà, duy tâm Tịnh độ.
(Xem: 8974)
Đức Thích Ca Mâu Ni khai thị pháp môn niệm Phật tức là muốn cho hết thảy chúng sinh thâu nhiếp lục căn, khiến được tịnh niệm tương tục, xưng niệm “Nam Mô A Di Đà Phật”, niệm đến cảnh giới tâm cảnh đều vắng lặng thì Phật tánh sẽ tự hiển hiện.
(Xem: 8738)
Pháp môn Tịnh độ là một pháp môn thích đáng, khế hợp mọi căn cơ, dễ tu, dễ chứng, chư Phật trong mười phương đã dùng pháp môn này để cứu vớt hết thảy chúng sinh xa rời nẻo khổ, chứng đắc Niết bàn ngay trong một đời.
(Xem: 9369)
Pháp môn niệm Phật còn gọi là pháp môn Tịnh độ, lại được gọi là “Liên Tông”, lại được gọi là “Tịnh Tông”. Lòng từ của Đức Thích Ca Mâu Ni thật là vô hạn, Ngài quán xét căn cơ của chúng sinhcõi Ta bàban cho pháp môn tối thắng này.
(Xem: 9034)
Ái hà ngàn thước sóng xao, Muôn trùng biển khổ lấp đầu than ôi! Muốn cho khỏi kiếp luân hồi, Phải mau gấp niệm Nam mô Di Đà.
(Xem: 8771)
Pháp môn niệm Phật để cầu sanh về Tịnh độ (Cực lạc), thì phải hiểu biết lịch sử của đức Phật A Di Đà thế nào, và 48 lời nguyện ra sao.
(Xem: 4086)
Ngày nay, nhiều người niệm Phật A Di Đà để cầu vãng sinh Tây phương Cực Lạc. Điều này phù hợp với đại nguyện của đức Phật A Di Đà cứu độ chúng sinh về cõi Tịnh độ của Ngài để tiếp tục tu hành tới ngày thành Phật.
(Xem: 9046)
Kinh Dược Sư Lưu Ly bổn nguyện công đức dạy rằng: “Cứu thả các sinh mạng được tiêu trừ bệnh tật, thoát khỏi các tai nạn.” Người phóng sinh tu phước, cứu giúp muôn loài thoát khỏi khổ ách thì bản thân không gặp các tai nạn.
(Xem: 9872)
Phật pháp dạy mọi người lìa khổ được vui, điều này ai cũng đều biết. Nếu như Phật pháp dạy mọi người lìa vui được khổ thì có lẽ không có ai học.
(Xem: 8640)
Tinh thần của Phật pháp là nhằm xét đoán chính mình, chứ không xét đoán người khác, người khác đều là người tốt, đều là Phật, Bồ Tát, những gì người khác làm đều đúng đắn, đều chính xác.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant