Hạnh
Huệ biên soạn - Nhà Xuất Bản TP. Hồ Chí Minh 2001
72.
TỀ TĂNG VIỄN
Tề
Tăng Viễn trụ chùa Tiết ở Lương Châu, giao du vơi bọn ăn
chơi, chẳng giữ luật hạnh. Một đêm mộng thấy thần nhân
đến mắng rằng:
- Ông
là người xuất gia, sao lại làm những việc xấu ác như thế,
lấy gương soi mặt xem!
Tỉnh
dậy, Sư đến vũng nước nhìn, thấy bên mắt có vệt đen,
cho là vết bẩn, lấy tay chùi. Ai ngờ lông mi rụng theo. Sư
kinh hãi, từ đó tự trách lỗi mình, thành tâm cải hối.
Sư thường mặc áo xấu, mang giày rách, ăn ngày một bữa,
sớm tối chí thành vừa sám hối, vừa khóc sướt mướt.
Hơn
một tháng sau, lại mộng thấy vị thần hôm trước, vẻ mặt
tươi cười bảo Sư:
- Biết
lỗi có thể sửa được, đó là người trí. Nay ta tha cho
ông đó!
Sư
vừa sợ vừa mừng, mồ hôi tuôn khắp người. Trên mặt hai
hàng mi mọc lại.
Sư
đích thân trải qua hai quả báo, tin biết nhân quả ba đời
chẳng hư dối. Từ đó thành tâm phụng trì giáo pháp, không
hề lui sụt. Sau Sư trở thành một vị danh tăng.
52.
THIỀN SƯ QUY TÔNG TUYÊN
Thiền
Sư Quy Tông Tuyên, người Hán Châu, nối pháp Ngài Lang Gia Quảng
Chiếu kết thân với Quách Công Phủ. Chợt một hôm có quan
trấn thủ Nam Khang đến, Sư sai người đem thơ cho Công Phủ
lại dặn người đưa thơ chớ cho quan huyện trông thấy. Công
Phủ đọc thơ thấy ủy thác rằng:
- Tôi
còn sáu năm duyên đời chưa hết, hôm nay không chịu nổi
áp bức muốn thác sanh vào nhà ông, mong ông chiếu cố cho.
Công
Phủ vừa sợ vừa mừng, nửa đêm bà vợ mơ màng thấy Sư
vào trong phòng ngủ, bất giác thất thanh nói:
- Ðây
không phải là chỗ Hòa thượng đến.
Công
Phủ hỏi duyên cớ, bà vợ kể lại. Công Phủ sai đốt đền,
lấy thơ của Sư cho coi. Quả nhiên sau bà vợ có thai sanh con
đặt là Tuyên Quang. Vừa đầy năm đã nhớ hỏi chuyện trước.
Ðến
ba tuổi, Hòa thượng Bạch Vân Ðoan đi qua nhà này, Công Phủ
kêu con ra tương kiến, vừa thấy kêu lên:
- Sư
Ðiệt! (cháu).
Hòa
thượng Ðoan nói:
- Cùng
Hòa thượng từ biệt nhau đã mấy năm rồi?
Tuyên
co ngón tay nói:
- Bốn
năm.
Hòa
thượng Ðoan nói:
- Tương
biệt tại đâu?
- Tại
Bạch Liên Trang.
- Lấy
gì để chứng nghiệm?
- Cha
mẹ tôi ngày mai sẽ mời Hòa thượng thọ trai.
Chợt
có tiếng đẩy xe qua ngoài cửa. Hòa thượng Ðoan nói:
- Tiếng
gì ngoài cửa vậy?
Tuyên
làm thế đẩy xe. Hòa thượng Ðoan nói:
- Qua
thế nào?
- Ðất
bằng có một rãnh nước.
Ðến
sáu tuổi không bệnh mà chết.