- 01. Cáo Bạch Tang Lễ
- 02. Ban Tổ Chức Tang Lễ
- 03. Chương Trình Tang Lễ
- 04. Chân Dung Hòa Thượng
- 05. Tiểu Sử
- 06. Cảm Niệm Ân Sư
- 07. Mấy Dòng Tâm Sự
- 08. Sự Chết Xưa Nay Có Làm Ta Thức Tỉnh
- 09. Còn Đâu Một Bóng Áo Nâu!
- 10. Hành Trạng Hòa Thượng Thích Minh Tâm
- 11. Một Thoáng Hương Xưa
- 12. Câu Chuyện Một Buổi Chiều
- 13. Ôn Minh Tâm, Người Trồng Sen Trên Tuyết
- 14. Người Cha...
- 15. Sư Ông Của Chúng Con
- 16. Tưởng Niệm Thầy
- 17. Tất Cả Điện Thư Phân Ưu
- 18. Hình Cung Thỉnh Kim Quan Từ Phần Lan Về Pháp Quốc
- 19. Những Dòng Tưởng Niệm
- 20. Điếu Văn Tưởng Niệm của GH Âu Châu
- 21. Nhẫn
- 22. Tác Bạch Cúng Dường Trai Tăng
- 23. Cảm Niệm Ân Đức Của Sư Ông
- 24. Khóa Học Âu Châu - Ân Tình & Thành Quả
- 25. Ai Văn Bái Bạch
- 26. Trên Bàn Có Hai Đĩa Rau Muống
- 27. Cuộc đời và hành trạng Hòa Thượng Thích Minh Tâm
- 28. Đã Mất Rồi Bậc Xuất Trần Đại Sỹ
- 29. Vài Cảm Niệm Về Một Vị Hoà Thượng Đã Ra Đi
- 30. Kỷ Niệm Chuyến Đi Phần Lan Với Thầy Minh Tâm
- 31. Tưởng Nhớ Ôn Khánh Anh
- 32. Cơn Dông Giữa Mùa Hạ
- 33. Những Ngày Cuối Cùng Bên Sư Ông
- 34. Những Ngày Còn Lại
- 35. Hai Đĩa Rau Muống
- 36. Mảnh Ca Sa Lộng Sương Gió
- 37. Bài Thơ Dâng Người
- 38. Gương Thầy Năm Trước Còn «Sầu» Gió Thu !
- 39. Cảm Niệm Ân Sư
- 40. Đông Ấm Trời Âu
- 41. Một Năm Đã Trôi Qua
CẢM NIỆM ÂN SƯ
Của Môn Đồ Pháp Quyến
Cố Trưởng lão Hòa Thượng Thích Minh Tâm
Kính bạch Giác linh Thầy,
Nhớ lại Giác linh xưa, Thầy là người Mẹ Hiền nuôi lớn đàn con từ thuở nhỏ.
Nhớ lại buổi đầu đời Thầy là người Cha quý kính giảng dạy chúng con.
Đâu là lễ nghi phép tắc Thầy đã trao truyền.
Đâu là hạnh nguyện của buổi sơ tâm Thầy từng khai thị.
Hàng đệ tử chúng con đã nếm được mùi hương giáo pháp từ thuở đó, những tưởng rằng, Thầy là bầu trời Thái Hư để cho hàng đệ tử chúng con hít thở. Thầy là đại dương biển cả để cho chúng con tắm gội thanh lương. Thầy đã khai thân giới để chúng con nương nhờ cửa Phật mà tu hạnh xuất trần, ly dục. Thầy đã sinh ra mạng tuệ để chúng con hiểu được đâu là lý tưởng của bậc xuất gia, là bổn phận hộ pháp của người cư sĩ Phật tử, và cứ thế chúng con an lòng lo tu học.
Nào ngờ một sớm mây tan, giữa hư không sấm sét, chùa Khánh Anh vắng bóng Thầy từ đây.
Trước sân, sau vườn, Thiền đường, Chánh điện, đâu đâu cũng còn in đậm bóng dáng Thầy từ thuở Khai Sơn. Thầy đã khổ công xây dựng hai ngôi chùa Khánh Anh, từ thủa hàn vi, mái tranh vách đất. Thầy bôn ba ngàn dặm xứ người, lo toan trăm mối, chẳng quản nhọc nhằn công sức, chỉ mong Phật sự viên thành. Thầy nuôi Tăng Ni ăn học, dạy dỗ thành Tăng Tài. Thầy khuyến tấn hàng đệ tử tại gia, đầy đủ niềm tin Tam Bảo.
Nhớ người kể lại, từ thuở học Tăng, Thầy là một Tăng sinh ưu tú. Phật Học Viện Trung Phần Hải Đức Nha Trang, Thầy miệt mài Kinh, Luật, luật, rồi xuất dương du học Nhật Bổn Thầy vẫn giữ tròn khí tiết của bậc Trượng Phu. Học cho mình, dạy cho người, Thầy đã làm tròn con đường Bồ Tát đạo. Ngày Thầy dùng hai tô mì gói, tối Thầy ngủ căn phòng nhỏ trên lầu. Nhưng Phật sự nơi đâu Thầy luôn hiện có. Từ Paris, Pháp quốc, đến Birmingham, London. Từ xứ đỉnh cao Na Uy cho đến vùng cây xanh Đức quốc, Thụy Sĩ, Thụy Điển, Đan Mạch, Phần Lan… Thầy chẳng chối từ. Mỹ quốc, Gia Nã Đại, Úc Đại Lợi, Tân Tây Lan... Thầy không quản ngại xa xôi, đáp chuyến bay đêm cho kịp Phật sự nơi đó.
Thầy như cát bụi hóa thân vào cát bụi. Thầy như mây trời đổ xuống những cơn mưa. Thầy như suối nguồn bồi đắp phù sa cho cánh đồng lúa chín. Thầy như nắng ấm nuôi lớn cỏ nội hoa ngàn, ngày thêm thấm nhuần hương sắc.
Nhưng hôm nay, Thầy ơi!
Ngọn đèn Thiền leo lét còn đâu?
Nơi Chánh điện, trên lầu
Dung nghi Thầy đã khuất,
Mờ mịt sương khuya thấm lạnh
Lời Kinh tiếng Kệ canh thâu
Khánh Anh hai chốn cúi đầu
Tiễn Thầy vào cảnh nhiệm mầu Vô Dư.
Kính bạch Giác Linh Thầy,
Trước nỗi đau mất mát này, chúng con bàng hoàng, ngơ ngác, biết làm sao Phật sự vẹn toàn cho cả hai nơi. Khánh Anh mới công trình còn dang dở, trang hoàng bày biện vẫn chưa xong. Công việc ngổn ngang, cần đôi tay Thầy chăm sóc.
Hỡi ơi! Rừng Thiền xào xạc
Bậc Chúng Trung Tôn cất bước ra đi
Tâm Thầy tự tại
Thân hiện oai nghi
Quẩy dép cỏ đi về còn tỏ rõ
Hai mươi lăm năm Khóa Tu giờ bỏ ngõ
Học viên Phật tử cúi đầu
Nhìn sau ngó trước mà đau thắt lòng
Thầy dấn thân một đời vì Đạo
Thầy lên đường kiến tạo phước duyên
Gieo mầm Phật học căn nguyên
Con đường Phật pháp lưu truyền sử xanh.
Trước Kim quan Thầy, hàng đệ tử Môn Đồ Pháp Quyến ai thành phủ phục. Đốt nén hương lòng tưởng niệm Ân Sư:
Ân Thầy lớn tựa Thái Hư
Tình Thầy thắm đượm chân như rạng ngờ
Để từ đó chúng con theo dõi bước chân Thầy mà học hạnh lợi tha. Học cái nhân, cái nghĩa, cái tình đời, ý Đạo mà từ thuở sinh tiền Thầy đã thể hiện qua nếp sống tương chao với mọi người, với đồng môn pháp lữ. Chính vì tấm lòng bao dung, nhẫn nại cùng sự hy sinh mà Thầy đã lèo lái con thuyền Giáo Hội vượt qua bao nhiêu thác ghềnh thời đại. Khi thăng lúc trầm, khi buồn lúc vui, Thầy đều giữ lòng thanh thản. Dẫu biết thế nhân mạc trắc, lòng người ai biết nông sâu, nhưng Thầy vẫn hoan hỷ, độ lượng mà tha thứ, thông cảm.
Kính bạch Giác Linh Thầy,
Có ai ngờ, vừa xong Lễ Bế Mạc Khóa Tu Học Phật pháp Âu Châu kỳ thứ 25, ở Kurtu, Phần Lan, Thầy an nhiên, thâu thần thị tịch, để lại cho hàng Môn Đồ Pháp quyến chúng con nỗi đau thống thiết, đoạn trường tâm can. Chúng con đã khóc. Khóc không dừng khi hay tin Thầy không còn ở với chúng con dưới mái chùa Khánh Anh như tự thuở nào. Dẫu rằng chúng con không muốn tin là Thầy đã vĩnh viễn ra đi, nhưng sự thật hiển bày, Thầy đang nằm bất động trong Kim Quan trước mặt chúng con.
Than ôi! Bảy mươi lăm năm Thầy ở với đời
Năm mươi lăm năm sống Đạo
Từng bước chân nhẹ dạo khắp địa cầu
Hàng triệu con tim chỏi nhịp u sầu.
Thầy ơi! Tiễn biệt Kinh cầu hiến dâng.
Nam mô Từ Lâm Tế Chánh Tôn tứ thập tứ thế Liễu Quán Pháp Phái, khai sơn Khánh Anh Đường Thượng húy thượng NGUYÊN hạ CẢNH, tự Viên Dung, hiệu Minh Tâm, Giác linh Hòa Thượng thùy từ chứng giám.
Chùa Khánh Anh, ngày 15 tháng 08 năm 2013
Môn Đồ Pháp Quyến
Đồng Bái tạ.