Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tập 02

23 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 5323)
Tập 02


Tập thơ ĐẠO PHÁP

Tác giả: TNT Mặc Giang


CD Ngâm thơ Mặc Giang - Đạo Pháp - Số 02:

02-01. Châu viên Một Đóa Tinh Anh – thơ MG – Ns Phan Xuân Thi

02-02. Xin cho em một đóa nhiệm mầu – thơ MG – Ns Thanh Thủy

02-03. Tự chiếu rọi mình – thơ MG – Ns Thùy Dương

02-04. Hoa nở giữa rừng hoang – thơ MG – Ns Hồng Vân

02-05. Từng cuộc hành trình – thơ MG – Ns Phan Xuân Thi

02-06. Đời ta từ đó vậy mà – thơ MG – Ns Bích Phượng

02-07. Mai sau dù mất hay còn – thơ MG – Ns Bích Ngọc

02-08. Ta đây hiện hữu vô cùng – thơ MG – Ns Thùy Dương

02-09. Một cây hai lá – thơ MG – Ns Thúy Vinh

02-10. Đưa tay mở cửa trần gian – thơ MG – Ns Thanh Mại

 

Nghe ngâm thơ Đạo Pháp - Số 02


Châu Viên Một Đóa Tinh Anh

 


An Cư Kiết Hạ,

Đức Phật đã chế từ xưa đâu có lạ

Tăng Đoàn câu hội, thất chúng đồng tu

Con đường tu, không lẽ chỉ tu mù

Tu mà không học thì làm sao tu được ?

Đường sinh tử đã mang nhiều uế trược

Nghiệp chúng sinh, vốn triền phược trầm luân

Mỗi vào ra, đày đọa biết bao lần

Không tỉnh ngộ, quay đầu, chi cho khổ !!!

An Cư Kiết Hạ,

Đức Phật đã chế ra từ độ

Chuyển pháp luân vi diệu tại Vườn Nai

Đến hôm nay, hai mươi sáu thế kỷ dặm dài

Thuyền bát nhã, tam thừa đăng bỉ ngạn

Ánh đạo huy hoàng

Muôn đời tỏa rạng

Đệ tử hàng hàng

Theo Bóng Từ Quang

Thượng cầu Phật Đạo

Hạ hóa cưu mang

Đó mới là bản hoài của ba đời mười phương Chư Phật

An Cư Kiết Hạ,

Vạn vật duy tâm

Vạn pháp quy nhất

Ta hỏi người nghe :

Một là tất cả

Tất cả là một

Thấu triệt, nhận chân, cho cùng, cho tột !

Quy nhất là một

Vậy thì, Một sẽ đi về đâu ???

Núi cao gối tựa kê đầu

Cùng ngưu hòa thể, kiếm trâu làm gì ?

Ánh trăng đã thấy, hỏi chi !

Nhìn tay, lại hỏi : đến - đi, gậy nầy !!!

Đạo mầu, không đó không đây

Pháp thân tự thể, không nầy không kia

Còn không ? Một giọt sương khuya

Còn không ? Một tiếng chuông, lìa điểm canh

An Cư Kiết Hạ trong lành

Châu Viên Một Đóa Tinh Anh, Mỉm Cười.

 

Tháng 7 - 2004

TNT Mặc Giang

 

Xin Cho Em Một Đóa Nhiệm Mầu

 


Xin cho em một đóa hoa hồng

Xin cho em một đóa hoa tâm

Hoa chân lý nở vạn tình thương

 

Xin cho em một đóa nhiệm mầu

Xin cho em một đóa minh châu

Rừng giác ngộ, vườn hoa từ bi

 

Hoa vẫn nở trên đường cứu khổ

Hoa vẫn nở trên đường tự độ

con người hờ hững không hay

 

Em có biết từ lâu lạc lối

Em có biết từ lâu lạc loài

Sáu nẻo luân hồi mòn mỏi xưa nay

 

Em có biết đêm dài tăm tối

Em có biết xa hẳn đường về

Sinh tử bốn loài đau khổ đắng cay

 

Một ngày tu nở đóa hoa hồng

Một ngày tu nở đóa hoa tâm

Đã từ lâu vùi lấp xa xăm

 

Một ngày tu nở đóa ưu đàm

Một ngày tu rạng ánh đạo vàng

Đạo cứu đời từ đó em mang

 

Một ngày tu em bước lên thuyền

Thuyền đạo mầu cắt đứt vạn duyên

Thuyền từ bi về bến thanh lương

 

Một ngày tu em bước lên thuyền

Chuyên chở người từ khắp muôn phương

Đến bờ bến đạo vàng yêu thương

 

Xin cho em một đóa hoa hồng

Xin cho em một đóa hoa tâm

Hoa từ bi nở khắp muôn phương

 

Xin cho em một đóa hoa hồng

Xin cho em một đóa hoa tâm

Hoa từ bi thấm nhuận muôn phương.

 

* 03-01-2004 *

TNT Mặc Giang

 

Tự chiếu rọi mình !

 

 

Tôi muốn thắp ngọn đèn khuya leo lét

Ngồi một mình nói chuyện với đêm thâu

Để lắng nghe những tiếng nói tinh cầu

Lần mò tới tận hoang mờ ốc đảo

 

Tôi tự vẽ cho riêng mình độc đạo

Hướng âm thầm khép kín nẻo tâm tư

Chốn trần gian luôn giỡn mặt hậm hừ

Rồi lại trách cuộc đời không tri kỷ

 

Nén góc cạnh để tô màu thẩm mỹ

Đè chông gai để bôi phết trơn tru

Lừa dối mình qua mặt những cái ngu

Cho thiên hạ không còn ai hiểu biết

 

Lòng trống rỗng, nhưng, một hầm bí mật

Kết giao lưu, nhưng, một lũy bao quanh

Khi một mình đếm lại những tròng trành

Nhưng bản ngã, vì mình, không bỏ cuộc

 

Chính ngươi, sợ rọi pha ngọn đuốc

Chính ngươi, đã hổ mặt nhà ngươi

Thì tại sao lại trách cứ cho người

Nếu họ hiểu dễ gì ngươi sống được

 

Tôi nhắm mắt nhìn khung trời phía trước

Tôi thu mình ngó lại quãng đường qua

Đã như thế thì đứng có kêu ca

Đèn khuya khoắc nhìn nhà ngươi rúng rẩy !

 

Tháng 5-2005

TNT Mặc Giang

 

Hoa nở giữa rừng hoang

 


 

Ai có nghe cõi trần gian đau khổ

Ai có nghe người nhân thế mỉm cười

Trên rừng hoang có những đóa hoa tươi

Mọc xen kẽ giữa cỏ cây hoang dại

 

Đời đau khổ bởi phù du thành bại

Đời còn vui bởi dạo bước nhân gian

Đem tin yêu đắp vá những bẽ bàng

Mang hy vọng gắn hàn trên đổ nát

 

Trong tiếng khổ vẫn còn nghe tiếng hát

Trong niềm đau vẫn vang vọng lời ca

Để nhân sinh sống nổi cảnh ta bà

Cho con người vượt nhiều phen gió bụi

 

Thác róc rách trên đèo heo hóc núi

Nước khơi nguồn chìm nổi giữa lòng khe

Áo gấm kia lại còn bọc vải the

Còn gai bố lại chai sần rách vá

 

Đường khổ ải hãy trèo lên dốc đá

Nhặt tiêu điều cho hết những tàn khô

Khơi rộng thêm cho thư thả ao hồ

Để giao tiếp với suối nguồn sông biển

 

Đất bao la cản ngăn chi giới tuyến

Trời bao la chia cắt chi tầng không

Hãy nhìn kia cái giá buốt mùa đông

Vẫn còn ấm lửa hồng trong nắng hạ.

 

Tháng 5-2005

TNT Mặc Giang

 

Từng Cuộc Hành Trình

 


Từng cuộc hành trình

Tôi thường chọn những chuyến đi sớm nhất

Hay những chuyến đi rơi rớt sau cùng

Tôi muốn làm một người khách độc hành

Lững thững bước đi không ai chào ai vẫy !

Nơi tôi đến biết sao hay vậy

Nơi tôi về không thấy không hay

Dù đêm khuya hay mới chớm ban ngày

Trong xa lạ, tôi ung dung bước tới

Có những sân ga, chưa ai chờ ai đợi

Có những bến xe đò, năm ba người mới tới lai rai

Hay những phi trường, chỉ còn người một người hai

Trong cuốn hút mênh mông, tôi là người có mặt !

Thu về hiu hắt

Đông rét căm căm

Xuân cười khoe sắc

Hạ dắt điêu tàn

Tôi đi từ cõi lang thang

Bước chân đã mỏi dọc ngang lối về

Tôi đi không hẹn không thề

Cuộc đời đã mỏi bốn bề chưa tan

Tôi đi không một âm vang

Nhạc rung không tiếng lên đàn không dây

Tôi đi chưa đó chưa đây

Tôi về hoa lá cỏ cây đổi màu

Tôi đi không trước không sau

Tôi về ngày cũ đêm sâu lụn tàn

Tôi nghe vũ trụ buông màn

Khép hờ cánh cửa muôn ngàn lại qua

Tôi nghe âm vọng gần xa

Từng sinh vật núp dưới nhà tử sinh

Như từng cuộc hành trình

Ai bảo rằng đi đến !

Điểm cuối chỉ một mình

Ai bảo đó hồi qui !

Nhà ga không đến không đi

Bến xe không đỗ, cớ chi vẩy chào ?

Đường bay xẻ lối trăng sao

Thuyền không xẻ nước chống sào đợi ai ?

Quay lại một đường dài

Từ khi tôi có mặt

Đánh thoắt một ngày mai

Tôi lặng yên nhắm mắt

Thử hỏi, đến có ai dắt ?

Thử hỏi, đi có ai chờ ?

Từng đến đi như từng một cơn mơ

Choàng tỉnh dậy mới dật dờ

Có khi nhớ có khi không

tỏ mờ, đầu đuôi, gốc ngọn !!!

Có những chuyến đi thật sớm

Có những chuyến về thật khuya

Tôi thương những con tàu

Tôi thương những sân ga

Cứ lững thững đến đi nhưng không phải là nhà

Khách đi vội

Bỏ lại con tàu và nhà ga trống rỗng !!!

Vũ trụlồng lộng

Cũng không đón một ai !

Thời gian dù ngắn dài

Cũng không chờ không đợi !

Uïc ịch, ù ù, boong boong, vút tới

Vểnh tai nghe, đâu ai vẩy ai chào ?

Cây lay, gió chạy, bay nhảy trăng sao

Giờ phút đó nếu sẩy một tai biến nào

Tôi là người có mặt

Nhưng là kẻ độc hành trên lộ trình đưa đẩy

Xưa và nay, biết bao lần đã vậy

Tử và sinh

Có thì thấy, không có cũng chẳng ai trông

Nhẹ hơn một mảnh tơ hồng

Bèo hơn một bọt trôi sông mịt mờ

Cuộc đời tôi, một giấc mơ !

Mượn thân hư huyễn trôi bờ tử sinh

Cuộc đời tôi, một bóng hình !

Mờ mờ nhạt nhạt lung linh dặm trường

Cuộc đời tôi, một ngân sương !

Màn đêm chưa tắt, soi đường chẳng ra ?

Tàu ơi, còn nhớ sân ga !

Xe ơi, còn nhớ bến xa bến gần !

Thuyền đâu rẽ nước chia phân !

Máy bay đâu xé nổi vầng không gian !

Đời tôi cũng vậy không màng !!!

 

Tháng 6-2003

TNT Mặc Giang

 

Đời ta, từ đó vậy mà !

 


 Ta xin mở cửa ngàn xa

Để xem hình bóng của ta nơi nào

 Ta xin nhặt những hư hao

Để xem dấu vết hôm nào ở đâu

 Ta xin kết lại nương dâu

Để xem tan hợp mấy màu hợp tan

 Ta xin vén lớp mây ngàn

Để tìm sao lạc lang thang cuối trời

 Cuộc đời như những trò chơi

Mà sao khổ ải cho người trần gian

 Cuộc đời như những âm vang

Mà sao réo rắt cung đàn thế nhân

 Gió sương mấy lớp phong trần

Biển dâu mấy lớp phù vân đi về

 Ta xin giải những cơn mê

Để cho ước hẹn lời thề chưa qua

 Ta xin đỡ bóng trăng ngà

Để cho ngấn lá la đà đầu sương

 Ta xin rũ bóng nghê thường

Để cho cuộc sống bình thường mà thôi

 Dù ta ở tận xa xôi

Hay như tiếng vọng bên đồi hoang vu

 Dù ta ở tận mịt mù

Hay như tiếng nhạc thiên thu không lời

 Dù xong một kiếp trong đời

Không xong một kiếp của người trần gian

 Dù cho một tiếng âm vang

Hay không một tiếng trên đàng ta đi

 Rồi ta chẳng hẹn ước gì

Cuộc đời muôn hướng ta đi muôn trùng

 Khi nào kết liễu vô chung

Thì ta kết thúc điểm cùng với ta

 Đời ta, từ đó, vậy mà !

 

Tháng 02-2005

TNT Mặc Giang

 

Mai Sau, Dù Có Mất Còn

 

 


 Tôi từ cất bước ra đi

Tôi không lưu lại cái gì cho tôi

 Ra đi một nét tinh khôi

Đến nay cũng thế chẳng bồi chẳng thuyên

 Mai kia về với diễm huyền

Tôi xin lưu giữ trinh nguyên trở về

 Đường đời trải vạn sơn khê

Khi đeo vách gió khi kè vực sâu

 Tang thương cho trắng mái đầu

Biển dâu cho bạt sắc màu trần gian

 Khổ đau cho thấm cơ hàn

Nhục vinh cho nhuộm bức màn thế nhân

 Bồng bềnh tán tụ phù vân

Nổi trôi đày đọa phong trần xác xơ

 Ra đi từ bấy đến giờ

Có mong chi vẹn có mơ chi toàn

 Một mình thu ốc đảo hoang

Đưa tay thử nắm có còn gì không

 Trống không nhẹ tựa lông hồng

Lặng yên như cõi trời không đi về

 Tôi không giữ mộng trong mê

Tôi không hẹn núi gởi thề cùng non

 Mai sau, dù có mất còn.

 

Tháng 12-2004

TNT Mặc Giang

 

Ta đây, hiện hữu vô cùng !

 


 

 Trông qua chiếc bóng thời gian

Ta xin nhìn lại trên đàng ta đi

 Trông qua mấy nẻo kinh kỳ

Ta xin nhìn lại, còn chi đến giờ

 Cuộc đời như một giấc mơ

Nổi trôi từng đoạn trên bờ phiêu du

 Trăng mờ vì khuất mây mù

Chợt nghe tiếng vọng thiên thu giật mình

 Từ trong cát bụi tử sinh

Ta xin nhớ lại bóng hình của ta

 Từ trong tỉnh mộng đêm qua

Ta xin nhớ lại quê nhà xưa nay

 Nghe không tiếng vỗ bàn tay

Một bàn tay vỗ mặt mày nát tan

 Vỡ toang, chấn động ba ngàn

Mười phương thế giới chưa tràn chân lông

 Huyễn sinh còn nhẹ hơn bông

Vô sinh còn nhẹ hơn dòng tử sinh

 Như ta nói chuyện với mình

Như bóng nói chuyện với hình, vô chung

 Ta đây, hiện hữu vô cùng !

 

Tháng 03-2005

TNT Mặc Giang

 

Một Cây Hai Lá 


Lá xanh ngả bóng lưng đồi

Lá non nhoẻn nụ đâm chồi vươn lên

 Bồ đề huyền diệu thênh thênh

Đạo mầu tỏa rạng mông mênh phương trời

 Tựa nương tu học ai ơi

Một cây hai lá đạo - đời thơm hương

 Bước đi mấy nhịp dặm trường

Xa xôi vọng nhớ cố hương trở về.

 

* 05-01-2004 * 

TNT Mặc Giang

 

Đưa tay mở cửa trần gian !

 


 Đưa tay mở cửa trần gian

Để ta dạo bước trên đàng ta chơi

 Tử sinh có sẵn trong đời

Bức tranh phù thế vẽ vời phù sinh

 Không đi, cũng chẳng thiệt mình

Có đi, cũng chẳng tội tình riêng ai

 Trần gian bỏ ngõ không cài

Cứ đi từng đoạn miệt mài tử sinh

 Tội chi, không bước đăng trình

Người ta đi hết, một mình đơn cô

 Tội chi, khép cửa hư vô

Người ta đi khắp hải hồ có sao

 Có mình, cũng chẳng tơ hào

Không mình, cũng chẳng mất nào cho ai

 Nên ta bước ngắn bước dài

Trần gian bước xuống, tuyền đài bước lên

 Đất trời rộng quá thênh thênh

Cuối sông nước chảy, đầu ghềnh thác reo

 Tử sinh, chiếc lá đưa vèo

Gởi thân quán trọ cánh bèo hợp tan

 Không cười, cũng có tiếng vang

Có cười, cũng chỉ tiếng đàn rung dây

 Nay thì dạo gót bên nầy

Mai thì cất bước vui vầy bên kia

 Để nghe những tiếng chia lìa

Để nghe những tiếng đầm đìa tóc tang

 Khi nào đóng cửa trần gian

Thì ta chấm dứt trên đàng ta đi

 Vui lên, người hỡi buồn chi

Ghé chơi cho phỉ có gì mà đau

 Xưa nay cũng chỉ một màu !!!

 

Tháng 07-2005

TNT Mặc Giang

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 6301)
Quê hương tôi hai mùa mưa nắng Bao cảnh đời cách biệt quá xa Người thì giàu có xa hoa Kẻ thì rau muối cũng qua tháng ngày .
(Xem: 4996)
Hãy giơ tay vẫy chào, Ông Mặt Trời vừa thức giấc. Để sáng soi và ban sự sống cho đời. Chỉ cần ông ấy ngủ yên thôi. Thì trái đất sẽ biến thành đất chết.
(Xem: 4487)
Hãy yêu Mẹ lúc này đây Khi mình chung sống vui vầy một nơi Đừng chờ khi Mẹ qua đời Rồi con mới tỏ những lời yêu thương Khắc vào nền đá hoa cương Mộ bia lạnh lẽo khó vương tình người.
(Xem: 4560)
Ở Ba La Nại thuở xưa Vua và hoàng hậu rất ư vui mừng Vừa sinh hoàng tử đầu lòng Đã bao ngày tháng cầu mong chuyện này.
(Xem: 3597)
Nhớ Thầy Nhân Mùa Phật Đản Sinh Lần Thứ 2637 - Tưởng niệm Ngài Thích Quảng Đức và Pháp nạn 63
(Xem: 8904)
Mẹ như Bồ Tát hiện giữa đời Yêu thương bằng cả một nụ cười Ngàn kiếp con xin đền đáp trả Nguyện sống tu hành thoát khổ vơi .
(Xem: 5170)
Thiêng liêng mầu nhiệm ánh dương tràn , Ban rải tình thương đến muôn vàn, Diễn giảng kinh vàng lan khắp chốn, Hoàng dương chánh pháp dứt kêu than.
(Xem: 4671)
Điều Ngự Trượng Phu xuất thế gian, Vô ưu mừng rỡ tỏa non ngàn. Tỳ Ni thị hiện sen nâng bước, Lộc Uyển quảng bày đạo khởi lan.
(Xem: 5882)
Ly cà phê mỗi sáng Ta lặng ngồi nhớ ghi Qua bao lời Phật dạy Chuyển bước đẹp từ bi .
(Xem: 5989)
Tháng năm thành kính cúng dường Nhân ngày Phật Đản dọn đường quét tâm Kiên trì hành Pháp chuyên thâm Kính quy Tam Bảo chẳng lầm được đâu .
(Xem: 4912)
Ngày xưa ở tại nước kia Có bà goá phụ Đề Vi rất giàu Chồng thời chết đã từ lâu Lại không con cái, u sầu mãi thôi
(Xem: 5835)
Ngày Phật Đản tịnh chay nhớ nghĩ Noi gương lành theo bước Phật đi Sống đời thiền quán tư duy Trải lòng chia sẻ khắc ghi nhớ về .
(Xem: 6048)
Lộc biếc hoa vờn khắp rặng cây, Hòa vui gió lộng cả nơi nầy. Xuân về thắm đượm mùa hương đẩy, Tiết lại khơi tràn ánh nắng bay.
(Xem: 5161)
Tùng xanh thẳng đứng một thân cây, Tán lá xoè ra mát đất này. Sớm sớm chim kêu mừng nắng dậy, Chiều chiều gió lộng gợi cờ bay.
(Xem: 6757)
Dương trần lại xuống khổ nào vơi! Vẫn biết không đâu chẳng đặng rời… Nghiệp đã nhiêu thời qua khắp nẻo, Duyên còn vạn thuở đến nhiều nơi…
(Xem: 4236)
Ngày xưa có một nhà buôn Dẫn đoàn xe nọ lên đường đi xa Đem theo hàng hóa bán ra Lời nhiều muốn kiếm phải qua nước ngoài,
(Xem: 5833)
Rừng chiều đọng bóng tà dương Mây chiều nghiêng xuống tìm hương cuộc đời Trời chiều một thoáng Ta-Người (*) Tự tình hoa cỏ, nụ cười bình an.
(Xem: 5698)
Còn vương kiếp nạn chẳng do trời, Hỏi hết dương trần rõ bậu khơi. Vạn sắc bày qua lòng vẫn khởi, Trăm niềm rảo đến dạ nào lơi.
(Xem: 3860)
Ngày xưa có chú nai hiền Nhởn nhơ vui sống giữa miền hoang sơ Trong khu rừng rậm ven bờ Sông Hằng cuồn cuộn sóng mờ nhân gian.
(Xem: 3721)
Huyễn gởi ghìm tâm cầu hướng thiện, An nhiên tĩnh tại hết mơ huyền.
(Xem: 3804)
Hương từ lan mọi nẻo Nhật tuệ chiếu muôn phương Thiền sàng Tăng tỉnh toạ Phật điện trầm lan xông
(Xem: 4981)
Gánh nước cây rừng siêng tưới: cây lớn cây nhỏ thấm ân Quảy trăng nhẹ hẫng vai gầy: sao hôm sao mai rực sáng
(Xem: 5059)
Kính Giác Linh Ni Sư an vui Phật Quốc, sớm trở lại Ta Bà, tiếp tục con đường hoằng pháp độ sinh.
(Xem: 3980)
Mây đùa cảnh liệng vờn xuân óng, Hội đến tình trao thỏa cõi bồng. Cảm nghĩ quê nhà luôn sống động, Đi về vạn lối vẫn hoài trông…
(Xem: 4008)
Bắt chước ai ta chúc xuân nào ! Xuân về bướm lượn thấy lao xao, Trong vườn trước ngõ mai chớm nở, Cuối dậu bên hè cúc đón chào.
(Xem: 3570)
Tuy là thầy của Nhật Hoàng Thiền sư vẫn thích lang thang du hành Ngài tuy đã rất nổi danh Vẫn làm khất sĩ dạo quanh khắp vùng.
(Xem: 5284)
Bình bát ngàn nhà muôn dậm xa Thân giáo Từ Tôn khắp mọi nhà Mây trắng đường dài duyên hoá độ Mỗi bước chân về gió nhẹ qua .
(Xem: 5988)
Sự phê phán không làm ta hạnh phúc Cảm thông người ta mãi được an vui Dù ai kia có nói nặng đôi lời Hành xả bỏ mới là người đại trí .
(Xem: 5419)
Đời không thơ như đời thiếu nước Ta không Thầy như gió thiếu mây Dù cho sống tận trời Tây Nguồn thơ kết nối ở đây bây giờ .
(Xem: 6532)
Có người thợ ở làng xa Chuyên làm mặt nạ thật là khéo tay Rành nghề sinh sống lâu nay Trong nhà hình vẽ treo đầy khắp nơi
(Xem: 9113)
Sống an hưởng lạc đời người Đó nguồn hạnh phúc ngự nơi cõi lòng Khi mà muốn được thong dong Giới hạnh đạo đức song song giữ gìn
(Xem: 4740)
Vùng Đất Mũi một vùng trời sông nước Dưới tận cùng miền đất của quê hương Dân hiền hoà sống bình dị yêu thương Hoà với biển cùng trời mây bát ngát .
(Xem: 4543)
Đầu xuân nhận được cuốn Tập san Cách nửa địa cầu thật ngút ngàn, Trình bày nội dung cùng hình thức, Vô cùng tuyệt hảo cách trang hoàng...
(Xem: 7025)
Lộc nõn hoa tràn đón tiết sang Bên thềm thất nhỏ rộ mai vàng Việc đời cứ thế vờn tròng mắt Sự thể mãi hoài liếc ngõ tâm
(Xem: 5073)
Phật khi còn tại thế gian Có vua hung ác, bạo tàn, hại dân Nghe ngài thuyết pháp ở gần Vua theo dân chúng ân cần tới lui
(Xem: 5215)
Tháng giêng tạo phước phóng sanh Nguyện mong muôn vật an lành tự do Tìm về nguồn tổ ấm no Vui niềm đoàn tụ giữa trời bao la .
(Xem: 4977)
Xuân thiền chiếu tỏ rạng nhân thiên, Phật ngự toà sen tỏa nét hiền. Khói giới hương thơm dâng phụng cúng, Đèn thiền lửa sáng thắp trao truyền.
(Xem: 6250)
Nắng hồng rực rỡ trời mây Chim muông ríu rít, cỏ cây rộn ràng Hào quang chói lọi ánh vàng Theo chân Đức Phật lên đàng sáng nay
(Xem: 13547)
Đón nắng mới, ngày đầu năm mới Hỷ xả bao la tận chân trời Tâm sáng dẫn đường ta đi tới Ôi kìa! Tương lai toả rạng ngời!
(Xem: 6693)
Một khối sầu tư mỏi dặm dài Xuân về hoài cảm những ai ai Cành Mai mùa cũ trong hoài tưởng Hương Cúc thu nào thoảng gió mai
(Xem: 5883)
Ngày mai nắng ấm tiết xuân sang, Én lượn mây thêu dệt mộng vàng. Tuệ nghiệp vun trồng hoa giác nở, Tâm thiền tỏa chiếu bóng mê tan.
(Xem: 4992)
Đầu xuân dâng nén tâm hương Cúng dường Tam Bảo mười phương hiện tiền Nguyện mong thế giới bình yên Muôn người vui sống trọn niềm an vui .
(Xem: 5926)
Cung thỉnh an vui đến mọi nhà, Chúc nhau hạnh phúc nạn tai xa. Tân niên bè bạn tình sâu nặng, Xuân mới gia đình nghĩa mặn mà.
(Xem: 5927)
Lời Phật dạy bình an sự sống Vật và người cũng muốn sống thôi Dùng dao giết hại mãi rồi Đời đời chịu cảnh luân hồi khổ đau .
(Xem: 4142)
Thoáng, đã mười năm vắng Tết nhà Phương trời lữ thứ hỏi mây qua Đâu mùa hương cũ xa xôi nhớ Chiều muộn tàn năm bóng mẹ già.!
(Xem: 4491)
Thở đi một mùa xuân mới Cùng nhau vun đắp tình thương Nhục vinh cuộc đời bỏ lại Sá gì giấc mộng đế vương .
(Xem: 6238)
TRĂNG đậu bên hiên chột dạ THƠ, TRĂNG huyền lơ lững gợi tình THƠ TRĂNG xuyên mây bạc vờn cơn gió TRĂNG liếc vườn hoa kết vận THƠ
(Xem: 5983)
Tình tăng lữ tháng ngày luôn gắn bó Sách tấn nhau cùng tiến bước đường tu Dẫu mai đây gặp cảnh gió mây mù Mối duyên đạo chẳng bao giờ phai nhạt .
(Xem: 4737)
Ngẫm lại lâm phiền, ủ khổ đau Thân nầy bọt bóng sẽ về đâu? Vơ đầy cũng chỉ bay sương khói Nhét đẫy nhưng rồi lộn bể dâu
(Xem: 5278)
Hương pháp muà xuân đẹp ngát trời Cõi lòng rộng mở khắp muôn nơi Nhớ Ngài Di Lặc ngồi thanh thoát Bụng chứa càn khôn rộn tiếng cười .
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant