Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 02

25 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 9609)
Tuyển tập 02

Tình Tự Quê Hương 02

1. Miền Trung quê hương tôi – 1

2. Miền Nam quê hương tôi – 1

3. Cao Nguyên quê hương tôi

4. Trung Du quê hương tôi

5. Đảo – Hòn quê hương tôi

6. Xin nguyện Làm Người nước Việt Nam

7. Non nước Việt Nam non nước tôi

8. Miền Bắc quê hương tôi

9. Miền Trung quê hương tôi

10. Miền Nam quê hương tôi

 

Miền Trung Quê Hương Tôi – 1

 Tháng 7 - 2004

 

Quê hương tôi đó ở Miền Trung

Đồng ruộng vắt ngang núi chập chùng

Đất xéo lưng đèo ven biển cả

An lành san sẻ, khổ chia chung

 

Miền Trung sỏi đá lượn quanh đèo

Tình tự đeo lòng dạ đẳng đeo

Ẩn nét thùy dương miền cát trắng

Phong ba chẳng động đá đưa vèo

 

Miền Trung tôi đó tự xưa nay

Hùng dũng hiên ngang chẳng đổi thay

Góp sức huy hoàng trang sử Việt

Nam nhi nữ kiệt nước non này

 

Miền Trung tôi đó nói sao vừa

Lối dọc đường ngang lối dọc dừa

Khai mở từ thời khai mở nước

Miền Trung nước Việt trung trinh chưa

 

Ai về thăm lại đất Miền Trung

Gởi nhớ giùm tôi nhớ lạ lùng

Nhớ những đường làng quanh xóm nhỏ

Nhớ thuở chia xa nhớ lạ lùng

 

Miền Trung gió nắng lộng thùy dương

Đèo Cả giăng ngang mắc đoạn đường

Đèo Hải Vân xanh mây nước biếc

Đi về vương vấn những yêu thương.

 

Miền Nam Quê Hương Tôi – 1

 Tháng 7 - 2004

 

Đất nước Miền Nam nước Việt tôi

Ba trăm năm sử đã lên ngôi

Viễn đông hòn ngọc luôn tô thắm

Nét đẹp Miền Nam mãi đắp bồi

 

Miền Nam trù phú rộng phì nhiêu

Bản chất người Nam thật đáng yêu

Lúa nắng cò bay chim mỏi cánh

Dân tình chan chứa mãi nâng niu

 

Miền Nam tôi đó dáng yêu kiều

Mỗi bước đi về mỗi mến yêu

Như Cửu Long giang hòa chín khúc

Sài Gòn-Lục Tỉnh tựa tranh thêu

 

Miền Nam tôi đó thật an lành

Như lúa mộng vàng dệt mạ xanh

Như mạ xanh non chờ lúa nắng

Như trăng chờ gió gió trăng thanh

 

Tôi thương nhớ lắm Miền Nam ơi

Nhớ nhịp cầu tre tiếng đệm lời

Nhớ nước đưa đò, đưa mái đẩy

Sông Tiền sông Hậu sóng đầy vơi

 

Tôi đâu có hát Miền Nam tôi

Tuyệt tác tình ca, ca hát rồi

Hòa tiếng cung đàn reo khúc nhạc

Như cau thêm thắm vị trầu vôi.

 

Cao Nguyên, Quê Hương Tôi

 Tháng 7 - 2004

 

Quê hương tôi đó, ở Cao Nguyên

Núi thẳm rừng sâu thật diễm huyền

Suối vắng ven đồi reo róc rách

Đêm thanh gió lộng nhạc thần tiên

 

Mỗi sáng ra truông trồng tỉa chè

Xuống lên vốc nước cạnh lòng khe

Chiều về đon đả vai gùi gánh

Nếp sống bình yên sướng quá hè

 

Cao Nguyên như tóc mẹ bềnh bồng

Gió lộng Trường Sơn bạt Biển Đông

Những thuở thanh bình, thêu gấm ngọc

Những khi nguy biến, tựa như đồng

 

Tôi đã ra đi khắp mọi miền

Hỏi đâu đẹp nhất, ấy Cao Nguyên

Bởi tôi có mặt từ nơi ấy

Hơn nữa, ít hơn thua não phiền

 

Nhà tôi nho nhỏ cạnh lưng đồi

Có mẹ và em, hàng xóm thôi

Từ giã tôi đi từ thuở ấy

Nhưng tôi vẫn nhớ mãi trong đời

 

Quê tôi xa lắm, tận Cao Nguyên

Tóc mẹ bạc phơ trắng núi rừng

Tôi đã phiêu du đời viễn mộng

Nhưng tôi còn nhớ mãi Cao Nguyên. 

 

Trung Du, Quê Hương Tôi

 Tháng 7 - 2004

 

Quê hương tôi đó, ở Trung Du

Những Bản Làng chen sương khói mù

Nương rẩy ngô khoai đời ấp ủ

Núi rừng reo khúc nhạc thiên thu

 

Nhạc rừng khuya khoắt giữa Trung Du

Bếp lửa hồng bay vợn khói mù

Tình tự vấn vương hồng bếp lửa

Tình người theo gió lộng vi vu

 

Trung Du đẹp lắm quê hương tôi

Rừng thẳm lan xa quyện núi đồi

Có mấy nai vàng bên suối bạc

Ngẩn ngơ nhìn ngắm những xa xôi

 

Tôi ở Trung Du ai có e

Miền Xuôi, Miền Ngược, khác chi hè

Mỗi khi thoảng nhớ về đâu đó

Thì nhớ Trung Du lắm đó nghe

 

Ai về thăm lại xứ Trung Du

Nhắn gởi giùm tôi, cho dẫu dù

Lãng bạc trường đời phơi gió bụi

Nhưng tôi còn nhớ mãi Trung Du

 

Tôi sống Trung Du thuở ấu thơ

Ra đi từ đó đến bây giờ

Lâu lâu một chuyến về thăm vội

Ôm mộng cuối đời, tôi vẫn mơ. 

 

Đảo, Hòn xa vắng đó, Quê Tôi

 Tháng 7 - 2004

 

Ở Hòn, ở Đảo, đó quê tôi

Biển nước mênh mông lượn sóng nhồi

Sóng nước hong đời hơi biển mặn

Nên tôi nói tiếng khác hơn người

 

Sớm mai đón nắng rạng vừng đông

Ánh nắng tỏa lan chiếu bụi hồng

Đưa bóng thiều quang soi biển nắng

Đảo Hòn xa hút giữa non sông

 

Người dân ở Đảo sống đơn sơ

Như nước tự nhiên vỗ bến bờ

Dù những lúc trời yên gió lặng

Đảo vẫn ôm Hòn sống biển mơ

 

Mấy bờ mấy bến một thuyền đưa

Đưa đẩy về đâu mấy cũng vừa

Sóng nước vặn mình đưa mái đẩy

Đảo đưa Hòn đẩy thấy thương chưa

 

Đảo xa Hòn vắng mỗi chiều về

Khép lại bến bờ sóng nhấp nhô

Chỉ có Hòn xa kêu Đảo vắng

Vang vang tiếng sóng vỗ muôn bề

 

Ai về thăm lại Đảo, Hòn xa

Quê cũ tình xưa vẫn đậm đà

Dù đã xa rồi tôi vẫn nhớ

Như Hòn nhớ Đảo, nhớ tình ta.

 

Xin Nguyện Làm người Nước Việt Nam

Tháng 7 - 2004

 

Tôi chỉ là người nước Việt Nam

Ngàn năm tọa thị tại phương nam

Đông tây thầm bảo cùng phương bắc

Nể mặt phi thường nước Việt Nam

 

Tôi chỉ là người nước Việt thôi

Năm ngàn năm trước đến nay rồi

Núi sông một dãy liền sông núi

Lấp biển dời non, chẳng đổi dời

 

Việt Nam tổ quốc quê hương tôi

Thời thế thế thời dẫu đổi ngôi

Lịch sử năm ngàn không biến đổi

Truyền trao thế hệ mãi tô bồi

 

Chữ “S” cong cong vịnh cơ đồ

Miền Bắc khai nguyên thuở dựng cờ

Lần kéo về Nam, Trung chính giữa

Tình Nam Trung Bắc đẹp như mơ

 

Kiếp sau nếu có được làm người

Tiếng khóc quên đi cất tiếng cười

Nở nụ cười vang thay tiếng khóc

Cho người nước Việt mãi xinh tươi

 

Ngước mặt ngẩng đầu sống dọc ngang

Cho hay con cháu giống da vàng

Kiếp sau nếu được làm người nữa

Xin nguyện làm người nước Việt Nam.

 

Non Nước Việt Nam, Non Nước Tôi

Tháng 7 - 2004

 

Từ thuở Long Quân tuyên phất cờ

Trăm con một bọc mẹ Âu Cơ

Hùng Vương mở nước con giữ nước

Chữ “S” hình cong vững bến bờ

 

Tổ quốc Việt Nam thật mến yêu

Cầu tre lắt lẻo nhịp cầu kiều

Đò ngang đò dọc non liền nước

Cẩm tú giang sơn thật mỹ miều

 

Quê hương một dãy kết ba miền

Sông núi muôn đời của Tổ Tiên

Uống nước nhớ nguồn cây nhớ cội

Ngàn năm rạng rỡ giống Rồng Tiên

 

Từ ngàn năm trước đến ngàn sau

Tuế nguyệt phong sương dẫu đổi màu

Máu đỏ da vàng không biến đổi

Việt Nam muôn thuở mãi cho nhau

 

Từ Nam Quan đến mũi Cà Mau

Non nước nước non quyện một màu

Đồi núi đồng bằng ra biển cả

Kết tinh thành nước Việt minh châu

 

Non nước Việt Nam non nước tôi

Nước non non nước bốn phương trời

Nước non vang vọng hồn non nước

Non nước này là non nước tôi.

 

Miền Bắc quê hương tôi

 Tháng 7-2005

 

Miền Bắc quê hương tôi

Từ thuở khai sinh, đã núi rừng hùng vĩ

Từ thuở nằm nôi, đã giòng giống Tiên Rồng

Đầu gối Trường Sơn, chân duỗi Biển Đông

Gắn bó, keo sơn, hy sinh, chịu đựng

Bắc, sáu tỉnh địa đầu, núi rừng gió lộng

Nam, vùng đất phì nhiêu, rộng mộ thênh thang

Dân quê tôi, phải nặng gánh giang san

Người quê tôi, phải đội trời đạp đất

Miền Bắc quê hương tôi

Mang tiết tháo tự muôn đời, bất khuất

Vác trung trinh tự muôn thuở, kiêu hùng

Gìn ngàn xưa, để giữ đến vô cùng

Luyện gai góc, để rèn gương son sắt

Luôn đi đầu nên trả giá quá đắt

Ghì kỷ cương nên đến lại về sau

Thuyền ngược xuôi, vững tay lái con tàu

Vượt bão táp, miễn về sông bến cũ

Miền Bắc quê hương tôi

Là cái nôi, đầu đời nhắn nhủ

văn vật, kiều diễm đan thanh

Là khai nguyên, vóc dáng tinh anh

Tự nguồn gốc và truyền trao thế hệ

Miền Ngược, Miền Xuôi, đi về không dễ

Đá tảng, hòn chồng, lăn lóc nhiêu khê

Năm ngàn năm, vẫn nguyên vẹn ước thề

Cho non nước vẫn đời đời, muôn thuở

Miền Bắc quê hương tôi

Mang điệu hát bi ai, làm sao không nhớ

Mang lời ca hoành tráng, làm sao không thương

Nên đi đâu, dù cách mấy đoạn đường

Nhớ Việt Nam, là nhớ cái nôi dân tộc

Cả Việt Bắc, là núi rừng đổ dốc

Cả Trung Du, là đèo kéo điệp trùng

Chạy về xuôi, cuối lưu vực sông Hồng

Ra tận biển, cho bềnh bồng sóng nước

Miền Bắc quê hương tôi

Hùng dũng, hiên ngang, quân thù khiếp phục

Khí tiết đường đường, muôn thuở soi chung

Lẫm liệt, hy sinh, chịu đựng tới cùng

Tiếp nối huy hoàng, rạng danh kim cổ

Miền Bắc ơi, quê hương tôi từ độ

Thuở khơi dòng, khai mở non sông

Nên đi đâu, lòng luôn nhớ dặn lòng

Thương cho những con người, ngàn năm văn vật

Miền Bắc quê hương tôi

Gian khó oằn vai, chung lưng đấu cật

Sông núi hiểm nghèo, chống đỡ lầm than

Đất nước hồn thiêng, ngang dọc dọc ngang

Nhưng rất chân tình, và giàu lòng mẫn cảm

Tiếng hát xa đưa, câu hò tản mạn

Khúc nhạc muôn đời, tình tự yêu thương

Ta mang tiếng hát lên đường

Ai người Miền Bắc quê hương của mình

Thương nhau như bóng thương hình

Nhớ nhau như nguyệt lung linh trăng vàng

Ta mang tiếng hát âm vang

Thương thương nhớ nhớ trên đàng ta đi !

 

Miền Trung quê hương tôi

 Tháng 7-2005

 

Miền Trung quê hương tôi

Ruộng quắn khô cằn, đất cày lên sỏi đá

Một nắng hai sương, giọt mồ hôi lã chã

Cơm độn ngô khoai, từ thuở mới chào đời

Những khó nghèo, đập giũa con người tôi

Theo thời gian, thường già hơn trước tuổi

Miền Trung quê hương tôi

Miền thùy dương, biển ngàn khơi gió gọi

Sóng điệp trùng, xô đẩy kéo bờ xa

Dãy Trường Sơn nghiêng rừng thấp mặn mà

Đèo cao cả vắt đỉnh đồi dịu vợi

Vừa lớn lên đã nghe tiếng mẹ gọi

Bước vào đời lại thẩm thấu lời cha

Nhớ không con, luôn thương nước thương nhà

Dù có trải thời kỳ nào cũng vậy

Miền Trung quê hương tôi

Đất hẹp người đông nên đi đâu cũng thấy

Mang nặng vác đau nhưng miệng thắm môi cười

Một bước đến rồi, muôn bước sẽ không nguôi

Khổ cực trăm chiều, nhưng giàu tình giàu nghĩa

Sống đậm đà, ngọt ngào như đường lau vị mía

Lòng thanh tao, hiền dịu như dừa nõn hương cau

Mắt hằn sâu, luôn chứa đựng một màu

Tâm dũng khí, nhuộm thanh thiên sông núi

Miền Trung quê hương tôi

Đất khô cằn một đời cặm cụi

Sỏi đá mòn đập dũa gian lao

Sóng nhấp nhô lòng chẳng xôn xao

Biển gầm thét không hề khiếp phục

Lại nhớ câu, sông có khúc người có lúc

Lại nghe câu, khi lên dốc lúc xuống đèo

Đá dẫu mòn nhưng lòng dạ đẳng đeo

Sông dù cạn nhưng muôn đời không đổi

Miền Trung quê hương tôi

Một nguyện ước, vẹn câu thề mãi mãi

Hai truân chuyên, trọn gánh vác hy sinh

Ba gian lao, rèn đức tính trung trinh

Bốn khó nhọc, luyện can trường nghị lực

Trên đồi dốc hay tận cùng đáy vực

Vẫn ngẩng đầu, và bước tới hiên ngang

Mỗi bước đi là lẫm liệt đàng hoàng

Không khép nép, hay gục đầu cúi mặt

Miền Trung quê hương tôi

Vốn khổ nghèo nên không e khúc ngặt

Dẫm chông gai nên không ngại gió sương

Càng gian truân càng bảo bọc hổ tương

Càng hiểm hốc càng giẫm mềm sỏi đá

Miền thùy dương, ôi mến thương chi lạ

Sóng rạt rào, ôi ngát đượm tình quê

Núi ven non, ấp ủ vẹn ước thề

Sông ven biển, cưu mang tình non nước

Ai có về Miền Trung

Cho tôi xin gởi trước

Thăm con người, và thăm cả Miền Trung

Hẹn lòng hai chữ thủy chung

Trọn tình non nước tận cùng mới thôi

Cho tôi mang cả cuộc đời

Để thương để nhớ ai người Miền Trung !

 

Miền Nam quê hương tôi

 Tháng 7-2005

 

Miền Nam quê hương tôi

Ruộng lúa phì nhiêu, cò bay thẳng cánh

Đò dọc đò ngang, sông nước hữu tình

Thuyền nối sóng thuyền, lạch nối bờ kinh

Hương thắm tình nồng, thơm thơm bông lúa

Tiếng hát câu hò, tin yêu chan chứa

Cuộc sống trong lành, gió mát trăng thanh

Lồng lộng mênh mang, mây trắng trời xanh

Kiều diễm mộng mơ, tranh thêu gấm vóc

Miền Nam quê hương tôi

Đất trời cho, ít trải qua gai góc

Của bát ngàn, ít thấm vị trầm kha

Sống thật chân, nên tình nghĩa đậm đà

Đời non trẻ, ba trăm năm lịch sử

Người Miền Nam, như câu hò tình tự

Dân Miền Nam, như tiếng hát đầu đời

Như con cò, bay lả lướt thảnh thơi

Như con cá, nhởn nhơ trên sóng nước

Miền Nam quê hương tôi

Sống đơn sơ như cây tràm cây đước

Luôn vỗ về như thuyền đậu bên đê

Tóc buông vai, xỏa một mái ước thề

Hồn êm đẹp, thuở hẹn hò niên thiếu

Môi mỉm cười, kết nụ hoa hàm tiếu

Mộng bình thường, dệt màu tím hoa sim

Tình nồng nàn như máu chảy về tim

Thật bình dị nhưng kiêu sa diễm tuyệt

Miền Nam quê hương tôi

Vốn bao dung không nặng nề tiểu tiết

Vốn khiêm từ không câu nệ hơn thua 

Lợi danh chi, hoa trái sẵn bốn mùa

Nhân ảnh chi, những hơn thua phù phiếm

Đất Miền Nam như con tàu vĩ tuyến

Để cho người Miền Bắc, với Miền Trung

Chỗ dừng chân và vui sống thong dong

Sau những chuỗi đầy gian truân xuôi ngược

Miền Nam quê hương tôi

Dù đi sau nhưng đã được về trước

Ba trăm năm như hiện thể thanh bình

Cho cả quê hương, đất nước của mình

Bông hoa đẹp đã ngàn năm xây dựng

Đất êm ả, đá mềm chân cứng

Ngọc viễn đông, có sẵn bạc vàng

Ngày đang lên, đợi đêm ngủ chưa tàn

Trăng chiếu rọi, chờ hoàng hôn chưa tắt

Miền Nam quê hương tôi

Nước mặn đồng chua, nhưng lúa mùa dư dật

Gạo thóc đầy sân, nắng ấm đã đem phơi

Miền Nam quê của tôi ơi

Tôi mang tiếng hát đầu đời lớn lên

Miền Nam đi dễ khó quên

Như sông bến nước mon men bên đường

Hò đưa tiếng nhạc du dương

Như bông lúa sớm vương vương nắng chiều

Cầu tre lắt lẻo cầu kiều

Người đi kẻ đến dập dìu lại qua

Tôi mang tiếng hát lời ca

Bập bùng bếp lửa mọi nhà Miền Nam

Tôi mang khúc nhạc lên đàng

Lúa reo gió nắng Miền Nam chan hòa

Miền Nam là lá là hoa

Như thêu nến ngọc kết tòa thiên thư !

Miền Nam, quê của tôi ơi !

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 4237)
Đoàn ca kịch nọ nổi danh Kiếm ăn đi khắp tỉnh thành làng thôn Diễn tuồng ác quỷ kinh hồn Tuồng "Quỷ La Sát" luôn luôn hãi hùng
(Xem: 3082)
Một buổi sáng, Trời Mây trong xanh ngắt, Nắng tung tăng chào đón một ngày vui... Gió êm đưa tia nắng rộn niềm vui, Mặt Trời lên tỏa hào quang rực sáng...
(Xem: 3128)
Hôm nay vào trước Cổng Chùa, Nhận Cành Hoa Trắng cài lên áo mình. Tâm Hương một nén ân tình, Kính dâng lên Mẹ muôn phần nhớ thương !
(Xem: 3967)
Thi Hoá Kinh Trung Bộ 4 tập - Giới Lạc Mai Lạc Hồng
(Xem: 3784)
Tuy là thầy của Nhật Hoàng Thiền sư vẫn thích lang thang du hành Ngài tuy đã rất nổi danh Vẫn làm khất sĩ dạo quanh khắp vùng.
(Xem: 3994)
Cỏ cây, sinh vật thời xưa Đều cùng biết nói, lại vừa biết nghe Riêng loài người giỏi mọi bề Được tôn chúa tể chính vì trí khôn,
(Xem: 4190)
Nguồn sức mạnh của trẻ thơ Chính là tiếng khóc bất ngờ kêu la. Nguồn sức mạnh của đàn bà Là cơn phẫn nộ bùng ra tức thời.
(Xem: 5636)
Một thiền sư rất nổi danh Lãng du theo đám mây xanh cuối trời Chân ông in dấu khắp nơi
(Xem: 3478)
Tất cả Pháp Thế Gian, Ta cần phải buông bỏ, Tín- Hạnh- Nguyện ghi nhớ. Thu nhiếp các Lục Căn, Giữ Tâm luôn thanh tịnh.
(Xem: 4113)
Khi mà bạn có Mẹ hiền Chăm lo cho bạn ngày đêm an phần Những gì bạn muốn bạn cần Mẹ hoan hỉ giúp, xả thân chẳng phiền.
(Xem: 4653)
Mẹ mà nở những nụ cười Lúc nào cũng chiếu sáng ngời đẹp thay, Mẹ ôm ấp trong vòng tay Mang niềm vui tới bao ngày trong ta.
(Xem: 3349)
Có hai phương cách thông thường Thực thi tôn giáo cõi dương trần này Một là hãy sống xa đây Xa nơi trần tục như thầy tu thôi
(Xem: 2930)
Trời rạng muôn phương với trăng sao, Đất rung bảy lần cùng núi rừng, Người về rực rỡ vườn tuệ giác, Thiên nhạc dặt dìu khúc xưng dương.
(Xem: 3531)
Một người giàu có thuở xưa Tác phong đứng đắn lại thừa thông minh Cho nên các kẻ chung quanh Tỏ lòng thán phục, tỏ tình kính yêu
(Xem: 8625)
Cuộc đời ảo giác giấc mộng dài, Lao đao chuốc khổ để làm chi? Suốt ngày say khướt bên chén rượu, Mình ta ngất ngưỡng mái hiên ngoài.
(Xem: 4719)
Cầu mong đại dịch chóng qua thôi Thế giới giờ đây điêu đứng rồi Phố xá đìu hiu đều đóng cửa Thôn quê lặng lẽ thảy im hơi
(Xem: 3086)
Lời Kinh Đêm càng vút cao cao mãi, Tỏa lan vào ánh sáng khắp Không Gian... Mỗi Câu Kinh tràn ý nghĩa Ngọc Vàng, Bây cao mãi, hòa tan vào Vũ Trụ....
(Xem: 3672)
Thiền sư tinh tấn tu hành Cho nên đạo hạnh nổi danh khắp vùng Bà con ca tụng vô cùng Ngài nêu gương sáng soi chung cho đời.
(Xem: 4726)
Trong một viện dưỡng lão ở nước Úc, cụ ông Mak Filise, 86 tuổi, không có thân nhân nào thăm viếng trong nhiều năm.
(Xem: 3985)
Nước kia có một ông vua Nghe lời đồn đãi khó ưa về mình Ngoài đời có kẻ phê bình Rằng mình bạo ngược, tính tình tàn hung
(Xem: 4275)
Lại thêm một ngày cho cuộc đời. Lại thêm một ngày cho em, Lại thêm một ngày cho anh, Lại thêm một ngày cho những người còn sống trên cõi đời này.
(Xem: 4456)
Nợ nước thù chồng nặng cả hai Cùng em chia sẻ bước chông gai Sơn hà dựng lại, dân ghi đức Vương bá xây nền quốc chính ngôi
(Xem: 4221)
Nguyện Cầu Đức Phật Dược Sư, Chữa cho Thế Giới bớt dần dịch căn,
(Xem: 3293)
Một năm Thầy Hư Vân về Kê Túc, Để tịnh tu, giao Hội cho Cao Tăng... Tại đây, Thầy tu sửa Chùa Hưng Vân... Chùa La Thuyên, tỉnh Hạ Dương cho hoàn chỉnh
(Xem: 4886)
Ta cứ ngỡ tuổi già toàn tẻ nhạt, Ngại bốn mùa năm tháng lướt qua nhanh,
(Xem: 3301)
Nơi miền bắc Ấn Độ xưa Trong vương quốc nọ có vua trị vì Giúp vua là vị quan kia Có tài định giá những gì bán buôn
(Xem: 4632)
Bạn ơi, Muốn sống hạnh phúc thì xin bạn: Đừng đem chuyện hàng xóm vào gia đình. Đừng đem chuyện đường phố vào nhà. Đừng đem chuyện cộng đồng vào những bữa cơm.
(Xem: 4963)
Tuyển tập song ngữ “Thơ Thiền Lê-Nguyễn Zen Poems” đã góp một phần rất tuyệt vời khi đưa ra ánh sáng một phương diện khác của ảnh hưởng Thiền tại Việt Nam...
(Xem: 4997)
Xuân về khắp chốn rộn tin vui Mở cửa mừng Xuân rạng ánh cười Phú quý Xuân sang nguồn cội thắm Vinh hoa Tết đến nghĩa tình tươi
(Xem: 3779)
Kỷ Hợi qua, Canh Tý đến nhanh, Ba Mươi Tết, thanh thản, yên bình, Bánh chưng xanh, quả, hoa bầy sẵn, Chuẩn bị dâng cúng Phật đầu năm.
(Xem: 4068)
Thêm một mùa Xuân chốn viễn phương. Nhớ về quê cũ trắng canh trường!
(Xem: 3822)
Thức chờ năm mới gió đượm hương trà nửa khuya tóc trắng một đời sắp qua.
(Xem: 4458)
Rừng Sala giữa cây Song Thọ, Lúc nửa đêm, Phật sắp Niết Bàn, Không khí quá trang nghiêm yên tịnh, Các Đệ Tử ngồi kín chung quanh.
(Xem: 3817)
Trong chuyến đi, Hành Hương Thăm Đất Phật. Đến Sông Hằng rồi Lộc Uyển xanh tươi, Tiếp theo là Thánh Tích Phật xa xôi... Rồi sau đến Nalanda hoang phế!
(Xem: 4446)
Nhân vào ngày Lễ Tạ Ơn Chúng ta cảm tạ vô vàn thành tâm Những lời cầu nguyện quanh năm, Tạ ơn gia cảnh muôn phần yêu thương,
(Xem: 4102)
Tờ mờ sáng tinh sương, Gậy, nón lá, lên đường, Ai không khỏe ở lại ! Vì Leo núi đường trường,
(Xem: 3476)
Một ngày mới tôi về thăm Phật Tích. Bao lâu rồi trông đợi đến hôm nay. Thời gian qua tâm tư ngóng từng ngày. Đủ duyên lành cùng nhau thăm Đất Phật
(Xem: 4112)
Ở Ba La Nại thời xưa Có nhà giàu nọ rất ưa bạc bài Ông thường chơi với một người Cũng mê bài bạc, tứ thời ăn thua
(Xem: 4132)
Thuở xưa có kẻ đi đường Rất là khát nước nên dừng chốn đây Kiếm tìm nước khắp Đông Tây Thấy sương lóng lánh giăng đầy phía xa
(Xem: 4589)
Tu Bồ Đề sinh ra đời Một ngày đặc biết đất trời lạ sao Trong nhà của cải biết bao Tự nhiên biến mất đường nào ai hay.
(Xem: 5456)
Dốc đá ven đường tiến thẳng non, Sương chùng suối róc cảnh chon von. Qui chơn thấy lẽ không tìm ngọn, Lập hạnh vun đời vẫn nguyện con.
(Xem: 3926)
Thuyền Nhân trước nay thành “Thùng Nhân” Việt... Boat People hoá thành “Load People”. Xin cầu nguyện cho những linh hồn vừa khuất bóng.
(Xem: 4041)
Hè nhau báng bổ chốn thiền môn Kẻ xướng người hô phang dập dồn Bắt bóng toang mồm rao báo nóng Trông hình ngoác mỏ động làng ồn
(Xem: 4613)
Lắng lòng nghe một chiếc lá rơi Mùa Thu vừa đến nhẹ bên đời Chiều phai, giọt nắng còn vương đọng Như thầm tiếc nuối một ngày trôi..
(Xem: 4116)
Trước khi câu chuyện xảy ra Ở bên châu Á người ta nói rằng Voi và chó chẳng kết thân Chẳng bao giờ có thể gần gũi nhau,
(Xem: 4936)
Cội Bồ đề lá cành xanh thắm Bám đất sâu in đậm bóng từ Bao năm chẳng quản hoại hư Chở che muôn loại thân như diệu kỳ
(Xem: 4665)
Duyên trần thúc đẩy đến nơi này, Khổ luỵ sầu đau cứ mãi quay Lận đận bơ vơ bao mộng mị Lênh đênh lạc lõng bấy mơ lay
(Xem: 4095)
Bồ tát tự tại cứ đi, Chúng sanh theo gót những gì ngài qua, Để cùng thoát khổ Ta Bà, Tây phương tịnh độ một nhà an vui.
(Xem: 3753)
Có chàng giàu có kể chi Tiền nhiều nhưng lại ngu si tức cười Không hề biết đến việc đời, Một hôm chàng chợt dạo chơi trong vùng
(Xem: 4138)
Căn bản của sự tha thứ là quên đi những gì đã xảy ra, nhưng nhớ những gì đã xảy ra rồi và cần tha thứ cho sự bình an của tâm hồn.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant