Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 15

25 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 9719)
Tuyển tập 15

Tình Tự Quê Hương 15

01. Bình minh chưa ló dạng

02. Vần thơ còn đó đẹp thay

03. Là thi sĩ, nghĩa là…

04. Thương những gia đình bất hạnh

05. Thương trẻ thơ quê nghèo khốn khó

06. Lá rụng về cội

07. Uống nước nhớ nguồn

08. Tôi không có bán thơ đâu

09. Nơi quê nghèo nho nhỏ

10. Những người em bé nhỏ của tôi ơi

 

 

Bình minh chưa ló dạng !

 Tháng 03-2005

 

Đêm đã dài mà sao chưa được sáng

Ba mươi năm, đâu phải ít ỏi gì

Một phần ba thế kỷ, nhớ kỹ đi

Một phần ba đời người, còn chi nữa

 

Đâu có ngắn mà dằn co kèn cựa

Ba mươi năm đã quá đủ quá dài

Thế hệ già nua, rũ mục tuyền đài

Thế hệ tiếp theo, đã kề miệng lỗ

 

Thế hệ đàn em đã dài gian khổ

Con đường hầm vùi lấp ba mươi năm

Ánh sáng mịt mờ le lói xa xăm

Bồ hóng phủ mái tường rêu mấy lớp !

 

Thế hệ chúng ta, một đời bì bọp

Cũ cũng đeo mà mới cũng nửa vời

Ngả ba đường đều cuốn hút chơi vơi

Đẩy hai chiều xát xây mòn sông núi

 

Hoàng hôn xuống bóng đêm về tăm tối

Đã mù mờ mà lại thiếu trăng sao

Nghe vi vu thoang thoảng gió xạc xào

Đêm chưa hết màn đêm còn dày lắm

 

Nước Biển Đông vơi đi mùi muối mặn

Dãy Trường Sơn mờ sương khói sơn khê

Ba mươi năm đom đóm vẫn lập lòe

Ráng chớp nháy bình minh chưa ló dạng !!!

 

Vần thơ còn đó, đẹp thay !

 Tháng 03-2005

 

 “Đố ai quét sạch lá rừng

Để ta kêu gió, gió đừng rung cây”

 Đố ai đón hết vầng mây

Để ta chận lại, mây nầy thôi bay

 Đố ai làm nước không lay

Để ta gọi sóng đừng đày gió sương

 Đố ai quét sạch bụi đường

Để ta kêu bụi đừng vương vãi nhiều

 Đố ai nhặt hết cô liêu

Để ta nhốt lại buồn hiu một nhà

 Đố ai nhặt hết thơ ca

Để ta thôi động âm ba tao đàn

 Đố ai nhặt hết trăng vàng

Để ta thôi bắt đường ngang lối về

 Đố ai chận nước bờ đê

Để ta gọi nước vỗ về bên sông

 Đố ai cắt giá mùa đông

Để ta kêu rét đừng trông lạnh lùng

 Đố ai nhặt hết thu vàng

Để ta gọi lá đừng tan lìa cành

 Đố ai sống hết xuân xanh

Để ta cho trẻ không thành già nua

 Đố ai đếm hạ mấy mùa

Để ta gọi nóng chào thua oi nồng

 Đố ai nhặt hết diêu bông

Để ta kêu én đừng hòng se tơ

 Đố ai đón hết vầng thơ

Để ta gát bút trông chờ mà chơi

 Nếu không, ta viết mấy lời

Thành câu thi phú cuộc đời của ta

 Cho đời ý vị vậy mà

Như câu tục ngữ, như ca dao này

 Vần thơ còn đó đẹp thay.

 

Là thi sĩ, nghĩa là ...!

 Tháng 03-2005

 

Là thi sĩ nghĩa là ru với gió

Ôm bóng đêm nói chuyện với trăng sao

Tai có thể nghe ngàn vạn lý xạc xào

Mắt có thể thấy khuất muôn trùng vời vợi

 

Là thi sĩ không thấy mình trơ trọi

Cỡi sông ngân nói chuyện với thiên hà

Vượt cung trăng để thăm viếng Hằng Nga 

Căn gác nhỏ nhưng nhìn trời đất hẹp

 

Nhìn vũ trụ như bàn tay mở khép

Nhìn huyễn sinh như một hớp cà phê

Nhìn công danh thấy mặt mũi ê chề

Nhìn phú quí bèo nhèo đôi dép bỏ

 

Là thi sĩ gom vòm trời nho nhỏ

Sống riêng mình như một ốc đảo hoang

Còn thì còn như vạn hữu càn khôn

Mất thì mất li ti hơn hạt bụi

 

Vụt một cái đưa hồn lên đỉnh núi

Biến cái vèo có mặt giữa biển khơi

Phóng cái nhìn có mặt khắp nơi nơi

Vò một cái nát tan không tụ điểm

 

Chợt quay lại, mệt mỏi rồi, ngưng chuyện

Ly cà phê còn mấy giọt sau cùng

Nghiên cái ly, quẹt một cái, sạch chung

Gác ngòi bút trở về trong thực tại.

 

Thương những gia đình bất hạnh !

 Tháng 03-2005

 

Căn nhà này, sao hoang tàn đổ nát

Từ ngoài vào trong, sao vắng vẻ lạnh tanh

Nơi bàn thờ, nhiều mạng nhện bao quanh

Nhện cũng bỏ đi, vì không còn ruồi muỗi

 

Nơi sau vườn, cỏ cao bằng đọt chuối

Chuối trỗ buồng, rồi chín, héo, đeo cây

Nơi cửa trước không cài, bao lớp bụi phủ dày

Khu xó bếp xác xơ, tro tàn bay muốn hết

 

Mái nhà tranh như rổ nang, đan kết

Đếm sao trời, không thiếu ánh sao thưa

Trên nền nhà lưu lại những vết mưa

Mùi ẩm thấp đóng rêu xanh mấy lớp

 

Bên bờ ao, cá ngậm tăm, không đớp

Súng chen bèo buồn ủ dột lặng thinh

Chim bay ngang vương theo bóng in hình

Vẽ thành nét “cửa nhà ai vô tự” !!!

 

Chợt ngẫm nghĩ rồi đâm ra tư lự

Căn nhà này nhớ có mấy anh em

Không lẽ nào thần sống đã gạch tên

Hay không lẽ loạn ly đều đi cả

 

Mấy ụ đất hơi nhô trông thấy lạ

Lại nghiêng nghiêng theo hàng lối bên hè

Đến gần trông, thấy lành lạnh hơi e

Đọc những chữ ngoằn ngoèo trên tấm gỗ

 

À, thì ra đây là những nấm mộ

Nào cha, nào mẹ, nào anh, nào chị, nào em

Hướng mắt về nơi nào đó buồn tênh

Để hình dung trên quê hương mình,

Còn bao nhiêu những gia đình bất hạnh !!!

 

Thương trẻ thơ quê nghèo khốn khó !

 Tháng 03-2005

 

Có những chuyến buồn buồn đi thăm vội

Nhìn những em bé nhỏ ở miền quê

Từ sáng tinh mơ, cho đến chiều về

Tôi đều thấy các em ngày hai buổi

 

Sống quanh quẩn chung quanh nhà, cặm cụi

Tưới nước, bón phân, nhổ cỏ, vun trồng

Lượm hột, hái điều, lang, sắn, ngô đồng

Da bánh ít, mái tóc thề, óng mượt

 

Vừa chị, vừa em, quây quần lũ lượt 

Em lặt rau, chị thổi lửa nấu cơm

Thỉnh thoảng trông, mỗi sáng đến chiều hôm

Tôi không thấy những gì là đèn sách

 

Nghĩ thấy tội cho nên tôi tìm cách

Hỏi xa gần rồi lại hỏi gần xa

Khi nghe xong thì tôi đã hiểu ra

Nhà nghèo khó nên làm sao đi học

 

Những vùng sâu vùng xa, và nhiều nơi heo hút

Từ ê a, cho đến hết vỡ lòng

Hay đánh vần xuôi ngược, thế là xong

Đọc lấp bấp “con nhà quê nghèo khó”

 

Thôi giã từ, nghe các em nho nhỏ

Đi đó đây, tôi vẫn nhớ xa xôi

Thật cảm thương cho những đứa em tôi

Đời khép lại như quê nghèo khốn khó !!!

 

Lá rụng về cội

 Tháng 03-2005

 

Lá rụng về cội

Nghĩa là sao mà ta thường hay nói

Để cùng nhau nhắc nhở lại cho đời

Nghĩa thật gần và cũng thật xa xôi

Vừa nghĩa đen lại còn thêm nghĩa bóng

 

Này em nhé ! Ngồi đây chơi, đỡ nắng

Em coi kìa, chiếc lá rụng, về đâu

Còn đu đưa phơn phớt gió xanh màu

Khi rớt xuống, cho vàng bay chiếc lá

 

Rụng về cội, em nghe hơi thấy lạ

Rớt gốc cây, em thấy đó, phải không

Cây với cội cùng một nghĩa theo dòng

Xa hơn nữa, đó là nguồn lịch sử

 

Từ dưới đất, cây vươn lên đấy chứ

Qua thời gian, cây đâm lộc nẩy chồi

Dù cây non, hay đại thọ sống đời

Cỡi vô thường băng ngang dòng cát bụi

 

Lá rơi rụng, vàng vàng bay, mục, thúi

Từ đất lên, trả về đất, tốt tươi

Một ngày kia, khi em đứng tuổi rồi

Em mới nhớ, những gì xa xưa cũ !

 

Nhớ, nhớ mãi, không bao giờ biết đủ

Của những gì, xa xưa nữa, em ơi

Tục ngữ kia dù chỉ có mấy lời

Nhưng giải bày thì vô cùng thâm thúy

 

Nói ít hiểu nhiều, mới càng ý vị

Lá rụng về cội, là thế nghe em

Khi về chiều, em sẽ hiểu bóng đêm

Càng thấm thía, nhớ thương về nguồn cội !!! 

 

Uống nước nhớ nguồn

 Tháng 03-2005

 

Uống nước nhớ nguồn

Mỗi một ngày, em thường uống luôn luôn

Hễ thấy khát, là em cần đến nước

 

Miễn là nước, dù nước gì cũng được

Khi uống vào, em sẽ hết khát ngay

Chỉ một câu ngắn gọn, nhưng thật hay

Vậy, uống nước nhớ nguồn, là sao nhĩ !!!

 

Ra bờ sông, nhìn dòng sông đang chảy

Nước ở đâu, mà cứ chảy tuôn hoài

Hãy hình dung một chút để thử coi

Nước chảy đó, tức có nơi xuất phát ?

 

Em hãy bước lên đầu non ca hát

Con suối reo róc rách đó, là nguồn

Đã là nguồn, thì nước mãi trào tuôn

Hễ có mưa là nước nguồn tuôn chảy

 

Và sao nữa, mà ông cha mình dạy

Uống nước nhớ nguồn, nghĩa lý cao siêu

Như hôm nay, em khôn lớn bao nhiêu

Nhờ công sức của mọi người mới có

 

Và kia nữa, như tấm thân em đó

Vương hình hài, nhờ cha mẹ sinh ra

Sống ở đời phải có cửa có nhà

Dù hơi tệ, thì nhà tranh, công viên, xó chợ

 

Và còn nữa, em ơi ! Luôn ghi nhớ

Phàm con người, phải có Tổ có Tiên

Có quê hương, dân tộc, đất nước mọi miền

lịch sử và những gì ông cha để lại

 

Uống nước nhớ nguồn, nhớ hoài nhớ mãi

Nhớ và trao nhau, từng thế hệ điểm tô

Nhớ và trao nhau, cùng gìn giữ cơ đồ

Chứ đừng sống vô tình,

Và chỉ biết mình em, em nhé !!!

 

Tôi không có bán thơ đâu !

 Tháng 03-2005

 

 Nhớ Hàn Mặc Tử bán trăng

Nhớ người khố rách làm văn bán nghèo

 Cơ cùng ai bán mốc meo

Sơn khê ai bán giữa đèo hoang vu

 Còn tôi xin bán cái ngu

Bán luôn cái dốt mặc dù chẳng mua

 Bán luôn những cái hơn thua

Chỉ xin giữ lại quê mùa mà chơi

 Bán luôn phi thị cuộc đời

Chỉ xin giữ lại cơ ngơi an bình

 Bán luôn danh lợi lưu linh

Chỉ xin giữ lại nguyên trinh độc hình

 Có ai mua được chình ình

Để tôi bán nốt nhục vinh đã nhiều

 Bán luôn trưởng giả quan liêu

Bán luôn cái lạnh cuối chiều mùa đông

 Bán luôn bèo bọt trôi dòng

Chỉ xin giữ lại bờ sông lần về

 Bán luôn những cái nhiêu khê

Để coi trong nỗi ê chề ra sao

 Bán luôn đến cả trăng sao

Chỉ xin giữ lại cây đào trước sân

 Bán luôn những cái phong trần

Cho luôn chiếc bóng phù vân trôi bờ

 Nhưng tôi không bán vầng thơ

Để tôi nhìn nó hững hờ tôi chơi

 Mang thơ đi khắp cuộc đời

Rải thơ cùng khắp chơi vơi trên ngàn

 Dù ai đã bán trăng vàng

Còn tôi gõ tiếng tao đàn thân thương

 Dù ai khép lại nẻo đường

Nhưng thơ tôi đó, vương vương vô cùng !

 

Nơi quê nghèo nho nhỏ ! 

 Tháng 03-2005

 

Tôi thương mái nhà tranh

Nơi quê nghèo nho nhỏ

Những ngày xa xưa đó

Dọc nước cạnh bờ ao

Cùng bọn trẻ ồn ào

Khắp thôn trên xóm dưới

Những đứa trang lứa tuổi

Vui giỡn những trò chơi

Sung sướng nhất cuộc đời

thời xưa bé nhỏ

Một tiếng kêu đâu đó

Là cả lũ hè nhau

Lấp ló trông trước sau

Là cùng nhau vọt lẹ

Bao năm trời như thế

Nên mọi nẻo trong làng

Khắp ngõ hẻm cùng hang

Như bàn tay năm ngón

Mỗi khi mùa nước lớn

Chặt chuối kết làm đò

Đẩy sào chạy ro ro

Té nhào lăn bì bõm

Đêm về bắt đom đóm

Bỏ trong bọc làm đèn

Cùng chí chóe rùm beng

Đèn của ta sáng quá

Qua rồi mùa lá mạ

Lúa gặt đổ đầy đồng

Mót từng bó ngóng trông

Chờ những khi đổi cốm

Khắp cùng trong lối xóm

Tiếng đập lúa hòa vang

Bọn trẻ kéo một đàn

Mà chơi trò cút bắt

Rạ, xót ơi là xót

Ù té, chạy ra sông

Nhảy xuống nước ùm ùm

Nước mềm môi dịu ngọt

Rồi tập tành đến lớp

Đánh xuôi ngược trường làng

Trôi theo bước thời gian

Qua rồi ngày thơ ấu

Đến nay nhìn theo dấu

Thỉnh thoảng nhớ xa xưa

Lại nhung nhớ sao vừa

Nơi quê nghèo nho nhỏ

Và thời xa xưa đó

Tuổi trẻ của tôi ơi !

 

Những người em bé nhỏ của tôi ơi !

 Tháng 03-2005

 

Này, những người em bé nhỏ của tôi ơi !

Mới lớn lên, vào ngưỡng cửa cuộc đời

Đời sẽ đưa em đi muôn vạn nẻo

Hồn xinh xắn nhuộm trần gian khô héo

Lòng thanh thiên vấy nhân thế gợn màu

Những trang sách học trò gởi lại phía sau

Và đời em sẽ trở thành một pho sách truyện

Này, những người em bé nhỏ của tôi ơi !

Em sẽ đi, như những con tàu rẽ tuyến

Bụi thời gian, ngày thêm thấm dặm trường

Bụi không gian, ngày thêm thấm phong sương

Theo năm tháng, bào mòn bao sức lực

Thời thư sinh là cái thời đẹp nhứt

Tuổi trẻ thật dễ thương

Vui với mái học đường

Cùng bè bạn vui chơi trang đèn sách

Giữa trường học, trường đời, đôi bờ ngăn cách

Tôi nói trước với em, dù chỉ đôi câu

Nhưng rồi em sẽ hiểu thật thâm sâu

Những câu đó là những lời chân thực

Giữa hai nẻo, còn nhiều lằn mức

Em dần xa tuổi ngọc thiên thần

Vào cuộc đời, đối diện tân toan

Em sẽ đi trên nhiều gai góc

Này, những em bé nhỏ của tôi ơi !

Những ngày xưa em khóc

Vì những bài học, mở khóa không ra

Sợ thua chúng bạn, sợ thầy cô la

Nhưng ngày nay em khóc, vì đời không như em nghĩ

Sách vở là những huyền mơ, ly kỳ, mộng mị

Trường đời là những hiện thực, cạm bẩy, tạp đa

Sách vở kia, không phải của em, mà của người ta

Còn hôm nay, không phải dạo chơi, mà người trong cuộc

Em ơi, hãy thắp ngọn đèn trong tâm làm đuốc

Em ơi, hãy giữ đôi mắt thương yêu nhìn đời

Dù nay mai, có những lúc chơi vơi

Sẽ phí phạm nhiều tâm tư, trí lực

Xin chúc các em, tròn đầy hạnh phúc

Đường nhân gian em sẽ bước đi qua

Đường trần gian em sẽ nếm phong ba

thưởng thức bản trường ca nhân thế !!!

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 5168)
Tiếng Mẹ reo mừng con mới sinh ra, hoặc cười vui trong nghẹn ngào cảm xúc, là tiếng thơ đầu đời của con.
(Xem: 4746)
Thôi nhé ta về vui bếp xưa Đời lang bạt đó, gió mây đưa Phố phường náo động tâm cuồng loạn Ta mất ta giữa khói bụi mù!
(Xem: 2885)
Nguồn sức mạnh của trẻ thơ Chính là tiếng khóc bất ngờ kêu la.
(Xem: 4390)
Thuở xa xưa tại rừng già Có hai con vật rất là thân nhau Từ sáng sớm đến canh thâu Mãi luôn kề cận, có đâu xa lìa
(Xem: 3432)
Ngàn thu vang vọng biết bao lời… Phòng vắng người đi lạnh đất trời.
(Xem: 4378)
Thiền Thi Vân Tập Cú Tập - Tuyển dịch, văn thể… HT Thích Huyền Tôn.
(Xem: 4411)
Một chàng quỳ trước Phật đài Xin ban sức khoẻ, đồng thời giàu sang. Lắc đầu Phật dạy: “Nhớ rằng Ta nào có phải là thần thánh đâu
(Xem: 13783)
Kính Mừng Thọ 70 tuổi HT Thích Như Điển tổng hợp những bài viết cho Hoà Thượng Phương Trượng
(Xem: 6113)
Khi ta sống mà chẳng vướng mắc bụi trần. Lời khen tiếng chê giống như gió thoảng. Có khen Phật, Phật vẫn thế. Có chê Phật, Phật vẫn Như Như.
(Xem: 4280)
Ngày xưa có một ông thầy Vừa nhiều kiến thức lại đầy tài năng Danh thầy vì thế lừng vang Học trò xin học ngày càng đông thêm.
(Xem: 8482)
ĐÃ khổ trầm luân vạn nẻo rồi! BIẾT đời thoáng chốc phận trùng ôi! VÔ tâm… lặng lẽ điên không nổi, THƯỜNG tuệ… bình yên loạn chẳng trồi.
(Xem: 5013)
Tôi vẫn muốn nhìn quê hương từng bước Tay trong tay gầy dựng mái nhà chung Đất nước tôi con cháu của vua Hùng Muôn dân Việt vẫn một lòng tưởng nhớ.
(Xem: 5317)
Các con ơi ! hảy nhìn Ba Mẹ Tuổi đã già rồi sẻ ra đi Sống vui đừng có sầu bi Nụ cười luôn nở đời thì bình yên
(Xem: 4598)
Noi gương Thầy con luôn huân tập Văn,Tư,Tu nguyện thắp sáng lòng Đạo đời ý sống dung thông Tinh chuyên tịnh nghiệp tâm không não phiền
(Xem: 5718)
Sông sâu bên lở bên bồi Thời gian cứ mãi êm trôi tháng ngày Chuyên tu chớ đợi một mai Dòng đời ngắn ngủi sắc phai hương tàn
(Xem: 4361)
Thuở xưa có một ông vua Quý yêu công chúa mới vừa sinh ra Nên vua mong muốn thiết tha Con mình mau lớn để mà ngắm trông
(Xem: 4238)
Có người dự định tháng sau Mời nhiều khách đến cùng nhau vui vầy Sữa bò đãi khách bữa này Cho nên phải trữ sữa ngay bây giờ
(Xem: 5706)
Trời xanh mây trắng thong dong Gió lay mưa pháp bụi hồng thôi vương Quảng đời còn lại điểm sương Hành trang chỉ có tình thương cho người
(Xem: 4999)
Ngày xưa có một ông thầy Tu hành ngồi mãi cả ngày thật chăm Lạ thay thầy chẳng thích nằm Trụ trì chùa lớn, tiếng tăm vang rền,
(Xem: 3896)
Chuông chùa nhè nhẹ ngân trong sớm, Loan báo tin mừng Phật đản sinh, Hương Từ dìu dịu... niềm vui chớm, Nở đẹp trên môi khắp hữu tình.
(Xem: 3953)
Xưa rời cung điện ra đi Giờ đây thành đạo trở về thăm cha Hai mươi năm thoáng trôi qua Quê hương Đức Phật Thích Ca đón người
(Xem: 3557)
Kính chúc mừng Thượng Toạ Thích Đồng Lưu nhân dịp Lễ Khánh thành Pháp Đường Tu Viện Quan Âm-Florida, Hoa Kỳ
(Xem: 3392)
Thành kính xưng dương tôn hiệu 157 chư tôn đức Tăng Ni trong Trường Hạ Phật Học Viện Quốc Tế Hoa kỳ - PL 2553 Năm 2009
(Xem: 3646)
Đệ huynh từ thuở khai tâm. Việt Nam Vĩnh Đức ươm mầm Như Lai. Dù cho vạn nẻo sông dài. Đến ngày khánh hỷ chung vai chúc mừng.
(Xem: 4728)
Mùa thiền định và an cư Nơi tu viện của thiền sư năm này Bao nhiêu đệ tử về đây Cùng nhau tu học với thầy, đua tranh,
(Xem: 3648)
Kính chúc mừng Thượng Toạ Thích Hạnh Tri và quý Phật Tử nhân dịp lễ khánh thành chùa Minh Giác.
(Xem: 5297)
Sáu mươi mốt tuổi vừa qua Thiền sư ngài đã lìa xa cõi đời Hoàn thành sự nghiệp tuyệt vời Một kho giáo pháp hơn người biết bao
(Xem: 4786)
Bậc Giác Ngộ xuất trần cứu độ Bình bát Ngài khất thực hoá duyên Pháp thân trải rộng khắp miền Trời lành đất mát mây hiền thoáng trong.
(Xem: 5454)
Một Biết cảm Phật chi ân Hai Biết hiếu dưỡng song thân ở đời Ba Biết thương kính muôn người Bốn Biết quán chiếu mọi thời khắc qua
(Xem: 6368)
Vẫn hẹn hoa tràn nắng ngập sân, Vườn ươm hạnh phúc rộn duyên trần. Vòng tay ấm áp tình vô tận, Việc phước thanh cao nghĩa sáng ngần.
(Xem: 4820)
Cái chết rồi sẽ đến Chẳng ai cứu hộ mình Hãy thường xuyên quán chiếu Đừng để mất niềm tin.
(Xem: 4814)
Khi còn sống ta mượn thân tứ đại Chẳng có gì mà thuộc cái của ta Lúc chết đi đâu trả về lại đó Còn chi đâu cúng thỉnh giải trừ oan.
(Xem: 4175)
Ở bên Ấn Độ thời xưa Trong vương quốc nọ gió mưa thuận hoà Ngựa vua quý báu, kiêu sa Mỗi khi tắm táp hay ra phía ngoài
(Xem: 5201)
Người giúp ta ta xin nhớ mãi Ân nghĩa đền quyết dứt niệm THAM Lòng không cầu khẩn than van Nương theo Chánh pháp thanh nhàn kết duyên.
(Xem: 4923)
Ngày xưa có một ông vua Thích chơi bài với tế sư trong triều Mỗi khi súc sắc được gieo Vua thường lên giọng nói theo câu này
(Xem: 5109)
Đạo thâm diệu ngày đêm quán chiếu Đừng hửng hờ giao phó thần linh Đời mình mình tự cứu mình Nhờ Thầy chỉ đạo hành trình sáng soi.
(Xem: 6459)
Mùa Xuân, Gối Mộng Ru Thơ Ru Em, Áo trắng bên bờ ly tao Ru hời, tiếng Mẹ Ca Dao Bốn mùa mưa nắng dạt dào Tình Thương...
(Xem: 4516)
Kính Lậy Ngài Đấng Cha Hiền nhân loại Vầng trượng quang chiếu rọi sáng đêm trường Là bình minh thanh khiết ánh chiêu dương Con Kính Thành, Quỳ dâng Lời Sám Hối !
(Xem: 4471)
Hai nhà buôn thuở xa xưa Vẫn thường liên lạc thư từ với nhau Ông già thành thị rất giàu Ở Ba La Nại từ lâu đời rồi
(Xem: 5246)
Chánh Pháp muôn đời soi rạng ý Khai thông tâm thức vượt thời gian Bỏ thói kiêu căng cùng ảo tưởng Thấu triệt cội nguồn tánh hiển quang.
(Xem: 5812)
Ngàn năm mây núi xa xăm Sương mờ bao phủ trăng rằm chiếu soi Người Xưa trên đỉnh mây trôi Khách thiền lặng lẽ giữa đồi ai qua?
(Xem: 5443)
Ngày không giết hại Đêm lại cầu kinh Thọ mạng lâu dài Sống vui tương kính.
(Xem: 5943)
Lối nhỏ qui dần niệm cõi hương… (*) Ngày qua lặng ngắm những cung đường… Nào rên khổ cực nơi trần thế, Dẫu nhận thờ ơ cảnh hí trường!
(Xem: 4525)
Tôi ngơ ngác nhìn trời cao biển rộng, Bước vào đời như giọt nước hân hoan. Nghe chim hót trên tàng cây lá mộng, Dưới chân tôi nắng óng ánh huy hoàng!
(Xem: 4737)
Đây lời Phật dạy lâu rồi: "Ta xem chức tước, thứ ngôi trên đời Của hàng vua chúa mọi thời Hay là của kẻ khắp nơi cầm quyền
(Xem: 5438)
Biết tha thứ là bước đầu tu học Tự thương mình không làm khổ tha nhân Sống hài hoà luôn trân quý tình thân Đức khiêm tốn chẳng có gì thua thiệt.
(Xem: 5365)
Đầu năm xin chúc mọi nhà Sống vui tu tập thuận hoà hiếu chơn Chúc cho tình nghĩa keo sơn Cùng nhau hành thiện tránh hờn dối nhau
(Xem: 7835)
Cung nghinh Kỷ Hợi chén men nồng CHÚC cả dương trần vẫy nạn xong TÂN phúc tùy duyên hằng thỏa dạ XUÂN an đối cảnh chẳng vương lòng
(Xem: 4734)
Niệm Phật tham thiền nghiệp chuyển lay, Niềm vui trí tuệ hiển chan đầy Hương hoa kính ý cung minh đến Lễ nhạc thành tâm đón thiện lai
(Xem: 4884)
Nhà vua Giới Đức thời xưa Tiếng tăm phúc đức nhân từ vang xa Vua cho xây sáu căn nhà Làm nơi phát thực phẩm ra giúp đời
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant