Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 23

25 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 9905)
Tuyển tập 23


Tuyển tập 10 bài – Tình Tự Quê Hương 23

Thơ Mặc Giang

macgiang@y7mail.com; thnhattan@yahoo.com.au


01. Tình non nghĩa nước

02. Sắc thắm muôn hoa

03. Sông nước Việt Nam

04. Ngày trở về

05. Lá rụng về cội

06. Tuổi thơ em học đánh vần

07. Nhớ thương ngày về

08. Vỗ về sông bến cũ

09. Nói đi anh

10. Ta không nói

 

Tình non nghĩa nước

 Tháng 07-2005

 

 Non cao cao vút đỉnh cờ

Nước sâu sâu tận mịt mờ dặm băng

 Nước đi đi mãi lăn tăn

Non đi đi mãi cánh bằng lên cao

 Kinh bao biến động xôn xao

Mịt mờ dấu tích xạc xào hồn ai

 Thời gian ngả bóng đường dài

Không gian khắc lối hoa cài danh nhân

 Nước đi mở nước bao lần

Non đi mở núi cao ngần núi non

 Non đi nặng nghĩa núi non

Nước đi nặng nghĩa chờ con nước về

 Tình non mang nặng ước thề

Nghĩa nước luôn nhớ trở về cùng non

 Trăm năm non cũng nước non

Ngàn năm nước cũng nước non muôn đời

 Tình non nghĩa nước tuyệt vời

Nghĩa non tình nước rạng ngời nước non.

 

Sắc thắm muôn hoa

 Tháng 07-2005

 

 HƯỚNG DƯƠNG khoe ánh thái dương

QUỲNH HƯƠNG nhoẻn nụ đêm sương rực màu

 HOA SEN nở rộ dưới bàu

Lại chen HOA SÚNG, trắng màu HOA CAU

 HOA TRÂM, HOA CÚC bên ao

BÔNG TRANG, BÔNG SỨ, TRÚC ĐÀO trước sân

 TY GÔN khoe sắc cẩm vân

TƯƠNG VI, CẨM CHƯỚNG biết lần lựa ai

 MAI VÀNG xuân thắm vàng mai

HUỲNH ANH nào sánh HOA LÀI thanh lương

 Đêm về có DẠ LÝ HƯƠNG

Còn HOA TRINH NỮ bên đường ươm mơ

 TRẠNG NGUYÊN, VẠN THỌ rực cờ

Trên bờ PHƯỢNG VĨ, dưới bờ HOA LAU

 NGỌC LAN hoàng bạch khoe màu

HOA HỒNG đa sắc biết đâu mà tìm

 Còn kia màu tím HOA SIM

Màu thanh HOA LÝ, màu chìm HOA NGÂU

 HOA LAN đủ loại đủ màu

Non nghiêng bóng nước rầu rầu ngẩn ngơ

 Chim sa rũ cánh bơ phờ

Cá chìm lẳng lặng đẫn đờ vây, man

 Trăng mờ nhạt ánh trăng vàng

Sao mờ buồn tỏa lang thang phương trời

 Hoa nào có ý lạ đời

Bỡi hoa muôn sắc tuyệt vời thế thôi

 Bông hoa là của đất trời

Ngắm hoa là của ai người biết hoa

 Hoa cười còn để cười hoa

Hoa cười còn để kết tòa thiên thư !

 

 

 Sông nước Việt Nam

 Tháng 07-2005

 

 CẦU TRE lắt lẻo cứ đi

CẦU KIỀU khúc khuỷu có chi ngại ngùng

 CẦU ĐÔI hai ngả đi chung

CẦU NGANG nối ngược KỲ CÙNG về xuôi

 Hà Nội văn vật một thời

LONG BIÊN biền biệt ngậm ngùi vấn vương

 Người đi, xin gởi SÔNG THƯƠNG

Người về, xin gởi HIỀN LƯƠNG bên nầy

 SÔNG HỒNG mờ khói bụi bay

THÁI BÌNH muôn thuở dựng xây cơ đồ

 SÔNG ĐÀ, SÔNG MÃ, SÔNG LÔ

SÔNG GIANH, BẾN HẢI xương khô chất chồng

 BẠCH ĐẰNG dậy sóng Biển Đông

SÔNG GẦM, SÔNG CHẢY nhớ trông vơi đầy

 SÔNG CON, SÔNG CẢ còn đây

HÁT GIANG song Nhị niềm tây lạnh lùng

 Bao thời oanh liệt soi chung

Bao thời đẫm máu anh hùng xưa nay

 SÔNG HƯƠNG mái đẩy chậm tay

TRƯỜNG TIỀN mấy nhịp còn cay nỗi niềm

 THU BỒN gợn bóng lam tuyền

ĐÀ RẰNG uốn khúc giữa miền sơn khê

 Ai về BẾN NGHÉ thì về

Ai về Đất Đỏ ai về ĐỒNG NAI

 SÀI GÒN hoa lệ dấu hài

THỊ NGHÈ, BẾN LỨC, kề vai Sài Gòn

 CHỮ Y qua bến VÂN ĐỒN

Băng cầu MỸ THUẬN, vượt cồn xuôi Nam

 SÔNG TIỀN, SÔNG HẬU xanh lam

CỬU LONG chín khúc bao hàm Miền Tây

 Muốn đi VÀM CỎ bên nầy

Muốn vào bên đó tỏ bày Cà Mau

 Bắc Nam Trung vẫn một màu

Năm ngàn năm vẫn trước sau một lòng

 Cùng đi liền núi liền sông

Bắc cầu liền nhịp bắc sông liền bờ

 Cùng đi gìn giữ điểm tô

Muôn năm bền vững cơ đồ Việt Nam.

 

 Ngày trở về

 Tháng 07-2005

 

Ngày trở về tôi lặng yên không nói

Mắt buồn buồn, nhìn, ngó thật xa xôi

Ngó trước sau, ngó quanh quất một hồi

Rồi đảo mắt xa dần ra đầu ngõ

 

Nhìn thăm thẳm, thấy gì không trong đó

Lại ngó vào nơi một chái ba gian

Ngước lên trên, xin thắp ba nén nhang

Quyền quyện khói lòng vòng bay nhè nhẹ

 

Tôi ngừng lại trên tấm hình của mẹ

Rồi ngừng lại trên tấm hình của cha

Nhìn những người thân, quyến thuộc gần xa

Mới còn đây mà đã ngồi lên đó

 

Tôi nhìn xuống, đàn cháu con nho nhỏ

Gọi là nhỏ nhưng thật sự lớn nhiều

Có đứa đang một tay ẵm, tay dìu

Còn nhỏ nữa, vừa gái trai lúc nhúc

 

Ngày trở về, tôi tìm lại từng chút

Còn những gì trong tất cả đổi thay

Để nâng niu từng cái nhỏ mảy may

Như hun hút những xa mờ đất mẹ

 

Tôi nhắm mắt rồi thì thầm khe khẽ

Ngày trở về tìm quá khứ đã xa

Tiếng đàn xưa đã tắt hết âm ba

Hình dung lắm mới cơ hồ cộng hưởng

 

Chỉ thế thôi nhưng vô cùng sung sướng

Tôi đã đi trên quê mẹ đây rồi

Ngày trở về xin trả lại xa xôi

Nhưng tro lạnh đã bập bùng bếp lửa.

 

Lá rụng về cội

 Tháng 07-2005

 

Đây là vùng đất nào

Mà sao người nằm đó

Tôi cúi nhìn cho rõ

Tên, lạ quá đi thôi

Tôi bỗng nghe những cảm xúc bồi hồi

Rồi lần lượt tôi tìm thăm khắp chốn

Đi một mình tôi cũng hơi ớn ớn

Bước vào thăm nhưng họ cứ nằm im

Có người buồn ánh mắt như lim dim

Lông dựng đứng, tôi nghe sao lành lạnh

Sau khi đọc danh tánh

Tôi biết họ giống mình

Trông qua những tấm hình

Lại buồn thương man mác

Có những chỗ nằm chung nhau một dạt

Có những nơi xen kẽ với người ta

Đi tới đâu cũng thấy thế vậy mà

Nếu nơi đó có người mình đang sống

Gió hiu hiu vang vọng

Người lớn nhỏ nằm yên

Nếu có những linh thiêng

Xin cho tôi được biết

Họ tình thân nói thiệt

Đã nằm đây, không phải đất của mình

Sống điêu tàn mà chết cũng điêu linh

Gởi xứ người chớ xứ mình xa lắm

Sống, đã âm thầm, mang nặng

Chết, lại chôn ké, mang đau

Bỡi tấm thân đã trôi dạt bờ dâu

Nên dong ruổi khắp năm châu bốn biển

Thân tạm gởi cho bụi mờ hư huyễn

Hồn phiêu diêu tìm lại với cửu huyền

Trái đất tròn nên gặp được Tổ Tiên

Nhớ cháu con, lâu lâu thăm một chuyến

Thác là một chuyện

Gởi là một phương

Nơi đó quê hương

Lá rụng về cội !

 

Tuổi thơ em học đánh vần

 Tháng 07-2005

 

 Tuổi thơ em học đánh vần

Tấm gương kim cổ lựa lần mà soi

 Đánh vần hai chữ đầu đời

Đã mang huyết thống giống nòi Rồng Tiên

 Đánh vần hai chữ Ba Miền

Bắc Nam, Trung giữa, nối liền non sông

 Đánh vần hai chữ Lạc Hồng

Trường Sơn cha nhớ, Biển Đông mẹ chờ

 Một năm bia đá cũng mờ

Ngàn năm bia miệng trơ trơ không mòn

 Dặn lòng luôn giữ sắc son

Làm gì, đừng để nước non ố màu

 Tình sâu nghĩa nặng mới đau

Một con ngựa bịnh cả tàu không ăn

 Sai lầm, tội lỗi : ăn năn

Đừng quăng ra biển, cũng lăn vô bờ

 Ai mà không có tuổi thơ

Sao trong trắng quá, như tờ trinh nguyên

 Cái bè danh lợi đảo điên

Bọt trôi sông biển, bèo miền tào khê

 Chắp tay, xin cúi đầu về

Lỗi thẹn sông núi, lỗi thề Tổ Tông

 Trở về với nước Biển Đông

Trở về với núi cao ngần Trường Sơn

 Ao nhà dù đục vẫn hơn

Cội nguồn đâu có dỗi hờn nghe em !!!

 

 

Nhớ thương Ngày về ...

 Thơ nhạc * Tháng 07-2005

 

 Ngày về, cho lúa đồng xanh

Cho bông lúa chín thơm lành tình quê

 Ngày về, cho bến bên đê

Cho thuyền xuôi mái vỗ về bên sông

 Ngày về, cho ước chờ mong

Bao năm xa xứ nhớ trông vơi đầy

 Xóm làng in bóng còn đây

Đường quê in dấu, bờ cây in màu

 Quê nghèo cắt rốn chôn nhau

Đất cằn sỏi đá bên bàu ruộng nương

 Bao năm xa cách đoạn trường

Tình vương vương vấn nghĩa vương vương sầu

 Quê nghèo, trắng mấy mùa cau ?

Nhà tranh mưa nắng, mấy màu phong sương ?

 Ngày về, nhặt bóng tơ vương

Tơ tằm rút mãi, tư lường hồn ai

 Ngày về, góp nhặt phôi phai

Đem hong nhung nhớ, phơi đài xa xôi

 Ngày về, thăm thẳm lên ngôi

Tình quê héo hắt, gởi đồi thê lương

 Ngày về, cho thắm tình thương

Cho người lữ thứ, nhớ thương ngày về !!!

 

Vỗ về sông bến cũ !

 Tháng 07-2005

 

Xin đừng trách người đi sao đi mãi

Vì xa xôi cuốn hút nẻo đường dài

Ở sau lưng còn có những nhạt phai

Bao hình ảnh chưa hoen mờ dấu vết

 

Xin đừng trách người đi sao biệt tích

Ươm tơ tằm còn kéo mãi tơ vương

Dù hằn lên những vết cắt đoạn trường

Dâu có bạc, tơ tằm nào quên kén

 

Xin đừng trách người đi sao không hẹn

Đường dốc đồi heo hút đỉnh sơn khê

Nước trơ trơ non nào có lỗi thề

Nhìn những mảnh tang thương treo tuế nguyệt

 

Xin đừng trách người đi sao cách biệt

Con nước trôi nên phải cuốn qua cầu

Nước đôi bờ mặt nước dẫu chìm sâu

Vẫn tơi tấp giữa đôi bờ mấp mé

 

Xin đừng trách người đi sao lặng lẽ

Nghẽn mạch tim không nói được nên lời

Nhưng nhìn nhau ta sẽ hiểu nhau thôi

Chống tay chèo ngã mình trên sóng bạc

 

Nước róc rách cùng thầm reo tiếng hát

Sóng vỗ bờ cùng cất tiếng đầy vơi

Có mặt nhau trong một khoảng cuộc đời

Bèo trôi dạt người đi người ở lại

 

Có ở đi, mới biết những tồn tại

Có ở đi, mới biết những hằng mơ

Nước gặp cồn nên cuốn xoáy đôi bờ

Khi qua rồi vỗ về sông bến cũ.

 

 

Nói đi anh !

 Tháng 07-2005

 

Nói đi anh, may ra còn hiểu được

Đừng lặng yên, chưa hẳn đã tốt đâu

Đừng nghĩ rằng, theo năm tháng chìm sâu

Khơi lại chi đống tro tàn quá khứ

 

Nói đi anh, may ra còn hiểu chứ

Có người thương, có người ghét cơ mà

cảm thông, cũng sẽ có kêu ca

Nói hay không, cũng trôi về dĩ vãng

 

Nói đi anh, dẫu cho đời ta thán

Bể dâu nhiều thì phải lắm đãi bôi

Sao ngậm tăm, không một chút nhếch môi

Mặc cho ai muốn nói gì thì nói

 

Phải chi anh là người trơ gốc cội

Sống riêng mình chẳng ảnh hưởng đến ai

Thì dẫu cho có nằm xuống tuyền đài

Ai cần hỏi và cần chi phải nhắc

 

Bỡi vì anh, một con người kỳ quặc

Của một thời kỳ dị, cũng kỳ khôi

Đóng một vai kỳ bí, cũng kỳ tồi

Thật kỳ tài và cũng nhiều kỳ cục

 

Cho nên anh vo tròn một điểm mốc

Biết bao nhiêu thứ chuyện cần nói ra

Nhất là những điều bí mật sâu xa

Đã làm được thì tại sao im lặng ???

 

Ta không nói !

 Tháng 07-2005

 

Ta không nói, ai hiểu sao thì hiểu

Ta im lặng, ai nghĩ sao thì sao

Ta đã im thì đa cụ nan đào

Ta đã lặn thì nan truy tứ mã

 

Bỡi vì nói, chẳng có điều chi lạ

Mà có nói cũng chẳng có ai nghe

Lại còn cho cùng một lũ cá mè

Nói hay không, chẳng có gì tốt đẹp

 

Kể từ đó, ta không còn được phép

Có nói gì cũng chỉ thế mà thôi

Cho nên ta cúi mặt và gục đầu

Nếu có chết thì vùi chôn lòng đất

 

Kể từ đó, nhiều khi muốn nói thật

Dù nói ra, có hết sức bẽ bàng

Dù nói ra, có hết sức trái ngang

Nhưng nghĩ lại, tốt hơn, không nên nói

 

Kể từ đó, ta thường hay tự hỏi

Đâu lương tri, đâu lý trí, đâu tấm lòng

Đâu tình người, đâu khối óc, đâu con tim

Những cay xé đã làm ta tan nát

 

Biển mênh mông rầu rầu tràn sóng bạc

Núi thâm u thăm thẳm phủ mờ sương

Ta riêng ta tất cả những chán chường

Khép khung cửa giữa một trời câm lặng

 

Hoàng hôn xuống ánh bình minh gọi nắng

Ngày đang lên bóng tối kéo chìm sâu

Ta riêng ta vụn vỡ những tinh sầu

Xuống đất lạnh gởi hoàng tuyền băng giá

 

Thời thế, thế thời, chi tá !

Tại nhân, tại thế, tại ta !

Đan tâm, can dự, đi qua !

Loang lổ, điêu tàn, nghiêng ngửa !!!

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 4234)
Đoàn ca kịch nọ nổi danh Kiếm ăn đi khắp tỉnh thành làng thôn Diễn tuồng ác quỷ kinh hồn Tuồng "Quỷ La Sát" luôn luôn hãi hùng
(Xem: 3080)
Một buổi sáng, Trời Mây trong xanh ngắt, Nắng tung tăng chào đón một ngày vui... Gió êm đưa tia nắng rộn niềm vui, Mặt Trời lên tỏa hào quang rực sáng...
(Xem: 3126)
Hôm nay vào trước Cổng Chùa, Nhận Cành Hoa Trắng cài lên áo mình. Tâm Hương một nén ân tình, Kính dâng lên Mẹ muôn phần nhớ thương !
(Xem: 3964)
Thi Hoá Kinh Trung Bộ 4 tập - Giới Lạc Mai Lạc Hồng
(Xem: 3782)
Tuy là thầy của Nhật Hoàng Thiền sư vẫn thích lang thang du hành Ngài tuy đã rất nổi danh Vẫn làm khất sĩ dạo quanh khắp vùng.
(Xem: 3991)
Cỏ cây, sinh vật thời xưa Đều cùng biết nói, lại vừa biết nghe Riêng loài người giỏi mọi bề Được tôn chúa tể chính vì trí khôn,
(Xem: 4180)
Nguồn sức mạnh của trẻ thơ Chính là tiếng khóc bất ngờ kêu la. Nguồn sức mạnh của đàn bà Là cơn phẫn nộ bùng ra tức thời.
(Xem: 5632)
Một thiền sư rất nổi danh Lãng du theo đám mây xanh cuối trời Chân ông in dấu khắp nơi
(Xem: 3472)
Tất cả Pháp Thế Gian, Ta cần phải buông bỏ, Tín- Hạnh- Nguyện ghi nhớ. Thu nhiếp các Lục Căn, Giữ Tâm luôn thanh tịnh.
(Xem: 4107)
Khi mà bạn có Mẹ hiền Chăm lo cho bạn ngày đêm an phần Những gì bạn muốn bạn cần Mẹ hoan hỉ giúp, xả thân chẳng phiền.
(Xem: 4652)
Mẹ mà nở những nụ cười Lúc nào cũng chiếu sáng ngời đẹp thay, Mẹ ôm ấp trong vòng tay Mang niềm vui tới bao ngày trong ta.
(Xem: 3340)
Có hai phương cách thông thường Thực thi tôn giáo cõi dương trần này Một là hãy sống xa đây Xa nơi trần tục như thầy tu thôi
(Xem: 2928)
Trời rạng muôn phương với trăng sao, Đất rung bảy lần cùng núi rừng, Người về rực rỡ vườn tuệ giác, Thiên nhạc dặt dìu khúc xưng dương.
(Xem: 3518)
Một người giàu có thuở xưa Tác phong đứng đắn lại thừa thông minh Cho nên các kẻ chung quanh Tỏ lòng thán phục, tỏ tình kính yêu
(Xem: 8612)
Cuộc đời ảo giác giấc mộng dài, Lao đao chuốc khổ để làm chi? Suốt ngày say khướt bên chén rượu, Mình ta ngất ngưỡng mái hiên ngoài.
(Xem: 4709)
Cầu mong đại dịch chóng qua thôi Thế giới giờ đây điêu đứng rồi Phố xá đìu hiu đều đóng cửa Thôn quê lặng lẽ thảy im hơi
(Xem: 3084)
Lời Kinh Đêm càng vút cao cao mãi, Tỏa lan vào ánh sáng khắp Không Gian... Mỗi Câu Kinh tràn ý nghĩa Ngọc Vàng, Bây cao mãi, hòa tan vào Vũ Trụ....
(Xem: 3662)
Thiền sư tinh tấn tu hành Cho nên đạo hạnh nổi danh khắp vùng Bà con ca tụng vô cùng Ngài nêu gương sáng soi chung cho đời.
(Xem: 4718)
Trong một viện dưỡng lão ở nước Úc, cụ ông Mak Filise, 86 tuổi, không có thân nhân nào thăm viếng trong nhiều năm.
(Xem: 3980)
Nước kia có một ông vua Nghe lời đồn đãi khó ưa về mình Ngoài đời có kẻ phê bình Rằng mình bạo ngược, tính tình tàn hung
(Xem: 4273)
Lại thêm một ngày cho cuộc đời. Lại thêm một ngày cho em, Lại thêm một ngày cho anh, Lại thêm một ngày cho những người còn sống trên cõi đời này.
(Xem: 4455)
Nợ nước thù chồng nặng cả hai Cùng em chia sẻ bước chông gai Sơn hà dựng lại, dân ghi đức Vương bá xây nền quốc chính ngôi
(Xem: 4217)
Nguyện Cầu Đức Phật Dược Sư, Chữa cho Thế Giới bớt dần dịch căn,
(Xem: 3291)
Một năm Thầy Hư Vân về Kê Túc, Để tịnh tu, giao Hội cho Cao Tăng... Tại đây, Thầy tu sửa Chùa Hưng Vân... Chùa La Thuyên, tỉnh Hạ Dương cho hoàn chỉnh
(Xem: 4882)
Ta cứ ngỡ tuổi già toàn tẻ nhạt, Ngại bốn mùa năm tháng lướt qua nhanh,
(Xem: 3299)
Nơi miền bắc Ấn Độ xưa Trong vương quốc nọ có vua trị vì Giúp vua là vị quan kia Có tài định giá những gì bán buôn
(Xem: 4625)
Bạn ơi, Muốn sống hạnh phúc thì xin bạn: Đừng đem chuyện hàng xóm vào gia đình. Đừng đem chuyện đường phố vào nhà. Đừng đem chuyện cộng đồng vào những bữa cơm.
(Xem: 4960)
Tuyển tập song ngữ “Thơ Thiền Lê-Nguyễn Zen Poems” đã góp một phần rất tuyệt vời khi đưa ra ánh sáng một phương diện khác của ảnh hưởng Thiền tại Việt Nam...
(Xem: 4992)
Xuân về khắp chốn rộn tin vui Mở cửa mừng Xuân rạng ánh cười Phú quý Xuân sang nguồn cội thắm Vinh hoa Tết đến nghĩa tình tươi
(Xem: 3772)
Kỷ Hợi qua, Canh Tý đến nhanh, Ba Mươi Tết, thanh thản, yên bình, Bánh chưng xanh, quả, hoa bầy sẵn, Chuẩn bị dâng cúng Phật đầu năm.
(Xem: 4064)
Thêm một mùa Xuân chốn viễn phương. Nhớ về quê cũ trắng canh trường!
(Xem: 3816)
Thức chờ năm mới gió đượm hương trà nửa khuya tóc trắng một đời sắp qua.
(Xem: 4454)
Rừng Sala giữa cây Song Thọ, Lúc nửa đêm, Phật sắp Niết Bàn, Không khí quá trang nghiêm yên tịnh, Các Đệ Tử ngồi kín chung quanh.
(Xem: 3815)
Trong chuyến đi, Hành Hương Thăm Đất Phật. Đến Sông Hằng rồi Lộc Uyển xanh tươi, Tiếp theo là Thánh Tích Phật xa xôi... Rồi sau đến Nalanda hoang phế!
(Xem: 4442)
Nhân vào ngày Lễ Tạ Ơn Chúng ta cảm tạ vô vàn thành tâm Những lời cầu nguyện quanh năm, Tạ ơn gia cảnh muôn phần yêu thương,
(Xem: 4100)
Tờ mờ sáng tinh sương, Gậy, nón lá, lên đường, Ai không khỏe ở lại ! Vì Leo núi đường trường,
(Xem: 3473)
Một ngày mới tôi về thăm Phật Tích. Bao lâu rồi trông đợi đến hôm nay. Thời gian qua tâm tư ngóng từng ngày. Đủ duyên lành cùng nhau thăm Đất Phật
(Xem: 4109)
Ở Ba La Nại thời xưa Có nhà giàu nọ rất ưa bạc bài Ông thường chơi với một người Cũng mê bài bạc, tứ thời ăn thua
(Xem: 4130)
Thuở xưa có kẻ đi đường Rất là khát nước nên dừng chốn đây Kiếm tìm nước khắp Đông Tây Thấy sương lóng lánh giăng đầy phía xa
(Xem: 4583)
Tu Bồ Đề sinh ra đời Một ngày đặc biết đất trời lạ sao Trong nhà của cải biết bao Tự nhiên biến mất đường nào ai hay.
(Xem: 5455)
Dốc đá ven đường tiến thẳng non, Sương chùng suối róc cảnh chon von. Qui chơn thấy lẽ không tìm ngọn, Lập hạnh vun đời vẫn nguyện con.
(Xem: 3921)
Thuyền Nhân trước nay thành “Thùng Nhân” Việt... Boat People hoá thành “Load People”. Xin cầu nguyện cho những linh hồn vừa khuất bóng.
(Xem: 4035)
Hè nhau báng bổ chốn thiền môn Kẻ xướng người hô phang dập dồn Bắt bóng toang mồm rao báo nóng Trông hình ngoác mỏ động làng ồn
(Xem: 4607)
Lắng lòng nghe một chiếc lá rơi Mùa Thu vừa đến nhẹ bên đời Chiều phai, giọt nắng còn vương đọng Như thầm tiếc nuối một ngày trôi..
(Xem: 4112)
Trước khi câu chuyện xảy ra Ở bên châu Á người ta nói rằng Voi và chó chẳng kết thân Chẳng bao giờ có thể gần gũi nhau,
(Xem: 4930)
Cội Bồ đề lá cành xanh thắm Bám đất sâu in đậm bóng từ Bao năm chẳng quản hoại hư Chở che muôn loại thân như diệu kỳ
(Xem: 4660)
Duyên trần thúc đẩy đến nơi này, Khổ luỵ sầu đau cứ mãi quay Lận đận bơ vơ bao mộng mị Lênh đênh lạc lõng bấy mơ lay
(Xem: 4090)
Bồ tát tự tại cứ đi, Chúng sanh theo gót những gì ngài qua, Để cùng thoát khổ Ta Bà, Tây phương tịnh độ một nhà an vui.
(Xem: 3750)
Có chàng giàu có kể chi Tiền nhiều nhưng lại ngu si tức cười Không hề biết đến việc đời, Một hôm chàng chợt dạo chơi trong vùng
(Xem: 4137)
Căn bản của sự tha thứ là quên đi những gì đã xảy ra, nhưng nhớ những gì đã xảy ra rồi và cần tha thứ cho sự bình an của tâm hồn.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant