Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 15

27 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 14729)
Tuyển tập 15


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG

Tuyển tập 10 bài - thơ Mặc Giang - Số 15

(Từ bài số 141 đến số 150)

thnhattan@yahoo.com.au

 

Mang hạnh nguyền, từ đó ta đi 141

Tôi xin-thơ nhạc 142

Vào cửa sinh, tôi đi tìm cõi sống 143

Tôi bước đi giữa đôi bờ sinh tử 144

Tiếng gọi thương yêu 145

Phương xa mất Mẹ 146

Tình Mẹ muôn đời 147

Nhắc những em tôi 148

Bóng hình Cha muôn thuở 149

Xóa tan những nhục cho người con gái VN 150

 

Hạnh Nguyện Ta Đi

  Thơ nhạc * 7 - 2004

 

Mùa Hạ nào rồi cũng đi qua

Tôi bước chân theo bóng Tăng Già

Xiểng dương lời Đức Phật Thích Ca

 

Mười ngày tu xin bước lên thuyền

Nương giáo từ cắt đứt vạn duyên

Cho cuộc đời hết khổ triền miên

 

Mười ngày tu xin bước lên đường

Đưa cuộc đời về với yêu thương

Đưa muôn loài về bến thanh lương

 

Bước nhân sinh ta đã vào đời

Biển trần gian chìm đắm chơi vơi

Đạo cứu đời tỏa khắp nơi nơi

 

Mùa Hạ nào nương bóng Từ Bi

Nhận chân đời rồi chẳng ra chi

Mang hạnh nguyền từ đó ta đi

 

Ta bước đi Ánh Đạo huy hoàng

Cho nhân gian nhuận bóng Từ Quang

Cho muôn loài thoát khỏi lầm than

 

Ta bước đi Ánh Đạo an bình

Đạo Từ Bi hóa độ chúng sinh

Đưa thuyền từ cứu độ hàm linh

 

Ta bước đi giải thoát cho người

Ta bước đi giải thoát cho đời

Cho Đạo Mầu thấm nhuận nơi nơi.

 

Tôi Xin

 Thơ nhạc * 7 - 2004

 

Tôi xin nương Đức Phật Thích Ca

mang ánh sáng soi đường tăm tối

Tôi xin nương Đức Phật Di Đà

phóng quang từ cứu độ hàm linh

Tôi xin nương Đức Phật Dược Sư

xây diệu thân muôn loài sắc tướng

Tôi xin nương Phật Mẫu Chuẩn Đề

làm mẹ hiền bốn loại chúng sinh

Tôi xin nương Bồ Tát Quán Âm

lắng tai nghe ai người trầm thống

Tôi xin nương Bồ Tát Đại Thế

đem đuốc tuệ phá vạn lầm mê

Tôi xin nương Văn Thù Sư Lợi

đem gươm thiêng phá tà quy chánh

Tôi xin nương Bồ Tát Phổ Hiền

đem bi nguyền gìn giữ Pháp Vương

Tôi xin nương theo Ngài Hộ Pháp

vì đạo mầu trùng quang chấn tích

Tôi xin nương theo Ngài Tiêu Diện

khuyên răn người bảo vệ thiền môn

Tôi xin nương Bồ Tát Giám Trai

giữ già lam thanh quy thánh khiết

Tôi xin chờ Đức Phật Di Lặc

chắp tay nguyền Pháp Hội tương lai.

 

Phật Pháp Thân quê nhà ta đó

Đạo cứu đời vời vợi thanh lương

Chân diệu hữu ai ai cũng có

Đạo vì đời truyền khắp muôn phương.

 

Phật Pháp Thân quê nhà ta đó

Đạo cứu đời vời vợi thanh lương

Chân diệu hữu ai ai cũng có

Đạo vì đời truyền khắp muôn phương.

 

Vào Cửa Sinh, Tìm về Cõi Sống

Tháng 7 - 2004

 

Vào cửa sinh tôi đi tìm cõi sống

Của chính tôi rồi sẽ đi về đâu

Qua những thềm hoang sách vở phủ đầu

Tắt nghẽn đó, không tìm ra lối thoát

Lên núi cao, núi vẫn cao chót vót

Vào rừng sâu, cây vẫn ngủ rừng già

Ra bãi biển, sóng vẫn gầm từng đợt phong ba

Đứng giữa trời, vũ trụ vẫn bao la bất tận

Giữa sống chết, tôi trầm ngâm tự vấn

Chỉ khác nhau một hơi thở vào ra

Sống và chết, oan khiên nghiệt ngã thế à !

Sống tự quyết, mà chết không tìm ra manh mối

Còn sống đây, tôi vẽ ra nhiều phương nhiều lối

Chuyện hôm nay, cho tới chuyện những ngày mai

Chuyện năm năm, mười năm, hay hơn nữa, còn dài

Từng bước sẽ diễn ra khi thời gian sẽ tới

Nhưng nếu tôi chết ngay, khi tử thần đã gọi

Nơi chốn nào sẽ là chỗ tôi đi

Bao sách vở như rừng mơ, không cụ thể được gì

Còn kinh nghiệm như rễ má, khoanh tay bất lực

Ai cũng bảo, của ta, cái gì cũng nhứt

Ai cũng nghe, chết đi, một cõi đi về

Nhưng đi về đâu, vời vợi lê thê

Sao người sống trông hoài mà chẳng biết

Còn người chết thì ra đi biền biệt

Nắm một cái gì, nói thiệt cho nghe

Có tiếng võng đưa kẽo kẹt sau hè

Võng không còn đưa, tiếng có nghe không nhĩ !

Và cứ thế, vẽ ra muôn ngàn huyền bí

Tiếng võng lại đưa kẽo kẹt sau hè

Động hiện lên rồi, tiếng lại được nghe

Tĩnh, im bặt, đâu còn nghe tiếng nữa

Sắc thân và cát bụi, vô tri, cũng rứa

Khi linh tri đã xuất khỏi hình hài

Bỏ lại sau lưng, buông xả hai vai

Tử là điểm ngừng mà sinh là tinh ba xuất phát

Linh tri đó, ứng tùy một thân khác

Chiêu cảm cùng vạn hữu khứ lai

Khi đã đi, dù không phải là hai

Nhưng khi đến, là hai chứ không phải một

Như một bản trường ca tương tục âm thanh nhiều nốt

Từng nốt cung đàn hằng vĩnh triền miên

Chết là một dấu để sống nối liền

Cho hai nhịp tử sinh, đi và đi mãi mãi.

 

Tôi Bước Đi Giữa Đôi Bờ Sinh Tử

 Tháng 7 - 2004

 

Tôi bước đi giữa đôi bờ sinh tử

Nhìn sự sinh bừng sức sống vươn lên

Nhìn sự tử đi vào thế giới lãng quên

Giữa sinh tử cách nhau dòng sông ly biệt

Dòng sông đó nghe âm vang thi thiết

Bên này bờ là sự sống bay xa

Bên kia bờ là thế giới của những hồn ma

Ký với quy gãy nhịp, nghìn trùng xa cách

Khi dòng sinh đã bắt đầu chuyển mạch

Thì dòng tử đã mở ra một cõi đi về

Tôi bước đi giữa đôi dòng sinh tử lê thê

Bao nhiêu người đang sống và bao nhiêu người đã chết

Khi cõi sinh hiện ra thêm một vệt

Thì cõi tử lại trống mất một ô

Một hồn đơn đã thoát khỏi nấm mồ

Lạc lõng vào cõi sinh, thêm một người xuất hiện

Giữa tử sinh, có sợi dây vô hình kỳ diễm

Như bản trường ca sinh tử vô cùng

Dòng tử sinh vô thỉ vô chung

Từng cá thể, tựu thành những âm ba bất tận

Tôi thấy rồi em, cung đàn hòa vận

Tôi nghe rồi em, tiếng nói nhiệm mầu

Biển động tử sinh vi diệu thâm sâu

Mỗi sống chết như từng cơn sóng vỗ

Để tôi thấy em từ ngàn xưa hiển lộ

Để tôi thấy người sẽ khuất tận ngàn sau

Mang thương yêu để thấm những niềm đau

Mờ mắt lệ để thăm dòng sinh tử

Tôi và em leo lên đồi tĩnh lự

Tôi và người bước xuống cõi trần gian

Tiếc ly tan sinh tử giữa đôi đàng

Trao chân thiện trên nhịp cầu giao cảm

Sỏi đá đã mòn bên bờ tiết đọng

Cát bụi đã trơ từng mảnh hình hài

Tôi lang thang gom góp những nhạt phai

Kết thành bản tình ca đôi bờ sinh tử

Tôi đứng đó, ngàn năm lưu giữ

Trao cho ai mang tiếng nói chào đời

Trao cho người về một cõi chơi vơi

Kỷ vật tử sinh trôi bờ sinh tử

 

Tiếng Gọi Thương Yêu

7 - 2004

 

Gom cát bụi bên bờ rêu giá lạnh

Góp hoang tàn bên bờ đá rêu xanh

Để lắng nghe từng giọt lệ long lanh

Rơi xuống biển trần gian nhiều gai góc

Ai đã vẽ ra tranh thêu gấm ngọc

Ai đã đan tâm dày xéo điêu tàn

Cùng sống trong đời một cõi trần gian

Sao không xây tình thương và sự sống

Mang tâm từ, xóa tan đi biến động

Mang tâm bi, trang trải những thương yêu

Sống vị tha dù có khổ đau nhiều

Còn hơn đắp một nấm mồ vị kỷ

Thương cho những ai thành tâm thiện ý

Thương cho những ai dạ sói lòng lang

Biển đục phù sinh loang lổ hoang tàn

Gieo chi nữa những sắc màu hoen ố

Kiếp nhân sinh đã mang nhiều đau khổ

Kiếp con người đã lắm nỗi tang thương

Thà làm cỏ cây xanh ngát bên đường

Hơn hoa mỹ thêu thùa bên bờ lau gió bụi

Trong bóng đen, tội tình chi lầm lũi

Giữa khung trời, tỏa rạng ánh thiều quang

Sống thanh thiên như gió mát trăng ngàn

Cho đêm tối bừng hỏa châu tỏa sáng

Nguồn mạch thương yêu khơi đầu suối cạn

Cho nước trong lành tưới mát đồng xanh

Ngát tỏa mùi hương, nét ngọc tinh anh

Cho vạn vật nhân sinh, hòa điệu sống

 

Phương Xa Mất Mẹ

Tặng cho những ai ở xa mất Mẹ.

Tháng 7 - 2004.

 

Ngày xưa tôi đi, Mẹ tôi gọi

Nhớ trở về thăm mái nhà nho nhỏ

Tôi ra đi, mẹ tôi còn ở đó

Chốn trời quê, sương gió, nắng mưa nhiều

Mắt mẹ mờ, ôm hy vọng nâng niu

Tôi gìn giữ những gì chiu chắt được

Lối ngõ đầu thôn

Nhớ sau nhớ trước

Ngưỡng cửa chờ mong

Ngừng bước tâm tư

Mẹ ngước nhìn trông

Con đó, phải không chừ !

Thưa mẹ không đâu

Ngày về thăm chưa đến !

Mẹ tôi buồn, tuổi mẹ già như đèn khô, cạn nến

Bóng chiều hôm, lỡ mây trời vụt tắt thì sao

Đã mười năm, hai mươi năm, biết đến khi nào

Tôi quặn thắt, ôm nỗi sầu cô đọng

Những tưởng, mây kéo bồng bềnh, trăng sao lồng lộng

Bóng thời gian chưa đến độ bẽ bàng

Nhưng nào ngờ dòng sinh tử băng ngang

Tôi lặng nhìn mẹ, qua tang gia buốt giá

Dòng đời nghiệt ngã

Mấy nẻo phân ly

Mẹ giã từ tôi

Mẹ đã ra đi

Tôi vĩnh viễn ôm nỗi lòng rêu phủ

Mẹ đã về với giấc nghìn thu yên ngủ

Nhưng những đêm nhớ mẹ, tôi không một giấc ngủ yên

Bóng mẹ hiền vạn thuở cũng không quên

Đeo tôi mãi, đến cuối đời ân hận

Mỗi khi buồn nhớ mẹ

Lòng thổn thức trào dâng

Vành mi khô ngấn lệ

Nhỏ hai giọt lăn tròn

Đêm sâu dù có mỏi mòn

Có sâu hơn nỗi người con phương trời

Đưa hồn về chốn chơi vơi

Tìm hình bóng mẹ, ngỏ lời nỉ non

Mẹ ơi, trái đất dẫu tròn

Nhưng con tìm mẹ, có còn gì không

Lạnh lùng nghe tiếng đêm đông

Xa xôi nghe tiếng mênh mông vô bờ

Lung linh nén ngọc hương thờ

Nhưng hình bóng mẹ mịt mờ ngàn xa

Giật mình tỉnh mộng đêm qua

Sờ trên gối mộng gối đà đẫm sương

Nghe lòng nát cõi tình thương

Rụng rơi giọt lệ đêm trường ai hay !!!

 

 

Tình Mẹ Muôn Đời

Tặng cho những ai còn Mẹ và những ai mất Mẹ.

Tháng 7 - 2004.

 

Biết bao nhiêu bài hát, hát ca về mẹ

Biết bao nhiêu bài ca, ca về mẹ tuyệt vời

Và biết bao nhiêu sách vở trong đời

Nói về mẹ, tình thiêng liêng cao quí

Sách vở ấy dẫu dẫy đầy như núi

Lời ca kia dẫu lai láng như sông

Tình ca kia dẫu rào rạt biển Đông

Nhưng cũng không diễn tả hết được, tình ca của mẹ !

Dù có lớn bao nhiêu, đối diện mẹ, con vẫn còn nhỏ bé

Dù có làm ông gì, đối diện mẹ, con cũng mong hai tiếng thương yêu

Dù có làm bà gì, đối diện mẹ, con cũng mong được nuông chiều

Hình ảnh mẹ diệu kỳ hơn trời cao biển rộng

Tấm lòng mẹ, hơn đất trời lồng lộng

Che chở cho con trước mọi sóng gió cuộc đời

Tha thứ cho con trước mọi tơi tả trùng khơi

Còn có mẹ là con còn tất cả

Cuộc sống phong trần, dù có ngàn lần vấp ngã

Biển đục trần gian, dù có vạn lúc nguy nan

Chỉ cần về bên mẹ, là con được bình an

Khi nghe mẹ hỏi, con, con của tôi sao đó !!!

Những đứa con xa, mẹ chờ trông vò võ

Những đứa con gần, mẹ sớm tối chiều hôm

Bao cuộc biển dâu, sông cạn đá mòn

Nhưng tình thương của mẹ vẫn ngàn đời che chở

Con chưa kịp thưa, mẹ đã vỗ về hỏi con cho rõ

Con đó hả con, con có sao không

Nhớ giữ gìn sức khỏe nghe hông

Nếu con có bề gì, mẹ làm sao sống được !!!

Mỗi khi vui, con chưa kịp cười, mẹ đã cười trước

Mỗi khi đau, con chưa dám khóc, nước mắt mẹ đã chảy rồi

Mẹ là nhất trong đời, không có gì thay bậc đổi ngôi

Mẹ là cả bầu trời thương yêu dịu ngọt

Trăng khuất canh tàn, nhìn những vì sao chót vót

Tôi viết cho ai, còn có mẹ trong đời

Tôi viết cho ai, không còn mẹ như tôi

Hãy biết sống trọn vẹn khi trong đời còn mẹ

Và hãy cùng tôi, nghe từng giọt lệ đơn côi !!!

 

 

Nhắc Những Em Tôi

Tặng cho những ai còn Mẹ và những ai mất Mẹ. 

Tháng 7 - 2004.

 

Mẹ là một con người, nhưng là một con người không ai thay thế

Mẹ là một con người, nhưng nhờ mẹ mới có em

Mẹ ấp ủ em giấc ngủ hằng đêm

Mẹ đã nâng niu, từ ngày em có mặt

Chín tháng mười ngày, lòng mẹ đau quặn thắt

Ngày em ra đời, mẹ như đứt ruột đứt gan

Thân mẹ ra sao, mẹ cũng chẳng màng

Mẹ quay nhìn em, thử em có bình yên không đã !!!

Tay bế tay bồng ba năm ròng rã

Bú, mớm, nuôi em, vất vả trăm phần

Lo cho em khôn lớn, mẹ cực khổ bội lần

hy sinh cho em, mẹ đã chất chồng gian khó

Một sương hai nắng, dầm mưa dãi gió

Vất vả một đời, tần tảo nuôi em

Cơm canh dưa muối, đày đọa thân còm

Miễn sao cho em được no cơm ấm áo

Em lớn lên một chút, mẹ dày thêm áo não

Em trưởng thành bao nhiêu, mẹ tàn tạ úa già

Mắt yếu, lưng còng, mòn thịt, mòn da

Để cho em thành người, như người ta trong xã hội

Đức hy sinh của mẹ như trời cao dịu vợi

Tình thương yêu của mẹ như biển cả thâm sâu

Vũ trụ mênh mông, bao nhiêu cõi nhiệm mầu

Có một cõi thiêng liêng, em xin dành cho mẹ

Tôi xin nhắc em, đôi lời em nhé !

Mẹ đã gian truân, đau khổ nhiều rồi

Mẹ đã vì em, tóc bạc da mồi

Nếu em thương mẹ, thì đừng để một ngày mai, quá chậm !!!

Em đừng để tóc mẹ bạc thêm trên đầu đã trắng !

Thân mẹ yếu già, em đừng để mẹ thêm những vết nhăn !

Mắt mẹ đã khô, đừng để mẹ khóc nữa vì em !

Em thăm hỏi mẹ, có khỏe không, mỗi khi đâu đó !

Em ơi ! Em hãy nói một câu, một câu nho nhỏ :

Mẹ ơi ! Mẹ có biết rằng, con thương mẹ lắm không ?

Cõi trần gian, diễm phúc cho em, còn đóa hoa hồng !!!

Và, bất hạnh cho những ai, khi cài bông hoa trắng !!!

 

 

Bóng Hình Cha Muôn Thuở

Để nhớ mãi bóng hình Cha. 

Tháng 7 - 2004.

 

Bao nhiêu sách vở, bài ca, nói về tình mẹ

Sao ít có những lời, nói tới tình cha

công bằng không, và như vậy, sao cà

Sừng sững như núi Thái Sơn, thì cần chi tô vẽ

Công cha hằng trụ vũ, nên khác nhiều đức mẹ

Nhà mà không nóc, dựa cột ai nghe !

“Còn cha, gót đỏ như son”, là sao vậy hè !

Những gì con có hôm nay, đều nhờ cha mà có

Gánh vác, đỡ đần, một đời gian khó

Chống chỏi, gian truân, năm tháng chẳng sờn

Tang thương biến hải, sông cạn, đá mòn

Nhưng tấm thân cha vẫn uy nghiêm, không biểu lộ

Cha như tùng bách, đan tâm từ độ

Nào vợ, nào con, nào cửa, nào nhà

Rồi tiếng gọi hồn thiêng, tiếng réo sơn hà

Cả một cuộc đời vật lộn, xông pha

Đập giũa xác xây, và độc đạo đứng lên, nên trầm ngâm, ít nói

Đôi mắt sâu, chứa đựng một bầu trời, mệt mỏi

Trắng mái đầu, cho thỏa mộng Nam Kha

Tay sần sủi, cho tròn nợ nước, tình nhà

Chân chai đá, để giẫm đi mọi nẻo đường gai góc

Nước mắt chờ khô, nhưng cha ngậm câm, không khóc

Bừng nở tâm tư, nhưng cha cũng ít tiếng nói, tiếng cười

Từ một tới mười, cho đến vạn mười mươi

Nam nhi không mâu, thuẫn, tang, bồng, đâu phải là nam nhi trái !

Lấp biển, dời non, gieo ngàn quan ải

Vượt núi, băng rừng, nhẹ tựa hồng mao

Tình non nghĩa nước, thắm đượm máu đào

Cha vẫn đứng thẳng, nhìn ngang, thì sá gì chút tình ca ngợi

Một tiếng ơn cha, mềm lòng đá sỏi

Một tiếng phụ thân, rúng động từ nghiêm

Một tiếng thâm ân, rúng động linh thiêng

Đạp đổ chông gaixây đắp lại : những hoang tàn, nghiêng ngửa

Cha tôi đó, ôi tình cha muôn thuở

Nhờ bóng hình cha, tôi mới có hôm nay

Dù cha tôi, không niềm nở từng ngày

Nhưng vẫn trơ gan cùng phong sương, tuế nguyệt

Bên bóng bụi mờ

Đêm dài nuối tiếc

Bên dòng lịch sử

Băng giá lên ngôi

Bên dòng sông xưa

Nay lở mai bồi

Còn đó mãi, bóng hình cha muôn thuở !!! 

 

 Xóa Tan Những Ô Nhục Cho Người Con Gái Việt Nam

 (Viết cho những ai dã tâm đã, đang và sẽ tác tạo

 cho người con gái Việt Nam lấy chồng mang tên ngoại quốc). 

Tháng 8-2004 

 

 

Người con gái Việt Nam, trên quê hương kiều diễm mộng mơ

Dù các em ở thị thành hay ở chốn thôn quê

Dù các em có học cao, hay mới học qua mấy lớp i tờ

Dù các em có đài các trâm anh, hay chất phác ngu ngơ

Các em vẫn là cháu con của Mẹ Âu Cơ nước Việt

Nguòi con gái Việt Nam, trên quê hương đượm tình tha thiết

Đượm nghĩa ân như lúa chín thơm hương, thơm ngát ruộng đồng

Đượm ân tình như suối nhỏ băng đèo, về với dòng sông

Như chim Lạc chậm bay, chờ cánh chim Hồng

Tâm đức đó, đã cho em thành người con gái Việt Nam muôn thuở

Tôi nghe rồi em !

Nhũng bức xúc đã trào dâng từ độ

Khi các em ra đi, dù có theo tiếng gọi là gì

Khi các em lên đường, dù có đánh đổi thứ chi

Theo trào lưu hay theo thuở theo thì

Hay học làm sang, lấy chồng vài quốc gia, mang tên ngoại quốc

Tôi nghe rồi em !

Trái đắng bồ hòn, phết đường phết mật

Đến với người ta, các em tan nát, rã rời

Họ vùi dập các em, còn hơn bèo giạt hoa trôi

Họ nhục mạ các em, còn hơn con ở học đòi

Đó là chưa nói tới, họ bán các em cho chợ đời phù phiếm

Tôi nghe rồi em !

Phẫn nộ tâm tư, bao nhiêu là chuyện

Họ bảo rằng, người con gái Việt Nam chỉ đáng vài trăm

Nếu có nhích hơn, thì đáng giá vài ngàn

Chỉ bấy nhiêu thôi, thì hạ cám thượng vàng

Còn tuổi tác, dung nhan, thì dẫy đầy, tha hồ chọn lựa

Các em đã phó thác rồi, còn chi nói nữa

Tấm thân cô, làm sao thoát khỏi nanh sói miệng hùm

Mới lớn lên, bỏ cửa bỏ nhà, bỏ chị bỏ em, ném vào chỗ khốn cùng

Họ nhồi nhét các em rơi vào hố thẳm đường hầm

Các em nhìn, không ai thấy !!!

Các em nói, không ai nghe !!!

Các em khóc, nhưng còn đâu nước mắt !!!

Đã lọt vào tay người ta rồi, còn gì gọi là trả giá quá đắt

Đã thành món đồ vật của người ta rồi, còn gì giá với cả nữa đâu

Chỉ tội cho các em, vì mẹ vì cha, vì ai, hay vì vụn dại trong đầu

Không thương không cảm, mà liều thân, còn tệ hơn nước chảy qua cầu

Nhắm mắt đưa chân, mà chưa biết đường biết lối

“Ao nhà” dù đục, vẫn thanh hơn “đầm ngoại” !!!

Quê mình, dù nghèo nhưng cho sạch, dù rách nhưng cho thơm

Dù miếng dưa miếng muối, hay ngô khoai độn với miếng cơm

Nhưng không bán rẻ lương tâm

làm nhục người con gái Việt Nam, em nhé !

Cố nhiên, tôi nói trước để tránh đi những điều biếm nhẽ !

Tôi chỉ nói cho những cô gái Việt Nam trong cảnh ngộ mà thôi

Chứ không đá động tới những ai, mang chân thật, diễm phúc “leo đồi”

Quyền sống và đời riêng, nào ai xúc phạm

Tôi viết cho những ai, đang vùi đầu thân phận

Tôi viết cho những ai, đang tủi nhục oán hờn

Tôi viết cho những ai, đang tê tỉ khóc thầm

Và viết cho những ai, đang ngấm nghé, chưa sa vào mê hồn trận

Chuông tỉnh đầu hôm

Chuông ngân sáng sớm

Hãy nghe đi người

Hãy nghe đi em

Nghe nữa đi em

Hỡi những người con gái Việt Nam

Các em là những người con của đất nước Tiên Rồng

Các em là nhũng người con gái Việt Nam da vàng

Đừng để ai sĩ nhục, và đừng để ai xâm phạm !!!

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 6354)
Quê hương tôi hai mùa mưa nắng Bao cảnh đời cách biệt quá xa Người thì giàu có xa hoa Kẻ thì rau muối cũng qua tháng ngày .
(Xem: 5024)
Hãy giơ tay vẫy chào, Ông Mặt Trời vừa thức giấc. Để sáng soi và ban sự sống cho đời. Chỉ cần ông ấy ngủ yên thôi. Thì trái đất sẽ biến thành đất chết.
(Xem: 4537)
Hãy yêu Mẹ lúc này đây Khi mình chung sống vui vầy một nơi Đừng chờ khi Mẹ qua đời Rồi con mới tỏ những lời yêu thương Khắc vào nền đá hoa cương Mộ bia lạnh lẽo khó vương tình người.
(Xem: 4590)
Ở Ba La Nại thuở xưa Vua và hoàng hậu rất ư vui mừng Vừa sinh hoàng tử đầu lòng Đã bao ngày tháng cầu mong chuyện này.
(Xem: 3622)
Nhớ Thầy Nhân Mùa Phật Đản Sinh Lần Thứ 2637 - Tưởng niệm Ngài Thích Quảng Đức và Pháp nạn 63
(Xem: 8948)
Mẹ như Bồ Tát hiện giữa đời Yêu thương bằng cả một nụ cười Ngàn kiếp con xin đền đáp trả Nguyện sống tu hành thoát khổ vơi .
(Xem: 5210)
Thiêng liêng mầu nhiệm ánh dương tràn , Ban rải tình thương đến muôn vàn, Diễn giảng kinh vàng lan khắp chốn, Hoàng dương chánh pháp dứt kêu than.
(Xem: 4701)
Điều Ngự Trượng Phu xuất thế gian, Vô ưu mừng rỡ tỏa non ngàn. Tỳ Ni thị hiện sen nâng bước, Lộc Uyển quảng bày đạo khởi lan.
(Xem: 5935)
Ly cà phê mỗi sáng Ta lặng ngồi nhớ ghi Qua bao lời Phật dạy Chuyển bước đẹp từ bi .
(Xem: 6035)
Tháng năm thành kính cúng dường Nhân ngày Phật Đản dọn đường quét tâm Kiên trì hành Pháp chuyên thâm Kính quy Tam Bảo chẳng lầm được đâu .
(Xem: 4944)
Ngày xưa ở tại nước kia Có bà goá phụ Đề Vi rất giàu Chồng thời chết đã từ lâu Lại không con cái, u sầu mãi thôi
(Xem: 5875)
Ngày Phật Đản tịnh chay nhớ nghĩ Noi gương lành theo bước Phật đi Sống đời thiền quán tư duy Trải lòng chia sẻ khắc ghi nhớ về .
(Xem: 6093)
Lộc biếc hoa vờn khắp rặng cây, Hòa vui gió lộng cả nơi nầy. Xuân về thắm đượm mùa hương đẩy, Tiết lại khơi tràn ánh nắng bay.
(Xem: 5197)
Tùng xanh thẳng đứng một thân cây, Tán lá xoè ra mát đất này. Sớm sớm chim kêu mừng nắng dậy, Chiều chiều gió lộng gợi cờ bay.
(Xem: 6796)
Dương trần lại xuống khổ nào vơi! Vẫn biết không đâu chẳng đặng rời… Nghiệp đã nhiêu thời qua khắp nẻo, Duyên còn vạn thuở đến nhiều nơi…
(Xem: 4260)
Ngày xưa có một nhà buôn Dẫn đoàn xe nọ lên đường đi xa Đem theo hàng hóa bán ra Lời nhiều muốn kiếm phải qua nước ngoài,
(Xem: 5880)
Rừng chiều đọng bóng tà dương Mây chiều nghiêng xuống tìm hương cuộc đời Trời chiều một thoáng Ta-Người (*) Tự tình hoa cỏ, nụ cười bình an.
(Xem: 5731)
Còn vương kiếp nạn chẳng do trời, Hỏi hết dương trần rõ bậu khơi. Vạn sắc bày qua lòng vẫn khởi, Trăm niềm rảo đến dạ nào lơi.
(Xem: 3890)
Ngày xưa có chú nai hiền Nhởn nhơ vui sống giữa miền hoang sơ Trong khu rừng rậm ven bờ Sông Hằng cuồn cuộn sóng mờ nhân gian.
(Xem: 3748)
Huyễn gởi ghìm tâm cầu hướng thiện, An nhiên tĩnh tại hết mơ huyền.
(Xem: 3832)
Hương từ lan mọi nẻo Nhật tuệ chiếu muôn phương Thiền sàng Tăng tỉnh toạ Phật điện trầm lan xông
(Xem: 5018)
Gánh nước cây rừng siêng tưới: cây lớn cây nhỏ thấm ân Quảy trăng nhẹ hẫng vai gầy: sao hôm sao mai rực sáng
(Xem: 5097)
Kính Giác Linh Ni Sư an vui Phật Quốc, sớm trở lại Ta Bà, tiếp tục con đường hoằng pháp độ sinh.
(Xem: 4019)
Mây đùa cảnh liệng vờn xuân óng, Hội đến tình trao thỏa cõi bồng. Cảm nghĩ quê nhà luôn sống động, Đi về vạn lối vẫn hoài trông…
(Xem: 4040)
Bắt chước ai ta chúc xuân nào ! Xuân về bướm lượn thấy lao xao, Trong vườn trước ngõ mai chớm nở, Cuối dậu bên hè cúc đón chào.
(Xem: 3595)
Tuy là thầy của Nhật Hoàng Thiền sư vẫn thích lang thang du hành Ngài tuy đã rất nổi danh Vẫn làm khất sĩ dạo quanh khắp vùng.
(Xem: 5315)
Bình bát ngàn nhà muôn dậm xa Thân giáo Từ Tôn khắp mọi nhà Mây trắng đường dài duyên hoá độ Mỗi bước chân về gió nhẹ qua .
(Xem: 6020)
Sự phê phán không làm ta hạnh phúc Cảm thông người ta mãi được an vui Dù ai kia có nói nặng đôi lời Hành xả bỏ mới là người đại trí .
(Xem: 5468)
Đời không thơ như đời thiếu nước Ta không Thầy như gió thiếu mây Dù cho sống tận trời Tây Nguồn thơ kết nối ở đây bây giờ .
(Xem: 6573)
Có người thợ ở làng xa Chuyên làm mặt nạ thật là khéo tay Rành nghề sinh sống lâu nay Trong nhà hình vẽ treo đầy khắp nơi
(Xem: 9159)
Sống an hưởng lạc đời người Đó nguồn hạnh phúc ngự nơi cõi lòng Khi mà muốn được thong dong Giới hạnh đạo đức song song giữ gìn
(Xem: 4766)
Vùng Đất Mũi một vùng trời sông nước Dưới tận cùng miền đất của quê hương Dân hiền hoà sống bình dị yêu thương Hoà với biển cùng trời mây bát ngát .
(Xem: 4571)
Đầu xuân nhận được cuốn Tập san Cách nửa địa cầu thật ngút ngàn, Trình bày nội dung cùng hình thức, Vô cùng tuyệt hảo cách trang hoàng...
(Xem: 7070)
Lộc nõn hoa tràn đón tiết sang Bên thềm thất nhỏ rộ mai vàng Việc đời cứ thế vờn tròng mắt Sự thể mãi hoài liếc ngõ tâm
(Xem: 5113)
Phật khi còn tại thế gian Có vua hung ác, bạo tàn, hại dân Nghe ngài thuyết pháp ở gần Vua theo dân chúng ân cần tới lui
(Xem: 5269)
Tháng giêng tạo phước phóng sanh Nguyện mong muôn vật an lành tự do Tìm về nguồn tổ ấm no Vui niềm đoàn tụ giữa trời bao la .
(Xem: 5029)
Xuân thiền chiếu tỏ rạng nhân thiên, Phật ngự toà sen tỏa nét hiền. Khói giới hương thơm dâng phụng cúng, Đèn thiền lửa sáng thắp trao truyền.
(Xem: 6288)
Nắng hồng rực rỡ trời mây Chim muông ríu rít, cỏ cây rộn ràng Hào quang chói lọi ánh vàng Theo chân Đức Phật lên đàng sáng nay
(Xem: 13604)
Đón nắng mới, ngày đầu năm mới Hỷ xả bao la tận chân trời Tâm sáng dẫn đường ta đi tới Ôi kìa! Tương lai toả rạng ngời!
(Xem: 6729)
Một khối sầu tư mỏi dặm dài Xuân về hoài cảm những ai ai Cành Mai mùa cũ trong hoài tưởng Hương Cúc thu nào thoảng gió mai
(Xem: 5923)
Ngày mai nắng ấm tiết xuân sang, Én lượn mây thêu dệt mộng vàng. Tuệ nghiệp vun trồng hoa giác nở, Tâm thiền tỏa chiếu bóng mê tan.
(Xem: 5035)
Đầu xuân dâng nén tâm hương Cúng dường Tam Bảo mười phương hiện tiền Nguyện mong thế giới bình yên Muôn người vui sống trọn niềm an vui .
(Xem: 5964)
Cung thỉnh an vui đến mọi nhà, Chúc nhau hạnh phúc nạn tai xa. Tân niên bè bạn tình sâu nặng, Xuân mới gia đình nghĩa mặn mà.
(Xem: 5960)
Lời Phật dạy bình an sự sống Vật và người cũng muốn sống thôi Dùng dao giết hại mãi rồi Đời đời chịu cảnh luân hồi khổ đau .
(Xem: 4184)
Thoáng, đã mười năm vắng Tết nhà Phương trời lữ thứ hỏi mây qua Đâu mùa hương cũ xa xôi nhớ Chiều muộn tàn năm bóng mẹ già.!
(Xem: 4545)
Thở đi một mùa xuân mới Cùng nhau vun đắp tình thương Nhục vinh cuộc đời bỏ lại Sá gì giấc mộng đế vương .
(Xem: 6286)
TRĂNG đậu bên hiên chột dạ THƠ, TRĂNG huyền lơ lững gợi tình THƠ TRĂNG xuyên mây bạc vờn cơn gió TRĂNG liếc vườn hoa kết vận THƠ
(Xem: 6027)
Tình tăng lữ tháng ngày luôn gắn bó Sách tấn nhau cùng tiến bước đường tu Dẫu mai đây gặp cảnh gió mây mù Mối duyên đạo chẳng bao giờ phai nhạt .
(Xem: 4788)
Ngẫm lại lâm phiền, ủ khổ đau Thân nầy bọt bóng sẽ về đâu? Vơ đầy cũng chỉ bay sương khói Nhét đẫy nhưng rồi lộn bể dâu
(Xem: 5326)
Hương pháp muà xuân đẹp ngát trời Cõi lòng rộng mở khắp muôn nơi Nhớ Ngài Di Lặc ngồi thanh thoát Bụng chứa càn khôn rộn tiếng cười .
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant