Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 18

27 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 13945)
Tuyển tập 18


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG

Tuyển tập 10 bài - thơ Mặc Giang - Số 18

(Từ bài số 171 đến số 180)

thnhattan@yahoo.com.au

 

Héo Hon, Còn Đó Nụ Cười ! 171

Nắng đổ ngày về 172

Tôi Người Cạo Mủ Cao Su 173

Tôi là Người Phu Hầm Mỏ 174

Ta đứng đó, nhìn ta cùng hư huyễn ! 175

Tôi đi Mở Cửa Thềm Hoang 176

Tôi đi Mở Cửa Ngày Mai 177

Tôi gởi bài thơ Thứ Nhất 178

Tôi gởi bài thơ Thứ Hai 179

Tôi gởi bài thơ Thứ Ba 180

 

Héo Hon Còn Đó, Nụ Cười !

 Tháng 9 - 2004

 

 Ai đem nước đổ về sông

Để cho con nước bềnh bồng trôi đi

 Ai đem lệ đổ bờ mi

Để cho đôi mắt nhiều khi hoen mờ

 Ai đem mộng phủ lên mơ

Để cho ước vọng vật vờ trời mây

 Ai đem gió để rung cây

Để cho lá rụng bay bay tháng ngày

 Ai đem đắng đổ vườn cay

Để cho nhân thế tỏ bày thiệt hơn

 Ai đem ải vắt lên non

Để cho rêu phủ đá mòn phong sương

 Ai gieo cát bụi bên đường

Để cho mờ mịt tang thương nỗi này

 Ai đem lăn lộn con quay

Để cho điên đảo đọa đày trần gian

 Ai đem trăng gởi trên ngàn

Để cho đêm tối bịt ngang lối về

 Ai làm loang lở bờ đê

Để cho non nước lỗi thề nước non

 Một năm xây xát mỏi mòn

Trăm năm thử hỏi có còn gì không

 Núi kia đứng đó nhìn sông

Sông kia hun hút, đá chồng non cao

 Đêm đêm tỉnh mộng rì rào

Ba sinh chìm nổi máu đào còn tươi

 Hương quê còn đó ! Nụ cười

Tình quê còn đó ! gởi người Việt Nam

 Nỗi lòng đeo đẳng, không cam

Đan tay vun vén, tay làm, tay xây

 Niềm đông rúng động niềm tây

Đá vàng, cơ cảm nỗi nầy tình ta.

 

Nắng Đổ Ngày Về !

 Tháng 9 - 2004

 

Kén mãi giăng tơ

Tơ tằm rút mãi

Nước kéo lên nguồn

Nước chảy về sông

Mây trắng giăng ngang

Mây ửng màu hồng

Máu chảy về tim

Máu hồng chưa cạn

Cầu gập ghềnh, ta bắt thêm miếng ván

Nẻo chông chênh, ta lót gạch bên đường

Leo ải, trèo non, dù có vạn phong sương

Ta vẫn còn nhau, trên quê hương ta đó

Giông tố nhiều rồi, ta hãy ngăn đầu gió !

Nước xoáy nhiều rồi, ta đắp lại bờ đê

Ta với ta, nào ai lỗi ước thề

Đường muôn nẻo, nên ta đi ngang dọc

Gió lộng Trường Sơn

Ngồi trên đỉnh dốc

Bóng cả cây cao

Ta thấy cả quê hương

Giẫm lối mòn xưa

Ta thấy vạn con đường

Những con đường quê hương

Nối dài lịch sử

Ta kể nhau nghe, quê hương tình tự

Ta kể nhau nghe, non nước ngàn năm

Ta nhìn nhau trong ánh mắt xa xăm

Bông lúa chín, đưa ta về đồng nội

Trời nghiêng bóng tối

Nắng đổ ngày về

Ta bước đi dọc theo lối bờ đê

Nghe sóng vỗ rì rào sông bến cũ.

 

Tôi, người cạo mủ cao su !

Tháng 9 - 2004

 

 Tôi người cạo mủ cao su

Màn đêm còn khép, mịt mù tôi đi

 Rừng cao su, chẳng nói gì

Lần mò từng gốc, tôi đi lần mò

 Một tay lấy mủng, trút vò

Một tay tôi xắn, sao cho sắc lằn

 Vỏ cây vừa đứt chưa quăng

Mủ cây trắng đục đã lăn thành dòng

 Một cây như thế là xong

Tôi đi cây khác giáp vòng mới thôi

 Đèn dầu leo lét rọi soi

Đến khi trời sáng thức rồi rừng khuya

 Trời lên đứng bóng tôi về

Một ngày cứ thế, kéo lê cả đời

 Cao su từng giọt đầy vơi

Nhựa tuôn tuôn mãi không lời tiếc than

 Gia công, chế biến, muôn ngàn

Muôn hình muôn vẻ bằng hàng cao su

 Tinh, thô, xấu, tốt, thanh, u

Đủ công đủ dụng trưng thu cho đời

 Cao su cạo mủ, người ơi

Nhà tôi nho nhỏ bên đồi hoang sơ

 Học hành ba chữ i tờ

Lớn lên cạo mủ đến giờ chưa lơi

 Nghề nào cũng sống trong đời

Quen nghề cạo mủ thì thôi cứ làm

 Cao su mùi mủ lên chàm

Nhà tôi ẩm thấp khói lam ven rừng

 Tháng ngày cơm gạo đầy lưng

Của tiền rỗng đáy, cầm chừng dần qua

 Cao su dính mủ trầm kha

Rừng su dính nhựa sắc pha phong trần

 Ai đi lên ải Hải Vân

Tôi vào rừng lá lựa lần trần ai

 Cao su mùi mủ chưa phai

Đời tôi cạo mủ, còn dài cao su !!!

 

Tôi Là Người Phu Hầm Mỏ

 Tháng 9 - 2004

 

Tôi là người phu hầm mỏ

Giữa núi rừng vắng lạnh

Giữa sa mạc hoang vu

Sơn lam chướng khí tỏa khói mịt mù

Thân chống đỡ giữa đất trời vũ trụ

Dã thú, ách tai, phong trần vá đủ

Đoàn dân phu cùng một toán phiêu hành

Mỗi bước đi là một bước mới toanh

Như trái đất mới tựu hình xuất hiện

Tôi là người phu hầm mỏ

Mỏ sắt, mỏ chì, mỏ than, chưa luyện

Mỏ vàng, mỏ bạc, mỏ thiết, mỏ đồng

Mỏ ngọc, mỏ ngà, mỏ thạch, mỏ nhôm

Mỗi một mỏ, ê mình, rởn gai, kinh dị

Xuyên thủng đường hầm, vang vang huyền bí

Đá tảng, hòn chồng, đập vỡ choang choang

Ám khí, oan khiên, độc địa, kinh hoàng

Tôi vẫn sống và thành công, mở đường khai phá

Mỗi chuyến đi là một vùng mới lạ

Ngày tháng dài hun hút những hoang vu

Hầm mỏ ơi, tiếng nói của dân phu

Trôi lạc lõng giữa mênh mông man dại

Tôi là người phu hầm mỏ

Đất phủ đầy người

Mồ hôi nhuễ nhoại

Bụi tấp tràn thân

Đôi mắt hoen mờ

Người phu một đoàn sống giữa hoang mơ

Như những vết nhỏ nhoi chấm vành đại địa

Ngày mới đến, còn thoạt nhìn ngắm nghía

Mỗi chiều về, như hình người dị hợm man khai

Nếu được quay phim, chiếu ảnh, lên đài

Chẳng khác những diễn viên chuyện dài huyền sử

Không, đó là thời đại hôm nay đó chứ

Là những người phu đào mỏ, đào hầm

Ngày cũng như đêm, lầm lũi âm thầm

Để phá vỡ những kho tàng mỏ quặng

Ngậm nuốt bồ hòn để nghe trái đắng

Đập giũa phong trần để nếm hy sinh

Trải tang thương mới xây đắp phồn vinh

Lăn gai góc mới kết thành nhung lụa.

 

Ta đứng đó, nhìn ta cùng hư huyễn !

 Tháng 9 - 2004

 

Kéo hoàng hôn cho bóng chiều xuống thấp

Đẩy trăng lên cho trăng vắt lưng trời

Xô sóng về cho sóng vỗ trùng khơi

Xới đồng ruộng cho thơm mùi lúa mạ

Gió xào xạc nghe rừng cây khua lá

Đêm dần khuya nghe tiếng dế nỉ non

Ta cùng ta để nói chuyện mất còn

Từng dòng sống đi qua, cơ hồ mộng mị

Đến là điểm tới, không ngừng không nghỉ

Đi là điểm về, không tiếng không vang

Ta ngồi đây, có phải một gạch ngang

Nối một móc giữa muôn bề như chứng tích

Ta nói ngươi nghe đêm dài cô tịch

Đêm từng đêm, thử hỏi, đó là những đêm nào

Ngày từng ngày, thử hỏi, một ngày nữa ra sao

Ngươi và ta, dùng chỗ nào để tựa ???

Dùng thời gian, bóng hư vô, mở cửa

Dùng không gian, một điểm sống, tượng hình

Cát bụi đi về không hữu lung linh

Đứng giữa mênh mông, đâu là khởi điểm

Nhưng ta có mặt, nên ta vào chuyện

Câu chuyện dài, hiện hữu xưa nay

Ngươi và ta, không một chút mảy may

Nhưng vạn hữu tồn sinh, nên muôn đời ta có mãi

Giữa hai bước không thời, vô ngại

Giữa hai cửa vào ra, không màng

Giữa hai nẻo đi về, không mang

Ta đứng đó, nhìn ta cùng hư huyễn !!!

 

 

Tôi đi mở cửa thềm hoang !

 Tháng 9 - 2004

 

 Tôi đi mở cửa thềm hoang

Tìm trong dĩ vãng có còn gì không

 Nơi này lạnh ngắt như đồng

Nơi kia loang lổ chất chồng phong sương

 Nơi này hoang vắng thê lương

Nơi kia rêu phủ vương vương bụi mờ

 Lặng thinh, một cõi hư vô

Ngậm câm, một cõi trơ trơ vô tình

 Không nghe một tiếng âm linh

Tâm quang chưa động cựa mình hồn mê

 Sao nghe “một cõi đi về”

Mênh mông, trống rỗng, cõi về là đâu

 Hay về một cõi nhiệm mầu

Không thinh không sắc không màu không vang

 Tôi leo lên thử trên ngàn

Lại càng huyễn mộng lại càng huyền mơ

 Ngàn sao lấp lánh xa mờ

Ngàn mây chìm nổi lững lờ bay bay

 Tôi về nghĩa địa loay hoay

Thử nghe âm phủ giải bày ra sao

 Mồ ma lổm ngổm thấp cao

Không lay động tĩnh không xao xuyến

 Ơ hờ tôi bước ra đi

Vô tình động cửa huyền vi, giật mình

 Trần gian là cõi sắc hình

Cõi không vô sắc vọng tình mà chi

 Thử vang một tiếng lên đi

Không vang tiếng nữa vô vi đã về

 Thì ra một cõi đi về

Khi đi mới biết cõi về là đâu

Huyền vi, huyễn thể, nhiệm mầu.

 

Tôi đi mở cửa Ngày Mai

 Tháng 9 - 2004

 

 Tôi đi mở cửa ngày mai

Thử tìm về cõi vị lai là gì

 Trống không, chẳng có cái chi

Hình chưa hiện thể, li ti chưa thành

 Mờ mờ cát bụi vờn quanh

Lan lan khói tỏa tử sanh vẽ hình

 Bóng kia, nghiêng bóng soi hình

Hình kia nghiêng bóng, vô tình bóng tan

 Đường đi không dấu bên đàng

Nẻo về không vết mơ màng mà chi

 Hồn chưa mở cửa huyền vi

Chưa vương cát bụi, cớ chi tựu hình

 Mơ hồ vẽ bóng tánh linh

Hữu hình tìm cõi vô hình sao xong

 Kìa xem nước chảy dòng sông

Bèo trôi bến mộng, bọt bồng bến mê

 Một mai con nước trở về

Thử xem bèo bọt còn mê mộng gì

 Sao nghe tử biệt sinh ly

Sinh đi vô trụ, tử đi vô thường

 Một mai cát bụi còn vương

Tùy duyên đối tác, mở đường hiện sinh

 Tôi đang mang một bóng hình

Chưa về cửa tử, cõi sinh sao về

 Đừng đem mộng phủ lên mê

Đừng đem biển cả vỗ về ba sinh

 Lo chi một cuộc tử sinh

Ba sinh còn có, tử sinh nghĩa gì

 Tử, là chuẩn bị để đi

Sinh, là cửa tử huyền vi tạo thành

 Cho hay một khối tinh anh

Đem treo lơ lửng trên cành tầm không

 Tôi đi, về với mênh mông !!!

 

Tôi Gởi Bài Thơ Thứ Nhất

 Tháng 10 - 2004

 

Thơ tôi gởi đến ruộng đồng xanh

Đồng thấp ruộng cao lúa trổ cành

Thoang thoảng hương thơm mùi lúa mạ

Cày bừa gieo hạt giống tinh anh

 

Bài thơ tôi gởi đến miền quê

Xóm dưới làng trên lối ngõ về

Hai buổi mai chiều reo gió nắng

Mái tranh bếp lửa vẹn câu thề

 

Tôi gởi bài thơ đến thị thành

Đường dài soi bóng những hùng anh

Phố phường đan kín bao tên tuổi 

Đá dẫu mòn nhưng sử vẫn xanh

 

Tôi gởi bài thơ đến phố phường

Phố phường đô hội của quê hương

Đi về ai cũng mang nhung nhớ

Một thoáng xa xôi của phố phường

 

Bài thơ tôi gởi đến quê hương

Tình tự lan xa khắp nẻo đường

Thôn dã lam chiều khuya phố vắng

Cho hồn vương vấn những yêu thương

 

Tôi gởi bài thơ đến nước non

Non thương nhớ nước nước thương non

Nước non gói trọn hồn non nước

Son sắt một lòng dạ sắt son.

 

Tôi Gởi Bài Thơ Thứ Hai

  Tháng 10 - 2004

 

Bài thơ tôi gởi những em thơ

Tuổi ngọc em ơi đẹp ước mơ

Em hãy vui chơi thời tuổi ngọc

Lớn lên tìm lại chẳng bao giờ

 

Tôi gởi cho em bé học trò

Bài thơ thành nét để em đồ

Xanh vàng đỏ trắng loang màu mực

Thành bức tranh thơ em chẳng cho

 

Tôi gởi bài thơ đến học sinh

Như trang giấy trắng của riêng mình

Một mai khôn lớn xa đèn sách

Tìm tuổi hoa niên tuyệt bóng hình

 

Bài thơ tôi gởi giới sinh viên

Viễn mộng bay xa thật diễm huyền 

Đến những chân trời cao ước vọng

Cùng thơ mở lối bước thanh thiên

 

Tôi gởi bài thơ thanh thiếu niên

Cái thời tuổi trẻ đẹp như tiên

Đắp xây sức sống nhồi sinh lực

Mang gói hành trang bước mọi miền

 

Tôi gởi bài thơ đến mái trường

Thầy, Cô vẽ viết phấn bay hương

Phất phơ tà áo vương thơ lại

Để rớt vài câu xuống vệ đường.

 

Tôi Gởi Bài Thơ Thứ Ba

 Tháng 10 - 2004

 

Thơ tôi gởi đến chị hàng rong

Chị múc liền tay khách đẹp lòng

Kiếm chác đôi đồng lưng cuộn đáy

Sợi thơ khô cạn chị còn đong

 

Thơ tôi gởi đến giới doanh thương

Sạp, gụ gần xa khắp nẻo đường

To nhỏ hàng hàng đem chất đống

Người người ngắm nghía thấy thương thương

 

Bài thơ tôi gởi giới công nhân

Gian khổ trôi đi gánh nợ lần

Cất tiếng ngâm vang rơi nặng nhọc

Hồn thơ trang trải bước phong trần

 

Bài thơ tôi gởi giới nhân viên

Nhất nghệ tinh chuyên lương hậu tiền

Bá nghệ đong đời trôi lận đận

Như thơ một chữ viết huyên thuyên

 

Bài thơ tôi gởi giới trung niên

Đã nửa đời qua nửa dốc triền

Trái sống thấm mình thương trái chín

Nửa sau sao bớt những ưu phiền

 

Tôi gởi bài thơ giới lão thành

Đã mòn ba vạn sáu trôi nhanh

Thời gian sót lại soi mê tỉnh

Kẻo trễ, rong rêu cỏ ngậm vành !

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 4219)
Đoàn ca kịch nọ nổi danh Kiếm ăn đi khắp tỉnh thành làng thôn Diễn tuồng ác quỷ kinh hồn Tuồng "Quỷ La Sát" luôn luôn hãi hùng
(Xem: 3064)
Một buổi sáng, Trời Mây trong xanh ngắt, Nắng tung tăng chào đón một ngày vui... Gió êm đưa tia nắng rộn niềm vui, Mặt Trời lên tỏa hào quang rực sáng...
(Xem: 3123)
Hôm nay vào trước Cổng Chùa, Nhận Cành Hoa Trắng cài lên áo mình. Tâm Hương một nén ân tình, Kính dâng lên Mẹ muôn phần nhớ thương !
(Xem: 3941)
Thi Hoá Kinh Trung Bộ 4 tập - Giới Lạc Mai Lạc Hồng
(Xem: 3760)
Tuy là thầy của Nhật Hoàng Thiền sư vẫn thích lang thang du hành Ngài tuy đã rất nổi danh Vẫn làm khất sĩ dạo quanh khắp vùng.
(Xem: 3976)
Cỏ cây, sinh vật thời xưa Đều cùng biết nói, lại vừa biết nghe Riêng loài người giỏi mọi bề Được tôn chúa tể chính vì trí khôn,
(Xem: 4156)
Nguồn sức mạnh của trẻ thơ Chính là tiếng khóc bất ngờ kêu la. Nguồn sức mạnh của đàn bà Là cơn phẫn nộ bùng ra tức thời.
(Xem: 5617)
Một thiền sư rất nổi danh Lãng du theo đám mây xanh cuối trời Chân ông in dấu khắp nơi
(Xem: 3459)
Tất cả Pháp Thế Gian, Ta cần phải buông bỏ, Tín- Hạnh- Nguyện ghi nhớ. Thu nhiếp các Lục Căn, Giữ Tâm luôn thanh tịnh.
(Xem: 4099)
Khi mà bạn có Mẹ hiền Chăm lo cho bạn ngày đêm an phần Những gì bạn muốn bạn cần Mẹ hoan hỉ giúp, xả thân chẳng phiền.
(Xem: 4643)
Mẹ mà nở những nụ cười Lúc nào cũng chiếu sáng ngời đẹp thay, Mẹ ôm ấp trong vòng tay Mang niềm vui tới bao ngày trong ta.
(Xem: 3329)
Có hai phương cách thông thường Thực thi tôn giáo cõi dương trần này Một là hãy sống xa đây Xa nơi trần tục như thầy tu thôi
(Xem: 2914)
Trời rạng muôn phương với trăng sao, Đất rung bảy lần cùng núi rừng, Người về rực rỡ vườn tuệ giác, Thiên nhạc dặt dìu khúc xưng dương.
(Xem: 3493)
Một người giàu có thuở xưa Tác phong đứng đắn lại thừa thông minh Cho nên các kẻ chung quanh Tỏ lòng thán phục, tỏ tình kính yêu
(Xem: 8547)
Cuộc đời ảo giác giấc mộng dài, Lao đao chuốc khổ để làm chi? Suốt ngày say khướt bên chén rượu, Mình ta ngất ngưỡng mái hiên ngoài.
(Xem: 4695)
Cầu mong đại dịch chóng qua thôi Thế giới giờ đây điêu đứng rồi Phố xá đìu hiu đều đóng cửa Thôn quê lặng lẽ thảy im hơi
(Xem: 3070)
Lời Kinh Đêm càng vút cao cao mãi, Tỏa lan vào ánh sáng khắp Không Gian... Mỗi Câu Kinh tràn ý nghĩa Ngọc Vàng, Bây cao mãi, hòa tan vào Vũ Trụ....
(Xem: 3652)
Thiền sư tinh tấn tu hành Cho nên đạo hạnh nổi danh khắp vùng Bà con ca tụng vô cùng Ngài nêu gương sáng soi chung cho đời.
(Xem: 4707)
Trong một viện dưỡng lão ở nước Úc, cụ ông Mak Filise, 86 tuổi, không có thân nhân nào thăm viếng trong nhiều năm.
(Xem: 3970)
Nước kia có một ông vua Nghe lời đồn đãi khó ưa về mình Ngoài đời có kẻ phê bình Rằng mình bạo ngược, tính tình tàn hung
(Xem: 4255)
Lại thêm một ngày cho cuộc đời. Lại thêm một ngày cho em, Lại thêm một ngày cho anh, Lại thêm một ngày cho những người còn sống trên cõi đời này.
(Xem: 4439)
Nợ nước thù chồng nặng cả hai Cùng em chia sẻ bước chông gai Sơn hà dựng lại, dân ghi đức Vương bá xây nền quốc chính ngôi
(Xem: 4207)
Nguyện Cầu Đức Phật Dược Sư, Chữa cho Thế Giới bớt dần dịch căn,
(Xem: 3279)
Một năm Thầy Hư Vân về Kê Túc, Để tịnh tu, giao Hội cho Cao Tăng... Tại đây, Thầy tu sửa Chùa Hưng Vân... Chùa La Thuyên, tỉnh Hạ Dương cho hoàn chỉnh
(Xem: 4869)
Ta cứ ngỡ tuổi già toàn tẻ nhạt, Ngại bốn mùa năm tháng lướt qua nhanh,
(Xem: 3281)
Nơi miền bắc Ấn Độ xưa Trong vương quốc nọ có vua trị vì Giúp vua là vị quan kia Có tài định giá những gì bán buôn
(Xem: 4601)
Bạn ơi, Muốn sống hạnh phúc thì xin bạn: Đừng đem chuyện hàng xóm vào gia đình. Đừng đem chuyện đường phố vào nhà. Đừng đem chuyện cộng đồng vào những bữa cơm.
(Xem: 4948)
Tuyển tập song ngữ “Thơ Thiền Lê-Nguyễn Zen Poems” đã góp một phần rất tuyệt vời khi đưa ra ánh sáng một phương diện khác của ảnh hưởng Thiền tại Việt Nam...
(Xem: 4980)
Xuân về khắp chốn rộn tin vui Mở cửa mừng Xuân rạng ánh cười Phú quý Xuân sang nguồn cội thắm Vinh hoa Tết đến nghĩa tình tươi
(Xem: 3759)
Kỷ Hợi qua, Canh Tý đến nhanh, Ba Mươi Tết, thanh thản, yên bình, Bánh chưng xanh, quả, hoa bầy sẵn, Chuẩn bị dâng cúng Phật đầu năm.
(Xem: 4052)
Thêm một mùa Xuân chốn viễn phương. Nhớ về quê cũ trắng canh trường!
(Xem: 3807)
Thức chờ năm mới gió đượm hương trà nửa khuya tóc trắng một đời sắp qua.
(Xem: 4430)
Rừng Sala giữa cây Song Thọ, Lúc nửa đêm, Phật sắp Niết Bàn, Không khí quá trang nghiêm yên tịnh, Các Đệ Tử ngồi kín chung quanh.
(Xem: 3796)
Trong chuyến đi, Hành Hương Thăm Đất Phật. Đến Sông Hằng rồi Lộc Uyển xanh tươi, Tiếp theo là Thánh Tích Phật xa xôi... Rồi sau đến Nalanda hoang phế!
(Xem: 4413)
Nhân vào ngày Lễ Tạ Ơn Chúng ta cảm tạ vô vàn thành tâm Những lời cầu nguyện quanh năm, Tạ ơn gia cảnh muôn phần yêu thương,
(Xem: 4065)
Tờ mờ sáng tinh sương, Gậy, nón lá, lên đường, Ai không khỏe ở lại ! Vì Leo núi đường trường,
(Xem: 3452)
Một ngày mới tôi về thăm Phật Tích. Bao lâu rồi trông đợi đến hôm nay. Thời gian qua tâm tư ngóng từng ngày. Đủ duyên lành cùng nhau thăm Đất Phật
(Xem: 4081)
Ở Ba La Nại thời xưa Có nhà giàu nọ rất ưa bạc bài Ông thường chơi với một người Cũng mê bài bạc, tứ thời ăn thua
(Xem: 4114)
Thuở xưa có kẻ đi đường Rất là khát nước nên dừng chốn đây Kiếm tìm nước khắp Đông Tây Thấy sương lóng lánh giăng đầy phía xa
(Xem: 4573)
Tu Bồ Đề sinh ra đời Một ngày đặc biết đất trời lạ sao Trong nhà của cải biết bao Tự nhiên biến mất đường nào ai hay.
(Xem: 5451)
Dốc đá ven đường tiến thẳng non, Sương chùng suối róc cảnh chon von. Qui chơn thấy lẽ không tìm ngọn, Lập hạnh vun đời vẫn nguyện con.
(Xem: 3917)
Thuyền Nhân trước nay thành “Thùng Nhân” Việt... Boat People hoá thành “Load People”. Xin cầu nguyện cho những linh hồn vừa khuất bóng.
(Xem: 4024)
Hè nhau báng bổ chốn thiền môn Kẻ xướng người hô phang dập dồn Bắt bóng toang mồm rao báo nóng Trông hình ngoác mỏ động làng ồn
(Xem: 4599)
Lắng lòng nghe một chiếc lá rơi Mùa Thu vừa đến nhẹ bên đời Chiều phai, giọt nắng còn vương đọng Như thầm tiếc nuối một ngày trôi..
(Xem: 4109)
Trước khi câu chuyện xảy ra Ở bên châu Á người ta nói rằng Voi và chó chẳng kết thân Chẳng bao giờ có thể gần gũi nhau,
(Xem: 4925)
Cội Bồ đề lá cành xanh thắm Bám đất sâu in đậm bóng từ Bao năm chẳng quản hoại hư Chở che muôn loại thân như diệu kỳ
(Xem: 4653)
Duyên trần thúc đẩy đến nơi này, Khổ luỵ sầu đau cứ mãi quay Lận đận bơ vơ bao mộng mị Lênh đênh lạc lõng bấy mơ lay
(Xem: 4077)
Bồ tát tự tại cứ đi, Chúng sanh theo gót những gì ngài qua, Để cùng thoát khổ Ta Bà, Tây phương tịnh độ một nhà an vui.
(Xem: 3746)
Có chàng giàu có kể chi Tiền nhiều nhưng lại ngu si tức cười Không hề biết đến việc đời, Một hôm chàng chợt dạo chơi trong vùng
(Xem: 4128)
Căn bản của sự tha thứ là quên đi những gì đã xảy ra, nhưng nhớ những gì đã xảy ra rồi và cần tha thứ cho sự bình an của tâm hồn.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant