Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 27

27 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 13079)
Tuyển tập 27


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG

Tuyển tập 10 bài - thơ Mặc Giang - Số 27

(Từ bài số 261 đến số 270)

thnhattan@yahoo.com.au

 

61. Cảm niệm Cố HT Thích Huyền Vi 261

62. Ta cứ tưởng, đời ta ghê gớm lắm ! 262

63. Qua từng lăng kính ! 263

64. Ta xin Góp Mặt Cuộc Đời ! 264

65. Vén lau lách bên bờ rêu sỏi đá ! 265

66. Này em nhé, cuộc đời là thế đó ! 266

67. Thân cát bụi, cũng tiêu ma một kiếp ! 267

68. Tôi không vẽ một khung trời thơ mộng 268

69. Đời ta, từ đó vậy mà ! 269

70. Ba mươi năm, lịch sử trôi dòng ! 270

 

Cảm niệm Giác linh Cố Hòa Thượng Thích Huyền Vi

Kính bái, ngày 16-02-2005

 

Ngày Mồng Bảy tháng Giêng năm Ất Dậu

Tin từ Tòng Lâm Pháp quốc, loan đi

Linh Sơn Tăng Thống, thượng Huyền hạ Vi

Xả báo ta bà, an nhiên thị tịch

80 năm, nhập thế hoằng dương, trùng quang chấn tích

59 năm, đạo lạp uyên thâm, Linh tụ Sơn môn

40 trụ xứ, trên khắp năm châu, phạm vũ huy hoàng

Đệ nhất thuyết pháp một thời, danh truyền vang dội

Hạnh nguyện độ tha, chưa hề biết mỏi

Nương cánh không gian, bay khắp muôn phương

Diện mạo trang nghiêm, tăng tướng đường đường

Tiếng pháp âm uy nghi, như sư tử hống

Đối với Giáo Hội, Ngài là một nhà lương đống

Đối với Đạo Pháp, Ngài thuộc hàng trưởng thượng Như Lai

Đối với tông môn, Ngài xứng danh kế thế hoằng khai

Đối với pháp lữ, Ngài là bậc đạo cao đức trọng

Trời đất rộng, nhưng chim Bằng gãy cánh

Cỡi vô thường, đành thuận thế hợp tan

Ngài an nhiên, nhưng đệ tử hàng hàng

Đều qui hướng cửa Huyền Vi, vi diệu

Linh Sơn Hội, một đóa hoa hàm tiếu

Linh Sơn môn, bảy hàng đệ tử thế thừa

Linh Sơn tông, năm châu nội ngoại, đủ chưa

Linh Sơn phong, vẫn xưa nay, bất diệt

Theo bóng Bổn Sư, dặm dài trên Núi Tuyết

Tùy duyên Như Kế, diệu dụng khắp nơi nơi

Tùy cơ Giải Đạo, chuyển xe pháp độ đời

Đạo lý Huyền Vi, thuyền từ đăng bỉ ngạn

“Ân giáo dưỡng, một đời, nên huệ mạng”

Nghĩa ân sư, nguyện theo dấu, đáp đền

Pháp quyến, môn đồ, huynh đệ, tử tôn

Vì Thầy, Tổ, cùng nương nhau, tế độ

Dù ngàn gian khổ

Một dạ, chẳng sờn

Dù vạn thiệt hơn

Một ly, không chuyển

Luôn ghi nhớ Bóng Huyền Vi, pháp quyến

Bảo răn nhau, hội Linh Thứu, cùng về

Nguyện vì đời, xin cứu khổ quần mê

Nguyện vì đạo, chân thành xây diệu pháp.

 

Ta cứ tưởng, đời ta ghê gớm lắm !

Tháng 02-2005

 

Ta cứ tưởng đời ta ghê gớm lắm

Nhưng thật tình chẳng có nghĩa gì đâu

Nhớ những gian truân, bóp trán, vò đầu

Trông thảm não còn hơn con cóc lác

 

Ta cứ tưởng đời ta ghê gớm lắm

Làm cho nhiều nhưng có được bao nhiêu

Nhớ lúc co ro, cùng cực, hẩm hiu

Trông ủm thủm còn thua con khỉ mốc

 

Ta cứ tưởng đời ta ghê gớm lắm

Suy cho cùng chẳng có nghĩa ra sao

Nhớ thuở hàn vi đói rách, xanh xao

Trông dị hợm khác gì con chó ghẻ

 

Đừng biếm đời, biếm mình, cho ra vẻ

Thật bình thường, mà cứ nghĩ thanh cao

Chưa lên voi, đã huênh hoang, vênh váo, tự hào

Khi xuống chó, ôm lủi thủi, gục đầu, cúi mặt

 

Nhớ những trận, đau kinh hồn, quặn thắt

Thở không ra, miệng không nói, khò khè

Dáng buồn xo, trùm kín mít, im re

Nằm thim thíp, sự đời không muốn ngó

 

Đó là chỉ những cơn đau nho nhỏ

Chớ lỡ mang những tật bịnh nguy nan

Chết không xong, mà sống cũng không màng

Những vặt vãnh bản thân, còn lo không nổi

 

Nếu may mắn, thì tàn đời, mệt mỏi

Tay yếu, chân run, tai điếc, mắt mờ

Lú lẫn bèo nhèo, lẩm cẩm xác xơ

Nghĩ phát quải khi tuổi già xuống dốc

 

Ngay hôm nay, có những khi cô độc

Ngẫm riêng mình và ngẫm kiếp trần gian

Dài hơn thước mấy, rộng được mấy gang 

Còn nếu chết, tan hoang theo cát bụi

 

Ngẫm như thế, đừng làm trời, làm cụi

Đừng khinh thường thiên hạ chẳng còn ai

Còn có bao lăm, mà cậy thế cậy tài

Mà cứ tưởng, đời ta ghê gớm lắm !!!

 

Qua Từng Lăng Kính !

 Tháng 02-2005

 

Chuyển từng nấc đi qua từng lăng kính

Xoay cái nhìn chân thực cõi trần gian

Từ thô sơ cho đến cùng tột đỉnh

Từ thanh tao cho đến những bẽ bàng

 

Con người ấy, qua cái nhìn thi sĩ

Chữ hay ho cũng cạn hết ngôn từ

Kiều diễm vốn đong đầy trang tuyệt mỹ

Tả thế nào vẫn thấy nét còn dư

 

Con người ấy, đi qua nhà nhiếp ảnh

Tấm chân dung tăng thêm vẻ tuyệt trần

Từng kiểu mẫu, uốn qua nhiều góc cạnh

Tranh thêu hình, gấm thêu vóc, giai nhân

 

Con người ấy, qua cái nhìn văn sĩ

Sách thêm trang, chữ thêm nghĩa, gợn màu

Dùng ngòi bút như rồng bay phượng múa

Khi lên non, lúc xuống biển, chìm sâu

 

Con người ấy, đi qua nhà y học

Từng âm ba cộng hưởng mọi tế bào

Nhùi một đống, làn da ôm một bọc

Thịt xương nào cũng sống chết hư hao

 

Con người ấy, đi qua nhà đạo giáo

Đã lăn tròn qua nhiều cửa tử sinh

Vẻ bên ngoài, dù cân đai áo mão

Nhưng chân tâm mới thật sự đẹp xinh

 

Còn vi trùng, nhìn qua con người ấy

Như thế đồ, chiến trận, khó xông pha

Thế đối kháng, thế cầm canh, cạm bẩy

Mục tiêu nào, ai là địch, ai ta

 

Còn đạo tỳ, nhìn qua con người ấy

Ván đóng khung, nặng nhẹ, ngắn hay dài

Đã ra tay là hết phương cựa quậy

Nấm mồ hoang, cỏ dại vén tuyền đài

 

Con người ấy, qua cái nhìn cát bụi

Cát bụi nào cũng bụi cát tan hoang

Bóng thời gian, duyên tựu thành ngắn ngủi

Rồi rong rêu, phủ kín nét điêu tàn

 

Ta phải hiểu cuộc đời là thế đó

Tang hải nhiều càng bạt đãi biển dâu

Nên biết sống, đừng để đời buông bỏ

Đừng nổi trôi như nước chảy qua cầu ! 

 

 

Ta xin Góp Mặt Cuộc Đời !

  Tháng 02-2005

 

 Ta xin đỡ bóng hoàng hôn

Ráng chiều chậm xuống, đêm hôm chậm về

 Ta xin rút ngắn lê thê

Cho mong được vẹn, cho thề được trông

 Ta xin thu nhỏ số không

Cho ai cũng có thành công trong đời

 Ta xin khép lại biển khơi

Cho thuyền cập bến, không trôi xa bờ

 Ta xin chận lại ước mơ

Biến thành sự thật nên thơ cho người

 Ta xin mở cửa đẹp tươi

Cho người nhân thế mỉm cười trần ai

 Ta xin lấp những chông gai

Tang thương đã lắm dặm dài gió sương

 Ta xin mở những con đường

Sơn khê thôi khó, bình thường đi qua

 Ta xin lợp lại mái nhà

Thời gian mục nát đẫy đà nắng mưa

 Ta xin đếm những sao thưa

Mập mờ xa tít, cho vừa bóng đêm

 Dù cho một chút ấm êm

Đừng đem đổ xuống dưới thềm giá băng

 Dù cho một ngọn hải đăng

Đừng vùi tắt ngấm cản ngăn đi về

 Sông dài mới biết bến mê

Biển sâu mới biết bốn bề khó qua

 Cuộc đời, mình cũng có ta !

Cho mình góp mặt cùng ta cuộc đời.

 

Vén lau lách, bên bờ rêu sỏi đá !

 Tháng 02-2005

 

Vén lau lách để tìm đường vẽ lối

Vạch chông gai để dọ dẫm bước đi

Ở phía trước, cả khung trời mời gọi

Còn lân la ái ngại để làm gì

 

Chân không bước đến ngày tàn cũng mỏi

Tay không làm cũng yếu lúc già nua

Bóng thời gian dù âm thầm không nói

Nhưng rong rêu cát bụi ngọn gió lùa

 

Kìa sỏi đá đã phô bày ghềnh láng

Nên đường đời nào bằng phẳng riêng ai

Cõi phù thế vốn thiên hình vạn trạng

Nên cuộc đời phải đối diện chông gai

 

Mới sinh ra, đâu hẹn ngày hẹn tháng

Đâu sẵn vinh quang, phú quí, giàu nghèo

Ai chọn bọc điều, hũ đường, chĩnh nếp

Chốn cô cùng, gian khó, để cho ai

 

Mới sinh ra, tự riêng mình độc đạo

Nẻo đi về vẽ theo lối rêu xanh

“Thiện ác đáo đầu chung hữu báo”

Dù ra sao, cũng cây cỏ ngậm vành

 

tiểu nhân mới biết người quân tử

thấp hèn mới rõ mặt trượng phu

Hướng tương lai, nhìn hôm nay, quá khứ

Muốn thanh cao thì phải thoát âm u

 

Đã sinh ra thì ai ai cũng sống

Đều cùng chung một kiếp cõi diêm phù

Nhưng phải sống và cho đời hy vọng

Chứ đừng đem băng giá rải hoang vu

 

Vén lau lách bên bờ rêu sỏi đá

Vạch cho đời soi rọi những tấm gương

Sống và chết có nghĩa gì đâu tá

Đều tan hoang theo khúc nhạc nghê thường.

 

 

Này em nhé, cuộc đời là thế đó !

 Tháng 02-2005

 

Này em nhé, cuộc đời là thế đó

Chốn trần gian đâu phải cõi Thiên Đàng

Làm con người cùng trong kiếp nhân gian

Thì phải sống làm sao cho ý nghĩa

 

Này em nhé, cuộc đời là thế đó

Chốn dương trần đâu phải cõi Tây Phương

Làm con người đừng tác tạo đau thương

Mà phải sống làm sao cho hữu ích

 

Này em nhé, cuộc đời là thế đó

Nhưng mỗi người mỗi khác, ai giống ai

Đừng than van, đừng trách cứ, thở dài

Mà biết sống làm sao cho đáng sống

 

Làm muỗi mòng ở đầm lầy nước đọng

Làm cá kình vùng vẫy giữa biển khơi

Làm cánh chim, bay lượn khắp nơi nơi

Làm giun dế, vùi thân nơi ngõ tối

 

Làm vì sao, cuối lưng trời le lói

Làm vầng trăng, sáng tỏa mọi nẻo đường

Hoàng hôn về, nán đợi bóng tà dương

Bình minh hiện, vừng đông bừng tỏ rạng

 

Này em nhé, cuộc đời là thế đó

Cứ an vui và sống trọn cuộc đời

Bãi phù sa nên cát lở đất bồi

Dòng tạo hóa đã bày trò hư huyễn

 

Này em nhé, cuộc đời là thế đó

Đã sinh ra thì chấp nhận, thế thôi

Em ra sao, băng giá cũng lên ngôi

Em chẳng ra sao, núi đồi cùng lộng gió

 

Này em nhé, cuộc đời là thế đó

Viết cho tôi, cũng để viết cho em

Rồi mai kia ta cùng bước xuống thềm

Đời như thế, và đời như thế đó !!!

 

Thân cát bụi, cũng tiêu ma một kiếp !

 Tháng 02-2005

 

Ta đang sống, nghĩa là ta chưa chết

Sống chẳng ra chi mà sống thật lạ kỳ

Sống chẳng nghĩa gì mà sống cái chi chi

Hết đi đứng, loay hoay, thì lại ăn với ngủ

 

Mới thức dậy, còn gật gù, chưa đủ

Muốn đi nằm, nhưng lại kiếm cái ăn

Chuyện nọ chuyện kia chưa kịp lăng xăng

Đã phát mệt lại đòi đi ngủ tiếp

 

Ngủ như chết, thần ngủ theo không kịp

Khi thức ra, mới biết sống nhăn răng

Chưa làm gì đã nhớ đến cái ăn

Mới ăn xong lại nằm lăn ra ngủ

 

Ăn với ngủ, còn xưa hơn tích cũ

Mấy mươi năm, vậy mà kén chọn hoài

Vô bữa trước, đã trả bữa sau thôi

Vậy mà nghe, cứ đòi ăn đủ thứ

 

Có những bữa ních no nê, ứ nự

Thở không ra, ôm bụng, thật là ngu

Ngày hôm sau, cái miệng đã chu chu

Từ sáng giờ, chưa ăn gì, đói phát khùng lên được

 

Ta mách trước con người ta mấy nước

Để ai trông, đừng cảm thấy nực cười

Cái ăn cái ngủ thật lắm dễ ngươi

Nhưng “ăn được ngủ được là tiên” mà nị

 

Ngẫm cuộc đời, nó sao sao ấy nhĩ

Sống loay hoay rồi chết chẳng còn chi

Làm năm ba thứ, ra tích sự gì

Vậy mà than cái nợ đời đau khổ

 

Hết ăn-ngủ, lại nói-cười, hô hố

Chẳng ra trò trống gì, còn trách móc chê bai

Một ngày kia khi nhắm mắt buông tay

Thân cát bụi cũng tiêu ma một kiếp !

 

 

Tôi không vẽ một khung trời thơ mộng !

 Tháng 02-2005

 

Tôi không vẽ cho em

Một khung trời thơ mộng

Sự thật của cuộc đời

Không bằng phẳng đâu em

Khi như nước hồ thu

Yên lặng gió, êm đềm

Khi như sóng ba đào

Bỗng trào dâng vùi dập

Khi êm ả như đường dài thẳng tắp

Khi chông chênh như hang ổ gập ghềnh

Khi quang đãng như trời rộng thênh thênh

Khi đen đúa như quanh co ngõ tối

Ai cũng có từng con đường đi tới

Tuy cùng đường nhưng chẳng ai giống ai

Phải vượt qua, phải đối diện, dài dài

Mỗi thành bại còn nhờ cơ may mắn

Em sẽ biết bồ hòn nhiều vị đắng

Em sẽ hiểu mật đường, ngọt lịm ra sao

Em sẽ ngạc nhiên, đời gian dối chiêm bao

Em sẽ nhận chân, những tâm hồn chân thật

Ai nói trước, đời như thế, trật lất !

Ai bảo rằng, em như thế, nằm mơ !

Mỗi một khoảng đời em, dài ngắn, đẫn đờ

Sống với nó, chưa biết sẽ ra sao

Mà muốn vượt qua, cơ hồ hết thở

Em sẽ đi, qua ngưỡng cửa trần ai, gian khổ

Em sẽ đi, qua những lối nhân gian, đủ màu

Rồi em sẽ hiểu cuộc đời, càng thấm càng đau

Và em sẽ thuơng cuộc đời, những gì chưa ước vẹn.

 

Đời ta, từ đó, vậy mà !

 Tháng 02-2005

 

 Ta xin mở cửa ngàn xa

Để xem hình bóng của ta nơi nào

 Ta xin nhặt những hư hao

Để xem dấu vết hôm nào ở đâu

 Ta xin kết lại nương dâu

Để xem tan hợp mấy màu hợp tan

 Ta xin vén lớp mây ngàn

Để tìm sao lạc lang thang cuối trời

 Cuộc đời như những trò chơi

Mà sao khổ ải cho người trần gian

 Cuộc đời như những âm vang

Mà sao réo rắt cung đàn thế nhân

 Gió sương mấy lớp phong trần

Biển dâu mấy lớp phù vân đi về

 Ta xin giải những cơn mê

Để cho ước hẹn lời thề chưa qua

 Ta xin đỡ bóng trăng ngà

Để cho ngấn lá la đà đầu sương

 Ta xin rũ bóng nghê thường

Để cho cuộc sống bình thường mà thôi

 Dù ta ở tận xa xôi

Hay như tiếng vọng bên đồi hoang vu

 Dù ta ở tận mịt mù

Hay như tiếng nhạc thiên thu không lời

 Dù xong một kiếp trong đời

Không xong một kiếp của người trần gian

 Dù cho một tiếng âm vang

Hay không một tiếng trên đàng ta đi

 Rồi ta chẳng hẹn ước gì

Cuộc đời muôn hướng ta đi muôn trùng

 Khi nào kết liễu vô chung

Thì ta kết thúc điểm cùng với ta

 Đời ta, từ đó, vậy mà !

 

Ba mươi năm, lịch sử trôi dòng !

  * Thơ Nhạc * Tháng 02-2005

 

Ba mươi năm một kiếp con người

Ba mươi năm vận nước nổi trôi

Ba mươi năm đau khổ một đời

Ba mươi năm không thuở nào nguôi

 

Ba mươi năm lịch sử trôi dòng

Ba mươi năm nào núi nào sông

Ba mươi năm lòng vẫn dặn lòng

Ba mươi năm mong vẫn chờ mong

 

Ba mươi năm non nước Ba Miền

Ba mươi năm nghiệt ngã oan khiên

Ba mươi năm thân thể hao mòn

Ba mươi năm hổ mặt Tổ Tiên

 

Ba mươi năm nào phố nào phường

Ba mươi năm trên khắp quê hương

Ba mươi năm bao nỗi đoạn trường

Ba mươi năm máu lệ tang thương

 

Ba mươi năm dòng giống da vàng

Ba mươi năm tổ quốc Việt Nam

Ba mươi năm thống khổ điêu tàn

Ba mươi năm sao vẫn lầm than

 

Ba mươi năm nhớ thuở huy hoàng

Ba mươi năm nhớ thuở bình mông

Ba mươi năm, rồi đó, vẫn còn

Ba mươi năm, sao nữa, còn vang.

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 14676)
Từ thuở ra đi vắng bóng chùa Đường đời đã nhọc chuyện hơn thua Trong tôi bừng dậy niềm chua xót Xao xuyến mơ về lại cảnh xưa
(Xem: 14660)
Thấy dặm thanh vân bước ngại chen Được nhàn ta sá dưỡng thân nhàn Ba gian am quán lòng hằng mến Đôi chốn sơn hà mặt đã quen
(Xem: 11430)
Nhà chỉ mấy thước vuông, sách vở xếp cạnh nồi Nếu nằm mơ, em quờ tay là chạm vào thùng gạo Ô tường nhỏ treo tranh và phơi áo...
(Xem: 11196)
Trách lung do tự tại Tán bộ nhược nhàn du Tiếu thoại độc ảnh hưởng Không tiêu vĩnh nhật sầu.
(Xem: 12865)
Ta lấy viết phết cuộc đời lên giấy Nghe đất trời cuồn cuộn âm ba Giữa thinh không ẩn hiện bóng sơn hà Nghiêng nét bút phóng ngang bờ ảo mộng
(Xem: 12829)
Một thương Oanh Vũ lam xinh Lên chùa lễ Phật, tâm thành dâng hoa Hai thương Oanh Vũ nết na Yêu cha, kính mẹ, trong nhà em ngoan
(Xem: 10022)
Nhất diệp biển chu hồ hải khách Tranh xuất vi hàng phong thích thích Vi mang tứ cố vãn triều sinh Giang thủy liên thiên nhất âu bạch
(Xem: 10571)
Một chút mây và một chút mưa Hồn em thở nhẹ cõi xa xưa Buồn bay lên mấy hàng dây thép Mây trắng em còn phơi ban trưa
(Xem: 11193)
Hạnh phúc tôi nhỏ nhoi Một góc đời xa lạ Như một thoáng môi cười Ngọt ngào xanh mắt lá.
(Xem: 11474)
Nhớ năm ngoái mẹ có lần đã hỏi Về chưa con sao vẫn thấy chưa về Con lại phải thêm một lần nói dối Chờ sang năm con hứa sẽ về quê
(Xem: 10524)
Lắng tai nghe mẹ giãi bày Cha sinh mẹ dưỡng sánh tày bể Đông Lấy gì trả nghĩa đền công Ơn sao cho xứng tấm lòng mẹ cha
(Xem: 10285)
Từ cõi mộng Khoác áo nâu sòng Qua dòng sinh tử Có – không!
(Xem: 18711)
Tinh sương hớp cạn chén trà Nhìn vào thế giới Ta bà ngát hương Nơi đây vẫn đoá chân thường Vẫn ngày Mùng Tám tỏ tường sắc không.
(Xem: 9525)
Long dài, short ngắn, tall cao Here đây, there đó, which nào, where đâu Sentence có nghĩa là câu Lesson bài học, rainbow cầu vồng
(Xem: 10700)
Hai ta lưu lạc phương Nam này Trải mấy mùa qua én nhạn bay Xuân đến khắp trời, hoa rượu nở Riêng ta với ngươi buồn vậy thay!
(Xem: 11592)
Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc Tôi chờ người đến với yêu đương
(Xem: 9730)
Còn nghe được tiếng ve sầu Còn yêu đốm lửa đêm sâu bập bùng Quê người trên đỉnh Trường Sơn Cho ta gửi một nỗi hờn thiên thu.
(Xem: 11769)
Ôi ánh mắt con đường vào dữ liệu Để một lần virus tình yêu Truyền qua mạng bằng cái nhìn say đắm Khiến con tim điên đảo thất thường
(Xem: 12765)
Em biết anh là nhà thơ bụi bặm Thơ viết xong, anh để lại dọc đường Mỗi buổi sáng, em thường đi ngang đó Nhặt thơ về, em cất kỹ trong rương!
(Xem: 14513)
Gió đưa xác lá về đường Thu sang nhuộm cả sầu thương một trời Sầu thương nhuộm lấy hồn tôi, Đêm qua ngồi đọc thơ người xa xăm.
(Xem: 25452)
Bao năm rồi con lưu lạc ngàn phương, Con nhớ mẹ suốt canh trường khắc khoải, Ơn dưỡng dục mẹ ôi ! Sao xiết kể, Công sinh thành con nghĩ: quặn lòng đau.
(Xem: 11528)
Khi biết lòng anh như đã chết Mây thôi hồng, và lá cũng thôi xanh Màu hoa tươi cũng héo ở trên cành Và vũ trụ thảy một màu đen tối
(Xem: 8841)
Cư trần lạc đạo thả trùy duyên Cơ tắc xan hề khốn tắc miên Gia trung hữu bảo hưu tầm mịch Đối kính vô tâm mạc vấn thiền
(Xem: 10149)
Trải vách quế gió vàng hiu hắt, Mảnh vũ y lạnh ngắt như đồng, Oán chi những khách tiêu phòng, Mà xui phận bạc nằm trong má đào.
(Xem: 12005)
So lao tâm lao lực cũng một đàn, Người trần thế muốn nhàn sao được ? Nên phải giữ lấy nhàn làm trước, Dẫu trời cho có tiếc cũng xin nài.
(Xem: 9985)
1- Thuở trời đất nổi cơn gió bụi 2- Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên 3- Xanh kia thăm thẳm tầng trên 4- Vì ai gây dựng cho nên nỗi này
(Xem: 13383)
Thông minh nhất nam tử Yêu vi thiên hạ kỳ Trót sinh ra thì phải có chi chi, Chẳng lẽ tiêu lưng ba vạn sáu.
(Xem: 12849)
Năm xưa con mặc áo Mẹ chắt chiu đêm ngày Vì nhà mình nghèo thiếu Mẹ phải tự may tay
(Xem: 18065)
Ta ngồi mãi giữa hư vô lòng núi bỗng thấy chiều hớt hải đuổi theo mây khối thời gian rơi vào triền đá lặng hiện tại nào mất hút ở đầu cây
(Xem: 12281)
Thế sự du du nại lão hà, Vô cùng thiên địa nhập hàm ca Thời lai, đồ điếu thành công dị, Sự khứ, anh hùng ẩm hận đa
(Xem: 14359)
Như hòn sỏi nghìn năm im lặng Lì với đời, trơ với nắng sương Dòng kí ức xanh rêu ngày cũ Mộng xa xưa lặng bước đăng trình.
(Xem: 12253)
Em về nắng quáng bên sông Mộng hồn xưa đã bềnh bồng trôi xuôi Anh đi từ độ luân hồi Dừng chân quán gió bên đồi ngủ say.
(Xem: 19848)
Đất Quảng Nam chưa mưa đà thấm Rượu hồng đào chưa nhấm đà say. Lòng ta như chén rượu đầy, Lời thề nhớ chén rượu này bạn ơi!
(Xem: 26730)
Mười năm vườn xưa xanh tốt Hai mươi năm nắng rọi lều tranh Mẹ tôi gọi tôi về Bên bến nước rửa chân...
(Xem: 18629)
Người về từ cõi vô biên, trắng thơm đại nguyện trăm miền bước đi.
(Xem: 18331)
Em bỏ lại khung trời tuổi mộng Bước chân đi duyên kiếp tự thuở nào Câu kinh Phật sớm hôm bầu bạn Gối thềm khuya mơ một vì sao.
(Xem: 17429)
Thuở ấy lòng tôi thơ thới quá Hồn thơ nguyên vẹn một trời hương Nhưng nhà nghệ sĩ từ đâu lại Êm ái trao tôi một vết thương
(Xem: 18833)
Anh ạ, tháng ngày mau quá nhỉ! Một mùa thu cũ một lòng đau Ba năm ví biết anh còn nhớ Em đã câm lời có nói đâu
(Xem: 36949)
Vâng lời Thầy con đi quét lá Lá vàng rơi lả tả khắp nơi Lá khô rơi như một kiếp con người Giờ phút cuối là về cùng cát bụi
(Xem: 22606)
Chiều mộng hòa thơ trên nhánh duyên Cây me ríu rít cặp chim chuyền Đổ trời xanh ngọc qua muôn lá Thu đến nơi nơi động tiếng huyền
(Xem: 22063)
Tiễn chân anh tận phi trường Lỗi đi. Lỗi ở. Mười phương lỗi về Mù sương phi cảng não nề Thôi anh ở lại buồn về em mang
(Xem: 21838)
Bài thơ đầu anh viết tặng em Là bài thơ anh kể về đôi dép Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết Những vật tầm thường cũng biến thành thơ
(Xem: 16844)
Bàn tay già chầm chậm, Thờ thẫn nắm tay con. Từ rãnh mắt xoáy mòn, Giọt thương cảm lăn tròn theo vết cũ.
(Xem: 21674)
Sàng tiền minh nguyệt quang Nghi thị địa thượng sương Cử đầu vọng minh nguyệt Đê đầu tư cố hương
(Xem: 22112)
Nghe như từ kiếp luân hồi Mật ngọt tình yêu còn đọng Tái sinh bên bờ môi nóng Nguồn cơn thác lũ dâng tràn
(Xem: 21159)
Đứng lên đi em, tiếp tục hành trình... đừng quỵ ngã, Dẫu gai đời đâm rướm máu đôi chân. Những con đường em qua, dẫu mịt mù, mịt mù... gió bụi
(Xem: 15586)
Hỡi ơi! Súng giặc đất rền; lòng dân trời tỏ. Mười năm công vỡ ruộng, chưa ắt còn danh nổi như phao; Một trận nghĩa đánh Tây, thân tuy mất tiếng vang như mõ.
(Xem: 28978)
Tự thuở nằm nôi Cha đâu xa vắng Ở quanh con như giọt nắng hiên nhà Ngó trước trông sau vườn rau mướp đắng Giàn cà non vừa trổ nụ hương hoa
(Xem: 14070)
Tiết tháng bảy mưa dầm sùi sụt, Toát hơi may lạnh buốt xương khô, Não người thay buổi chiều thu, Ngàn lau nhuốm bạc, lá ngô rụng vàng.
(Xem: 21662)
Kiếp trước em là chú sóc Còn anh là hạt dẻ nâu Sóc xô anh vào vách núi Đời này hai đứa gặp nhau!
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant