Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 28

27 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 13465)
Tuyển tập 28


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG

Tuyển tập 10 bài - thơ Mặc Giang - Số 28

(Từ bài số 271 đến số 280)

thnhattan@yahoo.com.au

 

71. Ba mươi năm rồi đó ! 271

72 Dòng thời gian, em có nghe ! 272

73 Nói thì dễ nhưng làm đâu có dễ ! 273

74 Nếu một mai có về thăm quê mẹ ! 274

75 Cây muốn lặng mà gió chẳng chịu ngừng ! 275

76 Vô âm, cất tiếng thành lời ! 276

77 Ta tìm lại rêu mờ trong dĩ vãng ! 277

78 Mặt nạ cuộc đời ! 278

79 Bình minh chưa ló dạng ! 279

80 Tử Thần, đang ở đâu thế nhĩ ! 280

 

Ba mươi năm rồi đó !

 Tháng 02-2005

 

Nước trôi dòng ba mươi năm rồi đó

Mười ngàn, chín trăm, năm mươi ngày

Còn tính ra thành phút với thành giây

Quả thật là quãng đường dài thăm thẳm

 

Nước trôi dòng ba mươi năm đằng đẵng

Biết bao đau thương, nước mắt, đắng cay

Biết bao chia tan, gian khổ, đọa đày

Khi nhớ lại, thật hãi hùng, kinh dị

 

Nước trôi dòng ba mươi năm rên rỉ

Bao nhiêu đổi thay, vật đổi, sao dời

Bao nhiêu điêu tàn, vùi dập, tả tơi

Khi quên lãng, khi dâng đầy nỗi nhớ

 

Nước trôi dòng ba mươi năm loang lở

Theo thời gian bao biến chuyển mất còn

Núi lên cao, cao thăm thẳm núi non

Sông xuống thấp, thấp sâu mờ biển cả

 

Ba mươi năm, ba mươi mùa rụng lá

Là bấy nhiêu mùa hạ trắng, đông tàn

Là bấy nhiêu mùa xuân nhớ, ly tan

Trăm phương gởi đàn cháu con nước Việt

 

Hoàng hôn xuống, mười ngàn chiều biền biệt

Bóng đêm về, vây phủ vạn bóng đêm

Lững lờ trôi vào quá khứ, lãng quên

Sông bến cũ gác đầu non, gọi nắng.

 

 

Dòng thời gian, em có nghe !

 Tháng 02-2005

 

Dòng thời gian, em có nghe

Ba mươi năm, như nước chảy qua cầu

Non nước này, em có nghe

Ba mươi năm, như bãi biển nương dâu

Non kia, sương trắng phủ đầu

Nước này, bạc hếu rầu rầu tang thương

Ba mươi năm, lắm đoạn trường

Ba mươi năm, những ngấn sương đêm dài

Dòng thời gian, em có nghe

Ba mươi năm, hải giác thiên nhai

Quê hương mình, em có nghe

Ba mươi năm, vẫn miệt mài lầm than

Can qua, lòng dạ nát tan

Bước đi trên những điêu tàn đắng cay

Non kia, ai thấu nỗi này

Nước kia, ai hiểu tỏ bày thiệt hơn

Dòng thời gian, em có nghe

Ba mươi năm nước chảy đá mòn

Dân tộc mình, em có nghe

Ba mươi năm, vẫn sắc son không sờn

Dù cho nước chảy đá mòn

Nhưng non với nước vẫn còn ngàn năm

Dù cho ruột nát tơ tằm

Nước đi nhớ nước, non nằm nhớ non

Nước đi lại chảy về non

Non xanh đứng đợi chờ con nước về

“Nước non nặng một lời thề”

Non non nước nước chưa hề chia xa

Dòng thời gian, em có nghe

Ba mươi năm, đất nước ta

Quê hương mình, em có nghe

Bắc Nam Trung, vẫn là nhà Việt Nam

Chia lìa, ai nỡ, sao cam

Chiêu hồn, lệ sử, xóa tan, sao đành

Ba mươi năm, thời gian trôi nhanh

Mòn thế kỷ, đời người, đâu ngắn

Nước đi mãi vương mùi biển mặn

Non lên cao thấm vị sơn khê

Nước non nào có lỗi thề

Nước đi với nước, non về với non

Nước non nào có mất còn

Non non, nước nước sắt son muôn đời.

 

Nói thì dễ nhưng làm đâu có dễ !

 Tháng 03-2005

 

Nói và làm, cả một trời cách biệt

Nói dễ nghe cũng đã khó lắm rồi

Nói mà làm được, càng khó nữa, ôi thôi

Nói thì dễ nhưng làm đâu có dễ ! 

 

Như, chí nam nhi vẫy vùng trong bốn bể

Như, nợ tang bồng, cùng trời đất dọc ngang

Như, nữ nhi công dung, ngôn hạnh, đảm đang

Hay, sống thánh thiện mới là người đạo đức

 

Mỗi một điểm làm thước đo lằn mức

Như tấm gương để ngẫm nghĩ dõi soi

Và đôi khi cho đến cả cuộc đời

Có những cái chẳng bao giờ làm được

 

Chuyện nào được hãy tận tâm làm trước

Nhưng trước khi làm, phải lượng thâm sâu

Đừng làm lấy lệ, hay làm đại cho rồi

Và phó mặc, tới đâu hay tới đó

 

Nói và làm, còn trải nhiều gian khó

Nói được và làm được, thế mới hay

Đừng nói suông như gió thoảng mây bay

Không ích lợi, lại còn mang ảo tưởng

 

Vườn thạch thảo, còn có hoa cẩm chướng

hướng dương nhìn theo nắng lịch xinh

Nhưng còn kia, lặng lẽ một đóa quỳnh

Trông diễm ảo khi màn đêm buông xuống

 

Cứ làm đi, nụ thời gian nở muộn

Vẫn còn hơn đứng ngó và nói suông

Đá đơm bông trên mảnh đất không vun

Như số không vẽ vời hoa trào lộng.

 

Nếu một mai có về thăm Quê Mẹ!

 Tháng 03-2005

 

Nếu một mai có về thăm quê mẹ

Tôi sẽ đi xem ngõ trước cửa sau

Để nhìn trông nơi cắt rốn chôn nhau

Những gì còn và những gì đã mất !

 

Nếu một mai có về thăm quê mẹ

Tôi sẽ thăm những nấm mộ họ hàng

Xin chân thành khấn nguyện ba nén nhang

Vờn vợn khói, xa rồi, xa xa mãi !

 

Nếu một mai có về thăm quê mẹ

Tôi sẽ đi thăm ngõ vắng đầu thôn

Để lắng nghe những âm vọng nỉ non

Còn đọng lại bên bờ rêu dĩ vãng !

 

Nếu một mai có về thăm quê mẹ

Tôi sẽ đi thăm bến vắng bờ sông

Để nhìn trông bong bóng nước trôi dòng

Còn vương vấn bóng hình xưa tích cũ !

 

Nếu một mai có về thăm quê mẹ

Nhìn mấy hàng cau rũ bóng lưa thưa

Ước gì còn bé nhỏ như ngày xưa

Để không thấm cuộc đời nhiều tan vỡ !

 

Thăm quê mẹ để trông về nỗi nhớ

trầm ngâm trong nỗi nhớ tìm quên

Những ngày qua, còn gì nữa, thênh thênh !!!

Những hôm nay, dấu mờ loang cát bụi !!!

 

  “Cây muốn lặng,

mà gió chẳng chịu ngừng” !

 Tháng 03-2005

 

“Cây muốn lặng mà gió chẳng chịu ngừng”

Không chủ quan, không thiên vị, lưng chừng

Mà phải luận thế nào cho phải phải !!!

Câu nói đó, người ta thường nói mãi

Biết làm sao phân biệt đúng hay sai

Một khi nghe những lý luận dong dài

Từ đơn sơ, ngày càng thêm phức tạp

Cây muốn lặng đã đến hồi đối đáp

Tiếng đã thành lời, không thấm không đau

Nói mà khi cát đá chưa lên màu

Còn ấm ức bảo rằng cây muốn lặng

Gió hỡi gió, vì đâu thành gió xoắn

Rồi gió trốt, gió trôn, gió dọc, gió ngang

Gió tả tơi, gió vùi dập, bạo tàn

Gió tan tác đất trời tuông thịnh nộ

Rồi cây ngã, cây nghiêng, cây sụp, cây đổ 

Gió rung cây, cây rung gió, vì ai ?

Tại cây, tại gió, hay tại cả hai

Hay bỡi có cái này, mới sinh ra cái nọ

Cây có mặt, vươn giữa trời, đẩy gió

Gió trống không, nhưng khởi động, thành hơi

Cứ thế, đẩy-đưa-truy-cản-đàn-hồi

Khi chìm lắng, khi bất thường, hỗn độn

Khi lặng yên, coi chừng, cơn nguy khốn

Bức ép nhiều, tạo sức bật, lớn hơn

Biết nhận nhau, và đối đãi bình thường

Biết nương nhau, và nhường nhau, tốt nhất

Gió nhè nhẹ như cung đàn trổi bậc

Cây rung rung như hoa lá mỉm cười

Cuộc đời mà được như thế : thật đẹp tươi

Nhân gian mà được như thế : hòa điệu sống

Cây đu đưa, nhờ gió kia khởi động

Gió bay bay, nhờ kẽ lá rung cây

Cõi trần gian cùng dung chứa đong đầy

Thì nhân thế sẽ bình yên biết mấy !!!

 

Vô âm, cất tiếng thành lời !

 Tháng 03-2005

 

 Từ trong một cõi đi về

Ta nhìn huyễn tượng chưa hề chia xa

 Từ trong một cõi ta bà

Ta nghe sinh tử là nhà thế nhân

 Từ trong vạn hữu phù vân

Ta tìm cát bụi lựa lần mà đi

 Nghe không một cõi huyền vi

Hóa đài lân thể li ti tạo thành

 Nghe không nhất dạ điểm canh

Hồ thu bóng nguyệt nghiêng vành trăng soi

 Cho hay nay lở mai bồi

Lở thời vun lại, bồi thời lở ra

 Sinh thời phù thế là nhà

Tử thời cát bụi cùng ta trở về

 Ô hay bùng vỡ cơn mê

Leo đồi huyễn mộng vỗ về ta chơi

 Vô âm, cất tiếng thành lời !

 

Ta tìm lại rêu mờ trong dĩ vãng !

 Tháng 03-2005

 

Ta tìm lại rêu mờ trong dĩ vãng

Những gì đã qua, đã nhớ, đã quên

Những gì đã qua, chưa nhớ, chưa quên

Để lưu dấu một đời, đi đi mãi

 

Ta tìm lại rêu mờ trong dĩ vãng

Những gì của ta, còn mất, đâu rồi

Dù có gần hay ở tận xa xôi

Gom góp lại làm hành trang dấn bước

 

Ta tìm lại rêu mờ trong dĩ vãng

Những khổ đau có mặt mọi nẻo đường

Những thân thương như ngọn gió đầu sương

Dù ra sao, ta vẫn xin gìn giữ

 

Ta tìm lại rêu mờ trong dĩ vãng

Dù tàn phai những dấu vết xa xưa

Dù phôi pha theo năm tháng nắng mưa

Nhưng đã khoét một đời ta loang lở

 

Ta tìm lại rêu mờ trong dĩ vãng

Ngẫm cuộc đời đã từng bước đi qua

Khi bình thường khi vùi dập phong ba

Rồi tất cả cũng lùi về quá khứ

 

Ta tìm lại rêu mờ trong dĩ vãng

Bụi Trường Sơn còn nhả khói bay bay

Cát Biển Đông còn bồi lở đêm ngày

Để góp nhặt chút tro tàn đã mất

 

Ta tìm lại rêu mờ trong dĩ vãng

Để nhìn ta và nhìn cả cuộc đời

Bãi tang thương còn dấu vết tơi bời

Như dấu ấn nhận chìm băng thế kỷ !

 

Mặt nạ cuộc đời !

  Tháng 03-2005

 

Chợt nhớ lại những quán hàng trẻ nít

Trưng bày ra bán đủ thứ đồ chơi

Cái gì cũng có, đủ thứ trên đời

Thật ngộ nghĩnh nhớ qua hình mặt nạ !

 

Mặt gì cũng có, nhỏ to đủ cả

Từ dễ thương đến những thứ dữ dằn

Từ ngây ngô đến hung bạo nhe răng

Người, vật, bướm, chim, quỷ, ma, dã thú

 

Đứa nhát gan, rụt rè không dám thử

Đứa to gan, chụp, giành, giựt, đeo chơi

Rồi cùng la, cùng chí chóe tơi bời

Mới con nít mà lắm trò như thế

 

Chợt nghĩ lại, con người tôi, sao nhẽ !

A thì ra, đủ thứ mặt nạ trên đời

Tuy nhìn nhau, tuy nói nói, cười cười

Nhưng ẩn chứa, phủ che nhiều gương mặt

 

Cuộc đời, là một chốn gian ngoa kỳ quặt

Trường đời, là một bãi giả trá đủ màu

Mặt thật của con người, thật khó hiểu nhau

Đo lòng người, còn khó hơn dò sông, dò biển

 

Hèn chi, dụ con nít mà bày ra lắm chuyện

Vì trẻ con, nên mượn mặt để mang

Khi lớn lên, đâu cần mượn để quàng

Một gương mặt nhưng đủ hình đủ dạng

 

Nghĩ riêng tôi, đã ê càng, chán ngán

Còn huống chi, nghĩ người khác trong đời

Hiểu được nhau thật khó lắm ai ơi

Bỡi trần thế, nhân gian, nhiều mặt nạ !!!

 

Bình minh chưa ló dạng !

  Tháng 03-2005

 

Đêm đã dài mà sao chưa được sáng

Ba mươi năm, đâu phải ít ỏi gì

Một phần ba thế kỷ, nhớ kỹ đi

Một phần ba đời người, còn chi nữa

 

Đâu có ngắn mà dằn co kèn cựa

Ba mươi năm đã quá đủ quá dài

Thế hệ già nua, rũ mục tuyền đài

Thế hệ tiếp theo, đã kề miệng lỗ

 

Thế hệ đàn em đã dài gian khổ

Con đường hầm vùi lấp ba mươi năm

Ánh sáng mịt mờ le lói xa xăm

Bồ hóng phủ mái tường rêu mấy lớp !

 

Thế hệ chúng ta, một đời bì bọp

Cũ cũng đeo mà mới cũng nửa vời

Ngả ba đường đều cuốn hút chơi vơi

Đẩy hai chiều xát xây mòn sông núi

 

Hoàng hôn xuống bóng đêm về tăm tối

Đã mù mờ mà lại thiếu trăng sao

Nghe vi vu thoang thoảng gió xạc xào

Đêm chưa hết màn đêm còn dày lắm

 

Nước Biển Đông vơi đi mùi muối mặn

Dãy Trường Sơn mờ sương khói sơn khê

Ba mươi năm đom đóm vẫn lập lòe

Ráng chớp nháy bình minh chưa ló dạng !!!

 

Tử Thần, đang ở đâu thế nhỉ !

 Tháng 03-2005

 

Này Tử Thần, đang ở đâu thế nhĩ !

Ngươi là đàn ông hay là đàn bà

Vốn thật tình nên tôi muốn hỏi qua

Để dễ bề khi mở đầu vào chuyện

 

Trong thiên hạ xưa nay đều bắn tiếng

Sống không sao mà chết tại Tử Thần

Khi nhà ngươi đã bắt họ theo chân

Chỉ có chết chớ hết phương cựa quậy

 

Nghe như thế nhưng tôi chưa có thấy

Nghe thì nghe như thiên hạ đồn rằng

Chứ lạnh tanh như giá tuyết đóng băng

Tôi không thấy nhà ngươi ra sao cả

 

Tôi muốn hỏi vì tôi nghe thấy lạ

Nếu linh thiêng ngươi hãy nói cho nghe

Như tôi đây, khi nào chết vậy hè

Nếu có giỏi thì cho tôi biết trước

 

Hay “thiên cơ bất khả lậu”, không được !

Nếu nói ra, còn gì nữa, thiên cơ !

Hay bày ra những huyễn hoặc mập mờ

Để dọa nạt cho người đời khiếp sợ

 

Không có hỏi chơi đâu, đừng tưởng bở

Này Tử Thần, có thật có hay không

Hay vẽ vời ba cái chuyện lông bông

Vốn không biết nên bày trò vớ vẩn

 

Suy nghĩ đi, rồi cho tôi tiếp cận

Hay hiện hình nói thật cho tôi hay

Nếu hay hơn, cho thấy cả mặt mày

Thôi chấm dứt và chào nghe, Thần Tử !!!

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 5164)
Tiếng Mẹ reo mừng con mới sinh ra, hoặc cười vui trong nghẹn ngào cảm xúc, là tiếng thơ đầu đời của con.
(Xem: 4744)
Thôi nhé ta về vui bếp xưa Đời lang bạt đó, gió mây đưa Phố phường náo động tâm cuồng loạn Ta mất ta giữa khói bụi mù!
(Xem: 2880)
Nguồn sức mạnh của trẻ thơ Chính là tiếng khóc bất ngờ kêu la.
(Xem: 4387)
Thuở xa xưa tại rừng già Có hai con vật rất là thân nhau Từ sáng sớm đến canh thâu Mãi luôn kề cận, có đâu xa lìa
(Xem: 3428)
Ngàn thu vang vọng biết bao lời… Phòng vắng người đi lạnh đất trời.
(Xem: 4373)
Thiền Thi Vân Tập Cú Tập - Tuyển dịch, văn thể… HT Thích Huyền Tôn.
(Xem: 4410)
Một chàng quỳ trước Phật đài Xin ban sức khoẻ, đồng thời giàu sang. Lắc đầu Phật dạy: “Nhớ rằng Ta nào có phải là thần thánh đâu
(Xem: 13772)
Kính Mừng Thọ 70 tuổi HT Thích Như Điển tổng hợp những bài viết cho Hoà Thượng Phương Trượng
(Xem: 6107)
Khi ta sống mà chẳng vướng mắc bụi trần. Lời khen tiếng chê giống như gió thoảng. Có khen Phật, Phật vẫn thế. Có chê Phật, Phật vẫn Như Như.
(Xem: 4275)
Ngày xưa có một ông thầy Vừa nhiều kiến thức lại đầy tài năng Danh thầy vì thế lừng vang Học trò xin học ngày càng đông thêm.
(Xem: 8479)
ĐÃ khổ trầm luân vạn nẻo rồi! BIẾT đời thoáng chốc phận trùng ôi! VÔ tâm… lặng lẽ điên không nổi, THƯỜNG tuệ… bình yên loạn chẳng trồi.
(Xem: 5010)
Tôi vẫn muốn nhìn quê hương từng bước Tay trong tay gầy dựng mái nhà chung Đất nước tôi con cháu của vua Hùng Muôn dân Việt vẫn một lòng tưởng nhớ.
(Xem: 5312)
Các con ơi ! hảy nhìn Ba Mẹ Tuổi đã già rồi sẻ ra đi Sống vui đừng có sầu bi Nụ cười luôn nở đời thì bình yên
(Xem: 4595)
Noi gương Thầy con luôn huân tập Văn,Tư,Tu nguyện thắp sáng lòng Đạo đời ý sống dung thông Tinh chuyên tịnh nghiệp tâm không não phiền
(Xem: 5711)
Sông sâu bên lở bên bồi Thời gian cứ mãi êm trôi tháng ngày Chuyên tu chớ đợi một mai Dòng đời ngắn ngủi sắc phai hương tàn
(Xem: 4357)
Thuở xưa có một ông vua Quý yêu công chúa mới vừa sinh ra Nên vua mong muốn thiết tha Con mình mau lớn để mà ngắm trông
(Xem: 4235)
Có người dự định tháng sau Mời nhiều khách đến cùng nhau vui vầy Sữa bò đãi khách bữa này Cho nên phải trữ sữa ngay bây giờ
(Xem: 5699)
Trời xanh mây trắng thong dong Gió lay mưa pháp bụi hồng thôi vương Quảng đời còn lại điểm sương Hành trang chỉ có tình thương cho người
(Xem: 4995)
Ngày xưa có một ông thầy Tu hành ngồi mãi cả ngày thật chăm Lạ thay thầy chẳng thích nằm Trụ trì chùa lớn, tiếng tăm vang rền,
(Xem: 3893)
Chuông chùa nhè nhẹ ngân trong sớm, Loan báo tin mừng Phật đản sinh, Hương Từ dìu dịu... niềm vui chớm, Nở đẹp trên môi khắp hữu tình.
(Xem: 3948)
Xưa rời cung điện ra đi Giờ đây thành đạo trở về thăm cha Hai mươi năm thoáng trôi qua Quê hương Đức Phật Thích Ca đón người
(Xem: 3554)
Kính chúc mừng Thượng Toạ Thích Đồng Lưu nhân dịp Lễ Khánh thành Pháp Đường Tu Viện Quan Âm-Florida, Hoa Kỳ
(Xem: 3388)
Thành kính xưng dương tôn hiệu 157 chư tôn đức Tăng Ni trong Trường Hạ Phật Học Viện Quốc Tế Hoa kỳ - PL 2553 Năm 2009
(Xem: 3644)
Đệ huynh từ thuở khai tâm. Việt Nam Vĩnh Đức ươm mầm Như Lai. Dù cho vạn nẻo sông dài. Đến ngày khánh hỷ chung vai chúc mừng.
(Xem: 4724)
Mùa thiền định và an cư Nơi tu viện của thiền sư năm này Bao nhiêu đệ tử về đây Cùng nhau tu học với thầy, đua tranh,
(Xem: 3645)
Kính chúc mừng Thượng Toạ Thích Hạnh Tri và quý Phật Tử nhân dịp lễ khánh thành chùa Minh Giác.
(Xem: 5291)
Sáu mươi mốt tuổi vừa qua Thiền sư ngài đã lìa xa cõi đời Hoàn thành sự nghiệp tuyệt vời Một kho giáo pháp hơn người biết bao
(Xem: 4782)
Bậc Giác Ngộ xuất trần cứu độ Bình bát Ngài khất thực hoá duyên Pháp thân trải rộng khắp miền Trời lành đất mát mây hiền thoáng trong.
(Xem: 5449)
Một Biết cảm Phật chi ân Hai Biết hiếu dưỡng song thân ở đời Ba Biết thương kính muôn người Bốn Biết quán chiếu mọi thời khắc qua
(Xem: 6364)
Vẫn hẹn hoa tràn nắng ngập sân, Vườn ươm hạnh phúc rộn duyên trần. Vòng tay ấm áp tình vô tận, Việc phước thanh cao nghĩa sáng ngần.
(Xem: 4816)
Cái chết rồi sẽ đến Chẳng ai cứu hộ mình Hãy thường xuyên quán chiếu Đừng để mất niềm tin.
(Xem: 4812)
Khi còn sống ta mượn thân tứ đại Chẳng có gì mà thuộc cái của ta Lúc chết đi đâu trả về lại đó Còn chi đâu cúng thỉnh giải trừ oan.
(Xem: 4171)
Ở bên Ấn Độ thời xưa Trong vương quốc nọ gió mưa thuận hoà Ngựa vua quý báu, kiêu sa Mỗi khi tắm táp hay ra phía ngoài
(Xem: 5192)
Người giúp ta ta xin nhớ mãi Ân nghĩa đền quyết dứt niệm THAM Lòng không cầu khẩn than van Nương theo Chánh pháp thanh nhàn kết duyên.
(Xem: 4913)
Ngày xưa có một ông vua Thích chơi bài với tế sư trong triều Mỗi khi súc sắc được gieo Vua thường lên giọng nói theo câu này
(Xem: 5103)
Đạo thâm diệu ngày đêm quán chiếu Đừng hửng hờ giao phó thần linh Đời mình mình tự cứu mình Nhờ Thầy chỉ đạo hành trình sáng soi.
(Xem: 6455)
Mùa Xuân, Gối Mộng Ru Thơ Ru Em, Áo trắng bên bờ ly tao Ru hời, tiếng Mẹ Ca Dao Bốn mùa mưa nắng dạt dào Tình Thương...
(Xem: 4508)
Kính Lậy Ngài Đấng Cha Hiền nhân loại Vầng trượng quang chiếu rọi sáng đêm trường Là bình minh thanh khiết ánh chiêu dương Con Kính Thành, Quỳ dâng Lời Sám Hối !
(Xem: 4465)
Hai nhà buôn thuở xa xưa Vẫn thường liên lạc thư từ với nhau Ông già thành thị rất giàu Ở Ba La Nại từ lâu đời rồi
(Xem: 5242)
Chánh Pháp muôn đời soi rạng ý Khai thông tâm thức vượt thời gian Bỏ thói kiêu căng cùng ảo tưởng Thấu triệt cội nguồn tánh hiển quang.
(Xem: 5810)
Ngàn năm mây núi xa xăm Sương mờ bao phủ trăng rằm chiếu soi Người Xưa trên đỉnh mây trôi Khách thiền lặng lẽ giữa đồi ai qua?
(Xem: 5433)
Ngày không giết hại Đêm lại cầu kinh Thọ mạng lâu dài Sống vui tương kính.
(Xem: 5935)
Lối nhỏ qui dần niệm cõi hương… (*) Ngày qua lặng ngắm những cung đường… Nào rên khổ cực nơi trần thế, Dẫu nhận thờ ơ cảnh hí trường!
(Xem: 4519)
Tôi ngơ ngác nhìn trời cao biển rộng, Bước vào đời như giọt nước hân hoan. Nghe chim hót trên tàng cây lá mộng, Dưới chân tôi nắng óng ánh huy hoàng!
(Xem: 4736)
Đây lời Phật dạy lâu rồi: "Ta xem chức tước, thứ ngôi trên đời Của hàng vua chúa mọi thời Hay là của kẻ khắp nơi cầm quyền
(Xem: 5434)
Biết tha thứ là bước đầu tu học Tự thương mình không làm khổ tha nhân Sống hài hoà luôn trân quý tình thân Đức khiêm tốn chẳng có gì thua thiệt.
(Xem: 5361)
Đầu năm xin chúc mọi nhà Sống vui tu tập thuận hoà hiếu chơn Chúc cho tình nghĩa keo sơn Cùng nhau hành thiện tránh hờn dối nhau
(Xem: 7815)
Cung nghinh Kỷ Hợi chén men nồng CHÚC cả dương trần vẫy nạn xong TÂN phúc tùy duyên hằng thỏa dạ XUÂN an đối cảnh chẳng vương lòng
(Xem: 4731)
Niệm Phật tham thiền nghiệp chuyển lay, Niềm vui trí tuệ hiển chan đầy Hương hoa kính ý cung minh đến Lễ nhạc thành tâm đón thiện lai
(Xem: 4881)
Nhà vua Giới Đức thời xưa Tiếng tăm phúc đức nhân từ vang xa Vua cho xây sáu căn nhà Làm nơi phát thực phẩm ra giúp đời
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant