Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 48

27 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 13444)
Tuyển tập 48


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG

Tuyển tập 10 bài - thơ Mặc Giang - Số 48

(Từ bài số 471 đến số 480)

thnhattan@yahoo.com.au

 

Tôi muốn nói … 471

Cái đài danh vọng ô hô ! 472

Bức lụa ngân sương 473

Hòa bình nào có trong chiến tranh ! 474

Chiến tranh và thù hận ! 475

Cho tà tháng năm 476

Hãy đến với nhau con đường chân thực 477

Hòa bình ló dạng ! 478

Bão Katrina, đổ nát Hoa Kỳ 479

Người thương nước lại 2 lần thoát nước 480

 

Tôi muốn nói ...

  Tháng 8 * 2005

 

Tôi muốn nói

Nỗi khổ đau của những con người trầm thống

Vốn sinh ra trên những vùng đất cơ cùng

Lực và tâm, hai cái chẳng tương dung

Nên lăn lóc phải trải dài thân phận

 

Tôi muốn nói

Nỗi khổ đau của những con người uất hận

Vốn thấp cổ, thanh quảng chẳng giương cao

Vốn bé miệng, lời nói gió đưa vèo

Đành giậm chân đếm dày vò ức hiếp

 

Tôi muốn nói

Nỗi đắng cay của những con người tội nghiệp

Luôn thiệt thòi trong mọi ngõ ngách trần gian

thứ dân nên đón nhận bẽ bàng

Cái lọc lừa của thế nhân lợi dụng

 

Tôi muốn nói

Nỗi trầm kha của những con người nghèo túng

Trải truân chuyên vắt kiệt sức cần lao

Cái khổ nghèo vẫn đùn đống dâng cao

Bỡi vật chất đu dây không mực thước

 

Tôi muốn nói

Nỗi hẩm hiu của những con người bạc phước

“Cho thật nhiều nhưng nhận chẳng bao nhiêu”

Lại còn mang những ai oán đủ điều

Sự công tâm vẫn làm ngơ vỗ cánh

 

Tôi muốn nói

Sương sa xuống, thấm đêm dài lành lạnh

Động lòng ai thương cảm đến cho ai

Đường nhân gian khúc khuỷu hãy còn dài

Đừng đợi đến một ngày kia ân hận !!!

 

*****

 

Cái đài danh vọng, ô hô !

  Tháng 9 * 2005

 

 Cái đài danh vọng chi chi

Ráng leo cho được, kéo, trì, là sao

 Cái đài danh vọng hư hao

Ráng leo cho được, đâm nhào là chi

 Trăm năm ngẫm lại còn gì

Nương dâu bãi biển xanh rì xanh xanh

 Lợi danh búng sẵn tròng trành

Phất phơ cát bụi, vướng cành tranh đua

 Trèo lên trên đỉnh hơn thua

Rớt vào hố thẳm gió lùa tan hoang

 Cơn mê ru mộng bàng hoàng

Giật mình hớt hải tân toan suy lường

 Rong rêu phủ kín bên đường

Xác xơ váng nhện vương vương điêu tàn

 Trần gian đày ải nhân gian

Nhân gian đày ải bẽ bàng thế nhân

 Phong trần cho nát phong trần

Thương thân cho nát tấm thân rã rời

 Cái đài danh vọng lơi bơi

Biết rồi mà lại tơi bời mà chi

 Cái đài danh vọng kỳ kỳ

Nói không ham muốn, mà vì là sao

 Một mai như giấc chiêm bao

Lơ thơ gió bụi, xạt xào hư vô

 Cái đài danh vọng, ô hô !!!

 

******

 

Bức lụa ngân sương !

 Tháng 9 * 2005

 

Cuộc đời tôi, một cuộc đời viễn mộng

Bước phiêu du, như khúc rẽ dòng sông

Đi đi mãi giữa đất trời lồng lộng

Đi cho cùng điểm cuối cũng như không

 

Cuộc đời tôi, một cuộc đời du thủ

Khắp trần gian đâu có chỗ là nhà

Mỗi một duyên gõ lên nhịp tan tụ

Hát không cùng nhưng không một lời ca

 

Cuộc đời tôi, không có đầu có cuối

Để rong chơi cùng hai chữ thỉ chung

Mở thời gian, không có đâu lằn mối

Mở không gian, không có chỗ tận cùng

 

Cuộc đời tôi, đi nhưng không cần đến

Mỗi không thời, chỉ là điểm dừng chân

Mỗi hoại thành, chỉ là cơn gió bụi

Như hư không trôi nổi áng phù vân

 

Trời đất rộng nên tôi đi cùng khắp

Góp rong rêu vẽ bức ảnh vô thường

Mỗi một nét kết đôi đường mở khép

Gom bọt bèo dệt bức lụa ngân sương.

 

*****

 

Hòa bình nào có trong chiến tranh !

 Tháng 9 * 2005

 

Từ khi ra đời

Lúc nào, tôi cũng nghe chiến tranh và khói lửa

 

Nào bom, nào đạn đì đùng khạt mửa

Nào người, nào vật chết chóc triền miên

Tan hoang, đổ nát, xơ xác, ngửa nghiêng

Khắp thế giới, không nơi nầy thì nơi nọ

 

Mấy mươi năm, mà tôi vẫn chưa rõ

Giết chóc nhau như thế, để làm gì

Chủ nghĩa nầy, chủ nghĩa kia, như thế, để làm chi

Họ đâu phải dân thường, mà là những người lỗi lạc

 

Tôi vô cùng kinh ngạc

Họ dùng khôn ngoan, để thanh toán lẫn nhau

Họ dùng con người, để dãy chết thương đau

Rồi lại bảo kiến tạo hòa bình cho nhân loại

 

Thù hận nào điêu tàn theo lửa khói !

Hòa bình nào xây dựng trong chiến tranh !

Tình con người, như sợi chỉ treo mành !

Chữ tình thương, ngàn cân treo sợi tóc !

 

Hỡi những con người dọc ngang ngang dọc

Hỡi những con người xoay thế chuyển thời

Sự sống thật bình thường, nhưng quí nhất trong đời

Lại đánh đổ đi đâu, mà sao không làm được ???

 

*****

 

Chiến tranh và thù hận !

  Tháng 9 * 2005

 

Tiền bạc đổ ra, xây lò, và chế bom nguyên tử

Tiền bạc đổ ra, nghiên tầm vũ khí hạch tâm

Máy bay, mìn bẩy, súng đạn, xe tăng

Tân trang, bảo trì

Tổn hao biết bao nhiêu nhân, tài, vật, lực

 

Nước giàu có, cũng như nước nghèo nhứt

tự do, cộng sản, quân phiệt, bạo tàn

Dù nước nhỏ, nước lớn, khép kín, mở toang

Cũng đều đổ khối lượng khổng lồ ngân sách

 

Nào là quân đội, tình báo, an ninh, tuyển ngạch

Nào là thanh niên, thanh nữ, hiện dịch, đôn quân

Nào là quân nhu, quân dụng, đủ hết thứ quân

Tất cả để gườm nhau :

Chiến tranh và thử lửa !!!

 

Tự cổ kim, và thời nào cũng rứa

Đâu phải thường dân

Mà là những con người thượng thặng, có lạ không

Nay thì thuyết khách, ngoại giao, quan hệ, cảm thông

Mai thì cuốn hút chiến chinh, hận thù, thắng bại

 

Lao chết chóc, không nương tay, ái ngại

Người với người, mà cứ thế giết nhau

Rồi chiến thắng, huân chương, lon lá, rực màu

Hỡi nhân loại, biết bao giờ chấm dứt

 

Hòa bình chỉ nằm trên bàn cân, không mức !

Lòng dạ con người lại đủ thứ lằn ranh

Thế cho nên, giải quyết nhau bằng chiến tranh ???

Và, nói chuyện với nhau bằng thù hận ???

 

*****

 

Cho tà tháng năm

  Tháng 9 * 2005

 

Miệng nói mở, mà đường đi khép lại

Vườn muốn thông, mà rào, dậu, ngăn che

Nói bình quyền, mà chụp, phủ, răn, đe

Nói tự nhiên, mà sắt, cùm, thòng lọng

 

Bếp tro tàn còn sặc mùi bồ hóng

Cửa đóng khung còn mạng nhện giăng giăng

Đêm tối tăm vì khuất dạng ánh trăng

Ngày ảm đạm vì mây mù che nắng

 

Bỡi vì đâu mà tình người quá ngắn

Bỡi vì đâu mà chia cắt quá dài

Hay sao Hôm đưa đẩy với sao Mai

Hai vì sao chẳng bao giờ gặp được

 

Hay ngân hà không có cầu ô thước

Nhưng con người thì có khác kia mà

Tội tình chi những oan nghiệt can qua

Đường đi tới là con đường trước mặt

 

Hãy bước đi dõng dạc

Bỏ lại ở sau lưng

Quá khứ đã đóng khung

Của một thời dĩ vãng

 

Được như thế mới may ra xứng đáng

Những con người trong thời đại hôm nay

Đôi tay, rướm máu đôi tay

Đôi chân, rướm máu đọa đày đôi chân

Hay chưa, nay lựa mai lần

Biết chưa, nhũng nhẵng, tần ngần lo toan

Núi cao nhắm đỉnh núi non

Rừng sâu nhắm bước lối mòn đi qua

Trăng treo đã mỏi trăng ngà

Còn reo tuế nguyệt cho tà tháng năm.

 

Hãy đến với nhau : con đường chân thực

 Tháng 9 * 2005

 

Hỡi những quốc gia nghèo khổ !

Hỡi những dân tộc nghèo khổ !

Tôi đã thấy rồi, tội nghiệp quá đi thôi

Cái đồng tiền từ thiện, cứu đói, thật quá hời

Mà tài nguyên phải đổ cho chiến tranh, hàng đống

 

Người ta nói, nào là nước nghèo, chậm tiến

Nào là những siêu cường, vượt tốc văn minh

Nếu không chạy đua vũ khí

mà dùng vào mục đích nhân sinh

Thì thế giới sẽ an bình biết mấy

 

con người, hãy dùng tiếng con người mà nói

con người, hãy bằng niềm tình tự thương nhau

Tiền bạc kia, sẽ mua đứt khổ đau

Lòng chân thiện sẽ phá tan thù hận

 

Hỡi những quốc gia cường tấn !

Hỡi những đầu óc tài ba !

Hãy đến với nhau, bốn biển là nhà

Hãy nhìn với nhau, đều con người cả

 

Hãy dắt nhau, mở ra con đường mới lạ

Chứ chiến tranh chết chóc, đã quá cũ rồi

Chỉ khi nào bao dung, thánh đức lên ngôi

Thì không có gì san bằng chẳng được

 

Tình thương, không cần qui ước

Tình người, không cần giết nhau

Cuộc sống, không cần khổ đau

Đó là con đường chân thực.

 

*****

 

Hòa bình ló dạng !

  Tháng 9 * 2005

 

Sao lại thi đua : triển khai vũ khí ?

Sao lại thi đua : thủ thế quốc phòng ?

Người với người, mà nói chuyện không xong !

Phải dùng tới chiến tranh và bạo lực !

 

Chiến tranh nào là chiến tranh qui ước ?

Hòa bình nào có mặt chỗ tang thương ?

Phải đánh nhau cho tơi tả thê lương

Rồi mới chịu nhìn nhau, thật là lạ !!!

 

Những thứ giết người, mà chế ra đủ cả

Nào đạn, nào bom, tầm ngắn, tầm dài

Nguyên tử, địa không, loại xới, loại cày

Nhân, tài, vật, lực, tốn hao không thể tưởng

 

Người với người mà không nương nhau, hướng thượng

Người với người, mà nay bạn mai thù

Những đầu óc thượng thừa, vùi vào tăm tối, âm u

Rồi cút bắt bằng những trò chơi chết chóc

 

Khi đã đẩy đến tận cùng tang tóc

Mới bắt tay và nói chuyện hòa bình

Rồi nai lưng xây lại những điêu linh

Nhưng vũ khí, quốc phòng vẫn lườm nhau, chưa chấm dứt

 

Hỡi thế giới, đâu là hòa bình chân thực ?

Hỡi nhân loại, đâu là tiếng nói tình người ?

Hãy đến với nhau bằng cảm thông, thân thiện, nụ cười

Không cần giải quyết bằng hận thù, chiến tranh và vũ khí !

 

*****

 

Bão Katrina, đổ nát Hoa Kỳ

Bão khởi động và hoành hành cuối tháng 8 đầu tháng 9 năm 2005,

tàn phá nhiều thành phố ven biển trên nhiều tiểu bang tại Hoa Kỳ.

 Mặc Giang, ngày 01-9-05.

 

Cơn bão Katrina

Xuất phát Florida

Lan tới Louisiana

Tràn ngập Alabama

Kéo tới Mississippi

Làm cho Hiệp chủng quốc Hoa Kỳ

Chấn động, kinh hoàng, nát tan, nghiêng ngửa

Những cao tầng, cao ốc, còn đổ tuông, huống gì nhà cửa

Những phố sá, công viên, còn cuốn sóng, huống chi con người

Nhìn nhau, tiếng khóc hết cười

Ngó nhau, ngậm ngùi nước mắt

Hỡi trời đất, đòi hỏi chi quá đắt !

Sức con người, phải trả những tang thương

Chỉ còn đây, tan nát những thê lương

Biển trào lộng vẫn ầm ầm dậy sóng

Bão vẫn càn, vẫn quét. Ôi cuồng phong khởi động !

Nước vẫn xoáy, vẫn trôi. Ôi chìm nổi, điêu linh !

Cuộc sống và khổ đau, phải hứng chịu tuyệt tình !

Người sống và người chết, phải lặng câm, nín thở !

Biển hỡi biển, vẫn thì thầm muôn thuở

Bão hỡi bão, vẫn trào lộng phong ba

Hết Ấn Độ Dương—Tsunami, lại đến Đại Tây Dương—Katrina

Đông và Tây, năm nào cũng tan nát

Hàng trăm người, chôn vào lòng biển, chết ngạt

Hàng ngàn người, sống trên đổ nát, chết tươi

Còn đâu câu nói tiếng cười

Một cơn bão táp, trả mười tang thương

Còn đâu nào phố nào phường

Một cơn biển động, hết phương, kêu trời

Còn đâu sống giữa cuộc đời

Một cơn sóng vỗ, hết lời nỉ non

Nhìn trông, kinh ngạc, bàng hoàng

Bão ơi, ngưng lại có còn hơn không

Nhìn trông, nát ruột, tan lòng

Biển ơi ngưng động, khơi dòng kêu thương

Đông phương rồi lại Tây phương

Đừng gieo tang tóc thê lương nữa trời

Trần gian khổ lắm người ơi !!!

 

*****

 

Người thương nước, lại hai lần thoát nước !

Cảm tác, để chia xẻ với Đồng bào bị trận bão Katrina

tại 3 tiểu bang Louisiana, Alabama, Mississippi, nhất là

thành phố New Orleans, quốc gia Hoa Kỳ.

 Ngày 04-9-2005

 

Ba mươi năm trước, khi nước biến, tôi làm người bỏ nước

Ba mươi năm sau, khi nước trào, tôi bỏ nước ra đi

Nước mắt nào, làm nghẹn hai bờ mi !

Niềm đau nào, làm tràn hai khóe mắt !

 

Một cuộc đời, chạy hai lần tan nát

Một tấm thân, chống đỡ hai bàn tay

Một quãng đời, mất tất cả từ đây

Nước hỡi nước, thêm mấy lần nghiêng ngửa ???

 

Ba mươi năm trước, ôi niềm đau muôn thuở !

Kẻ ly hương, người ở lại, ngục tù

Ba mươi năm sau, cuộc sống phủ âm u

Khi nhìn lại, biết bao người đã mất ???

 

Nhớ ngày nào vượt tuyến, thập tử nhất sinh, tan tim nát mật

Mượn đất khách dung thân, lưu đày tự nguyện, đánh đổi tự do

Quãng đời qua, bao khắc khoải dày vò

Nay đón nhận, thêm một lần tan nát

 

Hỡi những ai trên ba tiểu bang san sát

Chia đắng cay, chia trắng cả cuộc đời

Chia bồ hòn, chia cả những đầy vơi

May một chút, còn đồng bào hải ngoại

 

Tôi muốn nói, những điều không muốn nói

Sống quê người, ngửa úp đôi bàn tay

Ba mươi năm, phủi sạch trong phút giây

Đời tỵ nạn, thêm một lần tỵ nạn !!!

 

Được sống hai lần, trên đường di tản

Được nhận hai lần, từ thiện ban cho

Hỏi làm sao không ray rứt, dày vò

Người thương nước, lại hai lần thoát nước !!!

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 3586)
Từ tâm giúp đỡ cứu thương đời, Tĩnh lặng lòng an rạng mắt môi. Niệm Phật tham thiền nên gắng tấn, Sát Sanh hại vật hãy xa rời.
(Xem: 3853)
Vùng kia có một ông tăng Giỏi nghề họa sỹ nên thường vẽ thuê Tiền công tính đắt khỏi chê Khách hàng trả trước, khó bề thiếu ông
(Xem: 3419)
Bát quan trai giới xuất gia, Một ngày trọn đủ ngọc ngà sánh chi, Gieo duyên tu Pháp từ bi, Tám điều giới cấm tường tri rõ ràng.
(Xem: 4741)
Tu hành biếng nhác mãi thôi Cho nên vẫn bị luân hồi tử sanh, Rồi than Phật chẳng độ mình Trách luôn Phật Pháp chẳng linh, chẳng mầu!
(Xem: 6147)
Rời xa lậu nghiệp chớ làng nhàng, (*) Tham ái thêm nhiều khổ lụy mang. Việc đến luôn chăm tâm chẳng buộc, Chuyện qua mãi khuất dạ không ràng.
(Xem: 3662)
Trùng dương biển thắm gió ngàn khơi, Ánh giác rạng soi ngập đất trời. Trực nhận chơn tâm xa bể đắm, Hằng nghe diệu pháp cạn châu rơi.
(Xem: 6080)
Cảm Đức Từ Bi phước lớn Một lòng hướng Phật chuyên tu Xoá tan cuộc đời tăm tối Mở tung cánh cửa ngục tù.
(Xem: 4843)
Ngày xưa có một ông sư Ngồi thiền tinh tấn, rất ư chuyên cần Nhiều năm tu tập qua dần Một ngày trong lúc chú tâm ngồi thiền...
(Xem: 2969)
Hiểu rõ luôn vui cùng chốn ấy… Thôi thì hổng giận cả trần đây… Như làn gió mỏng, duyên đà trẩy… Cầu nguyện đường về thẳng hướng Tây…
(Xem: 3109)
Ôi ! Người Mẹ của tôi Bốn ngàn năm nổi trôi Sụt sôi lòng căm hờn Thù ngoài cùng giặc trong
(Xem: 4946)
Bóng cha xưa dưới bầu trời nắng sớm Như thiên thần đang dạo giữa cõi tiên Và quê hương rất đẹp cảnh thiên nhiên Có những cánh đồng thơm mùa lúa trổ
(Xem: 4994)
Ở trong tịnh xá Kỳ Hoàn Nơi thành Xá Vệ hương ngàn thênh thang Cỏ cây rực rỡ ánh vàng Phật ngồi thuyết pháp cho hàng chư Thiên.
(Xem: 5422)
Bát cơm chén nước mẹ trao Nuôi con khôn lớn công lao dưỡng từ Cuộc đời mẹ chẳng gì dư Bao năm khổ cực không từ gian nan .
(Xem: 3679)
Bao mùa lá rụng vẫn buồn thê, Giọt nắng lung linh gợi nhớ về. Bỏ hết xuân thời Mẹ nỡ kể, Theo cùng tuổi hạc Người còn lê.
(Xem: 3477)
Mấy thu con chưa gặp mẹ, Lòng nghe buồn mênh mông, Ở đây cuộc đời sôi động, Sầu dâng nghiêng ngã trong lòng
(Xem: 3864)
Nhớ về cha, một buổi chiều, Bôn ba thân hạc dắt dìu các con, Kỷ niệm xưa nhớ mỏi mòn, Hoa rơi nước chảy đưa con về nguồn
(Xem: 5180)
Tình yêu của Mẹ tuyệt vời Như hòn đảo giữa biển đời mênh mông Biển bao la, rộng muôn trùng.
(Xem: 4341)
Sống chỉ là tạm gởi Chết mới thật trở về Ta về nơi cửa Phật Bỏ lại đời nhiêu khê .
(Xem: 4908)
Nếu con có thể dâng lên Biếu cho Mẹ quý Mẹ hiền kim cương Đền bù mỗi giọt lệ vương Mẹ thường than khóc vì thương con mình.
(Xem: 5114)
Khỉ kia nhiều vợ, lắm con Thuở xưa tụ họp ở luôn vùng này Thật là đông đúc vui vầy Khỉ cha cai trị cả bầy từ lâu
(Xem: 4420)
Mẹ Quan Âm muôn đời cứu khổ Biết ơn Ngài ta lắng lòng nghe Dù cho gió cuốn mây che Niệm Ngài nhớ mãi thuyền ghe đến bờ .
(Xem: 4730)
Thân tướng đẹp cuộc đời Thầy lại ngắn Nét tươi cười rộng đẹp cả con tim Thế gian này đâu phải dễ kiếm tìm Bậc Thiền Đức sống tu hành tịnh vắng .
(Xem: 5103)
Tâm ta đẹp do tu mà có Trải rộng lòng đừng khó làm chi Tự mình cất bước mà đi Thoát vòng mê chấp sầu bi chẳng còn .
(Xem: 4187)
Xưa rời cung điện ra đi Giờ đây thành đạo trở về thăm cha Hai mươi năm thoáng trôi qua Quê hương Đức Phật Thích Ca đón người
(Xem: 6929)
Tu tâm hiển hiện, ánh vàng sen, Chướng nghiệp lìa xa, lặng đảo điên. Mù khử, hận tiêu, tâm định tĩnh, Đục trừ, sân hết, ý an yên.
(Xem: 9541)
Nàng thu vừa gõ cửa Chân rón rén qua thềm Đêm qua hồn hoa cúc Cựa mình tạ từ sen.
(Xem: 4480)
Tiền thân Đức Phật một thời Từng là chú khỉ sống nơi khu rừng Thân hình to lớn hào hùng Xiết bao mạnh mẽ, vô cùng thông minh,
(Xem: 3274)
Bảy mươi năm, những thăng trầm dâu bể, Thầy vẫn đi, mang đuốc tuệ sảng soi, Giáo Pháp truyền trao, mệt mỏi chẳng nàn, Để gần gũi chúng con hàng Phật Tử.
(Xem: 4470)
Mùa An Cư Tăng Ni hội tụ Hướng tâm về giới hạnh trang nghiêm Chuyển đưa giáo pháp con thuyền Y vàng thanh tịnh kết duyên thiện lành .
(Xem: 6773)
Tình cha cao vời vợi, Như núi Thái non bồng. Như trời cao thăm thẳm, Giữa vũ trụ mênh mông.
(Xem: 5686)
Ta là ai mà xem thường quả báo Ngày qua ngày tạo nghiệp bất thiện thôi Rồi vướng trong vòng cuốn của luân hồi Khổ càng khổ ôi muôn ngàn đau khổ .
(Xem: 4982)
Tôi muốn sống ở tuổi đời còn lại Nương con thuyền Bát Nhã vượt bờ mê Bao bão to sóng gió cũng chẳng hề Lòng kham nhẫn không bao giờ lùi bước .
(Xem: 4234)
Thiền sư hướng dẫn học thiền Bao nhiêu đệ tử khắp miền về đây Một anh chàng trong nhóm này Đêm thường lén dậy chuồn ngay ra ngoài
(Xem: 4615)
Thời gian lẳng lặng thoi đưa Thoắt qua thoắt lại bốn mươi năm vừa Nhớ lại ngày ấy năm xưa Một chín bảy bảy đẩy đưa xứ người
(Xem: 8928)
Lâu rồi chẳng thấy Tịnh Viên đâu. Có phải tơ duyên chuyển niệm đầu ? Nhớ thuở sum vầy nơi cửa trước, Hoài khi vắng vẻ chốn vườn sau.
(Xem: 4459)
Xin các Ngài hãy cùng nhau cứu xét Mở rộng lòng ngàn con trẻ đáng thương Đem tình yêu thắp sáng một con đường Cho các cháu cả niềm vui đoàn tụ .
(Xem: 4283)
Một lời nói thiếu lòng từ ái Đêm về nằm ngủ chẳng thấy yên Khi lòng thất niệm đảo điên Biết bao đau khổ não phiền khởi lên .
(Xem: 4551)
Bố thường ít nói: “Yêu con!” Mặc dù tình cảm sẵn luôn tràn đầy Tuy nhiên đôi chữ nhỏ này Rất là khó nói để thay tiếng lòng.
(Xem: 3954)
Cha chúng tôi rất nhọc nhằn Tay luôn làm lụng, tâm hằng lo toan Tạo cho cuộc sống chu toàn Chúng tôi được hưởng bình an vô cùng.
(Xem: 4520)
Bà kia bồng đứa con thơ Dừng chân hóng mát bên bờ hồ sen Thấy tay con trẻ lấm lem Mẹ bèn múc nước hồ đem rửa liền
(Xem: 4841)
Tôi có một dòng máu Theo suối từ triền non Luân lưu dòng Lạc Việt Xuôi chảy hòa biển Đông Tôi có một mầu da Đượm vàng đất phù sa Giải giang sơn chữ S Ơn dựng nước Ông Cha
(Xem: 9261)
Cuộc đời ai cũng như ai Ai ăn thì nấy được đầy bụng no Đừng vay thì chẳng phải lo Tháng ngày thư thái đắng đo chẳng còn .
(Xem: 4882)
Ra đi lòng vẫn muốn về Thăm ngôi chùa cũ tràn trề nắng mưa Hàng cây bụi chuối đong đưa Mẹ già ngồi ngắm ruộng dưa chín mùa .
(Xem: 4022)
Đệ tử Phật vẫn một lòng thẳng tiến Luôn bảo tồn hình tượng Phật trang nghiêm Cuộc đời Ngài bi trí đủ uy nghiêm Xin nhớ rõ đừng mang tâm phỉ báng .
(Xem: 5344)
Sơ sanh bảy đóa sen nâng Phật từ Đâu Suất giáng trần độ sinh Mười phương trời đất chuyển mình Cùng hoà âm nhạc đón trình Như Lai
(Xem: 5444)
Trang sách quý nghĩa tình thêm cao quý Từ tấm lòng dâng hiến đạo huyền sâu Tuổi đã cao mà tâm trí vẫn tiếp thâu Nguồn Phật Pháp nhiệm mầu qua tu tập .
(Xem: 5505)
Dương trần đã xuống chịu nhiều đau, Mãi lộn theo vòng chẳng biết đâu? Hiểu rõ vong tồn như bụi khói, Nom tìm được mất chỉ tằm dâu.
(Xem: 4616)
Ngày xưa có một bầy nai Cùng nhau vui sống giữa nơi non ngàn Nai già khả kính, khôn ngoan Lại thêm khéo léo, giỏi giang, làm thầy
(Xem: 10125)
Bàn tay diệu pháp Phật trao Là dòng trí tuệ khổ đau chẳng còn Thong dong trời biển nước non Như tình mây nước trăng tròn sáng trong .
(Xem: 6494)
Quê hương mưa nắng dậm trường Gánh gồng mẹ Việt trên đường nuôi con Bây chừ con đã lớn khôn Bỏ quên bà Mẹ lưng còm vai cong .
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant