Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 70

27 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 12756)
Tuyển tập 70


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG

Tuyển tập 10 bài - thơ Mặc Giang - 70

(Từ bài số 691 đến số 700)

(Ghi chú : từ 641 đến 700 là toàn bộ Tỉnh, Thành nước Việt Nam)

 

Sóc Trăng quê tôi 691

Tây Ninh quê tôi 692

Thái Bình quê tôi 693

Thái Nguyên quê tôi 694

Thanh Hóa quê tôi 695

Thừa Thiên - Huế quê tôi 696

Tiền Giang quê tôi 697

Trà Vinh quê tôi 698

Tuyên Quang quê tôi 699

Vĩnh Long quê tôi 700

Vĩnh Phúc quê tôi 700’

Yên Bái quê tôi 700’’

 

Sóc Trăng, quê tôi

(Thị xã Sóc Trăng)

Tháng 3 – 2007

 

Ai về Sóc Trăng, quê hương tôi

Cuối dòng Hậu Giang, cát lở bồi

Biển Đông tràn sóng, thi nhau vỗ

Chan bờ muối mặn, sống đầy vơi

 

Ai về Sóc Trăng, thương người Việt – Miên

Cả hai chung sống, qua rạch, qua kênh

Múa “Lâm Thôm” nhẹ nhàng uốn khúc

Giải xà rông muôn sắc muôn màu

 

“Bòn tâu na”, ai biết đâu

Long Phú bên đó, Vĩnh Châu bên này

Thạnh Trị, Mỹ Tú, dang tay

Kế Sách rộng mở, đong đầy Mỹ Xuyên

 

Như Biển Đông rạt rào sóng biếc

Như Hậu Giang, cuối ngọn vơi đầy

Sóc Trăng tôi đó, còn đây

Việt – Miên hòa ái, vui vầy tình ca

 

Sóc Trăng quê tôi

Muối mặn mềm môi

Đi đâu cũng nhớ

Nhớ về Sóc Trăng.

 

Tây Ninh, quê tôi

(Thị xã Tây Ninh)

Tháng 3 – 2007

 

Ai về Tây Ninh, vùng đất quê tôi

Tòa thánh Tây Ninh, hoành tráng huy hoàng

Có núi Bà Đen, uy linh ngự trấn

Có Vàm Cỏ Đông, bàng bạc vô vàn

 

Dương Minh Châu, Gò Dầu, Trảng Bàng bên đó

Bốn huyện giáp Miên, liên tiếp bên này

Tân Châu, Tân Biên, rừng thiêng biên giới

Châu Thành, Bến Cầu, sóng nước nhẹ lay

 

Kìa, Hồ Dầu Tiếng, mênh mông

Kìa, bờ Suối Đá, là ngà

Rồi Kà Tum, Xa Mát

Rồi Nước Đục, Tha La

 

Tây Ninh, quê hương tôi

Từ thời mở nước lâu rồi

Một phần sinh thể Việt Nam

Bảo tồn đến tận ngày mai

 

Ai về Tây Ninh, vùng đất quê tôi

Đất thánh, núi Bà

Tình nghĩa mặn mà

Nước chảy đá mòn

Không thuở nào phai.

 

Thái Bình, quê tôi

(TX Thái Bình)

Tháng 3 – 2007

 

Ai về Thái Bình quê hương tôi

Đồng bằng lớn nhất xứ trung châu

Bốn sông thì thầm reo biển cả

Phù sa màu mỡ đất tô bồi

 

Em đứng Sông Hồng, anh chờ Sông Luộc

Em Sông Trà Lý, anh Sông Diêm Hộ, ra khơi

Bốn dòng nếm biển mặn môi

Thái Bình thắm thiết vang lời hát ca

 

Ta sẽ đi thăm

Tiền Hải, Thái Thụy ven bờ

Quỳnh Phụ bên đó đợi chờ Vũ Thư

Kiến Xương thơ mộng lắm ư

Đông Hưng bén gót bước qua Hưng Hà

 

Nhớ về Thái Bình

Viếng Chùa Keo, thăm Khổng Minh Không (1)

Viếng Tiên La, thăm Bát nạo phù Tướng (2)

Và còn nữa, biết bao đền thờ quyện khói

Để nhớ Thái Bình, vùng đất quê tôi.

 

(1) Chùa Keo nằm tại làng Dũng Nghĩa, có thờ Thiền sư Khổng Minh Không, một quốc sư thời nhà Lý.

(2) Làng Tiên La, có đền thờ Bà Bát nạo phù Tướng, một nữ tướng của Hai Bà Trưng.

 

Thái Nguyên, quê tôi

(TP Thái Nguyên, TX Sông Công)

Tháng 3 – 2007

 

Thái Nguyên tôi ở trung du

Trung châu cũng giáp, thượng du cũng liền

Sông Cầu đồng thấp một miền

Băng lên rừng núi triền triền mênh mông

Chiều về, đổ bóng hoàng hôn

Đầu hôm, đã hiện vầng trăng óng vàng

Có nhiều hang động mênh mang

Danh lam thắng tích khang trang mỹ miều

Thái Nguyên tôi thật đáng yêu

Chứa chan sự sống, nâng niu dân tình

Phú Bình hoa lá xinh xinh

Phú Lương tươi tốt, ven mình bên sông

Đồng Hỷ nhớ viếng Chùa Hang

Đại Từ ân đức, an nhàn Phổ Yên

Định Hóa núi thẳm rừng thiêng

Võ Nhai đồi dốc nối liền thượng du

Thái Nguyên quê của ta ơi

Bên Hồ Núi Cốc, ngỏ lời nhau nghe

Đi đâu cũng nhớ trở về

Thái Nguyên yêu dấu, ước thề có nhau

Dù cho mưa dãi nắng dầu

Nhớ thương một thuở ban đầu Thái Nguyên.

 

Thanh Hóa, quê tôi

(TP Thanh Hóa, TX Bỉm Sơn, TX Sầm Sơn)

Tháng 3 – 2007

 

Thanh Hóa quê tôi, non sông liền mối

Hai mươi bốn huyện, nối kết liên đài

Một thành phố, hai thị xã hoa cài

Tạo thành khối sơn lâm trấn thủy

 

Ai về Thanh Hóa, có nhớ Sầm Sơn

Nhớ Bỉm Sơn, lại nhớ Nga Sơn

Nhớ Triệu Sơn, lại nhớ Quan Sơn

Còn đây Cẩm Thủy, Thọ Xuân thuở nào

Sơn sơn, thủy thủy thanh tao

Cho người Thanh Hóa rạt rào mến thương

 

Núi Tùng ơi, Triệu Trinh lưu dấu

Tây Đô ơi, nghĩa sĩ anh linh

Lam Sơn ơi, áo vải phạt Minh

Dựng xây non nước của mình

Ngàn năm còn đó, bóng hình không phai

 

Thanh Hóa quê tôi,

Khi thời phất nghĩa dựng cờ

Khi thời gối mộng trăng mơ đẹp tình

Đi đâu cũng nhớ quê mình

Bên dòng Sông Mã, nặng tình thiết tha.

 

Thừa Thiên, quê tôi

(Thành phố Huế)

Tháng 3 – 2007

 

Ai đã từng biết Huế,

Quê hương tôi, vùng đất thần kinh

Vọng Cố Đô, trăm thương ngàn nhớ

Thừa Thiên ơi, in bóng vương hình

 

Bao lăng tẩm, đền đài, còn đó

Nội - ngoại thành, di tích, còn đây

Cầu Trường Tiền, sáu vài, mười hai nhịp

Dòng Hương Giang, năm tháng vơi đầy

 

Hương Thủy, Hương Trà, a, A Lưới

Quảng Điền, Phong Điền, phú, Phú Vang

Nam Đông bên nớ, ni Phú Lộc

Mô, ghé Phú Bài, tê Thuận An

(Cánh gió – Phú Bài, nước – Thuận An)

 

Ai đã từng biết Huế

Ai chưa biết chi ai

Cố đô xa xưa đó

Nay tình kết phương đài

 

Đàn Nam Giao, ai thương ai nhớ

Núi Ngự Bình, ai ngóng ai trông

Nón bài thơ nghiêng nghiêng mái đẩy

Mỗi đi về, còn nhớ, đêm đông !!!

 

Đèo Hải Vân, thiên nhai vọng nguyệt

Biển Thái Bình, hải giác chờ trăng

Hai phương há biết làm sao trọn

Hèn chi man mác ánh trăng ngàn.

 

Tiền Giang, quê tôi

(TP Mỹ Tho, TX Gò Công)

Tháng 3 – 2007

 

Tiền Giang quê tôi, đẹp lắm ai ơi

Đẹp như sông nước, của người Tiền Giang

Mới vừa ghé đến Mỹ Tho

Đã nghe thơm phức, Nàng Thơm - Chợ Đào

Đông – Tây, dừng bước chưa qua

Có con nhạn trắng la đà Gò Công

Cái Bè, Cai Lậy ven sông

Kênh Xáng – Tân Phước, chèo ghe Châu Thành

Tiền Giang quê tôi,

Cửa ngõ xuôi Nam

Đầu cầu Đồng Tháp

Mỹ Thuận ơi, biết mấy trăm năm

Dừng chân mỏi gối, chưa qua được phà

Mỹ Thuận ơi, thương quá hôm nay

Hai bên mấy lối, xe qua ào ào

Cảm cơ công đức thanh cao

Tăng thêm sức sống ngọt ngào Miền Nam

Tiền Giang ơi,

Tiền Giang ơi,

Gò Công, nhạn trắng la đà

Mỹ Tho, ai nhớ Chợ Đào – Nàng Thơm

 

Trà Vinh, quê tôi

(Thị xã Trà Vinh)

Tháng 3 – 2007

 

Quê em, ở sát biển Đông

Hai bên mấp mé, hai sông, mấy bờ

Cổ Chiên, hai nhánh lững lờ

Hậu Giang, hai nẻo, đợi chờ Biển Đông

Đố anh, có biết đâu không

Trà Vinh em đó, biết không, chưa nào

Cầu Ngang, ngay cửa Cung Hầu

Trà Cú, cuối ngọn của dòng Hậu Giang

Men lên, sẽ gặp Tiểu Cần

Cầu Kè, một mối, có ngần ngại chi

Càng Long, kế đó bước đi

Qua Sông Láng Thế, gặp ngay Châu Thành

Muốn đi Duyên Hải không anh

Bốn mùa sóng vỗ gập ghình Biển Đông

Ai về, có nhớ ai không

Trà Vinh em đó, chờ mong ai về.

 

Tuyên Quang, quê tôi

(TX Tuyên Quang)

Tháng 3 – 2007

 

Tuyên Quang quê tôi, giữa miền thượng du

Rừng núi điệp trùng, dốc đèo hiu hắt

 

Lâm sản, khoáng sản, mở một trời gai góc

Rẫy bắp, nương khoai, nằm vắt vảnh lưng đèo

Nhà lá, nhà sàn, đeo vách đá cheo leo

Người Tuyên Quang, vẫn bình yên vui sống

 

Mường, Mán, Thổ, Mèo cùng nhau đồng vọng

Như núi rừng hòa điệp khúc ngân vang

Đưa tay lên, vói được ánh trăng vàng

Xòe bàn tay, đón ngàn sao lấp lánh

 

Mùa hè đến, đâu cần máy lạnh

Mùa đông về, không đụng bếp ga

Người dân tôi chẳng ngại những trầm kha

Vẫn sinh tồn và ngày ngày vươn tới

 

Tuyên Quang quê tôi

Tiếng Sông Lô, băng thác ghềnh nhắn gởi

Tiếng Sông Gầm, vượt đèo dốc kêu vang

Cho người dân sống Tuyên Quang

Chiêm Hóa vờn núi, Na Hang đùa rừng

Hàm Yên, cây cối chập chùng

Yên Sơn đeo đá, vui cùng Sơn Dương

Tuyên Quang tình tự vấn vương 

Tuyên Quang thẳng tiến trên đường tương lai.

 

Vĩnh Long, quê tôi

(Thị xã Vĩnh Long)

Tháng 3 – 2007

 

Quê tôi, vùng đất Vĩnh Long

Hai sông nước chảy song song hai bờ

Cổ Chiên, Sông Hậu nên thơ

Có Sông Mang Thít, se tơ hai dòng

Long Hồ, hai nửa ven sông

Vũng Liêm cũng thế, Trà Ôn cũng đồng

Bình Minh, sánh bước Tam Bình

Không kênh thì rạch, vẹn tình đôi ta

Vĩnh Long vui sống chan hòa

Cù Lao Cái Các cùng Cù Lao Mây

Vĩnh Long tôi ở bên này

Qua Cầu Mỹ Thuận, miền Tây đây rồi

Muốn thăm nét đẹp Cần Thơ

Cái Vồn – Bình Thủy, ngang bờ Hậu Giang

Vĩnh Long, còn đó âm vang

Ai qua, có nhớ bên đàng, Vĩnh Long.

 

Vĩnh Phúc, quê tôi

(TX Vĩnh Yên)

Tháng 3 – 2007

 

Vĩnh Phúc quê tôi

Nằm bên Sông Lô, kết thương Sông Hồng

Bạch Hạc bây giờ, là Phong Châu xưa

Kinh đô Hồng Bàng, từ thời khai quốc

Tuế nguyệt rêu mờ, nền cũ nắng mưa

 

Vĩnh Phúc quê tôi

Là quê hương Trưng Nhị, Trưng Trắc

Bậc Nữ Vương non nước trời Nam

Thân nữ nhi trầm mình Sông Hát

Mê Linh ngàn năm, hình bóng không nhòa

 

Vĩnh Phúc quê tôi

Vĩnh Tường ơi

Nhớ đền thờ đời Hùng Vương mười tám

Hồn phách Mỵ Nương, phảng phất nơi này

Thổ Tang ơi,

Nhớ Nguyễn Thị Giang tử tiết nơi đây

Ta bước chân đi, sương khói bay bay

 

Vĩnh Phúc quê tôi

Nhớ Vĩnh Yên ngàn xa xưa đó

Nhớ Vĩnh Lạc gối mộng Mê Linh

Nhớ Vĩnh Tường ôm ấp Bình Xuyên

Lập Thạch nào ngăn cách Tam Dương

 

Đầm Vạc hoàng hôn, đèn lên thắp phố

Tam Đảo sớm chiều, đãi khách vãn lai

Nhớ hương xưa, lối cũ hoa cài

Ngân tình dài, Vĩnh Phúc quê tôi.

 

Yên Bái, quê tôi

(TP Yên Bái, TX Nghĩa Lộ)

Tháng 3 – 2007

 

Quê tôi, Yên Bái sao quên

Ba con sông lớn tạo nên hình hài

Sông Đà, réo rắt ngân dài

Sông Hồng, uốn khúc miệt mài thời gian

Sông Chảy, nước chảy mênh mang

Hồ Thác Bà, rộng thênh thang giữa rừng

Yên Bái vang tiếng anh hùng

Mười ba nghĩa sĩ chống phường thực dân

Mù Căng Chải, những phong trần

Trạm Tấu, Nghĩa Lộ, Trấn Yên đường đường

Lục Yên, em đó thương thương

Văn Yên em đó, vấn vương những chiều

Yên Bình, dáng vẻ yêu kiều

Thác Bà gợn sóng, tơ điều, nhớ ai

Khí hùng Yên Bái không phai

Mười ba nghĩa sĩ, phương đài thơm hương

Thương Cô Bắc, ngủ khám đường

Thương Cô Giang, ngủ cố hương của người

Rưng rưng nước mắt mỉm cười

Việt Nam muôn thuở của người Việt Nam

Yên Bái ơi !

Yên Bái ơi !

Rạng danh nét sử đan thanh

Anh đi, em ở, chờ anh trở về

Trở về, nguyên vẹn ước thề

Như hình với bóng, không hề nhạt phai.

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 4189)
Đoàn ca kịch nọ nổi danh Kiếm ăn đi khắp tỉnh thành làng thôn Diễn tuồng ác quỷ kinh hồn Tuồng "Quỷ La Sát" luôn luôn hãi hùng
(Xem: 3022)
Một buổi sáng, Trời Mây trong xanh ngắt, Nắng tung tăng chào đón một ngày vui... Gió êm đưa tia nắng rộn niềm vui, Mặt Trời lên tỏa hào quang rực sáng...
(Xem: 3078)
Hôm nay vào trước Cổng Chùa, Nhận Cành Hoa Trắng cài lên áo mình. Tâm Hương một nén ân tình, Kính dâng lên Mẹ muôn phần nhớ thương !
(Xem: 3905)
Thi Hoá Kinh Trung Bộ 4 tập - Giới Lạc Mai Lạc Hồng
(Xem: 3737)
Tuy là thầy của Nhật Hoàng Thiền sư vẫn thích lang thang du hành Ngài tuy đã rất nổi danh Vẫn làm khất sĩ dạo quanh khắp vùng.
(Xem: 3945)
Cỏ cây, sinh vật thời xưa Đều cùng biết nói, lại vừa biết nghe Riêng loài người giỏi mọi bề Được tôn chúa tể chính vì trí khôn,
(Xem: 4114)
Nguồn sức mạnh của trẻ thơ Chính là tiếng khóc bất ngờ kêu la. Nguồn sức mạnh của đàn bà Là cơn phẫn nộ bùng ra tức thời.
(Xem: 5576)
Một thiền sư rất nổi danh Lãng du theo đám mây xanh cuối trời Chân ông in dấu khắp nơi
(Xem: 3416)
Tất cả Pháp Thế Gian, Ta cần phải buông bỏ, Tín- Hạnh- Nguyện ghi nhớ. Thu nhiếp các Lục Căn, Giữ Tâm luôn thanh tịnh.
(Xem: 4053)
Khi mà bạn có Mẹ hiền Chăm lo cho bạn ngày đêm an phần Những gì bạn muốn bạn cần Mẹ hoan hỉ giúp, xả thân chẳng phiền.
(Xem: 4610)
Mẹ mà nở những nụ cười Lúc nào cũng chiếu sáng ngời đẹp thay, Mẹ ôm ấp trong vòng tay Mang niềm vui tới bao ngày trong ta.
(Xem: 3296)
Có hai phương cách thông thường Thực thi tôn giáo cõi dương trần này Một là hãy sống xa đây Xa nơi trần tục như thầy tu thôi
(Xem: 2878)
Trời rạng muôn phương với trăng sao, Đất rung bảy lần cùng núi rừng, Người về rực rỡ vườn tuệ giác, Thiên nhạc dặt dìu khúc xưng dương.
(Xem: 3467)
Một người giàu có thuở xưa Tác phong đứng đắn lại thừa thông minh Cho nên các kẻ chung quanh Tỏ lòng thán phục, tỏ tình kính yêu
(Xem: 8505)
Cuộc đời ảo giác giấc mộng dài, Lao đao chuốc khổ để làm chi? Suốt ngày say khướt bên chén rượu, Mình ta ngất ngưỡng mái hiên ngoài.
(Xem: 4648)
Cầu mong đại dịch chóng qua thôi Thế giới giờ đây điêu đứng rồi Phố xá đìu hiu đều đóng cửa Thôn quê lặng lẽ thảy im hơi
(Xem: 3015)
Lời Kinh Đêm càng vút cao cao mãi, Tỏa lan vào ánh sáng khắp Không Gian... Mỗi Câu Kinh tràn ý nghĩa Ngọc Vàng, Bây cao mãi, hòa tan vào Vũ Trụ....
(Xem: 3608)
Thiền sư tinh tấn tu hành Cho nên đạo hạnh nổi danh khắp vùng Bà con ca tụng vô cùng Ngài nêu gương sáng soi chung cho đời.
(Xem: 4654)
Trong một viện dưỡng lão ở nước Úc, cụ ông Mak Filise, 86 tuổi, không có thân nhân nào thăm viếng trong nhiều năm.
(Xem: 3924)
Nước kia có một ông vua Nghe lời đồn đãi khó ưa về mình Ngoài đời có kẻ phê bình Rằng mình bạo ngược, tính tình tàn hung
(Xem: 4205)
Lại thêm một ngày cho cuộc đời. Lại thêm một ngày cho em, Lại thêm một ngày cho anh, Lại thêm một ngày cho những người còn sống trên cõi đời này.
(Xem: 4389)
Nợ nước thù chồng nặng cả hai Cùng em chia sẻ bước chông gai Sơn hà dựng lại, dân ghi đức Vương bá xây nền quốc chính ngôi
(Xem: 4162)
Nguyện Cầu Đức Phật Dược Sư, Chữa cho Thế Giới bớt dần dịch căn,
(Xem: 3239)
Một năm Thầy Hư Vân về Kê Túc, Để tịnh tu, giao Hội cho Cao Tăng... Tại đây, Thầy tu sửa Chùa Hưng Vân... Chùa La Thuyên, tỉnh Hạ Dương cho hoàn chỉnh
(Xem: 4830)
Ta cứ ngỡ tuổi già toàn tẻ nhạt, Ngại bốn mùa năm tháng lướt qua nhanh,
(Xem: 3229)
Nơi miền bắc Ấn Độ xưa Trong vương quốc nọ có vua trị vì Giúp vua là vị quan kia Có tài định giá những gì bán buôn
(Xem: 4567)
Bạn ơi, Muốn sống hạnh phúc thì xin bạn: Đừng đem chuyện hàng xóm vào gia đình. Đừng đem chuyện đường phố vào nhà. Đừng đem chuyện cộng đồng vào những bữa cơm.
(Xem: 4906)
Tuyển tập song ngữ “Thơ Thiền Lê-Nguyễn Zen Poems” đã góp một phần rất tuyệt vời khi đưa ra ánh sáng một phương diện khác của ảnh hưởng Thiền tại Việt Nam...
(Xem: 4939)
Xuân về khắp chốn rộn tin vui Mở cửa mừng Xuân rạng ánh cười Phú quý Xuân sang nguồn cội thắm Vinh hoa Tết đến nghĩa tình tươi
(Xem: 3715)
Kỷ Hợi qua, Canh Tý đến nhanh, Ba Mươi Tết, thanh thản, yên bình, Bánh chưng xanh, quả, hoa bầy sẵn, Chuẩn bị dâng cúng Phật đầu năm.
(Xem: 4004)
Thêm một mùa Xuân chốn viễn phương. Nhớ về quê cũ trắng canh trường!
(Xem: 3746)
Thức chờ năm mới gió đượm hương trà nửa khuya tóc trắng một đời sắp qua.
(Xem: 4382)
Rừng Sala giữa cây Song Thọ, Lúc nửa đêm, Phật sắp Niết Bàn, Không khí quá trang nghiêm yên tịnh, Các Đệ Tử ngồi kín chung quanh.
(Xem: 3760)
Trong chuyến đi, Hành Hương Thăm Đất Phật. Đến Sông Hằng rồi Lộc Uyển xanh tươi, Tiếp theo là Thánh Tích Phật xa xôi... Rồi sau đến Nalanda hoang phế!
(Xem: 4386)
Nhân vào ngày Lễ Tạ Ơn Chúng ta cảm tạ vô vàn thành tâm Những lời cầu nguyện quanh năm, Tạ ơn gia cảnh muôn phần yêu thương,
(Xem: 4035)
Tờ mờ sáng tinh sương, Gậy, nón lá, lên đường, Ai không khỏe ở lại ! Vì Leo núi đường trường,
(Xem: 3428)
Một ngày mới tôi về thăm Phật Tích. Bao lâu rồi trông đợi đến hôm nay. Thời gian qua tâm tư ngóng từng ngày. Đủ duyên lành cùng nhau thăm Đất Phật
(Xem: 4044)
Ở Ba La Nại thời xưa Có nhà giàu nọ rất ưa bạc bài Ông thường chơi với một người Cũng mê bài bạc, tứ thời ăn thua
(Xem: 4069)
Thuở xưa có kẻ đi đường Rất là khát nước nên dừng chốn đây Kiếm tìm nước khắp Đông Tây Thấy sương lóng lánh giăng đầy phía xa
(Xem: 4542)
Tu Bồ Đề sinh ra đời Một ngày đặc biết đất trời lạ sao Trong nhà của cải biết bao Tự nhiên biến mất đường nào ai hay.
(Xem: 5412)
Dốc đá ven đường tiến thẳng non, Sương chùng suối róc cảnh chon von. Qui chơn thấy lẽ không tìm ngọn, Lập hạnh vun đời vẫn nguyện con.
(Xem: 3883)
Thuyền Nhân trước nay thành “Thùng Nhân” Việt... Boat People hoá thành “Load People”. Xin cầu nguyện cho những linh hồn vừa khuất bóng.
(Xem: 3981)
Hè nhau báng bổ chốn thiền môn Kẻ xướng người hô phang dập dồn Bắt bóng toang mồm rao báo nóng Trông hình ngoác mỏ động làng ồn
(Xem: 4559)
Lắng lòng nghe một chiếc lá rơi Mùa Thu vừa đến nhẹ bên đời Chiều phai, giọt nắng còn vương đọng Như thầm tiếc nuối một ngày trôi..
(Xem: 4065)
Trước khi câu chuyện xảy ra Ở bên châu Á người ta nói rằng Voi và chó chẳng kết thân Chẳng bao giờ có thể gần gũi nhau,
(Xem: 4877)
Cội Bồ đề lá cành xanh thắm Bám đất sâu in đậm bóng từ Bao năm chẳng quản hoại hư Chở che muôn loại thân như diệu kỳ
(Xem: 4620)
Duyên trần thúc đẩy đến nơi này, Khổ luỵ sầu đau cứ mãi quay Lận đận bơ vơ bao mộng mị Lênh đênh lạc lõng bấy mơ lay
(Xem: 4043)
Bồ tát tự tại cứ đi, Chúng sanh theo gót những gì ngài qua, Để cùng thoát khổ Ta Bà, Tây phương tịnh độ một nhà an vui.
(Xem: 3717)
Có chàng giàu có kể chi Tiền nhiều nhưng lại ngu si tức cười Không hề biết đến việc đời, Một hôm chàng chợt dạo chơi trong vùng
(Xem: 4090)
Căn bản của sự tha thứ là quên đi những gì đã xảy ra, nhưng nhớ những gì đã xảy ra rồi và cần tha thứ cho sự bình an của tâm hồn.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant