Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 90

27 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 12839)
Tuyển tập 90


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG

Tuyển tập 10 bài - thơ Mặc Giang - 90

(Từ bài số 891 đến số 900)

 

01.  Là cái chi chi 891

02. Mảnh rách nát 892

03. Diện bích riêng mình 893

04. Xin Cha chứng giám 894

05. Xin Mẹ chứng tri 895

06. Rồi cũng xa xăm ! 896

07. Bóng thời gian tim tím 897

08. Lung linh bờ thạch thảo 898

09. Đâu rồi xa xưa ! 899

100.Bao thuở can qua ! 900

 

Là cái chi chi

Tháng 11 – 2007

 

Cái gì là cái chi chi

Càng níu càng kéo càng vì càng thâm

Cái gì là cái giã tâm

Càng manh càng mún lợi danh hão huyền

Cái gì là cái oan khiên

Càng mâu càng thuẫn não phiền thế nhân

Phong trần, nát cả phong trần

Xem thường thiên hạ chẳng lần lựa ai

Tranh nhau hai chữ anh tài

Giành nhau bốn chữ không ai hơn mình

Thanh nga rồi lại thanh minh

Vét cho ráo máng, cạn tình chưa thôi

“Cái quay, búng sẵn trên trời

Mờ mờ nhân ảnh như người đi đêm”

Thương không thân phận dế mèn

Mà phiêu lưu ký tèm lem thế này

Mượn người lao lý đọa đày

Tô son đánh phấn vẽ mày thêm râu

Mượn người mưa dãi nắng dầu

Be đường đắp ải qua cầu rút dây

Mượn người ngậm đắng nuốt cay

Tạo bè kết đảng thẳng tay riêng mình

Cái gì là cái nhục vinh

Cái gì là cái ô danh thế trần

Cái gì mục hạ vô nhân

Mà tranh mà đoạt dự phần lắm ru.

 

Mảnh rách nát

Tháng 11 – 2007

 

Biển tang thương tha hồtơi tả

Bãi nương dâu tha hồ mà xéo dày

Cho cạn tàu ráo máng, chẳng nương tay

Bao chiêu thức, đánh tan hoang chí tử

 

Thời tin học, càng tinh vi đấy chứ

Chỉ phút giây, bấm nút thế là xong

Con đường tung, vút cho hết điểm cong

Con đường hoành, vút tận cùng ngằn mé

 

Bắn tơi tả, không còn đâu giới tuyến

Bắn tơi bời, không còn đâu lằn ranh

Bung ta lông, không còn chút tơ mành

Chừa chỗ hậu mà che manh chiếu rách

 

Bao chữ nghĩa được dùng, hơn sử sách

Phiếm cứ gõ, đâu có ngại mực khô

Chữ lá cải, chữ ở chợ, chữ tục ô

Thi nhau đổ vào rừng hoang văn hóa

 

Nhớ câu người xưa : bút sa gà chết

Lại nhớ cổ nhân : uốn lưỡi bảy lần

Người cầm bút, mang danh văn sĩ, văn nhân

Người tế thế, mang danh chính nhân, chính khách

 

Vậy mà, cái gì cũng đem ra nói tách bạch

Viết tứ tung, viết tán loạn, không còn chữ khen chê

Người có học, giỏi hơn người dân giả, nhà quê

Ăn, nói, viết, giới ít học không thế nào hiểu nổi

 

Dân nhà quê chỉ biết i tờ mấy chữ

Vần ngược xuôi chưa qua khỏi trường làng

Không khua chiêng những hạ cám thượng vàng

Không đánh trống những đầu môi chót lưỡi

 

Làm dân quê, chân lấm tay bùn lam lũ

Cuốc đất, trồng khoai, bầu bí ngô đồng

Không biết gì cái mâu, cái thuẫn, cái tang, cái bồng

Mảnh rách nát của thế nhân xâu xé.

 

Diện bích riêng mình

Tháng 11 – 2007

 

Mấy mươi năm, kiếp viễn phương

Mấy mươi năm, mấy đoạn trường

Bao niềm đau tím ruột

Xéo dày nát mảnh tình thương

 

Mấy mươi năm, một cuộc đời

Mấy mươi năm, mấy biển khơi

Nghe trùng dương réo gọi

Xanh xanh đập vỗ sóng mòi

 

Mấy mươi năm, một chuyến đi

Mấy mươi năm, biết nói gì

Phương trời chim mỏi cánh

Đường dài thăm thẳm buồn bay

 

Mấy mươi năm, một chuyền về

Mấy mươi năm, mấy sơn khê

Vạt rừng reo gió núi

Trăng soi dõi bóng tình quê

 

Mỗi một năm, mấy trăm đêm

Mấy mươi năm, cấp số nhân

Tấm mành treo cửa sổ

Canh thâu vạn lý cơ phần

 

Mấy mươi năm, độc ảnh hình

Mấy mươi năm, tiếng vô thinh

Tâm can nghe thẩm thấu

Mênh mông diện bích riêng mình.

 

Xin Cha chứng giám

Tháng 11 – 2007

 

Con biết Cha đã nằm đây lâu lắm

Từ khi con chập chững mới biết đi

Tuổi bé thơ, con nào đã biết gì

Càng lớn lên, càng thấm đời cô lữ

 

Thọ ân sinh, chứ không ân dưỡng giáo

Mưa lạnh nhiều mà nắng chẳng ai che

Đường trần gian khúc khuỷu bủa trăm bề

Con mới thấm câu : như nhà không nóc

 

Vào trường đời, như con đường ngược dốc

Hố thâm sâu, đèo heo hút quanh co

Lắm chông gai mà cũng lắm tơ vò

Vừa chịu trận, vừa lì đòn chống đỡ

 

Con không cha, nên con không sợ khó

Khi nhớ cha, con lại vững riêng mình

Tùng bách tự vươn vai

Thành hoàng đỡ cột đình

Thì con cũng đội trời đạp đất

 

Cha nằm đây, nhưng chắc chắn cha biết

Nay con về thăm lại nấm mộ xưa

Cảm ơn cha, cho con chút tâm lực có thừa

Nén hương này, xin hồn cha chứng giám

 

Đường đời còn mấy đoạn

Con vẫn tiếp tục đi

Đi cho đến khi gót đỏ đen sì

Để không phụ công đức sinh thành cao cả.

 

Xin Mẹ chứng tri

Tháng 11 – 2007

 

Con quỳ xuống bên mộ phần của Mẹ

Dâng nén hương, mà chín rụng tâm tư

Con đã nghe trái chín trên đường đi

Xa hơn nữa, kể từ ngày Mẹ mất

 

Về thăm Mẹ, thì ra thăm nấm đất

Về thăm Mẹ, thì ra thăm mộ bia

Đây là đâu, là một cõi đi về

Tím ngắt, lặng yên, hoang mờ, giá lạnh

 

Gió bay bay tỏa làn hương khói quyện

Lá lao chao khua tiếng nói vương cành

Bờ mi tràn hai dòng lệ loanh quanh

Nhỏ xuống đất thấm hoàng tuyền rung động

 

Ngồi bên mẹ, đưa tận tay mẹ nắm

Mảnh xương khô, bào năm tháng hao gầy

Tóc phơ màu, nằm từng loạn, lay lay

Còn da thịt đã hòa tan cát bụi

 

Ngồi bên mẹ, con thì thầm khẽ nói

Mẹ đi rồi, con giữ mẹ trong tâm

Con luôn mang hình ảnh mẹ trong hồn

Có khi ngủ, gặp chiêm bao đánh thức

 

Mẹ đi đi, như hoàng hôn khép núi

Mẹ đi đi, như mây ngủ trên ngàn

Còn riêng con, thương nhớ mẹ mênh mang

Và thăm mẹ trong thềm hoang ký ức.

 

Rồi cũng xa xăm !

Tháng 11 – 2007

 

Tôi biết chắc, đây là anh

Tôi biết chắc, đây là chị

Tôi biết chắc, đây là em

Chứ không phải là ai, và cũng không hề nhầm lẫn

Và đây là một đàn cháu, cũng không hề lấn cấn

Đang rộn lên tiếng nói

Anh em ruột thịt, máu mủ một nhà

Nhưng nhìn anh, nhìn chị, nhìn em

Thật tình, tôi không thể nhận ra

Còn một đàn cháu

Nghe để mà nghe

Nhìn để mà nhìn

Chứ hoàn toàn không biết mặt

Anh, như thế hay sao

Chị, như thế hay sao

Em, như thế hay sao

Và một đàn cháu con như thế hay sao

Mấy chục năm trường

Giữa hai phương trời xa cách

Biết bao tự tình tha thiết

Gặp nhau tay bắt mặt mừng

Nhưng thật ngỡ ngàng

Từ trên trời rớt xuống

Từ dưới đất chui lên

Tôi đang dứng trên mỏm chênh vênh

Đón nhận sự thật quanh mình

Như đón nhận một giấc mơ

Dòng sông xưa, khác cả bến, khác cả bờ

Mái nhà xưa, khác cả vách, khác cả phên

Con đường làng, khác cả đường đi, lối ngõ

Mấy mươi năm, mà đã ra thế đó

Nếu lâu hơn, chưa biết sẽ ra sao

Còn hơn một cuộc chiêm bao

Bừng con mắt dậy xạc xào bụi bay

Còn hơn mây kéo về tây

Sao mờ lấp lánh lung lay trăng ngàn

Mấy mươi năm khung trời biền biệt

Mấy mươi năm bao nỗi chờ mong

Mấy mươi năm tao phùng giây lát

Mấy mươi năm rồi cũng xa xăm.

 

Bóng thời gian tim tím

Tháng 11 – 2007

 

Chân bước đi trên đường xưa quê cũ

Đã từ ly một khoảng mấy mươi năm

Đang đứng đây, mà sao thấy xa xăm

Giữa quá khứ - hôm nay, là một trời xa lạ

 

Nghe tâm tư bồn chồn rơi hai ngả

Chấp nhận thì không lẽ như thế sao

Chối từ thì sự thật hay chiêm bao

Sóng lăn tăn, vỗ đôi bờ hiu hắt

 

Hỏi dĩ vãng, chìm sâu, im bặt

Hỏi xa mờ, lặng lẽ, ngậm câm

Hỏi hôm nay, cây cỏ thì thầm

Bóng thời gian, bào mòn tất cả

 

Kìa, rong rêu, mấy lớp gồ ghề sỏi đá

Kìa, sóng xô, mấy lần bồi lở men sông

Kìa, nương dâu, biến cải ao lạch ruộng đồng

Còn con người, tàn tạ chất chồng tuổi tác

 

Bờ lau mờ bụi cát

Tiếng vạc động canh khuya

Ngàn sao gọi đêm về

Vạt rừng reo gió núi

 

Còn đâu nữa, con nai vàng bên bờ suối

Còn đâu nữa, lúa mạch ngậm sữa non

Con đường xưa phai nhạt cả lối mòn

Đành chấp nhận bóng thời gian tim tím.

 

Lung linh bờ thạch thảo

Tháng 11 – 2007

 

Giọt châu sa vo tròn trên nét ngọc

Lăn lưng chừng đứng lại giữa gò nông

Mắt buồn buồn nhìn về cõi mênh mông

Giây phút cuối chìm sâu thềm băng giá

 

Mỗi ly biệt nhũn mềm hồn sỏi đá

Mỗi hợp tan chín ũng cả tâm tư

Sóng lặng yên mà thuyền lại lắc lư

Đất bất động mà bước chân lảo đảo

 

Giữa dòng người, nhưng không nghe huyên náo

Lững thững đi từng bước đếm đăng trình

Trong mênh mang, vắng ngắc cả vô thinh

Khua từng nhịp vọng vang đường cô lữ 

 

Người đi đi, về phương trời viễn xứ

Người về đi, về cuối góc niềm tây

Cửa kín khe, se thắt gió heo may

Thổi lành lạnh buốt tâm can tê tái

 

Vầng trăng tròn, khoét sâu vầng trăng khuyết

Đeo loanh quanh, một vệt mỏng lưng trời

Vắt cong cong, hứng trống rỗng chơi vơi

Những gì còn và những gì đã mất

 

Đời là một cõi mộng

Cõi mộng nào là thực

Đời là giấc chiêm bao

Chiêm bao nào là mơ

Đang sống đây, mà sao lại trơ vơ

Dòng nhân thế va trường thành hư ảo

 

Gió man mác lung linh bờ thạch thảo

Mây bay bay lơ lửng gác đầu non

Ta riêng ta, một khối mộng tâm hồn

Vẫn hiện hữu giữa muôn ngàn trụ vũ.

 

Đâu rồi xa xưa !

Tháng 11 – 2007

 

Đâu rồi của những xa xưa

Đói no ấm lạnh đã thừa thời gian

Bước đi lững thững bên đàng

Nỗi niềm đan kín mênh mang ngập lòng

Bao năm ly cách hoài mong

Một trời xưa cũ chìm trong xa mờ

Cuộc đời như một giấc mơ

Trải qua từng đoạn trôi bờ phiêu du

Ô hay, chiếc lá vàng thu

Mỗi mùa lá rụng, vàng thu lá vàng

Đâu còn lối nhỏ băng ngang

Đâu còn khóm trúc bên hàng tre xanh

Đoạn đành, chấp nhận thật nhanh

Hình xưa bóng cũ treo mành sương bay

Đoàn đành, chấp nhận hôm nay

Hỏi trong ký ức tỏ bày sao đây

Khác xa, sao lạ thế này

Thời gian quay ngược mới hay nỗi niềm

Siêu bào biến dạng triền miên

Đeo trên châu thể gởi miền bèo mây

Cuộc đời đập giũa xát xây

Cành trơ héo nhựa khô gầy sắc thân

Một mai, mai một cơ phần

Biển dâu còn đổi phong trần còn thay

Đành thôi, biết nói sao đây !!!

 

Bao thuở can qua !

Tháng 11 – 2007

 

Thương người cố quận quê nhà

Trầm tư độc ảnh quốc đà kêu sương

Thương người khách thổ tha phương

Nỗi niềm cô đọng vấn vương đêm dài

Thương người tóc trắng sương phai

Sao Hôm le lói, sao Mai xa mờ

Thương người đang độ tuổi thơ

Mái trường lặn hụp i tờ nguyên xi

Thương người đang độ lỡ thì

Nhùng nhằng hai lối bước đi đoạn đành

Thương người đang độ xuân xanh

Mà sao sợi trắng bao quanh đỉnh đầu

Sông Thương có nhớ Sông Cầu

Sông Gianh - Bến Hải sắc màu thời gian

Ai lầm, ai lỡ, ai mang

Ai bồi, ai đắp, ai kham, ai từ

Nhìn trông sông nước lắc lư

Trải bao niên kỷ, đã dư biển sầu

Nam Quan có nhớ Cà Mau

Đồng bào đồng bọc thịt thau đọa đày

Mai sau, ai tiếc nỗi nầy

Chẳng qua dấu vết héo gầy sử xanh

Lá vàng ủ rũ treo mành

Lá non rúng rẩy rung cành gió bay

Có thương, cũng chết niềm tây

Không thương, cũng chết nỗi nầy tình kia

Đoạn đành, bao thuở can qua !!!

 

--------------------------

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 5161)
Tiếng Mẹ reo mừng con mới sinh ra, hoặc cười vui trong nghẹn ngào cảm xúc, là tiếng thơ đầu đời của con.
(Xem: 4744)
Thôi nhé ta về vui bếp xưa Đời lang bạt đó, gió mây đưa Phố phường náo động tâm cuồng loạn Ta mất ta giữa khói bụi mù!
(Xem: 2880)
Nguồn sức mạnh của trẻ thơ Chính là tiếng khóc bất ngờ kêu la.
(Xem: 4387)
Thuở xa xưa tại rừng già Có hai con vật rất là thân nhau Từ sáng sớm đến canh thâu Mãi luôn kề cận, có đâu xa lìa
(Xem: 3428)
Ngàn thu vang vọng biết bao lời… Phòng vắng người đi lạnh đất trời.
(Xem: 4373)
Thiền Thi Vân Tập Cú Tập - Tuyển dịch, văn thể… HT Thích Huyền Tôn.
(Xem: 4410)
Một chàng quỳ trước Phật đài Xin ban sức khoẻ, đồng thời giàu sang. Lắc đầu Phật dạy: “Nhớ rằng Ta nào có phải là thần thánh đâu
(Xem: 13771)
Kính Mừng Thọ 70 tuổi HT Thích Như Điển tổng hợp những bài viết cho Hoà Thượng Phương Trượng
(Xem: 6107)
Khi ta sống mà chẳng vướng mắc bụi trần. Lời khen tiếng chê giống như gió thoảng. Có khen Phật, Phật vẫn thế. Có chê Phật, Phật vẫn Như Như.
(Xem: 4275)
Ngày xưa có một ông thầy Vừa nhiều kiến thức lại đầy tài năng Danh thầy vì thế lừng vang Học trò xin học ngày càng đông thêm.
(Xem: 8478)
ĐÃ khổ trầm luân vạn nẻo rồi! BIẾT đời thoáng chốc phận trùng ôi! VÔ tâm… lặng lẽ điên không nổi, THƯỜNG tuệ… bình yên loạn chẳng trồi.
(Xem: 5010)
Tôi vẫn muốn nhìn quê hương từng bước Tay trong tay gầy dựng mái nhà chung Đất nước tôi con cháu của vua Hùng Muôn dân Việt vẫn một lòng tưởng nhớ.
(Xem: 5309)
Các con ơi ! hảy nhìn Ba Mẹ Tuổi đã già rồi sẻ ra đi Sống vui đừng có sầu bi Nụ cười luôn nở đời thì bình yên
(Xem: 4595)
Noi gương Thầy con luôn huân tập Văn,Tư,Tu nguyện thắp sáng lòng Đạo đời ý sống dung thông Tinh chuyên tịnh nghiệp tâm không não phiền
(Xem: 5711)
Sông sâu bên lở bên bồi Thời gian cứ mãi êm trôi tháng ngày Chuyên tu chớ đợi một mai Dòng đời ngắn ngủi sắc phai hương tàn
(Xem: 4355)
Thuở xưa có một ông vua Quý yêu công chúa mới vừa sinh ra Nên vua mong muốn thiết tha Con mình mau lớn để mà ngắm trông
(Xem: 4235)
Có người dự định tháng sau Mời nhiều khách đến cùng nhau vui vầy Sữa bò đãi khách bữa này Cho nên phải trữ sữa ngay bây giờ
(Xem: 5697)
Trời xanh mây trắng thong dong Gió lay mưa pháp bụi hồng thôi vương Quảng đời còn lại điểm sương Hành trang chỉ có tình thương cho người
(Xem: 4993)
Ngày xưa có một ông thầy Tu hành ngồi mãi cả ngày thật chăm Lạ thay thầy chẳng thích nằm Trụ trì chùa lớn, tiếng tăm vang rền,
(Xem: 3893)
Chuông chùa nhè nhẹ ngân trong sớm, Loan báo tin mừng Phật đản sinh, Hương Từ dìu dịu... niềm vui chớm, Nở đẹp trên môi khắp hữu tình.
(Xem: 3948)
Xưa rời cung điện ra đi Giờ đây thành đạo trở về thăm cha Hai mươi năm thoáng trôi qua Quê hương Đức Phật Thích Ca đón người
(Xem: 3554)
Kính chúc mừng Thượng Toạ Thích Đồng Lưu nhân dịp Lễ Khánh thành Pháp Đường Tu Viện Quan Âm-Florida, Hoa Kỳ
(Xem: 3388)
Thành kính xưng dương tôn hiệu 157 chư tôn đức Tăng Ni trong Trường Hạ Phật Học Viện Quốc Tế Hoa kỳ - PL 2553 Năm 2009
(Xem: 3643)
Đệ huynh từ thuở khai tâm. Việt Nam Vĩnh Đức ươm mầm Như Lai. Dù cho vạn nẻo sông dài. Đến ngày khánh hỷ chung vai chúc mừng.
(Xem: 4723)
Mùa thiền định và an cư Nơi tu viện của thiền sư năm này Bao nhiêu đệ tử về đây Cùng nhau tu học với thầy, đua tranh,
(Xem: 3645)
Kính chúc mừng Thượng Toạ Thích Hạnh Tri và quý Phật Tử nhân dịp lễ khánh thành chùa Minh Giác.
(Xem: 5290)
Sáu mươi mốt tuổi vừa qua Thiền sư ngài đã lìa xa cõi đời Hoàn thành sự nghiệp tuyệt vời Một kho giáo pháp hơn người biết bao
(Xem: 4782)
Bậc Giác Ngộ xuất trần cứu độ Bình bát Ngài khất thực hoá duyên Pháp thân trải rộng khắp miền Trời lành đất mát mây hiền thoáng trong.
(Xem: 5449)
Một Biết cảm Phật chi ân Hai Biết hiếu dưỡng song thân ở đời Ba Biết thương kính muôn người Bốn Biết quán chiếu mọi thời khắc qua
(Xem: 6364)
Vẫn hẹn hoa tràn nắng ngập sân, Vườn ươm hạnh phúc rộn duyên trần. Vòng tay ấm áp tình vô tận, Việc phước thanh cao nghĩa sáng ngần.
(Xem: 4816)
Cái chết rồi sẽ đến Chẳng ai cứu hộ mình Hãy thường xuyên quán chiếu Đừng để mất niềm tin.
(Xem: 4812)
Khi còn sống ta mượn thân tứ đại Chẳng có gì mà thuộc cái của ta Lúc chết đi đâu trả về lại đó Còn chi đâu cúng thỉnh giải trừ oan.
(Xem: 4169)
Ở bên Ấn Độ thời xưa Trong vương quốc nọ gió mưa thuận hoà Ngựa vua quý báu, kiêu sa Mỗi khi tắm táp hay ra phía ngoài
(Xem: 5191)
Người giúp ta ta xin nhớ mãi Ân nghĩa đền quyết dứt niệm THAM Lòng không cầu khẩn than van Nương theo Chánh pháp thanh nhàn kết duyên.
(Xem: 4912)
Ngày xưa có một ông vua Thích chơi bài với tế sư trong triều Mỗi khi súc sắc được gieo Vua thường lên giọng nói theo câu này
(Xem: 5103)
Đạo thâm diệu ngày đêm quán chiếu Đừng hửng hờ giao phó thần linh Đời mình mình tự cứu mình Nhờ Thầy chỉ đạo hành trình sáng soi.
(Xem: 6455)
Mùa Xuân, Gối Mộng Ru Thơ Ru Em, Áo trắng bên bờ ly tao Ru hời, tiếng Mẹ Ca Dao Bốn mùa mưa nắng dạt dào Tình Thương...
(Xem: 4507)
Kính Lậy Ngài Đấng Cha Hiền nhân loại Vầng trượng quang chiếu rọi sáng đêm trường Là bình minh thanh khiết ánh chiêu dương Con Kính Thành, Quỳ dâng Lời Sám Hối !
(Xem: 4463)
Hai nhà buôn thuở xa xưa Vẫn thường liên lạc thư từ với nhau Ông già thành thị rất giàu Ở Ba La Nại từ lâu đời rồi
(Xem: 5242)
Chánh Pháp muôn đời soi rạng ý Khai thông tâm thức vượt thời gian Bỏ thói kiêu căng cùng ảo tưởng Thấu triệt cội nguồn tánh hiển quang.
(Xem: 5810)
Ngàn năm mây núi xa xăm Sương mờ bao phủ trăng rằm chiếu soi Người Xưa trên đỉnh mây trôi Khách thiền lặng lẽ giữa đồi ai qua?
(Xem: 5433)
Ngày không giết hại Đêm lại cầu kinh Thọ mạng lâu dài Sống vui tương kính.
(Xem: 5934)
Lối nhỏ qui dần niệm cõi hương… (*) Ngày qua lặng ngắm những cung đường… Nào rên khổ cực nơi trần thế, Dẫu nhận thờ ơ cảnh hí trường!
(Xem: 4519)
Tôi ngơ ngác nhìn trời cao biển rộng, Bước vào đời như giọt nước hân hoan. Nghe chim hót trên tàng cây lá mộng, Dưới chân tôi nắng óng ánh huy hoàng!
(Xem: 4736)
Đây lời Phật dạy lâu rồi: "Ta xem chức tước, thứ ngôi trên đời Của hàng vua chúa mọi thời Hay là của kẻ khắp nơi cầm quyền
(Xem: 5434)
Biết tha thứ là bước đầu tu học Tự thương mình không làm khổ tha nhân Sống hài hoà luôn trân quý tình thân Đức khiêm tốn chẳng có gì thua thiệt.
(Xem: 5360)
Đầu năm xin chúc mọi nhà Sống vui tu tập thuận hoà hiếu chơn Chúc cho tình nghĩa keo sơn Cùng nhau hành thiện tránh hờn dối nhau
(Xem: 7813)
Cung nghinh Kỷ Hợi chén men nồng CHÚC cả dương trần vẫy nạn xong TÂN phúc tùy duyên hằng thỏa dạ XUÂN an đối cảnh chẳng vương lòng
(Xem: 4731)
Niệm Phật tham thiền nghiệp chuyển lay, Niềm vui trí tuệ hiển chan đầy Hương hoa kính ý cung minh đến Lễ nhạc thành tâm đón thiện lai
(Xem: 4880)
Nhà vua Giới Đức thời xưa Tiếng tăm phúc đức nhân từ vang xa Vua cho xây sáu căn nhà Làm nơi phát thực phẩm ra giúp đời
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant