Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Lem Dòng Mực

21 Tháng Giêng 201200:00(Xem: 11506)
Lem Dòng Mực
LEM DÒNG MỰC
Thơ song ngữ của Phan Tấn Hải

Lem Dòng Mực

này cô, cô ni nhỏ
xin giữ thật vắng lặng
từng bước cô đi
thật dịu dàng
hãy lắng nghe từng góc chùa
tiếng gió xao xác của rừng thiền năm xưa
kể lại một thời Đức Phật đã ngồi vắng lặng
 

này cô, cô ni nhỏ
xin giữ thật vắng lặng
khi đọc những trang kinh
hãy thấy chữ tôi đã vàng trên giấy
hãy nghe làn gió còn hát trong các dòng mực
một thời tôi ngồi chép
lời của Đức Thế Tôn
từ những ngàn năm trước


này cô, cô ni nhỏ
xin giữ thật vắng lặng
thật vắng lặng
 
xin đừng cười
nào ai còn nhớ
tiếng cười cô ni đã làm hồn tôi vỡ
và lem mực những dòng thơ tôi.
 


 
Mã hóa tên em vào thơ
 
anh ghi xuống giấy
những lời từ tháng ngày
như đã quên
thấy lại giữa những
chữ ẩn mật
khuôn mặt em mơ hồ hiện lên
buốt giá hồn anh nửa đêm
 
 
anh đưa vào thơ
những dấu chân tuyết
em một thời thật xa để lại
hơi lạnh còn nghiêng trên nét mực
 
anh run rẩy đọc
nhìn thấy em bước
giữa những chữ trên giấy

 
anh ghi lại vào chữ
những trí nhớ
từ một thời xa thật xa
nghe giữa những sợi khói mờ nhạt
vọng lời em rất buồn
có phải chúng ta đã vụng về mất nhau
 
 
em sẽ đọc thấy
mùi hương ẩn trong chữ của anh
mùi hương từ trời
một thời em đã
mang vào đời anh
một ngày mưa tuyết
 

ngày chúng ta tựa vào nhau
đỡ cho nhau từng bước chân
nhiều lần chúng ta trượt
 
qua những hè phố đóng băng
nơi tiếng em cười rơi xuống
và rồi bay lên
thành hoa tuyết khắp trời
và từ đó
phủ mát tháng ngày của anh
 
 
rồi sẽ có một ngày em đọc
và thấy giữa dòng thơ
anh chép đêm nay
và sẽ nhận ra giữa những câu
quá nhiều những chữ không còn vần điệu
 
là những ngày còn lại của đời anh
là những ngày và đêm
đã bị xô lệch và mã hóa bằng tên em
 
 
nơi một thời thật xưa
nơi đó
em đã bước vào hồn anh
và rồi bỏ đi
để lại những lối trận đồ.
 
 

 
Mời em cùng anh ra biển
 
mời em cùng anh ra biển
hãy bước vội
và bước thật vội
để dịu dàng đặt chân lên cát
để nhúng những ngón chân
vào sóng nước
và để thấy mình
trở thành như một với cả bầu trời
 
 
mời em cùng anh ra biển
trước khi những sợi tóc
trở màu xám
trước khi những
tháng ngày
nhạt hồng trên má,
và trước khi tình yêu của anh làm
son nhạt trên môi em
 
 
 
mời em cùng anh ra biển
hãy bước vội và thật vội
trước khi ngày và đêm
trở thành các nếp nhăn
trên mặt, trên tay
và khi chúng ta còn bên nhau
 

 
mời em cùng anh ra biển
hãy ngồi xuống,
hãy lắng nghe
và hãy nhìn thấy
lời anh đọc thơ
với từng chữ bay lên để thành hoa khắp trời
 

 
mời em cùng anh ra biển
để thấy chúng ta là bọt sóng
một thời hiện ra
và rồi sẽ biến mất
một thời tới bên nhau
yêu nhau
và rồi sẽ lìa xa
 
tất cả rồi sẽ trở về
lặng lẽ
vô cùng
 

 
mời em cùng anh ra biển
hãy giữ lòng mình
trôi chảy như sóng nước
không nơi nào để tới
và rồi trở về lòng biển rộng
 
nơi đón nhận mọi thứ trong đời
với lòng không phiền muộn
và vẫn giữ lòng
lặng lẽ
muôn nghìn năm
 
 
mời em cùng anh ra biển
để tập thấy chúng ta
là bờ cát trắng
nơi đón nhận mọi bước chân
 
đón nhận mọi thứ trong đời
với lòng không phiền muộn
và vẫn giữ lòng
lặng lẽ
muôn nghìn năm


mời em cùng anh ra biển
nơi những trận bão vùi dập
nơi em sẽ trở thành
một ngọn gió
và dìu những cánh chim hải âu vào bờ
đưa những cánh buồm ngư dân tránh bão
 

 
hãy bước đi với anh
dịu dàng như ngọn gió
để đón nhận mọi chuyện
với lòng không phiền muộn
để nơi lòng chúng ta
lặng lẽ
không nơi chỗ trụ
và là bạn của muôn pháp
 

 
mời em cùng anh ra biển
nơi chúng ta trở thành bầu trời
nơi chúng ta
đón nhận
cả nắng và mưa
cả ngày và đêm
với lòng không phiền muộn
nơi lòng chúng ta
lặng lẽ, không nơi chỗ trụ
và là bạn của muôn pháp
 
với lòng không phiền muộn
và là bạn của muôn pháp.
 
 
HẾT
Blurring the ink lines
 
you, the young nun
please keep really silent
on every step you walk
gently please
just listen to every corner of the temple
where the wind from the ancient meditation forest whispers
and recites the way of Buddha sitting soundlessly
 
 
you, the young nun
please keep really silent
while reading the ancient sutras
just see on paper my words that have turned yellow
just hear the breezes still sing within the ink lines
once, in a long past age I wrote down
words of Buddha
thousands of years ago
 
 
you, the young nun
please keep really silent
really silent
 
please don’t laugh
who would remember
a laugh from a nun that broke my heart
and blurred the ink lines from my poems.
 

 
 
Encrypting your name with verse
 

I put onto paper
words from days and months
that have almost vanished
and see again among the
secret words
your face stealthily appearing
chilling my soul every night 
 
 
I put into poem
the footprints you left in snow
from days so far away
with cold wind shivering my ink lines
 
shaking I read
and see you walk
among words on paper
 
 
I put into words
the memories
from days so far away
and hearing amid the fading strands of smoke
your sorrowful voices
how did we lose each other so clumsily
 
 
you will notice
the fragrance hidden in my words
the fragrance from heaven
that you once
brought into my life 
in a day of snowfall
 
 
the day we leaned on each other
to help passing for every step
and many times we slid and fell
 
along the icy sidewalks
where your laughs fell onto
and then soared back to sky
transforming into snowflakes
and since then on
cooling my days and months
 
 
you will someday read
and see beneath the poetic lines
that I write down tonight
and will notice among the clauses
so many words without rhymes
 
those are my remaining days in life
those are days and nights
being tilted and encrypted with your name
 
 
once upon a time
at that place
you stepped into my soul
and then left
leaving a maze of paths.
 
 

 
Come along with me to the ocean
 
come along with me to the ocean
walk fast
and walk faster, please
to gently put your feet on the sand
to dip your toes
into the water
and to feel like becoming one with the sky
 

 
come along with me to the ocean
before the hair
turns gray
before
months and days
fade the blush on your cheeks
and before my love
blurs your lipstick
 
 
 
come along with me to the ocean
walk fast and walk faster
before days and nights 
become the wrinkles
on face and hands
and while we still have each other
 

 
come along with me to the ocean
please sit down
please listen to
and please watch
my voice reciting poetry
with every word soaring to become flowers in sky
 

 
come along with me to the ocean
and see that we are just bubbles
once appearing
and then someday vanishing
once coming together
loving each other
and then leaving away
 
everything then will return
to the peaceful
eternity
 

 
come along with me to the ocean
and keep your mind
flowing like the waves
that have nowhere to come to
and then become one with the ocean
 
that receives all things in life
without regrets
and that always keeps the heart
peaceful
for thousands and thousands of years
 
 
come along with me to the ocean
and learn to see us
as the white sand beach
where receives all footprints
 
receives all things in life
without regrets
and still keeps the heart
peaceful
for thousand and thousands of years
 

come along with me to the ocean
where the storms rage high
where you will become
a breeze
and steer the seagulls to a sanctuary
and lead the fishing boats to a harbor
 

 
just walk along with me
gently like a breeze
to receive all things
without regrets
to keep your heart
peaceful
that has nowhere to cling to
and becomes friends with all things
 

 
come along with me to the ocean
where we become the sky
where we
receive
all sunshine and rain
all days and nights
without regrets
where our hearts
stay peaceful and have nowhere to cling to
and become friends with all things
 
without regrets
and become friends with all things.
 
 
THE END

Source: thuvienhoasen
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 4788)
Hoa bay giữa trời ngát hương thơm Canh khuya tỉnh giấc mộng đêm trường Áo cũ nâu sòng hương toả khắp Bạt trắng bụi mờ nét phong sương .
(Xem: 6022)
Người mắt biếc ngây thơ ngày hội lớn Khóe môi cười nắng quái cũng gầy hao Như cò trắng giữa đồng xanh bất tận Ta yêu người vì khoảnh khắc chiêm bao.
(Xem: 4439)
Sống chết ta xem nhẹ Như lá rừng thoát bay Lúc sống không thù hận Khi chết chẳng đoái hoài .
(Xem: 5677)
Một phần nhỏ làm quà vui Tết Gởi bà con các hộ quê ta Xuân về người Việt ở xa Chung lòng gom góp thiết tha nhiệt tình .
(Xem: 6282)
Lắng chuông tiếng chùa ngân Vạn dập dìu tiếng kinh Ngày nao, nhớ mãi năm nào Nguyệt tuế quay vần Duyên kiếp chưa hề lỡ rồi
(Xem: 7230)
Phong trần say mấy độ Bạc phếch áo vai đời Thu về xanh tiếng nhạn Xuân về hoa cỏ tươi.
(Xem: 5647)
Vui đâu cho bằng vui chùa Có Thầy có Bạn có mùi trầm hương Có tiếng khánh có đạo trường Có lòng hiểu biết tình thương vô bờ .
(Xem: 4849)
Nghiệp ta ta xin trả Không than vãn cùng ai Ta mang ta tự gánh Nhân quả chẳng thể sai .
(Xem: 5247)
“Suối trong dòng tuyệt vô ngần, Sạch bao nhiêu nghiệp bụi trần chướng duyên… Lên đây tục gọi chùa trong, Động bao la động, dứt dòng tử sinh”
(Xem: 5591)
Nhiệm mầu Phật Pháp cao sâu Hành chuyên lợi lạc chẳng cầu cúng xin Hơi ta ta biết một mình Chân ta ta bước hành trình mãi thôi .
(Xem: 4588)
Ngát toả hương thơm kính cúng dường Lòng thành dâng lễ Phật mười phương Nương nhau vui sống trong tình đạo Sách tấn cùng tu giữa thế thường .
(Xem: 5358)
Sở tri chướng con đường đầy chướng ngại Trên đường tu chẳng lối thoát mở ra Tranh luận hoài không lợi ích tâm ta Ngồi tĩnh lặng đẹp như vầng trăng sáng .
(Xem: 5925)
Viên ngọc quý nằm trong túi áo Bao kiếp rồi ta chẳng nhận ra Cuộc đời cứ mãi trôi qua Khó khăn khốn khổ lê la khắp đường .
(Xem: 5459)
Mùa xuân nào thật sự, nầy Em ? Khi cuộc sống còn nhiều phía trước Ta cặm cụi những điều mơ ước Để làm cho hiện thực trái tim.
(Xem: 9379)
Em có hay ! Những chiếc lá thức tàn canh Cây chuyển mạch, Dòng đời thay sắc áo Hoa đương nụ dưới ngàn sương huyền ảo Cánh chim về chở trĩu ước mơ xanh.
(Xem: 7101)
Mênh mang sóng nước nắng vờn qua, Cát trắng cò bay nương cánh sa. Lớp lớp thuyền về trăng rọi lá, Tầng tầng mây phủ gió lòn hoa.
(Xem: 6341)
Hồi còn tại thế xưa kia Trên đường giáo hóa Phật đi qua làng Ngài đi cùng ông A Nan Khai tâm gieo ánh đạo vàng giúp dân.
(Xem: 5050)
Ở bên Ấn Độ thuở xưa Nơi thành Xá Vệ, buổi trưa một ngày Gia đình kia thật duyên may Phật thương hóa độ, dừng ngay tại nhà,
(Xem: 5828)
Cuối đời phủi áo ra đi Nhẹ nhàng thanh thoát chẳng gì cưu mang Bụi trần không bám vương mang Phút giây từ bỏ chẳng màng sầu thương .
(Xem: 6402)
Gió thoảng mây vờn chỉ thoáng qua, Bên triền dốc phẳng dỗi phong sa. Mưa về thấm đẫm xuôi bờ lá, Nắng đến vươn dài rộng thảm hoa.
(Xem: 5583)
Niềm vui lớn là niềm vui Chánh Pháp Mong tu hành thoát khổ kiếp giây oan Bờ bên kia mở lối cổng Niết Bàn Bao đau khổ biến tan trong khoảng khắc .
(Xem: 5006)
Thong dong cùng khắp chốn Mỗi bước đường ta đi Nhìn mây trời cao rộng Lòng trải nghiệm từng ly .
(Xem: 11084)
Từ vô lượng biển sông Đến sa mạc mênh mông Đâu đâu cũng là cát Có có mà không không!
(Xem: 6195)
Cỏ cây, sinh vật thời xưa Đều cùng biết nói, lại vừa biết nghe
(Xem: 5718)
Trời se lạnh mùa Đông gần sắp đến Lá Thu vàng rơi rụng khắp vườn sân Vị Thiền Tăng lẵng lặng thắp hương trầm Dâng kính Phật lắng ngồi trong im lặng .
(Xem: 6094)
Lễ khánh thành đồng hương nghe hoan hỷ Chùa Huyền Quang qua tin tức truyền thông Khắp muôn nơi đều hướng đến chung lòng Mừng Chùa mới đứng uy nghiêm hùng vỹ
(Xem: 5903)
Chư tôn tứ vị đã xa rồi, Nhớ đến thâm ân lệ lại rơi. Đuốc tuệ còn mờ, ngâm tánh lặng, Đèn thiền chưa sáng, lạnh thân côi.
(Xem: 5967)
Cát bụi thời gian phủ bóng mờ Đến nay cuộc sống mãi chơ vơ Tối ngày mong đợi tiền , danh , sắc Hôm sớm ước tìm chức phận mơ.
(Xem: 5499)
Tâm đã thấm vào trong lòng Phật Pháp Toả hương thiền giữa cuộc sống hôm nay Từ nội tâm vững chải muốn mở bày Mong lợi lạc cuộc đời thêm hương sắc .
(Xem: 5626)
Bụi bám thường lau sáng hiện ra, Nguồn chơn diệu dụng, nghĩa đâu già. Suối reo róc rách, cá vui lượn, Trăng chiếu lung linh, vật trải xa.
(Xem: 5968)
Lạc đạo an bần sống thảnh thơi Đậu hũ rau cơm hạt của trời Ngoài kia còn biết bao người đói Giản dị nhu cầu dễ sống thôi .
(Xem: 5526)
Đạo vốn không tham chấp Mà ngày thường ngát hương Hương từ bi trí tuệ Toả lan khắp nẻo đường
(Xem: 6824)
Chân Như tỏa rạng chiếu nhân thiên, Tỏa ánh quang minh, khắp mọi miền. Phật Tử hồi tâm hành thiện hạnh, Tăng Ni chuyển niệm phát chân nguyền.
(Xem: 8973)
Tôi học dứt âu lo Sống cuộc đời nguyện cho An vui là cửa ngỏ Đẹp bước đường thơm tho
(Xem: 6055)
Quê hương bao giờ cũng đẹp Tình người gắn bó bên nhau Dù bao khó khăn nguy khốn Sẻ chia từng bửa cơm rau .
(Xem: 5209)
Thưở xưa có vị tu hành Thật là đức hạnh nổi danh vô cùng Thầy tên là sư Chánh Thông Lâu nay muốn kiếm trong vùng rừng thưa
(Xem: 5709)
Cảm nghiệm trong ý thiền Bình yên trong ánh đạo Sống đời không kiêu ngạo Là đức tánh trượng phu .
(Xem: 6599)
Không từ nơi nguồn cuộc sống Muôn trùng khổ đế thậm thâm Cành lau nghiêng chiều thực-mộng Cành lau trắng trời diệu tâm.
(Xem: 7623)
By Bhikkhuni Hue Tran (Poems composed in days of retreat at Tao-Khe Tinh That) Translated into English by Nguyen Giac
(Xem: 5117)
Cuộc đời rồi cũng qua Mây trời vẫn xanh ngát Dù lòng người có khác Pháp Phật vẫn đậm đà
(Xem: 4510)
Sơn Tăng lên núi tọa thiền; Không danh lợi, chẳng muộn phiền đó đây; Bạn cùng trăng nước trời mây; Ma Ha Bát Nhã, Thân này vốn không.
(Xem: 7950)
Sắc sắc, không không tánh rỗng trong, Rảnh rang lặng lẽ chẳng vương lòng. Thời thời quán chiếu, nương tâm học, Kiếp kiếp huân tu, bặt thức rong.
(Xem: 6463)
Hằng năm vào tiết mùa đông Tục rằng: phải nhớ ơn công đất trời Ai hay cái lạnh nghiệt đời Thuở ngày xưa ấy, bao người ấm no.!?
(Xem: 5287)
Xin một lần tạ ơn cùng khắp cả Ơn đất trời ơn cha mẹ sanh ta Ơn đức Thầy giáo huấn thật thiết tha Ơn đại chúng cùng ơn sâu Tam Bảo .
(Xem: 4838)
Sống mà chỉ biết cái tôi Tới giờ nhắm mắt luân hồi chuyển đưa Một câu niệm Phật vẫn chưa Giàu sang như gió mây mưa giữa trời .
(Xem: 4613)
Tâm nhơ khéo giữ, sống an nhiên, Thấy rõ sân si, tạo phước điền. Đoạn ngắn đan tay xa ác nạn,, Đường dài rảo bước tránh oan khiên.
(Xem: 6191)
Sắc tướng thế gian vốn tính không, Tâm nhơ vụng gội khổ luôn chồng. Ba đường luẩn quẩn thiện duyên lắng, Sáu nẻo loanh quanh ác nghiệp rong.
(Xem: 5514)
Có tu có học có hành Đêm ngày tự có phước lành phát sanh Không tu không học không thành Dù trăm tài sản cũng đành bỏ đi .
(Xem: 6888)
Một hôm thuyết pháp trở về Phật cùng đệ tử đang đi trên đường Chợt đâu thấy một anh chàng Lùa bầy bò chạy nghênh ngang reo hò.
(Xem: 6545)
Miền Trung đất nước tôi yêu Mỗi năm bão lụt gây nhiều tang thương Ruộng vườn nhà cửa phố phường Biết bao thảm hoạ triều cường cuốn trôi .
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant