Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 139

19 Tháng Chín 201200:00(Xem: 10669)
Tuyển tập 139


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG


Tuyển tập 10 bài Số 139 - thơ Mặc Giang

(Từ bài số 1381 đến số 1390)

 thnhattan@yahoo.com.au

 

01. Lại mình với ta

02. Mang kiếp gió sương

03. Cành hoa dâng Cha Mẹ

04. Tuổi Trẻ Phật Giáo

05. Đất Tổ, Quê Cha

06. Gia tài của Mẹ

07. Ngàn năm Thăng Long

08. Tình Quê sống mãi

09. Không bao giờ bỏ cuộc

10. Một đời chưa trọn

 

Lại mình với ta

 

Ta đi từ thuở hồng hoang

Đến nay sót lại dấu mòn chưa pha

Ta đi khắp cõi Ta bà

Chừng như dính dấp căn nhà xa xưa

« Ta đi trong gió trong mưa

Gom bong bóng nước mà đưa về nguồn »

Bên đèo gặp lại cái truông

Bên ao gặp lại cái mương sau hè

La đà đưa đẩy lá me

Lung linh ru gió ngọn tre đầu làng

Xanh xanh trúc biếc mấy hàng

Quanh quanh xóm nhỏ băng ngang ven rừng

Ta đi đồi núi chập chùng

Biển khơi mờ mịt trồi vùng đảo xa

Ta đi ngày cũ chưa qua

Ngày mai chưa đến nữa là thời gian

Hiện về quá khứ thật gần

Tương lai đứng đợi phù vân tựu hình

Ô kìa mặt mũi của mình

Minh châu rực sáng nguyên trinh thuở nào

Hèn chi những giấc chiêm bao

Lâu lâu ta thấy lộn nhào hư vô

Ta đi từ đó đến giờ

Tưởng đâu bèo bọt trôi bờ phù sinh

Thì ra nguyên vẹn bóng hình

Ô hay trụ vũ lại mình với ta.

 

Tháng 4 – 2010

 

Mang kiếp gió sương

 

Vốn biết rằng anh kiếp gió sương

Mang thân phiêu bạt khắp muôn phương

Như chim vẫy cánh ngàn mưa gió

Tổ ấm mờ xa khuất vạn đường

 

Anh đã ra đi thuở ấu thơ

Phong ba dẫu bạc áo giang hồ

Chân trời góc biển chưa dừng bến

Tóc trắng pha màu bụi xác xơ

 

Đi để làm gì ai biết đâu

Nhà ga từ giã một con tàu

Hai đường song sắt đi đi mãi

Hun hút xa dần biến mất thôi

 

Rằng anh có nhớ chốn quê xưa

Cố quận trong anh có thiếu thừa

Hay đã vùi chôn theo dĩ vãng

Đêm đêm rơi rụng ánh sao thưa

 

Mới biết cuộc đời kiếp lãng du

Vàng rơi chiếc lá mấy mùa thu

Thu đi thu đến thu đi mãi

Lá rụng lá rơi lá mịt mù

 

Nào ai đếm được bóng thời gian

Vó ngựa phi qua kéo bức màn

Dính lại bên đường phai gió bụi

Đàn kêu tang tích tịch tình tang.

 

Tháng 4 – 2010

 

Tuổi Trẻ Phật Giáo

 

Tuổi trẻ Phật Giáo, biết sống dấn thân

Không quản gian nguy, không ngại phong trần

Mỗi khó khăn, rèn hạnh tinh tấn

Mỗi não phiền, rèn đức từ bi

 

Tuổi trẻ Phật Giáo, biết sống vươn lên

Không quản hố sâu, không ngại thác ghềnh

Mỗi bại thành, rèn hạnh hỷ xả

Mỗi ngã nhân, rèn đức bao dung

 

Tuổi trẻ Phật Giáo, vì Đạo tiến lên

Ơn Phật cao siêu, ta nguyện đáp đền

Thương chúng sanh, sống đời phụng sự

Thương muôn loài, ta vẫy cành dương

 

Nhớ ngàn xưa,

Đức Thế Tôn, vì chúng sanh, quyết tìm chân lý

Thì ngàn sau,

Cõi trần gian, vì chúng sanh, ta quyết lên đường

Nhớ ngàn xưa,

Đức Thích Ca, vượt hoàng cung, quyết tìm ngôi báu

Thì ngàn sau,

Biển trầm luân, ta du thuyền Bát Nhã thanh lương

 

Tuổi trẻ Phật Giáo, bi trí dũng làm đầu

Tuổi trẻ Phật Giáo, hạnh nguyện lực thâm sâu

Tuổi trẻ Phật Giáo, tay trong tay thân ái

Tuổi trẻ Phật Giáo, tim trong tim chan hòa

 

Tuổi trẻ Phật Giáo, từ ái vị tha

Cứu thế độ nhân, anh em một nhà

Chúng sanh an vui, sống đời thiện mỹ

Chúng sanh thái bình, ta hát đạo ca

 

Tuổi trẻ Phật Giáo, cứu lấy nhân gian

Không nơi khổ đau, không chốn lầm than

Chánh pháp xiển dương, duy tuệ thị nghiệp

Bốn biển năm châu, rực Ánh Đạo Vàng.

 

Tháng 3 – 2010

TNT Mặc Giang

macgiang@y7mail.com

 

Cành Hoa dâng Cha Mẹ

 

Cánh hoa này xin kính dâng ơn cha

Cánh hoa kia xin tôn thờ đức mẹ

Chốn linh thiêng mẹ cha thầm nói khẽ

Cõi dương trần tội nghiệp đứa con tôi

 

Cánh hoa này xin tưởng nhớ ơn cha

Cánh hoa kia xin nâng niu đức mẹ

Cha mẹ ơi, đừng giận hờn con nhé

Đến muôn đời con đền đáp thâm ân

 

Nghĩa cù lao, một đời xin ghi nhớ

Đức hy sinh, trọn kiếp xin tôn thờ

Dòng tử sinh nhịp sóng vỗ hai bờ

Con đi mãi trên hành trình cô lữ

 

Nhớ ơn cha, xin tạc lòng một chữ

Nhớ đức mẹ, xin khắc dạ một câu

Vũ trụ kia vô lượng số tinh cầu

Không chứa hết Đấng Song Đường cao cả

 

Mùi gạo thơm nghe lâng lâng gốc rạ

Mùi lúa chín thấy mạ lúc còn xanh

Cánh đồng vàng thơm trúc biếc tre xanh

Cho quê hương đượm tình thương sức sống

 

Cánh hoa này xin tôn thờ đức mẹ

Cánh hoa kia xin kính ngưỡng ơn cha

Bóng hoàng hôn ấp ủ lúc chiều tà

Để chan chứa nỗi niềm khi đêm xuống

 

Cánh hoa này xin tôn thờ đức mẹ

Cánh hoa kia xin kính ngưỡng ơn cha

Đức cù lao muôn thuở vẫn không pha

Như sóng nước Biển Đông khua Núi Thái.

 

Tháng 4 – 2010

 

Đất Tổ, Quê Cha

 

Đất Tổ Quê Cha năm ngàn năm dựng nước

Hy sinh chồng chất thành núi thành sông

Tử sĩ đắp xây thành ruộng thành đồng

Viết trang sử huy hoàng cho tổ quốc

 

Đất Tổ Quê Cha, tô bồi từng tấc đất

Là mồ hôi, là nước mắt bi hùng

Là thịt da, là xương máu cha ông

Thành quê hương ba miền Nam Trung Bắc

 

Ôi Cổ Loa, Thăng Long ngàn xưa

Ôi Tây Đô, Đông Đô ngàn mây

Huế, Sài Gòn, Hà Nội hôm nay

Tim trong tim, lòng bên lòng, tay trong tay

 

Ôi Hùng Vương Văn Lang thiết tha

Ôi Mê Linh, Lam Sơn, Đống Đa

Nước Việt Nam một dãi sơn hà

Anh chị em, Bắc Nam Trung, chung một nhà

 

Ta bước chân đi, nghe tiếng rung tình tự

Ta bước chân đi, nghe lệ sử chưa nhòa

Đất nước này, non sông này, gìn giữ điểm tô

Quê hương này, non nước này, là sông là núi

 

Ta bước chân đi, mắt cha già ngóng đợi

Ta bước chân đi, mắt mẹ già chờ trông

Anh em ta, chị em ta, trên dưới một lòng

Giống Lạc Hồng, giống anh hùng, là núi là sông

Giống Lạc Hồng, giống anh hùng, Nam Bắc Trung

Giống Lạc Hồng, của Tiên Rồng nước Việt Nam.

 

Tháng 4 – 2010

Mặc Giang

macgiang@y7mail.com

 

Gia tài của Mẹ

 

Gia tài của Mẹ năm ngàn năm

Đâu phải riêng ai thủ đắc giành

Ngất ngưỡng lâu đài ngồi bảnh chọe

Mắt cười ti hí nói nhăn răng

 

Năm mươi thế kỷ mọi tiền nhân

Xương máu hy sinh đều góp phần

Sức lực tinh ba đều cống hiến

Mới thành của nước của nhân dân

 

Dân tộc Việt Nam đều có quyền

Cái quyền tối thượng, quyền thiêng liêng

Kề vai gánh vác chung nhau hưởng

Không có một ai làm của riêng

 

Gia tài của Mẹ tự ngàn xưa

Để lại cháu con cùng kế thừa

Tiếp tục tài bồi và bảo vệ

Người người dân Việt biết hay chưa

 

Một mảnh dư đồ nước Việt Nam

Ai mang máu mủ giống da vàng

Ai mang huyết thống dòng Hồng Lạc

Không thể nhượng quyền không bán buôn

 

Vùng biển vùng trời hay ngoại biên

Đồng bằng rừng núi hay Cao Nguyên

Thượng Du xuống tận Trung Du nữa

Bất cứ nơi đâu cũng nối liền

 

Không ngoại nhập và không ngoại lai

Không nô lệ hóa, không mang hai

Nước ta ta giữ, dân ta sống

Thà chết còn hơn phải đọa đày

 

Thế thế tiền nhân đã thế rồi

Ngàn năm văn hiến máu xương rơi

Đan thanh vết sử liền tro cốt

Thế hệ chúng ta cũng thế thôi

 

Nước yên thời sống trong yên bình

Nước biến nếu cần quyết chiến chinh

Kim cổ xưa nay đều đã thế

Không ai trí trá hưởng riêng mình

 

Gia tài của Mẹ Việt Nam ơi

Dị khẩu đồng âm cùng một lời

Khác miệng đồng lòng chung chí hướng

Việt Nam bền vững đến muôn đời.

 

Tháng 4 – 2010 

Mặc Giang

macgiang@y7mail.com

 

Ngàn năm Thăng Long

 

Ôi Thăng Long, ngàn năm nước non trời Nam

Ôi Thăng Long, ngàn năm con cháu Rồng Tiên

Sử hùng ca, sông núi hồn thiêng

Của Việt Nam, rạng rỡ Ba Miền

 

Ôi Thăng Long, ngàn năm dấu xưa còn đây

Ôi Thăng Long, Rồng Tiên khắp bay trời mây

Tim trong tim, tay nắm bàn tay

Truyền nối nhau, không hề đổi thay

 

Nhớ ngày nao, Vua Lý dời đô

Hà Nội thành, rực sáng kinh đô

Dựng thế an bang, trong ngoài chiến thắng

Giòng máu hùng anh, tô thắm cơ đồ

 

Nhớ ngàn xưa, tiếp nối ngàn sau

Dù tang thương bãi biển nương dâu

Núi có thể dời, sông có thể chuyển

Dân tộc kiêu hùng, muôn thuở minh châu

 

Ta hát tiếng ngàn năm Thăng Long

Ta ca vang Việt Nam trời đông

Hà Nội - Huế - Sài Gòn rạng rỡ

Non nước Ba Miền là núi là sông

 

Ta hát tiếng ngàn năm kinh đô

Ta ca vang quê hương nên thơ

Truyền nối nhau muôn đời sống mãi

Tổ quốc Việt Nam sừng sững cơ đồ.

 

Tháng 4 – 2010

Mặc Giang

macgiang@y7mail.com

 

Tình Quê sống mãi

 

Quê tôi nghèo cuối phương trời biền biệt

Bóng thời gian không đủ sức nguôi ngoai

Vẫn đong đầy và sống mãi trong tôi

Lỡ nhắm mắt ôm khối sầu muôn thuở

 

Tôi ra đi, mẹ tôi còn ở đó

Cha oằn vai vá nhuộm mảnh khô cằn

Em còn thơ không vui trọn tuổi xanh

anh chị cùng người thân an phận

 

Tôi con nhà quê chân bùn tay lấm

Quen ruộng đồng, quen cuốc bẫm cày sâu

Quen nắng mưa sương gió nhuộm dãi dầu

Quen lúa mạ đẫm mồ hôi quê mẹ

 

Nếp châu thành không che miền quê nhỏ

Áo quần the không vượt mảnh vải thô

Nên trong tôi vẫn sống rất nhà quê

Mấy mươi năm vẫn vóc hình cổ hủ

 

Tôi mãi lang thang, kiếp người du thủ

Cả một cuộc đời, viễn xứ tha phương

Dõi mắt buồn, trông cố quận mù sương

Chưa dừng bước trên hành trình phiêu lữ

 

Rồi có ngày thuyền xưa về bến cũ

Mái nhà tranh ôm ấp bếp lửa hồng

Bao tự tình mang giọt nắng ra hong

Ôi Đất Mẹ, tình quê hương sống mãi.

 

Tháng 4 – 2010 

Mặc Giang

macgiang@y7mail.com

 

Không bao giờ bỏ cuộc

 

Bên hốc đá vẽ thiên trang diễm ảnh

Cả một đời diện bích gọi tên em

Em lặng yên như một cõi vô thinh

Ta tìm mãi trên hành trình sinh tử

 

Sầu Kinh Kỳ ta ra bờ Bến Ngự

Sóng Hương Giang bèo đẩy gợn hợp tan

Ta trèo lên trên chót đỉnh Hải Vân

Đèo heo hút gió ngàn khua vách núi

 

Gọi tên em độc hành đường cô lữ

Chân chân hình chẳng lộ diện như như

Trăm năm qua còn nữa bách niên dư

Mỗi qui khứ ta không hề mệt mỏi

 

Ta từng nghe tiếng vang từ hạt sỏi

Ta từng nghe hạt bụi biết kêu đau

Nhưng không nghe em trên vạn lý tinh cầu

Em có mặt hay chưa từng có mặt

 

Ta muốn cùng em trở về qui nhất

Cõi vô cùng vốn mờ mịt em ơi

Ta đã nương hạt bụi biết bao rồi

Qua cửa ải của muôn hình vạn trạng

 

Em và ta vốn trinh nguyên trọn vẹn

Chỉ lỡ làng thuở Bất Giác hồng hoang

Cho đến nay đường sinh tử đã mòn

Chưa gặp mặt phút tương phùng tao ngộ

 

Vụn vỡ ngàn sao khi mờ khi tỏ

Lạnh ngắt ngàn đời khi tuyết khi băng

Ta vẫn tìm em, không chút băn khoăn

Em bặt tích, nhưng ta không bao giờ bỏ cuộc.

 

Tháng 4 – 2010

 

Một đời chưa trọn

 

Ta tìm em một đời chưa vẹn

Ta tìm em một kiếp chưa tròn

Tâm can mòn mỏi tâm đoan

Tâm như trống rỗng đảo hoang không người

Ta tìm em nụ tươi ra héo

Ta tìm em tằm kéo ra tơ

Mắt xanh nay đã mắt mờ

Mắt huyền hóa ảo mắt mơ hóa sầu

Vẽ chân dung muôn màu muôn sắc

Dệt vóc dáng muôn vẻ muôn hình

Minh châu rực sáng trước đèn

Nhưng em bặt dấu như thềm hư vô

Em lại chẳng bao giờ xuất hiện

Gọi tên em một tiếng không lời

Vô tình chi thế em ơi

Cho ta khốn khổ một đời chưa xong

Ta tìm em như hong giọt nắng

Ta tìm em khắp nẻo cùng đường

Lần theo bóng dáng vô thường

Thử xem chơn thể tư lường ra sao

Em ẩn hiện như bao tinh tú

Đêm đêm về vần vũ tầng không

Rằng xa như thể mênh mông

Rằng gần như thể chỉ hồng treo chuông

Ta tìm em tròn vuông chưa vẹn

Ta tìm em hò hẹn chưa thành

Đôi bờ sinh tử loanh quanh

Trêu ta chi thế, cỏ xanh kia rồi.

 

Tháng 4 – 2010 

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 4767)
CHÚC mùa xuân thắm trải ngàn hoa, CHÚC cả nhân gian được thái hòa. CHÚC nhớ nguồn xưa, luôn rõ cội, CHÚC nhìn cảnh mới, mãi thương nhà.
(Xem: 5976)
Tôi muốn nói lên một lời cảm tạ Dịp xuân về nhớ lại mái chùa xưa Bên tách trà toả sáng pháp Đại Thừa Xin nguyện hướng về con đường Giác Ngộ.
(Xem: 4943)
Cuộc đời là cõi không hoa Tỉnh trong giây phút gọi ta trở về Xin luôn tâm niệm từng lời Những câu Phật dạy muôn đời chẳng quên.
(Xem: 5441)
Mây chùng ngõ vắng thoảng hơi sương, Vách đá cheo leo kẻ ngại đường. Tĩnh lặng trầm xông lơi cõi đắm, Mơ màng khói tỏa lạnh đời vương.
(Xem: 4778)
Già lam lẳng lặng mát hương thiền Lá cỏ vươn mầm loáng thoáng nghiêng Học đạo bên Thầy nương ngộ tánh Sống thời cạnh chúng biết tùy duyên
(Xem: 5367)
XUÂN về cảnh vật ánh dương ngời, XUÂN chúc ngày thêm sáng nụ cười. XUÂN vững tình thương xây nghĩa thắm, XUÂN giàu nghị lực mở lòng tươi.
(Xem: 4797)
Duyên Tam Bảo một đường thẳng tiến Nợ trần gian xin bỏ lại sau Ngày đêm tích đức thiện cao Phát huy Bi Trí khát khao hướng lành.
(Xem: 6706)
Xuân về thắm đẹp rực đào mai Mở cửa mừng xuân tháo buộc cài Ngắm cảnh xuân ngời tan bụi khói Nhìn xuân nắng rạng sạch rào gai
(Xem: 4301)
Tiền tài sương đọng giọt khuya sớm Danh vọng sóng trào bọt trước sau Thôi hãy mừng Xuân! Vui hiện tại! An nhiên ngắm nước chảy qua cầu.
(Xem: 5896)
Bình minh rực rỡ sắc tươi hồng Tiếng đại hồng chung vọng cửa Không Trong Điện nhang thơm bay phảng phất Trên Trời mây thắm lượn phiêu bồng
(Xem: 4386)
Mùa Xuân Di Lặc rạng ngời Muôn người hoan hỉ tươi cười bên nhau Nắng mai ấm cả vườn đào Tình người luôn vẫn đẹp màu thời gian
(Xem: 4980)
Danh mà chi Lợi mà chi Cuộc đời đến lúc cũng ra đi Con quỷ vô thường rình ẩn núp Đừng nên chậm trễ phút quy y.
(Xem: 4973)
Năm mới quyết tâm đổi mới Văn Tư Tu niệm chẳng quên Nguyện lòng theo chân Thầy Tổ Vui trong ánh đạo vững bền.
(Xem: 5234)
Di Đà Pháp Hội thật trang nghiêm Lễ Phật tụng kinh thắp nến nguyền Rạng ánh từ quang soi cõi thế Ngời vòng tuệ nguyệt chiếu nhân thiên
(Xem: 4948)
Giác Hạnh chùa quê đượm nét thiền Lá vàng từng chiếc nhẹ bay nghiêng Tăng nhân dưỡng đức trì Kinh tạng Tục khách quy tâm hướng Phật duyên
(Xem: 4845)
Tu hành vượt thoát tử sinh Nhờ ân Tam Bảo biết mình ở đâu Cội nguồn Diệu Pháp thâm sâu Ngẫm suy là bước khởi đầu từ đây.
(Xem: 5727)
Những con đường mặt đất hoang vu Tôi đến cùng hoa cỏ mộng du Gió thổi mãi muôn triều sóng vỗ Đường linh hồn biển động thiên thu.
(Xem: 5567)
Tiết lạnh sương tràn thấm dạ ai? Non cao người vắng có chi cài Chim buồn ngại hót nên đồi vắng Gió thoảng mây loang quyện dãi dài
(Xem: 6349)
Mây chùng ngõ vắng thoảng hơi sương, Vách đá cheo leo kẻ ngại đường. Tĩnh lặng trầm xông lơi cõi đắm, Mơ màng khói tỏa lạnh đời vương.
(Xem: 5184)
Ngày xưa có một ông vua Trong vương quốc nọ rất ư lạ đời Sinh con trai đủ trăm người Ông hoàng thứ một trăm thời dễ thương
(Xem: 4603)
Khóa Tu Báo Ơn năm nay, Chúng con tu tập những ngày mùa đông, Tại Chùa Tam Bảo ấm nồng, Pháp thoại chia sẻ với lòng lạc an
(Xem: 5377)
Tôi muốn nói lời xin lỗi Cho lòng nhẹ bớt ưu tư Đêm về ngủ ngon thẳng giấc Dưới vầng trăng sáng diệu từ.
(Xem: 3706)
Cuối năm ngồi tính sổ đời, Phong ba bão táp thôi thời chán ngây, Từ miền đông đến miền tây, Đâu đâu cũng có chuyện nầy chuyện kia.
(Xem: 4523)
Khởi niệm mong cầu chẳng ít chi Sống đạo hành thâm khó thể bì Tham vấn minh sư khai tuệ nhãn Đoạn trừ mê vọng dứt ngu si
(Xem: 3683)
Tiếng mõ huyền vi tiếng mõ nào, Trời thơ hoa mở cánh xôn xao Từ Cung Đâu Suất ngời hương đạo Thoảng giấc mơ đời cánh gió trao.
(Xem: 4758)
Bao giờ ta biết thương nhau Cho niềm vui mãi ngày nào còn đây Bao giờ ta biết ngừng gây(điều ác) Dù cho nhắm mắt đẹp ngay nấm mồ Bao giờ ta biết cơ đồ(sự nghiệp)
(Xem: 5840)
Pháp Phật khai thông dòng bế tắc Sạch bóng vô minh thoát nỗi buồn Sáng đẹp cõi lòng hương toả khắp Duyên Pháp nguyện hành dứt bỏ buông.
(Xem: 5124)
Nơi miền Bắc Ấn Độ xưa Thành Ba La Nại có vua trị vì Nhà vua có vị quan kia Rất là khôn khéo ai bì được ngang
(Xem: 5015)
Nhật Tụng Sơ Thời cốt tuỷ kinh Trực chỉ nhân tâm hiển tánh mình Xa lìa khái niệm thông đạt ý Giải thoát tâm hồn đẹp tánh linh
(Xem: 4977)
Một hôm đạo sĩ A La Trên đường khất thực ghé qua một nhà Chuyên buôn vàng bạc, ngọc ngà Giàu sang tột bực, xa hoa tuyệt vời.
(Xem: 4788)
Nhật Mộng Đồ Huyễn bên tai còn vang vọng Lời của Thầy như tiễn bước hoàng hôn Tiếng chuông chùa nghe sâu lắng tâm hồn Tôi ngồi đó mà lòng như sống dậy.
(Xem: 6151)
Màn đêm phủ xuống cảnh mờ sương, Ánh nguyệt lung linh rọi nẻo đường Gió nhẹ vờn lay hồ sóng gợn Mây lành tỏa quyện núi đồi vương
(Xem: 3890)
Xuân đi xuân đến để xuân sang, Xuân rãi hương hoa khắp muôn ngàn, Xuân vẫn là xuân, xuân bất tận, Thế thái nhân tình hợp rồi tan...
(Xem: 5495)
Uất hận làm chi ở kiếp này Khởi niệm tâm từ chuyển bước ngay Mang dòng đuốc tuệ đem soi sáng Thoát nghiệp si mê rõ tháng ngày.
(Xem: 4687)
Xưa trong làng nhỏ vùng quê Có ông đánh trống chuyên nghề lâu nay Một hôm ông được cho hay Tại Ba La Nại nơi đây ăn mừng
(Xem: 4545)
Tôi mơ cõi nước Ta Bà Miễn sao cuộc sống chan hoà tình thương Lòng không sầu muộn vấn vương Vui niềm xả bỏ đoạn trường bủa vây.
(Xem: 4900)
Xan tham tật đố hãy thầm buông, Diệu pháp thường nghe thoát não buồn. Kệ ngọc siêng trì gìn nghĩa cội, Kinh vàng gắng tụng giữ ân nguồn.
(Xem: 3669)
Tôi mơ cõi nước của Đức Phật Di Đà, Nơi không có con người gian dối. Không có qủy ma, Cho nên cây trái ở đây cũng mang vóc dáng thật thà.
(Xem: 5148)
Chuông chùa thức tỉnh khách trần ai, Lắng dịu sầu đau, tưởng giác đài.
(Xem: 4646)
gày xưa có một gia đình Tiền rừng bạc bể quả tình giàu sang Con trai sinh được một chàng Trưởng thành, học vấn vững vàng vừa xong
(Xem: 4177)
Ở Ba La Nại xa xưa Trị vì là một vị vua lâu đời Vua sinh ra một con trai Lớn lên độc ác ít ai sánh cùng
(Xem: 5078)
Diệu Quang đại chúng nhớ Người Đạo cao đức trọng một đời hiến dâng Sư Bà xả bỏ báo thân Vui chơi tịnh cảnh giác trần thong dong
(Xem: 6313)
Rồi tất cả tan theo làn mây khói Bao thăng trầm thế sự cũng qua đi Tử và sanh tiếp diễn chẳng kể chi Cứ mặc kệ hãy sống đời thanh thản.
(Xem: 4602)
Sen vàng nâng bước Người đi, Tăng Ni Phật Tử khắc ghi hạnh nguyền... Diệu Từ Ni Trưởng thâm uyên, Diệu Quang một thuở tinh chuyên đạo mầu
(Xem: 4780)
Sương sa vạn vật gợi tình quê, Lắng nhẹ trần gian, nghĩa đạo kề. Đường tuệ sáng, trăng soi dáng núi, Cảnh tâm trong, gió lộng hương đê
(Xem: 8360)
Kiếp xưa nhờ đủ phước duyên Hướng tâm tu Phật muộn phiền biến tan Ta không tham nhiễm thế gian Cuối đời nhắm mắt chẳng ràng buộc chi.
(Xem: 5871)
Bây giờ mùa đã chớm vào Đông Mây trắng mù giăng, trắng ngõ lòng ! Thăm thẳm chiều xa buồn cánh nhạn Hắt hiu đời quạnh nhớ mênh mông.!
(Xem: 8063)
Quê hương trời Việt bao la Chan hoà khắp cả trong ta kiếp nào Tình yêu hương thắm ngọt ngào Như nguồn suối chảy dạt dào quanh năm.
(Xem: 5695)
U nhàn, cảnh tịch, gợi nhàn thêm, Lặng tiếng hưu nai, vắng bóng thềm. Mù núi lạnh, gió lay khóm trúc, Mịt trăng mờ, mây phủ sương đêm.
(Xem: 4784)
Tại nơi tịnh xá Trúc Lâm Thành Ba La Nại, mùa Xuân đã về Đất trời tĩnh lặng bốn bề Muôn hoa phô sắc sum suê trên cành
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant