Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 141

06 Tháng Ba 201300:00(Xem: 10353)
Tuyển tập 141


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG


Tuyển tập 10 bài - thơ Mặc Giang - Số 141

(Từ bài số 1401 đến số 1410)

thnhattan@yahoo.com.au

 

01. Nhà xưa đổ nát

02. Con tàu dĩ vãng

03. Bông hồng trên nấm mồ hoang

04. Bông hồng cho ai

05. Thông Điệp Phật Đản

06. Vô Ưu kết nụ Liên Đài

07. Phật Đản bất diệt

08. Đây Mùa Phật Đản

09. Cuộc đời Đức Phật

10. Kính lạy Đức Phật Thích Ca

 

Nhà xưa đổ nát

 

Một mái nhà xưa nát cột kèo

Nền nghiêng vách ngửa nằm chèo queo

Ruôi mè đòn xóc đè lương đống

Đất đá gạch vôi đổ lộn phèo

 

Mọt mối lòn sâu đục bấy nhừ

Tốt sơn tốt gỗ cái nào ư

Đãi bôi vọng ngoại nên nông nỗi

Không thật lấy gì hỏi bất hư

 

Vàng son ngà ngọc ném ra ngoài

Thị thế thị thần mới thị oai

Đóng cửa cài then co bốn vách

Tay chân bộ hạ bám loi nhoi

 

Thể chẳng ra sao hỏi thống gì

Bùi nhùi một đống chẳng ra chi

Thau chì hỗn tạp gom chung lại

Chống đỡ loay hoay cái mốc xì.

 

Tháng 4 – 2010

Mặc Giang

macgiang@y7mail.com 

 

Con Tàu Dĩ Vãng

 

Con tàu đó, đâm bao thời, không thủng

Sóng bạo tàn cuồng nộ bị chao nghiêng

Một số người khép gió đành lìa thuyền

Số còn lại vẫn ra tay chèo chống

 

Con tàu đó, đâm bao thời, không chết

Bởi đồng cam đồng hội lẫn đồng thuyền

Chống ngoại ma, không suy suyễn đảo điên

Nhưng nội ma tung hoành khó vượt thoát

 

Con tàu đó, xưa vào ra bốn biển

Nay loay hoay sông cạn tới ao tù

Chặt tay chèo tay chống cho hả nư

Thuyền trống rỗng nằm chèo queo xơ mạn

 

Con tàu đó, đầy thành phần lương đống

Đầu đội trời, chân đạp đất, dẫm chông gai

Thiên hạ trông qua, nể mặt anh tài

Tam thế vào ra, ngại gì Ta Bà thống nỗi

 

Con tàu đó, bỗng dưng sao như vậy

Bởi phù danh, phù thế, nên phù suy

Mất tâm từ, mất tâm trí, mất tâm bi

Lạc chạy trốn nên trần lao chi khổ

 

Con tàu đó, chui suối lạch bé nhỏ

Chỉ xoay qua trở lại đã không xong

Còn nói chi ngược sóng với ngược dòng

Nhìn bốn biển năm châu mà thổi bộng

 

Con tàu đó, nằm ụ kia một đống

Xơ mạn tàu, vùi cát, núp bờ lau

Rồi một mai nhìn lại xác con tàu

Trôi lơ lửng về chiều sâu dĩ vãng.

 

Tháng 4 – 2010

TNT Mặc Giang

 

Bông Hồng Trên Nấm Mồ Hoang

 

Xin tặng anh

Một bông hồng trên nấm mồ hoang

Khi chiến chinh khói lửa đã tàn

Tấm thân anh vùi chôn đâu đó

Không chết lúc sa trường

Mà chết vì màu cờ sắc áo anh mang

 

Xin tặng anh

Một bông hồng trên nấm mồ hoang

Tận rừng sâu nước độc bẽ bàng

Tháng năm dài nhục nhằn lao lý

Tử sĩ không sa trường

Mà tử vì cừu thù ai oán không tên

 

Xin tặng anh

Một bông hồng trên nấm mồ hoang

Chôn ở đâu rủ mục xương tàn

Cho chúng tôi tìm ra vết tích

Chút hình hài di cốt

Trả anh về họ hàng thân thích tương lân

 

Xin tặng anh

Một bông hồng trên nấm mồ hoang

Anh linh thiêng hiển lộ cái tên

Quê ở đâu trên mọi miền đất nước

Chúng tôi tìm phương cách

Trả anh về chốn cũ, bất cứ ai quan hệ thân thương

 

Này anh ơi

Cha già có còn sống

Mẹ già biết còn không

Anh có gia đình chưa

Vợ anh ở đâu, con anh ở đâu

Hay anh vĩnh viễn độc thân

Ai là anh, là chị, là em

Quê Miền Trung, Miền Bắc, Miền Nam

Chúng tôi vẫn cố đi tìm

 

Này anh ơi

Anh nguyên quán ở đâu

Thôn quê hay thị thành

Vùng cao hay vùng thấp

Từ Nam Quan cửa ải

Đến cuối Mũi Cà Mau

Chúng tôi vẫn cố đi tìm

Cho đến khi nào không ai biết

Thì xin đành chôn anh đâu đó

Trả anh về cát bụi mờ sương gió

Và anh mãi mãi là người chiến sĩ vô danh

 

Này anh ơi

Đất trời bao la quá

Quê hương chẳng đong đầy

Chiến bào phai thuốc súng

Tan cuộc chẳng toàn thây

Chôn lấp vội xéo dày

Nhũn tàn theo mưa nắng

Ôi là sông là núi

Ôi là nước là non

Chút xương thịt vo tròn

Linh hồn bay vất vưởng

Ôi thân trai nợ nước

Ôi huynh đệ chi binh

Chết chẳng bóng chẳng hình

Không hương thờ khói lạnh

 

Chúng tôi tìm kiếm anh

Gắn một đóa hoa hồng

Dù trễ tràng quá muộn

Trên nấm mồ lở loang

thời gian buông xuống

Nhưng có còn hơn không

Đọc tên anh muốn khóc

Tê tái tận tâm hồn

Anh đi về sông núi

Tôi đứng giữa mênh mông

 

Chúng tôi tìm kiếm anh

Gắn một đóa hoa hồng

Kìa ụ đất nho nhỏ

Chính là nấm mồ hoang

Tên ghi vội nhạt nhòa

Biết anh là binh sĩ

Chết không vì chiến trận

Nhưng vẫn gọi tử sĩ

Chết không vì khói lửa

Nhưng cũng bởi quê hương

 

Xin tặng anh một bông hồng

Gặp anh từ nấm mồ hoang

Xin hốt xương tàn hài cốt

Trả anh về với người thân

 

Tặng anh một đóa hoa hồng

Khóc anh bên nấm mồ hoang

Cưu mang chút lòng tình tự

Mai sau ai nhớ ai quên !!!

 

- Viết, sau khi đọc Chương trình tìm kiếm và hốt hài cốt của Tổng Hội H.O.

văn phòng tại Hoa Kỳ.

- Viết, sau khi đọc Chương trình Văn nghệ Bông Hồng Trên Nấm Mồ Hoang

được tổ chức tại Úc Châu vào tháng 6 – 2010.

Đêm cuối tháng 4 – 2010

Mặc Giang

 

Bông Hồng cho ai?

 

Một bông hồng, anh tặng cho ai

Tình chi binh, áo trận chưa phai

Ách oan khiên, giã từ vũ khí

Phải tan hàng, trả giá chua cay

 

Một bông hồng, em tặng cho ai

Tôi ra đi, không có đêm ngày

Người ở lại mõi mòn năm tháng

Gởi nhớ về, theo gió ngàn bay

 

Một bông hồng, anh tặng cho ai

Cho màu cờ, sắc áo chiến binh

Nhớ ngày nào Bốn Vùng Chiến Thuật

Còn bây giờ, tủi nhục điêu linh

 

Một bông hồng em tặng cho ai

Hồn tôi đây, vất vưởng miệt mài

Khắp Tổ quốc, đâu là Đất Mẹ

Chết không mồ, cỏ dại đan mây

 

Một bông hồng anh tặng cho ai

Thân tôi đây, cát bụi dập vùi

Khi còn sống “ngụy quân” “lao lý”

Chết đi rồi, vũng tối xát xây

 

Xin cảm ơn anh, còn nhớ đến tôi

Xin cảm ơn em, còn nhớ hoa cười

Một bông hồng không tên không tuổi

Tặng cho người chiến sĩ vô danh

 

Xin cảm ơn anh, còn nhớ chi binh

Xin cảm ơn em, còn nhớ tự tình

Một bông hồng cài trên Đất Mẹ

Cho quê hương nắng mới ngày xanh

 

Xin cảm ơn anh, còn nhớ đến tôi

Xin cảm ơn em, còn nhớ hoa cười

Một bông hồng, gởi sông gởi núi

Cho Việt Nam tươi sáng ngày mai.

 

Thương cảm cho Anh linh những người đã chết,

Thương cảm cho Chương trình Bông Hồng Trên Nấm Mồ Hoang

được tổ chức tại Úc Châu.

 

Tháng 6 – 2010

Vô danh

 

Thông Điệp Phật Đản

 

Xin chắp tay hoa trước Phật đài

Cúng dường Mùa Phật Đản năm nay

Tâm hương kết tụ thành Sen Báu

Tri kiến Như Lai ngộ bản hoài

 

Xin chắp tay hoa dâng cúng Phật

Mười phương thế giới tỏa hào quang

Chúng sanh muôn loại nhuần mưa pháp

Cùng sống an vui Ánh Đạo Vàng

 

Đạo lý nhiệm mầu Đức Thích Ca

Pháp âm vi diệu phổ châu sa

« Tam đồ bát nạn câu ly khổ »

Đã biết đường đi về đến nhà

 

Người con Đức Phật của muôn phương

Thắp sáng đèn tâm mọi nẻo đường

Tan hết sầu bithống khổ

Chỉ còn hòa ái với yêu thương

 

Người con Đức Phật khắp năm châu

Bốn biển trần lao bắc nhịp cầu

Mở cửa thông thường liền giới tuyến

Từ bi thánh đức khởi đi đầu

 

Người con Đức Phật mọi nhà nhà

Tất cả là con chung một cha

Dù khác biên cươngchủng tộc

Nhưng cùng một giống Bồ Đề Gia

 

Bồ Đề kết tụ nở Liên Hoa

Bản giác thường chơn ngự bảo tòa

Mở mắt từ bi nhìn đại hải

Cừu thù oan trái tợ sương pha

 

Lo gì thế giới không hòa bình

Nhân loại biết tu ngộ tánh linh

Cởi trói trùng vây gieo vạn kỷ

Tự nhiên nhân thế sẽ hòa minh

 

Thông Điệp nhiệm mầu Phật Đản Sanh

Thanh thiên mây trắng lộng trời xanh

Ngã nhân bỉ thử mờ bào ảnh

Mê ngủ thiên thu bỗng giật mình

 

Thông Điệp nhiệm mầu Đức Thế Tôn

Xưa nay Bản giác vốn thường chơn

Pháp thân vi diệu dung không sắc

Vũ trụ càn khôn bỗng tỉnh hồn

 

Thông Điệp nhiệm mầu Đức Thích Ca

Chúng sanh lạc lối bỏ quên nhà

Nay về đã đến mừng khôn xiết

Sụp lạy cúi đầu Đạo Phật gia

 

Nay, ban Thông Điệp Đức Từ Bi

Thế thế nhân sinh biết lỗi nghì

Sám hối tội tiêu tâm tịch tịnh

Cư trần lạc đạo lẽ huyền vi

 

Nay, ban Thông Điệp Đức Như Lai

Muôn hướng ngàn phương kết bảo đài

Bốn biển năm châu quy ngưỡng phục

Ta Bà đâu nữa hỏi Thiên Thai

 

Nay, ban Thông Điệp Đức Từ Nghiêm

Phân bổ mang đi khắp mọi miền

Sống với Tình ThươngHiểu Biết

Nhân sinh thế thái sẽ bình yên

 

Thông Điệp đã ban từ Pháp Vương

Chúng sanh vạn loại tỏ tinh tường

Muôn đời bảo trọng truyền lưu mãi

Đây, chính là lời của Thế Tôn.

 

Tháng Tư năm Canh Dần 2010

TNT Mặc Giang

 

Vô Ưu kết nụ Liên Đài

 

Nhớ xưa Đức Phật Đản Sanh

Vô Ưu bừng nở trên cành ban mai

Ma Gia mẫu hậu đưa tay

Từ trong bụng mẹ, leo đài bước ra

Bước đi bảy bước kết hoa

Sen thơm bát ngát chan hòa trần gian

Trời người rạng rỡ hân hoan

Thiều quang trổi nhạc vang vang đất trời

Chư Thiên hớn hở gọi mời

Hướng về La Vệ muôn lời tán dương

Lâm Tỳ Ni hiện phi thường

Báo cho nhân thế Pháp Vương ra đời

Kìa trông Thái tử ngô khôi

Thông minh tuấn tú tuyệt vời tinh anh

Phạn Vương quả thật Vua Lành

Ma Gia quả thật Mẹ Hiền xưa nay

Vô Ưu muôn kiếp chờ ngày

Khi Phật giáng thế mới bày hiện ra

Hoằng khai chuyển pháp Thích Ca

Chúng sanh độ tận, Ta Bà trầm luân

Hơn Ba Trăm Hội thuyết kinh

Ba rừng Giáo lý nguyên trinh đạo mầu

Dù cho bốn biển năm châu

Ngăn sông cách núi bắc cầu lại qua

Dù cho phiền não trần sa

Dắt dìu tất cả vào nhà Như Lai

Tám mươi năm, in dấu hài

Đạo vàng khắc ấn phương đài thiên thư

Tám mươi năm, kết ngàn thu

Sa La song thọ, Vô Dư Niết Bàn

Chúng con nguyện Đức Từ Quang

Ban ân tế độ trên đàng con đi

Chúng con nguyện Đức Từ Bi

Gia hộ đạo lý huyền vi trường tồn

Chúng con nguyện Đấng Pháp Vương

Đẩy thuyền Bát Nhã thanh lương cứu đời

Không còn đau khổ chơi vơi

Không còn vọng tiếng nửa lời thở than

Ta Bà đã có Đạo Vàng

Tây Phương đã có Lạc Bang trông chờ

Đâu còn đêm tối mịt mờ

Đâu còn sinh tử hữu vô điệp trùng

Vẳng nghe Pháp Cổ Hồng Chung

Giộng lên một tiếng vô cùng chưa tan

Vẳng nghe kinh kệ nhịp nhàng

Chuông mõ kết thúc, âm vang hằng còn

Một đời Từ Phụ ấn son

Vô chung vô thỉ vết mòn chưa pha

Một đời Từ Phụ Thích Ca

Mười phương ba cõi vào nhà Như Lai

Vô Ưu một cánh hoa cài

Gắn trên tuyệt đỉnh phương đài diệu liên

Vô Ưu một cánh hoa thiền

Hằng hà sa số trược phiền tiêu tan

Nguyện cầu pháp nhũ từ ân

Thường Chơn diệu hữu Pháp Thân tuyệt kỳ

Nguyện cầu ĐạoTừ Bi

Ba ngàn thế giới huyền vi Đạo Vàng

Đến vô lượng kiếp chưa tan

Vô chung vô thỉ gởi ngàn thiên thu

Trần gian có nghĩa gì ư

Niết bàn tịch tịnh hữu dư chi nào

Hư vô bào ảnh chiêm bao

Niêm hoa vi tiếu cây đào trổ bông.

 

Tháng Tư năm Canh Dần 2010

TNT Mặc Giang

 

Phật Đản bất diệt

 

Phật Đản thiêng liêng ý nhiệm mầu

Muôn ngàn ức kiếp dễ hay đâu

Như Lai khai thị nhập tri kiến

Nhất nhất chúng sanh xin cúi đầu

 

Phật Đản thiêng liêng ý diệu huyền

Chúng sanh trầm khổ lụy vô biên

Đến nay nghe thấy xin trì tụng

Nguyện một lòng đi vô hậu tiền

 

Phật Đản thiêng liêng khắp nẻo đường

Đạo Vàng gieo rắc vạn tình thương

Kệ kinh chuông mõ thềm tôn giáo

Ngát tỏa hương lành Đấng Pháp Vương

 

Phật Đản thiêng liêng khắp mọi người

Nụ hoa hàm tiếu nở xinh tươi

Thiện ngôn, ái ngữ, tâm thanh tịnh

Vào chốn khổ đau gắn nụ cười

 

Phật Đản ngày vui khắp cửa thiền

Nhịp cầu thánh thiện kết nhân duyên

Tiến tu đạo nghiệp hoa đơm trái

Nương Bóng Phật đài sống vĩnh miên

 

Phật Đản ngày vui khắp mọi nhà

Con chung tất cả một Người Cha

Người Cha bốn loại trong ba cõi

Từ Phụ thâm ân Đức Phật Đà

 

Phật Đản thiêng liêng vô hậu tiền

Cứu người khó độ mới nhân duyên

Còn người dễ độ cần chi cứu

Chỉ nói một câu nhận biết liền

 

Màu cờ Phật Giáo đã tung bay

Muôn hướng ngàn phương thỏa nguyện này

Vạn hạnh leo đồi trao thế kỷ

Từ Mùa Phật Đản của năm nay

 

Phật Đản thiêng liêng là thế ấy

Người trong nhân thế biết hay chưa

Phổ độ quần sanh trong muôn cõi

Vận xoay chánh pháp chuyển Ba Thừa.

 

Tinh thần Phật Đản bất diệt

Tháng Tư năm Canh Dần 2010

TNT Mặc Giang

 

Đây Mùa Phật Đản

 

Đây Mùa Phật Đản lại đi qua

Đốt nén tâm hương, nguyện thiết tha

Chư Phật mười phương, xin chứng giám

Ban ân thí đức phổ châu sa

 

Đây Mùa Phật Đản lại băng ngang

Triệu triệu người con Phật tiến lên

Thông Điệp Từ Bi lan bốn biển

Đạo mầu trang trải khắp nhân gian

 

Đây Mùa Phật Đản lại đang về

Quẳng gánh tang thương, dứt não nề

Mạnh bước phiêu du thuyền bát nhã

Núi đèo đâu nữa, hỏi sơn khê

 

Vô Ưu một đóa nở lên rồi

Sinh tử luân hồi dứt hết thôi

Ngộ nhập Như Lai tri kiến Phật

Chính là Phật Đản của muôn đời

 

Vô Ưu một đóa gắn trên môi

Hàm tiếu là đâu hỏi nụ cười

Tứ Chúng lục hòa dung tất cả

Ai người chưa hội chỉ đi coi

 

Ta hát bài ca Phật Đản Sanh

Pháp Vương Điều Ngự Đấng Cha Lành

Tam đồ bát nạn, Ân Từ Phụ

Biển khổ trầm luân vắng lạnh tanh

 

Bài ca, mừng Đức Phật ra đời

Cao vút trời xanh vượt núi đồi

Băng khắp năm châu cùng bốn biển

Du thuyền Bát Nhã lướt trùng khơi

 

Bài ca, mừng Đức Phật Như Lai

Thị hiện Đản Sanh chính bản hoài

Ba cõi mười phương Tam Thế Phật

Nhân duyên đại sự kết Liên Đài

 

Ta Bà thành Cực Lạc Tây Phương

Chánh đạo mang đi khắp nẻo đường

Tan biến sầu đau muôn vạn kiếp

Từ Mùa Phật Đản chuyển thanh lương

 

Đây Mùa Phật Đản của năm nay

Khắp cả nhân gian xin chắp tay

Nguyện Đức Từ Bi hằng cứu độ

Không còn quá khứ với tương lai.

 

Tháng Tư âm lịch Năm Canh Dần 2010

TNT Mặc Giang

 

Cuộc đời Đức Phật

 

Đức Phật Thích Ca

Từ Đâu Suất giáng trần

Nước Ca Tỳ La Vệ

Vào Rằm Tháng Tư

Hoa Vô Ưu bừng nở

Tại vườn Lâm Tỳ Ni

Trái đất sáu lần rung động

Nhạc trời trỗi khúc hoan ca

Thần dân vui khắp mọi nhà

Chúc mừng Thái tử Tất Đạt Đa

Tịnh Phạn vua cha

Rời hoàng cung đi đón

Hoàng hậu Ma Gia

Sinh ra Ngài bảy ngày thì đã quy thiên

Kiều Đàm Di mẫu, thay thế mẹ hiền

Nuôi Thái tử cho đến ngày khôn lớn

Tất Đạt Đa thông minh xuất chúng

Thiên tư cốt cách siêu phàm

Sở học không thể nghĩ bàn

Bao nhiêu thái sư cũng đều bái phục

Xuyên suốt cổ kim, không còn gì dạy nữa

Lớn lên, lời A Tư Đà, Vua Cha chợt nhớ

Mượn tay nguyệt lão kết tóc se tơ

Công chúa Gia Du kiều diễm như mơ

Để cột chân trong lâu đài nhân thế

La Hầu La, giọng bí bô con trẻ

Mở mắt chào đời, tập nói tiếng Mẹ Cha

Ngài muốn nhìn nhân tình thế thái gần xa

Nên dạo chơi ngoài bốn cửa thành : Đông Tây Nam Bắc

Thấy cảnh sanh già bịnh chết

Ngài liền quyết chí xuất gia

Vào nửa khuya Mồng Tám Tháng Hai

Sa Nặc ơi, đưa ta vượt khỏi hoàng thành

Xa lìa cung vàng điện ngọc

Xa lìa vợ đẹp con ngoan

chúng sanh, ta ra đi quyết tìm ngôi báu

Tới dòng A Nô Ma

Ngài tự tay xuống tóc

Sa Nặc ơi, thôi, ngươi hãy lui về

Trở về thưa với phụ thân

Và nhắn lời của ta từ biệt

Còn riêng ta

Đến khi nào, tìm ra đạo thì mới trở về

Bằng ngược lại, thì xem như ta đã mất

Từ đó, giữa trùng trùng Lạp Sơn Hy Mã

Đêm ngày gội tuyết nếm sương

Sáu năm khổ hạnh khôn lường

Vẫn chưa tìm ra Ánh Đạo

Bao nhiêu đạo sĩ, quyền cơ tuyệt xảo

Bao nhiêu pháp thuật, huyền vi tuyệt trần

Nhưng còn chỗ kẹt, không phải toàn chân

Ngài lại một mình, đi tìm chân lý

Bên cạnh dòng sông, Ni Liên Thuyền ý vị

Đan cỏ làm tòa, rồi khẳng quyết một câu

Chính nơi đây

Nếu không thành đạo

Thì ta quyết không rời chỗ nầy

Dù cho bụi đá trơ cây

Dù cho xương tan thịt nát

Thất thất tham thiền nghiêm mật

Cuối cùng chứng đắc đạo ca

Vô Thượng Chánh Đẳng Phật Đà

Bồ Đề Đạo Tràng, sen báu nở hoa

Vào ngày trăng tròn, tháng mười hai âm lịch

Bốn mươi lăm năm trường vân du hóa độ

Hơn ba trăm hội chuyển pháp thuyết kinh

Hàng hàng lớp lớp đệ tử đảnh lễ nghiêng mình

Sáu nẻo ba đường rợp bóng Đạo Vàng siêu tuyệt

Thuận thế vô thường

Có sinh phải có diệt

Có diệt phải có sinh

Nhưng đạo lý chơn thường

Băng ngang dòng sinh diệt

Tại rừng Sa La

Đấng Cha Lành đã tám mươi năm tuổi già

Bảy chúng đệ tử cùng quây quần câu hội

Ngài bảo các con có còn gì muốn hỏi

Những gì ta dạy xưa nay

Đại chúng im lặng tỏ bày

Nếu chúng con đã thông suốt

Thì ta có mấy lời Di Giáo

Giới luật làm Thầy, đó là bậc nhất

Giáo pháp Ba Thừa, đó là vô song

Khai thông vô thỉ vô chung

Mở đường vô sinh vô tử

Các con chớ có quên mình, gìn giữ

Đó là lời cuối cùng của Đức Như Lai

Tu chỉ một đường, không một không hai

Phật tánh muôn đời, không thêm không bớt

Mỗi mỗi chúng con, hãy chuyên tâm tu tập

Cuộc đời, không có gì bằng đạo lý từ bi

Hãy tự mình thắp đuốc lên mà đi

Ta từ giã các con, nơi Sa La Song Thọ

Rừng núi hoang vu, im bặt tiếng gió

Ngân hà nín thở, rơi rụng trăng sao

Rằm Tháng Hai âm lịch, trăng thắm lệ đào

Đức Từ Phụ Bổn Sư an nhiên Niết Bàn nhập diệt

Đại chúng cất lên Thích Ca Mâu Ni tha thiết

Núi rừng hòa vọng âm vang

Lan xa thế giới ba ngàn

Vượt qua mười phương tam thế

Vũ trụ càn khôn nhỏ lệ

Hướng về thế giới Ta Bà

Hộ trì đạo lý Thích Ca

Ngưỡng nguyện phổ chiếu Phật Đà

Hằng hà pháp giới châu sa

Nhất nhất chấp tay đồng Niệm Phật:

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

…………………………………………

…………………………………………

…………………………………………

 

Rằm Tháng Tư – năm Canh Dần 2010

TNT Mặc Giang

 

Kính lạy Đức Phật Thích Ca

 

Kính lạy Đức Phật Thích Ca

Chúng sanh trong cõi Ta Bà

Vẫn còn buông lung dong ruổi

Nên nhiều thống khổ xót xa

 

Kính lạy Đức Phật Bổn Sư

Chúng sanh mê muội dễ hư

Gần mực thì đen nhào tới

Gần đèn thì lại hổ ngươi

 

Kính lạy Đức Phật Từ Tôn

Hào quang phổ chiếu trường tồn

Sáng soi muôn ngàn tăm tối

Đạo mầu huyền nhiệm sắt son

 

Chúng con nguyện Đấng Cha Lành

Cuộc đời sinh tử trôi nhanh

Gia hộ chúng con tinh tấn

Vượt qua biển khổ loanh quanh

 

Chúng con nguyện Đức Từ Bi

Cuộc đời ngu muội mê si

Gia hộ chúng con vững bước

Lên đường Tứ Thánh mà đi

 

Kính lạy Đức Phật Thích Ca

Trần gian đâu phải là nhà

Dắt con vượt qua nhà lửa

Về vui dưới bóng Phật Đà

 

Kính lạy Đức Phật Thế Tôn

Từ bi cứu độ chúng con

Chuông ngân ngàn năm tỉnh thức

Chơn kinh chớm nở tâm hồn

 

Chúng con cảm Đức quang minh

Cho con nương tựa bóng hình

Trên thời đền Bốn Ơn Nặng

Dưới thời cứu khổ hàm linh

 

Nam Mô Đức Phật Từ Bi

Đạo mầu diệu lý huyền vi

Sáng soi ngàn phương muôn hướng

Đưa đường dẫn lối con đi.

 

Rằm Tháng Tư - năm Canh Dần 2010

TNT Mặc Giang

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 3639)
Từ tâm giúp đỡ cứu thương đời, Tĩnh lặng lòng an rạng mắt môi. Niệm Phật tham thiền nên gắng tấn, Sát Sanh hại vật hãy xa rời.
(Xem: 3916)
Vùng kia có một ông tăng Giỏi nghề họa sỹ nên thường vẽ thuê Tiền công tính đắt khỏi chê Khách hàng trả trước, khó bề thiếu ông
(Xem: 3466)
Bát quan trai giới xuất gia, Một ngày trọn đủ ngọc ngà sánh chi, Gieo duyên tu Pháp từ bi, Tám điều giới cấm tường tri rõ ràng.
(Xem: 4795)
Tu hành biếng nhác mãi thôi Cho nên vẫn bị luân hồi tử sanh, Rồi than Phật chẳng độ mình Trách luôn Phật Pháp chẳng linh, chẳng mầu!
(Xem: 6219)
Rời xa lậu nghiệp chớ làng nhàng, (*) Tham ái thêm nhiều khổ lụy mang. Việc đến luôn chăm tâm chẳng buộc, Chuyện qua mãi khuất dạ không ràng.
(Xem: 3710)
Trùng dương biển thắm gió ngàn khơi, Ánh giác rạng soi ngập đất trời. Trực nhận chơn tâm xa bể đắm, Hằng nghe diệu pháp cạn châu rơi.
(Xem: 6151)
Cảm Đức Từ Bi phước lớn Một lòng hướng Phật chuyên tu Xoá tan cuộc đời tăm tối Mở tung cánh cửa ngục tù.
(Xem: 4904)
Ngày xưa có một ông sư Ngồi thiền tinh tấn, rất ư chuyên cần Nhiều năm tu tập qua dần Một ngày trong lúc chú tâm ngồi thiền...
(Xem: 3017)
Hiểu rõ luôn vui cùng chốn ấy… Thôi thì hổng giận cả trần đây… Như làn gió mỏng, duyên đà trẩy… Cầu nguyện đường về thẳng hướng Tây…
(Xem: 3164)
Ôi ! Người Mẹ của tôi Bốn ngàn năm nổi trôi Sụt sôi lòng căm hờn Thù ngoài cùng giặc trong
(Xem: 5008)
Bóng cha xưa dưới bầu trời nắng sớm Như thiên thần đang dạo giữa cõi tiên Và quê hương rất đẹp cảnh thiên nhiên Có những cánh đồng thơm mùa lúa trổ
(Xem: 5067)
Ở trong tịnh xá Kỳ Hoàn Nơi thành Xá Vệ hương ngàn thênh thang Cỏ cây rực rỡ ánh vàng Phật ngồi thuyết pháp cho hàng chư Thiên.
(Xem: 5505)
Bát cơm chén nước mẹ trao Nuôi con khôn lớn công lao dưỡng từ Cuộc đời mẹ chẳng gì dư Bao năm khổ cực không từ gian nan .
(Xem: 3730)
Bao mùa lá rụng vẫn buồn thê, Giọt nắng lung linh gợi nhớ về. Bỏ hết xuân thời Mẹ nỡ kể, Theo cùng tuổi hạc Người còn lê.
(Xem: 3532)
Mấy thu con chưa gặp mẹ, Lòng nghe buồn mênh mông, Ở đây cuộc đời sôi động, Sầu dâng nghiêng ngã trong lòng
(Xem: 3910)
Nhớ về cha, một buổi chiều, Bôn ba thân hạc dắt dìu các con, Kỷ niệm xưa nhớ mỏi mòn, Hoa rơi nước chảy đưa con về nguồn
(Xem: 5229)
Tình yêu của Mẹ tuyệt vời Như hòn đảo giữa biển đời mênh mông Biển bao la, rộng muôn trùng.
(Xem: 4412)
Sống chỉ là tạm gởi Chết mới thật trở về Ta về nơi cửa Phật Bỏ lại đời nhiêu khê .
(Xem: 4978)
Nếu con có thể dâng lên Biếu cho Mẹ quý Mẹ hiền kim cương Đền bù mỗi giọt lệ vương Mẹ thường than khóc vì thương con mình.
(Xem: 5178)
Khỉ kia nhiều vợ, lắm con Thuở xưa tụ họp ở luôn vùng này Thật là đông đúc vui vầy Khỉ cha cai trị cả bầy từ lâu
(Xem: 4477)
Mẹ Quan Âm muôn đời cứu khổ Biết ơn Ngài ta lắng lòng nghe Dù cho gió cuốn mây che Niệm Ngài nhớ mãi thuyền ghe đến bờ .
(Xem: 4816)
Thân tướng đẹp cuộc đời Thầy lại ngắn Nét tươi cười rộng đẹp cả con tim Thế gian này đâu phải dễ kiếm tìm Bậc Thiền Đức sống tu hành tịnh vắng .
(Xem: 5174)
Tâm ta đẹp do tu mà có Trải rộng lòng đừng khó làm chi Tự mình cất bước mà đi Thoát vòng mê chấp sầu bi chẳng còn .
(Xem: 4271)
Xưa rời cung điện ra đi Giờ đây thành đạo trở về thăm cha Hai mươi năm thoáng trôi qua Quê hương Đức Phật Thích Ca đón người
(Xem: 7007)
Tu tâm hiển hiện, ánh vàng sen, Chướng nghiệp lìa xa, lặng đảo điên. Mù khử, hận tiêu, tâm định tĩnh, Đục trừ, sân hết, ý an yên.
(Xem: 9614)
Nàng thu vừa gõ cửa Chân rón rén qua thềm Đêm qua hồn hoa cúc Cựa mình tạ từ sen.
(Xem: 4561)
Tiền thân Đức Phật một thời Từng là chú khỉ sống nơi khu rừng Thân hình to lớn hào hùng Xiết bao mạnh mẽ, vô cùng thông minh,
(Xem: 3332)
Bảy mươi năm, những thăng trầm dâu bể, Thầy vẫn đi, mang đuốc tuệ sảng soi, Giáo Pháp truyền trao, mệt mỏi chẳng nàn, Để gần gũi chúng con hàng Phật Tử.
(Xem: 4579)
Mùa An Cư Tăng Ni hội tụ Hướng tâm về giới hạnh trang nghiêm Chuyển đưa giáo pháp con thuyền Y vàng thanh tịnh kết duyên thiện lành .
(Xem: 6868)
Tình cha cao vời vợi, Như núi Thái non bồng. Như trời cao thăm thẳm, Giữa vũ trụ mênh mông.
(Xem: 5758)
Ta là ai mà xem thường quả báo Ngày qua ngày tạo nghiệp bất thiện thôi Rồi vướng trong vòng cuốn của luân hồi Khổ càng khổ ôi muôn ngàn đau khổ .
(Xem: 5051)
Tôi muốn sống ở tuổi đời còn lại Nương con thuyền Bát Nhã vượt bờ mê Bao bão to sóng gió cũng chẳng hề Lòng kham nhẫn không bao giờ lùi bước .
(Xem: 4289)
Thiền sư hướng dẫn học thiền Bao nhiêu đệ tử khắp miền về đây Một anh chàng trong nhóm này Đêm thường lén dậy chuồn ngay ra ngoài
(Xem: 4684)
Thời gian lẳng lặng thoi đưa Thoắt qua thoắt lại bốn mươi năm vừa Nhớ lại ngày ấy năm xưa Một chín bảy bảy đẩy đưa xứ người
(Xem: 9022)
Lâu rồi chẳng thấy Tịnh Viên đâu. Có phải tơ duyên chuyển niệm đầu ? Nhớ thuở sum vầy nơi cửa trước, Hoài khi vắng vẻ chốn vườn sau.
(Xem: 4513)
Xin các Ngài hãy cùng nhau cứu xét Mở rộng lòng ngàn con trẻ đáng thương Đem tình yêu thắp sáng một con đường Cho các cháu cả niềm vui đoàn tụ .
(Xem: 4347)
Một lời nói thiếu lòng từ ái Đêm về nằm ngủ chẳng thấy yên Khi lòng thất niệm đảo điên Biết bao đau khổ não phiền khởi lên .
(Xem: 4615)
Bố thường ít nói: “Yêu con!” Mặc dù tình cảm sẵn luôn tràn đầy Tuy nhiên đôi chữ nhỏ này Rất là khó nói để thay tiếng lòng.
(Xem: 4002)
Cha chúng tôi rất nhọc nhằn Tay luôn làm lụng, tâm hằng lo toan Tạo cho cuộc sống chu toàn Chúng tôi được hưởng bình an vô cùng.
(Xem: 4570)
Bà kia bồng đứa con thơ Dừng chân hóng mát bên bờ hồ sen Thấy tay con trẻ lấm lem Mẹ bèn múc nước hồ đem rửa liền
(Xem: 4928)
Tôi có một dòng máu Theo suối từ triền non Luân lưu dòng Lạc Việt Xuôi chảy hòa biển Đông Tôi có một mầu da Đượm vàng đất phù sa Giải giang sơn chữ S Ơn dựng nước Ông Cha
(Xem: 9338)
Cuộc đời ai cũng như ai Ai ăn thì nấy được đầy bụng no Đừng vay thì chẳng phải lo Tháng ngày thư thái đắng đo chẳng còn .
(Xem: 4968)
Ra đi lòng vẫn muốn về Thăm ngôi chùa cũ tràn trề nắng mưa Hàng cây bụi chuối đong đưa Mẹ già ngồi ngắm ruộng dưa chín mùa .
(Xem: 4081)
Đệ tử Phật vẫn một lòng thẳng tiến Luôn bảo tồn hình tượng Phật trang nghiêm Cuộc đời Ngài bi trí đủ uy nghiêm Xin nhớ rõ đừng mang tâm phỉ báng .
(Xem: 5415)
Sơ sanh bảy đóa sen nâng Phật từ Đâu Suất giáng trần độ sinh Mười phương trời đất chuyển mình Cùng hoà âm nhạc đón trình Như Lai
(Xem: 5514)
Trang sách quý nghĩa tình thêm cao quý Từ tấm lòng dâng hiến đạo huyền sâu Tuổi đã cao mà tâm trí vẫn tiếp thâu Nguồn Phật Pháp nhiệm mầu qua tu tập .
(Xem: 5571)
Dương trần đã xuống chịu nhiều đau, Mãi lộn theo vòng chẳng biết đâu? Hiểu rõ vong tồn như bụi khói, Nom tìm được mất chỉ tằm dâu.
(Xem: 4676)
Ngày xưa có một bầy nai Cùng nhau vui sống giữa nơi non ngàn Nai già khả kính, khôn ngoan Lại thêm khéo léo, giỏi giang, làm thầy
(Xem: 10202)
Bàn tay diệu pháp Phật trao Là dòng trí tuệ khổ đau chẳng còn Thong dong trời biển nước non Như tình mây nước trăng tròn sáng trong .
(Xem: 6549)
Quê hương mưa nắng dậm trường Gánh gồng mẹ Việt trên đường nuôi con Bây chừ con đã lớn khôn Bỏ quên bà Mẹ lưng còm vai cong .
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant