Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 145

06 Tháng Ba 201300:00(Xem: 9465)
Tuyển tập 145


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG


Tuyển tập 10 bài - thơ Mặc Giang - Số 145

(Từ bài số 1441 đến số 1450)

thnhattan@yahoo.com.au

 

01. Hoa Tạng huyền môn

02. Ba tháng An Cư

03. Cũng vì độ sanh

04. An Cư Kiết Hạ

05. An trụ Nhà Xưa

06. Bồ Đề độc chiếu

07. Tiếng nói Vô Ngôn

08. Cư trần lạc đạo

09. Tay trắng trắng tay!

10. Nhớ thời Đức Phật

 

Hoa Tạng huyền môn

 

An Cư Kiết Hạ mở rồi

Tăng Ni Phật tử thời thời bảo ban

Nương theo rợp sắc y vàng

Hàng hàng lớp lớp áo lam nối dài

Bước đi từng bước khoan thai

Thong dong tự tại lên đài diệu liên

Từng bước chân, nở đóa sen

Từng bước đi, vi tiếu lên, mỉm cười

Ca Diếp xưa cũng thế thôi

Sen Vàng diệu pháp thời thời điểm hoa

Trung Tôn Phật ngự bảo tòa

Đạo mầu huyền nhiệm chói lòa trần gian

Băng đi thế giới ba ngàn

Chúng sanh độ tận phước hàm sinh linh

Tam đồ mở cửa chuyển mình

Ba Thừa chuyên chở đạo tình thâm sâu

An Cư Kiết Hạ nguyện cầu

Phật ân vi diệu phổ châu Ta Bà

Chúng sanh mong nhớ quê nhà

Đưa đường dẫn lối gần xa trở về

Trở về dưới cội Bồ Đề

Nhiễm ô triền phược não nề tiêu tan

Về đây, sống với Đạo Vàng

Đẳng đeo quán trọ trần gian khổ đời

Về đây, đạo lý tuyệt vời

Bến mê chi nữa hỡi người thế nhân

Bọt bèo giả ảnh phù vân

Tứ sanh lục đạo trầm luân lâu rồi

Kể từ vô thỉ lên ngôi

Chúng sanh lưu lạc nổi trôi vô bờ

Mau mau thức tỉnh bến mê

Trở về Bờ Giác Bồ Đề diệu minh

Tay cầm cam lộ tịnh bình

Tay cầm nhành liễu chúng sinh độ đời

Ra đi khắp chốn khắp nơi

Làm người con Phật tuyệt vời trần gian

Đâu đâu cũng Ánh Đạo Vàng

Thõng tay vào chợ nhẹ nhàng bước đi

Đâu đâu cũng Đạo Từ Bi

Nhân gian an hưởng vô nghì độ sanh

Ngưỡng tôn Từ Phụ Cha Lành

Chắp tay đảnh lễ chân thành chuyên tâm

Ngưỡng tôn Phật nhủ từ ân

Tam Bảo thường trụ pháp âm trường tồn

Sen vàng diệu hữu thường chơn

Huyền Môn Hoa Tạng dấu son vô cùng.

 

Tháng 6 – 2010

TNT Mặc Giang

 

Ba Tháng An Cư

 

Kể từ Phật Đản đến Vu Lan

Ba tháng mùa mưa của mỗi năm

Thời tiết thất thường nơi Ấn Độ

Phật bèn chế pháp Chúng cư an

 

Kiết Hạ một thời Phật đã tuyên

Tăng Ni thất chúng đều đoàn viên

Bốn phương tám hướng đều câu hội

Đồng trụ An Cư dưới cửa thiền

 

Tăng Ni hòa hợp sống an lành

Khắc khắc thời thời hòa kệ kinh

Chuông mõ trầm hùng vang pháp cổ

Thiền môn tỏa thánh đức nghiêm minh

 

Phật Tử tại gia hưởng phước nhờ

Phát tâm tùng Hạ kết duyên

Chân thành học đạo nhuần mưa pháp

Tự độ độ tha mau đến bờ

 

Bỉ ngạn là đâu Bát Nhã thuyền

Bờ nay sinh tử khổ triền miên

Bờ kia giải thoát vô sinh tử

Cửa Phật đợi chờ khách hữu duyên

 

Hữu duyên hữu sự hữu sinh thời

Vô phước vô duyên chìm nổi thôi

Biển khổ không đường chen lấn mãi

Thênh thang cửa Phật ít ai mời

 

Chúng sanh vô lượng, Pháp vô biên

Cửa Phật từ bi mở mọi miền

Hóa độ tùy duyên nhưng bất biến

Bánh xe diệu pháp chuyển tùy duyên

 

Ta Bà quán trọ khách trần gian

Lần lữa chi đau, kìa Đạo Vàng

Của Đấng Cha Lành chung bốn loại

Mau mau tìm đến sống bình an

 

An Cư Kiết Hạ mở hàng năm

Phật Đạo, trên, cầu thề nguyện hoằng

Dưới, cứu Tam Đồ ly khổ hải

Đêm thanh vời vợi ánh trăng rằm

 

Phật diện chơn thân bóng Phật đài

An Cư Kiết Hạ pháp môn khai

Sen Vàng thơm tỏa trên Bờ Giác

Thế thế truyền thừa chẳng đổi thay.

 

Tháng 6 – 2010

TNT Mặc Giang

 

Cũng vì độ sanh

 

Xe Tam Thừa lồng lộng

Đường Tứ Thánh thênh thang

Mang ánh đạo huy hoàng

Muôn phương đi hóa độ

 

chúng sanh đau khổ

Vì biển đục trầm mê

Nhà xưa quên lối về

Luân hồi trong sa đọa

 

tử sinh nghiệt ngã

nghiệp báo luân hồi

Uế trược luôn đón mời

Nổi chìm ba đường dữ

 

Ta Bà muôn cuộc lữ

Quán trọ khách trần gian

Nên cứ mãi đi hoang

Chưa biết dừng chân lại

 

Phật bản hoài bản nguyện

Thị hiện pháp môn khai

Bốn lăm năm miệt mài

Lưu ba rừng giáo lý

 

Kinh Luật Luận tuyệt mỹ

Phật Pháp Tăng tuyệt luân

Mạng mạch đạo chơn thuờng

Mãi truyền lưu bất diệt

 

Chúng con nguyền tha thiết

Nguyện sống đời dấn thân

Nơi nào chúng sanh cần

Nơi đó chúng con đến

 

Không phân chia quốc độ

Không chủng tộc màu da

Giáo lý của Phật Đà

Dung Tam Thừa Nhị Đế

 

Không lậu thô vi tế

Không ranh giới nghèo giàu

Từ sắt thép chì thau

Luyện minh châu bửu bối

 

Thoát qua ba đường dữ

Vượt sáu nẻo khổ đau

Chỉ có Đạo nhiệm mầu

Quay đầu là bỉ ngạn

 

Như hoa sen thơm ngát

Vươn lên từ bùn lầy

Không ô nhiễm mảy may

Chính là Đạo giải thoát

 

Chờ gì, không dứt khoát

Đợi gì, cứ dây dưa

Hãy lên xe Ba Thừa

Về nhà xưa an trụ

 

Đừng lang thang du thủ

Đừng phiêu ký dế mèn

Dùng đuốc tuệ soi đèn

Phá tan màn tăm tối

 

Hỡi chúng sanh ba cõi

Hỡi vạn loại sáu đường

Đây, Ánh Đạo Pháp Vương

Tam Thừa dung Nhị Đế

 

Một tiếng chuông pháp cổ

Trên, thấu triệt thiên đường

Dưới, địa phủ thông thương

Còn gì nữa vương vương

 

Trầm mê biển khổ khôn lường

Tam đồ bát nạn nhiểu nhương phân kỳ

Ngưỡng tôn Đức Phật từ bi

Pháp thân thường trụ cũng vì độ sanh.

 

Tháng 10 – 2010

TNT Mặc Giang

 

An Cư Kiết Hạ

 

An Cư Kiết Hạ mỗi hàng năm

Pháp Phật chế ra nhất nhất hoằng

Bất luận Nam Truyền hay Bắc Hệ

Giới trường tổ chức thật trang nghiêm

 

Phật sự từng nơi dù thiểu đa

Một khi Trường Hạ được ban ra

Tăng Ni lớn nhỏ đồng câu hội

Sách tấn tựa nương Bóng Phật Đà

 

Chẳng khác như thời Phật tại thế

Chia nhau hành đạo khắp muôn phương

An Cư ba tháng trong Mùa Hạ

Tất cả đồng câu tại Giới Trường

 

Dưới bóng từ nghiêm rợp Đạo Vàng

Một màu hoại sắc hợp hòa mang

Thân tâm thúc liễm cho nghiêm túc

Giới đức trau dồi tự chỉnh trang

 

“Nguyện ngày an lành đêm an lành

Đêm ngày sáu thời thường an lành

Tất cả các thời đều an lành

Xin Đức Từ Bi thường gia hộ”

 

Gia hộ chúng con nuơng Phật ân

Trau dồi nội lực cho chuyên cần

Mang đi trang trải đường du hóa

Bát Chánh tôn thờ nguyện dấn thân

 

Tùy duyên bất biến nguyện viên thành

Bất biến tùy duyên hạnh kỷ canh

Đời Khổ, nguyện lên đường cứu khổ

Đạo Vàng chuyên chở khắp quần sanh

 

Ba tháng An Cư thật nhiệm mầu

Ba rừng giáo lý thấm thâm sâu

Tương chao dưa muối nâu sồng nhuận

Chuông mõ thanh tao, kệ gối đầu

 

Vàng thật phải cần luyện lửa nung

Con đường Tứ Thánh lại cao hơn

Trần gian không lấy gì so sánh

Siêu tuyệt trinh nguyên Ánh Đạo Vàng

 

Cảm cơ tâm niệm Mùa An Cư

Đạo pháp truyền lưu đâu dễ ư

Muốn được trường tồn hằng tấn phát

Vô, vốn thường chơn mới hữu dư

 

Ba tháng An Cư tại Giới trường

Đoan nghiêm diện mạo, tướng đường đường

Oai nghi tế hạnh châu viên thể

Mới xứng làm con của Pháp Vương

 

Tăng Ni, trưởng tử Đức Như Lai

Gương sáng điểm tô bóng Phật đài

Chiếu diệu hào quang soi pháp giới

Tam thừa nhị đế pháp môn khai.

 

Tháng 6 – 2010

TNT Mặc Giang

 

An Trụ Nhà Xưa

 

Phước như núi phong sương còn xây xát

Đức như biển sương gió còn lở bồi

Bãi phù sinh làm nhịp đập đưa thoi

Không tích tụ sẽ ngày dần cạn kiệt

 

Trời còn đọa khi tiêu ma phước đức

Tiên còn đày khi lầm lỗi đeo mang

Phàm con người trong lao khổ trần gian

Há không biết, sao gây nhiều nông nỗi

 

Bồ Tát sợ nhân, chúng sanh sợ quả

Hèn chi luôn vay trả những trầm mê

Căn nhà xưa thoái thác chẳng muốn về

Đường khổ ải chúi đầu lao đi mãi

 

Gần nhắm mắt mới giật mình hớt hãi

Lúc suy tàn mới thức tỉnh nguồn cơn

Quá muộn màng như ngựa đứt dây cương

Sa bốn vó trong ba đường sáu nẻo

 

Lời Phật dạy lại khinh lờn giải đãi

Nghiệp trầm kha lại trau chuốt phết son

Nên tử sinh lăn lộn mãi đường mòn

Trét đãi bôi trong Tam đồ, Bát nạn

 

Cá khô nước há hốc trên đồng cạn

Tôm lăn quay nghẹt thở dưới sông sâu

Cho tang thương nhồi nhét chật con tàu

Tàu đày đọa chạy trên đường thống khổ 

 

Phật từ mẫn chế An Cư Kiết Hạ

Rèn oai nghi, luyện giới đức tinh nghiêm

Sau Ba Tháng bồi bổ ngọn đèn tâm

Tiếp tục hành trình lục độ vạn hạnh

 

Đâu có dễ bước đi Đường Tứ Thánh

Không nhớ xưa chàng dũng sĩ xuống núi sao

Kính chiếu yêu soi rọi cho thỏa thích đi nào

Chiếu ngược lại chính mình thành ma quỷ

 

Diện mục đâu mà nhìn ra mặt mũi

Tâm đức đâu mà nhìn lại chân thân

Đài hư vinh vốn nghiệt ngã phong trần

Sao nhân thế khéo vẽ vời bào ảnh

 

Tỉnh mộng mau, kẻo thời gian quá muộn

Tỉnh mê mau, kẻo mạng sống không còn

Đừng đợi khi đã cạn kiệt sắt son

Nằm chờ chết mà than trời thổi bộng

 

Hãy sống đi khi con tim còn nóng

Hãy nhìn đi khi con mắt biết thương

Đừng lần lữa cho tới lúc cuối đường

Hầm gai góc chui u đầu bể trán

 

Tỉnh mộng đi khi suối nguồn chưa cạn

Tỉnh mê đi khi mạng mạch chưa khô

Đừng trơ trơ cho nứt nẻ ao hồ

Rồi hớt hãi trước lụn tàn khô khốc

 

Người biết tu, không ái ngại đồi dốc

Người biết tu, không lo sợ sơn khê

Đến hay đi, thật sự là lối về

Căn nhà xưa vẫn hằng nhiên an trụ.

 

Tháng 6 – 2010

TNT Mặc Giang 

 

Bồ Đề độc chiếu

 

Trong đầm mới có hoa sen

Ngoài đầm đi kiếm khung thềm hoang vu

Vén lên một áng mây

Trăng trong sáng tỏa thiên thu đây rồi

Trược ô phiền não đầy vơi

Bồ Đề nẩy lộc đâm chồi trổ bông

Nương sắc, hiển lộ tánh không

Nương vô, diệu hữu tương đồng khác chi

Không cần chữ nghĩa cao kỳ

Sai ly biệt dặm một đi muôn ngàn

Không cần nhung lụa giàu sang

Nâu sồng áo vải thanh bần tương chao

Hoa mai nhất dạ đêm nào

Lại thêm trước ngõ cây đào còn nguyên

Từ trong biển khổ não phiền

Bồ đề tọa hạ châu viên chơn thường

Trong đầm Sen ngát mùi hương

Ngoài đầm trét phấn phơi sương nắng chiều

Trong đầm Sen tỏa nguyên siêu

Ngoài đầm bào ảnh bọt phiêu bụi mờ

Chắp tay hai tiếng Nam Mô

Càn khôn kinh ngạc hư vô rợn hồn

Bồ Đề Vô Thọ ửng son

Ngàn năm độc chiếu vẫn còn thiên thu.

 

Tháng 6 – 2010

TNT Mặc Giang

 

Tiếng nói Vô Ngôn

 

“Hữu sinh hữu tử hữu luân hồi

Vô sinh vô tử vô khứ lai”

Pháp thân diệu hữu chơn chơn thể

Minh châu sương trắng ảnh ngân mai

 

Sinh tử xưa nay chẳng tử sinh

Sắc không vô nhị bóng lưu hình

Suy tư trầm tích chi cho khổ

Sừng thỏ lông rùa, chợt lặng thinh

 

Nhà xưa bảo sở nói về nhà

Nắm bắt thâm sâu ý Phật Đà

Bèn nhắc nhà xưa lưu luyến vậy

Pháp thân vi diệu đâu không nhà

 

Ba ngàn thế giới kẽ chân lông

Vũ trụ càn khôn hạt cải lồng

Sắc tức thị không, không thị sắc

Tuyệt luân phi mã nhẹ hơn bông

 

Ba tâm, xin hỏi điểm tâm nào

Không một, không ba, diễm tuyệt sao

Đừng hỏi một tâm nào sẽ điểm

Phướn bay gió động gởi chiêm bao

 

Thiên thu vời vợi bóng trăng ngà

Trăng gác đầu non bóng nguyệt tà

Trăng có già non hay khuyết nguyệt

Trăng cười, đi hỏi chị Hằng Nga

 

Niêm hoa vi tiếu mỉm hoa cười

Ca Diếp ấn tâm Nhất Tổ thôi

Từ một nụ cười dung Nhị Đế

Nói ra mắc kẹt mở chi lời

 

Bồ đề vô thọ bồ đề chơn

Lục Tổ Huệ Năng ấn dấu son

Thần Tú giật mình còn ngoại giới

Vào nhà im lặng nói vô ngôn.

 

Tháng 6 – 2010

TNT Mặc Giang

 

Cư trần lạc đạo

 

Người lên suối tắm trăng ngàn

Ta vào trần thế trên đàng dạo chơi

Người rung Hoa Tạng tuyệt vời

Ta vào nhân ải nơi nơi thắm tình

Người ngân diệu hữu chơn kinh

Ta ngân pháp cổ thinh thinh Đạo Vàng

Người lên rừng núi thênh thang

Ta vào đồng nội xóm làng xa xôi

Người vui phố thị sáng ngời

Ta vui đom đóm soi đời đêm đen

Chỉ một bấc lửa làm đèn

Phiêu lưu chi mãi dế mèn đi đâu

Dòng sông bến lở cát bồi

Bắt nhau qua lại nhịp cầu thân thương

Cái quan cũng một con đường

Đi vào xóm nhỏ quê hương thái hòa

Từ trong sỏi đá nở hoa

Tiếng đau chợt bỗng chói lòa tinh anh

Cam lồ nhành liễu trong lành

Hương thơm vị ngọt treo cành tầm không

Vô Ưu một đóa đơm bông

Vô chung vô thỉ vô tâm vô nghì

Nói lên hai tiếng Từ Bi

Cư trần lạc đạo ai vì cho ai!

 

Tháng 6 – 2010

TNT Mặc Giang

 

Tay trắng trắng tay!

 

“Ba rừng giáo lý còn lưu lại

Cho đến bây giờ vẫn trắng tay

Trăng khuyết vì mây chưa vén trọn

Hay trăng còn đợi bóng đêm rằm”

 

Ba trăm pháp hội chuyển Tam Thừa

Ba cổ xe chuyên chở đủ chưa

Bát nhã thuyền từ đăng bỉ ngạn

Chúng sanh khổ hải nói sao vừa

 

Nhớ thương Đức Phật quá đi thôi

Thị hiện độ sanh cả cuộc đời

Cổ Thọ Sa La chừ vắng bóng

Tám mươi năm Núi Tuyết đầy vơi

 

Bốn lăm năm hóa độ du phương

Chân đất đầu trần gội gió sương

Ngày thọ một thời không quá ngọ

Từ bi thánh đức thật phi thường

 

Chánh pháp châu viên nhập Niết Bàn

Từ đây đệ tử chia hai đàng

Bắc Nam hai hướng truyền lưu vậy

Bốn biển năm châu rợp Đạo Vàng

 

Mang Đạo Từ Bi đi bốn phương

Vì đời cứu khổ nguyện lên đường

Trên đường lục độ đi đi mãi

Cảm tạ thâm ân Đấng Pháp Vương

 

Thỏng tay vào chợ trắng chi tay

Nhạn quá tầng không chẳng mảy may

Bóng nguyệt dòng sông vô dấu tích

Chơn thường tịch tịnh gió ngàn bay

 

Mây trắng thong dong giữa đất trời

Trời xanh chẳng bận áng mây trôi

Xưa nay trong vắt thiên thu vậy

Mây trắng trời xanh vẫn thế thôi.

 

Nhớ 4 câu của Ngài Thiện Hoa,

xin viết bài này.

Tháng 6 – 2010

TNT Mặc Giang

 

Nhớ thời Đức Phật

 

Nhớ thời Ấn Độ xa xưa

Vào ba tháng Hạ mùa mưa ngập tràn

Mưa rơi trên đỉnh Tuyết băng

Mưa sa man mác Sông Hằng nước dâng

Phật Đà từ mẫn bi lân

Bèn chế Diệu pháp ân cần thiết thi

Khế cơ khế lý tức thì

An Cư Kiết Hạ cũng vì quần manh

Chư Tăng tránh phạm sát sanh

Côn trùng vô số sôi sinh nở đầy

Chỉ mành treo mạng buông dây

Cũng là kiếp sống đọa đày sinh linh

Phật ân từ ái thương tình

Cho hàng đệ tử giữ mình trắng trong

An Cư Kiết Hạ tuyên xong

Chư Tăng hớn hở trong lòng hỷ hoan

Khi thời Tịnh xá Kỳ Hoàn

Khi thời Trụ xứ Đạo tràng Trúc Lâm

Chư Tăng câu hội số ngàn

Đệ tử tùng Hạ lại càng cao hơn

Ngẫm rằng chỗ ngủ giản đơn

Miếng ăn miếng uống cúng dường sao đây

Vậy mà Pháp Phật sâu dày

Đâu cũng vào đấy thiết bày trang nghiêm

Chư Tăng câu hội đoàn viên

Mỗi năm mới gặp cơ duyên một lần

Trên thời báo bổ Phật ân

Dưới thời thúc liễm thân tâm tinh tường

Giới tánh giới tướng đường đường

Phước sanh huệ mạng chơn thường pháp thân

An Cư từ đó ân cần

Kiết Hạ từ đó góp phần thực thi

Truyền lưu Đạo lý Từ Bi

Hăm sáu thế kỷ không gì đẹp hơn

Phật Từ khắc dấu triện son

Muôn đời gìn giữ trăng tròn thiên thu.

 

Tháng 6 – 2010

TNT Mặc Giang

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 23436)
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người Tiếng ai như tiếng lá thu rơi Mười năm mẹ nhỉ, mười năm lẻ Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi
(Xem: 24573)
Có lần tôi đi ngang Qua vỉa hè Ðồng Khởi Một bà ôm chiếc gối Ðứng hát như người say
(Xem: 25312)
Bao giờ nhỉ tôi về thăm xứ Quảng Mười năm dài mộ mẹ chẳng ai trông Cỏ có cao hơn nỗi nhớ trong lòng Đất có lạnh hơn mùa đông Bắc Mỹ
(Xem: 21264)
Chị ơi nếu chị đã yêu Ðã từng lỡ hái ít nhiều đau thương Ðã xa hẳn quãng đời hương Ðã đem lòng gởi gió sương mịt mù
(Xem: 34872)
Thế gian bể khổ trầm luân, Ðạo thuyền sẵn đón Thiện nhân hữu phần, Ðưa qua bến giác ngộ chân, Tây phương cực lạc, Ðắc thân Bồ Ðề
(Xem: 13824)
Nhìn ra trăng nước vơi đầy, Nhìn đời một giấc mộng dài ngắn thôi! Đáy lòng vằng vặc gương soi, Thăng hoa nhân quả đón người thăng hoa!
(Xem: 16544)
Trời vẫn xanh, mây vẫn trôi, Chờn vờn hoa nắng lượn ven đồi. Rung rinh cánh gió ru hồn nhạc, Róc rách nguồn khe nước chảy xuôi.
(Xem: 26655)
Người hạnh phúc và người đau khổ Đều gặp nhau trắng toát ở nơi này Đều dài rộng như nhau vuông cỏ biếc Đều ấm lạnh như nhau trong hơi gió heo may
(Xem: 16192)
Mười con nhạn trắng về tha Như Lai thường trụ trên tà áo xuân Vai nghiêng nghiêng suối tơ huyền Đôi gò đào nở trên miền tuyết thơm
(Xem: 20778)
Nắng Sài gòn anh đi mà chợt mát bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant