Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Quan Âm Bồ Tát

14 Tháng Mười Hai 201300:00(Xem: 10512)
Quan Âm Bồ Tát


Tập thơ Quan Âm Bồ Tát

HT Thích Thuyền Ấn


quan_am_bo_tat_thuyen_an

 

Thơ

Thơ tôi nho nhỏ,

Hoa nở ven đồi.

Trăng vàng sáng tỏ,

Sao hiện đầy trời.

 

Xuân

Pháo nổ ta nghe lòng nổ vang

Muôn hoa rực rỡ đón Xuân sang

Thu Đông lui gót, Xuân bay đến

Mai nở say sưa tắm nắng vàng.

 

Quan Âm Bồ Tát

Lòng mơ nâng đóa sen vàng,

Quan Âm Bồ tát nhẹ nhàng ngự lên.

Không gian bát ngát mông mênh,

Biển khơi Bồ tát lênh đênh thuyền từ,

Cứu người đến bến vô dư,

Viên thành Phật quả chân như tỏa ngời.

Dù cho lửa cháy ngút trời,

Quan Âm vào đấy độ người trầm luân.

Dù cho biển khổ gian truân,

Quan Âm mang nặng lòng nhân cứu đời,

Quan Âm Bồ tát giữ lời nguyện xưa.

Dù cho bão tố đêm mưa,

Quan Âm Bồ tát vẫn chưa lui về.

Dù chìm biển ái sông mê,

Quan Âm vào đấy tìm bề cứu ra.

Dù cho khắp cõi Ta bà,

Điêu linh chìm ngập, hằng sa đọa đày,

Muôn ngàn hệ lụy đắng cay,

Quan Âm từ mẫu cứu ngay an lành.

Dù cho sự nghiệp tan tành,

Xác xơ đói khổ, năm canh ưu sầu,

Quan Âm vận dụng phép mầu,

Dẹp cơn đói khổ, sang giàu có ngay.

Dù cho sóng gió bủa vây,

Biển khơi bão tố Đông Tây hãi hùng,

Từ bi rộng lớn vô cùng,

Quan Âm cứu khổ hết lòng độ ra.

Trần gian dù lắm phong ba,

Chiến tranh bùng nổ can qua ngút trời,

Đó đây bom đạn tơi bời,

Quan Âm hiện đến cứu người khổ đau.

Ai ơi nên nhớ khuyên nhau,

Thành tâm trì niệm nguyện cầu Quan Âm.

Thiết tha kính cẩn nhất tâm,

Tháng năm cầu nguyện Quan Âm cứu đời.

 

Ta Bà Khổ

Ta bà khổ, Ta bà đầy khốn khổ

Vô minh trùm phủ nặng kiếp đau thương

Chơi vơi bến mê ngập sóng vô thường

Biển ái mênh mang tràn đầy bão tố

Trần lụy trót vương, vướng ngàn thống khổ

Rối như tơ, tháo gỡ mãi không ra

Càng keo sơn càng cay đắng thiết tha

Trời đất rộng, gông khổ đau kềm hãm!

Mùa Đông lạnh, từng đêm Đông ảm đạm

Nhìn tối tăm, nghe bi đát hoang vu

Bãi tha ma như địa ngục âm u

Hồn ai đó nằm chết trong lòng đất!

Lệ rưng rưng, tâm niệm “Nam mô Phật”

Mong thuyền từ cứu độ vạn sinh linh

Xin đức Thế Tôn rọi ánh quang minh

Mặt trời trí tuệ tỏa lên bừng sáng

Cho kiếp sống thế nhân ngời quang đãng

Vơi vơi đi khắc khoải vạn thương đau.

 

Kiếp Người

Thê lương lạnh kiếp luân hồi

Vô minh ngu tối trói người tử sinh

Gian truân đắng kiếp điêu linh

Sắc, tình, danh, lợi: ngục hình đau thương.

 

Cuộc Đời

Sắc đẹp, tình yêu, tiền tài, danh vọng

Dựng nên thiên thai hồn mộng tuyệt vời!

Chúng cũng cho người điêu đứng, tả tơi,

Chua xót, đắng cay, đọa đày, khổ lụy!

 

Ảo Mộng

Ảo mộng sắc không khuấy kiếp người

Hiển vinh phú quí Xuân hồng tươi

Giai nhân tuyệt sắc xinh như ngọc

Tắt thở tan vong hoa hết cười.

 

Vất Bỏ

Bả lợi danh điêu linh anh thế ấy

Mộng bá vương đày hùng kiệt tháng năm

Vất tất cả siêu thoát ngắm trăng rằm

Kiếp phù sinh tang thương, ngu, điên, dại.

 

Thức Tỉnh

Thức tỉnh lại, anh ơi dừng hẳn lại!

Khanh tướng chi? Tình ái lệ đầy vơi!

Vương bá công hầu bẫy lụy kiếp người

Buông bỏ hết đời anh ngời siêu thoát.

 

Kiếp Phù Sinh

Đống xương khô lạnh nằm trong đất

Kiếp phù sinhgiấc mộng sầu!

Oai như vươngcông hầu,

Chết rồi danh lợi còn đâu theo mình.

 

Phật Tánh

Phật tánh tuyệt vời trong ta sẵn có

Mê quên đi, phiêu bạt kiếp luân hồi

Bả lợi danh đày đọa khổ không thôi

Tỉnh ngộ lại ngay đây bờ giải thoát.

 

Khổ Đế

Từng tinh tú giống như từng giọt nước,

Trôi lênh đênh khắp biển rộng hư không.

Nào ai ngờ trong vũ trụ mênh mông,

Từng ngôi sao nổ tan chưa từng biết.

Từng kiếp người xuôi tay thầm lặng chết!

Từng đế vương oanh liệt nay còn đâu?

Từng độ thịnh suy “bãi bể nương dâu”

Từng triều đại vàng son điêu tàn đổ

Từng dịp biến thiên quả đất bùng nổ

Từng nền văn minh băng hoại tiêu tan

Từng trận chiến tranh lớn nhất thế gian

Từng lớp xương khô phơi đầy mặt đất.

Từng căm hờn sôi bùng lên uất uất

Từng nghìn năm buồn căm lặng trôi qua

Từng bông hoa rã cánh dưới trăng tà

Từng tuyệt thế giai nhân nằm tắt thở

Từng tỷ phú gia tài đùng tan vỡ

Từng núi vàng nối gót bỏ ra đi

Từng mối tình đầu thắm thiết mê ly

Từng túp lều tranh thơm bốc lửa cháy

Từng nức nở đêm trường không che đậy

Từng đau thương chua xót lúc chia phôi

Từng ca nhi lẻ bóng khóc đơn côi

Từng chiến hạm bắn nhau chìm đáy bể

Từng thắng bại ngập toàn bằng máu lệ

Từng vinh quang chuốc lấy vạn hận thù

Từng hiển hách mua oán vọng thiên thu

Từng xác chết nằm đơn côi quạnh quẽ

Từng anh hùng vung gươm thiêng cái thế

Từng vạn năng gây sông máu núi xương.

Xin các lãnh tụ các cường quốc xót thương

Cho nhân loại được tự do hạnh phúc

Cả thế giới thôi gông cùm tù ngục

Khắp hoàn cầu chấm dứt mọi chiến tranh

Để nhân loại sống thực sự an lành.

Chiều nay lạnh lòng nghe đau từng đoạn

Nhìn nghĩa trang lặng buồn trong gió thoảng

Ngàn muôn năm mây trắng vẫn còn bay.

 

Chơi Vơi

Người ta trong cuộc đời

Bọt nước trên biển khơi

Lênh đênh hằng sa kiếp

Trăng buồn trôi chơi vơi.

 

Đông về hoa tuyết rơi

Nghe gió buốt khắp nơi

Không gian chìm hoang vắng

Chim ngại bay lưng trời.

 

Luân hồi khổ rã rời

Thêm bom đạn tơi bời

Điêu linh và chết chóc

Xương trắng đó đây rơi.

 

Chua xót khó nên lời

Đời khổ lắm ai ơi

Cầu xin Phật cứu độ

 

Ngân Vọng

Chuông chùa ngân vọng không gian

Hồn nghe lắng dịu muôn ngàn đau thương

Thế gian vạn kiếp tơ vương

Trang nghiêm cảnh Phật ngát hương thoát trần.

 

Hạt Bụi

Đem gói trọn cả ba ngàn thế giới

Bỏ gọn vào trong hạt bụi huyền

Cầm núi Tu-di đập nát A-tỳ

Gửi hết chúng sinh lên thiên đường ở.

 

Bình Minh Dậy

Một sáng tinh sương trời vắng mây

Nhẹ nhàng trăng ngủ Trường sơn tây

Rạng Đông ưu ái bình minh dậy

Đêm tối tan rồi không có đây.

 

Ta Nghe

Ta nghe hồn vỡ làm đôi,

Trăng vàng trắc ẩn bồi hồi trên không.

Ta nghe nức nở trong lòng,

Trăng vàng trầm lặng cảm thông nhiệm mầu.

Ta nghe hồn chết đêm thâu,

Trăng vàng tha thiết nguyện cầu cho ta.

 

Trăng Vàng

Trăng vàng rụng xuống suối mơ,

Hai con hạc trắng ngẩn ngơ lưng trời,

Trăng vàng nũng nịu tuyệt vời,

Hai con hạc trắng chẳng rời bồng lai.

 

Lung Linh

Suối mơ bóng nguyệt lung linh

Hồn còn mang nặng ân tình Như Lai

Trả lui giấc mộng thiên thai

Cho con hạc trắng bồng lai bay về.

 

Ngắm Trăng

Trời xuống trần gian du ngoạn chơi

Gặp anh hàn sĩ ngắm trăng cười

Hỏi rằng anh khổ hay hoan lạc?

Anh vẫn nhìn trăng rất thảnh thơi.

 

Anh già hay trẻ nói ta nghe

Ta sẽ vì anh mà chở che

Nói thẳng với ta điều ước nguyện

Mau lên kẻo muộn, để ta về.

 

Nhìn trời hàn sĩ mắt như sao

Thăm thẳm suy tư ngoảnh lại chào

Tôi kẻ hàn sinh tìm sức sống

Từ mười bảy tuổi đã gian lao.

 

Kẻ ác hại tôi, phá phách tôi

Không cho tôi tiến tự lâu rồi

Chẳng nề gian khổ tôi vùng dậy

Ước nguyện vun bồi đạo pháp thôi.

 

Kẻ ác lưu manh lại rất hăng

Phá tôi, tôi lặng như trăng rằm

Trời cao vươn dậy lòng soi sáng

Bền chí sách đèn qua tháng năm.

 

Từ tuổi thơ ngây khi Mẹ tôi

Chia tay vĩnh biệt có trao lời:

“Con kiên chí học cho thành đạt,

Hoằng đạo lan truyền khắp mọi nơi.”

 

Ghi tạc vào tim ý Mẹ hiền

Đạp lên gian khổ, dẹp oan khiên

Nếm bao cay đắngđen bạc

Vùng dậy mỉm cười say bút nghiên.

 

Trăng ngắm nhìn tôi, tôi ngắm trăng

Đêm nay trời sáng ánh trăng rằm

Đạo mầu Phật Tổ truyền lan mãi

Là nguyện lòng tôi qua tháng năm.

 

Đố Ai

Đố ai liễu thoát tử sinh,

Tôi xin trao trọng tâm tình chân như.

Đố ai không vướng ưu tư,

Tôi xin dắt đến vô dư Niết bàn.

Đối ai sạch nghiệp trần gian,

Tôi đưa về chốn lạc bang liên trì.

Đố ai chứng pháp vô vi,

Tôi xin đốt nát A tỳ ngay cho.

Đối ai quên hẳn âu lo,

Tôi ban hạnh phúc ấm no suốt đời.

Đối ai trọn kiếp vui cười,

Tôi cho lên sống trên trời với tiên.

Đối ai trút hết lụy phiền,

Tôi xin giải thoát oan khiên bây giờ.

Đối ai lòng chẳng vương tơ,

Tôi mời trăng xuống tặng thơ tuyệt vời.

Đố ai phát nguyện cứu đời,

Tôi xin bái phục dâng lời tán dương.

Đố ai rủ bỏ ghét thương,

Tôi tôn người ấy: Thánh vương thoát trần.

Đối ai dứt tuyệt tham sân,

Tôi xem là bực vĩ nhận đại hùng.

Đối ai thấy Phật trong lòng,

Tôi xin truyền ý dung thông nhiệm mầu.

Đối ai ngộ đạo thâm sâu,

Tôi xin hỏi thử rằng đâu bồ đề?

Đố ai diệt trọn si mê,

Tôi xin chỉ rõ nẻo về chân tâm.

 

Người Và Tôi

Người sờ soạng với lợi danh hư huyễn,

Tôi lắng sâu vào thế giới tâm linh.

Người chìm đắm trong dục vọng muôn hình,

Tôi phiêu du khắp chân trời giải thoát.

Người đa mang tham sân si đọa lạc,

Tôi luyện lòng bằng trí tuệ từ bi.

Người ngựa xe vàng ngọc chẳng thiếu gì,

Tôi lánh xa chốn hồng trần huyên náo.

Người những tưởng công khanh là phước báo,

Tôi thấy rằng vương bá chính oan khiên.

Người mơ chiếm cả thế giới đảo điên,

Tôi buông bỏ trọn trần gian hệ lụy.

Người nhiệt cuồng mê vinh hoa phú quí,

Tôi đắm hồn say thế giới Phật tâm.

Người lao mình vào tội ác sai lầm,

Tôi ngày đêm tinh tu theo pháp Phật.

Thế Tôn xưa bỏ ngai vàng, điện ngọc,

Xa vợ con, vất phú quí trần gian,

Cầm bình bát sống giải thoát tâm an,

Quyết tìm phương cứu chúng sinh hết khổ.

Hằng sa đau thương từ bi nguyện độ,

Trầm luân vùi ngợp điêu đứng đắng cay.

Lục đạo nổi chìm phiêu bạt đó đây,

Đức Mâu Nichúng sinh cứu thoát,

Vào rừng sâu đạo mầu quyết thông đạt,

Đêm đêm về trầm lặng với trăng sao,

Đạo bồ đề Ngài năm tháng khát khao,

Tìm cho ra, cứu nguy Ta bà khổ.

Đêm thành đạo lúc sao mai lộ,

Đức Thế Tôn chứng Vô thượng bồ đề.

Cứu chúng sinh thoát bể khổ sông mê

Tắm Niết bàn reo vui bờ giác ngộ.

Người và tôi cùng xin Phật cứu độ,

Người và tôi cúi đầu lễ Như Lai,

Người và tôi tu giải thoát trần ai.

 

Huyền Trang Đại Sĩ

Kính cẩn kỷ niệm công đức xả thân hoằng đạo của Huyền Trang pháp sư, và kính tặng những vị xuất gia đã tự nguyện hiến trọn đời mình phục vụ chánh pháp.

 

Không, nhất quyết phải đi

Vương pháp? Chết ngại gì [1]

Đạo mầu đang mờ thế,

Yên sống để mà chi?

 

Ngựa ơi! Dũng tiến ta cùng ngươi,

Dưới ánh bình minh rực chiếu ngời,

Ta ước làm sao truyền đạo cả,

Lan tràn bừng chói đến muôn đời.

 

Trập trùng núi biếc ngựa người đi,

Vượt ải băng sông ai dám bì?

Ngày ẩn đêm đi ôm chí cả,

Hiên ngang lặng tắm nắng Gô-bi.[2]

 

Dũng mãnh vượt qua bao dặm đường,

Hy-ma[3] hùng vĩ thẹn che sương,

Đến đây lòng đã lâng lâng nhẹ

Bão cát còn đâu nỗi đoạn trường.

 

Lan-đà[4] truy ngộ thực kỳ duyên,

Học đạo nơi đây với Giới Hiền,

Diệu pháp sau khi đã thấu triệt,

Từng phen chấn động cả Tây thiên.[5]

 

Quê cũ về đây bủa đạo vàng,

Vua Đường nghinh tiếp điện Nghi Loan,[6]

Pháp mầu thỉnh vấn, oai hùng đáp,

Làm thỏa người nghe tợ tiếng đàn.

 

Tiếng đàn diệu pháp trỗi ngân vang,

Chỉ nẻo người đi đến Niết bàn,

Giục trống, thượng cao cờ chánh pháp,

Hoa đàm hương vị hẳn chưa tan.

 

Gian truân hề! Sá chi.

Vinh quang hề! Kể gì.

Lớn lao hề! Chí cả.

Bao la hề! Từ bi.

 

 

Phật tử Quảng Minh kính tưởng nhớ và niệm ân đến Hòa thượng Thích Thuyền Ấn mà đánh máy tập thơ “Quan Âm Bồ Tát” mà Hòa thượng sáng tác khi còn ở Tổ đình Ấn Quang.

Trình bày và chép thơ bởi Quảng Minh.



[1] Trước khi lên đường Tây du, Huyền Trang pháp sư bị vua hạ chiếu cấm ngăn. Nhưng nặng lòng với việc phục hưng chánh pháp, Ngài vẫn quả quyết lên đường, không ngại ngùng tai biến.

[2] Gô-bi (Gobi): Tên của bãi sa mạc nằm khoảng giữa Mông CổTây Tạng. Nắng nơi đây và cát chốn này, đã vùi chôn biết bao du khách thương gia.

[3] Hy-ma (Himalaya): Hy Mã Lạp Sơn, tên một dãy núi ở châu Á, phân chia tiểu lục địa Ấn Độ khỏi cao nguyên Tây Tạng.

[4] Lan-đà (Nalanda): Na-lan-đà, tên của một Đại tùng lâm lớn nhất ở Ấn Độ. Huyền Trang học đạo nơi đây.

[5] Tây thiên: Tên gọi xứ Ấn Độ.

[6] Khi Huyền Trang pháp sư vừa về nước, vua Đường Thái Tông nghinh tiếp Ngài tại điện Nghi Loan, để thỉnh vấn về đạo pháp.

quan_am_bo_tat_thuyen_an_2

Nghe tuyển tập 2 CD Thơ và Nhạc "Ngàn Năm Còn Đó"

của Cố HT Thích Thuyền Ấn


Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 12108)
Người đi sông núi im lìm, Mà nghe xao xuyến tận miền tâm tư.
(Xem: 13494)
Tôi mơ có ngày, Trời trong mây trắng, Lòng thênh thênh, Chuông ngân, Ánh đạo an bình ...
(Xem: 15079)
Mưa chiều thứ bảy tôi về muộn, cây khế đồi cao trổ hết bông - Phạm Công Thiện
(Xem: 12653)
Lãng tử phiêu bồng không chỗ trú Không chốn dung thân giữa phong trần Nên đi thỏa thích trời vô định...
(Xem: 14381)
Ngài Pháp Tạng Bồ-tát Thề nguyện lúc tu nhơn Tâm từ bi đại lực Thương muôn loài chúng sanh.
(Xem: 12480)
Quanh tôi giọng cười con trẻ Vô tư rộn rã tiếng chim Nụ cười ngây thơ đến lạ Mắt tròn da mịn mùa xuân
(Xem: 13107)
Quanh tôi giọng cười con trẻ Vô tư rộn rã tiếng chim Nụ cười ngây thơ đến lạ Mắt tròn da mịn mùa xuân
(Xem: 25774)
Quê nghèo ơi dẫu gió sương Mãi thơm ngọt mát vấn vương hồn người Nuốt tiếng nấc, nở nụ cười...
(Xem: 26191)
Chưa tan vỡ cũng đầy nứt rạn Khi hồn không mái ấm yêu thương Khi nỗi nhớ không nơi an trú...
(Xem: 27432)
Từng bước đi trong gió chiều lồng lộng Như tìm về sự thật rất xa xăm… Phật soi đường bằng Giáo Pháp diệu thâm
(Xem: 16560)
Sự chia sẻ, có cần gì phải nói lời cao xa có cần gì phải bông lung, hư ảo...
(Xem: 20606)
Vườn thiền trầm lặng xuyết hoa vân Mây nước thanh thanh vẽ tuyệt ngần Hương thoảng lối thơ, vờn thủy mặc...
(Xem: 21130)
mẹ bồng con bên sông đăm đăm nhìn nước bạc thương con cá lạc dòng quảy lộn bến bờ xa...
(Xem: 24288)
Cảm ứng tùy thời thị hiện ngay Nước sôi lửa bỏng khổ oan đày Chuyên tâm cầu nguyện toàn tâm tưởng...
(Xem: 23490)
bông linh trang sáng nay bên triền cát trắng duỗi dài vô tận thảng thốt và bần thần...
(Xem: 28396)
lạy phật con xin sám hối nếu đời nầy còn mắc tội tiền thân tuy tự xét mình chẳng làm chi nên tội hay có tội ngập đầu mà ký ức quên chăng...
(Xem: 24323)
Nơi anh về, thời gian như đứng lại, Bơ vơ buồn, hoang vắng chảy trong tim, Dòng nước mắt tuôn dài trên đôi má...
(Xem: 36126)
Tìm em trên cánh đồng Oải Hương, Đất trời bát ngát một mùi thơm, Anh ơi những cánh hoa màu tím, Đã rủ em về từ tháng Năm.
(Xem: 23149)
Bước chân trần hóa ngọc Núi – lửa thiêu xanh ngời Phương Đông mặt trời mọc Sáng tỏa vạn trùng khơi
(Xem: 24987)
khu phố này một mùa đã qua quen thuộc con đường, không tên để nhớ...
(Xem: 23890)
Từ lúc sinh ra thơ luôn chung thủy với đời nên cũng chẳng muốn ai đẩy thơ lên tận trời cao xa mù mịt...
(Xem: 27274)
Khói mây liễu mộng, ngoại trần chơi Trăng nước hoa gương, gẫm lại cười Nhân ái đề huề, sao tỏ rạng...
(Xem: 26906)
Hòa cùng tất cả Mà vẫn một mình Cháy hồn ngọn lửa Bừng sáng quang minh
(Xem: 24760)
cánh rất mỏng chim đường bay rồi chẳng tới bởi mù sa hớt hải đuổi bên chân
(Xem: 16402)
chẳng phải là bài thơ hẹn ước chẳng phải là ý tưởng vẽ vời mà mùa xuân năm nay lại như cánh gió hân hoan đi về...
(Xem: 26829)
Lá xanh cõng nắng sang mùa Phất phơ sương khói hiên chùa gọi nhau Làm thơ, hoa cỏ chụm đầu...
(Xem: 25822)
Dừng bước nhìn mây bốn phía trời Tiếng chim nào vừa đậu xuống lòng tôi Ngùi trong lửa bếp tan trong nắng...
(Xem: 22567)
Nhịp chày con giã trái tre Ngoại sàng lọc sỏi tái tê tuổi già Trăng khuya rọi sáng hiên nhà...
(Xem: 25233)
Đêm chớm lạnh ai ru hồn trong gió Vi vu vi vu xác lá thông rơi Trăng đơn lẻ trăng mờ trong hư ảo...
(Xem: 24647)
Ta làm kẻ hành khất đi qua miền khổ lụy chỉ xin trần gian lưng chén cơm ăn...
(Xem: 23755)
Chiều vắng lặng không một lời của gió Không âm u lảng vảng chút mây trôi Lòng trăn trở trời tuôn cơn nắng...
(Xem: 22861)
Đường của thơ là đầm đìa cát bụi Vùi nắng mưa sấm chớp bão bùng Và khơi mở dòng đời từ vô thủy...
(Xem: 28118)
Sớm mai dậy nâng chén trà tỉnh thức Ngắm bình minh thắp nắng đẹp trong vườn Chim tung cánh hót vang lời hạnh phúc...
(Xem: 29109)
Bóng dáng mùa xuân - Tác giả: Cư Sĩ Liên Hoa
(Xem: 22560)
Một cơn gió nhẹ thoảng qua Dễ đưa ta đến lìa xa cõi đời Để kết thúc một kiếp người Mong manh như giọt sương rơi đầu cành!
(Xem: 22138)
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui Chuyện đời như nước chảy hoa trôi Lợi danh như bóng mây chìm nổi Chỉ có tình thương để lại đời
(Xem: 22462)
Tàn khuya gió giục Quẫy rột màn đêm Thềm sương sao rụng Rưng rức gọi hồn.
(Xem: 19947)
Hào quang rạng tỏa đất trời Pháp thân hiện trú rạng ngời oai nghi Bốn loài nhất niệm quy y Bổn sư Từ Phụ Mâu Ni đạo thành
(Xem: 21948)
Ngọn nến hồng trong đêm thắp sáng một niềm tin ôi, mắt buồn thơ dại!
(Xem: 21645)
Tôi về, nhặt nụ hoa tâm Nở trên ruộng phước bao lần em gieo Cõi nhân gian, sóng cuồng reo...
(Xem: 29949)
Ở nơi đâu hoa xuân rồi cũng úa Chỉ sắc Thiền tươi thắm đóa nghìn năm Niềm vui nào lòng người rồi cũng nhạt...
(Xem: 21959)
Tuyết chiều Muôn cánh hoa rơi mùa tan tác rụng trên đồi nguyên xuân...
(Xem: 30026)
Xuân Tân Mão chuyển mình Thung lũng phủ màu xanh Vận hành sức diệu dụng Tiếp nguồn sống tâm linh.
(Xem: 30227)
Trang Vesak tứ từ rơi bụi đỏ sử triết văn đội chữ, gậy đường khuya đức Phật hiện chân dung sen khiết bạch
(Xem: 21281)
Giêng xanh cỏ mượt chân trời Giêng xanh nguyệt lộng ngập ngời Nguyên Tiêu Giêng xanh thơm một lời yêu...
(Xem: 28202)
Xuân đã về chưa, đã về chưa? Nắng đang hong ấm nụ giao mùa Chập chờn én liệng lưng trời tím...
(Xem: 20963)
Dường như ai đi ngang cửa, Hay là ngọn gió mải chơi? Chút nắng vàng Thu se nhẹ...
(Xem: 19915)
Hôm ấy vào ngày hoa sen nở, Lòng tôi lơ đãng lạc phương nao? Trên tay giỏ hoa dường trống rỗng...
(Xem: 20846)
Người về nhẹ khép cửa sài Quanh co lối gió trăng cài ngậm sương Níu mây hỏi chuyện vô thường...
(Xem: 20163)
Dốc cao lũng thấp cheo leo Xăm xăm một niệm bước vèo …nhẹ tênh… Sân thiền cỏ mượt chân êm
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant