Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Dắt Nhau Xuống Giếng

15 Tháng Giêng 201614:17(Xem: 5698)
Dắt Nhau Xuống Giếng

DẮT NHAU XUỐNG GIẾNG

(Truyện Thơ năm Bính Thân)

Tâm Minh Ngô Tằng Giao

 

Dat Nhau Xuong Gieng

 

Xưa kia ở chốn núi rừng

Có đàn khỉ nọ khoảng chừng năm trăm

Họp bầy nô rỡn quanh năm,

Một hôm khỉ rủ nhau thăm bìa rừng

Có cây cổ thụ nhiều tầng

Mọc bên bờ giếng sáng ngần ánh trăng.

Giếng sâu. Dưới đáy nước trong

Trăng tròn in bóng bềnh bồng nổi trôi

Khỉ kêu: "Thôi chết! Nguy rồi!

Mặt trăng rơi xuống giếng khơi đây này

Phải mau tìm cách vớt ngay

Giúp đời khỏi cảnh đọa đầy tối tăm!"

Khỉ ta nhảy nhót lăng xăng

Xôn xao tìm cách cứu trăng khỏi chìm.

Hồi lâu, khỉ chúa loan tin:

"Tôi đà có cách! Anh em yên lòng!

Theo lời tôi! Mấy cũng xong!

Ta chung góp sức, mình cùng tiếp tay,

Tôi trèo lên bám cành cây

Một anh bám lấy đuôi này của tôi

Rồi anh khác lại bám đuôi

Cả đàn lần lượt nối dài tiếp nhau

Thả người xuống được giếng sâu

Vớt trăng dưới đáy lên đâu khó gì!"

Khỉ ta mừng rỡ kể chi

Cùng nhau theo diệu kế kia đã bàn

Bám đuôi nhau cả một đàn

Giếng sâu mò xuống, trăng vàng vớt lên

Nào ngờ nặng trĩu cành trên

Nhánh cây cổ thụ gẫy liền. Thảm thay!

Giếng kia rơi xuống cả bầy

Khỉ ta lúng túng, loay hoay nổi chìm,

Nào tìm ra được lối lên!

Nào ai cứu vớt khỏi miền nước sâu!

Khỉ ta chết hết còn đâu!

Thần cây cổ thụ ngâm câu kệ rằng:

"Trên cao vẫn có bóng hằng

Khắp nơi trần thế ánh trăng tràn trề,

Một con đã quá u mê

Tiếc thay cả lũ chẳng hề biết chi

Dắt nhau xuống giếng cùng đi

Để rồi chết thảm cũng vì dại ngu!"

*

Đời người lắm kẻ mê mờ

Khổ đau mà cứ ngỡ là sướng vui

Vô thường lẽ Đạo ai ơi

Cớ chi lặn lội mãi nơi muộn sầu!

 

Tâm Minh Ngô Tằng Giao

(Thi hóa Truyện Cổ Phật Giáo)

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 24497)
Có lần tôi đi ngang Qua vỉa hè Ðồng Khởi Một bà ôm chiếc gối Ðứng hát như người say
(Xem: 25237)
Bao giờ nhỉ tôi về thăm xứ Quảng Mười năm dài mộ mẹ chẳng ai trông Cỏ có cao hơn nỗi nhớ trong lòng Đất có lạnh hơn mùa đông Bắc Mỹ
(Xem: 21215)
Chị ơi nếu chị đã yêu Ðã từng lỡ hái ít nhiều đau thương Ðã xa hẳn quãng đời hương Ðã đem lòng gởi gió sương mịt mù
(Xem: 34784)
Thế gian bể khổ trầm luân, Ðạo thuyền sẵn đón Thiện nhân hữu phần, Ðưa qua bến giác ngộ chân, Tây phương cực lạc, Ðắc thân Bồ Ðề
(Xem: 13738)
Nhìn ra trăng nước vơi đầy, Nhìn đời một giấc mộng dài ngắn thôi! Đáy lòng vằng vặc gương soi, Thăng hoa nhân quả đón người thăng hoa!
(Xem: 16473)
Trời vẫn xanh, mây vẫn trôi, Chờn vờn hoa nắng lượn ven đồi. Rung rinh cánh gió ru hồn nhạc, Róc rách nguồn khe nước chảy xuôi.
(Xem: 26553)
Người hạnh phúc và người đau khổ Đều gặp nhau trắng toát ở nơi này Đều dài rộng như nhau vuông cỏ biếc Đều ấm lạnh như nhau trong hơi gió heo may
(Xem: 16139)
Mười con nhạn trắng về tha Như Lai thường trụ trên tà áo xuân Vai nghiêng nghiêng suối tơ huyền Đôi gò đào nở trên miền tuyết thơm
(Xem: 20707)
Nắng Sài gòn anh đi mà chợt mát bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant