Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Nắng Mưa Là Bệnh Của Trời

06 Tháng Bảy 201620:04(Xem: 5946)
Nắng Mưa Là Bệnh Của Trời

NẮNG MƯA

LÀ BỆNH CỦA TRỜI

Tâm Minh Ngô Tằng Giao

 Nang Mua


Bà già nghèo khổ quá trời

Cùng hai con gái sống đời khó khăn

Hai cô buôn bán kiếm ăn

Suốt ngày vất vả, quanh năm muộn phiền.

Cô con lớn bán nhang đèn

Cho người đi lễ, ở trên cửa chùa,

Cô kia lại bán ô dù

Trước trường học nọ, khách mua không nhiều,

Mẹ con quả thật gieo neo

Long đong kiếp sống, buồn thiu cõi lòng.

Lão bà lo ngại vô cùng

Rõi theo thời tiết xoay vòng đổi thay

Luôn gây ảnh hưởng không hay

Khiến bà nghĩ ngợi, lo ngày lo đêm.

Những hôm mưa gió liên miên

Cô con gái lớn nhang đèn ế ngay

Người đi lễ Phật vắng thay

Bà già rầu rĩ héo đầy ruột gan.

Những hôm nắng đẹp hanh vàng

Cô con gái nhỏ cửa hàng vắng teo

Dù kia ế ẩm. Thêm nghèo!

Bà già lo lắng đủ điều mãi thôi

Trong tâm bà lão rối bời

Não phiền theo với chuyện trời nắng mưa.

Một ngày nọ gặp nhà sư

Bà bèn trút hết tâm tư muộn sầu

Nỗi lòng u uẩn bấy lâu,

Sư bèn khuyên nhủ đôi câu chân thành:

"Đổi thay suy nghĩ của mình

Chuyện trời mưa nắng thường tình sá chi

Cuộc đời sẽ hết sầu bi

Sẽ vui hơn nếu nghĩ suy đúng đường!

Hôm nào nắng đẹp phố phường

Trên chùa nhiều khách thập phương ra vào

Bà nên vui sướng biết bao

Nhang đèn bán hết, dạt dào niềm vui!

Hôm nào mưa gió dập vùi

Bà con ngoài phố tới lui ướt người

Hàng dù đắt tựa tôm tươi

Thì bà cũng lại sướng vui vô cùng!

Thế là nếu cứ nhìn chung

Bà còn may mắn đáng mừng hơn ai

Vì rằng mưa nắng mặc trời

Hai cô con gái kiếm lời luân phiên!"

Sư nói phải, bà lặng yên

Ngẫm ra có lý bà liền theo ngay

Kể từ khi đó hàng ngày

Nghĩ suy theo cách chỉ bày của sư

Niềm vui về ngập tâm tư

Gia đình thoải mái hơn xưa bội phần

Ấm êm, hoan hỷ vô ngần

Mặc cho mưa nắng xoay vần trêu ngươi,

“Nắng mưa là bệnh của trời”

Mặc trời! Bà cứ thảnh thơi! Lo gì!

Nội tâm khi chuyển hóa đi

Nhìn đời tốt đẹp, sầu bi chẳng còn!

 

Tâm Minh Ngô Tằng Giao

 

(phỏng theo tập truyện văn xuôi

NHỮNG HẠT ĐẬU BIẾT NHẢY

của Lâm Thanh Huyền, Phạm Huê dịch)

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 24504)
Có lần tôi đi ngang Qua vỉa hè Ðồng Khởi Một bà ôm chiếc gối Ðứng hát như người say
(Xem: 25240)
Bao giờ nhỉ tôi về thăm xứ Quảng Mười năm dài mộ mẹ chẳng ai trông Cỏ có cao hơn nỗi nhớ trong lòng Đất có lạnh hơn mùa đông Bắc Mỹ
(Xem: 21217)
Chị ơi nếu chị đã yêu Ðã từng lỡ hái ít nhiều đau thương Ðã xa hẳn quãng đời hương Ðã đem lòng gởi gió sương mịt mù
(Xem: 34786)
Thế gian bể khổ trầm luân, Ðạo thuyền sẵn đón Thiện nhân hữu phần, Ðưa qua bến giác ngộ chân, Tây phương cực lạc, Ðắc thân Bồ Ðề
(Xem: 13742)
Nhìn ra trăng nước vơi đầy, Nhìn đời một giấc mộng dài ngắn thôi! Đáy lòng vằng vặc gương soi, Thăng hoa nhân quả đón người thăng hoa!
(Xem: 16476)
Trời vẫn xanh, mây vẫn trôi, Chờn vờn hoa nắng lượn ven đồi. Rung rinh cánh gió ru hồn nhạc, Róc rách nguồn khe nước chảy xuôi.
(Xem: 26556)
Người hạnh phúc và người đau khổ Đều gặp nhau trắng toát ở nơi này Đều dài rộng như nhau vuông cỏ biếc Đều ấm lạnh như nhau trong hơi gió heo may
(Xem: 16140)
Mười con nhạn trắng về tha Như Lai thường trụ trên tà áo xuân Vai nghiêng nghiêng suối tơ huyền Đôi gò đào nở trên miền tuyết thơm
(Xem: 20710)
Nắng Sài gòn anh đi mà chợt mát bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant