Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Cơn Mưa Đầu Hạ

02 Tháng Mười 201100:00(Xem: 10986)
Cơn Mưa Đầu Hạ


Ngọn đồi bốc cháy. Chút tàn lửa của ai đó vô tình quăng bỏ, đủ để gây nên thảm họa. Gió chuyển hướng. Ngọn lửa bùng lên như dòng thạch nham nhanh chóng nuốt chửng hết mọi thứ trên đường.

Đứng bên trái hiên chùa, Lâm lắng nghe tiếng kêu lách tách của mấy cành cây gãy đổ; tiếng rít của gió ngàn dội mạnh qua khe đá; tiếng đập cánh của bầy chim bay nháo nhào ra sân. Anh có cảm giác cả mặt đất đang chuyển động. Mọi thứ gần như bị tan chảy dưới sức nóng kinh hồn. Anh lại nhìn thấy một cảnh hỏa ngục với những thân người bằng xương bằng thịt phất phơ qua lại như ở chốn âm binh. Mà sao họ cứ loay hoay mãi trong biển lửa thế kia. Hình như người ta đang chờ đợi một cơn mưa thì phải. Lâm ngước nhìn trời. Sự tương phản màu sắc đan chéo vào mắt anh những hạt lân tinh lung linh mờ ảo. Ánh nắng soi thấu nền trời trong vắt. Vài cụm khói lam bồng bềnh. Một dãy mây xám tụ quanh nơi vùng lỗ thủng. Bầu trời chuyển dần u ám. Bên dưới mấy bụi xương rồng đỏ rực lên trong màu lửa. Màu của mặt đất đang nổi loạn.

- Kìa… Giáo Lâm! Sao không lo chạy mà còn đứng đó…

- Ôi! Hơi đâu mà nói với ông giáo gàn này. Không lo dạy học, lại đi bươi móc mấy cái chuyện gian lận gì đó để chuốc lấy oán thù rồi sanh não phiền u uất. Chắc là đang nghĩ cách bay vào lửa cho rõ thật trắng đen với đời….

Lâm đứng yên, vầng trán cao khẽ nhíu lại. Chuyện đời hơn thiệt anh đã bỏ quên từ lúc dừng chân bên cổng chùa. Vậy mà cũng có người tìm tới lý sự dong dài đến vậy. Thiệt là phiền phức. Nhưng bây giờ đâu phải lúc bận tâm đến điều đó. Lửa đã tới sát một bên rồi. Lối mòn duy nhất dẫn xuống ngọn đồi đã bị bà hỏa chắn ngang. Phải nghĩ cách đưa mọi người thoát khỏi cảnh hỏa ngục này thôi. Bên ngoài nhiều tiếng la chới với thất thanh:

- Thôi chết rồi. Lửa vây tứ phía. Làm sao đây...

- Cô bác chạy mau vào chùa tránh lửa …

Nghe Lâm gọi, họ ùa chạy vào bên trong chánh điện. Cảnh chùa yên tịnh khiến mọi người tìm lại được đôi chút bình tâm. Vài phút bỡ ngỡ, tiếng chuyện trò bắt đầu râm ran. Nhiều ánh mắt hiếu kỳ xoay qua ngắm mấy bức tranh Phật treo trên tường. Lâm vào nhà Tổ lấy thêm ghế ra mời mọi người ngồi nghỉ chân. Rồi anh đi pha trà châm nước. Vài người nhìn anh tủm tỉm cười:- Giáo Lâm lúc này coi bộ thấm tương chao dữ nha! Mà Sư đi đâu rồi thầy…

Lâm rót nước ra tách, khẽ khàng trả lời: - Dạ… Sư đi xuống phố có việc. Tôi chỉ trông chùa hộ sư chốc lát thôi. Không hiểu sao tự nhiên lại phát hỏa như thế. May mắn là ngôi chùa còn nguyên.

- Cái gì cũng có nguyên nhân chứ đâu phải vô duyên vô cớ… thầy. Có nhân mới có quả chứ. Không có lửa làm gì có khói.

- À! Chuyện đó hẳn nhiên rồi. Tôi muốn nói là những người đi chùa không ý thức giữ gìn môi trường chung. Một tàn thuốc quăng bỏ cũng đủ gây nên tai họa.

- Bên ngoài lửa còn cháy dữ lắm. Đây chưa phải là nơi an toàn đâu. Chúng ta phải lo tìm cách dập lửa thôi. Ngồi đó mà nhìn lửa tới chân, chạy làm sao kịp. Hình như sau chùa còn mấy lu nước lớn…

Lâm lắc đầu xua tay:- Tôi đã lấy hết nước tưới lửa mà chẳng ăn thua gì. Đang mùa nắng hạn, nước hiếm lắm. Nhưng xin quý vị yên tâm. Gió đã ngừng thổi. Vài đám mây đen vừa tụ lại. Trời sắp mưa rồi. Chúng ta sẽ được bình an.

- Thầy nói cho chúng tôi đỡ lo đấy à.

- Quý vị nhìn ra sân kìa. Có nhiều người ngồi yên tĩnh dưới gốc cây bồ đề. Họ đang cầu nguyện đấy.

Lúc này mọi người mới để ý quay nhìn. Cây bồ đề bên hiên chùa quanh năm sum suê tỏa bóng. Một vùng đất bán sơn địa khô cằn sỏi đá, mùa nắng thường kéo dài. Cây cối gần như khô kiệt. Nhưng cây bồ đề vẫn xanh mát, gần như tách biệt hẳn với cảnh vật xung quanh. Ngồi dưới gốc cây, người ta có cảm giác như ngồi trong ngôi nhà rộng thoáng có mái che. Mưa nắng không soi thấu, mà lửa dữ cũng không lan tới. Một nơi hoàn toàn an ổn. Vậy mà họ không nhìn thấy. Khói lửa làm cho tâm trí họ mờ mịt u tối, thật là tệ hại…

 

 * * *

Trời chiều nắng xế. Ánh nắng gay gắt phả lên đồng cỏ những mảng màu sáng tối chập chờn mông lung. Cái nắng như muốn thiêu trụi cỏ cây, sinh vật. Cảnh sắc nhuốm một màu cằn khô, trơ vắng. Từng đợt gió xoáy cuốn theo những chiếc lá vàng dật dờ rơi trên bờ đá. Bên triền dốc, chú tiểu An đang quảy đôi thùng nước lên đồi. Nước lấy từ đầm sen dưới xóm dùng cho việc tưới tiêu. Vài chiếc lá sen nổi trên thùng giữ cho mặt nước không sóng sánh vây đổ. Điệu Nhiên nhỏ choắt người, hì hụt đi phía sau. Hai tay chú cũng xách hai can nhựa đầy nước.

Ngồi bệt dưới gốc cây bồ đề, Lâm dán nốt con diều rồi đưa mắt nhìn sang đám cây tràm vừa ra lá non lún phún, xanh đến mát mắt. Cả ngàn cây con đang chờ mưa xuống để đem đi phủ xanh khắp ngọn đồi. Điệu Nhiên bước tới đặt mạnh hai can nước xuống, ngước mặt lên nhìn thầy Lâm cười toe toét để lộ cả hàm răn sún:

- Nước nhiêu đó là đủ cho thầy tưới hết đám cây tràm rồi hỉ ?…. Mà con diều xong chưa vậy thầy?

Lâm cũng phì cười:- Mùa khát nước thì biết chừng mô là đủ. Thưa điệu. Hai vị chắc mệt dữ… còn sức đâu nữa mà thả diều.

Điệu Nhiên thủng thỉnh xớt nước ra thùng tưới:- Làm gì không nổi chứ thả diều là dư sức. Thưa thầy.

Tiểu An giục: - Mau lên… Tiểu Nhiên. Còn mấy chậu ớt phía sau hè cũng đang khát nước. Mình đi chuyến nữa rồi về quét chùa, sửa soạn công phu chiều là vừa.

Điệu Nhiên ngẩng lên nói:- Mình điệu đi lấy nước, còn sư huynh ở lại lo lau chùa, công phu chiều. Xong công việc thì chúng mình cùng đi thả diều luôn thể.

- A ! Điệu phân công khôn quá há!

- Là điệu muốn đi… để hái mấy bông sen hồng về cúng Phật đấy thôi.

Vị sư từ ngoài vườn đi vào, lên tiếng:- Này, không được hái sen của người ta. Mang tội ăn trộm à nghe.

- Dạ không! Thưa Sư phụ, họ bảo điệu hái về chùa cúng Phật mà.

Nhìn con diều trong tay Lâm, sư nghiêm mặt bảo:

- Thầy làm diều cho mấy chú nhỏ à? Điệu ở chùa mà đi thả diều… nhìn dị lắm.

Lâm cười:- Chơi diều vừa giải trí mà cũng thiền vị lắm, thưa sư. Hơn nữa mấy điệu còn trong lứa tuổi chơi tuổi học. Mùa hè mùa tu niệm ở chùa, cũng là mùa rong chơi của tuổi trẻ. Có chơi có học thì việc tu cũng mau thăng tiến.

- Chà! Thầy đã nói vậy thì sư phải cho mấy chú chơi thôi. Nhưng mấy chú chơi cũng phải biết tiết chế vừa đủ. Không được bỏ phế việc tu việc học, công phu công quả…

Điệu Nhiên nhanh miệng thưa:- Bạch sư phụ, chúng con làm công tác xong mới chơi thả diều một chút thôi à.

Lâm ngước nhìn trời rồi nhẹ nhàng nói:- Trời oi bức quá, chắc sắp mưa rồi. Mấy chú khỏi phải đi lấy nước nữa.

Chùa tọa lạc trên ngọn đồi cao, hứng chịu nắng gió quanh năm, thiếu nước nên thiếu cả cây xanh bóng mát. Thiếu cây xanh chẳng khác nào người ta thiếu dưỡng khí để thở vậy. Là thầy dạy sinh vật, ngày đầu tiên Lâm đã gợi ý:- Phải trồng cây phủ xanh ngọn đồi, thưa Sư. Trồng cây vừa có lợi tức vừa mát mẻ. Ngày nay trên Thế giới, người ta còn xanh hóa cả sa mạc nữa đấy. Có cây xanh thì đất mới có độ ẩm… mây đối lưu sẽ tụ lại và sẽ có mưa.

lập luận theo sách vở khoa học hẳn hoi. Song Lâm cũng dư hiểu là ở vùng đất khô cằn đá sỏi này, lấy sức người tạo được mưa là điều bất khả. Nhưng chẳng lẽ vì thế mà không trồng được cây xanh. Lâm tin mình sẽ làm được. Vị sư cũng nghĩ vậy. Lâu nay sư còn bận chạy lo kinh phí mới dám nghĩ tới việc khoan giếng rồng cây cảnh. Lâm tình nguyện ở lại chùa, ít nhất ba tháng hè này để giúp Sư trồng cây làm vườn. Về lâu về dài, anh còn có nhiều dự án tạo cây xanh dáng cảnh cho chùa. Một trận mưa xuống sẽ làm xanh mát cả đồng cỏ… 

Mùa hạ đến. Nắng nóng và nỗi chờ đợi cơn mưa, khiến Lâm luôn có cảm giác mình đang trôi bềnh bồng trong giấc mơ ấy. Một giấc mơ với đầy đủ tình tiết. Ngôi chùa. Đồng cỏ khô cháy. Và những con người qua lại trong đám tàn tro khói bụi. Bất giác anh đưa mắt nhìn quanh. Cái nắng bên ngoài thiêu đốt cây cỏ. Còn ngọn lửa phiền não trong tâm anh thì dày đặt ám khói cũng chực chờ bùng phát. Anh đang dạo chơi trong khu vườn thiền, theo cách nói của mấy chú đạo. Ngày ngày được ăn cơm chùa, uống nước Phật. Tối tối thì tụng kinh, ngồi thiền. Một nếp sống thong dong tự tại, chẳng chút bận rộn lo toan. Một chuyến dạo chơi, xem hoa cưỡi ngựa. Rồi sẽ chẳng còn ý nghĩa gì khi anh trở về với ngôi nhà chính thực của mình. Ngôi nhà thế gian do anh lựa chọn vì yêu mến ngành giáo. Làm một kỹ sư tâm hồn ôm ấp nhiều chí hướng. Vậy mà anh lại phải đối đầu với bao chuyện gian trá chông chênh của lòng người.

- Lửa không tự phát mà do tâm người nông nổi gây ra. Nắng hạn lâu ngày. Đồng khô cỏ cháy. Nhưng nơi đây chưa từng xảy ra hỏa hoạn lớn. Đám cháy mà con nhìn thấy phát xuất từ tâm tưởng còn nhiều vọng động hoang mang. Ngọn lửa tham sân si len lỏi vào tận góc cạnh của tiềm thức, nó thiêu rụi hết mọi ý niệm trong sáng. Đó là những gì mà con đang nghĩ và nhìn thấy. Đã gọi là thế gian thì đâu tránh khỏi những điều bất như ý. Nếu biết vận dụng tuệ giáclòng thành chí thiện thì không khó khắc phục. Mọi việc sẽ trôi qua khi tâm mình lắng đọng. Nếu đạt được sự bình yên nội tại, con mới khiến người khác nhận ra được bao chân ý tốt đẹp…

 ... Vài đám mây kéo tới khoanh vùng, rồi nhanh chóng chuyển sang màu xám xịt. Không bao lâu thì mưa đổ xuống. Mưa như trút nước. Mưa như chưa từng có nơi vùng đất sỏi đá bạc màu. Các đọan đường dốc hình thành nên những dòng chảy như thác đổ. Cảnh vật trắng xóa trong màn mưa dày đặt. Cây bồ đề vốn bình lặng cũng khẽ khàng đung đưa theo làn gió. Đám cây tràm non run rẩy dưới sức nặng xối xả của trận mưa đầu mùa.

Ngoài sân… hai chú tiểu bận rộn súc sạch mấy hàng lu khô cạn lâu ngày. Con diều tơi tả nằm yên bên mép cửa. Mấy chú mải lo chơi cho đến khi mưa đổ hột mới quay về. Cả người ướt sũng vẫn không ngớt tiếng cười đùa nghịch ngợm. Trong tiếng mưa rơi nghe cả tiếng mầm cây xanh đang trổi dậy.

Cơn mưa đầu mùa… hạt giăng mắc trên cây, hạt rơi xuống đất. Cây cỏ hấp thụ một không gian mưa vừa đủ để cùng trổi mình bung sức sống. Chẳng bao lâu nữa, cả ngọn đồi sẽ phủ xanh màu lá, bạt ngàn hoa thơm cỏ lạ. Được tắm mình trong dòng mưa pháp diệu mầu, Lâm thấy mình cũng là hạt mầm non đang thời hé nụ. Anh bước ra sân, ngâm cả tấm thân nóng bức lâu ngày dưới cơn mưa chiều mát rượi. Thoáng chốc, bao muộn phiền bấy lâu được trút sạch theo làn nước mênh mông chảy xiết.

Sau cơn mưa, bầu trời lại tỏa sáng. Vầng thái dương rạng rỡ nơi phía trời đông.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 2209)
Ở đời bất cứ sự kiện nào xảy ra cũng có nguyên do của nó. Như bài kinh “Bát Đại Nhân Giác” xuất hiện trên thế gian này cũng không ngoại lệ.
(Xem: 1709)
Hai chữ vô thường rất quen thuộc với mọi người chúng ta, trong đời sống hàng ngày ai ai cũng nghe và nói.
(Xem: 2020)
Tư tưởng nhân quả Phật giáotư tưởng nổi bật trong nhân sinh quan Phật giáo.
(Xem: 1736)
Chúng ta đang chứng kiến những bất ổn xã hội hay thiên tai trên toàn thế giới, Việt Nam không phải là ngoại lệ khi gần đây
(Xem: 1719)
Sống phải có niềm tin, nhưng đừng tin quá vào một người, dù người đó là ai, có địa vị như thế nào trong xã hội.
(Xem: 1892)
Đức Phật đã dạy cho hàng đệ tử về mối tương quan và lợi ích của việc thực hành bốn nhiếp pháp trong Kinh Tăng Chi Bộ,
(Xem: 1904)
Đức Phật Thích Ca Như Lai của chúng ta, lúc mới phát tâm, đã vì ta mà tu Bồ tát đạo, trải qua vô lượng kiếp chịu đủ các thứ khổ cực.
(Xem: 1557)
“Không làm các việc ác Siêng làm các việc lành Thanh tịnh hoá tâm ý…”
(Xem: 1730)
Việc khấn nguyện, cầu nguyện là một vấn đề tâm linh rất phổ biến của tín đồ mọi tôn giáo và không cứ gì mùa xuân mà việc khấn nguyện...
(Xem: 2066)
Hồi sáng, lúc đi thiền hành ở Xóm Thượng, tôi đi xuôi xuống chùa Sơn Hạ. Mỗi bước chân giúp tôi tiếp xúc với sự sống rất sâu sắc
(Xem: 1817)
Chế độ ăn kiêng của bạn có thể giúp dự đoán bạn sống được bao lâu.
(Xem: 2385)
Đức Phật dạy “Thân người khó được, Phật pháp khó nghe”. Biết điều này, khi được là con Phật, ta sẽ thấy mình thật hạnh phúc vì ...
(Xem: 1712)
Không ít Phật tử đến chùa quy y, học Phật pháp, công quả, tham gia các hoạt động Phật sự, thường theo cảm tình đối với người Thầy ở nơi mình đến hơn là...
(Xem: 1714)
Giữ năm giới là khó, giữ gìn một cách hoàn hảo càng khó hơn. Muốn giữ giới hoàn hảo, trước phải học và thông hiểu về mỗi giới
(Xem: 1672)
Đóng cửa các nẻo đường xấu ác để chúng sanh không bị sa rớt xuống các nẻo địa ngục, quỷ đói, súc sanh.
(Xem: 2122)
“Chớ bảo xuân tàn, hoa rụng hết. Đêm qua sân trước một cành mai”
(Xem: 1944)
Người ta nói uống trà là thú vui tao nhã, thanh cao. Thú vui cuộc đời nói chung có hai loại là thanh cao và không thanh cao.
(Xem: 2084)
Mỗi khi mùa xuân mới về là trời đất lại thanh tân, vạn vật muôn loài thay áo mới nhưng lòng người thì vẫn cũ, vẫn chẳng đổi thay,
(Xem: 1625)
Nếu mùa xuân là cái gì tươi đẹp nhất thì đó phải là vẻ đẹp từ sự biết ơn trong tâm hồn của mỗi người.
(Xem: 2240)
Mùa xuân hải ngoại trời lạnh lắm nhưng lòng người ấm áp vì nhớ về những mùa xuân dân tộc.
(Xem: 1594)
Không biết từ khi nào, có lẽ từ lâu lắm rồi, trà là một trong những thứ không thể thiếu trong các gia đình của người phương Đông nói chung và người Việt Nam nói riêng.
(Xem: 1873)
Mùa xuân là mùa khởi đầu năm mới. Năm mới thường mở đầu bằng một mùa xuân mơ ước đầy khát vọng, hoài bão.
(Xem: 1755)
Bóng chiều ngã dài, trên sườn đồi, vài sợi mây xanh vươn vấn, tiếc nuối dư hương nhạt nhòa, chạnh lòng băng giá khách tha phương tìm về cố quốc
(Xem: 1819)
Đạo đức học Phật giáo là một hệ giá trị bền vững cùng năm tháng, xuất phát từ tuệ nhãn của bậc Thiện Thệ hơn hai nghìn sáu trăm năm trước.
(Xem: 1658)
Trong Trung luận hay Trung đạo luận hay Trung quán luận (Mulamadhyamakakarika, Căn bản Trung luận tụng), bản văn căn bản của ngài Long Thọ,
(Xem: 2401)
Ngày Tết cũng là dịp để những người con Phật suy nghiệm về lẽ vô thường biến dịch của vạn pháp và của chính thân phận mình.
(Xem: 2114)
Sự tha thứ chữa lành vết thương cho người mà bạn cho là đã xúc phạm và chính bạn, người bị xúc phạm.
(Xem: 2060)
Cuối thế kỉ XIX cờ Phật giáo được thiết kế nhằm tượng trưngđại diện một cách thống nhất cho Phật giáo và được Phật tử trên khắp thế giới sử dụng.
(Xem: 1862)
Ngôn ngữ là hình thái biểu đạt ý tưởng.Tùy mỗi chủng loại có một âm ngữ riêng; âm ngữ của con người thể hiện qua ngôn ngữ ...
(Xem: 2216)
Chúng ta thường đấu tranh với việc chọn món quà nào là hoàn hảo. Chúng ta tập trung sự chú ý của mình chủ yếu vào các đối tượng và sự kiện.
(Xem: 1792)
Thực hành Tịnh độđơn giản. Cách tu tập này không yêu cầu hành giả phải được học về tư tưởng Phật giáo hoặc đặc biệt về giới, về thiền hoặc kỷ luật tâm linh.
(Xem: 1914)
Một trong những kết luậnPhật giáo và các nhà khoa học đều đồng ý là không có đấng tạo hóa.
(Xem: 2142)
Thiền pháp tỉnh thức (mindfulness meditation) đang trở thành một trong các khuynh hướng ưu thắng của nhiều lĩnh vực hoạt động tại Hoa Kỳ và nhiều nước khác.
(Xem: 1675)
Đức Phật giảng dạy tám mươi bốn ngàn pháp môn, mỗi pháp môn phù hợp cho trình độcăn cơ của chúng sinh tiếp nhận,
(Xem: 1935)
Niềm tin là nguồn nguyên liệu cần thiết cho sự sống. Không có niềm tin, con người ta sẽ chết, hoặc sống gần như chết
(Xem: 1931)
Tu, rốt cuộc là để nhìn vạn pháp đúng như chính nó.
(Xem: 2147)
Niệm Phật là một pháp môn dễ học, dễ tu, được đức Phật dạy rất sớm, rất nhiều trong các kinh, từ kinh Nikaya hệ thống ngôn ngữ Pali của Phật giáo Nguyên thủy.
(Xem: 1922)
Bài kinh “Bốn Hạng Người Hiện Hữu Ở Đời” được ghi lại trong Tăng Chi Bộ Kinh I, chương 4, phẩm Bhandagàma, phần Thuận Dòng.
(Xem: 1766)
Bài viết này được biên soạn bởi có nhiều Tỳ khưu hỏi tôi về những giới luật sử dụng tiền bạc được tìm thấy trong vinaya (Tạng Luật).
(Xem: 1748)
Đạo Phật có phải là một tôn giáo không là một câu hỏi không mới nhưng không cũ đối với những ai đến với đạo Phật chỉ bằng con đường tín ngưỡng đơn thuần.
(Xem: 1753)
Đi chùa lễ Phật, cầu gia hộ. Trước buổi học Phật pháp, hay lễ hội Phật sự, nghi thức đầu tiên đều là “niệm Phật cầu gia hộ”.
(Xem: 1863)
Đúng là nếu giữ được năm giới thì cơ bản sẽ không rơi vào ba đường ác và được tái sinh ít nhất là vào cõi người,
(Xem: 2154)
Trong kinh Thừa tự pháp, đức Phật dạy hàng đệ tử nên thừa tự giáo pháp của Ngài chứ không nên thừa tự tài vật của Ngài.
(Xem: 1707)
Trong các kinh Bát nhã ba la mật giảng nói nhiều về tánh Không với những phẩm tính như vô tự tánh, vô sở hữu, bất khả đắc, vô sanh, như huyễn…
(Xem: 1680)
Phật phápgiáo lý của Đức Phật. Gọi là giáo lý tức là nhằm chỉ đến giáo dục với tất cả các phạm trù
(Xem: 2245)
Con người vĩ đại đó, tấm lòng trí tuệ đó, phương pháp giáo dục siêu việt đó của đức Phật đã khiến muôn nghìn trái tim của nhân loại hướng về Ngài
(Xem: 1956)
Định hướng tư tưởng là một vấn đề vô cùng quan trọng trong đời sống sinh hoạt của con người.
(Xem: 1774)
Ngược dòng lịch sử hơn 2.500 năm về trước ở xứ Ấn Độ, trước khi Đức Phật ra đời, nơi đây đã đơm hoa kết trái nhiều hệ tư tưởng khác nhau.
(Xem: 2348)
Con người sinh ra đời, sống và lớn lên trong gia đình được ấp ủ bởi tình thương của cha mẹ, tình anh chị em, tình bà con dòng họ.
(Xem: 1950)
Phải học kinh điển một cách khôn ngoan. Chúng ta biết rằng hơn 400 năm sau khi Bụt nhập diệt, kinh điển mới được chép thành văn.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant