Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Phật Pháp Cứu Đời Tôi

06 Tháng Giêng 201617:08(Xem: 9276)
Phật Pháp Cứu Đời Tôi
Phật Pháp Cứu Đời Tôi


Nghiệt ngã thay dòng đời mê muội, bởi thấy biết sai lầm nên mới chuốc họa vào thân, dù biết đó là tai hại, khổ đau, nhưng nhiều người vẫn chịu chết chìm trong tội lỗi. Động lòng trắc ẩn bi thương trước dòng xoáy cuộc đời với vô vàn sự cám dỗ, nhiều chông gai, nhiều cạm bẫy, tình đời luôn thay trắng đổi đen. Con người cứ thế loanh quanh lẩn quẩn trong nỗi khổ niềm đau, để rồi làm chết đi các hột giống tốt lành, gieo đau thương khổ não cho nhiều người. Thế gian là một trường đời ô hợp luôn chất chứa muôn ngàn sóng gió lành dữ đúng sai, phải quấy tốt xấu, buồn thương giận ghét. Tình đời là thế đó, một kiếp người chẳng đáng là bao, vậy mà nhiều người vẫn bị dòng nước cuốn trôi và nhấn chìm.

 Chỉ có đấng Thế tôn vị cha già đáng kính ngài đã vượt qua cạm bẩy cuộc đời, rống lên tiếng rống sư tử, trên hai ngàn sáu trăm năm, làm muôn loài thú phải nép mình trong sợ hãi. Ngài đã xua tan bóng tối mê lầm từ dạo ấy, đem lại quyền làm chủ cho thế giới loài người, đem lại niềm tinchân lý mãi sáng ngời trong nhân loại. Thật hạnh phúc thay! Cho loài người chúng ta, đã biết được những điều chưa biết, đã thấy được những điều chưa thấy, đã nghe được những điều chưa nghe, mỗi người hãy tự thắp sáng lên ngọn đuốc của chính mình, thì thế gian này sẽ tỏ sáng, rực sáng trong niềm an vui hạnh phúc. Ngược lại, nếu ai chấp nhận số phận đã an bài thì người đó sẽ sống mãi trong tối tăm mê muội, trong ngục tù tội lỗi.

 Ta có quyền vươn lên từ sức mạnh của ý chí, niềm tinnghị lực, thì mọi việc sẽ có thể thay đổi tốt đẹp. Nhân quả khác với số phận là có thể thay đổi được, còn số phận thì không. Người tin sâu nhân quả sẽ làm mới chính mình bằng sức mạnh của trí tuệ, nên dễ dàng vượt qua sóng gió cuộc đời, bằng nhận thức sáng suốtviệc làm chân chánh. Người chấp nhận số phận đã an bài thì dễ dàng buông xuôi cuộc sống, yếu đuối bạc nhược, cuối cùng bị dòng đời cuốn trôi, để rồi phải sống trong đau khổ lầm mê. Nếu chúng ta chấp nhận cái gì cũng cố định cả, dù có tu cũng chẳng lợi ích gì. Như bản thân chúng tôi đã từng nghiện ngập đam mê đủ thứ, nếu không thay đổi được thì giờ đây, tôi đã rũ xương trong lao tù nghiện ngập. Nhiều người vì không hiểu thấu lý nhân quả, nên chấp nhận cuộc đời giống như bèo dạt mây trôi, cứ nghĩ rằng ai làm sao tôi làm vậy, ai làm bậy tôi làm theo, chẳng biết suy nghĩ tìm tòi, mặc tình cho dòng đời cuốn trôi. Cái quan niệm đó chỉ hợp với thời đại xa xưa và ngày nay khoa học đã chứng minh rằng, không có cái gì do một nhân mà hình thành.

 Cờ bạc, rượu chè, hút xách, đàng điếm, liều lĩnh, bất mãn, buông lung phóng túng và sa đọa chúng tôi đã từng mắc phải từ lúc còn thơ dại, vậy cái gì đã thúc đẩy tôi khi tuổi đời còn non kém, để mắc phải sai lầm đáng tiếc. Đó là do sự tác nghiệp của quá khứ quá sâu đậm, nên bây giờ khi hội đủ nhân duyên liền bị hút vào dòng xoáy của đam mê tội lỗi. Tuy nhiên nhân quả rất đa dạng và phức tạp, chúng ta không thể nào một sớm, một chiều, mà thấu rõ được hết. Trong kinh Phật dạy nếu người nào trước kia lỡ gây tạo nghiệp xấu ác, hiện tại biết tu giới, tu thân, tu tâm hay làm các điều phước thiện thì nhân quả xấu nhiều đời có thể thay đổiđược tùy theo khả năng tu tập của mình.

 Xưa nay hiền thánh thường khen ngợi

 Thật đáng khâm phục người biết lỗi.

 Ai sống mà không có lỗi

 Có lỗi mà biết sửa đổi hay thay.

 Đã làm người dù ít hay nhiều, ai cũng có thể vấp phải lỗi lầm. Phật pháp chính là chiếc thuyền từ cứu vớt chúng sinh, làm mới lại chính mình vượt qua dòng sông tội lỗi. Cái hay của Phật pháp là giúp chúng ta vững niềm tin nơi chính mình, từ đó chúng ta có thể tự mình đứng lên, vượt qua số phận một cách dễ dàng sau khi vấp ngã. Người trí thì không cần nương tựa vào ai, mà tự mình chiêm nghiệm quán xét để không bị rơi vào dòng đam mê tội lỗi. Còn người đang bị mê lầm chưa đủ niềm tin, thì phải nương thầy lành bạn tốt, tránh xa bạn bè xấu ác và được sự hổ trợ đắc lực của gia đình, thì mới có thể làm mới lại cuộc đời. Chính bản thân chúng tôi đã nhiều lần bị vấp ngã, khi chưa gặp Phật pháp, mặc dù đã cố gắng quyết tâm hết sức mình, để vượt qua những lỗi lầm nhưng không thể nào vượt qua nỗi. Khi chưa gặp duyên xấu thì không sao, nhưng khi gặp rồi thì chứng nào tật nấy, như ngựa quen đường cũ khó mà dứt ra. Đây chính là tập khí nhiều đời của chúng ta đã từng huân tập. Tập là tập quen được lặp đi lặp lại nhiều lần, từ những ý nghĩ, lời nói rồi hành động, bởi vì huân tập lâu ngày nên nó có sức mạnh chi phối và sai sử ta chạy theo thói quen đó. Từ vô thủy kiếp đến nay, ai cũng từng luân hồi vô số kiếp nên chất chứa nhiều thói quen tật xấu, muốn thay đổi và chuyển hóa chúng, ta phải có thời gian dài quán chiếu xem xéttu tập thì mới có thể buông bỏ được.

 Thực tế chúng tôi không phải là người hay ho tài giỏi gì, nhờ nhân duyên nhiều đời đã gieo trồng phước đức, nên ngày nay hội đủ nhân duyên mới gặp được thầy lành, bạn tốt. Và chúng ta đi khắp cả thế gian này không ai tốt bằng mẹ. Mẹ là người đã giúp chúng tôi vượt qua cạm bẫy cuộc đời để gặp được Tam bảo. Nếu ai bây giờ còn mẹ, đó là một phước báo to lớn vô cùng, vì còn có cơ hội hiếu kính phụng dưỡng báo đáp công sinh thành dưỡng dục, của hai đấng sinh thành nhất là ơn mẹ rất khó đền!

 Nhờ mẹ tôi biết đường tu,

 Nếu không có mẹ tôi giờ ra sao?

 Cũng nhờ có được mẹ hiền,

 Tôi vào cửa Phật tu hành đến nay.

Tình thương của mẹ đối với tôi thật là cao cả và quý báu, dù tôi tu có thành Phật đi chăng nữa cũng không thể nào trả hết công ơn của mẹ. Trong cuộc đời này, tôi không thể nào kiếm đâu ra được như người mẹ của tôi bây giờ, bà như hiện thân bồ tát Quán Thế Âm đi vào đời để cứu giúp chúng sinh. Nơi nào có khổ đau là nơi đó có Bồ tát, hơn nữa đời người, tôi làm khổ mẹ quá chừng vậy mà khi tôi gặp nạn, hoặc lường gạt ai, bà sẵn sàng đền bù tất cả, để giúp tôi vượt khỏi vòng lao lý. Ngày nay tuy tôi được an ổn tu hành, nhưng vẫn không có nhiều cơ hội để được chăm sóc mẹ trong khỏang đời còn lại.

 Ngược lại, bà lúc nào cũng thương tưởng nhớ đến tôi, luôn hỏi thăm các em tôi coi thầy Phổ Giác lúc này có còn tu nữa hay không? Một hôm vì muốn thăm tôi, bà nói gạt với mấy đứa em có người nói tôi ra đời để có cớ lên Thường Chiếu, khi gặp tôi bà cười hì! hì! Ra chiều thoải mái lắm, mặc dù bà đang bệnh phải đi xe lăn. Tấm lòng của mẹ đối với tôi thật là bao la và cao cả! Tôi không biết phải lấy gì, để đền đáp hết công ơn mẹ, chỉ thầm nguyện trong lòng cố gắng tu hành viên mãn, để cùng mẹ đi trên con đường giác ngộ.

 Trên thế gian này, chắc có lẽ không có tình yêu thương nào thiêng liêng và cao quý hơn tình mẹ. Từ khi mở mắt chào đời mẹ đã mớm sửa cho con và nâng niu che chở bằng lời ru tiếng hát ngọt ngào, để con yên giấc ngủ. Mẹ vẫn âm thầm thức khuya dậy sớm, không quản ngại thân gầy, để lo cho con từ miếng ăn giấc ngủ, chiến cơm manh áo, mong con được mau khôn lớn. Đôi lúc mẹ vì con trẻ, mà chịu nhiều gian lao cực khổ và thậm chí chấp nhận gây tạo tội lỗi, để giúp cho con được an vui hạnh phúc. Khi con chập chững biết đi, mẹ vui mừngsung sướng. Đến lúc con trưởng thành mẹ lo cho con ăn học, xây dựng tương lai sự nghiệp, dựng vợ gã chồng để đắp xây hạnh phúc gia đình. Ôi, tình mẹ thật là cao cả và sâu nặng. Mẹ đã hy sinh cho con suốt cả cuộc đời, mà không nghĩ đến bản thân. Ai còn mẹ hãy nên biết ơnđền ơn, đừng để mẹ buồn, mẹ khổ.

 Đi khắp thế gian, không ai tốt bằng mẹ.

 Tần tảo sớm hôm, mẹ nuôi con khôn lớn.

 Bao bọc chở che, khi con gặp hoạn nạn.

 An ủi vổ về, khi con phải đi xa.

 Mẹ vẫn bên con, dù biển cạn núi mòn.

 Gánh nặng cuộc đời, mẹ mang cả hai vai.

 Ai còn mẹ, xin đừng làm mẹ buồn khổ.

 Không có mẹ, con đã ra người thiên cổ.

 Mẹ là cả bầu trời, thương yêu dịu ngọt.

 Mẹ là cả bầu trời, che mát cho con.

 Quả thật đi hết trái đất này, tôi không thể tìm ra được người mẹ nào, như mẹ tôi bây giờ. Mẹ đã cho tôi tất cả, để được bình yên tận cõi lòng, tôi thầm cám ơn mẹ và quyết chí tu hành để đền đáp công ơn mẹ. Thật ra bà không chỉ thương mình tôi, mà tám anh em tôi, bà cũng đều thương yêu như nhau! Đứa làm ăn nên ra bà cũng thương, đứa nghèo khổ bà càng thương hơn và có những đứa chỉ làm hại hòan tòan như tôi bà vẫn thương, nhờ tình thương của mẹ, đã giúp cho tôi vươn lên chính mình vượt qua số phận tối tăm. Ai bây giờ còn mẹ, thì hãy hết lòng hiếu dưỡng không một phút giây nào xao lãng, đừng để khi mẹ ra đi rồi mới tiếc núôi thương xót mẹ hiền, thì hãy nên xem xét lại. Nhiều người khi cha mẹ còn sống không cung phụng cấp dưỡng chu đáu, chờ đến khi chết mới làm đám linh đình nói là báo hiếu cha mẹ. Người thật tâm cung kính và có hiếu là phải biết lo khi cha mẹ còn sống, giúp cha mẹ an vui hạnh phúc khi tuổi già. Khi xưa chúng tôi hiểu biết sai lầm, nên hơn nữa đời người sống trong đau khổ lầm mê. Nhờ mẹ đã giúp cho tôi vượt qua vũng bùn tội lỗi. Thất chí, bất mãn, buông lung, liều lĩnh, nghiện ngập, si dại trong đam mê tội lỗicuộc đời của tôi nếu không có mẹ bây giờ ra sao?

 Ngày nay nhờ tắm mình trong giáo pháp chư Phật, được sự trực tiếp chỉ dạy của chư hiền Thánh tăng, trên có Hòa Thượng Trúc Lâm tôn sư là vị Phật sống. Thầy chúng tôiBồ tát tái lai trụ trì Thiền viện Thường Chiếu, viện trưởng Thiền viện Trúc Lâm Trí Đức với số chúng Tăng ni hơn cả ngàn người. Trên một ngàn là thiện hữu tri thức, còn tôi chỉ là hàng sơ cơ học đạo đang từng bước chập chững trên con đường Phật đạo, như người chết đi sống lại được Phật pháp cứu vớt, với chút kinh nghiệm bản thân, chúng tôi có đôi lời tâm tình xin gởi đến các pháp lữ gần xa, những ai còn đang mải mê đắm say trong dòng sông tội lỗi, xin hãy cùng chúng tôi vượt qua cạm bẫy cuộc đời?

 Trong khoảng thời gian bị đam mê nghiện ngập và nợ nần chồng chất không có khả năng chi trả, bế tắc khổ đau cùng cực, lại bị sự hăm dọa của chủ nợ. Chúng tôi lo sợ, khủng hoảng không biết làm cách nào, cùng đường đành nghĩ đến giải pháp chết là hết cho xong chuyện, nghĩ vậy rồi tôi liền trở về nhà thăm mẹ lần cuối. Nhờ vậy tôi được mẹ khuyên đi tu và mẹ tôi đã khẳng định đi tu sướng lắm con ơi. Lúc đó tôi nghĩ thầm trong bụng đi tu làm sao sướng, đi tu khổ thấy bà. Ấy thế mà, lời khuyên của mẹ đã rót vào tim tôi lúc nào không hay, tôi tự suy nghĩ lại, đi tu để khỏi phải chết, may ra còn chút hy vọng. Đêm hôm đó tôi thầm cảm ơn mẹ, nếu không có mẹ giờ đây tôi đã bị đọa lạc vào chốn địa ngục a tỳ. Làm gì hôm nay có thời gian để cùng chia sẻ với các pháp lữ gần xa một chút tâm tình.

 Con tu là nhờ mẹ

 Cả cuộc đời thương con

 Không quản ngại thân gầy

 Công ơn mẹ khó đền.

 Mẹ là ánh trăng soi

 Xóa tan bao phiền muộn

 Mẹ cho con tất cả

 Bình yên tận cõi lòng.

 Nhờ có môi trường tốt như thế, nên tôi từng bước cố gắng vượt qua những thói quen xấu một cách dễ dàng và tu học cho đến bây giờ. Con người có đầu mình và hai tay, hai chân để lao động, làm việc, phục vụ, dấn thân, vì lợi ích nhân loại. Lao động để thấu rõ sự nhọc nhằn của đàn na tín thí, họ nhín ăn bớt mặc để cúng dường Tam bảo mong Tam bảo luôn được trường tồnthế gian này để chúng sinhnơi nương tựatu học. Nhờ có lao động mà chúng ta cảm thông được từ con người cho đến muôn loài, nếu muốn bảo tồn sự sống thì phải nương nhờ lẫn nhau. Để có cơm ăn, áo mặc con người làm tổn hại không biết bao loài vật khác. Lao động như ăn cơm, học hỏi như uống nước, tu sữa như hơi thở, lao động là lẽ sống thiết thực để phục vụ đời sống cho con người, lao động đem lại giá trị đóng góp giúp cho con người ổn định nhu cầu ăn mặc ở ngủ nghĩ được chu đáo. Lao động để hiểu được giá trị đích thực của nó, để bào tồn sự sống, để được đóng góp và phát triển trong tình yêu thương nhân loại và muôn loài.

 Con người nếu không có lao động sẽ không tồn tại, vì không đáp ứng đủ nhu cầu sự sống. Ngoài ra lao động còn là phong cách rèn luyện cho cơ thể được điều hòa, làm cho tinh thần được minh mẫn sáng suốt. Trong lúc lao động, chúng ta vẫn áp dụng tu tập được bằng những phương pháp trì niệm và lao động là một nhu cầu sống không thể thiếu trong xã hội. Nhờ lao động chúng ta sẽ dễ dàng cảm thông sự nhọc nhằn cực khổ của nhiều người vì miếng cơm manh áo, vì sự sống của thân này mà chúng ta làm tổn hại biết bao loài vật khác, do đó mọi người cố gắng tu hành không dám ỷ lại.

 Kho tàng vô giá của con người là nhờ làm việc, lao động, phục vụ, dấn thân vì cộng đồng xã hội nhờ vậy nhân loại mới tồn tại. Nếu chúng ta sống trên cõi đời này mà không biết siêng năng, cần mẫn và bằng bàn tay khối óc luôn làm việc không biết mệt mỏi, thì làm sao tìm được kho tàng vô giá nếu không có sự tinh cần nổ lực lao động. Thiếu nó chúng ta dễ rơi vào sự hưởng thụ quá độ và làm băng hoại nhân cách đạo đức của con người, để rồi phải rơi vào hố sâu của đam mê tội lỗi.

 Trong cuộc sống, muốn thăng tiến trên con đường công danh sự nghiệp để trở thành người hiền tài đóng góp cho xã hội, thì mọi người phải cố gắng ra sức học tập rèn luyện tu dưỡng đạo đức.

 Học để biết lời Phật dạy, để biết được điều hay lẽ phải, biết được nhân nào dẫn đến an vui hạnh phúc, nhân nào dẫn đến sa đọa khổ đau. Cái hay đạo Phật là khi nghe lời dạy của ngài không bắt buộc chúng ta phải tin liền, mà cần phảithời gian quán xét chiêm nghiệm, tư duy cho đến khi nào thấy được lợi ích thiết thực rồi mới tin. Tin như vậy là tin sâu, tin khi trí tuệ đã được phát sinh. Trong nhà Phật thường dạy: Muốn thấu rõ chân lý thì phải văn tư tu, văn là nghe lời Phật dạy, sao khi nghe thì phải suy tư quán chiếu, tìm tòi nghĩa lý sâu xa của nó, rồi tu là biết cách dừng những nghiệp xấu ác, chuyển hóa khổ đau thành an vui hạnh phúc. Nên có bài thơ rằng:

 Lỗi lầm sám hối ăn năn

 Lấy làm hổ thẹn nguyện hằng sửa sai.

 Trong tâm nở một nụ cười

 Sống trong tỉnh giác tương lai sáng ngời.

 Và trong cuộc đời,

 Nếu ai chỉ lỗi cho mình

 Hãy nên kết làm tri kỷ

 Bởi có bạn hiền như thế

 Luôn làm tốt thêm cho ta.

Vâng, ít nhất trong cuộc đời ai cũng có thể có một lần lầm lỗi, nhưng được người chỉ lỗi quả thật là điều hiếm có, đa phần chúng ta sống đắc nhân tâm nhiều hơn, do đó kiếm bạn đồng hành rất khó, vì sự thật mất lòng? Trong cuộc sống nếu chúng ta không có bạn hướng thượng, thà chấp nhận sống một mình còn hơn. Người xưa thường nhắc nhở con cháu phải biết chọn bạn mà chơi. Bạn bè khá quan trọng ảnh hưởng đến việc nên hư thành bại của đời người. Nhiều người công thành danh toại, nhờ biết quan hệ tốt với bạn bè thân hữu. Nhưng có một số người tán gia bại sản, thân bại danh liệt vì kết thân với một số bạn bè xấu. Trong kinh Phật dạy: Nếu không tìm được người hơn mình, hoặc ngang với mình, thà quyết sống một mình, chớ không nên kết bạn với người thấp kém hơn.

 Ai trong chúng ta chưa thật sự giác ngộ, giải thoát, thì hãy nên dè dặt chọn bạn mà chơi. Bởi vì giữa dòng đời nghiệt ngã tôi và bạn có thể gặp nhau, nếu hai người cùng đi chung con đường hướng thượng cùng nhau sẻ chia những nỗi khổ niềm đau và chan hòa tình yêu thương. Bạn và tôi là chỗ trú ẩn cho nhiều người nương tựa. Có được một người bạn tốt như vậy, quả thật chúng ta sẽ có một cuộc sống hết sức tuyệt vời. Còn ngược lại thì sao? Sẽ cùng nhau rơi vào hố sâu của đam mê tội lỗichúng ta sẽ chấp nhận một cuộc đời đen tối. Ai cũng có ước mơ đáng quý và trân trọng hết, nhưng vì lỡ lầm chọn bạn mê muội, nên đành chôn vùi cuộc đời trong tối tăm mờ mịt. Và tôi và bạn sẽ nối kết tình thân với nhau trong một duyên tình cờ, để rồi chúng ta cùng nhau kết nối tình yêu thương và sẻ chia những nỗi khổ niềm đau trong cuộc sống. Chân thành thay! 

 Tôi có ngã, để cùng người thông cảm.

 Đem tình thương, chia sẻ đến nhiều người.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 2064)
Sống ở đời ai cũng mong cầu được hạnh phúc. Hạnh phúc là gì?
(Xem: 2212)
Ở đời bất cứ sự kiện nào xảy ra cũng có nguyên do của nó. Như bài kinh “Bát Đại Nhân Giác” xuất hiện trên thế gian này cũng không ngoại lệ.
(Xem: 1711)
Hai chữ vô thường rất quen thuộc với mọi người chúng ta, trong đời sống hàng ngày ai ai cũng nghe và nói.
(Xem: 2020)
Tư tưởng nhân quả Phật giáotư tưởng nổi bật trong nhân sinh quan Phật giáo.
(Xem: 1738)
Chúng ta đang chứng kiến những bất ổn xã hội hay thiên tai trên toàn thế giới, Việt Nam không phải là ngoại lệ khi gần đây
(Xem: 1721)
Sống phải có niềm tin, nhưng đừng tin quá vào một người, dù người đó là ai, có địa vị như thế nào trong xã hội.
(Xem: 1893)
Đức Phật đã dạy cho hàng đệ tử về mối tương quan và lợi ích của việc thực hành bốn nhiếp pháp trong Kinh Tăng Chi Bộ,
(Xem: 1905)
Đức Phật Thích Ca Như Lai của chúng ta, lúc mới phát tâm, đã vì ta mà tu Bồ tát đạo, trải qua vô lượng kiếp chịu đủ các thứ khổ cực.
(Xem: 1557)
“Không làm các việc ác Siêng làm các việc lành Thanh tịnh hoá tâm ý…”
(Xem: 1730)
Việc khấn nguyện, cầu nguyện là một vấn đề tâm linh rất phổ biến của tín đồ mọi tôn giáo và không cứ gì mùa xuân mà việc khấn nguyện...
(Xem: 2070)
Hồi sáng, lúc đi thiền hành ở Xóm Thượng, tôi đi xuôi xuống chùa Sơn Hạ. Mỗi bước chân giúp tôi tiếp xúc với sự sống rất sâu sắc
(Xem: 1823)
Chế độ ăn kiêng của bạn có thể giúp dự đoán bạn sống được bao lâu.
(Xem: 2385)
Đức Phật dạy “Thân người khó được, Phật pháp khó nghe”. Biết điều này, khi được là con Phật, ta sẽ thấy mình thật hạnh phúc vì ...
(Xem: 1714)
Không ít Phật tử đến chùa quy y, học Phật pháp, công quả, tham gia các hoạt động Phật sự, thường theo cảm tình đối với người Thầy ở nơi mình đến hơn là...
(Xem: 1714)
Giữ năm giới là khó, giữ gìn một cách hoàn hảo càng khó hơn. Muốn giữ giới hoàn hảo, trước phải học và thông hiểu về mỗi giới
(Xem: 1673)
Đóng cửa các nẻo đường xấu ác để chúng sanh không bị sa rớt xuống các nẻo địa ngục, quỷ đói, súc sanh.
(Xem: 2122)
“Chớ bảo xuân tàn, hoa rụng hết. Đêm qua sân trước một cành mai”
(Xem: 1945)
Người ta nói uống trà là thú vui tao nhã, thanh cao. Thú vui cuộc đời nói chung có hai loại là thanh cao và không thanh cao.
(Xem: 2086)
Mỗi khi mùa xuân mới về là trời đất lại thanh tân, vạn vật muôn loài thay áo mới nhưng lòng người thì vẫn cũ, vẫn chẳng đổi thay,
(Xem: 1628)
Nếu mùa xuân là cái gì tươi đẹp nhất thì đó phải là vẻ đẹp từ sự biết ơn trong tâm hồn của mỗi người.
(Xem: 2244)
Mùa xuân hải ngoại trời lạnh lắm nhưng lòng người ấm áp vì nhớ về những mùa xuân dân tộc.
(Xem: 1594)
Không biết từ khi nào, có lẽ từ lâu lắm rồi, trà là một trong những thứ không thể thiếu trong các gia đình của người phương Đông nói chung và người Việt Nam nói riêng.
(Xem: 1873)
Mùa xuân là mùa khởi đầu năm mới. Năm mới thường mở đầu bằng một mùa xuân mơ ước đầy khát vọng, hoài bão.
(Xem: 1758)
Bóng chiều ngã dài, trên sườn đồi, vài sợi mây xanh vươn vấn, tiếc nuối dư hương nhạt nhòa, chạnh lòng băng giá khách tha phương tìm về cố quốc
(Xem: 1823)
Đạo đức học Phật giáo là một hệ giá trị bền vững cùng năm tháng, xuất phát từ tuệ nhãn của bậc Thiện Thệ hơn hai nghìn sáu trăm năm trước.
(Xem: 1668)
Trong Trung luận hay Trung đạo luận hay Trung quán luận (Mulamadhyamakakarika, Căn bản Trung luận tụng), bản văn căn bản của ngài Long Thọ,
(Xem: 2402)
Ngày Tết cũng là dịp để những người con Phật suy nghiệm về lẽ vô thường biến dịch của vạn pháp và của chính thân phận mình.
(Xem: 2118)
Sự tha thứ chữa lành vết thương cho người mà bạn cho là đã xúc phạm và chính bạn, người bị xúc phạm.
(Xem: 2067)
Cuối thế kỉ XIX cờ Phật giáo được thiết kế nhằm tượng trưngđại diện một cách thống nhất cho Phật giáo và được Phật tử trên khắp thế giới sử dụng.
(Xem: 1868)
Ngôn ngữ là hình thái biểu đạt ý tưởng.Tùy mỗi chủng loại có một âm ngữ riêng; âm ngữ của con người thể hiện qua ngôn ngữ ...
(Xem: 2218)
Chúng ta thường đấu tranh với việc chọn món quà nào là hoàn hảo. Chúng ta tập trung sự chú ý của mình chủ yếu vào các đối tượng và sự kiện.
(Xem: 1792)
Thực hành Tịnh độđơn giản. Cách tu tập này không yêu cầu hành giả phải được học về tư tưởng Phật giáo hoặc đặc biệt về giới, về thiền hoặc kỷ luật tâm linh.
(Xem: 1916)
Một trong những kết luậnPhật giáo và các nhà khoa học đều đồng ý là không có đấng tạo hóa.
(Xem: 2148)
Thiền pháp tỉnh thức (mindfulness meditation) đang trở thành một trong các khuynh hướng ưu thắng của nhiều lĩnh vực hoạt động tại Hoa Kỳ và nhiều nước khác.
(Xem: 1680)
Đức Phật giảng dạy tám mươi bốn ngàn pháp môn, mỗi pháp môn phù hợp cho trình độcăn cơ của chúng sinh tiếp nhận,
(Xem: 1936)
Niềm tin là nguồn nguyên liệu cần thiết cho sự sống. Không có niềm tin, con người ta sẽ chết, hoặc sống gần như chết
(Xem: 1932)
Tu, rốt cuộc là để nhìn vạn pháp đúng như chính nó.
(Xem: 2148)
Niệm Phật là một pháp môn dễ học, dễ tu, được đức Phật dạy rất sớm, rất nhiều trong các kinh, từ kinh Nikaya hệ thống ngôn ngữ Pali của Phật giáo Nguyên thủy.
(Xem: 1925)
Bài kinh “Bốn Hạng Người Hiện Hữu Ở Đời” được ghi lại trong Tăng Chi Bộ Kinh I, chương 4, phẩm Bhandagàma, phần Thuận Dòng.
(Xem: 1766)
Bài viết này được biên soạn bởi có nhiều Tỳ khưu hỏi tôi về những giới luật sử dụng tiền bạc được tìm thấy trong vinaya (Tạng Luật).
(Xem: 1749)
Đạo Phật có phải là một tôn giáo không là một câu hỏi không mới nhưng không cũ đối với những ai đến với đạo Phật chỉ bằng con đường tín ngưỡng đơn thuần.
(Xem: 1756)
Đi chùa lễ Phật, cầu gia hộ. Trước buổi học Phật pháp, hay lễ hội Phật sự, nghi thức đầu tiên đều là “niệm Phật cầu gia hộ”.
(Xem: 1865)
Đúng là nếu giữ được năm giới thì cơ bản sẽ không rơi vào ba đường ác và được tái sinh ít nhất là vào cõi người,
(Xem: 2157)
Trong kinh Thừa tự pháp, đức Phật dạy hàng đệ tử nên thừa tự giáo pháp của Ngài chứ không nên thừa tự tài vật của Ngài.
(Xem: 1709)
Trong các kinh Bát nhã ba la mật giảng nói nhiều về tánh Không với những phẩm tính như vô tự tánh, vô sở hữu, bất khả đắc, vô sanh, như huyễn…
(Xem: 1683)
Phật phápgiáo lý của Đức Phật. Gọi là giáo lý tức là nhằm chỉ đến giáo dục với tất cả các phạm trù
(Xem: 2248)
Con người vĩ đại đó, tấm lòng trí tuệ đó, phương pháp giáo dục siêu việt đó của đức Phật đã khiến muôn nghìn trái tim của nhân loại hướng về Ngài
(Xem: 1956)
Định hướng tư tưởng là một vấn đề vô cùng quan trọng trong đời sống sinh hoạt của con người.
(Xem: 1774)
Ngược dòng lịch sử hơn 2.500 năm về trước ở xứ Ấn Độ, trước khi Đức Phật ra đời, nơi đây đã đơm hoa kết trái nhiều hệ tư tưởng khác nhau.
(Xem: 2349)
Con người sinh ra đời, sống và lớn lên trong gia đình được ấp ủ bởi tình thương của cha mẹ, tình anh chị em, tình bà con dòng họ.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant