Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Hạt cát dưới bước chân trần…

02 Tháng Giêng 201100:00(Xem: 13244)
Hạt cát dưới bước chân trần…


 
hoalinhthoai_1268984346_b4i7-content

Đoản khúc….

Em đẹp quá, màu thiên nhiên ảo hoá

từng vạch tim hằn vết khoảng mông lung

theo cơn gió, vũ điệu em say múa

đổ trong tâm, rừng lá bay dạt xa

 

có phải hương, khi trời không nắng rọi

lan hoang vu theo một kiếp làm người

mưa hay nắng, cũng là ngày tươi sáng

khi lòng trong, mây nhẹ, gót thong dong

 

bên cuộc đời, muôn sao trời vẫn đủ

quên tấm lòng nghèn nghẹn dấu tuổi thơ

em sẽ thấy không gian như nhỏ hẹp

phương trời cao, mây vẫn thở bao đời….

Gió thổi làm những chiếc lá lay động, làm nhánh cây, cành cây bâng khuâng, làm rừng xanh, đìu hiu xao xuyến. Con chim đang ngủ trong tổ giật mình thức giấc, buông tiếng hát líu lo, tung cánh vội bay ra khỏi nơi yên nghỉ. Cánh mây ngập ngừng trên cao, bay lững thững theo chiều gió. Những hương thơm của thiên nhiên say ngủ vội xoè hết từng mảnh tâm, chia sẻ đến muôn loài.

Ồ chỉ một cơn gió thoảng sao cả bầu trời xao động, sao chiếc áo tung rộng theo gió, sao tâm người xô bồ, vội bỏ đi đâu..

Những hạt cát cũng đồng hành theo tiếng gọi, cũng réo rắc lời ca, cũng vút cao lên tố chất đan thành những sợi tơ trời, dưới những phong ba. Âm thanh của gió, của cát, của hàng triệu triệu hạt cát, của gió rít, vi vút, gió ngả nghiêng của cuộc sống… theo suốt mỗi đời người.

Trong không gian bao la, gió đã bao lần thổi đến, Trong căn phòng đơn sơ, hoang liêu, gió cũng nhảy đập, kêu gào, gỏ nhịp của từng cửa. Trong cái thân còm cõi, mộc mạc, gió vẫn len lỏi vào tim, rung lên những âm thanh kỳ diệu, êm ái, làm mạch máu cuồng loang. Trong cái tâm thanh tịnh, gió vẫn không ngừng mời gọi, lang thang, chen lấn, dù tâm bất động, nhìn những diễn biến của gió, như người khán giả yêu đời, yêu tâm, yêu vạn vật…

tám ngọn gió là chất liệu nuôi dưỡng con người trong giả tạm, hiện hữu. Có những phản ngôn đi tìm thực tại trong tám ngọn gió để hình thành nên nhân cách con người- con người sống thực, trực tâm, hiện sinh trong từng giây phút, trên bước chân trần, nở hoa, kết nhụy.

Có những thời gian đã đi xa quá, bay cao trong khoảng mông lung của đất trời, nắm hư không, nắm vọng tưởng như những chất tố làm thành nhu liệu sống của bản thân, nhưng gió, cũng chính gió đã thổi qua, để là những mảnh vỡ, những hạt thủy tinh, rơi rụng xuống đời, làm thành những hạt cát.

Hạt cát của thời gian, hạt cát của tâm tưởng, hạt cát nhỏ nhoi chứa đựng cả bầu trời, vũ trụ. Hạt cát thành hình nên phương trời, kiêu sa trong cách gọi, vụng về trong bất hạnh, lủi thủi trong nhỏ nhoi, vươn mình, to lớn trong trực nhận, mở rộng cả không gian, cho ánh sáng chan hoà vào bóng tối, cho chân tâm có mặt….

có phải gió bay, làm ai cay mắt

hay hương thơm từng lớp đổ mưa sa

ngàn cánh mơ, sa rụng buổi hôm nào

trong tiếng gọi, vang lời lời êm nhỏ

 

dòng pháp nhũ, vắn dài nuôi tâm trẻ

nụ hoa xưa vẫn nở giữa sơn hà

trời và đất vẫn mang tâm tơ tưởng

ngọn nến hồng thắp giữa bóng đêm về

 

ta giật mình, khi ngàn sao thở nhẹ

nghe trong đời, từng vạt nắng bay xa

giữa đêm vỡ, khi đèn khêu ngọn bất

một trời tâm vẫn êm dịu thưở nào….

Cát là những hạt vi trần, là dấu nhỏ nhoi, là những nổ tung của hiện hữu, là bước đời phải đi qua. Bản thân, nội tại của hạt cát là những sớ tâm, gồm đủ năm uẩn: mắt tai mũi lưỡi thân ý … cát nhỏ nhoi dung chứa tất cả các pháp.

Có phải tâm em là vũ trụ

muôn ngằn dung chứa cả trời mây

Trăng sao, đại địa, bao cõi giới

sinh diệt, khởi nguồn mỗi giọt không ….

Ai mà không vướng cát trên cuộc đời, ai không bị cát làm ran rát bàn chân, làm rêm đau từng bước. Cát là phù thủy của cuộc sống, là ma quái thương yêu.. nhưng cũng là chất liệu nội kết quan trọng cho con người, làm cho con người từng bước thức tỉnh.

Những mộng tưởng làm người say, các thành công làm người bay bay trong giấc mộng, những giàu sang làm hân hoan, kiêu vọng; tuổi trẻ thanh xuân chối bỏ sự hình thành, tiến triển; sức khoẻ dồi dào nào biết đến sanh già bệnh chết.

Chỉ khi cát làm rộn ràng bước chân, chỉ khi cát bám vào tóc, chỉ khi cát làm cay mắt, chỉ khi cát nằm vào trong đáy tâm… có những cơn đau giật mình, thôi thúc, có những thức tỉnh chợt soi, có những nhận thức bừng tĩnh và cơn đau là phù du đưa ta đi về đến đích của cuộc sống, sống hiện sinh, sống trực diện..

Đã bao ngày qua, ai không là người chối bỏ cát, chối bỏ niềm đau, chối bỏ thực tại… để chạy rong ruổi theo cuộc đời, dưới mọi danh xưng, dưới mọi hình thức, mọi phương trời cố hữu như muốn sang đoạt cuộc nhân sinh, tìm những bung xung giả tạm xoa dịu, mong làm biến hoá bức thành của ngã. Ta có thể đạt được bản tâm nào đó, có thể chạy trốn những hạt cát thân yêu trong đời, có thể tạm quên một khoảng trời đẹp, hay ngủ say trong mê muội vong thân.

Chối bỏ hạt cát, lãng quên nội kết, tìm quên niềm đau… ta sẽ được gì, ta có gì trong cuộc sống vô thường. Một chút yên lành cũng là mộng mị, một vài an ổn cũng là niềm đau, một xé tâm bùng vỡ không thôi vẫn là thoang thoảng bước chân đi tìm….Mất dấu chân dính cát, ta tìm ta nơi đâu? Có phải từ cát thấy ta, từ ta nhìn ra cát, từ những vẩn đục của tâm, thành hình nên bầu trời quang đãng.. Đám mây rời xa cuối trời, biệt dấu… còn lại là không gian bao la…

Theo dấu chân đức Phật, chợt lắng nghe lời của tâm: “Con hãy là hải đảo của chính con..”. Hình ảnh của Bồ tát Quán thế Âm chợt có mặt khi những mông lung của tâm vấn hỏi, khi niềm đau dâng lên, những băn khoăn thúc giục..…

“Trong gương soi tỏ bao phiền não

hỷ nộ lộ hình, rõ sắc không

quay về sống với tâm Bát nhã

cam lồ dịu ngọt tưới mê tâm *

- Nam mô thanh tịnh bình thùy dương liễu, Quán Âm Như Lai, cam lộ sái tâm nguyện..

Hình ảnh của Ngài đẹp quá, một bức tranh đơn sơ, mộc mạc, nhưng dung chứa sức sống của một trời đại nguyện. Người con Phật, những người đi tìm hạt cát dưới bước chân là những người đi theo Ngài, sống với Ngài như tiếng gọi thân thương của vùng tâm thanh tịnh, có mặt, hằng hữu, bất sanh bất diệt mà bao đời đã vô tình chạy rong ruổi, quên lãng, xa vời. Ngài có mặt trong thực tại, không phải trên tầng mây, không phải ngoài không gian xa vời vợi, không phải ẩn hiện mơ màng, nhưng Ngài là đây, trong tâm bừng tĩnh cơn mê.

Nước của bình thanh tịnh đến từ tâm, được nhành dương liễu đem nước trong, thanh lương, vung rải. tưới tẩm để tâm lắng dịu, cho đời xoá bất hạnh, chuyển hoá khổ đau. Phải quán chiếu lại lòng mình, đem chiếc bình tâm rửa sạch, lắng đi vọng niệm, để bao nhiêu nội kết trở thành chất đề hồ, cam lồ cho tâm, cho cuộc đời.

Đó không phải là bước nhảy chập chùng xa vời, không phải rong ruổi chạy bắt, không là hoang liêu cho tâm trong huyền ảo, mơ màng…nhưng là sống thực, trực diện, với cái tâm của bồ đề.

Bắt trẻ đồng xanh với những bước chân nô nức, tiếng cười giòn giã, với cánh diều bay cao, với lòng trong sáng, mắt hồn nhiên, nụ cười hoá Phật, thấy lại mình như đứa bé thơ trong vắt tâm tình….

Bồ tát là tâm bồ đề, con người hãy mang tâm bồ đề nầy cho tâm, cho cuộc đời, biến nội kết thành chất liệu thương yêu, giải thoát..

Bao năm qua, ta đi, ta tìm, ta bay nhảy...qua biết bao nhiêu là từng cây số, qua biết bao nhiêu là chạy theo đuổi các vọng tưởng, ta tưởng là ta đầy đủ trong tri thức, trong kiến thức, trong học vấn, giàu sang, danh vọng..ta cứ tưởng là ta là tất cả, là niềm đau nổi khổ của người nầy hay người khác, nhưng ta lại quên tâm bồ dề của và chính ta…

Một vị Thầy đã nói với tôi rằng:”Thân tôi từng đau đớn, cơ thể tôi từng rã rời do tuổi đời, thời gian chồng chất. Tâm tôi thường bị ru ngủ trong bất hạnh, vì chúng tiếp xúc với cảnh đời, bởi vì…..nhiều lý do, mờ pháp. Tôi đã dùng xoa bóp, thuốc thang cho thân, cho cơ thể để cho dịu cơn đau sinh vật lý. Tôi đã từng bay đi mọi phương hướng, từng dùng mọi điều kiện, mọi giới thiệu, mọi phương pháp để làm xoa dịu tâm.. Nhưng lại vô vọng và càng tăng thêm đau khổ, bế tắc, suy nhuợc, chán nản..

Với giáo lý của đạo Phật thật là phương thuốc kỳ diệu, nên khi quán chiếu lại, nhìn lại, thấy rõ, trực diện… Mọi chạy trốn đều không có kết quả, chỉ để lại nghiệp và chất chồng thêm lực của nghiệp..

Tôi quay về với tôi, và thấy rằng… chỉ có nước từ bitrí tuệ của tự tâm mới rửa sạch khổ đau, chỉ có tâm bồ đề mới chuyển hoá được nghiệp, dòng sanh tử bất hạnh và tôi đã áp dụng. Tôi đã chuyển phương pháp, không phải ở nơi đâu, mà trong căn phòng giản dị, xô bò đồ đạc, bừa bải sách vở chứa kiến thức … và trong cái tâm chân chất nầy, dùng đôi tay của mình xoa dịu những chỗ đau bằng niềm thương yêu, bảo bọc, chia sẻ, không cần gấp gáp, vội vàng, mạnh bạo… vì những khổ đau, bất hạnh nầy không đến từ bên ngoài, mà tự trong tâm.

Cho nên, phải được dùng bằng cái tâm thực sự của lòng thương, của từ bi, tỉnh thức, tâm bồ đề và kết quả là thân khoẻ, tâm an, trí mở…Thật là đơn giản, thật là kỳ diệu, mà bấy lâu nay, hiểu mà không biết, học mà đi tìm ngoài, đi xa muôn trùng vạn dậm… và nghĩ là mình cao thượng, biết nhiều, cao sang, quí phái, nhưng đã lầm rồi..”

Đạo Phật rất đơn giản, ngay bây giờ và ở nơi đây. Đừng cầu kỳ để biến đạo Phật là ở một nơi chốn nào đó, dù là thành thị, núi cao, biển dài, sông rộng, vì như thế là làm hoang phí tâm lực, suy yếu nguồn tâm, chia trí chia tâm, chia cách cuộc đời thực. Đừng ham hố đi tìm Phật ở khắp mọi nơi, chạy trốn thực tại, cho là bởi, vì và do đó mà mình mang nhiều năng lượng tâm linh…. trong khi, thực ra Tuệ giác sẽ có mặt khi dừng lại. Hãy đem tâm trở về thân, hãy trở về với chính mình như lời của Ngài Đại Thế Chí trong kinh Lăng Nghiêm:

Phật thương nhớ con như người mẹ thương nhớ con và nếu con cũng thương nhớ Phật, thì mới dung thông..”

(Thập phương Như lai mẫn niệm chúng sanh như mẫu ức tử, nhược tử đào thệ, tuy ức hà vi. Tử nhược ức mẫu, như mẫu ức thời, mẫu tử lịch sinh, bất tương vi viễn. Nhược chúng sanh tâm ức Phật niệm Phật, hiện tiền đương lai, tất định kiến Phật…)

Chúng ta không nhớ Phật của chính mình, không nhớ đến sự gần kề, nơi đây, mà chỉ vong thân, vọng ngoại, thì thân sẽ không khoẻ, tâm sẽ không an.. Chúng ta có thể sẽ đạt nhiều sự hiểu biết bao la, có thêm những tri kiến, những bồi đắp cho cuộc đời, nhưng trái lại, đó cũng là con đường làm cho ta lại quên từ bi, trí tuệ và tâm bồ đề đem nguyện lớn cho chính mình, phải không?

Hãy ôm ấp hạt cát, hãy chia sẻ với hạt cát, hãy thương yêu hạt cát đang làm chúng ta khó chịu dưới chân. Những sớ tấm của hạt cát dù vậy cũng chứa đủ cả pháp giới, cả năm uẩn, cả tham sân si… nếu không mang tâm bồ đề, tâm từ bi trí tuệ để chia sẻ, vuốt lại mảnh tâm, có phải vô hình chúng ta đang đóng góp vào những mê vọng của tâm, bóp nát tâm trong vọng tưởng đảo điên, bay nhảy….

Khi đang viết đây, thì vừa được tin tượng Phật Ngọc Hoà Bình cho Thế giới về tới Chùa Việt Nam, dù là còn đang trong thùng bảo vệ tránh mọi hư hại, nhưng lòng tôi chợt dâng lên niềm vui khôn tả. Những giá trị tâm linh như đánh thức, sóng biển Hải Triều Âm lại thêm một lần xoá bỏ bóng tối vô minh, những oan khiên quả báo của bao đời như chợt mở rộng theo bước đi, tấm lòng của những người con Phật.

- Cầu xin cho tâm người mở rộng, hướng đến nhau trong tinh thần chia sẻ, thương yêu.

- Cầu xin cho hận thù vắng mặt, tình yêu thương như trăm hoa nở rộ, nhân lên trên cuộc đời nhiều khổ đau, bất hạnh nầy.

- Cầu xin cho Hoà bình có mặt để đời bớt nổi khổ niềm đau, tránh bao sự mất mát sanh mạng, tài nguyên thiên nhiên.

- Cầu xin mọi người hãy trở về với chính mình để đem những chất liệu thương yêu cho cuộc đời, xã hội..

Với một tấm lòng chân chất, dù là học hạnh đều thiếu kém, lời văn tiếng nói thô kệch, ý tưởng quê mùa, rỗng….nhưng vì là người con Phật được dạy rằng “Những gì có được cần phải chia sẻ với cuộc đời, đi với một tấm lòng dung dị, chất phác và tâm bồ đề”. Nghĩ đến lời đó làm kim chỉ nam để bước đi, nên với lời văn vụng về nầy, ghi lại những gì được góp nhặt từ trong tâm vừa mở…. xin được kính chia sẻ đến mọi người- dù là có được đồng ý hay không, cũng kính mong nhận nơi đây như niềm vui, lòng hoan hỷý muốn chia sẻ như một tấm lòng kính dâng đến.

Thành kính cám ơn và chia sẻ..

Ngày tượng Phật Ngọc cho Hoà Bình Thế Giới vừa về tới Chùa Việt Nam.

Viết xong lúc 6:03 pm .

Ngày 17.03.2010

(mùng 2 tháng 2 Canh dần )

Cư sĩ Liên Hoa

 

___________________________

*Trích trong Thi kệ “12 Lời Nguyện Bồ tát Quán thế Âm” do Cư sĩ Liên hoa viết…



Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 1330)
Hạnh phúc chính là sự bình an của thân thể và sự yên tĩnh của tâm hồn.
(Xem: 1315)
Cái vòng tròn vô hình lại quay trọn môt vòng, mùa thu lại về với đất trời Bắc Mỹ.
(Xem: 1213)
Trong Trung luận của Bồ tát Long Thọ luận giảng về tánh Không, phần nhiều là những câu phủ định.
(Xem: 1276)
Trong năm bộ Nikaya của hệ Pali, Đức Phật thường nói đến sự “không có lõi cứng” của các hiện tượng, từ thân tâm, cho đến thế giớichúng sanh.
(Xem: 1292)
Mỗi người trong cuộc sống này luôn có một thử thách để chinh phụcvượt qua, đó là gì?
(Xem: 1932)
Một trong những hình thức ta nuôi dưỡng phiền giận về chính mình là mặc cảm tội lỗi.
(Xem: 1311)
Thế gian không có cái gì khổ cả, khổ chỉ là những ảo giác của con người.
(Xem: 1317)
Thực tập nhằm tăng cường khả năng tập trung hoặc chú ý đóng một vai trò quan trọng trong hầu hết các truyền thống tôn giáo lớn.
(Xem: 1204)
Trong phẩm Thế Chủ Diệu Nghiêm thứ nhất của Kinh Hoa Nghiêm, các thiên vương, các thần vương cho đến các Đại Bồ tát nói kệ tán thán Phật
(Xem: 1443)
Về pháp thiền quán vô thường tôi chia sẻ hôm nay, tôi sẽ không bàn đến đại vô thường như là cái chết, sự hủy diệt, sụp đổ hay sự chia ly.
(Xem: 1285)
Sau khi quy y Tam bảo, vì muốn tìm cầu tri thức, tôi đã nỗ lực nghiên cứu kinh điển. Kinh Phật mênh mông như biển cả,
(Xem: 1180)
Sống lâu, khỏe mạnh là một phước báu lớn. Nhưng không phải ai cũng có được phước báo này.
(Xem: 1147)
Ăn chay không thực hành trong tâm lý cứng nhắc, khắc nghiệt mà ăn chay cần duy trì trong một tâm thái an lạc, nhẹ nhàng và hạnh phúc!
(Xem: 1187)
Thiểu dục: là ít muốn. Tri túc: là biết đủ. “Thiểu dục tri túc”, tức là ít ham muốn và biết đủ.
(Xem: 1201)
Biết chế ngự tâm thì sẽ giảm đi hoặc chấm dứt hẳn những tham vọng, cuồng nộ, sân hận, bẳn gắt, ganh tỵ, đố kỵ, si mê...
(Xem: 1329)
Con người khi mất đi, vẫn còn âm hồn như trong đạo Phật vẫn luôn nhắc đến thuyết luân hồi,
(Xem: 1059)
Phra Ajaan Lee Dhammadharo (1907-1961), là một trong những vị thiền sư theo truyền thống tu khổ hạnh trong rừng.
(Xem: 1050)
Người thế gian không biết nên oán trách cha mẹ không có phước nên sanh mình ra khổ.
(Xem: 1110)
"Một thời Đức Phật du hóa tại thành Vương-xá, trong rừng Trúc, vườn Ca-lan-đa. Bấy giờ, Tôn giả Tam-di-đề cũng đi du hóa ở thành Vương-xá, tại Ôn tuyền lâm.
(Xem: 1239)
"Chánh niệm" - Đó là một từ được bàn tán nhiều khi một người lần đầu tiên tìm hiểu về thiền địnhPhật giáo. Chánh niệm là gì?
(Xem: 1276)
Trí huệ là cái mỗi chúng sanh đều vốn có, chỉ vì bị khuất lấp do những che chướng tạm thời, phiền não chướngsở tri chướng, mà không thấy không biết
(Xem: 1032)
Kinh Vu lan, một bản kinh ngắn nhưng hàm súc, tràn đầy ý nghĩa nhân văn, chan chứa đạo lý, thấm đẫm tình người và đặc biệtgiá trị giáo dục nhân cách với đặc trưng hiếu đạo.
(Xem: 1152)
Đôi khi chúng ta sống cùng nhau, đi ngang đời nhau, đối diệnvới nhau nhưng lại chẳng thấy nhau.
(Xem: 1098)
Các đặc điểm hợp lý trong giáo lý Phật giáo sơ kỳ đã có sức hấp dẫn lớn đối với các học giả châu Âu khi họ nghiên cứu vềPhật giáo.
(Xem: 1230)
Là người Việt Nam, chúng ta ai lại không biết bài hát “Lòng mẹ” của Y Vân với những câu hát như “Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình rạt rào/ Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào…”.
(Xem: 1223)
Ngày Lễ Vu Lan để mỗi người con nhớ đến sự hy sinh, tình thương bao lacông ơn của Cha Mẹ,
(Xem: 1347)
Ngày lễ Vu Lan, những người con ở xa thương nhớ cha mẹ, lòng vẫn luôn hướng về cha mẹ, hướng về nơi chôn nhau cắt rốn của mình.
(Xem: 1427)
Bám chấp là nguyên nhân của mọi đau khổ, phiền não. Đó là những gì làm phát sinh trạng thái hữu và sinh.
(Xem: 1196)
Đạo Phậttôn giáo từ bỏ bạo lực một cách mạnh mẽ nhất trong mọi hình thức.
(Xem: 1184)
Trong mọi truyền thống Phật giáo đều có việc tụng kinh, từ Nam tông, Bắc tông cho đến Mật tông.
(Xem: 1323)
“Hãy ví khổ như rác và hạnh phúc như những đoá hoa… Chuyển hóa khổ đau chính là biết cách biến rác trở lại thành hoa” (Thiền sư Nhất Hạnh).
(Xem: 1348)
Phra Ajaan Lee Dhammadharo (1907-1961), là một trong những vị thiền sư theo truyền thống tu khổ hạnh trong rùng.
(Xem: 1275)
Bất kỳ ai trên thế gian này đều mong muốn tìm cho mình hạnh phúc, an lạc, mà những niềm vui, lạc thú trên đời này rất nhiều.
(Xem: 1577)
Câu hỏi là làm thế nào để đem lại sự an tĩnhan lạc nội tâm trong đời sống hằng ngày của bạn
(Xem: 1243)
Phật giáo thời Hậu Lê tuy không phát triển mạnh như thời Lý-Trần, nhưng thể hiện nên nét đặc sắc về nhiều mặt của Phật giáo
(Xem: 1259)
Những phương cách để đối phó với bệnh khi nó xảy ra là gì? Bình thường phản ứng của chúng tacảm thấy ...
(Xem: 1288)
Phật pháp quả là biển học vô bờ, muôn ngàn pháp môn phương tiện, tùy theo căn cơ trình độ chúng ta chọn và thích hợp với các pháp môn tu khác nhau.
(Xem: 1149)
Hiện nay, vấn đề Bảo vệ Môi trường đang rất được quan tâm ở khắp các nước trên thế giới.
(Xem: 1180)
Hiện nay, ô nhiễm môi trường ngày càng trở nên nghiêm trọngViệt Nam và trên thế giới.
(Xem: 1290)
Để lĩnh hội trọn vẹn “cảm giác an lạc” sinh khởi nhờ thiền định, đòi hỏi các thiền sinh phải có một nền tảng định vững chắc.
(Xem: 1406)
Một hôm Ngài A Nan hỏi Đức Phật ? Bạch Đức Thế Tôn, sau khi một chúng sanh qua đời họ sẽ tái sanh về đâu?
(Xem: 1411)
Ba đứa chơi thân với nhau tự thuở nào, thiên hạ ai cũng bảo ba đứa ấy như hình với bóng
(Xem: 1565)
Năng lễ, sở lễ tánh Không tịch Cảm ứng đạo giao nan tư nghì
(Xem: 1423)
Nắng như thiêu đốt suốt những ngày qua. Luồng gió nóng thốc qua sân nhà tưởng chừng làm héo hắt thêm cho những
(Xem: 1347)
Ngũ là năm. Uẩn có nhiều nghĩa, như: chắc chắn, nhóm, thành phần hay yếu tố
(Xem: 1117)
Khi thân yên, ta có thể hiểu biết về thân. Khi tâm tĩnh lặng, ta có hiểu biết về tâm. Khi hơi thở tĩnh lặng, ta có hiểu biết về hơi thở.
(Xem: 1220)
Người tu ở một mình hay cùng với đại chúng, chuyên tu hay đi vào đời để hoằng phápsở thích, hạnh nguyện riêng của mỗi người.
(Xem: 1190)
Nhiều Thiền sư tiếp cận với cộng đồng Hoa Kỳ và Tây phương, trong những thời gian đầu dạy Thiền, thường tránh nói về giới,
(Xem: 1254)
Khi sợ hãi, lo lắng, tâm ta đắm chìm trong những ý nghĩ về các biến cố kinh khủng có thể xảy ra trong tương lai.
(Xem: 1225)
Ăn chay là một thói quen ăn uống phổ biến gần gũi với tinh thần từ bi của Phật giáo.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant