Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Cuộc Chơi

15 Tháng Tư 202019:28(Xem: 4613)
Cuộc Chơi
CUỘC CHƠI

Tiểu Lục Thần Phong

hoa sen dep


Cuộc chơi trăm năm nhưng thật ra có mấy ai chơi đủ, kẻ ngắn người dài nhưng cũng có một số ít vượt qua ngưỡng trăm năm. Cuộc chơi bất tận, vô thủy vô chung, xoay vần mãi mãi. Suốt cuộc chơi này khổ đau – hạnh phúc cứ như sương mai, tia chớp, thoạt có thoạt không. Con người ta hầu hết chẳng ai nhận ra rằng dẫu có vui, có sướng đi nữa cũng là cái vui trong khổ hải, khổ lệ.

Con người ta bị năm cây dù (Ngũ Cái) che phủ nên sống trong bóng tối chẳng hề thấy ánh sáng. Suốt cuộc chơi này, cuộc chơi trước, cuộc chơi sau đều ở trong bóng tối của năm cây dù: Tài – Sắc – Danh – Thực -Thùy, vì vậytriền miên. Cuộc chơi này hết thì cuộc chơi khác bắt đầu nhưng mấy ai có thể bắt đầu bằng hay tốt hơn, phần lớn đều đọa! Vì được thân người khó như rùa mù giữa biển tìm bộng cây.

Trong cuộc chơi lớn, con người ta lại có vô vàn những cuộc chơi nhỏ. Có người chọn thế nhưng đại đa số là do nghiệp lực dẫn dắt. Có người mê trong cuộc đỏ đen, có người lậm nơi trà đình tửu điếm, có người mãi miết làm giàu, có những thương gia toàn tâm trí trong trò chơi bán-mua, luôn tìm cách sao cho lợi ích tối đa, hại người hại vật, thất tâm thất đức cũng không sao, miễn là tiền vào túi càng nhiều càng tốt.

Có những chính trị gia mồm mép leo lẻo, nói dối như cuội miễn sao gạt được người, hạ được đối thủ trong cuộc chơi cuả anh ta. Có những nguyên thủ, đầu lĩnh… chơi trò quyền lực, dù cho núi xương sông máu cũng chẳng ngán. Có những người miệt mài con chữ như tằm nhả tơ. Có những người tu hành tìm cách vượt ra ngoài cuộc chơi trăm năm (nhưng khó đấy! phải chứng tứ quả Arahanta thì mới vượt ra ngoài cuộc chơi sanh-tử được).

Con người ta trong cuộc chơi này ai ai mở miệng cũng nói: “yêu sự thật, tôn trọng sự thật…” Nhưng có một sự thật là không có ai dám nói hết sự thật! Sự thật chỉ được nói một nửa hay một phần ba thậm chí chẳng có phần trăm nào vì có những sự thật nói ra thì chẳng khác nào bom nổ, sẽ phá tung hết mọi thứ, mọi mối quan hệ trong xã hội.

Có những sự thật nói ra thì người nói có thể đi tù như chơi, thậm chí bị đánh đập, phong tỏa đường sống thậm chí bị giết chết! Người ngoài đời là thế, người trong đạo cũng không kém phần mê. Có những ông thầy, ông cha, ông đạo…làm việc sai quấy, bá đạo nhưng chẳng ai dám nói, có nói cũng không ai tin (cho đến khi quả báo xảy ra) tín đồ mới chịu tin!

Con người ta vì không biết sự thật, không tin sự thật, không chấp nhận sự thật là cái thân ta chỉ là giả hợp của tứ đại ngũ uẩn. Nó không thật, những yếu tố hợp lại vì duyên và hết duyên thì nó tan rã nhưng vì chấp nó thật, nuôi cái ta to lớn như núi nên gây ra những việc buồn cười cho đến đảo điên. Chăm bẩm, o bế cho cái thân này để rồi một ngày nào đó phải trả giá đắt.

Cái thân này với cửu khiếu ( Hai mắt có cứt ghèn, hai tai có cứt ráy, hai mũi có cứt mũi, miệng có cứt răng, hậu môn, tiền môn có phẩn niếu và hàng triệu lỗ mồ hôi hàng ngày nó tiết ra bao nhiêu dơ bẩn, hôi hám…) dù có đắp lên bộ cánh ngàn đô thì nó vẫn cứ là cái thân ngũ uẩn giả hợp. Vì chấp thân là thật, cuộc chơi là dài… nên làm những việc đảo điên, hại người hại vật để cung phụng cho thân mình.

Cuộc chơi của người này là sự khổ đau bất hạnh cho hàng vạn người khác và cả vô số sanh linh động vật. Cái bao tử là nấm mồ vô cùng ghê gớm, chôn không biết bao nhiêu sinh vật trong ấy. Nó cũng là cái túi chứa acid kinh khủng nhất, có thể tiêu hoá bất cứ thứ thịt nào mà lỗ miệng nạp vào. Người ta chơi qua tháng năm, say sưa trong ăn nhậu để rồi đến một ngày nào đó bị đau vì gout, vì cao máu, cao mỡ…thì mới thấy rằng khổ!

Trong thế giới này mọi vật, mọi việc, mọi loài đều tương tác với nhau, cùng cộng sinh với nhau. Cái này có thì cái kia có, cái này diệt thì cái kia diệt, không thể nào có cái này mà không có cái kia! Con người không thể sống nếu không có cây xanh hay muôn loài. Một khi thiên nhiên diệt thì con người cũng phải diệt theo. Ấy vậy mà vì mê, con người đang tàn phá cái môi trường sống của mình, đang tàn sát vô số động vật trên hành tinh này. Cuộc chơi này cũng lắm lúc quanh quẩn như cái cối xay thật buồn cười.

Đức Dalai Lama từng cười: “Con người thật buồn cười! Họ dốc hết sức lực tuổi trẻ để làm tiền, rồi lại dốc hết tiền để mua sức khoẻ.” Nhưng đâu dễ mua lại được! Tiền mua được tình dục chứ đâu mua được tình yêu, tiền mua được bằng cấp chứ đâu mua được trí huệ, tiền mua được quan tòa nhưng nhân quả thì đâu tránh được! Gieo cái gì gặt cái nấy! Luật nhân quả là luật tự nhiên, không ai đặt ra, cũng chẳng ai sửa được. Nó chẳng lệ thuộc vào chủng tộc, giai cấp hay nhãn mác của đức tin!

Cuộc chơi này có thể dài với người bệnh nan y mong được chết (nhưng chẳng chịu chết) cuộc chơi này thật ngắn với người đang tháng ngày hoan lạc, muốn sống lâu trẻ mãi để hưởng nhưng lại cứ già nhanh thậm chí chết bất ngờ! Ấy là cái ảo tưởng của thời gian tâm lý. Quá khứ-hiện tại-tương lai cũng trong một giây này! Mở miệng lập tức đã là quá khứ mà cũng là tương lai và lại là đương hiện taị, cả ba thời không diệt không sanh vậy thì cuộc chơi này có thật sanh- diệt chăng? Đã là nghiệp thì phải chịu, duy nó khác với số mệnh là nó có thể thay đổi, có thể sửa chữa. Nó phụ thuộc vào tác ý, hành động và nói năng của chính thân chủ!

Có những cuộc chơi nhỏ mà gây hậu quả lớn để rồi phải vĩnh viễn mất thân người, có những cuộc chơi vô minh để rồi khóc than như những ngạ quỷ cầm gậy đập ngôi mộ mà khóc: “vì cái thân này, lúc sống o bế cho nó, giờ nó tan hoại mà thần thức đọa làm ngạ quỷ.”

Chao ơi những cuộc chơi! Kẻ trước người sau, kẻ Đông người Tây, kẻ sang người hèn… cũng đều bám riết không chịu rời nhưng vẫn phải rời đi (khi đã hết duyên rồi). Người hữu tình với nhau trong cuộc chơi này, đôi khi chẳng cần gặp, chẳng cần chén tạc chén thù… vẫn lưu dấu tình hoài! Cũng trong cuộc chơi này, có những người giao tiếp đã lâu, biết nhau đã dài… ấy vậy mà rời đi chẳng để lại chút luyến lưu nào! Thế mới biết cái tình trong thiên hạ, cái tình trong cuộc chơi này khi không mà lại có, nhiều khi tưởng có mà lại hóa không. Có thể người không cần, người không tin nhưng đã đến và rong chơi trong cuộc chơi này thì ta vẫn cứ lưu lại chút tình, lưu lại để làm gì? Chẳng làm chi cả, cứ để lại như nước chảy mây bay, hoa rơi lá rụng thế thôi!

Có những gã rong chơi trời phương ngoại, dầu chỉ là tài tử nhả tơ (cũng là nghiệp, nghiệp chữ, những kẻ mang nghiệp chữ) Trong cuộc chơi chữ nghĩa đối khi cũng bí lối nhưng cũng rất thú vị vô cùng, khi mà viết được một câu hay, một đoản khúc tuyệt bút mà có người biết thưởng thức thì còn gì sướng bằng! Trong cuộc chơi này lắm khi cô đơn đến tận cùng!

Có những đêm trăng mơ ma đến bên thềm cùng xướng họa, có những hoàng hôn hồn lang thang bất tận… Gã lãng tử đa tình khách ghé cuộc chơi này. Có những khi quả thật là đứa con tốt nhà Phật nhưng cũng có khi trốn Phật theo ma, đã theo ma thì phải làm việc ma. Chao ôi uổng vô cùng, người ta nói “kiếm củi ba năm, đốt chỉ một giờ.” Phàm là con người trên cõi này thì có mấy ai thoã mãn, vì không thõa mãn nên khi cuộc chơi này hết nó sẽ tiếp tục cuộc chơi mới… mãi mãi và sẽ mãi như thế !

Ôi cái thế gian này !

(Ất Lăng thành, 2019)

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 1330)
Hạnh phúc chính là sự bình an của thân thể và sự yên tĩnh của tâm hồn.
(Xem: 1319)
Cái vòng tròn vô hình lại quay trọn môt vòng, mùa thu lại về với đất trời Bắc Mỹ.
(Xem: 1215)
Trong Trung luận của Bồ tát Long Thọ luận giảng về tánh Không, phần nhiều là những câu phủ định.
(Xem: 1281)
Trong năm bộ Nikaya của hệ Pali, Đức Phật thường nói đến sự “không có lõi cứng” của các hiện tượng, từ thân tâm, cho đến thế giớichúng sanh.
(Xem: 1298)
Mỗi người trong cuộc sống này luôn có một thử thách để chinh phụcvượt qua, đó là gì?
(Xem: 1941)
Một trong những hình thức ta nuôi dưỡng phiền giận về chính mình là mặc cảm tội lỗi.
(Xem: 1317)
Thế gian không có cái gì khổ cả, khổ chỉ là những ảo giác của con người.
(Xem: 1330)
Thực tập nhằm tăng cường khả năng tập trung hoặc chú ý đóng một vai trò quan trọng trong hầu hết các truyền thống tôn giáo lớn.
(Xem: 1207)
Trong phẩm Thế Chủ Diệu Nghiêm thứ nhất của Kinh Hoa Nghiêm, các thiên vương, các thần vương cho đến các Đại Bồ tát nói kệ tán thán Phật
(Xem: 1452)
Về pháp thiền quán vô thường tôi chia sẻ hôm nay, tôi sẽ không bàn đến đại vô thường như là cái chết, sự hủy diệt, sụp đổ hay sự chia ly.
(Xem: 1292)
Sau khi quy y Tam bảo, vì muốn tìm cầu tri thức, tôi đã nỗ lực nghiên cứu kinh điển. Kinh Phật mênh mông như biển cả,
(Xem: 1188)
Sống lâu, khỏe mạnh là một phước báu lớn. Nhưng không phải ai cũng có được phước báo này.
(Xem: 1155)
Ăn chay không thực hành trong tâm lý cứng nhắc, khắc nghiệt mà ăn chay cần duy trì trong một tâm thái an lạc, nhẹ nhàng và hạnh phúc!
(Xem: 1196)
Thiểu dục: là ít muốn. Tri túc: là biết đủ. “Thiểu dục tri túc”, tức là ít ham muốn và biết đủ.
(Xem: 1208)
Biết chế ngự tâm thì sẽ giảm đi hoặc chấm dứt hẳn những tham vọng, cuồng nộ, sân hận, bẳn gắt, ganh tỵ, đố kỵ, si mê...
(Xem: 1333)
Con người khi mất đi, vẫn còn âm hồn như trong đạo Phật vẫn luôn nhắc đến thuyết luân hồi,
(Xem: 1060)
Phra Ajaan Lee Dhammadharo (1907-1961), là một trong những vị thiền sư theo truyền thống tu khổ hạnh trong rừng.
(Xem: 1051)
Người thế gian không biết nên oán trách cha mẹ không có phước nên sanh mình ra khổ.
(Xem: 1116)
"Một thời Đức Phật du hóa tại thành Vương-xá, trong rừng Trúc, vườn Ca-lan-đa. Bấy giờ, Tôn giả Tam-di-đề cũng đi du hóa ở thành Vương-xá, tại Ôn tuyền lâm.
(Xem: 1246)
"Chánh niệm" - Đó là một từ được bàn tán nhiều khi một người lần đầu tiên tìm hiểu về thiền địnhPhật giáo. Chánh niệm là gì?
(Xem: 1276)
Trí huệ là cái mỗi chúng sanh đều vốn có, chỉ vì bị khuất lấp do những che chướng tạm thời, phiền não chướngsở tri chướng, mà không thấy không biết
(Xem: 1041)
Kinh Vu lan, một bản kinh ngắn nhưng hàm súc, tràn đầy ý nghĩa nhân văn, chan chứa đạo lý, thấm đẫm tình người và đặc biệtgiá trị giáo dục nhân cách với đặc trưng hiếu đạo.
(Xem: 1158)
Đôi khi chúng ta sống cùng nhau, đi ngang đời nhau, đối diệnvới nhau nhưng lại chẳng thấy nhau.
(Xem: 1099)
Các đặc điểm hợp lý trong giáo lý Phật giáo sơ kỳ đã có sức hấp dẫn lớn đối với các học giả châu Âu khi họ nghiên cứu vềPhật giáo.
(Xem: 1232)
Là người Việt Nam, chúng ta ai lại không biết bài hát “Lòng mẹ” của Y Vân với những câu hát như “Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình rạt rào/ Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào…”.
(Xem: 1228)
Ngày Lễ Vu Lan để mỗi người con nhớ đến sự hy sinh, tình thương bao lacông ơn của Cha Mẹ,
(Xem: 1360)
Ngày lễ Vu Lan, những người con ở xa thương nhớ cha mẹ, lòng vẫn luôn hướng về cha mẹ, hướng về nơi chôn nhau cắt rốn của mình.
(Xem: 1435)
Bám chấp là nguyên nhân của mọi đau khổ, phiền não. Đó là những gì làm phát sinh trạng thái hữu và sinh.
(Xem: 1200)
Đạo Phậttôn giáo từ bỏ bạo lực một cách mạnh mẽ nhất trong mọi hình thức.
(Xem: 1188)
Trong mọi truyền thống Phật giáo đều có việc tụng kinh, từ Nam tông, Bắc tông cho đến Mật tông.
(Xem: 1332)
“Hãy ví khổ như rác và hạnh phúc như những đoá hoa… Chuyển hóa khổ đau chính là biết cách biến rác trở lại thành hoa” (Thiền sư Nhất Hạnh).
(Xem: 1354)
Phra Ajaan Lee Dhammadharo (1907-1961), là một trong những vị thiền sư theo truyền thống tu khổ hạnh trong rùng.
(Xem: 1279)
Bất kỳ ai trên thế gian này đều mong muốn tìm cho mình hạnh phúc, an lạc, mà những niềm vui, lạc thú trên đời này rất nhiều.
(Xem: 1579)
Câu hỏi là làm thế nào để đem lại sự an tĩnhan lạc nội tâm trong đời sống hằng ngày của bạn
(Xem: 1252)
Phật giáo thời Hậu Lê tuy không phát triển mạnh như thời Lý-Trần, nhưng thể hiện nên nét đặc sắc về nhiều mặt của Phật giáo
(Xem: 1263)
Những phương cách để đối phó với bệnh khi nó xảy ra là gì? Bình thường phản ứng của chúng tacảm thấy ...
(Xem: 1291)
Phật pháp quả là biển học vô bờ, muôn ngàn pháp môn phương tiện, tùy theo căn cơ trình độ chúng ta chọn và thích hợp với các pháp môn tu khác nhau.
(Xem: 1150)
Hiện nay, vấn đề Bảo vệ Môi trường đang rất được quan tâm ở khắp các nước trên thế giới.
(Xem: 1180)
Hiện nay, ô nhiễm môi trường ngày càng trở nên nghiêm trọngViệt Nam và trên thế giới.
(Xem: 1292)
Để lĩnh hội trọn vẹn “cảm giác an lạc” sinh khởi nhờ thiền định, đòi hỏi các thiền sinh phải có một nền tảng định vững chắc.
(Xem: 1409)
Một hôm Ngài A Nan hỏi Đức Phật ? Bạch Đức Thế Tôn, sau khi một chúng sanh qua đời họ sẽ tái sanh về đâu?
(Xem: 1473)
Ba đứa chơi thân với nhau tự thuở nào, thiên hạ ai cũng bảo ba đứa ấy như hình với bóng
(Xem: 1630)
Năng lễ, sở lễ tánh Không tịch Cảm ứng đạo giao nan tư nghì
(Xem: 1486)
Nắng như thiêu đốt suốt những ngày qua. Luồng gió nóng thốc qua sân nhà tưởng chừng làm héo hắt thêm cho những
(Xem: 1406)
Ngũ là năm. Uẩn có nhiều nghĩa, như: chắc chắn, nhóm, thành phần hay yếu tố
(Xem: 1176)
Khi thân yên, ta có thể hiểu biết về thân. Khi tâm tĩnh lặng, ta có hiểu biết về tâm. Khi hơi thở tĩnh lặng, ta có hiểu biết về hơi thở.
(Xem: 1282)
Người tu ở một mình hay cùng với đại chúng, chuyên tu hay đi vào đời để hoằng phápsở thích, hạnh nguyện riêng của mỗi người.
(Xem: 1252)
Nhiều Thiền sư tiếp cận với cộng đồng Hoa Kỳ và Tây phương, trong những thời gian đầu dạy Thiền, thường tránh nói về giới,
(Xem: 1314)
Khi sợ hãi, lo lắng, tâm ta đắm chìm trong những ý nghĩ về các biến cố kinh khủng có thể xảy ra trong tương lai.
(Xem: 1284)
Ăn chay là một thói quen ăn uống phổ biến gần gũi với tinh thần từ bi của Phật giáo.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant