Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Nhặt Gom Lá Vàng !!!

Thursday, September 5, 202418:06(View: 360)
Nhặt Gom Lá Vàng !!!

Nhặt Gom Lá Vàng !!!

Nhuận Hùng

la vang

“Dòng sông ơi! Vẫn thơ mộng như ngày xưa!
Tình người ơi! Vẫn đẹp cho đến bao giờ…?”
(Thanh Trí Cao)

Đúng vậy, tác giả muốn nói lên một điều gì đó? Nhưng “ẩn dụ” chỉ đưa ra hình ảnh dòng sông…Và tình người mãi mãi vẫn đẹp, nhưng cái đẹp đó có được trường tồn mãi mãi hay chỉ là chốc lát mà thôi, cuối cùng tác giả lại để thêm (?) dấu hỏi? Chúng ta, tự hiểu và cũng tự giải đáp cho chính bản mình.

 

Chủ yếu  người viết bài này chỉ muốn góp nhặt lại những chiếc lá vàng rơi rụng trong khu rừng bé nhỏ, mà ai đó đã từng kinh qua.

Lá vàng kia sao mi vẫn rụng?  Đời cô liêu nhìn chiếc lá vàng rơi. Rơi mãi mãi bao sự vô thường là thế. Kiếp nhân sinh ai chẳng khác vàng lá trong rừng sâu….!

Đúng thế, trên bình diện nào đó, con người phát triển từ trí tuệ tự nhiên hay siêu việt cùng thể chất hài hòa trong vũ trụ. Những nhu cầu thiết yếu của từng loài sinh vật làm cho trái đất này mỗi lúc càng thêm nặng nề và phức tạp. Do vậy, thể chất tương đồng được khai thác một cách triệt để, ngỏ hầu làm xoa dịu nổi thương đau bởi tâm sinh lý của mỗi con người luôn khác biệt nhau…Nhưng trong nghệ thuật đa dạng lại đóng một vai trò rất thiết yếu vượt ngoài biên giới và ranh giới nào đó chẳng hạng?

Thật vậy, chủ thuyết tự nhiên không dừng lại ở đó, bởi vì tham vọng của con người càng lúc - càng đi xa hơn để chứng minh bộ óc sáng tạo có thể làm thay đổi mọi thứ. Nền văn minhđương đại thời đại giáo trình phương án tinh vi đã tới thời  4.0 hay 5.0 rồi. Tương lai sẽ còn đi xa hơn thế nữa ư….!

Ngày nay chứng tỏ con người không thúc thủ trong một phạm trù đóng khung  nào đó, để rồi cứ mặc thản nhiên  với thời gian. Những mẫu người mang thể lực năng động đa dạng nay cống hiến cho đời quá nhiều sự tốt đẹp tuyệt vời. Những sự  cống hiến đáng kể của con nguời không phải chỉ có nhu cầu lo cho bao tử như: cơm áo- gạo - tiền, hay những tình cảm nhỏ nhặt yêu thương trai – gái ái ân chi đó. Những cấu trúc mang tính siêu việt chế tạo ra nhiều thứ ngoài sức tưởng tượng của tuổi trẻ thời đại khoa học đi lên. Chẳng những ngừng lại ở đó nhiều bộ môn khác thật tuyệt vời nó cũng tiến bộ theo đà văn minh hiện đạiDĩ nhiêncon đường nghệ thuật đa dạng hẳn nhiên gầy dựng cho con người thừa hưởng không biết bao đặc ân tươi mát sinh động tuyệt diệu

Thế thì bóng tối làm mờ đi những gì tốt đẹp cần có ánh sáng chiếu vào cảm xúc tương quan. Có lẽ từ những dị biệt chất chồng đầy thách đố, từ đó con người trở nên lo âu và sợ hãi!

Có phải chăng từ thể chất đến tinh thần, bất phân truyền thống văn hóa và tập quán lâu đờiđể tồn tại? Nghĩa là quá khứhiện tại và vị lai, không một học thuyết nào có thể phủ nhận sự kết nối những yếu tố vật chất và khả năng tư duy của mỗi con người để tự tồn và phát huy.

Trong nhiều cách khám phá đó, có chiều sâu tâm linh, người ta có thể tìm thấy ở những mẫu người tu sĩ đa dạng hay nhiều trường phái khác nói chung không phân biệt tôn giáo hay tầng lớp văn nghệ sĩ, xuất chúng, chẳng hạng…! Ví dụ Đạo Sĩ cũng thế, họ thường  thể hiện tình thương bao dung độ lượng. Nhưng nghệ sĩ là khác dễ nhạy cảm diễn trò hiến tặng. Không ai có thể dùng vật chất đo lường được chiều dài của tâm thức cảm xúc. Thế thì sự rung cảm mãi mãi không bao giờ đoạn tuyệt với dòng sống tương duyên. Ta đi góp nhặt lá vàng trong rừng, để cho tâm hồn tưng bừng nở hoa. Hoa đây hoa nở vườn tâm, tâm không diệu dụngbàng hoàng làm chi. Trên trời có đám mây xanh, lòng ta thanh thản với bao tháng ngày.

Nếu chúng ta cứ mãi chạy theo vật chất hằng ngày danh – lợi - tình ái không thoát khỏi vòng lẩn quẩn,  hỷ nộ ái ố luôn luôn  bám chặt, thì tuổi đời có hẹn cùng ai? Hỡi ơi! Vô thường ập tới ôi thôi còn gì!!! Về đây ta sống an lành, câu kinh tiếng kệ “Di Đà ” chớ quên! Đường trần lắm nỗi gian truân, tu mau kẻo trễ người ơi! Thật ra, ta không phải bi quan như thế. Nhưng thời gian có đợi – có chờ ai đâu?

“…Ai đâu trở lại mùa Thu trước
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng?
Với của hoa tươi, muôn cánh rã,
Về đây đem chắn nẻo Xuân sang!

Ai biết hồn tôi say mộng ảo
Ý Thu góp lại cảnh tình Xuân?
Có một người nghèo không biết Tết
Mang lì chiếc áo độ Thu tàn!

Có đứa trẻ thơ không biết khóc
Vô tình bỗng nổi tiếng cười ran!...”
     (Chế Lan Viên – Xuân)

Đứng trên bình diện khách quan, tiêu biểu có khác, riêng tôi đã quan sát thận trọng để có thể cảm nhận năng lượng tâm linh bằng nội tâm tu tập mang tính sinh hoạt thông thường. Không những khám phá kỹ năng siêu việt từ tâm linh của mỗi con người, ở góc độ nào đó có khác nhau từ sự tiếp nhận công năng tu tậptrường tồn của họ, qua phong thái cốt cách đạo lựctình tự chuyển hóa tâm thức khác người bình thường. Khi họ có vận dụng “hạ thủ công phu” thì dĩ nhiên từ lời nói cho đến hành động đều toát ra chân tướng tự tại – an lạc, chỉ nhìn qua gương mặt là ta cũng thể đoán được mấy mươi phần trăm tu tập của họ.

Đúng thế, giác ngộ là khả năng thực hiện dài lâu dẫn đến điểm cứu cánh. Nghĩa là làm thay đổi trạng thái chính mình rất ư quan trọng. Tự làm thay đổi chính mình tốt hơn, tất nhiên đó là thành tích đáng kể cho những thế hệ mai sau noi gương học hỏi.

Qua hình ảnh cậu bé với nét mặt khôi ngô hồn nhiên vui vẻ, tôi mặc nhiên hiểu rằng chuỗi dài quá khứ ký ức của cậu bé được phát hiện điều đó cho mọi người chung quanh thích thú và không ít ngạc nhiên, khi cảm nhận một điều gì đó khó mô tả. Không ai có đủ tư cách phủ nhận sự cảm xúc trước một đối tượng đáng yêu. Từ sự thể hiện này dẫn đến sự thể hiện khác, tôi dùng ống kính ghi nhận và bày tỏ cảm xúc đế chia xẻ cùng khách thưởng ngoạn. Qua tác phẩm nghệ thuật nhiếp ảnh hay trí tuệ của người tu tập, nhìn qua những Phật Tửchuyên tu tập dành nhiều thời giờ cho những khóa tu tập: Chẳng hạng quý Phật Tử phát tâmtụng một  bộ Kinh Pháp Hoa hay Niệm Phật Cộng Lực hoặc những pháp môn tu tập khác nữa  vân và vân …! Sự tu tập cho đạt được năng lực không thể diễn bày trong một vài dòng chữ nhỏ, xin tạm ngừng lại.

Xin thưa! mặc dầu tôi là một nhà tu đã từng góp nhặt lá vàng trong khu rừng. Niềm vui an lạcgiữa mùa sen nở. Có biết bao nhiếp ảnh gia tìm đến hồ sen trong sân chùa Bảo Quang, nhưng hương nào chưa phai theo chiều gió? Những mảnh vỡ tư duy kết nối tâm tình để khỏi trở thành kẻ tha hóa phiêu bạt hoang đường vô nghĩa. Những lời thơ bình dị đượm nét ân tình ai đã vay mượn ngâm nga vì chúng đã chuyên chở nét đẹp thần thoạiCâu chuyện trao đổi bình thường hôm qua dưới mái hiên chùa, hình ảnh ấy rất bắt mắt, tôi không thể để lỡ cơ hội qua ống kính. những hình ảnh “ấy” chưa được kết thúc.

Nên còn hứa một ngày nào đó sẽ tái ngộ, hay là đến mùa sen nở năm sau. Nói như thế, sự đời có ai hẹn trước với hai chữ “vô thường” hôm nay còn vui đùa với những cánh sen nhởn nhơ trong hồ ngày mai rồi sẽ ra sao ???

“Kìa ai góp nhặt mây ngàn
Cho tôi một ít khi tan nắng chiều
Ngữ ngôn chân thật đáng yêu
Sâu trong đáy mắt còn nhiều thân thương”

                         (Thanh Trí Cao)

Thưa quý độc giả gần – xa!

Nghệ thuật nào cũng có biên giới cả,  ngôn ngữ nào cũng thế. Do vậy, ngôn ngữ bao giờ cũng là ngôn ngữPhương tiện trong phương tiện, là thế đó. Ai ai cũng hiểu không có phương tiện sẽ không đạt đến cứu cánh. Cho dù ngôn ngữ như ý hay là bất như ý, cũng đều như thế. Phải dùng tâm thức hay trí tuệ để phân biệt...!

Riêng nói về, nghệ thuật nhiếp ảnh là bộ môn có rất nhiều hấp lực thuyết phục ánh mắt và dòng tư duy. Qua lăng kính giao cảm, Tôi đã hiểu như mọi người cũng hiểu. Thế giới nào cũng có cái khổ riêng của nó. Và cũng là niềm ưa chuộng của nó, không ai giống ai. Dưới cái nhìn một bông hoa tươi thắm đều phân ra làm nhiều loại. Thật ra, tôi không thể diễn đạt cho hết ý được, tôi chỉ đưa ra cái nhìn thiển cận nhất của tôi.

-Nếu là một nhà thơ hay thi sĩ nào đó thì họ sẽ nhìn một hoa sen hay hoa hồng hoặc các loài hoa khác cũng thế, trong đầu họ có ngay một bài thơ về loại hoa đó.

-Còn là như một nhà nghiên cứu thực vật nhìn hoa lại là một chuyện khác nữa…!

-Còn như những nhà chụp hình chơi cây kiểng  hay là nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp họ nhìn hoa sen lại khác nữa. Đứng ngắm nghía chung quanh đóa sen nở hoặc là búp sen, đài sentàn tạ hay là chiếc lá sen khô cố tìm cho ra góc cạnh nghệ thuật hấp dẫn sau đó họ mới chịu bấm máy…Tại sao và tại sao??? Chỉ có người chơi ảnh chuyên nghiệp họ sẽ có câu giải thíchchính xác.

Cuối cùng là người (tu sĩ) thì sao đây? Họ sẽ nghĩ gì? Trước một cánh hoa đang nở như thế! Phải không các bạn trẻ ạ! Không nói, nhưng quý vị vẫn đoán ra được là vị tu sĩ ấy sẽ nói ra những gì? Ngoài hai chữ….! (vô thường) hoa nở rồi phải tàn đó là điều dĩ nhiêncon ngườicũng thế có sanh ắt có tử.

Nhưng vẫn tin rằng có sự đồng cảm qua những bức ảnh nghệ thuật chụp hoa sen rất ấn tượng. Nhiếp ảnh gia  nắm bắt thời gian qua tấm ảnh mô tả rất khó diễn tả! Tuy nhiên trình độngười thưởng ngoạn lại càng khó hơn.

Những tưởng, giao hữu tốt qua sắc thái nghệ thuật nhiếp ảnh, anh là người trí thức khả kính, khả ái. Riêng tôi tạm nghĩ  trong niềm hãnh diện chung cùng bất phân ngôn ngữTác phẩmthể hiện lên…cũng là tiếng nói cho cõi lòng của tác giả nhiếp ảnh gia chuyên nghiện hay lão luyện chi đó. Chỉ trong khoảng khắc mà nắm bắt được vẻ đẹp tự nhiên của cánh hoa senđang nở….!

Đẹp làm sao, những chiếc lá vàng âm thầm rơi rụng trong rừng  mùa Thu ơi! Báo hiệu ngươi sắp đến rồi nhé!!!  Hương sắc chập chùng, tiếng hát véo von của ai đó đã đi vào huyền thoại, quê hương cổ sử là gì? Cảm xúc ấy hằn lên ký ức yêu thương như một dòng sông dài bất tận, mênh mông.

Tôi tin tưởng hãy buông bỏ những gì trong quá khứ thương đau, hãy thức tỉnh quay về bến giác. Đừng như người lạc giữa rừng mê hoang vu, với bao lá vàng mùa Thu đang đổ, để rồi  chôn vùi một thuở thanh xuân. Hãy bước tới và đi về phía trước, dù bao chông gai – gian nan nhưng vẫn phải vượt quaTheo dấu chân bậc thầy giác ngộ - giải thoát là con đườngđích thực đạt đến chân hạnh phúc. Quả thực hạnh phúc trong tầm tay của các bạn trẻ ạ! Mong lắm thay!!!                                                                

       California -   Santa Ana

            Ngày 11 / 8/ 2024

            Thích Nhuận Hùng

 

Send comment
Off
Telex
VNI
Your Name
Your email address
(View: 37)
Đời sống của con người thọ mạng nhiều lắm chỉ trên dưới trăm năm.
(View: 77)
Khi chúng ta thức dậy vào buổi sáng và nghe radio hoặc đọc báo, chúng ta phải đối mặt với những tin buồn: bạo lực, tội ác, chiến tranh và thiên tai.
(View: 106)
Một trong những đặc điểm của đời sống xuất gia là du hành. Không thường ở một nơi cố định, Tỳ-kheo có thể tùy duyên vân du giáo hóa.
(View: 153)
Trong kinh Duy Thức thuộc tạng kinh phát triển, để chỉ cho sự huân tập thành khối nghiệp lực (A Lại Da Thức và Mạt Na Thức,) được xem là
(View: 156)
Sinh già bệnh chết là bản chất của đời sống con người. Ai cũng phải trải qua tiến trình này vì có sinh ắt có diệt. Có điều việc này đến với mỗi người nhanh chậm khác nhau.
(View: 170)
Những lời chỉ dạy của đức Phật có khả năng chuyển hóa nỗi khổ niềm đau, thành an vui hạnh phúc ngay tại đây và bây giờ bằng sự tin sâu nhân quả
(View: 222)
Có người ở chùa mấy mươi năm mà không ý thức được mình đang ở đoạn đường nào trên con đường mà mình đang đi.
(View: 221)
Quán Thế Âm Bồ Tát có rất nhiều nhân duyên với chúng sanh trong cõi Ta Bà này.
(View: 201)
Có lẽ ai cũng cảm nhận được rằng, cuộc sống này hiếm khi yên bình mà luôn đầy ắp những biến động. Với nghịch cảnh
(View: 204)
Pháp thoại dưới đây Đức Phật dùng hình ảnh gương Pháp (Pháp kính) để khi soi vào vị đệ tử Phật biết chỗ thọ sinh.
(View: 213)
Thói thường, đa số chúng ta những khi sung sướng, cuộc đời đang may mắn thành công, chỉ biết hưởng thụ lợi lộc, chìm đắm trong hoan lạc của ái dục.
(View: 370)
Bài này sẽ viết về một chủ đề: cách tu nào đơn giản nhất cho những người có tâm hồn rất mực đơn sơ.
(View: 237)
Người học Phật rất quen thuộc với ảnh dụ qua sông rồi thì bỏ ngay chiếc bè.
(View: 259)
Triết học Phật giáo luôn chứa đựng những khái niệm sâu sắc và khó hiểu, nhưng cũng mang lại những giá trị tri thức
(View: 244)
Kinh Tứ Niệm Xứ dạy hành giả thiết lập Chánh Niệm trên bốn lãnh vực Thân, Thọ, Tâm, Pháp gọi tắt là Niệm Thân, Niệm Thọ, Niệm Tâm, Niệm Pháp.
(View: 273)
Các vị thánh trong Phật giáo thường được mô tả là từ bi như mẹ hiền, với sự kiên nhẫn vô tận của một người mẹ
(View: 237)
Thu thúc lục căn là làm chủ sáu giác quan khi tiếp xúc với sáu đối tượng trần cảnh.
(View: 263)
Bốn câu thi kệ này được trích trong bài « Kinh Hạnh Phúc » mà đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã nói cách đây đã hơn hai ngàn năm trăm năm,
(View: 338)
Đức Phật đến với cuộc đời không gì khác ngoài chỉ bày cho con người một nếp sống hạnh phúc an lạc.
(View: 451)
Chúng ta ở đây; chúng ta tồn tại và chúng ta có quyền hiện hữu. Ngay cả những sinh vật không có tri giác như hoa cũng có quyền tồn tại.
(View: 348)
Đức Phật xuất hiệnhành đạo nơi xứ Ấn cách nay hơn 26 thế kỷ với hiện thân con người, bậc Giác ngộ trong thế gian.
(View: 347)
Phá kiến là một thuật ngữ trong Phật giáo dùng để chỉ cho việc có quan điểm, giải thích, hướng dẫn sai lạc ý nghĩa chân chính của Phật pháp.
(View: 411)
Nói sơ tâm, là nói về tâm của người mới học, tâm đơn sơ, tâm như hài nhi trẻ nhỏ, tâm rất mực hồn nhiên, chưa có chút gì là chữ nghĩa dày đặc, không chút gì là kiến thức uyên bác.
(View: 342)
Cái đẹp luôn là đề tài thơ mộng cho con người ta bay bổng, mộng mơ và tương tư không dứt, nó là một phần ý vị của cuộc sống.
(View: 395)
Người tu học Phật đều biết rằng, Bát Chánh đạolà nền tảng quan trọng của toàn bộ giáo pháp Thế Tôn.
(View: 484)
Chúng ta không thể nào trường sanh bất tử, trẻ đẹp, và mạnh khỏe mãi mãi được trên đời.
(View: 585)
Tu hành là gì? Có phải nhất định cần thoát ly cuộc sống, chạy vào trong chùa niệm kinh lạy Phật...
(View: 1278)
Chánh kiến là thấy biết đúng sự thật. Thấy biết về thiện và bất thiện, căn bản của thiện và bất thiện;
(View: 522)
Để đoạn tận tất cả tà kiến thì phải trau dồi chánh kiến. Chánh kiến ở đây là cái gì?
(View: 706)
Thế gian không có cái gì khổ cả, khổ chỉ là những ảo giác của con người.
(View: 445)
Đúng thế, đời là vô thường, huyễn mộng ai ai cũng biết. Nhưng chúng ta không thể nào ngồi im mà thụ động tại chỗ.
(View: 430)
Đức Phật đã dạy các nhà sư nên đi lang thang thế nào? Các bản tiếng Anh thường dùng chữ “wander” để nói về hành vi lang thang.
(View: 444)
Phàm có sinh thì có tử, đó là lẽ thường trong cuộc đời. Vạn sự vạn vật đều vận hành theo quy luật sinh ra, tồn tại, thay đổi, hoại diệt (gọi là sinh, trụ, dị, diệt)
(View: 456)
Pháp thoại này Thế Tôn dạy Tôn giả La-vân (La-hầu-la) quán chiếu về thân nghiệp giống như đang soi gương thấy rõ mặt mình dơ hay sạch.
(View: 453)
Cứ mỗi độ Vu Lan lại về với chúng ta, chính lúc đó là mùa Báo Hiếu, không biết bao nhiêu người con, từ khắp bốn phương nhớ tưởng đến công lao sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ…!
(View: 466)
Thỉnh thoảng chúng ta nghe rằng bạn này tu theo Thiền Chỉ, và rồi nghe rằng bạn kia tu theo Thiền Quán.
(View: 468)
Bài pháp thoại này được nói tại một ngày tu Chánh niệmTu viện Tisarana, vào tháng Ba năm 2008.
(View: 462)
Bài viết này được chuyển thể từ một bài báo xuất bản đầu tiên trên Tina Lear's Medium.
(View: 456)
Hình như bất cứ lãnh vực nào, bước vào chuyên sâu, đều luôn có những chướng ngại, hoặc chướng duyên;nhất là hành giả trên con đường tâm linh giải thoát.
(View: 450)
Về câu hỏi, thế nào là thời mạt Pháp? Tôi được nghe câu trả lời của Đức Đạt Lai Lạt Ma trong buổi nói chuyện tại chùa Viên Giác
(View: 455)
Phàm phu thì sống trong thức phân biệt, nên thấy có sanh tử và không ra khỏi. Trái lại, bậc thánh thì sống trong trí và do đó thoát khỏi sanh tử:
(View: 499)
Phàm là người xuất gia ở chốn Tòng Lâm, tự viện, phải sống đời phạm hạnh, nghiêm trì giới luật đã thọ, giữ gìn oai nghi tế hạnhtrang nghiêm tự thân, kính trên nhường dưới, từ ái với mọi người.
(View: 487)
Bất cứ trong một tổ chức nào, từ chính trị đến xã hội, từ Tôn giáo đến đoàn thể…đều cần có một lý thuyết nền tảng vững chắc để làm cơ sở triển khai mọi sinh hoạt.
(View: 656)
Mỗi ngày trong cơ thể ta đều có những tế bào cũ chết đi và những tế bào mới sinh ra nhưng có bao giờ chúng làm đám tang hay tổ chức sinh nhật cho chúng đâu
(View: 535)
Chúng ta thường nghe nói rằng Thiền Tổ Sư là dạy pháp vô niệm, vô tâm.
(View: 523)
Như lý tác ý là khởi nghĩ, hướng tâm về mọi sự vật và hiện tượng đúng như lời dạy của Đức Phật.
(View: 516)
Một thời Đức Phật trú tại nước Xá-vệ, ở trong Thắng Lâm, vườn Cấp Cô Độc. Bấy giờ Thế Tônnói với các Tỳ-kheo:
(View: 541)
Thân là thân thể của con người. Niệm là ghi nhận, quan sát. Xứ là lĩnh vực, là đề mục để hành giả quan sát tu tập.
(View: 525)
“Chiếc áo không làm nên nhà sư”, nghĩa bóng của nó như một lời nhắc nhở mọi người, đừng vội đánh giá người khác qua hình thức bên ngoài.
(View: 552)
Có phải bây giờ đã tới thời mạt pháp? Hay là sắp tới thời mạt pháp?
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant