J.
Krishnamurti THIỀN
ĐỊNH 1969 Nguyên
bản tiếng Anh: Meditations 1969 - Lời dịch: Ông Không 2008
THIỀN ĐỊNH
– Phần 1
Trong
không gian mà tư tưỏng tạo ra quanh chính nó không có tình
yêu. Không gian này phân chiacon người khỏi con người, và
trong nó là tất cả sự trở thành, trận chiến của cuộc
sống, nỗi khốn khổ và sợ hãi. Thiền định là kết thúckhông gian này, kết thúc cái tôi lệ thuộc. Rồi thì sự liên
hệ có một ý nghĩahoàn toàn khác hẳn, bởi vì trong không
gian đó mà không bị tạo ra bởi tư tưởng, người khác không
hiện hữu, do bởi bạn không hiện hữu. Lúc đó thiền định
không là sự theo đuổi của ảo tưởng nào đó, dù được
biến thànhthiêng liêng bởi truyền thống bao nhiêu chăng nữa.
Trái lại nó là không gianbao la nơi tư tưởng không thể thâm
nhập. Đối với chúng ta, cái không gian nhỏ xíu bị tạo
ra bởi tư tưởng quanh chính nó, mà là cái tôi lệ thuộc,
lại rất quan trọng, bởi vì đây là tất cả mà cái trí
biết rõ, gắn kết chính nó vào mọi thứ trong không gian đó.
Và sự sợ hãi không hiện hữu bị sinh ra trong không gian đó.
Nhưng trong thiền định, khi điều này được hiểu rõ, cái
trí có thể thâm nhập vào một kích thước của không gian
nơi hành động không là hành động. Chúng ta không biết tình
yêu là gì, bởi vì trong không gian bị tạo ra bởi tư tưởng
quanh chính nó như cái tôi lệ thuộc, tình yêu là sự xung
đột của cái tôi lệ thuộc và cái không là cái tôi lệ
thuộc. Sự xung đột này, sự hành hạ này, không là tình
yêu. Tư tưởng chính là sự phủ nhận tình yêu, và nó không
thể thâm nhập vào không gian đó nơi cái tôi lệ thuộc không
hiện diện. Trong không gian đó là phước lành mà con ngườitìm kiếm và không thể tìm ra. Anh ấy tìm kiếm nó trong những
biên giới của tư tưởng; và tư tưởng hủy diệt ngây ngất
của phước lành này.
Nguời quân tử ra làm quan đi vàocon đường hành chính, không những ngồi ung dung nơi miếu đường nói truyện văn nhã, để lấy tiếng là người có đức vọng...
Những ngữ cú của Sư được chép rải rác trong trứ tác của các nhà, nhưng chưa được gom tập. Cho nên vào niên hiệu Nguyên Văn, thiền sư Huyền Khế biên tập và đặt tên là Động Sơn Lục, tàng bản tại Bạch Hoa Lâm.
Thiền Lâm Bảo Huấn đây chính là phần Ngữ lục. Nội dung của sách Bảo Huấn được chia thành 4 quyển, gồm gần 300 thiên. Mỗi thiên đều là những lời vàng ngọc để răn dạy về cách tu tâm xử thế...
Là một sách tự lực của tác giả người Mỹ Dale Carnegie, được viết vào năm 1948. Bản Việt Ngữ do Nguyễn Hiến Lê dịch năm 1955 tại Sài Gòn và đưa vào tủ sách Học làm người.
Để góp nhặt hết tất cả những ý niệmtác thành tập sách nhỏ “Tâm Nguyên Vô Đề” này là một lời sách tấn, khuyến khích của Thiện hữu tri thức để lưu dấu một cái gì. Cái uyên nguyên của Tâm... Nguyên Siêu
Trăng bồng bềnh trên ngàn thông Và thềm đêm vắng lạnh, khi âm xưa trong veo từ các ngón tay anh đến. Giai điệu cổ luôn khiến người nghe rơi nước mắt, nhưng nhạc Thiền ở bên kia tình cảm.
Tay Bụt trong tay ta có nghĩa là ta được nắm tay Bụt mà đi. Cũng có nghĩa là trong tay ta đã có tay Bụt. Bụt và ta không còn là hai thực tại riêng biệt.
“Teachings from Ancient Vietnamese Zen Masters” là bản dịch tiếng Anh nhiều bài thơ, bài kệ và bài pháp của chư tôn thiền đức Phật Giáo Việt Nam từ ngài Khương Tăng Hội ở thế kỷ thứ 3 sau Tây Lịch...
Bộ Tịnh Độ Thánh Hiền Lục do cư sĩ Bành Tế Thanh cùng cháu là Hy Tốc, người đời Càn Long nhà Thanh sưu tập những truyện niệm Phật được vãng sanh soạn thành.
Bửu Tạng Luậntác giả là Tăng Triệu, bài luận này và bộ Triệu Luận đều có ghi trong tập 96 của Tục Tạng Kinh, nhưng bộ Triệu Luận đã lưu hành từ xưa nay...
Sư sống vào thời Hậu Lê, người ta quen gọi là Tổ Cầu. Tổ tiên quê ở làng Áng Độ, huyện Chân Phúc. Ông Tổ năm đời của Sư làm quan Quản chu tượng coi thợ đóng thuyền cho triều đình.
Đây là một quyển sách ghi lại ba ngày thuyết giảng của Đức Đạt-lai Lạt-ma tại thành phố Luân Đôn vào mùa xuân năm 1984, tức cách nay (2014) đúng ba mươi năm.
108 lời dạy của Đức Đạt-lai Lạt-ma được gom góp trong quyển sách tuy bé nhỏ này nhưng cũng đã phản ảnh được một phần nào tư tưởng của một con người rất lớn, một con người khác thường giữa thế giới nhiễu nhương ngày nay.
Suốt hai mươi lăm thế kỷ hiện hữu trên thế gian này, đạo Phật chưa một lần gây tổn thương hoặc làm thiệt hại cho bất cứ một dân tộc, xã hội hay quốc gia nào.
Thân hình tuy còn ngồi ở nơi thành thị, nhưng phong thái mình đã là phong thái của người sống ở núi rừng. Khi các nghiệp (thân, khẩu và ý) đã lắng xuống thì thể và tính mình đều được an tĩnh...
Phật Giáo còn được phân chia thành hai nhánh khác nhau là Tiểu Thừa (Hinayana) và Đại Thừa (Mahayana)... Nguyên tác: Ajahn Chan; Hoang Phong chuyển dịch
Kỷ Yếu Kỷ Niệm Chu Niên 20 Năm Thành LậpTu ViệnQuảng Đức, chính thức ra mắt nhân dịp Khóa An CưKiết Đông kỳ 15 của Giáo Hội, được tổ chức tại Tu ViệnQuảng Đức từ ngày 1 đến 11 tháng 7 năm 2014...
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.