Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sách Văn Học Phật Giáo
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Chim Hoàng Yến Báo Ân

17 Tháng Mười Hai 201000:00(Xem: 8726)
Chim Hoàng Yến Báo Ân


Thuở xưa có một em bé tên là A Đức. Em rất yêu thích những loài vật nhỏ bé. Mỗi khi thấy mèo con hoặc chó con bị người ta vứt bỏ, lòng em đau xót lắm, liền ôm về nhà, chăm sóc vết thương và nuôi dưỡng chúng. Em chăm sóc chúng rất kỹ nên sau đó con nào cũng được mập mạp, khỏe mạnh.


Cha của A Đức làm nghề buôn bán. Mẹ em thường đau ốm bệnh hoạn luôn nên chẳng giúp được gì nhiều. Gia đình em vì vậy cũng chỉ tạm đủ sống, không lấy gì làm khá giả. Mặc dù vậy, xưa nay cha mẹ của A Đức cũng chưa khi nào trách mắng về việc em gây ra phiền phức cho gia đình, luôn để cho em mặc sức muốn đem động vật về nhà chăm sóc thế nào cũng được.

Một hôm, người cha dẫn em theo vào thành để buôn bán. Lúc hai cha con đi qua cánh rừng, bỗng nhiên nghe có tiếng chim kêu không ngớt, tiếng kêu rất thê thảm. A Đức thưa với cha:

– Thưa cha! Hình như gần đây có tiếng chim kêu nghe rất bi thảm.

Cha em nói:

– Trong rừng thì lúc nào lại chẳng có tiếng chim kêu. Đó là việc hết sức bình thường, con không nên nghĩ ngợi quá nhiều. Cha con mình mau vào thành buôn bán đi. Nếu như đến sớm một chút, cha có thể mua thêm cho con áo quần mới và nhiều thức ăn ngon, mau đi thôi!

Nhưng lúc này tiếng chim nghe như càng khẩn thiết, A Đức vội thưa cha:

– Thưa cha! Lần này cha nghe rõ rồi chứ? Nhất định con chim này đang bị thương rất nghiêm trọng, chúng ta cần phải giúp đỡ nó. Con không cần áo quần mới và đồ ăn ngon, chỉ xin cha dừng lại cứu con chim tội nghiệp đó được không?

Cha em gật đầu đồng ý, cùng em đi tìm nơi phát ra tiếng kêu. Cuối cùng, họ tìm thấy một con chim hoàng yến đang bị đè dưới một khúc cây, cánh phải của nó đã bị gãy, trước ức cũng bị thương, lông cánh màu vàng ướt đẫm máu tươi, hai mắt đen lánh của nó óng ánh nước, hình như đó là nước mắt đau đớn của nó.

Người cha thở dài nói với A Đức:

– Ôi! Vết thương nặng như thế này, e rằng không thể sống nỗi! Chúng ta không thể làm gì được, hãy đi thôi! Nếu như không đi ngay, đến trưa chợ tan mất!

A Đức nói như sắp khóc:

– Thưa cha! Xin cha hãy đợi một chút nữa, con sẽ tìm cỏ cầm máu cho nó, biết đâu có thể cứu sống được con chim hoàng yến này!

Cha em không nỡ cự tuyệt, liền vỗ nhẹ lên vai em nói:

– Được rồi! Hãy lo cứu con chim nhỏ của con đi.

A Đức lập tức đi tìm một ít cỏ thuốc, nhai nhuyễn rồi đắp vào vết thương trước ngực của chim hoàng yến; cha cậu cũng giúp sửa lại cánh bị gãy của nó, lấy cành cây cột cố định lại. A Đức cảm kích thưa với cha:

– Thưa cha! Con xin cảm tạ cha! Chúng ta hãy đặt chim hoàng yến vào giỏ, mang về nhà chăm sóc. Bây giờ cha con mình đi mau đi!

Hai cha con vội vã đi vào thành, nhưng lúc này đã quá trưa, các gian hàng trong chợ đều ra về, họ chỉ còn cách trở về một cách thất vọng.

Vừa về đến nhà, A Đức kể cho mẹ nghe sự việc vừa rồi, mẹ mỉm cười xoa đầu em, nói một cách âu yếm:

– Con còn nhỏ mà đã có tâm thương yêu lớn như vậy, mẹ và cha con đều rất vui!

Sau đó, ngày nào A Đức cũng ân cần chăm sóc cho chim hoàng yến. Em còn làm cho nó một cái lồng bằng gỗ lớn, bên trong lót đầy cỏ mềm, để chim hoàng yến nằm một cách thoải mái trong đó. Em cho nó ăn gạo giã nhỏ, có khi tìm một số hoa rừng về nhẹ nhàng đút cho nó ăn.

Cánh bị gãy và vết thương trước ức của chim hoàng yến dần dần được lành, lông cánh mềm mại và óng ánh bắt đầu mọc ra, đôi mắt sáng rực như tinh tú.

Một hôm, A Đức đặt chim hoàng yến vào lồng treo trước cửa nhà để nó được tắm ánh nắng mặt trời. Bỗng không biết từ đâu có một đàn chim rất lớn đủ loại bay tới, có những loài chim như đỗ quyên, yến, vàng anh và họa my. Chúng tụ tập lại như một đám mây lớn đủ màu, rồi đậu trên cây to trước nhà cất tiếng kêu rân trời và đập cánh với chim hoàng yến, hoàng yến cũng nhảy nhót múa hát với chúng.

A Đức thấy vậy, biết đây là bạn của chim hoàng yến đến gọi nó về. Sau khi suy nghĩ, em bèn mở lồng để nó bay về với bạn nó. Không ngờ khi ra khỏi lồng chim hoàng yến không bay đi mà dùng đôi cánh mềm mại vuốt nhè nhẹ lên mặt A Đức. Em cũng vuốt ve nó, dịu dàng nói:

– Bay đi! Hoàng yến nhỏ, bạn của em đang đợi em đó!

Chim hoàng yến hình như nghe hiểu tiếng người nên gật đầu, vỗ vỗ đôi cánh, sau đó hòa vào đàn chim bay vút lên bầu trời trong xanh.

Tuy A Đức không nỡ rời xa nó, song em biết là hoàng yến rất vui khi có thể bay đi tự do với chúng bạn trong trời xanh, nên em cũng vui mừng cho nó.

Tối hôm đó, A Đức nằm mộng thấy một em bé mặc áo vàng quần vàng, tướng mạo rất xinh đẹp, đặc biệt đôi mắt đen nhánh như có thần. Em bé ấy cầm ba viên bạch ngọc, khom mình nói với A Đức:

– Em là hoàng yến nhỏ, ngày đó không cẩn thận bị tên bắn trúng ức, rơi xuống đất lại bất hạnh bị gãy cánh, nhưng may mắn lại được gia đình của cậu cứu về. Hôm nay em đến để cảm tạ, ba viên ngọc trắng thần kỳ này xin tặng cho gia đình cậu, hy vọng ngọc này sẽ mang hạnh phúc đến cho gia đình ân nhân.

A Đức nhận ngọc, trong nháy mắt em bé đó biến mất. Sau khi A Đức tỉnh dậy, thấy quả thật trong tay mình có ba viên ngọc trắng óng ánh!

Cũng thật kỳ lạ, kể từ ngày đó việc làm ăn của gia đình A Đức ngày một phát triển, sức khỏe của mẹ cũng được bình phục hẳn. Sau khi A Đức lớn lên, bất luận đối với người hoặc đối với động vật nhỏ, cũng đều thương yêu bảo hộ giống như khi em còn nhỏ.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 26602)
Nếu Đạo đức Phật giáo là một nếp sống đem lại hạnh phúc an lạc, nếp sống ấy cũng là một nếp sống đề cao cho con người vào một vị trí tối thượng...
(Xem: 19981)
Thực hành Phật giáo là tiến hành một cuộc chiến đấu giữa những thế lực tiêu cựctích cực trong tâm bạn. Thiền giả nỗ lực làm tiêu mòn điều tiêu cực...
(Xem: 18184)
Ðức Phật khuyên chúng ta nên thường xuyên suy ngẫm về cái chết, hàng ngày hay vào bất cứ lúc nào. Nó sẽ khơi dậy trong chúng ta sự tỉnh thứcý thức cấp bách...
(Xem: 32823)
Acarya Nagarjuna (A Xà Lê Long Thọ) giữ một địa vị hầu như vô song trong hàng các bậc Thánh Phật giáo trình bày xiển dương lời dạy của Phật Thích Ca Mâu Ni cho lợi lạc của thế giới.
(Xem: 18780)
Theo hiểu biết cơ bản của Phật giáo, tâm hồn về bản chất luôn mang tính sáng suốtthông tuệ. Thế nên, những rắc rối về tình cảm không hề tồn tại trong bản chất cơ bản của tâm hồn...
(Xem: 31606)
Bố thí là hạnh đầu tiên trong sáu hạnh của Bồ Tát. Nguyên âm chữ Phạn là Dàna có nghĩa là sự cho, dịch sang tiếng Hán Việt là Bố thí.
(Xem: 32533)
Bát Chánh Đạo rất dễ nhớ, nhưng ý nghĩa của chúng thâm sâu và đòi hỏi một sự hiểu biết về nhiều lãnh vực liên quan trong giáo lý của Đức Phật.
(Xem: 20103)
Trong nhà Phật dạy điều hòa thân này giống như ông chủ điều hòa bốn con rắn sống chung trong một cái giỏ vậy. Chúng luôn luôn thù địch nhau, muốn yên phải tìm cách điều hòa...
(Xem: 26274)
Đức Thích Ca Mâu Ni đã vì một đại nguyện lớn lao, một lòng từ vô lượng mà khước từ mọi hạnh phúc, quyền uy, tiện nghi vật chất để cầu đạo giài thoát.
(Xem: 20295)
Tâm đại từ bi có hai tính cách: Tính cách cứu khổ thì thay thế chúng sinh mà chịu mọi khổ não cho họ; tính cách cho vui thì có thể bỏ hết tất cả phước lạc mà cho chúng sinh.
(Xem: 23779)
Tôi tự cho rằng tôi có thực hay đó chỉ là một ý nghĩ về tôi do tôi tưởng nghĩ về tôi hoặc một ý nghĩ hay một hình ảnh về tôi do kẻ khác hay những kẻ khác tưởng nghĩ về tôi?
(Xem: 23879)
Nguyên-thỉ hay cận-đại Phật-giáo vẫn là Phật-giáo, nghĩa là vẫn có mục-đích giải-thoát diệt khổ, vẫn tôn trọng sự sống và chân-lý, vẫn chủ trương từ-bi tế-độ.
(Xem: 15105)
Lang thang trên đất nước Myanmar rộng lớn bạn sẽ không ngừng được tiếp xúc với hàng loạt xưởng thủ công tạc tượng Phật từ đá (chủ yếu là đá cẩm thạch)...
(Xem: 15016)
Nhìn thấy rõ tướng vô thường và khổ đau đang bủa xuống quanh cuộc sống, đêm rằm tháng hai âm lịch, Thái tử lên ngựa Kiền-trắc (Kanthaka) cùng với người hầu cận...
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant