Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới
Bài Mới Nhất

Viết Cho Ngày Của Mẹ

10 Tháng Năm 201421:31(Xem: 16079)
Viết Cho Ngày Của Mẹ

Viết Cho Ngày Của Mẹ


blankMẹ ơi !

Mấy hôm nay trời Sài Gòn nóng lắm mẹ à, cái nóng như trêu ngươi mọi người ở đây, khó chịu lắm. Nhưng chợt nhớ cái nóng ở quê mình - đổ lửa… Cái nóng ở đây làm sao so bì được cái nóng khủng khiếp khi sang hè ở quê mình mẹ hen. Vậy mà mẹ đã chịu cái nóng như vậy biết bao nhiêu năm ngả trên mái tóc rồi…

Phải như con ở một vùng miền núi thật đẹp, một thung lũng hoành tráng hay một vùng sông nước mênh mông, con sẽ có nhiều điều để tả hay kể cho mẹ nghe hơn và mẹ sẽ dễ hình dung hơn. Đằng này con lại ở một nơi toàn là nhà với nhà, công sở chen chít công sở. Khi con ở miền quê, miền núi con có thể kể những công việc con sẽ làm như hái hoa quả hay tắm sông suối cho mẹ dễ hiểu hơn, chứ công việc của con ở đây – toàn là số với số - làm sao mẹ hiểu được… Cũng chính vì nghĩ vậy mà nhiều lúc nhấc cây bút lên con lại lúng túng mà hạ xuống – “thôi thì một cú điện thoại cho mẹ cũng được rồi…“ Con đã nghĩ như thế đấy…

Ngày mai là “ngày của mẹ” rồi. Chiều hôm nay, con nghe một người bạn tâm sự rằng đang đau buốt lòng vì đã mấy lần “ngày của mẹ” rồi mà bạn đó lại không thể nói với mẹ bạn đó một lời nào hay mẹ bạn không thể đọc được một dòng nào từ cả đống thư bạn ấy viết mấy năm nay - mẹ bạn con đã mất mấy năm rồi mẹ à… Như một điều gì đó tác động con đặt bút xuống ngay… Con sẽ viết thư cho mẹ… Cái nóng ở Sài Gòn sẽ dịu đi bởi dòng suối mát của mẹ ở trong con khi con trải lòng… Và dù những con số con gặp hằng ngàythô kệch cỡ nào đi chăng nữa thì mẹ cũng sẽ cảm nhận được khi con kể - bởi dẫu sao mẹ cũng đã biết bao nhiêu lần phải chọn những con đường thô kệch, khúc khuỷ - để cho đời con được suôn phẳng rồi…

Một vài hơi thở vào thở ra – như mỗi tối con vẫn thở cho mẹ. À không, như mẹ con ta vẫn thở mỗi dạo tối… Mẹ biết không, cứ mỗi lúc khó khăn và khoảng thời gian đau khổ, con lại được sống nhờ cái hơi thở mà con vẫn thở cho mẹ mỗi tối đó. À không, con nhầm nữa rồi – cái hơi thở mà mẹ và con thở cùng nhau mỗi tối… Con sẽ không kể lại những lúc khó khăn hay đau khổ đó đâu, vì nó đã qua rồi mẹ à, và cũng vì con không muốn mẹ buồn nữa… Vả lại, con cảm nhận được là mẹ luôn biết những gì con đã trải qua phải không mẹ ?

Hôm rồi nghe mẹ kể là dạo này mẹ thấy khoẻ người vì đi tắm biển mỗi sớm. Con chợt nhớ lại lúc trước ở nhà, sáng nào mẹ cũng kêu con dậy đi tắm biển với mẹ, nhưng con làm biếng, đi được có đôi ba lần. Ở đây không có biển mà cũng không có mẹ nữa. Giờ nghĩ lại mà thấy thèm quá mẹ à…

Công việc của con dạo này cũng tạm ổn. Cũng nhờ luôn văng vẳng trong đầu con lời dặn dò của mẹ “phải nỗ lực lên” mà con đã cố gắng được nhiều lắm mẹ à. Con nhớ khi xưa mỗi lần mẹ nhắc nhở hay la mắng gì là con lại đăm đăm trong đầu, có bao giờ chịu nghe đâu. Tới khi xa mẹ rồi, con lại thèm những tiếng la mắng ấy quá. Cho nên giờ cứ mỗi lần mẹ dặn dò hay la mắngy như rằng những lời đó được thâu âm rõ mồn một trong con… Chợt nhớ chuyện chú Thọ - em con - tuy đã khoác áo nâu sòng rồi – mà khi về thăm nhà, mắc lỗi vẫn bị mẹ phạt quỳ và răn bằng cây roi mà con lại cười. Chú Thọ lúc đó còn cười tươi hơn con lúc này nữa… Hay thật mẹ ơi, dù tụi con có là ai, có lớn cỡ nào thì so với mẹ, tụi con vẫn còn nhỏ lắm…

“Con lớn rồi vẫn là con của mẹ
Suốt cuộc đời mẹ vẫn theo con…”

Con nhớ khi còn nhỏ, mỗi lần tới lễ Vu Lany như rằng cả nhà mình lại khóc… Mẹ có nhớ đó là lúc nào không ? Đó là mỗi khi tụi con tặng quà cho ba mẹ… Tụi con kèm theo những món quà là những lời hứa, và ba mẹ kèm theo những lời cảm ơn tụi con lại là những dặn dò, những trăn trở bày tỏ cho tụi con nghe. Cứ thế nước mắt ai cũng rơi. Và kì lạ là, tụi con tự nhiện lại quỵ gối dưới chân ba mẹ trong lúc ấy lúc nào cũng không biết. Con cứ nhớ như in lần nào ba mẹ cũng nói một câu :”những món quà tụi con tặng ba mẹ, ba mẹ rất quý… Nhưng ba mẹ quý nhất là con người đạo đứctrưởng thành của tụi con…” Chợt nghĩ tới việc những vị sư đã từng mang tấm thân đức hạnh để cúng dường chư Phật, con lại thấy có cái gì đó giống giống mẹ à… Các vị sư là con của Phật, và ba mẹ cũng là Phật của tụi con mà… Tụi con nên người thì đó là món quà lớn nhất dành cho ba mẹ rồi…

Cho tới bây giờ con vẫn còn day dứt hình ảnh một lần mẹ mở cửa bước đi lang thang… Hồi đó nhà mình đang có chuyện, con lại ham chơi, không lo đuợc gì lại còn làm mẹ buồn. Lúc đó là lúc con đã cãi lại lời mẹ, mẹ buồn lắm và mở cửa bước đi… Một hồi sau con hớt ha hớt hải chạy đi tìm mẹ, nhưng không thấy… Con lang thang quanh bờ biển, đứt dép, chân túa máu nhưng cái đau của con lúc đó làm sao bằng cái đau trong lòng mẹ… Con cứ ngỡ là sẽ không thể tìm được mẹ nữa rồi… Mệt mỏi con về nhà thì thấy mẹ đã ở nhà… Mẹ nhẹ nhàng gọi con vào ăn cơm rồi đêm đó mẹ vòng tay quanh con mà ngủ… Con nhận ra một điều thật vĩ đại mẹ à, dù trên đời này có bao nhiêu người tốt đi chăng nữa, và dù con có làm nên lỗi lầm lớn thế nào đi nữa thì cũng chỉ có một vòng tay dang rộng đón nhận con sau những lầm lỡ - đó là vòng tay của mẹ…

Hôm rồi con đọc lại tập “Bông Hồng Cài Áo” của Sư Ông Nhất Hạnh, con cứ nhớ hoài cái đoạn khi mẹ Sư Ông mất, Sư Ông đã viết là :”thảm kịch lớn nhất của đời tôi đã xảy ra rồi…” Mẹ biết không, cái ngày đó sẽ thật khủng khiếp với con mẹ à, cũng sẽ là thảm kịch lớn nhất của đời con… Nhưng con sẽ không ngồi yên một chỗ để ngày đó tới đâu mẹ à, con sẽ luôn cố gắng mỗi ngày để được hưởng “xôi nếp ngọt, đường mía lau” của mẹ… Gần mẹ con sẽ sống trọn từng giây phút, và xa mẹ con sẽ luôn thở cho mẹ để thấy là mẹ luôn ở trong con… À không, con lại nhầm nữa rồi, mẹ và con cùng thở chứ… “Xôi nếp ngọt” và “đường mía lau” con sẽ ăn mỗi ngày khi mẹ còn ta hoà chung một nhịp thở… Mẹ biết vì sao con lại cứ phải đính chính là mẹ con ta cùng thở không ? Vì con cảm nhận được và con biết được mẹ luôn thở cho con, luôn hướng về con bằng một nụ cười nhẹ nhàng… Con chắc chắn như vậy. Và nếu có ai hỏi tại sao con lại có thể chắc chắn như vậy thì con sẽ trả lời ngay tức thì :“hồi nào tôi cũng thấy ngọt ngào…” Sự thanh thản trong tâm hồn mà con có được chính là cái ngọt ngào mà mẹ cho con đúng không mẹ…

Mẹ biết không, con làm việc thường là đánh máy nhiều, nên bàn tay con làm việc nhiều nhất. Cứ thế mỗi tối con lại nhìn đôi bàn tay, con thấy mẹ ở trong đó. Con là hình hài của mẹ, thì đôi bàn tay của con cũng là của mẹ thôi… Thế là con buông thư để nâng niu và chăm sóc cho nó, như nâng niu đôi bàn tay gầy guộc của mẹ vậy. Mỗi lúc như vậy con thấy gần mẹ lắm. Đến lúc đó con thực sự cảm nhận thật đầy đủ điều Sư Ông từng nói :”khi nào nhớ mẹ, hãy nhìn bàn tay con cho đỡ nhớ mẹ…” Và cứ như thế mỗi ngày khi con làm việc, bắt tay vào đánh máy, thì công việc sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều lắm. Vì cứ như là bàn tay con được mẹ nắm lấy để đánh máy vậy – như thuở con mới ra đời, mẹ nắm tay con vậy…

Viết cho mẹ, viết bao nhiêu cho đủ… Bây giờ đã sang “ngày của mẹ” rồi mẹ à. Con không thức khuya thêm nữa đâu, phải giữ sức khoẻ cho con mà cũng là cho mẹ nữa - con khoẻ thì hơi thở con sẽ nhẹ, mà như vậy thì mẹ sẽ khoẻ… Con sẽ viết cho mẹ nhiều thật nhiều nữa. Mẹ biết giờ con sẽ làm gì không ? Con sẽ nhìn bàn tay con lần nữa, rồi sẽ ru giấc ngủ của con bằng hơi thở của hai mẹ con mình. Mẹ thấy không, lúc nào mẹ cũng bên con mà. Mẹ vào Sài Gòn thăm con từ lâu lắm rồi… Con cầu chúc cho mẹ sẽ luôn sức khoẻ để cho con thêm nhiều sự ngọt ngào nữa…

Con của mẹ

 

Nguyên Thắng - Nguyễn Xuân Giác

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 744)
Rằm tháng Bảy theo tục lệ nhân gian Việt Nam gọi là ngày xá tội vong nhân. Ngày rằm tháng Bảy có nhiều ý nghĩa:
(Xem: 912)
Bao tao nhân, mặc khách; bao ngôn ngữ của con người đã không tiếc lời ca tụng về Mẹ. Mẹ của tôi. Mẹ của anh. Mẹ của con và Mẹ của tất cả mọi người.
(Xem: 1924)
Trước nhất cha mẹ là những người ân cần nhất đã cho ta thân người Sau đó, đạo sư ân cần nhất trong việc trình bày giáo thiêng liêng.
(Xem: 2030)
Mẹ là cả một trời thương. Mẹ là cả một thiên đường trần gian.
(Xem: 2287)
Tháng 7 là mùa Vu Lan báo hiếu. Đó là câu chuyện về một đại đệ tử của Đức Phật.
(Xem: 2542)
Cũng như mọi năm, Vu Lan là ngày mới hồi sinh của một chuỗi dài dấu ấn tinh thần đã cũ. Các bậc tu hành Phật giáo xuống lại cuộc đời sau mùa An Cư Kiết Hạ.
(Xem: 2499)
Mỗi độ tháng bảy âm lịch về, người con phật laị nao nức chuẩn bị cho mùa hiếu hội.
(Xem: 2969)
Hôm nay ngày mẹ nhớ thương Con quỳ lạy Phật dâng hương nguyện cầu Cầu xin cho mẹ sống lâu Mẹ là tất cả nhiệm mầu thiêng liêng
(Xem: 3268)
Cứ mỗi độ Vu Lan lại về với chúng ta, đó cũng chính là mùa Báo Hiếu, không biết bao nhiêu người con Phật, từ khắp bốn phương, nhớ tưởng công lao sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ.
(Xem: 12540)
Ngày lễ Vu Lan trong Đạo Phật là ngày “Phật Hoan Hỷ”, ngày “Tự Tứ”. Tăng, Ni tập trung vào sự tu niệm và thỉnh cầu những bậc...
(Xem: 5106)
Lễ Vu Lan báo hiếu không chỉ là ngày dành cho các Phật tử mà đó còn là mùa báo ân, báo hiếu của tất cả những người con dành cho bố mẹ.
(Xem: 3671)
Thế là một mùa Vu-lan nữa lại về trên quê hương xứ sở, khi những cánh hoa tâm đang đua nhau nở rộ, lòng người con Phật lại thổn thức một nỗi niềm tri ânbáo ân.
(Xem: 6237)
Bài viết này đã đăng trên Đặc San Kỷ niệm lể Vu Lan 1989, năm Kỷ Tỵ, của chùa Hoa Nghiêm ở Toronto, Canada.
(Xem: 3454)
Ngày lễ Vu lan nói theo nhà đạo là ngày Tự tứ của chúng Tăng. Chữ Tự tứ nói đủ là Tự tứ thỉnh, nghĩa là ...
(Xem: 6980)
Có rất nhiều bạn trên thế giới hiện nay hoặc vì một lý do nào đó, có thể chủ quan hoặc khách quan, đã mang tâm oán hận cha mẹ, người đã rứt ruột sinh ra mình.
(Xem: 5496)
Đọc trong mùa Vu Lan, cũng là đọc trong tất cả mọi thời. Bởi vì Vu Lan, dựa vào tích Ngài Mục Kiền Liên vào cõi ngạ quỷ tìm cứu mẹ, là nơi lửa cháy không ngừng, nơi đói khát không ngừng
(Xem: 6171)
Cũng như Phật Đản, để phù hợp với cuộc sống, sinh hoạt tại hải ngoại, Vu Lan cũng không còn là ngày mà là mùa. Từ giữa tháng 7 kéo dài cho đến cuối tháng 9 khắp năm châu đâu đâu cũng tưng bừng lễ hội Vu Lan
(Xem: 7078)
Lời Thầy thường dạy, lại bàng bạc không gian “Ta là tiếp nối của Tổ Tiên, Ông Bà, Cha Mẹ. Các Ngài ở trong ta và ta ở trong các Ngài...
(Xem: 6454)
Dường như con người có thể phát tiết ra khả năng kỳ lạ để thích ứng với môi trường và hoàn cảnh sống mà có lẽ chính họ đôi khi cũng không ngờ.
(Xem: 6026)
Mỗi người con của Phật xin hãy tinh tấn tu học để báo đáp thâm ân Tam Bảo; báo đáp ơn sinh thành dưỡng dục; nổ lực góp phần vào xây dựng cộng đồng nhơn loại...
(Xem: 8056)
Không dễ tìm được một chúng sinh nào chưa từng một lần trong quá khứ là mẹ của ngươi…
(Xem: 10074)
Kể từ khi Phật giáo du nhập vào nước ta, đến thế kỷ II thì Phật giáo đã định hình và phát triển khá mạnh mẽ, nhất là đã có...
(Xem: 6999)
Mùa Vu Lan có muôn ngàn loài hoa nở, mà đẹp nhất là hoa hồng. Bởi đó là màu của tình thương yêu và hiếu hạnh.
(Xem: 10389)
Một hôm, Tôn giả Xá Lợi Phất đi trì bình khất thực trong thành Vương Xá, khi ngang qua...
(Xem: 10335)
Tôi nhớ mãi một buổi chiều, Mẹ ngồi bên thềm sân, Cúi xuống, thoang thoáng một nét buồn.
(Xem: 28212)
Tiết Vu Lan bâng khuân nhớ Cha công dưỡng dục, mùa Báo hiếu bùi ngùi thương Mẹ đức cù lao... Thích Hạnh Tuệ
(Xem: 7602)
Trái tim của mẹ tuyệt vời Bao dung che chở trọn đời vì con Dù cho sức mẹ hao mòn Tháng năm vất vả lo tròn tình thâm
(Xem: 11545)
Tôi đã nhận được một món quà tặng quan trọng nhất từ bố tôi: đó là niềm tin về tôn giáo. Suốt đời tôi, tôi sẽ nhớ ơn bố tôi. Vì, bố là vị Bồ Tát của tôi.
(Xem: 11113)
Năm nay, Vu Lan khởi sắc một cách khác thường. Từ ngày 14 âm lịch đến rằm, lượng số người đi lễ như trẩy hội. Một số con đường chính đều bị tắt nghẽn giao thông.
(Xem: 11086)
Đạo Phật dạy về tầm quan trọng của sự kính trọng bố mẹ, và sự báo đáp công ơn bố mẹ.
(Xem: 12188)
Vu lan lại đến.Hiếu hạnh của con trẻ lại được nhắc đến. Nhưng đâu đó cũng thấy hiện lên các tiêu đề nói về việc con giết cha, hãm hiếp mẹ, những nghịch hạnh không ai có thể chấp nhận.
(Xem: 15345)
Tôi thấy tôi mất mẹ, mất cả môt bầu trời…
(Xem: 10612)
"Mẹ, Mẹ là giòng suối dịu hiền. Mẹ, Mẹ là bài hát thần tiên…Là bóng mát trên cao, là mắt sáng trăng sao, là ánh đuốc trong đêm khi lạc lối…"
(Xem: 11697)
Mẹ ơi tháng Bảy về rồi Là mùa hiếu hạnh tuyệt vời lên ngôi Nhớ ơn mẹ đã một đời Tảo tần mưa nắng tô bồi đời con
(Xem: 10609)
Mùa thu với tháng bảy mưa ngâu, với trăng thu diệu vợi, quê hương Việt nam chúng ta với biết bao vẻ đẹp êm đềm qua ánh trăng rằm tháng bảy Vu lan.
(Xem: 11079)
Sau khi đắc quả A-La-Hán, Tôn giả Mục Kiền Liên vận thần thông đi khắp các cõi tìm người mẹ đã khuất.
(Xem: 10019)
Lễ hội Vu lan bồn hay còn được gọi một cách phổ biếnlễ hội Cô hồn là một sự kiện quan trọng ở Trung Quốc vì nó được nối kết với việc thờ cúng tổ tiên.
(Xem: 10397)
Từ hơn mười năm qua, cũng có thể là xa hơn chút nữa, ngày lễ Vu Lan Báo Hiếu hằng năm, đặc biệt là lễ cài hoa hồng, đã có sức lan tỏa mạnh mẻ ra ngoài khỏi khuôn viên những mái chùa Phật giáo
(Xem: 11410)
Theo truyền thuyết nhà Phật, Bà mẹ Mục Kiền Liên Là người không mộ đạo Báng bổ cả người hiền.
(Xem: 11001)
Tháng bảy mùa Vu Lan trời buồn âm u mưa sùi sụt trắng xóa con đê quê mẹ. Tháng bảy mùa Vu Lan mây buồn giăng giăng kín lối con về quê mẹ…
(Xem: 12926)
Rằm tháng 7 - đại lễ Vu Lan, tưởng niệm gương đại hiếu của tôn giả Moggallāna (Mục Kiền Liên) đối với mẹ trong cảnh khổ ngạ quỷ;
(Xem: 24381)
Lòng thương của cha mẹ sẽ pha thêm màu xanh cho bầu trời, tô thêm màu biếc cho đại dương; và gia đình này, trái đất này, với bàn tay chăm sóc của cha mẹ, sẽ là hành tinh xanh, mỹ miều, tươi mát hơn bao giờ.
(Xem: 12609)
Ta còn một dòng sông, dòng sông xưa uốn khúc những nỗi niềm cay cực với bóng mẹ lênh đênh tất tả chuyến đò đời.
(Xem: 10289)
Kinh Vu Lan hiện được dịch ra tiếng Việt và được phổ thơ để các Phật tử dễ đọc tụng và dễ nhớ
(Xem: 28664)
Mùa Vu Lan lại về với người con Phật, mang nhiều ý nghĩa thâm diệu, vừa siêu nhiên của lãnh vực tâm linh, vừa hiện thực với văn hóa nhân gian...
(Xem: 9098)
Lễ Vu Lan là nét đặc biệt của Phật giáo Bắc truyền. Nói cách khác, Vu lan được hình thành và phát triển trong hệ tư tưởng Phật giáo Bắc tông.
(Xem: 6539)
Khi mà bạn có Mẹ hiền Chăm lo cho bạn ngày đêm an phần Những gì bạn muốn bạn cần Mẹ hoan hỉ giúp, xả thân chẳng phiền.
(Xem: 48888)
Hiếu kính Cha Mẹ là một truyền thống rất tốt đẹplâu đời của dân tộc Việt Nam chúng ta. Truyền thống đó từ xa xưa đã được giữ vững và trao truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác
(Xem: 10738)
“Chân như Đạo Phật Nhiệm mầu, Tâm trung chữ Hiếu, niệm đầu chữ Nhân, Hiếu là độ được song thân, Nhân là cứu vớt trầm luân muôn loài…”
(Xem: 9946)
Hoài niệm về tấm lòng yêu thương của cha mẹ nhân mùa Vu Lan.
(Xem: 14855)
Mùa Vu-lan báo hiếu vào tiết Trung Nguyên tháng bảy âm lịch hằng năm, xuất phát từ tích ngài Mục-kiền-liên cứu mẹ...
(Xem: 17643)
Trong các sinh hoạt nhân gian của truyền thống ta, tháng bảy là tháng đượm nhiều sắc thái văn chương nhất. Tháng bảy, mưa ngâu, nhịp cầu ô thước bắt qua giải Ngân-hà...
(Xem: 17585)
Rằm tháng bảy theo tục lệ nhân gian Việt Nam gọi là ngày xá tội vong nhân. Ngày rằm tháng bảy có nhiều ý nghĩa...
(Xem: 13168)
Phàm là bậc Sa-môn Thích tử, nhất định phải lấy việc hướng thượng làm tông chỉ, lìa bỏ các duyên, sống đời đạm bạc...
(Xem: 31134)
Tiết Vu Lan bâng khuâng nhớ Cha công dưỡng dục, Mùa Báo Hiếu bùi ngùi thương Mẹ đức cù lao
(Xem: 25725)
Trong hệ thống giáo điển Phật đà, cả Nam truyền và Bắc truyền đều có những bài kinh, đoạn kinh nói về công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ rất là cảm động.
(Xem: 13970)
Con đang ở lại trần gian trong bầu không khí Đạo pháp hơn 2000 năm. Nhưng kinh sách thiên vạn quyển cũng không bằng được sống bên bậc danh Tăng thạc đức trong ngôi nhà Vạn Hạnh.
(Xem: 17490)
cho dù nghiệp quả của thời quá khứ có nghiệt ngã cỡ nào, trong thời hiện tại ta cứ việc làm tốt, bảo đảm tương lai của ta sẽ an lạc...
(Xem: 10959)
Không đo không lường được tình thương, người ta thường lấy vẻ bao la của trời biển để tạm so sánh. Nhưng kỳ thực, trời và biển có những giới hạn, biên tế.
(Xem: 10456)
Vu Lan phiên âm từ Phạn ngữ Ullambana, Trung Hoa dịch là “Giải đảo huyền” có nghĩa là cởi mở những cực hình hay giải thoát những khổ đau trong 3 cảnh giới: địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant