Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Bài Mới Nhất trang Văn Học
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 140

19 Tháng Chín 201200:00(Xem: 11933)
Tuyển tập 140


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG


Tuyển tập 10 bài Số 140 - thơ Mặc Giang

(Từ bài số 1391 đến số 1400)

 thnhattan@yahoo.com.au

 

01. Tìm một bóng hình

02. Tìm em từ thuở ban sơ

03. Ta đi tìm em

04. Nước Non Nhà

05. Non nước hữu tình

06. Nước Việt dấu yêu

07. Ấm lạnh tình quê

08. Quyền thiêng liêng tối thượng

09. Bảo tồn sông núi

10. Dư đồ Tổ Quốc

 

Tìm một bóng hình

 

Tìm em từ thuở còn xanh

Thời gian mòn mỏi treo cành tầm không

Tìm em lên núi xuống non

Xuống sông xuống biển xuống hòn đảo xa

Tháng ngày lần lữa đi qua

Đêm đêm thức giấc canh gà chìm sâu

Tìm em điểm trắng mái đầu

Cuối sông nước chảy bên cầu sóng xô

Vô tình em hiện trong mơ

Bỗng choàng thức dậy vật vờ bóng đêm

Bật lên ánh sáng dõi đèn

Vén rèm lồng lộng bức màn vô thinh

Nhìn ra trông bóng ngỡ mình

Nhưng không, đây chỉ là hình của ta

Tìm em lặn lội gần xa

Tìm trong khắp cõi Ta bà hư hao

Cho ta tìm thấy đi nào

Trinh nguyên cũng vậy ra sao cũng đành

Dù cho trâm ngọc tinh anh

Hay xây xát đá hay xanh cỏ vàng

Dù cho diễm lệ thiên trang

Hay khô khốc cháy hay tàn bụi tro

Tương giao từ thuở ban sơ

Khôn lanh cũng thế dại khờ có chi

Thế mà cho đến hôm ni

Em đâu chẳng thấy cớ gì hỡ em !

 

Tháng 4 – 2010

 

Tìm em từ thuở ban sơ

 

Tìm em từ thuở ban sơ

Cớ chi từ đó đến giờ

Em vẫn lặng thinh ẩn mặt

Mình ta một cõi trơ vơ

 

Tìm em từ thuở ban sơ

Cớ chi em lại hững hờ

Không khi nào cho thấy mặt

Vô tình lại hiện trong mơ

 

Chừng như em chẳng xa ta

Đi đâu cũng thế thôi mà

Dù cho khi ngủ khi thức

Nhưng tìm thì kiếm không ra

 

“Hữu duyên thiên lý tương ngộ

Vô duyên đối diện bất phùng”

Thì thà không phải tri kỷ

Nhưng sao ta lại tri âm

 

Ta vui em cũng chẳng mừng

Ta buồn em cũng chẳng chia

Duyên chi vô tình quá nhẽ

Vô duyên sao lại chẳng lìa

 

Bảo rằng tiền khiên oan trái

Đẳng đeo duyên nợ trả vay

Nói đi ta xin được trả

Cũng không lên tiếng mảy may

 

Cớ sao ta lại tìm em

Không tên mà biết đâu tìm

Diện mạo ra sao chẳng thấy

Nhưng ta không lúc nào yên

 

Tìm khi từ ta có mặt

Lan man cho đến bây giờ

Em vẫn không hình không bóng

Ta tìm từ thưở ban sơ.

 

Tháng 4 – 2010 

 

Ta đi tìm em

 

Ta đi tìm em

Người em không tên

Không bóng không hình

Nhưng lại không quên

 

Ta đi tìm em

Người em không tên

Chưa từng gặp mặt

Diện mục vô hình

 

Ta đi tìm em

Vết cũ lối mòn

Đồng xanh cỏ nội

Em vẫn biệt tăm

 

Núi cao rừng thẳm

Biển rộng sông sâu

Vạn hữu tinh cầu

Em ở nơi đâu

 

Làng quê phố thị

Ghế đá công viên

Sông Hậu Sông Tiền

Em hỡi thuyền quyên

 

Trường Tiền mấy nhịp

Đó vắng bóng người

Góc biển chân trời

Em hỡi chơi vơi

 

Ta đi tìm em

Trên khắp mọi miền

Ngày dài đêm ngắn

Không thuở nào quên

 

Ta đi tìm em

Người em không tên

Không bóng không hình

Trùng trùng vạn hữu

Ta gọi tên em.

 

Tháng 3 – 2010

 

Nước Non Nhà

 

Nước non là nước non nhà

Nhà là của nước, nước là của dân

Trên thời ngước mặt cao ngần

Dưới thời đạp đất bước chân kiêu hùng

« Bầu ơi thương lấy Bí cùng »

Ba miền đất nước đều chung một giàn

Ngẩng đầu dõng dạc dọc ngang

Nam nhi nữ kiệt vẻ vang giống nòi

Nước non là nước non nhà

Nhà là của nước, nước là của dân

Nắng mưa dội ngược phong trần

Bền gan vững chí như thần mà đi

Trong thời dung thứ từ bi

Ngoài thời đối biện kiêu kỳ ngán ai

Chung lưng đấu cật kề vai

Thắm tô bồi đắp gia tài Việt Nam

Nước non là nước non nhà

Nhà là của nước, nước là của dân

Tin yêu bảo bọc ân cần

Anh em như thể thương thân khác gì

Lo từ việc nhỏ tí ti

Cho tới việc lớn, cũng vì chớ sao

Cùng chung một giọt máu đào

Sang hèn tài trí thấp cao không màng

Cùng chung dòng giống da vàng

Cùng chung Dân tộc huy hoàng Việt Nam

Nước non là nước non nhà

Nhà là của nước, nước là của dân

Nước non là nước non mình

Non là của nước, nước mình quang vinh.

 

Tháng 4 – 2010

 

Non nước hữu tình

 

Quê hương non nước hữu tình

Đi đâu cũng nhớ như mình với ta

Quê hương non nước kiêu sa

Đi đâu cũng nhớ cửa nhà Việt Nam

Quê hương sắc chạm lên chàm

Kết nên sử tích danh lam tuyệt vời

Quê hương nước Việt nơi nơi

Đi đâu cũng thấy vạn lời mến yêu

Yêu như bắc nhịp cầu kiều

Yêu như chỉ thắm tơ điều vắt vai

Yêu như giấc mộng trang đài

Yêu như biển rộng sông dài thân thương

Chân đi từng bước trên đường

Vẳng nghe tình tự vương vương dấu hài

Chân đi từng bước một hai

Vẳng nghe dấu ngọc hoa cài tinh anh

Nào em nào chị nào anh

Nắm tay xây đắp trong lành Việt Nam

Đầy vườn có quít cùng cam

Có bầu có bí chứa chan một nhà

Dừng chân bắt nhịp câu ca

Bỗng trầm uốn khúc mặn mà tình quê

Đi đâu cũng nhớ nhau về

Ở đâu cũng vẹn ước thề sắt son

Tình rằng, nước nước non non

Quê hương sông núi đá mòn không phai

Ba Miền, vốn một không hai

Không ba không bốn phương đài điểm tô

Tình rằng, suối lạch ao hồ

Sông dài biển rộng cơ đồ mến thương

Đâu đâu cũng một quê hương

Dù đi vạn nẻo mọi đường Việt Nam.

 

Tháng 4 – 2010

 

Nước Việt dấu yêu

 

Ta yêu tổ quốc sơn hà

Non sông gấm vóc của nhà Việt Nam

Ta yêu thắng cảnh danh lam

Giang san cẩm tú tâm đoan sử vàng

Ta yêu từ Ải Nam Quan

Xuống sông ra biển băng ngàn Cà Mau

Ta yêu non nước một màu

Bắc Nam Trung quyện con tàu quê hương

Ta yêu khắp phố khắp phường

Xuyên qua đồng nội xuyên đường cái quan

Ta yêu khắp xóm khắp làng

Xinh xinh trúc biếc hàng hàng tre xanh

Ta yêu đồi dốc thác ghềnh

Núi cao đèo cả thênh thênh đất trời

Ta yêu nước Việt muôn đời

Ngàn năm văn hiến giống nòi Rồng Tiên

Ta yêu non nước Ba Miền

Tổ Tiên con cháu hồn thiêng kiêu hùng

Ta yêu nước Việt của chung

Truyền trao gìn giữ vô cùng mà thôi

Ta yêu ao lạch sông ngòi

Biển Đông sóng vỗ mặn mòi Trường Sơn

Ta yêu đường cũ lối mòn

Lần trang lịch sử sắt son hiện hình

Ta yêu non nước quê mình

Gừng cay muối mặn nặng tình keo sơn

Ta yêu biển mộng, ôm hòn

Thùy dương vọng ước, ôm cồn ven sông

Ta yêu ruộng lúa xanh đồng

Tươi non lá mạ đượm giồng ngô khoai

Quê hương tổ quốc ta ơi

Ta yêu mãi mãi muôn đời Việt Nam.

 

Tháng 4 – 2010

 

Ấm lạnh Tình Quê

 

Quê tôi nho nhỏ Miền Trung

Người đông đất hẹp chập chùng núi non

Đất cày sỏi đá hao mòn

Đồng khô cỏ cháy héo hon ngõ về

Quê tôi trĩu nặng tình quê

Dù kham khổ mấy cận kề có nhau

Thương như mùi trắng hoa cau

Mùi thanh hoa bưởi hoa ngâu cúc vàng

Quê tôi bốn xóm một làng

Có tre mấy lũy có hàng trúc xanh

Có con sông nhỏ trong lành

Mưa thành lũ lụt nắng thành đồng khô

Quê tôi hòa quyện bốn mùa

Xuân thu đông hạ gió lùa lại qua

Dân làng vui sống mặn mà

Sẻ chia ấm lạnh nhà nhà thân thương

Quê tôi tình nặng vấn vương

Chia chung lối nhỏ cạnh đường cái quan

Xem nhau thân thiện họ hàng

Thể như khoai sắn khoai lang một vườn

Quê tôi tôi nhớ tôi thương

Như đồng nhớ lúa như nương nắng chiều

Tình quê đâu nói chi nhiều

Chỉ hong bếp lửa nâng niu trong lòng

Tình quê đâu nói long bong

Chỉ ôm ấm lạnh trong lòng mà thôi.

 

Tháng 4 – 2010

 

Quyền thiêng liêng tối thượng

 

Trời đất rộng sao thu mình ốc đảo

Dân tộc hùng sao thúc thủ bó tay

Muối kia còn mặn, gừng kia còn cay

Ai chịu được nhục nhằn đày đất mẹ

 

Trời đất rộng sao thu mình ngõ hẹp

Dân tộc hùng sao tắt nghẽn lối đi

Quốc hồn xúc phạm, quốc túy suy vi

Mọi người dân đều có quyền lên tiếng

 

Thuở lập quốc, Tổ Tiên vừa xây dựng

Họ Hồng Bàng, mười tám đời Hùng Vương

Giặc phía Nam, giặc phía Bắc nhiễu nhương

Vẫn an định gần ba mươi thế kỷ

 

Thời Bắc thuộc, một ngàn năm thống trị

Bạch Đằng giang, tài dũng lược Ngô Quyền

Đuổi quân thù, chấm dứt mọi ách khiên

Viết trang sử chống ngoại xâm oanh liệt

 

Đinh, Lê, Lý, Trần – anh hùng hào kiệt

Quật Bắc phương, mở rộng phía Nam phương

Lê Lợi, Quang Trung kiệt xuất phi thường

Quân Hán Tàu biết bao lần khóc rống

 

Một trăm năm, thực dân Tây nuốt hận

Dẹp mộng xâm, tủi hổ phải cuốn cờ

Trang sử ta một lần nữa điểm tô

Vào nước ta, từ bị thương tới chết

 

Thời hôm nay, chín chục triệu người cùng dõng dạc

Cùng tuyên xưng, bất kỳ ai đụng tới nước non này

Dân tộc ta quyết trừng trị thẳng tay

Đừng hống hách, đừng ngang tàn hung bạo

 

Ai tiếp tay, để giữ quyền, uy, danh, lợi

Ai tiếp tay, cõng rắn cắn gà nhà

Ai nhu nhược, mang hậu họa sơn hà

Quét sạch cả, phường buôn dân bán nước

 

Không có lý do gì, thu mình ốc đảo

Không có lý do gì, thu mình ngõ hẹp

Tiếng ta ta nói

Nước ta ta giữ

Đất ta ta sống

Đường ta ta đi

Đó là quyền tối thượng

Và là quyền thiêng liêng cao cả.

 

Tháng 4 – 2010

Mặc Giang

macgiang@y7mail.com

 

Bảo tồn sông núi

 

Sống xa quê mới thấy tình cố quận

Sống xa nhà mới đậm nét cố hương

Không thiếu gì mà chỉ thiếu tình thương

Không mất gì mà chỉ mất tình ruột thịt

 

Không ai chia cái con tim đau buốt

Không ai chia nỗi cay xé tâm hồn

Cùng xa quê mới thấm sự héo hon

Cùng ly hương mới thấu đời biệt xứ

 

Ông cha ta từng chỉ dạy một chữ

Một chữ thôi mà sâu sắc vô bờ

Đánh đổi gì chứ không đánh đổi tình quê

Và tình quê chẳng có gì bù đắp được

 

Đã có quê thì ta phải có nước

Đã có núi thì ta phải có sông

Nước kia muôn hướng đổ về sông

Nhưng, ta không bao giờ đem đổ nước

 

Lại nhớ xưa từng dạy

Nước mất là nhà mất

Nhà mất là ta mất

Nước không mất một tấc đất

Thì ta không mất một cái gì

Còn nước kia bị biến thái suy vi

Cả dân tộc coi chừng không đất sống

 

Đừng ôm mộng leo lên đồi ảo vọng

Đừng ôm mơ thêu dệt giấc chiêm bao

Đừng ôm trăng hỏi vớ vẩn ngàn sao

Chẳng khác gì bọt bèo trôi ra biển

 

Tất cả, chỉ nói lên một tiếng

Nước Việt còn là dân tộc còn

Nước Việt mất là dân tộc mất

Bởi, sống mà không chủ quyền chủ đất

Nếu không nô lệ, thì cũng ngoại thuộc ngoại lai

Một ngàn năm xưa, thống thiết quá dài

Một trăm năm trước, cũng không quá ngắn

 

Quá khứ, ngậm bồ hòn ngâm trái đắng

Hiện tại, Tàu phù Tàu thực bủa vây

Quốc thể, Quốc hồn xúc phạm xát xây

Ta quyết chống để bảo tồn sông núi.

 

Tháng 4 – 2010

 

Dư đồ Tổ Quốc

 

Đứng nơi đây, ta nhớ về Bản Giốc

Núi chót vót trên non, địa đầu phương Bắc

Thác vắt vảnh lưng đèo, đổ xuống vực sâu

Núi cả, cây cao, rừng thẳm kê đầu

Vẽ nét ngọc đầu tiên bức dư đồ tổ quốc

Ta nhìn dấu mốc

Ghi Ải Nam Quan

Khói lửa thiêng sử tích chưa tàn

Rung tình tự năm ngàn năm thuở trước

Đức Hùng Vương dựng cờ mở nước

Hiệu Văn Lang dòng giống Tiên Rồng

Xuôi xuống, tận đồng bằng sóng vỗ Biển Đông

Ngược lên, chạy dài trùng trùng Trường Sơn vách núi

Đây Chi Lăng, kia Bạch Đằng

Đó Đống Đa, nọ Chí Linh

Hồn cha ông non nước vặn mình

Bao thời đại vùi chôn xâm thực

Ôi Cổ Loa,

dấu tích đền đài, bóng mờ rêu phủ

Ôi Thăng Long,

di thành bảo quốc, rực sáng kinh đô

Đây rồi, Hà Nội bây giờ

Ngàn năm văn vật nên thơ diệu kỳ

Sông Gianh cuốn hút ta đi

Để xem nơi đó có gì hay không

Một thời Nam Bắc trôi sông

Gần ba thế kỷ bềnh bồng nước non

Thì ra « Nhất đái hoành sơn »

« Dung thân vạn đại » lối mòn chưa pha

Ghé Cố Đô nhìn qua lối cũ

Vết Kinh Kỳ bao phủ Hương Giang

Dừng chân một chút bên đàng

Trường Tiền đẩy nhịp vang vang sóng cồn

Ta ghé Qui Nhơn

Đồ Bàn xưa hồn Chiêm vợn khói

Hương nhạt nhòa nhắn gởi ngàn mây

Hòa trong chiếc lá có cây

Nhìn gốc vướng rễ nhìn dây vướng rừng

Bờ mi khép mắt rưng rưng

Trôi bờ dĩ vãng lạnh lùng Huyền Trân

Đi vào thành phố Sài Gòn

Ba trăm năm cũ vẫn còn khắc ghi

Đường qua Bến Nghé ta đi

Đường về Gia Định thầm thì trước sau

Anh ơi đừng vội đi mau

Ghé thăm Bà Chiểu sắc màu nào quên

Sài Gòn ta dễ gì quên

Nhưng xin giã biệt, vẫy chào thành đô

Miền Nam đang đợi đang chờ

Nhanh chân lên nhé xuôi về Miền Nam

Miền Nam ruộng lúa bạt ngàn

Miền Nam bất bạc đất vàng viễn đông

Vượt cầu Mỹ Thuận

Sông Hậu Sông Tiền

Hát Cửu Long giang

Hòa reo chín khúc

Miền Nam ngào ngạt

Đượm tình Miền Nam

Cà Mau mây nước mênh mông

Mới thành chữ “S” núi sông nước nhà

Cả dòng lịch sử can qua

Mới thành tổ quốc sơn hà Việt Nam

Cà Mau nhớ ải Nam Quan

Đứng đây vọng nhớ Văn Lang thuở nào

Tình quê tình nước nao nao

Hồn quê hồn nước lệ đào chưa khô

Nhìn trông một mảnh cơ đồ

Người người dân Việt thắm tô muôn đời.

 

Tháng 4 – 2010 

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 6449)
Hoàng cung cảnh đẹp vô cùng Hoa thơm, cỏ lạ một vùng tươi xinh Có hòn non bộ hữu tình Có hồ bán nguyệt in hình trời mây
(Xem: 11373)
Còn gì trở ngại nữa đâu Con là sóng lớn bạc đầu dâng cao Cuốn phăng mọi vật dễ sao Sóng trôi cuồn cuộn ai nào cản chân
(Xem: 7228)
Đời người trong hơi thở Ra vào từng phút giây Thở ra mà không lại Là vĩnh biệt từ đây .
(Xem: 6724)
Phật xưa đưa cánh hoa cười Biết bao chuyển đổi cuộc đời Hiểu Thương Ta xin đi mãi con đường Theo chân Đức Phật mọi đường an vui .
(Xem: 7778)
Đoàn Tăng Lữ hằng ngày đi khất thực Thân dị hình khác biệt với thế gian Y áo vàng thanh thoát ánh đạo vàng Ôm bình bát chẳng màng đi chân đất .
(Xem: 6456)
Ta đứng giữa rừng thu hắt hiu, Sợi thu vàng vọt rớt trong chiều, Hoàng hôn phủ gót chân hoang dã, Nghe nàng thu chết giữa cô liêu
(Xem: 11742)
Đến đi rồi cũng một kiếp người Danh vọng bao giờ được thảnh thơi Tiền bạc như cục xà bông trượt Vừa nắm được rồi lại tuột rơi .
(Xem: 7891)
Đời xuất sĩ hoà mình trong cuộc sống Đi vào đời mang hạt giống tuệ bi Dẫu biết rằng thế cuộc lắm thị phi Bao tâm huyết không bao giờ thay đổi .
(Xem: 9978)
Chuyên tâm tu Phật Sống thật lòng ta Niệm chánh bỏ tà Là con đường sáng .
(Xem: 7312)
Nghiệp lực đeo nhau suốt cõi đời, Đau thương khổ ải biết nào lơi. Gieo nhân muôn thuở đang rình rập, Gặt quả ngàn năm chẳng thoát vơi.
(Xem: 7387)
Thiền Tịnh Mật tuỳ duyên ta tu đạo Đừng khen chê hay dở lẫn thấp cao Căn cơ ta thích hợp pháp môn nào Cứ mạnh tiến cho dù ai chỉ trích .
(Xem: 8430)
Bây giờ con mới hiểu ra Tu hành trước nhất thoát qua mê lầm Tụng kinh, gỏ mõ, thỉnh chuông Pháp thực tập để tâm buông niệm tà
(Xem: 6626)
Chuông chùa vang tiếng gọi Thức tỉnh khách đường xa Bao tháng ngày say đắm Chẳng nhớ lại lòng ta
(Xem: 8283)
Dòng đời biến chuyển luôn luôn Từng giây từng phút vui buồn trong ta Từ ngày học Phật hiểu ra Cuộc đời như giấc mộng qua sáng nầy
(Xem: 7235)
Sanh tử tử sanh chẳng chút ngừng Tiếp diễn muôn đời mãi không ngưng Nhìn dòng nước chảy luôn bất tận Cùng gió mây trời bổng nhẹ tưng
(Xem: 8102)
Bao la độ lượng giữa đời nầy Chất chứa khoan dung bỏ dở hay. Rác thối phân dơ đều ngậm trọn, Thây ươn gỗ mục vẫn ôm đầy.
(Xem: 8072)
Tháng tám lại về nhớ Mạ thương, Ân sâu trời bể ánh vầng dương. Gia nương hưng thịnh ngầm khoe ngọc, Dòng tộc phồn vinh lặng tỏa hương.
(Xem: 8458)
Vào năm 2003 khi thảo Vạn Hữu Trường Ca được nửa chừng, bèn nghĩ có lẽ dừng lại để sau này sẽ tiếp để đi vào Việt Nam Thi Sử Hùng Ca trước
(Xem: 6518)
Nơi vùng tịnh xá Kỳ Hoàn Gió trời nhẹ thổi, mây ngàn êm trôi Gốc cây cổ thụ trên đồi Sa Môn bốn vị cùng ngồi chuyện chơi
(Xem: 6934)
Chánh nhân Phật Tánh bây giờ Ở đây hiển hiện chẳng chờ ai cho Ta không ham muốn chức to Chỉ mong buông bỏ đắn đo đời mình
(Xem: 5974)
Biển ô nhiễm dân tôi tìm đất sống Thảm cảnh này quặn thắt tận tim gan Phá môi trường đến cả sự bình an Bao khốn khổ bao cảnh đời đói khát
(Xem: 5969)
Quê hương muôn đời mãi nhớ thương Tiền nhân dựng nước đổ máu xương Ơn nước đời đời xin đáp trả Tình người sâu đậm đẹp ngàn phương
(Xem: 6710)
Niết Bàn chẳng có ở cõi trên Đừng cầu van vái mãi mong lên Mò trăng dưới nước thêm mệt xác Tuỳ duyên mà sống đạo còn hơn
(Xem: 9982)
Gặp nhau thoáng chốc lại ra đi, Vương vấn trần gian thấm ướt mi !!! Khổ cực dựng xây gia tộc bởi, Sướng vui bồi đắp cháu con vì.
(Xem: 7261)
Chập chờn nhạn trắng khắp vườn cây, Giọt nắng đong đưa gió rũ mây. Thấm đọng đầu cành bầy bướm lượn, Ngập tràn trước ngõ đám hoa lay.
(Xem: 7039)
Cuộc đời bèo dạt mây trôi Trước đây trưởng giả đêm rồi trắng tay Đồng tiền ta kiếm bằng tay Bằng sức lao động chẳng ai phàn nàn
(Xem: 7124)
Sáu nẻo xuống lên là chi nhỉ Bốn loài sinh tử tựa chiêm bao Xa xưa như mới hôm nào Ngày mai mờ mịt cớ sao đón chờ
(Xem: 8992)
Đã biết khổ thì đừng gây thù oán Lấy từ bi xoá bỏ hận thù kia Nếu mai đây cuộc sống có chia lìa Ta vẫn nở nụ cười như Đức Phật
(Xem: 7361)
Nghiệp thì luôn có cả hai Nghiệp lành nghiệp dữ ở ngay tâm mình Tự ta chuyển nghiệp cho mình Nghe theo lời Phật an bình hôm nay
(Xem: 6264)
Vũ trụ xoay vần đêm sáng Đời người sanh tử mãi luôn Trăm sông chảy về biển cả Ai đi chẳng nhớ về nguồn ?
(Xem: 7724)
Tôi chết từng khoảnh khắc Từng sát-na hồi sinh. Tôi xác thân tứ đại Tôi linh hồn điêu linh!
(Xem: 7292)
Mục Kiền Liên vốn xuất thân Con ông trưởng giả vô ngần giàu sang Ông cha tu rất đàng hoàng Nổi danh đạo đức xóm làng biết tên
(Xem: 9392)
Pháp Phật bao trùm khắp đâu đây Cho ta thông suốt bản tâm nầy Cầu xin khấn mãi càng xa Phật Một ngọn gió lùa cũng tiêu mây
(Xem: 11679)
Đã trót sinh ra giữa cuộc đời, Ân tình sâu nặng chẳng nào lơi. Sinh thành dưỡng dục ơn trời đất, Cất giấu trong tim mọi khắc thời.
(Xem: 8385)
Hai tay trắng khẽ buông xuôi Thở dài hối hận, ôi thôi muộn màng! Mây mờ che phủ trăng vàng Thiết Sơn gió vẳng cung đàn hư không!
(Xem: 14965)
Thuở xưa ở dãy Tuyết Sơn Có chim oanh vũ dễ thương, hiền hòa Vì cha mẹ bị mù lòa Một mình chim phải bay ra khu rừng Kiếm tìm trái chín thơm lừng Mang về cung kính cúng dường mẹ cha.
(Xem: 6842)
Thu về bên chiếc lá, Non xanh khóm cúc vàng, Rộn rã hội mùa sang. Cha Mẹ là tất cả.
(Xem: 7963)
Tử sanh nghĩ cũng vô cùng Cớ sao lại cứ lạnh lùng khó thương Bao người lỡ bước lầm đường Một lời pháp thí tận tường tánh an
(Xem: 7975)
Vài hàng kính gửi Mẹ yêu Mỗi khi con nói Mẹ chiều Mẹ nghe Mẹ là người bạn cận kề, Suối nguồn tình Mẹ không hề cạn vơi.
(Xem: 6047)
Ra đi sống đời viễn xứ Hướng về đất nước quê hương Núi sông biển hồ mây nước Tình người nhiều nỗi nhớ thương
(Xem: 14062)
Mẹ muốn đi lễ Phật Con xin được cỏng Mẹ. Cõng Mẹ là cõng Phật Có phước đức vô lượng Bởi Mẹ sanh ra con Nuôi con bao khó nhọc.
(Xem: 7482)
Nơi núi cao bạn bè lui tới, Để hàn huyên rồi cũng chia phôi, Chiều tà bóng dục liên hồi, Cửa kia đã đóng đứng ngồi lại trông
(Xem: 7758)
Tháng Bảy Mùa Vu Lan. Bóng Mẹ trong hồn con lãng tử chưa về. Đêm qua say đọc thơ vô kể Vần điệu cài bóng hạc trời quê!
(Xem: 7017)
Cung dưỡng mẹ cha hiếu đạo hiền Phật đâu ngồi ở cảnh chùa riêng Bông hoa trái ngọt xin cầu phước Lạc lối lầm đường lẽ đương nhiên
(Xem: 7483)
Chúc mừng Khánh thọ “Sư Ông” Con xin cung kính đôi dòng thanh lương Từ ngày cách biệt quê hương Sư Ông theo trọn con đường “Như Lai”
(Xem: 7615)
Vu Lan nhớ mẹ bao giờ Dù bao cách biệt hai bờ đại dương Mẹ là bài hát quê hương Là đôi vai nhỏ chín thương sớm chiều
(Xem: 6934)
Sống cho đẹp mặt đẹp đời Đẹp duyên đẹp đạo khắp trời yêu thương Sống sao cho nhẹ vấn vương Cho tan nát cả bức tường vô minh
(Xem: 7275)
Tháng bảy Vu Lan nhớ Mẹ thương, Phòng không vắng vẻ dáng quanh tường. Lay mình trở giấc là thao thức, Ngẫm kỷ trần gian vốn chẳng thường.
(Xem: 7509)
Vu Lan thắng hội đến năm nay, Khấn nguyện song thân phút tỏ bày. Ngoài cửa gió đưa rung mái lá, Bên chùa hương tỏa lẫn chân mây.
(Xem: 6635)
Trăm năm nước biển mưa nguồn Ngàn năm học Phật vui buồn tự soi Cuộc đời cũng vậy mà thôi Ba ngàn thế giới đến rồi lại qua
Quảng Cáo Bảo Trợ
AZCMENU Cloudbase: Giải pháp TV Menu thông minh, tiện lợi, chuyên nghiệp!
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM