Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Cây Táo Thiết Sơn

19 Tháng Tám 201608:07(Xem: 6997)
Cây Táo Thiết Sơn
CÂY TÁO THIẾT SƠN

Cây Táo Thiết Sơn

Thiết Sơn núi thẳm xa xưa
Có cây táo nọ rất ư lâu đời
Thân to, tán lá rợp trời
Chưa hề có quả, tứ thời cành trơ.
Gần chân núi có tiều phu
Tên là Chí Hiếu, ốm o, thân gầy
Chuyên nghề lên núi lượm cây
Mang về làm củi, bán ngày kiếm ăn
Quanh năm sinh sống khó khăn
Một mình nuôi mẹ nhọc nhằn sớm trưa.
Mẹ chàng bệnh hoạn, già nua,
Thuốc thang nào có tiền mua vì nghèo
Dần dần bệnh nặng thêm nhiều
Trở thành tê bại mẹ yêu liệt giường,
Chàng buồn số phận đau thương
Thở dài, than ngắn mãi vương muộn phiền.
*
Một đêm hầu cạnh mẹ hiền
Mẹ đà an giấc. Ngoài hiên sáng trời
Chàng bèn nhẹ bước ra chơi
Say sưa ngắm ánh trăng nơi đầu ghềnh,
Núi rừng sương phủ bồng bềnh
Đọng trên ngọn cỏ, đầu cành như hoa
Như muôn ngàn ánh sao sa
Long lanh suối vắng, thướt tha đêm trường.
Tiều phu đang phút mơ màng
Chợt đâu trước mặt hào quang sáng lòa
Một tiên ông bỗng hiện ra
Chòm râu trắng bạc, nước da hồng hào
Dáng uy nghi, vẻ thanh cao
Phất phơ áo trắng, gậy đào cầm tay.
Tiều phu phách lạc, hồn bay
Tiên ông khẽ nói: "Ta đây! An lòng!
Ta là hòa thượng trên non
Ở ngay trong dãy Thiết Sơn lâu rồi
Vì con hiếu thảo ở đời
Cho nên động tới đất trời linh thiêng
Hôm nay hội đủ cơ duyên
Ta về chữa bệnh mẹ hiền giúp con!".
Tiều phu mừng rỡ trong lòng
Vội quỳ bái tạ vô cùng trang nghiêm.
Xua tay, hòa thượng nói thêm:
"Con mau sửa soạn leo lên núi này
Tìm cây táo quý lâu ngày
Hái ngay một trái về đây cứu người
Dâng lên cho mẹ con sơi
Mẹ dù bệnh nặng ăn thời khỏi luôn!".
Tiều phu nghe lệnh phân vân
Xưa nay cây táo xa gần đều hay
Chưa hề có quả một ngày
Lấy chi để hái? Lệnh này trớ trêu!
Nhưng hòa thượng nói: "Làm theo
Đúng lời ta dặn chớ nhiều nghĩ suy!
Hãy lên hái táo ngay đi
Giờ cây có trái cũng vì cảm thông
Thương con hiếu đễ một lòng
Bà con quý mến khắp vùng Thiết Sơn!"
Tiều phu sụp lạy tạ ơn
Ngẩng lên hòa thượng biến luôn mất rồi.
*
Suốt đêm trằn trọc mãi thôi
Tiều phu lên núi khi trời hừng đông
Sương lam còn phủ mênh mông
Rừng hoang, núi vắng chập chùng êm ru
Chỉ riêng dòng thác vô tư
Rì rào khe núi vọng đưa khúc tình
Như chờ đón ánh bình minh
Dịu dàng soi tỏ tâm linh con người.
Thân vất vả, lòng an vui
Cỏ cây rậm rạp, núi đồi cheo leo
Tiều phu cương quyết cố trèo
Đầu non vừa tới, nắng theo ngang đầu
Ngẩng nhìn cành táo trên cao
Thấy ngay một quả. Xiết bao lạ lùng,
Chàng reo lên rất vui mừng
"Tạ ơn hòa thượng mở đường cứu con!".
Táo thần bỗng hiện nhiều hơn
Quả to, chín đỏ như son trĩu cành
Chàng leo lên hái thật nhanh
Mê mờ che lấp biến thành máu tham
Hái nhiều đầy ắp một làn
Nhét thêm đầy túi mới mang về nhà.
Đầu đuôi kể lại mẹ già
Tiều phu dâng táo mời bà mẹ sơi
Ngạc nhiên mẹ đến nghẹn lời
Chắp hai tay lại vái Trời trên cao
Miệng luôn niệm Phật thì thào
Tạ ơn Trời, Phật dạt dào lòng nhân
Tạ ơn hòa thượng vô ngần
Mẹ ăn táo quý lòng thầm sướng vui.
Táo thần thật quả lạ đời
Mẹ ăn xong táo bệnh thời khỏi luôn
Đôi chân cử động bình thường
Chẳng còn tê bại liệt giường như xưa
Bước lần theo cánh liếp thưa
Lâm râm khấn nguyện ơn vừa được ban.
*
Tin đồn phép lạ truyền lan
Bà con kéo đến rộn ràng khắp nơi
Nhờ tay Chí Hiếu giúp đời
Kẻ thời bệnh nặng. Người thời kinh niên
Tiều phu chia táo giúp liền
Táo thần như có phép tiên chữa lành.
Tháng ngày lần lượt trôi nhanh
Tiều phu chợt nghĩ công mình khó khăn
Lên non hái táo nhọc nhằn
Nên đòi con bệnh trả phần tiền công.
Bạc tiền theo táo chất chồng
Lòng tham theo bạc càng nồng hơi tanh!
Tiền công ngày một tăng nhanh
Thẳng tay vơ vét mau thành phú ông
Màng chi con bệnh tay không
Bạc tiền nếu thiếu đừng mong cậy nhờ!
Thời gian thấm thoắt thoi đưa
Tiều phu Chí Hiếu xác xơ thuở nào
Giờ đây rạng mặt phú hào
Khắp vùng nổi tiếng sang giàu nhất thôi,
Lâu đài tráng lệ tuyệt vời
Quân hầu, xe ngựa cuộc đời lên hương.
Một hôm có gái đáng thương
Phương xa lặn lội tìm đường ghé sang
Khẩn cầu mắt lệ dâng tràn
Nàng cần táo quý xin chàng giúp cho
Mẹ nàng hấp hối nằm chờ
Trên giường tử biệt mong nhờ táo tiên!
Ngặt vì nàng chẳng có tiền
Phú ông Chí Hiếu đuổi liền thẳng tay,
Gái nghèo van khóc tội thay
"Không tiền không táo!". Đành quay trở về.
Đêm hôm đó dưới trăng thề
Một trời vằng vặc, bốn bề nên thơ
Đứng trên đỉnh núi mộng mơ
Phú ông Chí Hiếu say sưa ngắm nhìn
Táo thần giúp hái ra tiền
Trong lòng đắc ý nên liền cười vang.
Chợt đâu một đạo hào quang
Vụt ngang hiện trước mặt chàng: "Người ơn"
Đó là hòa thượng Thiết Sơn
Giọng ngài nghiêm nghị, đâu còn như xưa
Trước kia vui vẻ có thừa
Giờ đầy quở trách, lại vừa uy nghiêm:
"Nghe đây Chí Hiếu ham tiền
Tham lam che lấp tâm hiền thuở xưa
Chẳng còn có chút lòng từ
Đừng mong hưởng lộc giống như ngày nào!
Những gì ngươi đã thu vào
Tan mau như bọt sóng chao biển này!"
Nói xong hòa thượng vung tay
Nhổ luôn cây táo lên ngay tức thì
Nhắm ra biển ngài ném đi,
Bóng ngài biến mất. Bốn bề lặng yên.
Tiều phu sợ hãi vô biên
Ra về lủi thủi, muộn phiền xiết bao
Nhưng lòng yên trí phần nào
Nghĩ mình chất chứa sẵn bao bạc tiền
Dù cho chẳng có táo tiên
Vẫn còn vui hưởng của riêng đã đầy.
Tới nhà chàng sững sờ thay
Rõ ràng chốn cũ: "Lâu đài còn đâu?"
Tưởng chừng đang giấc chiêm bao:
Lều tranh nghèo khó thuở nào hiện ra,
Trên mình quần áo xa hoa
Biến thành cũ nát như là trước kia.
Tiều phu nước mắt đầm đìa
Tiếc thương cơ nghiệp biến đi mất rồi
Hai tay trắng khẽ buông xuôi
Thở dài hối hận, ôi thôi muộn màng!
Mây mờ che phủ trăng vàng
Thiết Sơn gió vẳng cung đàn hư không!

Tâm Minh Ngô Tằng Giao
(thi hóa Truyện Cổ Phật Giáo)
 
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 5537)
Phật xưa đưa cánh hoa cười Biết bao chuyển đổi cuộc đời Hiểu Thương Ta xin đi mãi con đường Theo chân Đức Phật mọi đường an vui .
(Xem: 6249)
Đoàn Tăng Lữ hằng ngày đi khất thực Thân dị hình khác biệt với thế gian Y áo vàng thanh thoát ánh đạo vàng Ôm bình bát chẳng màng đi chân đất .
(Xem: 5286)
Ta đứng giữa rừng thu hắt hiu, Sợi thu vàng vọt rớt trong chiều, Hoàng hôn phủ gót chân hoang dã, Nghe nàng thu chết giữa cô liêu
(Xem: 10177)
Đến đi rồi cũng một kiếp người Danh vọng bao giờ được thảnh thơi Tiền bạc như cục xà bông trượt Vừa nắm được rồi lại tuột rơi .
(Xem: 6487)
Đời xuất sĩ hoà mình trong cuộc sống Đi vào đời mang hạt giống tuệ bi Dẫu biết rằng thế cuộc lắm thị phi Bao tâm huyết không bao giờ thay đổi .
(Xem: 8479)
Chuyên tâm tu Phật Sống thật lòng ta Niệm chánh bỏ tà Là con đường sáng .
(Xem: 5921)
Nghiệp lực đeo nhau suốt cõi đời, Đau thương khổ ải biết nào lơi. Gieo nhân muôn thuở đang rình rập, Gặt quả ngàn năm chẳng thoát vơi.
(Xem: 6114)
Thiền Tịnh Mật tuỳ duyên ta tu đạo Đừng khen chê hay dở lẫn thấp cao Căn cơ ta thích hợp pháp môn nào Cứ mạnh tiến cho dù ai chỉ trích .
(Xem: 6887)
Bây giờ con mới hiểu ra Tu hành trước nhất thoát qua mê lầm Tụng kinh, gỏ mõ, thỉnh chuông Pháp thực tập để tâm buông niệm tà
(Xem: 5383)
Chuông chùa vang tiếng gọi Thức tỉnh khách đường xa Bao tháng ngày say đắm Chẳng nhớ lại lòng ta
(Xem: 6953)
Dòng đời biến chuyển luôn luôn Từng giây từng phút vui buồn trong ta Từ ngày học Phật hiểu ra Cuộc đời như giấc mộng qua sáng nầy
(Xem: 5920)
Sanh tử tử sanh chẳng chút ngừng Tiếp diễn muôn đời mãi không ngưng Nhìn dòng nước chảy luôn bất tận Cùng gió mây trời bổng nhẹ tưng
(Xem: 6759)
Bao la độ lượng giữa đời nầy Chất chứa khoan dung bỏ dở hay. Rác thối phân dơ đều ngậm trọn, Thây ươn gỗ mục vẫn ôm đầy.
(Xem: 6494)
Tháng tám lại về nhớ Mạ thương, Ân sâu trời bể ánh vầng dương. Gia nương hưng thịnh ngầm khoe ngọc, Dòng tộc phồn vinh lặng tỏa hương.
(Xem: 6589)
Vào năm 2003 khi thảo Vạn Hữu Trường Ca được nửa chừng, bèn nghĩ có lẽ dừng lại để sau này sẽ tiếp để đi vào Việt Nam Thi Sử Hùng Ca trước
(Xem: 5279)
Nơi vùng tịnh xá Kỳ Hoàn Gió trời nhẹ thổi, mây ngàn êm trôi Gốc cây cổ thụ trên đồi Sa Môn bốn vị cùng ngồi chuyện chơi
(Xem: 5674)
Chánh nhân Phật Tánh bây giờ Ở đây hiển hiện chẳng chờ ai cho Ta không ham muốn chức to Chỉ mong buông bỏ đắn đo đời mình
(Xem: 4908)
Biển ô nhiễm dân tôi tìm đất sống Thảm cảnh này quặn thắt tận tim gan Phá môi trường đến cả sự bình an Bao khốn khổ bao cảnh đời đói khát
(Xem: 4824)
Quê hương muôn đời mãi nhớ thương Tiền nhân dựng nước đổ máu xương Ơn nước đời đời xin đáp trả Tình người sâu đậm đẹp ngàn phương
(Xem: 5619)
Niết Bàn chẳng có ở cõi trên Đừng cầu van vái mãi mong lên Mò trăng dưới nước thêm mệt xác Tuỳ duyên mà sống đạo còn hơn
(Xem: 8364)
Gặp nhau thoáng chốc lại ra đi, Vương vấn trần gian thấm ướt mi !!! Khổ cực dựng xây gia tộc bởi, Sướng vui bồi đắp cháu con vì.
(Xem: 5608)
Chập chờn nhạn trắng khắp vườn cây, Giọt nắng đong đưa gió rũ mây. Thấm đọng đầu cành bầy bướm lượn, Ngập tràn trước ngõ đám hoa lay.
(Xem: 5528)
Cuộc đời bèo dạt mây trôi Trước đây trưởng giả đêm rồi trắng tay Đồng tiền ta kiếm bằng tay Bằng sức lao động chẳng ai phàn nàn
(Xem: 5485)
Sáu nẻo xuống lên là chi nhỉ Bốn loài sinh tử tựa chiêm bao Xa xưa như mới hôm nào Ngày mai mờ mịt cớ sao đón chờ
(Xem: 7528)
Đã biết khổ thì đừng gây thù oán Lấy từ bi xoá bỏ hận thù kia Nếu mai đây cuộc sống có chia lìa Ta vẫn nở nụ cười như Đức Phật
(Xem: 6203)
Nghiệp thì luôn có cả hai Nghiệp lành nghiệp dữ ở ngay tâm mình Tự ta chuyển nghiệp cho mình Nghe theo lời Phật an bình hôm nay
(Xem: 5165)
Vũ trụ xoay vần đêm sáng Đời người sanh tử mãi luôn Trăm sông chảy về biển cả Ai đi chẳng nhớ về nguồn ?
(Xem: 6246)
Tôi chết từng khoảnh khắc Từng sát-na hồi sinh. Tôi xác thân tứ đại Tôi linh hồn điêu linh!
(Xem: 6070)
Mục Kiền Liên vốn xuất thân Con ông trưởng giả vô ngần giàu sang Ông cha tu rất đàng hoàng Nổi danh đạo đức xóm làng biết tên
(Xem: 7535)
Pháp Phật bao trùm khắp đâu đây Cho ta thông suốt bản tâm nầy Cầu xin khấn mãi càng xa Phật Một ngọn gió lùa cũng tiêu mây
(Xem: 9943)
Đã trót sinh ra giữa cuộc đời, Ân tình sâu nặng chẳng nào lơi. Sinh thành dưỡng dục ơn trời đất, Cất giấu trong tim mọi khắc thời.
(Xem: 13266)
Thuở xưa ở dãy Tuyết Sơn Có chim oanh vũ dễ thương, hiền hòa Vì cha mẹ bị mù lòa Một mình chim phải bay ra khu rừng Kiếm tìm trái chín thơm lừng Mang về cung kính cúng dường mẹ cha.
(Xem: 5498)
Thu về bên chiếc lá, Non xanh khóm cúc vàng, Rộn rã hội mùa sang. Cha Mẹ là tất cả.
(Xem: 6561)
Tử sanh nghĩ cũng vô cùng Cớ sao lại cứ lạnh lùng khó thương Bao người lỡ bước lầm đường Một lời pháp thí tận tường tánh an
(Xem: 6483)
Vài hàng kính gửi Mẹ yêu Mỗi khi con nói Mẹ chiều Mẹ nghe Mẹ là người bạn cận kề, Suối nguồn tình Mẹ không hề cạn vơi.
(Xem: 5212)
Ra đi sống đời viễn xứ Hướng về đất nước quê hương Núi sông biển hồ mây nước Tình người nhiều nỗi nhớ thương
(Xem: 12211)
Mẹ muốn đi lễ Phật Con xin được cỏng Mẹ. Cõng Mẹ là cõng Phật Có phước đức vô lượng Bởi Mẹ sanh ra con Nuôi con bao khó nhọc.
(Xem: 6142)
Nơi núi cao bạn bè lui tới, Để hàn huyên rồi cũng chia phôi, Chiều tà bóng dục liên hồi, Cửa kia đã đóng đứng ngồi lại trông
(Xem: 6309)
Tháng Bảy Mùa Vu Lan. Bóng Mẹ trong hồn con lãng tử chưa về. Đêm qua say đọc thơ vô kể Vần điệu cài bóng hạc trời quê!
(Xem: 5747)
Cung dưỡng mẹ cha hiếu đạo hiền Phật đâu ngồi ở cảnh chùa riêng Bông hoa trái ngọt xin cầu phước Lạc lối lầm đường lẽ đương nhiên
(Xem: 6155)
Chúc mừng Khánh thọ “Sư Ông” Con xin cung kính đôi dòng thanh lương Từ ngày cách biệt quê hương Sư Ông theo trọn con đường “Như Lai”
(Xem: 5787)
Vu Lan nhớ mẹ bao giờ Dù bao cách biệt hai bờ đại dương Mẹ là bài hát quê hương Là đôi vai nhỏ chín thương sớm chiều
(Xem: 5699)
Sống cho đẹp mặt đẹp đời Đẹp duyên đẹp đạo khắp trời yêu thương Sống sao cho nhẹ vấn vương Cho tan nát cả bức tường vô minh
(Xem: 6093)
Tháng bảy Vu Lan nhớ Mẹ thương, Phòng không vắng vẻ dáng quanh tường. Lay mình trở giấc là thao thức, Ngẫm kỷ trần gian vốn chẳng thường.
(Xem: 6014)
Vu Lan thắng hội đến năm nay, Khấn nguyện song thân phút tỏ bày. Ngoài cửa gió đưa rung mái lá, Bên chùa hương tỏa lẫn chân mây.
(Xem: 5463)
Trăm năm nước biển mưa nguồn Ngàn năm học Phật vui buồn tự soi Cuộc đời cũng vậy mà thôi Ba ngàn thế giới đến rồi lại qua
(Xem: 5224)
Đời thi sĩ không buộc ràng nghi lễ Sống hoà mình với vũ trụ bao la Thương cây rừng cùng gió núi trăng ngà Chỉ biết đủ với am tranh thiền thất
(Xem: 5368)
Khua môi múa mép chẳng ích gì Vào tai ra miệng có ra chi Tu Phật ta cần hành pháp Phật Lợi ích cho mình bất khả nghi
(Xem: 5393)
Pháp Phật luôn thường suy nghiệm Tư duy thiền tịnh không hai Cuộc đời thoáng qua như gió Phút giây chợt tỉnh tháng ngày
(Xem: 5219)
Nhạn trắng bay là trước cửa song, Vu lan thắng hội chạnh nao lòng. Bàn thờ quạnh quẽ khung hình nhớ. Gác nhỏ đìu hiu dáng Mẹ mong.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant