Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Muốn Con Mau Lớn

19 Tháng Năm 201919:00(Xem: 4363)
Muốn Con Mau Lớn

MUỐN CON MAU LỚN


 Tâm Minh Ngô Tằng Giao

chu tieu

Thuở xưa có một ông vua

Quý yêu công chúa mới vừa sinh ra

Nên vua mong muốn thiết tha

Con mình mau lớn để mà ngắm trông

Vua bèn triệu đến hoàng cung

Lương y một vị tiếng lừng khắp nơi

Rồi vua thương lượng cùng người:

“Hiện ông có thuốc tuyệt vời gì không

Để cho công chúa uống xong

Tức thì mau lớn ta mong nhờ người.”

Lương y từ tốn trả lời:

“Thuốc hay như vậy kiếm thời cũng ra

Nhưng mà phải đến phương xa

Có điều tôi muốn trình qua cùng ngài

Tháng ngày tìm thuốc kéo dài

Thời công chúa phải ở ngoài chốn riêng

Ngài đừng thăm. Cần cữ kiêng.

Khi nào kiếm thuốc đã yên chuyện rồi

công chúa dùng xong xuôi

Tới thăm thuận tiện thời tôi thỉnh mời.”

Vua nghe, ưng thuận, y lời.

Lương y từ biệt thảnh thơi ra về

Lên đường đi kiếm thuốc kia

Mười hai năm chẵn tới kỳ trở lui

Kiếm ra được thuốc quý rồi

Đưa công chúa uống tức thời thuốc tiên

Xong đưa công chúa đi liền

Vào trình diện đấng vua hiền trong cung.

Nhà vua rất đỗi vui mừng

Thấy công chúa đã vô cùng lớn khôn

Ngợi khen thầy thuốc kia luôn:

“Thầy tài, thầy giỏi không còn ai hơn,

công chúa được nhờ ơn

Thuốc hay, chóng lớn, vô vàn tốt tươi.”

Sau khi vua nói dứt lời

Sai quan ban thưởng cho người có công

Nhiều tài vật quý vô song.

Mọi người rõ chuyện cười ông vua này

Là người dại dột lắm thay

Tuổi con mà cũng không hay biết gì.

*

Người tu Đạo Phật từ bi

Hành trì cần phải rất chi chân tình

Tinh anh tìm hiểu tự mình

Rằng: “Khi nước đến sẽ thành ra ao

Dòng trong sẽ hiện trăng sao.”

Mới mong công đức trước sau vẹn toàn

Nếu không cố gắng chuyên cần

Không theo Phật Pháp vô ngần thâm sâu

Chỉ mong kết quả cho mau

Khó mà đạt được đạo mầu tối cao.

Kẻ ngu muội đáng cười sao!

 

Tâm Minh Ngô Tằng Giao

(thi hóa Kinh Bách Dụ)

 

(The Physician Gives Medicine To The Princess

To Made Her Grow Up Fast)

     Once upon a time there was a king who brought a daughter into the world. He sent for the doctor and asked him, "Could you prescribe some drugs for my daughter in order to make her grow up faster?"

     The physician replied, "I have a good prescription for her. However, I don't have the medicine on hand. I should look for it. Your Majesty must not see her at the time of my searching for the medicine. I'll present her to your Majesty after she has taken it."

     Then the physician went to a remote region in search of the medicine. He found it and came back twelve years later. Having taken the medicine, the daughter was led to the king who was happy to see her. Then he said to himself, "He's a good physician. My daughter has indeed grown after taking his medicine."

     The king then ordered his attendants to reward the doctor lavishly with gems. All the courtiers derided the king for his ignorance to such an extent that he did not know to think of the year in which his daughter was born. The king believed that her growing was due to the effect of the medicine.

     So are the people in general. They will visit a wise man and say, "We should like to attain the path of Enlightenment. Please instruct us that we may immediately receive the transcendent wisdom."

     By means of expediency, the master will guide them to practice meditation and contemplate the Twelve Links connected with the causation of rebirth. After gradually accumulating all kinds of merits, they reach the Arahant's degree. Then they will jump with joy and exclaim, "How fast it is! Our great master, you have made us obtain so quickly the quintessential truth."

 

(Phần tiếng Anh trích dẫn trong “Sakyamuni’s One Hundred Fables” của Tetcheng Liao)

____________________________________

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 10769)
Đi ở, hồn nhiên giữa cõi người Mỗi ngày hương sắc mỗi hoa tươi Tỏa – cho ngây ngất trời phương viễn Ủ - để mơn man đất ngạch trường...
(Xem: 9515)
Pháp Hoa vi diệu khôn lường Ba đời Chư Phật tán dương Chúng sanh thành tâm quy ngưỡng Ánh trăng dẫn lối đưa đường
(Xem: 9609)
Xanh bốn mùa tùng bách Là đức tánh trượng phu Học tang bồng lương đống Là nhớ nghĩa ân sư.
(Xem: 10059)
Nam Mô A Di Đà Phật Liên trì ao báu nở hoa Hoa sen chín phẩm kết tòa Một lòng Tây Phương trực vãng
(Xem: 12775)
Chùa tôi nho nhỏ bên làng Bên dòng sông quyện bên hàng thông xanh Có tre mấy lũy yên lành Có chim ca hót trên cành líu lo
(Xem: 12178)
Gương tâm hiển lộ xuân bất diệt, Từ ấy thanh bình giữa sắc-không.
(Xem: 10755)
Từng bước với đường chiều, Dưới hàng cây xanh mát, Giữa tâm hồn bát ngát, Sáng nụ cười tin yêu
(Xem: 13033)
An nhiên, nhạn vượt sông dài Ảnh in làn nước buổi mai lạnh lùng Nhạn lưu dấu chẳng cố lòng...
(Xem: 13010)
Sao thưa trăng nhạt sáng từ tâm Tất Đạt từ lâu phát quảng tâm Thê tử đoạn tình vì đại nguyện Quốc thành xả bỏ bởi bi tâm
(Xem: 10038)
Tôi là người Việt Nam, nước da tôi cùng một màu vàng như các sắc tộc Á Châu, Nhưng trái tim tôi hòa cùng một nhịp đập như người dân Tây Tạng...
(Xem: 12935)
Nắng lụa chan hoà dâng ý thơ Ấm tình gia tộc chốn hoang sơ. Lên đồi hoa trắng, hồn thư thái Cứ ngỡ lạc vào một cõi mơ…
(Xem: 19200)
Cho dù gặp lúc phong ba, Tình thương của mẹ chan hòa xiết bao! Ngày của mẹ, đẹp làm sao! Cho con dâng chút ngọt ngào nhớ ơn.
(Xem: 19624)
Chập chờn thức giấc nửa khuya, Tưởng hình bóng Mạ như vừa thoáng qua. Áo dài nối vạt phất phơ!
(Xem: 21215)
Đêm qua nhớ Mẹ xiết bao! Trằn qua trở lại, nghẹn ngào lòng con. Mơ màng giấc mộng chưa tròn, Nửa đêm ray rứt héo hon vô cùng.
(Xem: 20254)
Con đã viết nhiều bài thơ về Mẹ Không lần nào kể hết nỗi lòng con. Ơn nghĩa sinh thành như biển như non
(Xem: 19700)
Con nghe rằng mẹ giấu điều lo lắng Mẹ hay buồn, hay lo nghĩ về con Mẹ hay bước ra ngoài con đường vắng...
(Xem: 18974)
Cơn bão tuyết châm chích và vùi dập Ánh trăng thanh lạnh lẽo chiếu trên trời Giờ tôi lại thấy rìa làng quen thuộc...
(Xem: 20399)
Bình minh đang gọi ra bình minh khác Trên cánh đồng lúa mạch bốc khói sương? Tôi nhớ về người tôi thương mến nhất...
(Xem: 21014)
Vĩ đại thay! Sau từng cánh cửa Dù đi xa hay ở rất gần Ta vẫn nghe tiếng con gọi mẹ...
(Xem: 17875)
Mẹ có nghĩa là ánh sáng Một ngọn đèn thắp bằng máu con tim Mẹ có nghĩa là mãi mãi Là cho đi không đòi lại bao giờ
(Xem: 21750)
Con sẽ không đợi một ngày kia Khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
(Xem: 11850)
Mẹ đã sinh ra anh ấy trên đời Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy Dẫu bây giờ con được yêu đến vậy...
(Xem: 12746)
Uống vào giọt đắng thời gian Vươn mình chụp bắt tuổi vàng hư không.
(Xem: 13477)
Tự mình, tự trang nghiêm Tự mình, tự thành thật Với chính mình và cuộc đời...
(Xem: 12682)
Tình yêu là trói buộc Trói trong dây tham si Trói trong mọi tiền kiếp Kiếp trước và kiếp nay.
(Xem: 19542)
Năm xưa con còn nhỏ Mẹ dẫn con đi chùa Tóc mẹ vẫn còn xanh Bốn tuổi muốn xuất gia.
(Xem: 14641)
Buông ra hãy buông ra Tất cả đều do ta Thứ gì cũng gom góp Sao kham nổi đường xa?
(Xem: 11549)
Ta tìm Mi từ vạn nẻo Nơi chân trời góc bể chốn mây trôi Nhưng im hơi Mi lánh mặt ta rồi...
(Xem: 12973)
Tin Xuân thấp thoáng ngàn xa Câu Kinh Vô Tự nở hoa cúng dường... - Tập thơ Suối Hoa- Tác giả: Tuệ Nga
(Xem: 12639)
Tôi âm thầm cảm tạ Tạ ân Đấng Cha Lành Đã mở khai trí tuệ Tôi nghe tâm an bình
(Xem: 12616)
Ta đi tìm lại mình Giữa biển đời náo động Ơi, ưu phiền cuộc sống Ơi, khát vọng bon chen
(Xem: 11484)
Chùa Bồ Vàng bên giòng sông Như Nguyệt Mùa Xuân về xanh biếc lá Ngâu non Sao bỗng nghe nhung nhớ dậy ngợp hồn...
(Xem: 10984)
Tôi về miền an trú Lượm hạt Nắng Bồ Đề Dài năm trong cõi tạm Bụi hồng trần lê thê
(Xem: 10361)
Trong tôi lãng đãng khói sương Nên sương khói mãi vấn vương thơ mình Là Thơ là Mộng là Tình Trăm năm Thơ Mộng theo mình, ảo hư
(Xem: 11599)
Những cây, những cành thấm nhuần nước ngọt Nắng Bồ Ðề tươi mát trải khắp vườn nhân sinh
(Xem: 12240)
Nước cành dương của mẹ hiền, Dập tan lửa tục ba miền trầm luân. Rạng ngời danh đức Quán Âm, Trước sau giữ mối từ tâm cứu đời.
(Xem: 12002)
Ông nhà giàu dạo bước, Trên phố quen hoàng hôn, Gặp chú đánh giày buồn, Lam lũ gầy khổ sở
(Xem: 8976)
Như sen nở dưới mặt trời Vươn cao mặt nước, xa nơi bùn lầy, ưu tiên truyền đạo giờ đây Khai tâm những kẻ loay hoay tìm đường
(Xem: 10318)
Tháng 12, Tháng 01 Năm 2011 Bão lụt tại Queen-sland Úc Đại Lợi Ngày 23 tháng 02 Động đất xảy ra tại Christ-church Tân Tây Lan
(Xem: 14052)
Trở về nương tựa cội tâm Phước duyên cuối nẻo phong trần thong dong...
(Xem: 13536)
Thênh thang rừng nắng sớm Róc rách suối trong veo Thiền sư chống gậy trúc Chim ngàn ríu rít theo...
(Xem: 12445)
Ta có bài thơ xanh xanh màu lá cỏ Nhặt ở đáy lòng nên con chữ cũng rưng rưng Ta có bài thơ về tình người, sự sống...
(Xem: 13284)
Ban mai dạo quanh vườn Chồi biếc còn giăng sương Núi rừng tràn sức sống...
(Xem: 12933)
Chiều Hương Thiền Gió không là gió Sao nghe như Nâng nhẹ bước chân ai...
(Xem: 12877)
Rắn trườn lên đồi tây Rung hết cả rừng cây Gió về bên đồi đông Tịch liêu. Chiều. Ráng hồng.
(Xem: 14581)
Khi đến chẳng mang theo gì Cũng như vậy đó ra đi nhẹ nhàng Sá chi đâu chuyện thế gian...
(Xem: 14347)
Trùng phùng - Tưởng niệm thi sĩ, triết gia Phạm Công Thiện - Tác giả: Triều Nguyên
(Xem: 41745)
Bôn ba ngoài vạn dặm Cũng chỉ một trăng rằm Bao nhiêu là hố thẳm Xoáy về nốt ruồi đậm
(Xem: 11506)
Tiếng thét ấy đã im bặt gánh trần gian quẫy bước dặm ngàn âm thanh khốc liệt vẫn bàng hoàng ngân vang...
(Xem: 13795)
Gió xô mây đá kiêu hùng, Sầu chia tím biếc một vùng xưa sau...
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant