Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Bụng Ông Phật Cười

22 Tháng Giêng 201400:00(Xem: 11078)
Bụng Ông Phật Cười

Bụng Ông Phật Cười



Nụ cười của Ngài thực là lạ! Cười gì mà căng hết cả đường gân sớ thịt của khuôn mặt. Cười gì mà phô ra ngoài hết tất cả hàm răng, cả đầu lưỡi. Cười rứa mà sao thấy khuôn mặt của Ngài vẫn cứ đẹp lạ đẹp lùng, khuôn mặt Ngài vẫn cứ tròn đầy ba mươi hai tướng tốt, tám mươi vẻ đẹp của chư Phật ba đời. Hỏi thử vô lượng chúng sinh ở cả ba cõi, ai dám… chê nụ cười của Đức Từ Thị ấy nhỉ?

Đúng là một Ông Phật Cười, và đúng là một nụ cười tuyệt vời, siêu đẳng:

Hàm nhan vi tiếu,

tiếu thế gian nan tiếu chi nhân.

Vâng, đúng là một Ông Phật: miệng luôn luôn nở nụ cười và luôn cười được với những điều mà người ở đời… chỉ có thể phải mếu, phải khóc, phải cau mặt mà thôi.

Nụ cười ấy đẹp gấp trăm ngàn lần những nụ cười "nhất tiếu khuynh thành, tái tiếu khuynh quốc". Nụ cười ấy đẹp gấp mười mươi những nụ cười… má lúm đồng tiền của những nhan sắc hoa ghen thua thắm…

Vì sao? Vì nụ cười cười được trước những điều người đời phải chảy máu mắt, phải đứt từng khúc ruột; là vì nụ cười ấy vốn hiện khởi hồn nhiên trên đôi môi tươi thắm của Ngài, vốn do từ một tâm thức sạch trong, thanh tịnh, không còn thoáng gợn chút bụi hồng li ti phiền não nào của lục dục thất tình, của hỷ nộ ái ố…

Nụ cười luôn hiện rõ phẩm chất từ ái, thuần nhiên như nhiên.

Ôi! Nụ cười của Ông Phật Cười sao mà dễ thương đến thế.

***

Thường khi chiêm ngưỡng hình ảnh Đức Từ Thị, ai cũng thấy rất rõ nụ cười trên đôi môi tươi tắn của Ngài, ai cũng thấy mồn một nụ cười tràn trề hỷ lạc trên khuôn mặt Ngài. Riêng tôi, thú thực, tôi còn thấy cả nụ cười nơi… cái bụng của Ngài nữa.

Có Ông Phật chi mà lạ rứa nhỉ? Ông Phật chi mà quanh năm suốt tháng, cả ngày lẫn đêm, cứ… phanh cái bụng trần của mình ra cho cả tam thiên đại thiên thế giới cùng ngắm?

Trực giác đầu tiên của tôi khi chiêm ngưỡng cái bụng của Ông Phật Cười là tôi nhận ra ngay cái đức tính bao dung rộng lượng sẵn sàng tha thứ… chứa trong cái bụng ấy.

Cái bụng của Ông Phật Cười chắc chắn không phải là cái bụng bia phàm tục, bụng rượu bụng thịt của những kẻ tham lam tật đố, cái bụng thị oai hống hách của kẻ chuyên quyền ghế cao chức trọng…

Người xưa từng ca ngợi cái bụng Ông Phật Cười:

phatdilacĐại đỗ năng dung

dung thế gian nan dung chi sự.

Nghĩa là:

Cái bụng lớn có thể dung chứa, luôn chứa đựng được tất cả những việc, những điều mà người đời không dung chứa được.

Vì sao cái bụng Ông Phật Cười lại có một chức năng… siêu quần bạt chúng đến thế?

Kìa, cái anh chàng nọ mặt bừng bừng sát khí, muốn ăn tươi nuốt sống kẻ thù mà chưa làm được, gặp Ông Phật Cười, anh ta hùng hùng hổ hổ lấy hai tay đấm bụng ông, toan trút cục sân cục hận vào ông, thế là Ông Phật Cười phanh cái bụng của ông ra cho to thêm lên mà hứng lấy tất cả.

Kìa, cô ả Hoạn Thư ghen chồng sắp mưu bày kế toan làm cho những kẻ trót dối gian yêu trộm nhớ thầm phải nhìn chẳng được nhau, mà chưa có cơ hội thực hiện, gặp Ông Phật Cười, ả toan trút cả cái bầu tâm sự ghen tuông… thì Ông Phật Cười cũng sẵn sàng phanh bụng ông ra, cười ha hả nhận lấy.

Nói tóm lại, bao nhiêu thương yêu, hờn giận, tham lam, tật đố của cả nhân loại, của cả vô lượng vô biên chúng sinh nơi tam đồ lục đạo, toan trút vào Ngài, Ngài lãnh đủ.

Từ cái mệnh đề "Dung thế gian nan dung chi sự", bất giác tôi chớm nở một thắc mắc ngộ nghĩnh mà cứ vướng víu, ái ngại, áy náy khi toan thốt lời bộc bạch với Ngài. Tôi cứ lấy làm thắc mắc sao cái bụng của Ngài… "ăn" nhiều thứ đến thế mà không… no? Sao Ngài không bị… thương thực nhỉ? Cỡ như bao nhiêu cái bụng bự của các bậc bề trên ở cái cõi Diêm phù đề này mà… ăn đủ thứ ấy thì phải bể ngay thôi, chứ làm sao duy trì được cái bụng tham mà chỉ nhờ vào một khoanh dây nịt?

Tôi sực nhớ ra rằng từ tâm hùng lực đại bi đại trí của ba đời chư Phật có khả năng chuyển hóa vô cùng mầu nhiệm. Tôi quay lại nhìn cái bụng Ông Phật Cười, tôi thấy ngay nơi cái bụng của Ngài cũng có nụ cười "giai đại hoan hỷ". Hình như tất cả tham lam sân hận kiêu căng tật đố của thế gian đem trút vào cái bụng của Ngài, thì tất cả đều thành thuốc hay thuốc tốt (lương dược), tất cả mọi thực phẩm độc địa chết người khi vào bụng Ngài đều hóa thành thức ăn thiền định, thức ăn vui, lành, nhẹ nhõm thanh thoát. Chỉ có vận dụng sức mạnh thần kỳ chuyển hóa như vậy của chư Phật ba đời, cái bụng Ông Phật Cười mới cười tươi đến vậy, lỗ rún Ông Phật Cười mới cười mỉm chi duyên dáng đến thế.

Vì thế, tôi đinh ninh tấc dạ, rằng nụ cười nơi bụng, nụ cười trên môi của Ông Phật Cười là nụ cười của chư Phật ba đời, đã hoàn toàn tịnh hóa, đã tự dẹp tan tất cả u uất não phiền của cả sáu tên giặc suốt sáng tới chiều, suốt ngày đến cả đêm đeo bám quậy phá…

Thú thực, mỗi khi chiêm ngưỡng hình tượng của Đức Từ Thị, của Đấng Đương Lai Hạ Sanh, của Ông Phật Cười, tôi luôn thấy nụ cười nơi môi, nơi mắt, nơi bụng và cả nơi những đường gân sớ thịt toàn thân của Ngài. Có lẽ vì vậy mà người xưa, mà kinh điển truyền thống mới tán dương Ngài bằng cụm từ "giai đại hoan hỷ".

Tôi ước mong, không chỉ nhân ngày mồng Một đầu năm, ngày lễ Vía của Đức Từ Thị, tất cả mọi người, ai cũng được Ngài ban cho nụ cười của Ngài lên đôi môi mình, mà tất cả mọi ngày, tất cả mọi sáng, mọi chiều, ai ai cũng có được nụ cười, giữ mãi được nụ cười của Đức Từ Thị thường trực trên đôi môi.

Ôi! Đẹp biết bao khi vô lượng chúng sinh, vô lượng kiếp người giữa cuộc sống đời thường luôn có được nụ cười của Đức Từ Thị, nụ cười tràn đầy an lạc, hạnh phúc…

Hạnh Phương

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 11410)
Ngày xuân mà thiếu trà là thiếu hương vị đậm đà của xuân. Người xưa coi trà như lẽ sống, người nay cũng lấy trà làm bạn tri âm. Một người bạn hiền, một khung cảnh ấm áp...
(Xem: 13424)
Cây mai vàng Yên Tử tượng trưng cho tinh thần bền bỉ, vượt lên mọi khó khăn theo truyền thống Thiền môn mà các hoà thượng đã dày công vun xới và phát triển hệ phái Trúc Lâm Yên Tử.
(Xem: 11263)
Buổi chiều đó, gương mặt thời gian như hiển hiện thật lâu, khắc khảm một năm những buồn vui được mất cho những ưu phiền tan đi như làn gió và chỉ để còn giữ lại cõi lòng thơm thảo vô ưu...
(Xem: 11478)
Kobayashi Yatarõ được tôn sùng khắp hoàn cầu với cái tên Issa, có nghĩa là Một Tách Trà. Issa sanh năm 1763 làng Kashiwabara trong nông trại quận Nagano trung tâm Nhật Bản bây giờ.
(Xem: 12699)
Nhà thiền có danh từ “Tọa Xuân Phong” để diễn tả hạnh phúc khi thầy trò, đồng môn, được ngồi yên với nhau, không cần làm gì, nói gì mà như đang cho nhau rất đầy, rất đẹp.
(Xem: 30145)
Ở nơi đâu hoa xuân rồi cũng úa Chỉ sắc Thiền tươi thắm đóa nghìn năm Niềm vui nào lòng người rồi cũng nhạt...
(Xem: 10976)
Sương phủ dầy đặc, 10 giờ 30 đêm mà cứ như khuya lắm; chim chóc im bặt, cảnh vật chìm vào u tịch. Trong màn đêm, xa xa còn le lói ánh sáng mờ đục của những ngọn đèn...
(Xem: 11741)
Dù ở nơi đâu, dù trong tổ chức nào, người Việt ly hương vẫn tìm đến nhau dưới mái chùa để cùng nhau chia sẻ niềm vui trong những ngày Tết...
(Xem: 10681)
Ðạo Phật ra đời nhằm xây dựng một đời sống hạnh phúc, an lạc cho mọi người. Cho nên khát vọng trở nên người giàu có nhằm vơi đi khổ đau do đời sống vật chất đem lại...
(Xem: 11233)
Thằng Hào cảm thấy hạnh phúc vô bờ, nó cứ muốn cho giây phút này kéo dài ra, dài ra mãi mãi… Nó cảm nhận được, cảm thấy được từ bên ngoài vừa có một mùa Xuân an vui...
(Xem: 11538)
Trong giáo lý đạo Phật tuyệt nhiên không có chuyện đốt vàng mã cho người đã chết. Kinh điển của Phật có dạy rằng, một người bình thường chúng ta sau khi chết rồi...
(Xem: 12919)
Mấy độ xuân lai nắng lên vàng cả hiên ngoài xuân về chim hót gọi mùa xuân lai
(Xem: 12105)
Sáng sớm mùng 1 Tết, tiết trời Đà Lạt (Lâm Đồng) thường se lạnh, mưa xuân lất phất bay, ngoài đường phố cũng thường thưa thớt người bởi hầu hết các gia đình còn tất bật làm cơm cúng tân niên.
(Xem: 11331)
Tết Nguyên Đán, hầu như nhà ai cũng có một mâm ngũ quả đặt trên mâm bồng. Đó là mâm trái cây, ít nhất là phải đủ 5 thứ quả theo thuyết Ngũ hành.
(Xem: 10217)
Ngày còn nhỏ, dĩ nhiên chúng tôi chưa biết ăn chay là gì. Chỉ thấy cứ vài ngày trong tháng là Má tôi lại ngồi ăn riêng. Má không ăn đồ ăn ‘bình thường’ của chúng tôi, mà Má có chén chao, và rau luộc.
(Xem: 11811)
Thỏng tay ra phố một mình Đêm ba mươi xả buông giành áo cơm Mặc người chộn rộn lo toan Ta tìm ta giữa ngổn ngang dập dìu
(Xem: 11211)
Năm nay, Tết Nguyên Đán Canh Dần nhằm vào cuối tuần, cho nên đêm Giao Thừa và ngày Mùng Một Tết, nhằm Thứ Bảy, Chủ Nhật, ngày 13, 14 tháng 2 năm 2010, tất cả các Chùa đều tấp nập người đến Lễ Phật...
(Xem: 10907)
Sau nhiều trận long tranh hổ đấu thật hào hứng ở vòng loại, tứ kết, rồi bán kết, còn lại hai ứng cử viên nặng ký ngang sức ngang tài, từng hòa nhau hai trận không tỉ số với chất lượng chuyên môn rất cao...
(Xem: 13086)
Từ lâu, hình ảnh con trâu cứ thế mà đi vào tâm thức mọi người, không chỉ có giá trị trong đời sống lao động thực tiễn mà còn nghiễm nhiên đi vào văn học nghệ thuật Việt Nam.
(Xem: 10203)
Thật ra, sự giàu có là một khái niệm rất mơ hồ và chỉ dễ sử dụng khi nói về người khác. Bản thân bạn có phải là người giàu có hay không? Nếu bạn dành thời gian để suy nghĩ thật kỹ về câu hỏi này...
(Xem: 10886)
Đi bách bộ ra sân, hít thở không khí trong lành buổi sáng, tôi cảm nhận rõ sự sảng khoái sau một đêm dài ngon giấc. Sân trước vang lên tiếng chổi quét cùng tiếng cười nói của mấy chủ Tiểu ở chùa.
(Xem: 10948)
Tất cả mọi thất bại hay thành công trên cuộc đời đều bắt nguồn từ tâm. Tâm cũng là gốc của sanh và tử, là cội nguồn của mọi bất hạnh cũng như hạnh phúc.
(Xem: 14543)
Mỗi gia đình hãy tạo ra một bầu không khí ân phúc linh thiêng thanh tịnh để mở rộng cửa đón nhận thần lực gia trì của chư Phật. Chúng ta có thể thắp đèn càng nhiều càng tốt.
(Xem: 10698)
Đêm im lặng, lắng nghe hương về sáng Mùa xuân tràn, có vạn cánh chim bay Cành mai ngủ vừa giật mình thức giấc...
(Xem: 12080)
Nụ cười, tuệ giácmùa xuân là ba khái niệm và ba hình ảnh riêng biệt. Nhưng khi kết hợp và hòa quyện vào nhau sẽ thành nguồn vui Di Lặc.
(Xem: 30181)
Xuân Tân Mão chuyển mình Thung lũng phủ màu xanh Vận hành sức diệu dụng Tiếp nguồn sống tâm linh.
(Xem: 12564)
Xuân sanh, Hạ chín, Thu héo, Đông tàn. Nếp nghĩ xuôi dòng đang đi theo một con đường mòn miên viễn như thế. - Trần Kiêm Đoàn
(Xem: 12563)
Chưa bao giờ tôi thèm khát nhào đến ôm chầm lấy chồng và con mình như trong giây phút này... Tâm Không Vĩnh Hữu
(Xem: 13260)
Một buổi sáng ra vườn, chợt thấy mấy chồi non vừa nhú, rụt rè, mảnh mai, run rẩy trước làn gió nhẹ. Những giọt sương trong vắt còn đọng trên lá cây, phản chiếu tia nắng mai lóng lánh ngũ sắc.
(Xem: 28375)
Xuân đã về chưa, đã về chưa? Nắng đang hong ấm nụ giao mùa Chập chờn én liệng lưng trời tím...
(Xem: 22527)
Không sinh, không diệt. Không đến, không đi. Đó chính là ý nghĩa nền tảng về một tâm xuân miên viễn. Khi chúng ta nhìn sự vật có sinh có diệt, có đến có đi, lòng ta không khỏi sinh ra những luyến lưu tiếc nuối.
(Xem: 21783)
Cho luôn cho mượn cho là Tồn sinh cốt yếu như hà hình dung?
(Xem: 20494)
Mặc vận-chuyển, xuân đi, xuân lại, Dù doanh, hư, tiêu, trưởng vẫn như thường. Âm vô ngôn, chung điệu nhạc muôn phương...
(Xem: 22394)
Đông tàn, tuyết rụng, ánh trời quang Cảnh vật dường như mới điểm trang. Cây cỏ thắm tươi... hoa nở đẹp
(Xem: 18800)
mây rất cũ mà màu chiều rất mới ta bước đi lững thững giữa thời gian xuân hạ thu đông sử lịch xéo hàng khói sương mênh mông...
(Xem: 23884)
Đứng về mặt ẩn dụ một đóa mai, thiền sư Mãn Giác nhằm trao cho những người đi sau đức vô úy trước việc sống-chết của đời người, và nói lên sự hiện hữu của cái "Bản lai diện mục"...
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant