Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Ôi “hiu hắt quê hương” Phạm Công Thiện

19 Tháng Ba 201100:00(Xem: 11569)
Ôi “hiu hắt quê hương” Phạm Công Thiện

Tiếng thét ấy đã im bặt
gánh trần gian quẫy bước dặm ngàn
âm thanh khốc liệt
vẫn bàng hoàng ngân vang
cuộc trở về hư vô
hoàn toàn trọn thể
 
Vậy là thi sĩ đã bốc thoát
niềm bốc thoát vô biên
những hạt bụt, hạt tro diễm ảo
đi hành hương rong chơi trên cao
“ngày hôm nay, và cả những ngày sắp đến, bắt đầu bằng niềm thanh bình vô hạn của tâm hồn”
(Bay đi những cơn mưa phùn)
Vâng, phải nói là từ ngày hôm kìa
(mồng 8 tháng 3) thì đúng hơn
niềm-thanh-bình-vô-hạn đã có mặt
và mang thi sĩ ra đi
xa thật xa
qua lòng vực thẳm
hội ngộ cùng đỉnh trời
 
thôi, cho mắc nợ thi sĩ
một lời
tán tỉnh (hay tán tụng)
Và ai mà chẳng mắc nợ ông chứ
thi sĩ của những thi sĩ
lời tán tỉnh / tán tụng trên mọi lời tán tỉnh / tán tụng
“dạ thưa thầy, sách của thầy con gối đầu giường”
(Đi cho hết một đêm hoang vu trên mặt đất)
và yêu thầy và được thầy rủ áo cùng yêu
và rồi cũng xa thầy và được thầy khoác áo... cho xa
vậy thì nếu chẳng may được gặp thi sĩ
dại gì chúng ta không giữ lại cho riêng mình
những lời tán tụng / tán tỉnh
“tôi gặp anh rồi thi sĩ ơi
anh bay như gió thoảng qua đời
tưởng chừng anh lạc hành tinh tới
ngơ ngác như người chán cuộc chơi...
........
tôi gặp anh tiếng thét vang trời
triền đá dựng đâu niềm tương cảm
núi và rừng chỉ thấy chơi vơi
bi kịch ấy ai người đón đợi
........
tôi gặp anh dẫu thật xa xôi
bên kia hoa trắng phủ quanh đồi
thi sĩ vốn điên rồ vẻ đẹp
giẫy chết cho người được lên ngôi” (“Trốn vào giấc mơ em”, thơ N.T.T.B)
 
Ơ, sao đời vẫn buồn trôi... nhếch nhác... lôi thôi...
và thi sĩ của lòng tôi
 cũng đã bay rồi phải không
nỗi ám ảnh thơ mộng dị kỳ của những tiếng nổ mặt trời
cũng đã thành địa chấn của bao thế hệ
 tôi đang sống
mà cũng đang dở chết
ông cũng đã chết lên chết xuống
 trong những lưu đày của một hành giả
đi qua đời
và dùng hết tàn hơi
 thổi lên vầng mặt trời thứ ánh sáng nguy nga
tôi vẫn mường tượng
 nơi cái đầu ấy luôn bốc khói
 bùng vỡ (chữ của ông) trên những ngọn núi sương mù của trí tưởng
ông viết văn xuôi tiểu luận như thơ
 làm thơ như chập chùng ngôn ngữ biến ảo
mênh mang lời
 mênh mênh hơi
 mang mang thở của gió tích tụ ngàn năm
ông có thể ngông ngạo
 cười đái đủ kiểu trong văn chương
mà vẫn thơm lừng từng con chữ
tôi đoan chắc
 chỉ những giọt nước đái, nước miếng tinh hoa phát tiết như ông
mới không làm khai lùm
 những cái mũi bén nhậy
một điều nữa tôi muốn nói với ông
 khi ông đang “thở thanh bình” (vẫn là chữ của ông)
đêm qua tôi bỗng thấy bốn con mắt của ông trở về mênh mông
 mênh môngmênh mông. như chưa bao giờ
không, vô số con mắt lấp lánh như những chùm sao năm chàng hiệp sĩ
khổ nỗi những con mắt ấy cứ thi nhau rớt tõm vào vũng trăng xanh vòm cây xao
quả tình đêm qua tôi không có ý định vớt chúng lên
may ra còn chụp bắt được những tinh anhtinh ranh lần nữa
như đã bị thứ ánh ngươi ấy đâm suốt linh hồn từ xa xưa
tôi không biết
 bây giờ ông đã thôi tìm kiếm điều gì chưa
cuối cùng
đâu còn cách chi khác nữa
cái xác phàm
lắm khi vượt quá sức chịu đựng của một con người và một nấm mồ
tôi thấy ông thật có lý
nơi đây là một cái nút bấm của nhà quàn Mỹ
và chỉ một lần nhấn nút của thân nhân rồi tro cốt phân ly
dấu chấm hết nhỏ nhoi tàn rụi cuối cùng của một đời người!
vậy thôi
 
Ô, tôi đoán ra rồi
ồ mà không, ông chẳng thèm tìm kiếm gì nữa đâu
ông chỉ muốn trở về Mỹ Tho chứ không phải Mỹ Hiệp Chủng Quốc
Mỹ Tho nơi ông sinh ra
và cuống rún cũng đã đoạn lìa mẹ cha
 
không nhiên tôi bỗng muốn mềm ra vì run rẩy
hãy đọc lại đi ơi những dòng thơ ấy
khi người thi sĩ của chúng ta
là một tay ngông dại bôn ba
khắp bốn phương viễn mộng trời xa
khi ông nhắc đến lòng-sâu-thẳm-của-Tính-Mệnh-Quê-Hương
chữ ông dùng trong bài viết cho một Tuệ Sỹ “phút vội vã bỗng thấy mình du thủ” (thơ Tuệ Sỹ)
ờ nhỉ, có làm tên “du thủ” thì cũng đành hết thuốc chữa!
chữ nghĩa miệt mài khủng bố
tìm cách thoát hiểm
nỗi toàn trị độc tài càng thanh trừng tự do
thứ rắn độc quanh co
 
Ông ơi, Tính-Mệnh-Quê-Hương là nỗi chi mà không thấy ai lo dứt điểm
người ta chỉ giỏi dựng lên những chấn song
cho những Tuệ Sỹ, Cù Huy Hà Vũ, Nguyễn Văn Lý...
Ông có là thiên tài sáng tạo
cũng chỉ biết ú ớ quanh quẩn trong những giấc mơ
của mình
vậy thì nghĩa lý gì mọi cách sáng tạo khác
tôi chợt muốn nói đến
một cách sáng tạo cứu vớt Con Người Việt Nam
dù sao tôi biết ông đã chẳng bảo:
“tôi đau trong tiếng gà xơ xác”
và cũng ở đoạn VIII trong tập Ngày Sanh của Rắn, ông đã chẳng viết:
“... gió thổi đồi tây hay đồi đông
hiu hắt quê hương bến cỏ hồng...”
Đúng rồi,
 quê hương mình hiu hắt quá phải không ông
hiu hắt trời / hiu hắt đất / hiu hắt bóng / hiu hắt hình / hiu hắt gió mới / hiu hắt rừng khơi / hiu hắt lối thoát / hiu hắt thiên tài / hiu hắt chiến sĩ trí thức / hiu hắt lòng can đảm bứt rứt / hiu hắt cánh đồng xanh / hiu hắt bến cỏ hồng...
và như thế nên ông vẫn tiên tri những thân phận
“thanh-bình-đã-chết-trong-tôi”, không phải ông đã nguyền rủa bâng khâng
trong mặt trời không bao giờ có thực
mặt trời
 ở đồi đông của ông thì có bao giờ
 có thực.
 
Nguyễn Thị Thanh Bình
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 5523)
Vua A Xà Thế một ngày Cúng dường Đức Phật lễ đầy trang nghiêm, Hôm sau vua họp tôi hiền Cùng ngồi bàn chuyện cúng thêm dâng ngài.
(Xem: 5406)
Một món quà nho nhỏ Ấm lòng kẻ lỡ đường Đến những người bất hạnh Đang thiếu thốn tình thương .
(Xem: 6089)
Sau tám vạn bốn ngàn năm Dấn chân đường đạo, ẩn thân cửa thiền Sống đời tu sĩ bình yên Nhà vua hạnh phúc kia liền mệnh chung
(Xem: 5934)
Một lần té bẳy lần ta đứng dậy Đứng một mình tiếp tục bước đường đi Ta không mong ai cứu vãn điều gì Chỉ muốn được cất bước đi vô ngại .
(Xem: 6860)
Hình như đất vẫn thì thầm Đừng gieo thơ thẩn nẩy mầm thở than Hình như trời đã than van Sáng mưa chiều bão gió càng thong dong
(Xem: 7448)
Xã buông duyên phận một đời Giữ chi phiền muộn bởi lời thề xưa Vô thường réo gọi sớm trưa Học buông hành xã nắng mưa chẳng màng
(Xem: 7759)
Điều Ngự Trượng Phu xuất thế gian, Vô ưu mừng rỡ tỏa non ngàn. Tỳ Ni thị hiện sen nâng bước, Lộc Uyển quảng khai đạo khởi lan.
(Xem: 5625)
Không phiền não cầu mong chi giải thoát Cứ thong dong như nước chảy qua cầu (T.Tuệ Sĩ?) Người ơi đừng mãi lo sầu Mở tung cánh cửa nhiệm mầu tâm ta
(Xem: 6503)
Trầm hương len gió thắm y vàng, Phật Đản linh thiêng diệu thế gian. Vang vọng kinh thâm niềm hỷ lạc, Diễn bày pháp bảo hướng bình an.
(Xem: 5596)
Liễu nghĩa Phật Thừa khai Pháp Nhẫn Đường về Cực Lạc chẳng hề xa Thâm tín Phật ngôn lìa giả tướng Ta Bà (hay)Tịnh Độ ở Tâm ta . Quán chiếu lời vàng ngộ Sắc Không .
(Xem: 4643)
Thiền môn nét đẹp lắng yên Lòng người đạo sĩ an nhiên tháng ngày Mở khai tâm trí trong ngoài Như như bất động hiển bày nội tâm
(Xem: 5137)
Phật từng khuyên dạy chúng sanh: "Họa từ cái miệng phát sinh tức thời Các con ăn nói lựa lời Giữ gìn cái miệng cuộc đời được an!"
(Xem: 5396)
Ngài từ thuở rất xa xưa Quyền cao, chức trọng lại dư bạc vàng Nhưng về già nhận ra rằng Càng thêm tuổi tác lại càng khổ đau
(Xem: 5544)
Ba trăm sáu lăm ngày là mấy ? Cõi hồng trần trông thấy mà thương Đời người như khói mây sương Sáng trong lấp lánh vô thường biến tan .
(Xem: 12076)
Đọc tụng kinh văn lắng nghiệp trần, Lời kinh thánh thoát diệt tham sân. Đèn thiền tỏa chiếu xua niềm tục, Đuốc tuệ ngời soi thấu lẽ chân.
(Xem: 6076)
Vọng niệm lăng xăng suốt tháng ngày, Đảo điên, quanh quẩn, lắm dời thay. Đi đi, đến đến, thô tâm hiện, Đứng đứng, ngồi ngồi, vọng nghiệp bày
(Xem: 6038)
Chơn tâm tịch tĩnh chiếu đêm ngày, Động tịnh xưa nay, chẳng đổi thay. Đến đến, đi đi, tuỳ cảnh hiện, Cười cười, nói nói, ứng duyên bày.
(Xem: 5889)
Cuộc sống trăm năm tưởng đâu nhiều Nào ngờ như cảnh khói lam chiều Thoáng qua giây lát rồi tan biến Còn lại bầu trời thật đáng yêu .
(Xem: 6820)
Đưa người trở lại con đường Hiểu thương từ trong ánh mắt Rạng ngời khắp cả năm châu Muôn người cùng nhau khai phóng Niềm vui khắp cả địa cầu .
(Xem: 5879)
Thiêng liêng mầu nhiệm ánh dương tràn , Ban rải tình thương đến muôn vàn, Diễn giảng kinh vàng lan khắp chốn, Hoàng dương chánh pháp dứt kêu than.
(Xem: 5959)
Khổ lụy tai ương mãi bám vây Tới lui luẩn quẩn biết ai thay. Ba đường giác ngộ nào đâu thấy ! (*) Sáu nẻo trầm mê chẳng có hay !
(Xem: 5025)
Tháng tư hướng về quê cũ Hai bờ ngăn cách đại dương Biết bao người con dân Việt Ra đi mang cả tình thương .
(Xem: 6159)
Nụ cười kết nối tình ta Hoà trong ánh mắt thiết tha cõi lòng Cười cho xuyên suốt mây hồng Cho đời đẹp mãi tấm lòng bên nhau .
(Xem: 6330)
Có hai người bạn lái buôn Bàn nhau sửa soạn lên đường đi xa Đem hàng hóa để bán ra Cùng đi một hướng, cùng qua một vùng,
(Xem: 5977)
Tham lam, sân hận dài lâu Si mê không dứt, Đạo mầu chẳng tin Ngày lìa dương thế muộn phiền Vợ như nghiệp chướng theo liền bên ta,
(Xem: 6593)
Bình bát cơm muôn nhà Duyên hoá độ ngàn xa Bước đi cùng khắp chốn Mây trắng trải ngàn hoa .
(Xem: 6600)
Xôn xao trần thế sống an nhiên, Xả bỏ ưu tư chẳng lụy phiền. Sáng sáng tụng kinh trên điện Phật, Chiều chiều thiền tọa dưới hàng hiên.
(Xem: 6971)
Trong chiều nghiêng tím đỏ Giai điệu nào rung lên Đôi bàn tay bé nhỏ Trên dương cầm thân quen
(Xem: 10389)
Tôi đi trong chiều Cali Màu hoa vàng ngập tràn giữa chiều nắng gió Những cánh chim gọi nhau về tổ Mây tím vắt ngang chiều như tà áo ai bay
(Xem: 5708)
Hương phấn chiều về hoa trắng bay Đời ta trôi dạt tận phương này Vui cùng vui với nguồn tâm đạo Vui tiếng chuông chùa giữa đổi thay .
(Xem: 6933)
Chuông ngân từng tiếng thật linh thiêng, Cảnh tỉnh hàm linh khắp mọi miền. Xả bỏ phàm tình, tu thánh giáo, Gieo trồng tuệ nghiệp, chứng tâm nguyên.
(Xem: 5412)
Thiết nghĩ đời người chẳng bao lăm, Trao dồi đạo nghiệp nguyện tinh cần. Vun mầm đức tuệ, xây niềm lạc, Tưới nước bi từ dựng cảnh an.
(Xem: 7359)
Trăng thiền chiếu sáng khắp thiên nhân, Chiếu nẻo vô minh, soi lỗi lầm. Chiếu cội Bồ Đề, soi thể tánh, Soi lòng Bát Nhã, tỏ nguồn tâm.
(Xem: 7050)
Ta về một cõi tâm không Vẫn nghe quá khứ ngập trong nắng tàn Còn yêu một thuở đi hoang Thu trong đáy mắt sao ngàn nửa khuya
(Xem: 4830)
Vàng bạc giấy tiền đốt tiêu hao Ô nhiễm môi trường khổ biết bao Thà đem cứu giúp người đói khổ Phước đức ân sâu nghĩa đồng bào .
(Xem: 9250)
Đời là tạm chẳng có chi là thật Xác thân này cũng là cõi hư vô Nhìn hạt sương lóng lánh sáng hôm nào Một tia nắng biến tan về biển cả .
(Xem: 6614)
Ngoài trời mưa lạnh sáng nay Ta ngồi yên lặng nhìn ngay chính mình Cuộc đời là cả hành trình Buồn vui thương ghét tự mình biết thôi .
(Xem: 5626)
Thành Ba-La-Nại thuở xưa Ở miền bắc Ấn có vua trị vì Quốc vương nhiều ngựa kể chi Nhưng riêng một ngựa kia thì tuyệt luân
(Xem: 6805)
Duyên lành Thầy đã xuất gia, Bốn mươi năm chẳng như là chiêm bao Lăng Nghiêm vang vọng thuở nào Mà trong tiềm thức Ưu đàm rộ bông
(Xem: 6152)
Hạt giống Phật muôn đời như trăng sáng Thế mà ta chẳng nhận biết bao giờ Mãi mò tìm trăng dưới nước ngoài khơi Càng tìm mãi mãi càng thêm mệt xác .
(Xem: 6624)
Mắt em quán trọ của ngàn sao Ngọt ngất hoang sơ ánh rượu đào Pha loãng nắng tà dâng cát bụi Ấm lòng khách lữ bước lao đao.
(Xem: 5454)
Bốn chục năm qua một tấm lòng Ngoài đời trong đạo vẫn thong dong Không con không cái không sự nghiệp Ta vẫn là ta giữa đại đồng .
(Xem: 5831)
Lung linh tỏa sáng đài cao, Cúi đầu gập lạy len vào tánh trong. Hiểu rằng chẳng ỷ cầu mong. Nương theo pháp Phật thong dong cõi trần.
(Xem: 5749)
Mãi niệm thời qua trong tĩnh lặng, Luôn đi tháng đến chốn bình an. Sáng rồi quang rạng thêm ngày mới, Khổ ải trầm luân hiểu chẳng than.
(Xem: 7245)
Vì vô minh mãi quên đi Khi gieo nhân ác quả thì đớn đau Từ kiếp này qua kiếp sau Con đường địa ngục đọa mau thoát nào.
(Xem: 6861)
Tôi nhắc lại chúng sinh Đừng bao giờ bỏ cuộc Mặc chuyện chi xảy ra Mặc diễn tiến quanh ta Chớ bỏ cuộc bao giờ.
(Xem: 5216)
Đường tu chẳng muộn bao giờ Xin đừng cố đợi cố chờ làm chi Mai này ta có thể đi ( chết ) Còn đâu học pháp từ bi thánh hiền
(Xem: 5695)
Nhớ Thu xưa hoa đắng trái sầu Nhìn lá phong vàng thổn thức đau Khung trời kỷ niệm còn vương vấn Xuôi ngược dòng đời lắm khổ đau…
(Xem: 5827)
Đã hết rồi tuổi già sắp đến Đốt hương lòng thắp nến soi tâm Đã đi đã đến âm thầm Tử sinh một thoáng trầm luân vạn đời
(Xem: 8348)
Quan Âm đức hạnh nguyện cao thâm, Hiện tướng đoan nghiêm giữa thế trần.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant