Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Dê Cứu Thầy Tu

06 Tháng Hai 201510:04(Xem: 8289)
Dê Cứu Thầy Tu

Năm Mùi Nghe Chuyện
Tiền Thân Đức Phật

 

DÊ CỨU THẦY TU

 

De

 

 

Một trong tôn giáo cổ xưa

Có thầy tu nọ rất ưa tế thần

Tuy ông nổi tiếng xa gần

Nhưng mà mê muội tâm thần nhiều thay.

Một hôm ông chọn dê này

Cho rằng thích hợp, giết ngay tế thần

Nghĩ suy lầm lạc vô ngần:

"Dê làm lễ vật muôn phần linh thiêng!"

Ông ra lệnh kẻ dưới quyền

Dắt dê ra tắm ở bên sông vàng

Dòng sông thánh chảy rộn ràng

Tắm xong trang điểm một tràng hoa tươi

Cổ dê đeo đẹp tuyệt vời,

Gia nhân, thuộc hạ đồng thời tắm luôn

Tẩy cho sạch sẽ tấm thân

Để mà tham dự vào phần lễ nghi.

*

Dưới bờ sông chú dê kia

Biết mình sắp bị giết đi tế thần

Dê suy tư, sáng trong tâm

Bao nhiêu tiền kiếp dần dần hiện ra

Tử, sinh nhiều đợt trôi qua

Luân hồi luẩn quẩn thật là đớn đau,

Dê kia nhận thức ra mau

Lắm điều sai trái trước sau của mình

Kiếp xưa nhân xấu tạo thành

Khó mà gặt được quả lành kiếp nay

Dê từng trả nghiệp bao ngày

Giờ đây nghiệp sắp dứt ngay hết rồi

Thế là thoát kiếp luân hồi

Thoát vòng đau khổ, xa nơi đọa đày

Niềm vui rộn rã về đây

Dê cười lớn tiếng, sông này vang xa.

Đang cười dê chợt nghĩ ra

Một điều cũng rất xót xa vô ngần:

"Thầy tu mê muội tế thần

Sát sinh ác độc gieo nhân bây giờ

Kiếp sau quả ác đón chờ

Chập chùng tiếp nối có ngờ được đâu!"

Thế là dê lại bắt đầu

Khóc lên lớn tiếng, thương đau ngập tràn.

Trên dòng sông thánh thênh thang

Mọi người đang tắm nghe vang tiếng cười

Rồi nghe dê khóc nghẹn lời

Ngạc nhiên kéo đến tận nơi hỏi dò

Dê bèn đáp: "Có lý do

Nhưng ta chỉ muốn nói cho một người

Đó là tu sĩ mà thôi

Đem ta gặp chủ nhân rồi sẽ hay!"

*

Đám gia nhân tò mò thay

Đem dê về gặp chủ ngay tức thời

Kể ra mọi chuyện đầu đuôi

Ngạc nhiên tu sĩ thốt lời hỏi dê:

"Mi cười rồi khóc, lạ ghê

Hãy cho ta biết chuyện gì xảy ra?"

Dê bèn đáp, giọng thiết tha:

"Kiếp xưa ta cũng từng là thầy tu

Lễ nghi tôn giáo cổ xưa

Như ông, ta cũng rất ưa, rất rành

Giết dê làm vật hy sinh

Để mà dâng cúng thần linh của mình

Nghĩ rằng lợi ích tạo thành

Giúp nhiều cho việc tái sinh sau này

Ai ngờ hậu quả thảm thay

Đầu ta bị chém đọa đày xác thân

Bốn trăm chín mươi chín lần

Luân phiên nhiều kiếp muôn phần thương đau,

Hôm nay sắp bị chém đầu

Cộng chung trả nghiệp trước sau luân hồi

Năm trăm lần, đủ số rồi

Đây là lần chót nổi trôi ta bà

Bao nhiêu hậu quả xảy ra

 Do hành vi rất xấu xa kiếp nào

Giờ đây chấm dứt! Lành sao

Khiến ta cười lớn tuôn trào niềm vui,

Và rồi ta lại buồn thôi

Khi ta chợt nghĩ ông rồi giống ta

Sát sinh tế lễ xấu xa

Để rồi hậu quả khó mà thấy ngay

Trong năm trăm kiếp tới đây

Đủ năm trăm lượt đong đầy khổ đau

Năm trăm lượt bị chém đầu

Nghĩ thêm kinh hãi, ta đâu cầm lòng

 Quả là thương cảm vô cùng

Biến cười thành khóc, đôi dòng lệ tuôn!"

Thầy tu rung động tâm hồn

Nghĩ lời dê đúng nên ông nói liền:

"Thưa ngài dê, chớ muộn phiền

Tôi không giết nữa, thả liền ngài đây!"

Dê bèn nói: "Thật lành thay!

Dù ông không giết tôi ngay bây giờ

Thời bao quả xấu vẫn chờ

Hôm nay tôi chết, khó mà thoát đâu

Rồi tôi vẫn bị chém đầu

Thế là giải thoát! Qua cầu trầm luân!"

Thầy tu hăng hái nói luôn:

"Chúng tôi bảo vệ, an tâm, thưa ngài

Tôi và thuộc hạ trong ngoài

Dốc lòng ngăn chặn nguy tai giúp ngài!"

Nhưng dê giảng giải khoan thai:

"Dù ông che chở cũng hoài công thôi

Vì rằng yếu đuối sức người

So cùng quyền lực cao vời thiêng liêng!"

Thầy tu huỷ bỏ lễ liền

Sát sinh cúng tế chẳng tin nữa rồi

Thả dê về chốn núi đồi

Lệnh cho thuộc hạ tức thời dõi theo

Đề phòng chống mọi hiểm nghèo

Giúp cho dê được muôn điều bình yên.

Lang thang đồi núi thiên nhiên

Chợt dê trông thấy ở trên cây cành

Lá non mơn mởn tươi xanh

Dê vươn cao cổ rướn mình lên ăn

Bỗng đâu trời đất thét gầm

Một cơn giông bão bất thần nổi lên

Sét kêu một tiếng vang rền

Đánh vào tảng đá ngay trên phía đầu

Chẻ ra một miếng thật sâu

Rơi như dao nhọn xuống mau khác gì

Đầu dê bị cắt đứt lìa

Chết ngay tức khắc thảm thê vô cùng

Thế rồi cơn bão chợt ngừng

Biến đi mất dạng vào vùng thẳm xa.

*

Nghe tin kỳ lạ truyền ra

Dân làng bàn tán: "Khó mà hiểu thay!"

Thần trên cây kế chỗ này

Từ đầu chứng kiến giờ đây dạy rằng:

"Hãy nhìn dê để làm gương

Sát sinh hậu quả trăm đường đớn đau

Từ kiếp này, tới kiếp sau

Muôn vàn khổ não tiếp nhau chập chùng

Khó mà thoát khỏi luật chung.

Hãy xa nghiệp dữ, xa vùng vô minh

Ngưng tay tàn sát sinh linh

Để mà vui hưởng quả lành tương lai!"
*

 

Nhận Diện Tiền Thân Đức Phật:
Vị thần trên cây gần đó là tiền thân Đức Phật.

 

Tâm Minh Ngô Tằng Giao

(phỏng dịch theo bản văn xuôi

“THE GOAT WHO SAVED THE PRIEST”

của Ven. Kurunegoda Piyatissa & Tod Anderson)

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 11839)
Có, không chỉ một mà thôi, Tử, sinh đợt sóng chuyển nhồi tạo ra. Trăng nay, trăng cũng đêm qua, Hoa cười năm mới cũng hoa năm rồi.
(Xem: 8667)
Bé nằm ngủ trên cát Êm ả như nôi hồng Xoải tay nghe gió hát Sóng vỗ bờ mênh mông …
(Xem: 7559)
Aylan ơi! Sao em nằm úp mặt? Hãy ngước lên! Trông kìa, rạt rào muôn ngọn sóng của trùng khơi!
(Xem: 11043)
Đi về một cõi thênh thang, Suối thương yêu chảy mênh mang đất trời. Còn đây áo trắng tinh khôi, Vờn bay thấp thoáng núi đồi mù sương.
(Xem: 7918)
Con hãy ngồi xuống đây Nghe câu chuyện của Thầy Đêm khuya chùa tĩnh lặng Chén trà sen khói bay
(Xem: 10429)
Này đồ đệ lắng nghe Thầy chỉ dạy Việc tu hành cố gắng hỡi này con Con muốn tu cho đạo quả vuông tròn Hãy vâng giữ, y lời Thầy dạy bảo.
(Xem: 10799)
Mong sao chớ hóa thành mây, Lang thang mấy nẻo đường bay cuối trời. Chỉ mơ hóa kiếp con người, Ngả vào tay mẹ thuở ngày ấu thơ.
(Xem: 10766)
Tới giờ con phải đi rồi Mẹ ơi con phải đi thôi mẹ à. Khi trong bóng tối nhạt nhòa Bình minh cô tịch hiện ra dịu hiền
(Xem: 10669)
Núi rừng đùa với mây ngàn, Chim chao cánh đậu trên tàng cây xanh, Mùa về thơm ngát hương lành, Ngại ngùng khép mở mấy cành mẩu đơn
(Xem: 16953)
“Những người tu đạo như là khúc cây, Trôi trên dòng nước cuồng quay, Khôn ngoan thì hãy trôi ngay giữa dòng, Ai muốn vớt cũng khó lòng
(Xem: 10332)
Người con Phật phát tâm quảng đại, Phải ngày đêm chẳng ngại trau dồi, Thực hành SÁU HẠNH không thôi, BA LA MẬT PHÁP thầy thời dạy khuyên
(Xem: 18038)
Chấp tay tôi lạy mây ngàn gió núi Cây lá vườn trời đắm đuối mộng trăng sao. Hồn cô độc tôi giã từ trần gian lễ hội Biển thiên thu ôi biển sóng tuôn trào!
(Xem: 14058)
Chúc em vạn sự hanh thông, Chúc em hòa nhập mênh mông đất trời. Chúc em như đóa sen tươi, Chúc em vui sống trọn đời của em.
(Xem: 12744)
Cuộc đời ném vào ta một mớ lo toan, Bao muộn phiền hối hả, Những đắng cay nghiệt ngã, Giữa bộn bề biển dâu
(Xem: 9746)
Hình Đồng nhập Phật đạo, Nối gót chư Tổ Sư, Đại thừa kinh tham cứu, Nhập thất ngộ Chân Như.
(Xem: 10140)
Có nhân thì có quả. Đó là luật của Trời. Cũng là luật của Phật, Ứng nghiệm với mọi người
(Xem: 16505)
Đầu tiên học “nhận lỗi mình” Chúng sinh thường chẳng có thành thật đâu Cho rằng mình đúng trước sau Lỗi lầm nếu có đổ mau cho người
(Xem: 10436)
Thích cho đi ngày càng nhiều phước báu Thích cảm ơn điều thuận lợi nhiều hơn Thích giúp người ta thường gặp quý nhơn Thích oán trách ngày thêm nhiều phiền não
(Xem: 7739)
“Sanh như đắp chăn Đông, Tử như cởi áo Hạ”. Sinh ra hay mất đi là việc bình thường của thế gian, ai rồi cũng phải đến lúc như thế.
(Xem: 9774)
Ngàn năm màu nhiện Tuyết sơn, Ngàn năm gót ngọc còn vờn chiêm bao, Đêm về ngắm những vì sao !... Mừng ngày Phật Đản ngọt ngào Thế Tôn.
(Xem: 13812)
Bồ Tát Đản sanh xuống cõi đời Niềm vui lan tỏa khắp nơi nơi Trời người cảnh vật đều hoan hỷ Trang sử vàng ghi rất rạng ngời
(Xem: 8374)
Lúc Phật còn chín tuổi, Ngài nghe kể lại rằng Một hôm mẹ nằm mơ Thấy voi trắng sáu ngà Với một đóa sen hồng Quấn trên vòi của voi Đi từ trên trời xuống
(Xem: 12859)
Lòng từ bi kết hợp cùng trí tuệ, thương chúng sanh từ Đâu suất giáng trần. Chốn Ta bà thị hiện tiếng chuông ngân, Ngài thức tỉnh biết bao người giác ngộ.
(Xem: 11949)
Yêu đi nhé, nếu không là sẽ muộn, Thời gian trôi chẳng đợi một ai đâu, Như mây bay, gió thoảng, nước qua cầu, Ngày sẽ hết khi mặt trời giã biệt
(Xem: 8338)
Mong Phật ở mãi đừng đi, Khóa tu còn mãi đến kỳ lại sang, Thầy trò phấn chấn an khang, Con đường giác ngộ thênh thang vĩnh hằng...
(Xem: 8005)
Năm mới chúc nhau sức khỏe nhiều Gia đình êm ấm rộn hương yêu Đời vui hạnh phúc đưa tay hái Bè bạn cười tươi gặp sớm chiều !
(Xem: 9461)
Xuân Di Lặc, hoa bốn mùa vẫn nở. Khắp nhân gian, thành thị đến thôn quê K. ông phải Xuân, ba, bốn bữa ê hề. Không phải Tết, năm, bảy ngày rôm rả.
(Xem: 9088)
Lác đác ngoài sân tuyết đã tan, Tươm tất ngũ quả bày trên bàn, Sột soạt trên tường trang lịch mới… Chợt hay vũ trụ chuyển xuân sang.
(Xem: 9235)
Những bài thi kệ ấy cho rằng, một khi chúng ta dốc hết tâm lực niệm Phật, được sự gia trì của chư Phật, ít nhiều cũng vơi đi bao muộn phiền của kiếp nhân sinh.
(Xem: 8354)
Miền tâm tư dốc ngược cả thời gian Chiếc quả lắc gõ đều như nhịp thở Tiếng côn trùng rên siết cuộc tan hoang Hoa mùa thu và lá rụng mùa xuân.
(Xem: 9344)
Nếu có thể lau khô dòng lệ Thì em ơi, sông biển cạn bao lần Nếu có thể đời không hưng phế Hoa mùa thu và lá rụng mùa xuân.
(Xem: 12132)
Ngày mai sư xuống núi Áo mỏng sờn đôi vai Chuỗi hạt mòn năm tháng Hương trầm lỡ cuộc say
(Xem: 8572)
“Chao ơi! Khát quá lâu, Biết kiếm nước nơi đâu, Thân tôi mệt xiết bao, Không đi nổi nữa nào!”
(Xem: 9543)
Không thể níu những lợi danh trần thế, Thì nhâm nhi hương vị của phù vân...
(Xem: 8289)
Vào đêm ấy có một người không ngủ Có một người đối chọi với ma vương Có một người với năng lực tình thương Quên thân mạng quyết tìm đường mở lối
(Xem: 9549)
Tất cả đã được Mặc Giang thể hiện trong Việt Nam Thi Sử Hùng Ca trong sáng và xúc tích, tràn đầy lòng tự hào dân tộc...
(Xem: 10480)
Nhiều lắm Phù Du sống một ngày Đời mình cũng rứa, có ai hay, Diễm mộng đêm qua thành triệu phú Thức giấc, bật cười... vẫn trắng tay!
(Xem: 9003)
Hôm nay Thánh Đản Phật Di Đà Chúng con dâng phẩm vật hương hoa Quỳ trước đài sen, con kính lễ Với trọn niềm tin, dạ thiết tha…
(Xem: 9077)
Sáng nay trời trong xanh Gặp ai cũng hiền lành Đến chùa cùng với mẹ Em vui từng bước chân
(Xem: 18998)
Về cõi Phật có trăm ngàn vạn lối Chẳng ai hay ai dở gì đâu Người qua sông không chỉ bằng cầu Mà có thể bằng muôn ngàn phương tiện
(Xem: 8814)
Như Lai là đến tùy duyên Là đi tự tại giữa miền hư không Tựa như những giọt nắng hồng Vô tư xuống chốn dương trần rồi tan
(Xem: 14855)
Tết là ngày lễ hội lớn nhất trong năm, là dịp để mọi người đều hớn hở và đặt tất cả những niềm hy vọng và ước mơ của mình vào tương lai.
(Xem: 8583)
Tôi nghe dưới cơn địa chấn Có lòng đen tối của mình Nghe chút nhân từ hoà ái Sáng trong thánh thót tiếng chim
(Xem: 9475)
Tôi bỗng nhớ tác phẩm "Đường Xưa Mây Trắng" Và "Thử Tìm Dấu Chân Trên Cát" mà đi Rồi hàng trăm tác phẩm vần vũ tức thì Nổi trội cùng hành trình hoằng dương chuyển hóa
(Xem: 8266)
Ngàn năm bên lối nhỏ Trút niềm đau muộn phiền Ngàn năm mang hơi thở Dìu vợi trời tam thiên.
(Xem: 8845)
Đường cũ thênh thang ai cất bước Không người biết hát khúc hoàn hương Dưới trăng, gió mát ôm cây đợi Cỏ xanh xuân sắc, thỏ xa phương
(Xem: 8284)
Châu báu chất đầy thế giới Tôi đem tặng bạn sáng nay Một vốc kim cương sáng chói Long lanh suốt cả đêm ngày.
(Xem: 8586)
Bềnh bồng trong những sát-na, Ta luân hồi khắp hằng hà phút giây, Dẫu là một niệm hôm nay, Sẽ mang thông điệp cho ngày hôm sau
(Xem: 23113)
Đêm Rằm tháng Giêng, sân vắng, trăng sáng đầy trời. Trăng vẫn sáng đẹp như xưa, không có gì thay đổi...
(Xem: 11046)
Thơ ca trong nền văn học Việt Nam là nét đẹp trong nếp sống của người dân.Thơ ca dong ruỗi cùng người trong suốt chặng đường đời vui buồn.
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant