TRANG NGHIÊM CÕI PHẬT, TRANG NGHIÊM TÂM MÌNH
Hàng năm, từ trung tuần tháng 12 dương lịch, các tự viện khắp nơi đều hoan hỷ chuẩn bị tổ chức các khóa tu để cúng dường lễ vía Đức Phật A Di Đà, vịPhật đã phát 48 đại nguyện cứu độ chúng sanh, vị Phật gần gũi trong tâm tưởng Phật tử khắp năm châu bốn biển, bất luận mầu da, tiếng nói, bất luận giầu nghèo, sang hèn, bất luận nam nữ, già trẻ ….
Ngài là ai mà không ngừng cứu độ vô lượng vô biên chúng sanh như thế?
Ngài phát những đại nguyện gì mà chúng sanh nào nương theo lời dạy đều thấy mình được có phần trong kho báu vô tận mà Chư Phật chỉ cho?
Đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật đã giới thiệu cõi Tây Phương Cực Lạc của Phật A Di Đà dưới dạng vô vấn tự thuyết, nghĩa là không chờ ai hỏi mà Ngài đã lấy Trưởng lão Xá Lợi Phất làm đối tượng để chỉ bày cho thính chúng gồm 1200 vị Tỳ-Kheo cùng vô lượng Chư Thiên các cõi.
Đức Phật bảo ngài Trưởng lão Xá Lợi Phất rằng:
“Từ đây qua phương Tây, quá mười muôn ức cõi Phật, có thế giới tên là Cực Lạc, trong thế giới đó có Đức Phật hiệu A Di Đà, hiện nay đang thuyết pháp” (*)
Từ lời mở đầu này mà 26 thế kỷ qua, chúng sanh đã có Kinh A Di Đà như bửu bối hộ mạng để an vui tụng niệm, Tín Nguyện tuân theo và Hành trì miên
mật.
Tín, Nguyện, Hành chính là tôn chỉ của pháp môn Tịnh Độ mà bất cứ ai nương theo đầy đủ cũng sẽ đạt được giải thoát khỏi sanh tử luân hồi, phút lâm chung được Đức Phật A Di Đà cùng hàng Thánh Chúng phóng quang tiếp dẫn về thế giới Tây Phương Cực Lạc.
Tín là tin sâu. Nguyện là mong muốn hết sức tha thiết. Hành là thực hành việc trì danh hiệu Phật A Di Đà.
Hành giả tin sâu những gì?
- Tin Đức Thích Ca Như Lai là đấng Giác Ngộ hoàn toàn.
- Tin cõi Tây Phương Cực Lạc là cõi có thật, do Đức Phật A Di Đà làm Giáo Chủ.
- Tin Chư Phật sáu phương đều ca ngợi pháp môn Tịnh Độ là công đức bất khả tư nghì.
- Tin cõi Ta-bà ngũ trược do chiêu cảm ác nghiệp của chúng sanh; còn cõi Cực Lạc thanh tịnh là do tịnh nghiệp chúng sanh mà thành.
Hành giả nguyện thiết những gì?
- Nguyện được thấy Phật A Di Đà.
- Nguyện hướng về tánh giác vốn mỗi chúng sanh đều sẵn có.
- Nguyện ly khổ, đắc lạc, nghĩa là bỏ bát khổ cõi Ta-bà (sinh, lão, bệnh, tử, xa người thương, gần người ghét, cầu không được, năm ấm không an); Đạt an lạc cõi Cực Lạc là vui hóa sinh hoa sen, vui tự tại không bệnh, vui thọ mạng, không tứ đại phân ly …
- Nguyện được lên ngôi cửu phẩm, không còn thối chuyển.
Hành giả hành trì những gì?
- Chỉ một lòng niệm danh hiệu Phật A Di Đà, niệm thiết tha chân thật, niệm thành tiếng hoặc niệm thầm nhưng cố gắng kết những câu niệm Phật thành chuỗi, thành phiến, để đạt được nhất tâm bất loạn.
Tín, Nguyện, Hành là ba món tư lương mà những hành giả tu pháp môn Tịnh Độ cần phải có, trên lộ trình về Tây Phương Cực Lạc.
Được vãng sanh hay không là do hành giả có hay không có, Tín và Nguyện.
Đạt phẩm vị cao hay thấp là do hành giả Hành trì cạn hay sâu.
Hành giả pháp môn Tịnh Độ, ngoài niệm hồng danh Đức Phật A Di Đà, còn được hướng dẫn tụng hai kinh Đại Thừa là Kinh A Di Đà và Kinh Vô Lượng Thọ Trang Nghiêm Thanh Tịnh Bình Đẳng Giác Kinh.
Hai Kinh này đều giới thiệu cõi nước đẹp đẽ của vị Giáo Chủ Tây Phương và cùng đề cập đến một chi tiết đặc biệt, do lòng từ bi vô lượng của Chư Phật đối với chúng sanh. Đó là, cõi Cực Lạc không chỉ hoàn toàn dành cho bậc Thánh đã giác ngộ mà cũng có chỗ cho kẻ phàm phu. Chúng sanh nào quyết tâm tinh tấn niệm Phật, quyết buông bỏ hệ lụy thế gian, quyết xin được vãng sanh về Cực Lạc thì phút lâm chung, dù còn nghiệp cõi này chưa trả hết, Chư Phật vẫn hoan hỷ cho “quẩy nghiệp mà đi”, danh từ nhà Phật gọi là “đới nghiệp vãng sanh”, lên cõi Phật sẽ tu tiếp và xả tiếp.
Thế nên, người trang nghiêm cõi Phật, là trang nghiêm tâm mình. Hãy trang nghiêm tâm mình thì Tịnh Độ hiện tiền. Cũng tiếng chim đó, cũng làn gió đó, cũng ánh trăng đó, nhưng khi tâm thanh tịnh, ta sẽ như nghe vọng thanh âm thuyết pháp, như nhạc trời vang tiếng vi diệu, khiến người nghe sanh lòng niệm Phật, niệm Pháp, niệm Tăng …
Vào thời điểm gần kề Lễ Vía Đức Phật A Di Đà, chúng tôi đủ duyên được về dự khóa tu Vô Lượng Thọ tại Trang Nghiêm Tịnh Độ Đạo Tràng, thành phố Perris, miền Nam California. Thật ra, nơi này mới chỉ là khởi nguyện của Thượng Tọa Thích Thường Tín, muốn đáp ứng tấm lòng khao khát của một số Phật tử chuyên tu niệm Phật, mong được có một nơi yên tịnh để cùng nhau ngày đêm niệm Phật, quyết định vãng sanh đời này, chỉ một đời này thôi.
Vậy mà, như một sự sắp đặt mầu nhiệm, cứ từng yếu tố, từng thuận duyên, Trang Nghiêm Tịnh Độ Đạo Tràng tại thành phố Perris đã hình thành. Vì là đất mới nên tuy còn nhiều việc cần sắp xếp, Thầy cũng muốn mở khóa tu 7 ngày, như một hình thức chí thành khấn trình, bộc bạch tấm lòng cùng mười phương Chư Phật.
Cũng vì chưa đủ tiện nghi nên chưa thông báo rộng rãi khóa tu, mà chỉ một số Phật tử biết thôi. Vậy mà bạn đạo thầm gọi nhau, khiến căn nhà hai tầng, vào giờ chỉ tịnh, không đâu là không có người.
Kinh Vô Lượng Thọ được chia làm ba phần cho ba thời khóa trong ngày, để mỗi ngày đều tụng trọn bộ. Ngoài ba thời tụng kinh là chính, thời khóa được Thầy uyển chuyển hài hòa qua những hình thức hành trì như kinh hành, lễ Phật, nghe Pháp, nghe lời khai thị của các vị Tổ pháp môn Tịnh Độ, pháp đàm, niệm Phật tự do …. Thời khóa liên tục mỗi ngày từ 5 giờ sáng đến 9 giờ tối, và mỗi ngày qua, là mỗi chứng kiến những sự việc bất ngờ. Chẳng hạn như, tu xong một ngày, Thầy ra sân trước, không biết ai đã dọn đống gạch ngổn ngang trên lối đi, vào một góc gọn gàng. Qua một hôm khác lại thấy ai đã san bằng những ụ đất nhấp nhô ở hai bên lối vào cửa chính, khiến nhãn quan được vô cùng an lạc trên đường vào đạo tràng. Rồi những hàng cây khô đâm chỉa đó đây ngoài vườn sau cũng được ai đó cắt tỉa, khiến những bước kinh hành được an toàn. Cứ thế, góc sân này, lối sỏi kia, đống gỗ nọ … mọi bừa bộn, ngổn ngang mà chủ cũ để lại đã mỗi ngày đều được “ai đó” dọn dẹp.
Thì ra, tiếng niệm Phật đã cảm động lòng người. Chính những thanh niên, thiếu nữ đưa bà, đưa mẹ tới tu, thấy những bừa bãi ngổn ngang bên ngoài chưa kịp dọn, mà phát tâm chấp tác. Một người thấy, hai người nghe, rồi ba người tới, bốn người theo … họ gọi nhau, làm “trang nghiêm cõi Phật”.
Tới ngày thứ 7 của khóa tu thì đạo tràng đã tươm tất trong ngoài. Cây cảnh được cắt tỉa, rác rưởi khắp nơi được gom đi, lộ rõ khoảng đất trống thoai thoải như ngọn đồi, nên đã được Đại Đức Thích Thiện Đức chọn là nơi xứng đáng để trong tương lai gần, sẽ tạo bốn chữ nổi “A DI ĐÀ PHẬT” thật lớn, bằng xi măng, những trực thăng bay ngang qua cũng có thể nhìn thấy.
Trong suốt khóa tu 7 ngày với thời khóa liên tục từ sáng tới tối, với hơn ba chục người trong một không gian nhỏ mà không hề có tiếng điện thoại reo, không một tiếng nói lớn, không một bước chân vội vã. Đại chúng đều tuyệt đối hài hòa, an lạc, tương kính, và nhất là - không ai bảo ai - đều tự nguyện “trang nghiêm cõi Phật là trang nghiêm tâm mình”, một điều tưởng dễ nhưng thực tế rất khó, nếu mỗi cá nhân không ý thức giữ chánh niệm.
Là Phật tử, ai cũng đã từng được tụng Kinh Vô Lượng Thọ, vậy mà trong khóa tu này, giờ pháp đàm, có những vị chia sẻ là không thời tụng kinh nào mà con không khóc. Người thì khóc ở Phẩm Bốn, khi tụng tới câu “Có đại quốc chủ, tên Thế Nhiêu Vương, nghe Phật nói pháp, vui mừng khai giải, tìm phát đạo ý, vô thượng chân chánh, bỏ nước từ ngôi, hành hạnh sa-môn, hiệu là Pháp Tạng …”(**); người thì rơi lệ khi tụng Phẩm Ba Mươi Tám, lúc Đức Phật chỉ dạy ngài A Nan: “Phật bảo A Nan: Các ông muốn thấy, Vô Lượng Thanh Tịnh Bình Đẳng Giác và chư vị Bồ Tát, các A La Hán, cõi nước đang ở, nên hướng về Tây, phía mặt trời lặn, cung kính đảnh lễ, xưng niệm Nam Mô A Di Đà Phật”.
A Nan liền từ chỗ ngồi đứng dậy, mặt hướng về Tây, chắp tay đảnh lễ, rồi bạch Phật rằng: “Con nay nguyện thấy,thế giới Cực lạc, Phật A Di Đà, phụng sự cúng dường, trồng các căn lành.
Đang khi đảnh lễ, bỗng dưng được thấy Phật A Di Đà, dung nhan quảng đại, sắc tướng đoan nghiêm, như ngọn núi vàng, vượt cao hơn hết, tất cả thế giới …”(**)
Thường thì, phải cực kỳ xúc động mới khiến nước mắt rơi. Khóc trên những trang Kinh, hẳn là thân và tâm đều đang đặt trọn trên những trang Kinh ấy. Làm sao mà không cảm động khi đang ở Ta-bà bỗng ngỡ như vừa được về miền Cực Lạc. Thời gian và không gian hẳn đã được xông ướp bằng tâm lực chí thiết, chí thành của đại chúng, mới đạt tới “Đạo cảm thông không thể nghĩ bàn” như vậy được.
Lại có vị, tỏ lòng cám ơn Thầy đã mở khóa tu, bằng lời chia sẻ rất ý nhị:
- Nói là gieo, nghe là gặt. Trong suốt khóa tu, Thầy đã ban pháp quá nhiều, chúng con chỉ việc gặt, và tha hồ mà gặt.
Một vị khác tiếp lời, cho rõ ý hơn:
- Thầy ban pháp là gieo hạt lành, chúng con được hưởng, chỉ gặt thôi. Nhưng thầy ban pháp, có phải chỉ là gieo thôi đâu, thầy cũng gặt đó chứ. Thầy gặt được sự hoan hỷ của Chư Phật khi nhìn xuống thế gian, còn thấy những nơi Chánh Pháp đang được hành trì, rao giảng.
Đa tạ Thượng Tọa Thích Thường Tín đã phát tâm mở khóa tu Vô Lượng Thọ ở một địa danh chưa nhiều người biết, ở một nơi chưa đủ tiện nghi, nhưng bất ngờ, chính những thiếu thốn, những đơn sơ đó đã tình cờ chứng nghiệm được biết bao tấm lòng thiết tha vì Đạo Pháp.
Xưa, tăng đoàn ôm bình bát đi khất thực khắp nơi để gieo duyên, độ người, nào có tâm phân biệt, chọn lựa. Nơi nào có người cầu đạo nơi đó sẽ có bước chân trưởng tử Như Lai, chắc chắn như thế, nên đã 26 thế kỷ qua, thế sự có gặp bao tang thương dâu biển mà Đạo Phật vẫn thầm lặng phát huy “Ví như hư không, thích nghi trung đạo”
Nam Mô Thường Trụ Thập Phương Phật
Nam Mô Thường Trụ Thập Phương Pháp
Nam Mô Thường Trụ Thập Phương Tăng
Thích nữ Huệ Trân
(Tào-Khê tịnh thất, trung tuần tháng 11/2017, sau khóa tu Vô Lượng Thọ)
(*) Kinh A Di Đà
(**) Kinh Vô Lượng Thọ.
- Tag :
- Thích Nữ Huệ Trân