Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Ôi “hiu hắt quê hương” Phạm Công Thiện

19 Tháng Ba 201100:00(Xem: 11587)
Ôi “hiu hắt quê hương” Phạm Công Thiện

Tiếng thét ấy đã im bặt
gánh trần gian quẫy bước dặm ngàn
âm thanh khốc liệt
vẫn bàng hoàng ngân vang
cuộc trở về hư vô
hoàn toàn trọn thể
 
Vậy là thi sĩ đã bốc thoát
niềm bốc thoát vô biên
những hạt bụt, hạt tro diễm ảo
đi hành hương rong chơi trên cao
“ngày hôm nay, và cả những ngày sắp đến, bắt đầu bằng niềm thanh bình vô hạn của tâm hồn”
(Bay đi những cơn mưa phùn)
Vâng, phải nói là từ ngày hôm kìa
(mồng 8 tháng 3) thì đúng hơn
niềm-thanh-bình-vô-hạn đã có mặt
và mang thi sĩ ra đi
xa thật xa
qua lòng vực thẳm
hội ngộ cùng đỉnh trời
 
thôi, cho mắc nợ thi sĩ
một lời
tán tỉnh (hay tán tụng)
Và ai mà chẳng mắc nợ ông chứ
thi sĩ của những thi sĩ
lời tán tỉnh / tán tụng trên mọi lời tán tỉnh / tán tụng
“dạ thưa thầy, sách của thầy con gối đầu giường”
(Đi cho hết một đêm hoang vu trên mặt đất)
và yêu thầy và được thầy rủ áo cùng yêu
và rồi cũng xa thầy và được thầy khoác áo... cho xa
vậy thì nếu chẳng may được gặp thi sĩ
dại gì chúng ta không giữ lại cho riêng mình
những lời tán tụng / tán tỉnh
“tôi gặp anh rồi thi sĩ ơi
anh bay như gió thoảng qua đời
tưởng chừng anh lạc hành tinh tới
ngơ ngác như người chán cuộc chơi...
........
tôi gặp anh tiếng thét vang trời
triền đá dựng đâu niềm tương cảm
núi và rừng chỉ thấy chơi vơi
bi kịch ấy ai người đón đợi
........
tôi gặp anh dẫu thật xa xôi
bên kia hoa trắng phủ quanh đồi
thi sĩ vốn điên rồ vẻ đẹp
giẫy chết cho người được lên ngôi” (“Trốn vào giấc mơ em”, thơ N.T.T.B)
 
Ơ, sao đời vẫn buồn trôi... nhếch nhác... lôi thôi...
và thi sĩ của lòng tôi
 cũng đã bay rồi phải không
nỗi ám ảnh thơ mộng dị kỳ của những tiếng nổ mặt trời
cũng đã thành địa chấn của bao thế hệ
 tôi đang sống
mà cũng đang dở chết
ông cũng đã chết lên chết xuống
 trong những lưu đày của một hành giả
đi qua đời
và dùng hết tàn hơi
 thổi lên vầng mặt trời thứ ánh sáng nguy nga
tôi vẫn mường tượng
 nơi cái đầu ấy luôn bốc khói
 bùng vỡ (chữ của ông) trên những ngọn núi sương mù của trí tưởng
ông viết văn xuôi tiểu luận như thơ
 làm thơ như chập chùng ngôn ngữ biến ảo
mênh mang lời
 mênh mênh hơi
 mang mang thở của gió tích tụ ngàn năm
ông có thể ngông ngạo
 cười đái đủ kiểu trong văn chương
mà vẫn thơm lừng từng con chữ
tôi đoan chắc
 chỉ những giọt nước đái, nước miếng tinh hoa phát tiết như ông
mới không làm khai lùm
 những cái mũi bén nhậy
một điều nữa tôi muốn nói với ông
 khi ông đang “thở thanh bình” (vẫn là chữ của ông)
đêm qua tôi bỗng thấy bốn con mắt của ông trở về mênh mông
 mênh môngmênh mông. như chưa bao giờ
không, vô số con mắt lấp lánh như những chùm sao năm chàng hiệp sĩ
khổ nỗi những con mắt ấy cứ thi nhau rớt tõm vào vũng trăng xanh vòm cây xao
quả tình đêm qua tôi không có ý định vớt chúng lên
may ra còn chụp bắt được những tinh anhtinh ranh lần nữa
như đã bị thứ ánh ngươi ấy đâm suốt linh hồn từ xa xưa
tôi không biết
 bây giờ ông đã thôi tìm kiếm điều gì chưa
cuối cùng
đâu còn cách chi khác nữa
cái xác phàm
lắm khi vượt quá sức chịu đựng của một con người và một nấm mồ
tôi thấy ông thật có lý
nơi đây là một cái nút bấm của nhà quàn Mỹ
và chỉ một lần nhấn nút của thân nhân rồi tro cốt phân ly
dấu chấm hết nhỏ nhoi tàn rụi cuối cùng của một đời người!
vậy thôi
 
Ô, tôi đoán ra rồi
ồ mà không, ông chẳng thèm tìm kiếm gì nữa đâu
ông chỉ muốn trở về Mỹ Tho chứ không phải Mỹ Hiệp Chủng Quốc
Mỹ Tho nơi ông sinh ra
và cuống rún cũng đã đoạn lìa mẹ cha
 
không nhiên tôi bỗng muốn mềm ra vì run rẩy
hãy đọc lại đi ơi những dòng thơ ấy
khi người thi sĩ của chúng ta
là một tay ngông dại bôn ba
khắp bốn phương viễn mộng trời xa
khi ông nhắc đến lòng-sâu-thẳm-của-Tính-Mệnh-Quê-Hương
chữ ông dùng trong bài viết cho một Tuệ Sỹ “phút vội vã bỗng thấy mình du thủ” (thơ Tuệ Sỹ)
ờ nhỉ, có làm tên “du thủ” thì cũng đành hết thuốc chữa!
chữ nghĩa miệt mài khủng bố
tìm cách thoát hiểm
nỗi toàn trị độc tài càng thanh trừng tự do
thứ rắn độc quanh co
 
Ông ơi, Tính-Mệnh-Quê-Hương là nỗi chi mà không thấy ai lo dứt điểm
người ta chỉ giỏi dựng lên những chấn song
cho những Tuệ Sỹ, Cù Huy Hà Vũ, Nguyễn Văn Lý...
Ông có là thiên tài sáng tạo
cũng chỉ biết ú ớ quanh quẩn trong những giấc mơ
của mình
vậy thì nghĩa lý gì mọi cách sáng tạo khác
tôi chợt muốn nói đến
một cách sáng tạo cứu vớt Con Người Việt Nam
dù sao tôi biết ông đã chẳng bảo:
“tôi đau trong tiếng gà xơ xác”
và cũng ở đoạn VIII trong tập Ngày Sanh của Rắn, ông đã chẳng viết:
“... gió thổi đồi tây hay đồi đông
hiu hắt quê hương bến cỏ hồng...”
Đúng rồi,
 quê hương mình hiu hắt quá phải không ông
hiu hắt trời / hiu hắt đất / hiu hắt bóng / hiu hắt hình / hiu hắt gió mới / hiu hắt rừng khơi / hiu hắt lối thoát / hiu hắt thiên tài / hiu hắt chiến sĩ trí thức / hiu hắt lòng can đảm bứt rứt / hiu hắt cánh đồng xanh / hiu hắt bến cỏ hồng...
và như thế nên ông vẫn tiên tri những thân phận
“thanh-bình-đã-chết-trong-tôi”, không phải ông đã nguyền rủa bâng khâng
trong mặt trời không bao giờ có thực
mặt trời
 ở đồi đông của ông thì có bao giờ
 có thực.
 
Nguyễn Thị Thanh Bình
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 48824)
Bởi đời là cõi tạm Nên sống thật với nhau Nếu kiếp người trôi mau Thì oán thù dừng lại
(Xem: 15213)
Hoa sen nở, bốn phương về hội tụ; Chúng trung tôn, oai đức mấy nghìn năm... Hàn Long Ẩn
(Xem: 13847)
Con thường sống ngẩn cao đầu mẹ ạ Tính tình con hơi ngang bướng kiêu kỳ Nếu có vị chúa nào nhìn con vào mắt Con chẳng bao giờ cuối mặt trước uy nghi
(Xem: 11731)
Cái gọi là Đường Lưỡi Bò Nghe thật lạ, không vô Cũng không phải dưới đất chui lên Cũng không phải trên trời rớt xuống...
(Xem: 12508)
Biển Đông dậy sóng Đang đe dọa Việt Nam cùng Đông Nam Á Đường Lưỡi Bò là lưỡi hái xâm lăng...
(Xem: 11913)
Đời vốn vô thường, nhân duyên nghiệp báo Hãy cùng nhau nương náo trọn kiếp người...Quảng Chánh
(Xem: 13330)
Mười ngón tay ngoan em chắp búp sen thiền, Nguyện cuộc đời hết cảnh khổ triền miên... Thích Phước Ngọc
(Xem: 12299)
Ai mong ước trở về Chân-Thiện-Mĩ Cũng phải vào nguồn tỉnh thức tâm linh Cần hướng đến mẫu số chung: Vô Ngã
(Xem: 11183)
Quay về nương tựa thắng duyên, Vào trong cửa Tịnh, lìa miền trần ô. Hòa trong thời khóa: “nam mô”, Vơi niềm tục lụy, chồi Bồ Đề sanh. Thích Minh Tuệ
(Xem: 11558)
Tôi đã trút linh hồn bên hố thẳm Của bến bờ mộng tưởng với trăm năm Nghe gió hú qua sườn đồi thăm thẳm
(Xem: 11239)
Công đức hoằng khai nhiếp hóa của Ngài cao hơn núi cao Tấm lòng từ bi độ lượng của Ngài sâu hơn biển sâu Chữ nghĩa của trần gian làm sao phô diễn
(Xem: 10899)
Kính lạy tôn dung Ngài Con xin tìm lại dấu xưa 39 năm, hai thế kỷ sao vừa Nín thở, lặng yên, đọc từng con chữ
(Xem: 12561)
Bồng bềnh ẩn hiện bóng ngư ông Neo chiếc thuyền nan giữa bến sông Rộn rã thả câu trong quạnh vắng
(Xem: 10606)
Quá nhàm chán những trò chơi trên biển đảo Khi những chiếc vòi bạch tuộc vươn gần Sóng cuộn đau
(Xem: 12213)
Mỗi con người mỗi số phận Mỗi hồn thơ mỗi ngôn ngữ trần tình Mỗi bước chân mang dấu hằn dĩ nghiệp
(Xem: 11503)
Rớt mảnh trăng gầy trên áo tôi Trời kia kéo gió phủ chao ôi! Lang thang mấy nấc chiều thu gọi Một thoáng mai này kết nối đôi
(Xem: 9631)
Sen thơm ngát giữa bùn lầy nước đọng Sống trong đầm không vẩn đục hôi tanh Sen của em sao chẳng có màu xanh
(Xem: 10570)
Thăm chùa Long Đẩu, Địa linh, khí vượng, nhân tài, Nơi muôn màu hoa lá cỏ cây, Nơi du khách hành hương về cõi Phật... Lê Trang
(Xem: 11110)
Thiên Trúc! Thiên Trúc! Cố hương từ độ bước chân đi Mang yếu chỉ tinh ba dõi về Đông ngàn trùng chướng khí.
(Xem: 10839)
Ngao du sông suối tìm xuân, Lạc vào bãi đá cổ thân tặng đời. Viễn du tăng sĩ chơi cười...
(Xem: 10396)
Ngao du sông suối tìm xuân, Lạc vào bãi đá cổ thân tặng đời. Viễn du tăng sĩ chơi cười...
(Xem: 9982)
Mỗi lần ta gặp nhau Đều có niềm vui nhỏ Hôm nay anh lại có Một cánh hồng trao em
(Xem: 29921)
Rạng ngời một đóa kỳ hoa Vô cùng huyền diệu tinh ba khôn lường Linh Đàm phổ hóa tứ phương
(Xem: 11849)
Nợ nhau vì một câu nguyền Bạc đầu mưa nắng đôi miền đợi trông, Vầng trăng kia nợ dòng sông...
(Xem: 10623)
Gái lớn ai không phải lấy chồng, Can gì mà khóc, nín đi không! Nguyễn Bính
(Xem: 11866)
Khi bước chân con không còn chập chững, Gánh nước mỗi ngày mẹ như thấy nặng hơn... Nguyễn Trung Kiên
(Xem: 10287)
Kỷ Niệm Khóa Tu Mùa Xuân Năm 2012 Tại Chùa Hải Đức Florida - Thơ: Châu Ngọc - Lê Hoa Nhụy
(Xem: 10531)
Ta lặng ngó nàng thơ vồn vã bước Lên đồi mây gối mộng ước sơn hà Ngày hun hút hiu buồn đành khép lại
(Xem: 11043)
Nghĩ về thân thể thì đừng mong không bệnh khổ, không bệnh khổ thì dục vọng dễ sanh.
(Xem: 11560)
Ta đi tìm bạn phương nào Nhòa đôi tròng mắt, lao đao thân gầy Xuôi về Đông lại lên Tây...
(Xem: 11869)
Cứu xét Tâm Tánh thì đừng cầu không khúc mắc, vì không khúc mắc thì sở học không thấu đáo.
(Xem: 11250)
Những dấu buồn cất giữ đã bao năm Nay nói hộ nhau nghe bằng biểu tượng Đáy mắt mẹ, khoảng đắng cay còn đọng
(Xem: 11590)
Xin xót thương những linh hồn ngạ quỷ Đừng sát sinh, đừng giỗ tiệc đua đòi Mình hưởng thụ, nhưng họ thêm đau khổ
(Xem: 22938)
Trần gian cung phụng Đản sanh Mỗi Tâm mỗi Bụt viên thành truyện xưa Quản chi tạt gió xan mưa...
(Xem: 10817)
Bài này khuyết danh và có niên đại khoảng năm 1950, HT Thích Như Điển đã đọc cho Hạnh Tuệ chép lại để lưu truyền.
(Xem: 9927)
Thôi em hãy cứ phiêu bồng, Để ta kiết giới tu đông một mình, Soi gương đối diện bóng hình, Đập gương chợt thấy mông mênh đất trời
(Xem: 26236)
Bao la biển rộng sông dài. Tháng Tư ấm đậm tình người Việt Nam Lũy tre hiện mái chùa làng...
(Xem: 10094)
Dòng sông êm ả, bóng trăng thơ Nhành liễu rũ ngang mơ gió đùa Chèo xa thấp thoáng ai khua nước
(Xem: 21896)
Lumbini…! Sáng nao bình minh xanh lấp lánh Rừng cây reo, chim muôn cành xào xạc Khấp khởi nắng vàng, rộn rã nghìn hoa
(Xem: 10597)
Khi vắng -- anh nhớ em Không nhớ tóc thơm mềm Không vì môi hồng thắm Cũng không do hiền diệu
(Xem: 10027)
Hãy theo chân Phật Trải hết không gian Tâm từ quảng đại Hãy noi bóng Ngài
(Xem: 10785)
Hôm nay xin trở lại Một mong ước không phai Cho chúng sinh muôn loài Một phúc hạnh dài lâu
(Xem: 11980)
Nếu một ngày kia Ta phải đi một mình Trên đường vắng xa xăm tối, bụi Còn xa lắc...
(Xem: 11695)
Thở vào, cảm nhận hơi vào Thở ra, cảm nhận hơi ra Chú tâm lắng nghe hơi thở Vọng tâm vọng tưởng dần xa
(Xem: 11251)
Ba nghiệp lắng thanh tịnh, Gửi lòng theo tiếng chuông, Nguyện người nghe tỉnh thức, Vượt thoát nẻo đau buồn.
(Xem: 10773)
Một đóa sen đã nở rộ Đã làm xong Việc của mình... - Làng Đậu
(Xem: 10551)
Nếu ngược đường Bến Ngự, Nam Giao, Thăm chừng con dốc có còn cao, Nghe hồi chuông tối còn vang vọng, Ru điệu nam mô tự thuở nào.
(Xem: 10766)
Như Ngài, Là hiện thân của hàng Bồ Tát, Còn Ngài, đời vẫn hát, Bài ca hy vọng ngập tràng.
(Xem: 10455)
Ta yêu non nước quê mình Sông dài biển rộng in hình sơn khê Người sau kẻ trước đề huề Truyền trao nối tiếp ước thề có nhau
(Xem: 10847)
Quê Hương có gió bốn mùa Đạo Pháp có tiếng chuông chùa quanh năm Quê Hương có ánh trăng rằm...
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant