Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 21

25 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 9710)
Tuyển tập 21


Tuyển tập 10 bài – Tình Tự Quê Hương 21

Thơ Mặc Giang

macgiang@y7mail.com; thnhattan@yahoo.com.au

01. Sao lại khóc

02. Gởi cho người và gởi cho ai

03. Trả lời đi anh

04. Em đừng hỏi

05. Đâu nguồn cảm hứng

06. Hoa nở giữa rừng hoang

07. Đường dài nào có ngại chi

08. Chim ơi như một giấc mơ

09. Ngày về, lại một chuyến đi

10. Quê hương là khung trời muôn thuở

 

Sao lại khóc !

 Tháng 5-2005

 

Sao không nói, mà hình như em khóc

Đời ra sao, mà em khóc, em ơi

Sao nhìn tôi, em không nói nên lời

Tôi đã hiểu, đời em nhiều đau khổ

 

Em đã khóc, khi quê hương từ độ

Dòng máu tươi khơi sắc thắm tuôn dòng

Máu xương nào đổ xuống cho non sông

Máu xương nào nát tan cho em sống

 

Tôi xin cảm ơn em, còn rung niềm xúc động

Chuyện quê hương, dài đằng đẵng xưa nay

Hồn rung rung thành lệ sử đêm ngày

Niềm đau đó, không phải riêng em, mà niềm đau dân tộc

 

Chúng ta hãy lọc qua từng điểm mốc

Điểm mốc nào cũng mốc điểm treo gương

Mỗi thời qua đều là của quê hương

Nếu quá khứ, thì dành cho lịch sử

 

Nếu hiện tại, là của ta đó chứ

Học ngày qua để xây dựng hôm nay

Học hôm nay để trao lại ngày mai

Và đừng dẫm những bước đi hoen ố

 

Khóc, tốt đó, nhưng không phủ đầu, đánh đổ

Than, tốt đó, nhưng không than vãn nói suông

Mà hãy cùng nhau đắp vá mở đường

Mỗi tấc đất chông gai, mới trở thành quê hương sông núi !

 

Gởi cho người và gởi cho ai ! 

 Tháng 5-2005

 

Vầng thơ ở trên ngàn, gởi xuống trần gian lao khổ

Hỏi trần gian đày nhân thế chi đau

Sao không đem tin yêu hy vọng tẩm màu

Để nhân loại nhìn nhau trong tình người thân thiện

 

Vầng thơ của con tim, gởi những nơi chinh chiến

Cho miệng súng bẻ cong, cho bom đạn tịt ngòi

Thế giới xưa nay, máu biển xương đồi

Lửa thù hận cũng điêu tàn lịch sử

 

Vầng thơ của tình thương, gởi thành dòng tình tự

Phá tường thành phân chia ranh giới giàu nghèo

San bằng mọi chông gai lên thác xuống đèo

Cho nhân thế biết tương lân đồng đẳng

 

Vầng thơ mang vị ngọt, gởi đi vào biển mặn

Chận phong ba đừng xây xát bãi phù sa

Gọi năm châu khắp bốn biển là nhà

Cùng tôn trọng biên cương, và không nên xúc phạm

 

Vầng thơ của xinh tươi, gởi những nơi ảm đạm

Đá đeo chi, đeo đá mãi đeo sầu

Từ tuổi thơ cho đến bạc mái đầu

Thôi không còn tiếng kêu thương than vãn

 

Vầng thơ của tình bằng, gởi đi vào chúng bạn

Hãy bảo nhau nên thêm bạn bớt thù

Tranh chấp nhiều rồi cũng trả thiên thu

Sao không để an bình lên ngôi ngự trị

 

Vầng thơ của tình người, gởi về chân thiện mỹ

Nước mắt nào, nước mắt chẳng nghe đau

Dòng máu nào, dòng máu chẳng thẫm màu

Hỡi nhân loại đừng đày nhau máu lệ

 

Xin gởi những vầng thơ, những vầng thơ như thế

Gởi cho người và gởi đến cho ai

Gởi hôm nay và để lại ngày mai

Cùng gìn giữ cho trần gian tươi đẹp !

 

Trả lời đi anh ! 

 Tháng 5-2005

 

Trả lời đi anh, tôi chỉ hỏi một câu

Thật đơn sơ, nhưng cả đời, không đáp nổi !!!

Tôi đã đi từ ngược dòng lầy lội

Giá trả nhiều nhưng đáp số chẳng ra

Chuyện nào do người, chuyện nào do ta

Hay cả hai cùng thi nhau kèn cựa !!!

Trả lời đi anh, hãy tìm lại tro tàn trong khói lửa

Nói nhau nghe dù có mấy thương đau

Đừng đẩy đưa như nước chảy qua cầu

Rồi lặng lẽ như chiều hoang tím ngắt

Trả lời đi anh, dù màn đêm có tắt

Ta cũng thương vì đã quá đêm thâu

chúng ta cũng đã bạc đỉnh đầu

Còn gì nữa mà ngại làn tóc trắng

Trả lời đi anh, bọc đường che túi đắng

Dù ra sao, thấm vị đã nhiều rồi

Dù Trường Sơn có nhả khói núi đồi

Hay Biển Đông có tàn phai sóng bạc

Trả lời đi anh, có còn nghe tiếng hát

Những ngày xưa, từng cất bước ra đi

Ghềnh thác cheo leo, dốc đá thầm thì

Ta đã bước đường dài reo thế kỷ

Trả lời đi anh, thật ngôn như tự ý

Để ta cùng hội ngộ nẻo tâm tư

thời gian có chậm vẫn còn dư

Còn hơn cá ngậm tăm chìm đáy nước

Trả lời đi anh, một tiếng thôi, quá được

Vẫn còn hơn khép cánh cửa âm u

Mang vô ngôn gởi vào cõi thiên thu

Để ngàn sau vẫn muôn đời bí ẩn

Trả lời đi anh, ai chưa từng tự vấn

Anh và tôi, cùng đang sống một thời

Tôi và anh, cũng đã cuối cuộc đời

Mở và đóng tuy hai chiều nhưng một

Đường đi đã tột

Nẻo đến đã cùng

Anh và tôi có những điểm tương dung

Sao không hiểu, vì cùng chung mẫu số !!!

 

Em đừng hỏi ??? 

 Tháng 5-2005

 

Em đừng hỏi, ngày mai rồi sao nữa

Ai đã từng khẳng định được ngày mai

Khứ còn lầm huống chi chuyện chưa lai

Nếu không nhận, và sống trong hiện tại

 

Em đừng hỏi, ngày mai như quan ải

Sao hôm nay không thật sự vun trồng

Bông lúa kia đâu tự dưng xanh ngát ruộng đồng

Nếu không có những bàn tay chăm bón

 

Em đừng hỏi, từ đầu ngành cuối ngọn

Hiểu, chỉ mới là dòng tri thức chạy suông

Khi bước đi, mới tiệm tiến tròn vuông

Và còn trải nhiều nét đau chấm phá

 

Em đừng hỏi, cát bụi nào phơi sỏi đá

Nhật nguyệt kia còn lắm những phong sương

Huống chi ta bước trên vạn nẻo đường

Chứ giậm chân thì làm sao đến được

 

Giải ngân hà vẫn còn chim ô thước

Mỗi một năm chỉ gặp một lần qua

Thật là may ta còn có trong ta

Mỗi một ngày, cứ sống đi, đẹp tuyệt

 

Ngày nay đi, ngày mai em sẽ biết

Ngày mai làm, ngày mốt sẽ ra sao

Em vững tin, và cứ thế tiêu dao

Từng ngày qua là từng ngày diễm tuyệt.

 

Đâu nguồn cảm hứng !

 Tháng 5-2005

 

Có người hỏi, từ đâu tôi cảm hứng

Để mở đầu và viết những bài thơ

Tôi nói rằng cuộc sống, ấy là thơ

nhân thế, đó là nguồn cảm hứng

 

Trần thế mênh mông, đứng chỗ nào cứ đứng

Trời đất bao la, nhìn chỗ nào cứ nhìn

Thế là thơ, và ý rộng thênh thênh

Chỉ có điều viết hay là không viết

 

Khi muốn viết, tự dưng mình sẽ biết

Trải thành thơ tức muốn nói những gì

Đừng đòi hỏi viết cho ai, và viết cái chi chi

Mà hãy thả từng dòng reo nét chữ

 

Nhìn chỗ nào thiếu dư hay đọng ứ

Thế là thơ nương theo ý khơi dòng

Chờ nắng lên vội vã trải ra hong

Kẻo ẩm ướt, chưa kịp khô, meo mốc

 

Dưới thung lũng, như đồi cao đỉnh dốc

Giữa thâm u, như bát ngát trăng rằm

Ngồi một nơi nhưng thấy tận xa xăm

Và cứ viết theo hồn thơ cất cánh

 

Khi đã viết, không đọng cô giới hạn

Không thời gian, không sáng tối, đêm ngày

Nếu muốn thì như phượng múa rồng bay

Còn nếu không như hồn thơ bỏ ngỏ

 

Có phải không, hãy coi kìa, đó đó

Đọc đến đây, bạn đã thấy một bài

Viết cho mình hay viết cho những ai

Bảo là thơ hay là gì cũng được !!!

 

Hoa nở giữa rừng hoang

 Tháng 5-2005

 

Ai có nghe cõi trần gian đau khổ

Ai có nghe người nhân thế mỉm cười

Trên rừng hoang có những đóa hoa tươi

Mọc xen kẽ giữa cỏ cây hoang dại

 

Đời đau khổ bỡi phù du thành bại

Đời còn vui bỡi dạo bước nhân gian

Đem tin yêu đắp vá những bẽ bàng

Mang hy vọng gắn hàn trên đổ nát

 

Trong tiếng khổ vẫn còn nghe tiếng hát

Trong niềm đau vẫn vang vọng lời ca

Để nhân sinh sống nổi cảnh ta bà

Cho con người vượt nhiều phen gió bụi

 

Thác róc rách trên đèo heo hóc núi

Nước khơi nguồn chìm nổi giữa lòng khe

Áo gấm kia lại còn bọc vải the

Còn gai bố lại chai sần rách vá

 

Đường khổ ải hãy trèo lên dốc đá

Nhặt tiêu điều cho hết những tàn khô

Khơi rộng thêm cho thư thả ao hồ

Để giao tiếp với suối nguồn sông biển

 

Đất bao la cản ngăn chi giới tuyến

Trời bao la chia cắt chi tầng không

Hãy nhìn kia cái giá buốt mùa đông

Vẫn còn ấm lửa hồng trong nắng hạ.

 

Đường dài, nào có ngại chi !

 Tháng 5-2005

 

 Ngồi yên một cõi lặng thinh

Sao nghe đến cả đời mình xưa nay

 Đường đi nhìn lại thương thay

Rêu mờ còn giữ bóng này chưa tan

 Thương không cát bụi bên đàng

Còn ghi dấu vết thời gian chưa mòn

 Bóng chiều mở cửa hoàng hôn

Ráng chiều còn nán ửng son lưng trời

 Tầng không đỡ ánh sao rơi

Còn in ánh xẹt sáng ngời mà chi

 Tôi chưa quên những bước đi

Hỏi chi còn nhớ đến khi bước về

 Núi đồi nào nhớ sơn khê

Dòng sông nào nhớ bờ đê đôi bờ

 Như tôi còn nhớ tuổi thơ

Đến nay cũng nhớ dầu phơ mái đầu

 “Qua cầu ngả bóng bên cầu”

Nước đi đi mãi nhịp cầu còn ghi

 Xanh xanh mây nước xanh rì

Thời gian nào hỏi những gì thời gian

 Lặng yên không một âm vang

Nhưng tôi nhớ mãi trên đàng tôi đi

 Đường dài, nào có ngại chi !

 

Chim ơi, như một giấc mơ !

 Tháng 5-2005

 

Có con chim nho nhỏ

Bay ngang qua lưng trời

Hót lời ca ríu rít

Chim đã bay đi

Mất hút xa mờ

Hư không nào có hững hờ

Chim bay nào lưu dấu tích

Nhưng tâm trí tôi

Như một cái máy, tinh vi mắc xích

Nhìn khung trời, vẫn còn thấy bóng chim

Đi vào một cõi lặng im

Còn in dấu vết bóng chim xa mờ

Này con chim nhỏ ngu ngơ

Về đâu để tiếng ơ hờ tầng không

Chợt nghĩ cõi hồng

Vô tình chi lạ

Bao sinh vật hiện sinh chi tá

Tựu thành hình tán sẽ về đâu

Thà như mấy lớp biển dâu

Phù du tán tụ rầu rầu tang thương

Biển dâu nào có tơ vương

Tang thương nào có tư lường biển dâu

Sinh vật lại có cái đầu

Lại sinh cảm xúc lại xâu lưu tình

Nào như cát bụi tựu hình

Vô sinh vô cảm vô tình nào đau

Này chim hôm nọ qua mau

Tôi nghe không phải bờ lau bên đàng

Tiếng chim nho nhỏ còn vang

Bay đâu về tận miên man cuối trời

Hồng trần thắm những đầy vơi

Ai hay cơ cảm cuộc đời phù sinh

Chợt nghe tiếng gọi bên mình

Hữu vô tri giác tử sinh hai bờ

Chim ơi, như một giấc mơ !

 

Ngày về, lại một chuyến đi !

 Tháng 6-2005

 

 Ngày về, còn có cho ta

Sao nghe có tiếng còn xa ngày về

 Ngày về, còn có lê thê

Sao nghe có tiếng vỗ về chia tan

 Khi chưa cất bước lên đàng

Nào hay biền biệt mênh mang phương trời

 Khi chưa hun hút một đời

Nào hay sóng vỗ trùng khơi điệp trùng

 Đất trời tròn ngửa nắp vung

Vành cong như thể không chung một vòng

 Hay như vòng xoắn cong cong

Càng xoăn xoắn mãi càng vòng vòng xa

 Ô kìa, cuối nẻo đường qua

Đường đi lại đến đường xa ngày về

 Cuộc đời như một cơn mê

Ta không nói nữa, lỗi thề mai sau

 Ngày về, năm tháng lên màu

Phơ phơ bạc trắng hoa cau mái đầu

 Ngày về đừng có qua mau

Cho ta dừng bước bên cầu từ ly

 Ngày về, lại một chuyến đi !

 

Quê hương là khung trời muôn thuở !

 Tháng 6-2005

 

Ngày trở về, từng bước chân bỡ ngỡ

Trên đường đi, tôi nhìn trước ngó sau

Màu quê hương, sao thấy lạ, khác màu

Bóng thời gian đã đổi thay nhiều quá

 

Ngày trở về, tôi nghe lòng bảo dạ

Tôi nhìn người, người lại ngó nhìn tôi

Trông thật gần nhưng có vẻ xa xôi

Như đang đến một nơi chưa quen biết

 

Những ngày xưa, đã qua rồi, biền biệt

Quá khứ trôi về, nỗi nhớ nỗi thương

Hiện tại hôm nay, khác mọi nẻo đường

Khác đến cỏ cây, đường đi, lối ngõ

 

Đi tới đâu, tôi cũng thấy ngồ ngộ

Đi tới đâu, tôi cũng thấy sao sao

Niềm tâm tư, dâng cảm xúc nao nao

Đã bao năm, làm sao không biến đổi

 

Ngày trở về trên quê hương đồng nội

Mỗi nhớ mong theo chờ đợi lên màu

Thời gian đã mòn, da thấm thịt thau

Thì huống chi là ngoại hình ngoại vật

 

Ngày trở về, khi qua rồi, cũng mất

Cái con thoi ẩn núp bóng thời gian

Chân bước đi, vừa một thoáng băng ngang

Chưa kịp ngoáy, đã lùi về dĩ vãng

 

Mới tinh mơ mà trời chiều bảng lảng

Mới nhìn qua mà cuốn hút lê thê

Rồi một mai lại trông nữa ngày về

Bởi quê hương là khung trời muôn thuở !

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 17796)
Lơ lửng trời chiều mây trắng bay Hoàng hôn soi bóng dáng hao gầy Trăng treo đầu núi chuông chùa đổ...
(Xem: 14972)
Bên giòng sông Ni Liên, Trước đôi bờ sinh - diệt, Bên giòng sông Ni Liên, Giữa sinh tử luân hồi.
(Xem: 14088)
anh có biết thêm người thân đi vội trao phần em năm tháng đếm bồi hồi tà áo cũ phai xanh màu kỷ niệm trải con đường lên xuống cõi bình yên
(Xem: 22149)
Này em ! Có phải khi mình mất đi hạnh phúc Thì mới hay... hạnh phúc có trong đời.
(Xem: 14285)
Ước mộng đi em, đời quàng hoa nguyệt quế Con số tính toan hiện bảy sắc cầu vồng Mây du tử đã bao đời hoạn nạn...
(Xem: 15406)
Suốt nửa bình sanh từng cưu mang San định giải bày lý Kim cang Hừng hực lửa lòng thôi thúc mãi...
(Xem: 13953)
Đêm lặng Con phố cũng lặng Chỉ dòng sông vẫn thầm thì Bên chiếc cầu lịch sử
(Xem: 14320)
Mẹ là giọt nắng êm, Là cánh bướm mềm dập dờn trong gió sớm. Mẹ là nụ hồng một nắng hai sương.
(Xem: 13485)
Chim hót giữa nắng mai Hoa nở ngát bên đồi Bước đi trong thinh lặng Chừ nghe lòng tinh khôi.
(Xem: 21793)
Cho luôn cho mượn cho là Tồn sinh cốt yếu như hà hình dung?
(Xem: 13867)
Nuôi Lan từ bấy tới nay Thành thân cách điệu thiên tài thong dong Thượng thừa đầy ắp bướm ong...
(Xem: 20502)
Mặc vận-chuyển, xuân đi, xuân lại, Dù doanh, hư, tiêu, trưởng vẫn như thường. Âm vô ngôn, chung điệu nhạc muôn phương...
(Xem: 22398)
Đông tàn, tuyết rụng, ánh trời quang Cảnh vật dường như mới điểm trang. Cây cỏ thắm tươi... hoa nở đẹp
(Xem: 18812)
mây rất cũ mà màu chiều rất mới ta bước đi lững thững giữa thời gian xuân hạ thu đông sử lịch xéo hàng khói sương mênh mông...
(Xem: 13490)
từng bước chân hương quyện bướm chập chờn bay theo sư về cây thay lá rừng xanh lá đỏ reo.
(Xem: 13928)
ngắm sen từng búp nở hương thoảng ngát đưa bay gió qua sương lay động hạ về rớt trên tay.
(Xem: 14139)
Em hãy hát đi, mùa xuân còn đó, rồi trăng sao sẽ đưa lối em về; Quê cũ - đường xưa đôi hàng trúc biếc...
(Xem: 14098)
Ta từ trong cõi vô sinh, vận hành đại nguyện đăng trình thế gian.
(Xem: 19168)
Lên chùa, Gió ngát tâm hương A Di Đà Phật mười phương liên-tòa Nghiêng vai, Nhẹ gánh ta-bà
(Xem: 12904)
“Pháp thân như trúc biếc Bát Nhã tựa hoa vàng” Tóc rơi từng sợi nhỏ Tàn cây nhang
(Xem: 9958)
Đức Phật dạy các con phải tự độ Thường ngày đêm y giới luật tu hành Tham nhiễm rời giải thoát như trăng thanh Y pháp Phật tu hành tất giác ngộ.
(Xem: 26323)
Thế sự vô thường, nên sớm tỉnh! Danh chẳng màng, lợi cũng chẳng ham, Vinh hoa như bọt nước bổng trầm, Phú quí ví vầng mây tan hiệp.
(Xem: 10373)
Ẩn tu nào phải cố xa đời! Mượn cảnh u-nhàn học đạo thôi! Những thẹn riêng mình nhiều nghiệp chướng Bốn ân còn nặng nghĩa đền bồi.
(Xem: 14091)
Cao đẹp Trang nghiêm bên hồ vắng Cánh đồng, gió nhẹ đóa hoa lay Gom hương trời đất vào hoa quý
(Xem: 15353)
Như là cổ tích ngày xưa Rêu phong mái cổ nắng mưa chùa làng Chỉ hoa trái với đèn nhang Tâm Thiền hướng Phật, Niết Bàn lòng sư...
(Xem: 14606)
Đạo-sỹ lên núi, mùa thu Cửa động, Hòn đá tảng Gió bay hoa phấn, Sương chiều âm u...
(Xem: 20018)
Nụ cười Phật êm đềm và buông xả Như nhắc con, giữa trần thế chông gai Đừng hơn thua tranh tìm lỗi đúng sai Mà xin hãy thương yêu mà cảm hóa
(Xem: 8612)
Vui với niềm vui của Đạo Vàng, Vui cùng tứ chúng mỗi hè sang. Vui mây bàng bạc mười phương hợp, Vui nắng dâng hoa đẹp mọi đàng.
(Xem: 65811)
Có một ngày lịch sử Nhân loại không bao giờ quên Ngày thiêng liêng trọng đại Chúng sanh thoát khỏi ngục tù.
(Xem: 11918)
Nếu mai mốt Ba có về thăm lại Con chỉ dùm căn láng nhỏ bên sông Nơi Mẹ sống trong chuỗi ngày hiu quạnh Nặng oằn vai một nỗi nhớ thương chồng
(Xem: 26347)
Nhân-sinh thành Phật dễ đâu, Tu hành có khổ rồi sau mới thành, Ai hay vững dạ làm lành, Chứng-minh trong chốn minh-minh cũng tường.
(Xem: 9276)
Trăm năm trong cõi người ta, Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau. Trải qua một cuộc bể dâu, Những điều trông thấy mà đau đớn lòng.
(Xem: 10323)
Hơi đàn buồn như trời mưa Các anh tắt nốt âm thừa đi thôi! Giờ hình như ở ngoài trời Tiếng xe đã nghiếng rã rời ra đi.
(Xem: 10316)
Con yêu dấu, khi đến tuổi về già Cha mẹ không còn tươi như hoa Mà nhăn nhó, mặt cau, mắt ướt. Con sẽ thấy không còn vui như trước
(Xem: 11336)
Múa giáo non sông trải mấy thu; Ba quân hùng khí át sao Ngưu. Công danh nam tử còn vương nợ; Luống thẹn tai nghe chuyện Vũ hầu.
(Xem: 11863)
Xưa nếu biết cuộc đời là cõi tạm Thì lối về đã theo dấu chân nai Người cứ tưởng ta bà là cõi thật Nên nghìn đời vẫn theo dấu chim bay.
(Xem: 12742)
Đoạt sóc Chương Dương độ, Cầm Hồ Hàm Tử quan. Thái bình tu nỗ lực, Vạn cổ thử gian san.
(Xem: 10730)
Đưa người, ta không đưa qua sông Sao có tiếng sóng ở trong lòng Bóng chiều không thắm, không vàng vọt Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong?
(Xem: 11046)
Thần tiên còn phải giận hờn Huống chi anh chỉ trần nhơn vụng về Anh còn chưa dứt cơn mê Làm sao có thể đi về Tây Phương
(Xem: 11900)
Gậy gộc làm chi ông hỡi ông Mà trơ như đá, lạnh như đồng Sâu bò tới nách đà hay chửa Đỉa rúc trong mình có biết không
(Xem: 11181)
Tôi vẫn đợi những đêm xanh khắc khoải Màu xanh xao trong tiếng khóc ven rừng Trong bóng tối hận thù, tha thiết mãi Một vì sao bên khóe miệng rưng rưng
(Xem: 12018)
Ta có tình yêu rất đượm nồng, Yêu đời yêu lẫn cả non sông. Tình yêu chan chứa trên hoàn vũ, Không thể yêu riêng khách má hồng.
(Xem: 11332)
Hai mươi bốn năm xưa, Một đêm vừa gió lại vừa mưa, Dưới ngọn đèn mờ, Trong gian nhà nhỏ, Hai cái đầu xanh kề nhau than thở
(Xem: 11072)
Đêm nghiêng ngõ gác trăng vàng Mấy tầng chuông điểm đổ tràn thái hư Sư về gõ cửa phù hư...
(Xem: 11512)
Đời dẫu trôi trăm ngã Chân vững bước một đường Lòng chắt như phiên đá Muôn đời sống hiền lương
(Xem: 12116)
Sống không giận không hờn không oán trách Sống mỉm cười với thử thách chông gai Sống vươn lên theo kịp ánh ban mai...
(Xem: 18709)
Vu Lan quán niệm nghĩa tình Vườn tâm, hạnh hiếu chúng mình đơm hoa Không gần bạn ác, gian tà Sớm hôm thân cận gần xa bạn hiền
(Xem: 11083)
Nguyệt lạc Ô Đề sương mãn thiên Giang phong, ngư hoả đối Sầu Miên Cô Tô thành ngoại Hàn-San Tự Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền
(Xem: 11705)
Thiên địa thiếu vọng hề hà mang mang, Trượng sách ưu du hề phương ngoại phương. Hoặc cao cao hề vân chi sơn, Hoặc thâm thâm hề thủy chi dương.
(Xem: 13359)
Ta nhận chìm thời gian trong khóe mắt Rồi thời gian ửng đỏ đêm thiêng Đêm chợt thành mùa đông huyễn hoặc Cánh chim bạt ngàn từ quãng Vô biên
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant