Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 42

25 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 7853)
Tuyển tập 42

Tuyển tập 10 bài – Tình Tự Quê Hương 42

Thơ Mặc Giang

macgiang@y7mail.com ; thnhattan@yahoo.com.au

 

01. Con tàu Quê Hương

02. Con tàu Tha Phương

03. Đừng tan tro bụi tâm hồn

04. Biên Hòa - Chợ Quán xác xơ

05. Nhớ chuyện Vân Tiên

06. Như cánh chim bay

07. Vọng cố hương

08. Tiếng vọng núi rừng

09. Thương Cội Tùng Già

10. Ai Vua, ai Cọp !

 

Con tàu Quê Hương

 

Quê hương nặng mấy con tàu

Sân ga mấy bến sắc màu thời gian

Biết bao nhiêu cuộc ly tan

Biết bao nhiêu cuộc điêu tàn xát xây

Chìm trong tận đáy đọa đày

Sức cùng lực kiệt mặt mày tiêu sơ

Khổ đau tận đáy dại khờ

Đường hầm thăm thẳm mịt mờ chưa ra

Đêm thời hết nỗi sương pha

Ngày thời hết nỗi trầm kha bãi sầu

Quê hương nặng mấy con tàu

Dòng sông mấy khúc, nhịp cầu mấy phen

Canh khuya heo hút bên thềm

Trời đen như mực bóng đêm còn dài

Sao Hôm chi nữa Sao Mai

Gom bong bóng nước phơi đài giá băng

Ba mươi chi nữa còn trăng

Vành khuyên khuyết nguyệt, vành khăn khắn tì

Hòn chồng, đá tảng đen sì

Lâu đài, thành quách nguyên xi thủ thừa

Thời gian, mưa giập gió lùa

Lại qua, lên xuống, bốn mùa kéo nhau

Quê hương nặng mấy con tàu

Ai hay bãi biển bờ dâu bẽ bàng.

 

Tháng 11 – 2009

 

Con tàu tha phương

 

Tha phương từ bước lên tàu

Đoạn đành chấp nhận một màu ly tan

Biển khơi sóng bạc phũ phàng

Đẩy xô vận nước ngỡ ngàng chia xa

Chắp tay từ tạ quê nhà

Rầu rầu biển gọi mặn mà thùy dương

Chắp tay từ tạ quê hương

Lưu đày biệt xứ tha phương vọng về

Một năm chưa dám ước thề

Ba mươi năm đã, ước thề còn đi

Nào ngờ một chuyến ra đi

Kéo dài nửa kiếp bờ mi héo mòn

Núi kia còn đứng trông non

Nước kia còn đợi chờ con nước về

Người đi, bến đã xa bờ

Nửa đời lưu lạc dại khờ hồn đau

Tha phương từ vượt con tàu

Nương dâu bãi biển một màu xanh xanh

Nào em nào chị nào anh

Nghe không sóng vỗ kêu quanh ghế ngồi

Nào anh nào chị cùng tôi

Kéo tay em với vạn lời tình quê

Rằng non rằng nước chưa về

Rằng thương rằng nhớ vẹn thề có nhau

Tha phương từ vượt con tàu

Nào hay cố quận một màu biệt ly

Tha phương từ bước ra đi

Con tàu đi mãi cũng vì quê hương.

 

Tháng 11 – 2009

 

Đừng tan tro bụi tâm hồn

 

Trăng sao kia nhấp nháy giữa lưng trời

Đom đóm nhỏ lập lòe soi đêm tối

Ai đánh động, khua thành đồng vách núi

Tiếng vô cùng lộng gió thét uy linh

Biển Đông trêu sóng Cá Kình

Trường Sơn cợt núi hỏi mình là ai

Gập ghềnh biển rộng sông dài

Ôm bong bóng nước phơi đài sắt son

Sỏi đá kia xây xát dẫu hao mòn

Đường trường xa vạn lý tri mã lực

Đèo heo hút chông chênh ngàn đáy vực

Núi liền đồi khiếp đảm vạn sơn khê

Đã non, thì phải nặng thề

Đã nước, thì phải sắt thề cùng non

Nếu không, nào ngại mất còn

Cơ đồ lịch sử ra hồn gì đâu

Tang thương mới thấm biểu dâu

Bọt bèo mới thấm bờ lau đá vàng

Đường nhựa nắng cháy chói chan

Mới thương đường đất cái quan thuở nào

Dù đi Bắc Đẩu, Nam Tào

Nhớ thương thôn dã trăng sao quê mình

Ngàn năm, trúc vẫn xinh xinh

Ngàn đời, tre vẫn thắm tình hương quê

Lối xưa còn đó, ai về

Đường xưa còn đó, lỗi thề chi nhau

“Ra đi nhớ trước nhớ sau

Nhớ nhà mấy cột nhớ cau ấy buồng”

Ra đi nhớ nước nhớ nguồn

Nhớ cây thương cội nhớ vuông chưa tròn

Lửa tàn còn chút sắt son

Đừng tan tro bụi tâm hồn Việt Nam.

 

Tháng 11 – 2009

 

Biên Hòa - Chợ Quán xác xơ!!!

 

Người ta đại lộ thênh thang

Còn mình tiểu lộ bò càn lăn quay

Chặt chân chưa đã, chặt tay

Bôi nhau chưa đã, xát mày trấu tro

Tưởng rằng bốn biển hải hồ

Nào ngờ chết dí ao hồ vũng sâu

Người ta đại lộ bắc cầu

Còn mình tiểu lộ bể đầu nhói tai

Thùng thình áo mão cân đai

Xong rồi ủm thủm nằm dài trùm chăn

Tâm can đeo đá nặng oằn

Tự tình dằng vặc vết hằn không pha

Người ta bốn biển là nhà

Còn mình nhân ngã ta bà chưa thôi

Núi cao thương nhớ đỉnh đồi

Cội nguồn xa xót sông ngòi biển khơi

Cũng mang một kiếp trong đời

Mà sao khô kiệt lở bồi không tan

Người ta đại lộ dọc ngang

Còn mình tiểu lộ bẽ bàng ngó nhau

Ngựa đau đày đọa con tàu

Trông qua xem lại một màu tiêu sơ

Tưởng rằng ngất ngưởng phất cờ

Nào ngờ lưng cọp vật vờ sởn gai

Người ta đại lộ đường dài

Còn mình tiểu lộ miệt mài trầm kha

Hình như chung một mái nhà

Mà sao sĩ nhục đẫy đà thế ni

Oan khiên nghiệp dĩ chứ gì

Tu tu rị rị lạ hì Tào Khê

Trần sa nhiễu loạn tứ bề

Một li không dứt đường về còn lâu

Người ta đại lộ dìu nhau

Còn mình tiểu lộ chì thau nhấn bùn

Thằng điên ngó lại thằng khùng

Biên Hòa - Chợ Quán lùng bùng ai hay

Biên Hòa - Chợ Quán khổ thay

Biên Hòa - Chợ Quán cho dày xác xơ!!!

 

Tháng 11 – 2009

Mặc Giang

 

Nhớ chuyện Vân Tiên

 

Ngồi chơi nhớ chuyện Vân Tiên

Cụ Đồ tên Chiểu của miền Bến Tre

Đâu cần ông Phán, ông Nghè

Mà sao thiên hạ học, nghe quá chừng

Cái thời Pháp thuộc vẫy vùng

Tay sai, bán nước ùn ùn lên mây

Cụ mù, dạy học qua ngày

Giữ gìn quốc thể, bọn Tây đừng hòng

Cơm rau, dưa muối cũng xong

Chức tước, danh vị, Cụ quăng ra đường

Hễ ai sỉ nhục quê hương

Cụ Đồ một chữ cái phường vong nhân

Hễ ai sĩ nhục quốc dân

Cụ Đồ một chữ ngu đần ô danh

Hễ ai vân cẩu tranh giành

Cụ Đồ một chữ Đỏ - Xanh trên đầu

Hễ ai nhân ảnh tham cầu

Cụ Đồ một chữ không trâu thì bò

Vân Tiên cõng mẹ chạy vô

Gặp bọn hại đạo, mặc đồ chạy ra

Vân Tiên cõng mẹ chạy ra

Gặp bọn giảo hoạt, ném ngà chạy vô

Vân Tiên cõng mẹ chạy vô

Gặp bọn nịnh hót, vất đồ chạy ra

Vân Tiên cõng mẹ chạy ra

Gặp bọn danh lợi, chửi mà chạy vô

Vân Tiên cõng mẹ chạy vô

Gặp bọn thủ đắc, phất cờ chạy ra

Vân Tiên cõng mẹ chạy ra

Gặp bọn bất chính, ném cà chạy vô

Vân Tiên cõng mẹ chạy vô

Gặp bọn điếm nhục, quật mồ chạy ra

Vân Tiên cõng mẹ chạy ra

Gặp bọn nhân ngã, chết bà chạy vô

Vân Tiên cõng mẹ chạy vô

Gặp bọn mục hạ, chết mồ chạy ra

Vân Tiên cõng mẹ chạy ra

Gặp bọn tán tận, hết đà chạy vô

Nhớ thương Đình Chiểu cụ Đồ

Trẻ con lớn nhỏ hoan hô dậy trời

Chia hai sinh hoạt vui chơi

Câu câu chữ chữ muôn lời thật hay

Nếu cần, đối đáp suốt ngày

Câu kia chữ nọ khéo bày dễ thương

Cụ Đồ nay đã mục xương

Mỗi khi nhớ Cụ, thắp hương niệm tình

Vân Tiên lục bát tài tình

Câu sáu câu tám bóng hình quyện nhau

Vân Tiên có trước có sau

Dù văn hay võ, làu làu Vân Tiên.

 

Tháng 11 – 2009

 

Như cánh chim bay

 

Đã mười năm xa quê hương biền biệt

Hai mươi năm, còn gì nữa xa quê

Ba mươi năm, thôi, nói nữa chi hè

Thắp đom đóm lập lòe soi viễn xứ

 

Ta nhớ lắm, mái nhà tranh bếp lửa

Ta thương lắm, tiếng tí tách củi khô

Bóng mẹ già chiều tối đợi con về

Rồi cả nhà ấm no cơn đói lạnh

 

Ta nhớ lắm, bác nông phu nặng gánh

Ta thương lắm, dân quê vụ ngày mùa

Dưới đồng sâu, em cấy lúa đỡ mưa

Trên đồng cạn, anh tay cày chống nắng

 

Dân quê nghèo nhưng tình sâu nghĩa nặng

Tiếng tự tình vang xóm dưới thôn trên

Nơi chôn nhau, ta đâu biết mà quên

Nhưng núm rốn, mẹ cắt ra từ đó

 

Qua mười năm, tưởng rằng quên dần nhớ

Hai mươi năm, thêm chồng chất sao quên

Ba mươi năm, rong rêu phủ bên thềm

Gió hiu hắt mỗi đêm về vẫy gọi

 

Cõi trời quê phơi phương đài mòn mỏi

Chốn tha phương mờ mịt kiếp không nhà

Càng thương thêm tiếng nói của quê cha

Càng nhớ thêm tiếng tự tình đất mẹ

 

Cánh chim bay, dễ gì về tới tổ

Dù bay về, tổ cũ tìm đâu ra

Phải không chim sao vội vỗ bay xa

Nhanh đi nhé, kẻo hoàng hôn khuất núi!

 

Tháng 11 – 2009

Từ bài Giấc ngủ quê hương của Lê Nguyên Châu

do Thầy QH tặng, tôi viết bài này.

Mặc Giang

 

Vọng cố hương

 

Ta viết bài thơ vọng cố hương

Khi xa mới biết kiếp tha phương

Quê nhà một cõi trời cô đọng

Thăm thẳm hồn đau nát đoạn trường

 

Những ai mang kiếp sống xa nhà

Mới thấu lòng thương hình bóng cha

Nhớ mái quê nghèo nơi đất mẹ

Lá me chi lắm những la đà

 

Ve kêu não nuột mỗi trưa hè

Thương quá đi thôi, một tiếng Me

Nhớ quá đi thôi, tình phụ tử

Gập ghềnh sóng vỗ nước chìm khe

 

Khi xa mới thấu những tư lường

Sung sướng gì nghe tiếng cố hương

Lại bắt băng ngang tình cố quận

Một thương kéo nhớ đến ngàn thương

 

Nếu ai bỏ mất tiếng quê hương

Sống cũng thừa thôi kiếp mộng thường

Lưu lạc lung linh hồn nghĩa địa

Bụi mờ đan kín cỏ phơi sương

 

Ai ai cũng có một quê hương

Vẫn biết ra đi, biệt dặm trường

Chim chóc còn mong về tổ ấm

Làm người ray rức vọng tơ vương

 

Nắm lên chút đất của quê cha

Nặng trĩu trên tay bóng mẹ già

Một cõi trời quê tràn khối óc

Trong lòng sâu thẳm tiếng gia gia

 

Quê hương tôi viết, đừng nghe đau

Bạc trắng hoa cau, hỏi mấy màu

Vạn dặm trường xa, hỏi mấy nhịp

Vàng lên cát đá bãi nương dâu.

 

Tháng 11 – 2009

Mặc Giang

 

Tiếng vọng núi rừng

 

Ta đứng giữa rừng khuya khua gió núi

Tiếng uy linh vang vọng bốn phương trời

Hỡi núi rừng kỳ vĩ của ta ơi

Ai đánh đổ nổi thành đồng vách núi

 

Khi đêm đến, rùng rợn thêm bóng tối

Khi ngày lên, khiếp đảm thêm điệp trùng

Ai vô đây, bé nhỏ giữa núi rừng

Bước từng bước rụt rè trong kinh dị

 

Ngước mỏi ót chưa qua đầu đỉnh núi

Cúi mỏi cổ chưa nhìn hết hố sâu

Lại còn đèo, còn dốc nữa, ôi thôi

Đừng giỡn mặt nghe, hỡi thế nhân bé bỏng

 

Trời còn sợ mỗi đông về giá lạnh

Đất còn kinh mỗi hạ đến khô khan

Tím cho tím lòng, tím ngắt thu sang

Xuân mỉm nụ, cho trần gian dễ thở

 

Tội nghiệp không, hỡi những ai Thế Lữ

Một ly sơn cả kiếp nhớ thương rừng

Nhớ đồi non nghiêng vách núi điệp trùng

Hát trăng sao lộng ngân hà xao quyến

 

Vũ trụ kia, một khi ta lên tiếng

Tiếng vang rền đẩy nhịp kéo nhau đi

Khua thanh âm ngân vọng đến kiêu kỳ

Cho rừng núi thêm uy linh cao cả.

 

Tháng 11 – 2009

Mặc Giang

 

Thương Cội Tùng Già

 

Thương thay cho cội tùng già

Ngồi trơ gốc cội giữa nhà trần gian

Nhìn ra lối dọc đường ngang

Trông vào bốn vách khép màn đóng khung

Tùng ơi tùng hỡi là tùng

Bách ơi là bách cùng chung phận nầy

Nghe tùng ngất ngưởng trời mây

Nào hay một cõi niềm tây ngỡ ngàng

Nghe bách vượt bóng thời gian

Nào hay phớt gió mây ngàn thế thôi

Được mang tiếng quý trong đời

Bốn mùa chết đứng chịu trời ai hay

Nói ra xấu mặt hổ mày

Âm thầm heo hút nỗi này tình kia

Buồn trông cánh nhạn chiều về

Chim hồng bạt gió tứ bề xa bay

Cội tùng một gốc khô cây

Đất trơ đá cuội xát xây thân tàn

Cao chi, cho lắm phong trần

Trọng chi, cho lắm cơ cần tim đau

Xanh xanh cũng chỉ một màu

Cõi cằn cũng chỉ bàu nhàu bèo mây

Cội tùng trông bách thương thay

Thế gian ai muốn thân nầy tặng cho.

 

Tháng 11 – 2009

Mặc Giang

 

Ai vua, ai cọp !

 

Ta có nghe câu Một rừng không hai cọp

Thế mới gọi là Chúa tể sơn lâm

Để cho núi rừng huyền bí uyên thâm

Tăng kỳ vĩ giữa đất trời cao rộng

 

Có những khi gầm gừ, vươn vai, thét rống

Có những khi lầm lũi, khép kín, âm u

Cho rừng sâu thêm hun hút mịt mù

Cho núi thẳm thêm cao kỳ rùng rợn

 

Nghe tiếng cọp, ai mà không phát ớn

Giữa núi rừng, ai không khiếp uy linh

Có biết đâu, cọp cô độc một mình

Cả đêm ngày trầm ngâm vua một cõi

 

Lỡ sinh ra, biết làm sao thoát khỏi

Sung sướngmang tiếng gọi sơn lâm

Chúa gì chúa, chỉ có chúa âm thầm

Sống thui thủi một mình trong cô độc

 

Ta có nghe câu Gần vua như gần cọp

Vua dễ gì gần gũi với dân thường

Cọp dễ gì bầu bạn khách tương lân

Tiếng thì có nhưng làm sao có miếng

 

Lỡ làm vua, nên cân đai chịu trận

Lỡ làm cọp nên khoác bộ rằn ri

Lột xác ra vốn thật chẳng có gì

Cũng một đống bầy nhầy khốc khô lở lói

 

Vua gì mà vua, cọp gì mà cọp

Biết bao nhiêu ông vua, thèm cuộc đời dân giã quá đi thôi

Biết bao nhiêu con cọp, xót xa cho thân phận núi đồi

Ai có hiểu, và ai không có hiểu???

 

Tháng 11 – 2009

Mặc Giang
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 21614)
Có một ngày nào đó, Nhớ nhà không nói ra, Bấm đốt tay, ừ nhỉ, Xuân này nữa là ba... Thích Hạnh Tuệ
(Xem: 13308)
Bỗng chợt thấy già nua nào có tuổi, Chẳng buồn lo, hân hoan lòng tràn ngập. Ngày tháng trôi, ra đi từng bước nhỏ
(Xem: 27467)
Nhâm Thìn năm mới ước mơ Xin dùng tâm khảm họa thơ tặng đời Cầu cho thế giới, muôn loài Sống trong hạnh phúc, vui say hòa bình
(Xem: 11539)
này cô, cô ni nhỏ xin giữ thật vắng lặng từng bước cô đi thật dịu dàng hãy lắng nghe từng góc chùa tiếng gió xao xác của rừng thiền năm xưa
(Xem: 11529)
Viết, để khen tặng người trong cuộc đã vì tình thương, sự sống, vượt qua mọi lằn mức của khổ đau, chịu đựng và thân phận - TNT Mặc Giang
(Xem: 21660)
Xuân pháo đỏ cúc vàng bánh tét Con thơ cười giữa tiếng trống lân Khói nghi ngút giữa nhan và pháo Chan hòa trong nắng ấm tình xuân
(Xem: 10663)
Nửa mùa tóc trắng bơ vơ, Mắt xanh mòn mỏi chợt mơ vô thường... Nguyên Siêu
(Xem: 11977)
Ra đi khắp bốn phương trời Tìm ai mỏi gót muôn đời còn xa Ta về gặp lại tình ta Dấu chân viễn mộng chỉ là phù vân.
(Xem: 11170)
Giác Hoàng Phổ Chiếu - Nén hương tưởng niệm Giác Linh Cố HT Thích Thanh Đạm - Thích Minh Tuệ
(Xem: 19553)
Những truyện cổ Phật Giáo tuy giản dị nhưng rất thâm thúy, thường hàm chứa đầy đủ và sâu sắc về đạo đức, giáo dục, luân lý và triết học.
(Xem: 36607)
Xin chắp tay hoa mỉm miệng cười Hoa Ưu Đàm Bát nở xinh tươi Xanh vàng đỏ trắng sen thơm ngát Phiền não, Bồ đề, một niệm thôi
(Xem: 16843)
Đất lành còn đó dư hương Xuân thu đông hạ hằng vương vấn lòng Ngày về mòn mỏi ngóng trông Nào ai hiểu được thuyền không nước buồn
(Xem: 12828)
Ta lên núi, học làm Tiên nhẫn nhục, mặc thói đời nhân ngã với thị, phi! Mây có hẹn, mà quên về cũng được
(Xem: 10522)
đêm như cất tiếng âm hao, tiếng tan vô thức, tiếng vào hư không. dẫu bao nương nhẹ cánh hồng...
(Xem: 12159)
Kinh ví như tấm gương Soi gương thấy tâm mình Nếu đọc nhưng chưa thấy: Thiếu công phu tham thiền
(Xem: 12738)
Áo bồng bềnh đời du tăng khất sĩ Mắt bình yên nhìn thế sự phù vân Trao thức giả lời ngọc vàng minh triết Tặng hiền nhân niềm cảm hứng nhân văn
(Xem: 10924)
Sáng nay em không là một mình Và em chưa bao giờ chật hẹp. Trên em có trời Dưới em có đất
(Xem: 10420)
Phụng sự chúng sanh cúng dường mười phương chư Phật Nào đâu dị biệt Nam tông, Bắc tông...
(Xem: 9743)
Hôm nay niềm nhớ dâng về Huế Em viết bài thơ gửi mến thương Nét bút theo lòng mơ dáng chị Dịu hiền như mặt nước sông Hương
(Xem: 10545)
Dốc lên lưng chừng Thiền viện Từng dòng phồn tạp áo hoa Vô thanh hòa ngàn âm giọng Trực Tâm ngưỡng A Di Đà
(Xem: 19336)
Mẹ già tần tảo tháng ngày Giành con tấm áo kịp tày lứa đôi Hiên ngoài rả rích giọt rơi
(Xem: 10122)
Về quê giỗ mẹ Thừa Thiên giữa ngày áp thấp triền miên mưa. Và, lay phay mùi gió thanh trà...
(Xem: 15469)
Ôi Tình Mẹ dạt dào như biển lớn, Khi con đau Mẹ thức suốt năm canh, Từ sinh ra cho đến tuổi trưởng thành...
(Xem: 18304)
Con đành xa Mẹ từ lâu Đến nay mấy bận bạt màu xiêm y Thời gian còn lại những gì?! Còn hình bóng Mẹ khắc ghi trong lòng.
(Xem: 9885)
Tiếng kinh, trong như giọt nước mắt Rơi trên một chiều sẫm nắng Trên những tàn sala xanh biếc
(Xem: 8856)
Nhớ xưa theo Mẹ đến trường Cây bông lan dại bên đường lả lơi Mùa xuân dừng lại mỉm cười Xanh xanh tha thướt ngang trời bóng mây
(Xem: 9768)
Anh may mắn được về thăm xứ Huế tôi vẫn lênh đênh cách trở muôn trùng lòng thương Huế tháng năm còn đọng mãi...
(Xem: 9044)
Mưa tạnh đầu non lá rung sương Lửa trại còn un khói hoang đường Vằng vặc đêm dài trăng mười sáu...
(Xem: 12307)
Làn tóc rối trải dài trên thềm vắng Trăng có về, ngây ngất bức thảm hoang Người lữ hành trên đường đời cô quạnh...
(Xem: 13027)
Nào là hoa bưởi hoa chanh, Nào câu quan họ mái đình cây đa, Xin đừng bắt chước câu ca, Đi về dối mẹ để mà yêu nhau... Xuân Quỳnh
(Xem: 12597)
Từ khi lộ ánh trăng thiền Tri ân sâu nặng cơ duyên cuộc đời Vô ngôn sáng giữa muôn lời Dấn thân thế sự, chẳng rời Tánh Không.
(Xem: 12167)
Yêu Tổ Quốc, xin khấu đầu Tiên Tổ Gia hộ cho non nước mãi trường tồn Việt Nam này toàn vẹn khắp núi sông...
(Xem: 11478)
Vũ trụ càn khôn đã định ban Giang sơn gấm vóc ở Phương Nam Muôn đời hiện hữu cùng trời đất Son sắt tinh hoa kết sử vàng
(Xem: 14096)
Em đi, chàng theo sau. Em không dám đi mau, Ngại chàng chê hấp tấp, Số gian nan không giầu.
(Xem: 14055)
Lên miền Cực Lạc hội đồng, Mọi người khi ấy đều trông rành rành. Cho hay lành lại gặp lành, Nam mô Di Phật tu hành thì hơn.
(Xem: 12033)
Chữ tình nghĩa trời cao, đất rộng, Nỗi đoạn trường còn sống còn đau. Mấy lời tâm sự trước sau, Đôi vầng nhật nguyệt trên đầu chứng cho.
(Xem: 12362)
Khi lòng an định, Xuân về xanh non, Tâm thiền tỉnh thức, Buông nhịp sống mòn.
(Xem: 13295)
Hè đến xuân cài bên sắc nắng Gió vui câu hát niệm vô thường Hoa thoảng vị thiền màu khói bạc...
(Xem: 14530)
Có những kẻ trọn đời - góc khuất Dâng hiến trái tim hồng, với nghĩa vụ vô danh Họ quên mất mùa Xuân...
(Xem: 12256)
Đầy vơi con nước kinh thành Mù sương vẽ mãi bức tranh cội nguồn Hoàng cung dõi ánh trăng sương...
(Xem: 14570)
Đất ơi, ngươi xinh đẹp biết bao, và siêu phàm biết mấy! Hoàn hảo biết bao khi ngươi vâng lời ánh sáng...
(Xem: 13550)
Cung đàn reo thánh thót, Từng nhịp khúc buông lơi... Tình tang... Theo nốt nhạc
(Xem: 14642)
Một ngày rồi ta, trả Hơi về Gió Một ngày rồi ta, trả Thân về Đất Một ngày rồi ta, trả từng hạt Nước...
(Xem: 13698)
Em và Tôi như là hai hạt bụi, Trôi lạc loài qua bao kiếp khổ đau Nay có phải từ muôn trùng duyên nghiệp...
(Xem: 13274)
Trăm năm mặc chuyện có, không; trên đầu chữ Phật trong lòng chữ tâm; Gương huyền chiếu giữa tòng lâm...
(Xem: 13759)
Ai đem nước đổ ra sông Để cho con nước bềnh bồng trôi đi Nước kia có tội tình gì Đừng buôn đừng bán đừng vì lợi danh
(Xem: 12411)
Xin ngắt một cành hoa Dâng lên công đức Mẹ Xin ngắt một cành hoa Dâng lên công đức Cha Nhớ thương cửa cửa nhà nhà
(Xem: 12623)
Cầm kỳ thi họa thú Bát nhã diệu hành thâm Cuộc lữ hành hát hỏi tri âm Đâu chốn cõi truy tầm duyên nợ
(Xem: 12949)
Trông trời trông đất trông mây Con trông thấy Phật vun đầy hồng ân Non cao biển rộng xa gần...
(Xem: 17436)
Tạ ơn Tam Bảo chở che Ác ngăn việc trước, lành dè việc sau Trải bao ngày tháng cơ cầu Vững tâm, chánh niệm phủi lau bụi trần
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant