Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 46

22 Tháng Hai 201200:00(Xem: 8218)
Tuyển tập 46

Tuyển tập 10 bài – Tình Tự Quê Hương 46

Thơ Mặc Giang

thnhattan@yahoo.com.au

01. Nước Non Nhà

02. Non Nước hữu tình

03. Nước Việt dấu yêu

04. Ấm lạnh Tình Quê

05. Quyền thiêng liêng tối thượng

06. Bảo tồn Sông Núi

07. Dư đồ Tổ Quốc

08. Nhà xưa đổ nát

09. Con tàu dĩ vãng

10. Bông Hồng trên Nấm Mộ Hoang

 

Nước Non Nhà

Nước non là nước non nhà

Nhà là của nước, nước là của dân

Trên thời ngước mặt cao ngần

Dưới thời đạp đất bước chân kiêu hùng

«Bầu ơi thương lấy Bí cùng»

Ba miền đất nước đều chung một giàn

Ngẩng đầu dõng dạc dọc ngang

Nam nhi nữ kiệt vẻ vang giống nòi

Nước non là nước non nhà

Nhà là của nước, nước là của dân

Nắng mưa dội ngược phong trần

Bền gan vững chí như thần mà đi

Trong thời dung thứ từ bi

Ngoài thời đối biện kiêu kỳ ngán ai

Chung lưng đấu cật kề vai

Thắm tô bồi đắp gia tài Việt Nam

Nước non là nước non nhà

Nhà là của nước, nước là của dân

Tin yêu bảo bọc ân cần

Anh em như thể thương thân khác gì

Lo từ việc nhỏ tí ti

Cho tới việc lớn, cũng vì chớ sao

Cùng chung một giọt máu đào

Sang hèn tài trí thấp cao không màng

Cùng chung dòng giống da vàng

Cùng chung Dân tộc huy hoàng Việt Nam

Nước non là nước non nhà

Nhà là của nước, nước là của dân

Nước non là nước non mình

Non là của nước, nước mình quang vinh.

 

Tháng 4 – 2010

 

Non Nước hữu tình

 

Quê hương non nước hữu tình

Đi đâu cũng nhớ như mình với ta

Quê hương non nước kiêu sa

Đi đâu cũng nhớ cửa nhà Việt Nam

Quê hương sắc chạm lên chàm

Kết nên sử tích danh lam tuyệt vời

Quê hương nước Việt nơi nơi

Đi đâu cũng thấy vạn lời mến yêu

Yêu như bắc nhịp cầu kiều

Yêu như chỉ thắm tơ điều vắt vai

Yêu như giấc mộng trang đài

Yêu như biển rộng sông dài thân thương

Chân đi từng bước trên đường

Vẳng nghe tình tự vương vương dấu hài

Chân đi từng bước một hai

Vẳng nghe dấu ngọc hoa cài tinh anh

Nào em nào chị nào anh

Nắm tay xây đắp trong lành Việt Nam

Đầy vườn có quít cùng cam

Có bầu có bí chứa chan một nhà

Dừng chân bắt nhịp câu ca

Bỗng trầm uốn khúc mặn mà tình quê

Đi đâu cũng nhớ nhau về

Ở đâu cũng vẹn ước thề sắt son

Tình rằng, nước nước non non

Quê hương sông núi đá mòn không phai

Ba Miền, vốn một không hai

Không ba không bốn phương đài điểm tô

Tình rằng, suối lạch ao hồ

Sông dài biển rộng cơ đồ mến thương

Đâu đâu cũng một quê hương

Dù đi vạn nẻo mọi đường Việt Nam.

 

Tháng 4 – 2010

 

Nước Việt dấu yêu

 

Ta yêu tổ quốc sơn hà

Non sông gấm vóc của nhà Việt Nam

Ta yêu thắng cảnh danh lam

Giang san cẩm tú tâm đoan sử vàng

Ta yêu từ Ải Nam Quan

Xuống sông ra biển băng ngàn Cà Mau

Ta yêu non nước một màu

Bắc Nam Trung quyện con tàu quê hương

Ta yêu khắp phố khắp phường

Xuyên qua đồng nội xuyên đường cái quan

Ta yêu khắp xóm khắp làng

Xinh xinh trúc biếc hàng hàng tre xanh

Ta yêu đồi dốc thác ghềnh

Núi cao đèo cả thênh thênh đất trời

Ta yêu nước Việt muôn đời

Ngàn năm văn hiến giống nòi Rồng Tiên

Ta yêu non nước Ba Miền

Tổ Tiên con cháu hồn thiêng kiêu hùng

Ta yêu nước Việt của chung

Truyền trao gìn giữ vô cùng mà thôi

Ta yêu ao lạch sông ngòi

Biển Đông sóng vỗ mặn mòi Trường Sơn

Ta yêu đường cũ lối mòn

Lần trang lịch sử sắt son hiện hình

Ta yêu non nước quê mình

Gừng cay muối mặn nặng tình keo sơn

Ta yêu biển mộng, ôm hòn

Thùy dương vọng ước, ôm cồn ven sông

Ta yêu ruộng lúa xanh đồng

Tươi non lá mạ đượm giồng ngô khoai

Quê hương tổ quốc ta ơi

Ta yêu mãi mãi muôn đời Việt Nam.

 

Tháng 4 – 2010

 

Ấm lạnh Tình Quê

 

Quê tôi nho nhỏ Miền Trung

Người đông đất hẹp chập chùng núi non

Đất cày sỏi đá hao mòn

Đồng khô cỏ cháy héo hon ngõ về

Quê tôi trĩu nặng tình quê

Dù kham khổ mấy cận kề có nhau

Thương như mùi trắng hoa cau

Mùi thanh hoa bưởi hoa ngâu cúc vàng

Quê tôi bốn xóm một làng

Có tre mấy lũy có hàng trúc xanh

Có con sông nhỏ trong lành

Mưa thành lũ lụt nắng thành đồng khô

Quê tôi hòa quyện bốn mùa

Xuân thu đông hạ gió lùa lại qua

Dân làng vui sống mặn mà

Sẻ chia ấm lạnh nhà nhà thân thương

Quê tôi tình nặng vấn vương

Chia chung lối nhỏ cạnh đường cái quan

Xem nhau thân thiện họ hàng

Thể như khoai sắn khoai lang một vườn

Quê tôi tôi nhớ tôi thương

Như đồng nhớ lúa như nương nắng chiều

Tình quê đâu nói chi nhiều

Chỉ hong bếp lửa nâng niu trong lòng

Tình quê đâu nói long bong

Chỉ ôm ấm lạnh trong lòng mà thôi.

 

Tháng 4 – 2010

 

Quyền thiêng liêng tối thượng

 

Trời đất rộng sao thu mình ốc đảo

Dân tộc hùng sao thúc thủ bó tay

Muối kia còn mặn, gừng kia còn cay

Ai chịu được nhục nhằn đày đất mẹ

 

Trời đất rộng sao thu mình ngõ hẹp

Dân tộc hùng sao tắt nghẽn lối đi

Quốc hồn xúc phạm, quốc túy suy vi

Mọi người dân đều có quyền lên tiếng

 

Thuở lập quốc, Tổ Tiên vừa xây dựng

Họ Hồng Bàng, mười tám đời Hùng Vương

Giặc phía Nam, giặc phía Bắc nhiễu nhương

Vẫn an định gần ba mươi thế kỷ

 

Thời Bắc thuộc, một ngàn năm thống trị

Bạch Đằng giang, tài dũng lược Ngô Quyền

Đuổi quân thù, chấm dứt mọi ách khiên

Viết trang sử chống ngoại xâm oanh liệt

 

Đinh, Lê, Lý, Trần – anh hùng hào kiệt

Quật Bắc phương, mở rộng phía Nam phương

Lê Lợi, Quang Trung kiệt xuất phi thường

Quân Hán Tàu biết bao lần khóc rống

 

Một trăm năm, thực dân Tây nuốt hận

Dẹp mộng xâm, tủi hổ phải cuốn cờ

Trang sử ta một lần nữa điểm tô

Vào nước ta, từ bị thương tới chết

 

Thời hôm nay, chín chục triệu người cùng dõng dạc

Cùng tuyên xưng, bất kỳ ai đụng tới nước non này

Dân tộc ta quyết trừng trị thẳng tay

Đừng hống hách, đừng ngang tàn hung bạo

 

Ai tiếp tay, để giữ quyền, uy, danh, lợi

Ai tiếp tay, cõng rắn cắn gà nhà

Ai nhu nhược, mang hậu họa sơn hà

Quét sạch cả, phường buôn dân bán nước

 

Không có lý do gì, thu mình ốc đảo

Không có lý do gì, thu mình ngõ hẹp

Tiếng ta ta nói

Nước ta ta giữ

Đất ta ta sống

Đường ta ta đi

Đó là quyền tối thượng

Và là quyền thiêng liêng cao cả.

 

Tháng 4 – 2010

Mặc Giang

macgiang@y7mail.com

 

Bảo tồn Sông Núi

 

Sống xa quê mới thấy tình cố quận

Sống xa nhà mới đậm nét cố hương

Không thiếu gì mà chỉ thiếu tình thương

Không mất gì mà chỉ mất tình ruột thịt

 

Không ai chia cái con tim đau buốt

Không ai chia nỗi cay xé tâm hồn

Cùng xa quê mới thấm sự héo hon

Cùng ly hương mới thấu đời biệt xứ

 

Ông cha ta từng chỉ dạy một chữ

Một chữ thôi mà sâu sắc vô bờ

Đánh đổi gì chứ không đánh đổi tình quê

Và tình quê chẳng có gì bù đắp được

 

Đã có quê thì ta phải có nước

Đã có núi thì ta phải có sông

Nước kia muôn hướng đổ về sông

Nhưng, ta không bao giờ đem đổ nước

 

Lại nhớ xưa từng dạy

Nước mất là nhà mất

Nhà mất là ta mất

Nước không mất một tấc đất

Thì ta không mất một cái gì

Còn nước kia bị biến thái suy vi

Cả dân tộc coi chừng không đất sống

 

Đừng ôm mộng leo lên đồi ảo vọng

Đừng ôm mơ thêu dệt giấc chiêm bao

Đừng ôm trăng hỏi vớ vẩn ngàn sao

Chẳng khác gì bọt bèo trôi ra biển

 

Tất cả, chỉ nói lên một tiếng

Nước Việt còn là dân tộc còn

Nước Việt mất là dân tộc mất

Bởi, sống mà không chủ quyền chủ đất

Nếu không nô lệ, thì cũng ngoại thuộc ngoại lai

Một ngàn năm xưa, thống thiết quá dài

Một trăm năm trước, cũng không quá ngắn

 

Quá khứ, ngậm bồ hòn ngâm trái đắng

Hiện tại, Tàu phù Tàu thực bủa vây

Quốc thể, Quốc hồn xúc phạm xát xây

Ta quyết chống để bảo tồn sông núi.

 

Tháng 4 – 2010

 

Dư đồ Tổ Quốc

 

Đứng nơi đây, ta nhớ về Bản Giốc

Núi chót vót trên non, địa đầu phương Bắc

Thác vắt vảnh lưng đèo, đổ xuống vực sâu

Núi cả, cây cao, rừng thẳm kê đầu

Vẽ nét ngọc đầu tiên bức dư đồ tổ quốc

Ta nhìn dấu mốc

Ghi Ải Nam Quan

Khói lửa thiêng sử tích chưa tàn

Rung tình tự năm ngàn năm thuở trước

Đức Hùng Vương dựng cờ mở nước

Hiệu Văn Lang dòng giống Tiên Rồng

Xuôi xuống, tận đồng bằng sóng vỗ Biển Đông

Ngược lên, chạy dài trùng trùng Trường Sơn vách núi

Đây Chi Lăng, kia Bạch Đằng

Đó Đống Đa, nọ Chí Linh

Hồn cha ông non nước vặn mình

Bao thời đại vùi chôn xâm thực

Ôi Cổ Loa,

dấu tích đền đài, bóng mờ rêu phủ

Ôi Thăng Long,

di thành bảo quốc, rực sáng kinh đô

Đây rồi, Hà Nội bây giờ

Ngàn năm văn vật nên thơ diệu kỳ

Sông Gianh cuốn hút ta đi

Để xem nơi đó có gì hay không

Một thời Nam Bắc trôi sông

Gần ba thế kỷ bềnh bồng nước non

Thì ra «Nhất đái hoành sơn»

«Dung thân vạn đại» lối mòn chưa pha

Ghé Cố Đô nhìn qua lối cũ

Vết Kinh Kỳ bao phủ Hương Giang

Dừng chân một chút bên đàng

Trường Tiền đẩy nhịp vang vang sóng cồn

Ta ghé Qui Nhơn

Đồ Bàn xưa hồn Chiêm vợn khói

Hương nhạt nhòa nhắn gởi ngàn mây

Hòa trong chiếc lá có cây

Nhìn gốc vướng rễ nhìn dây vướng rừng

Bờ mi khép mắt rưng rưng

Trôi bờ dĩ vãng lạnh lùng Huyền Trân

Đi vào thành phố Sài Gòn

Ba trăm năm cũ vẫn còn khắc ghi

Đường qua Bến Nghé ta đi

Đường về Gia Định thầm thì trước sau

Anh ơi đừng vội đi mau

Ghé thăm Bà Chiểu sắc màu nào quên

Sài Gòn ta dễ gì quên

Nhưng xin giã biệt, vẫy chào thành đô

Miền Nam đang đợi đang chờ

Nhanh chân lên nhé xuôi về Miền Nam

Miền Nam ruộng lúa bạt ngàn

Miền Nam bất bạc đất vàng viễn đông

Vượt cầu Mỹ Thuận

Sông Hậu Sông Tiền

Hát Cửu Long giang

Hòa reo chín khúc

Miền Nam ngào ngạt

Đượm tình Miền Nam

Cà Mau mây nước mênh mông

Mới thành chữ “S” núi sông nước nhà

Cả dòng lịch sử can qua

Mới thành tổ quốc sơn hà Việt Nam

Cà Mau nhớ ải Nam Quan

Đứng đây vọng nhớ Văn Lang thuở nào

Tình quê tình nước nao nao

Hồn quê hồn nước lệ đào chưa khô

Nhìn trông một mảnh cơ đồ

Người người dân Việt thắm tô muôn đời.

 

Tháng 4 – 2010  

 

Nhà xưa đổ nát

 

Một mái nhà xưa nát cột kèo

Nền nghiêng vách ngửa nằm chèo queo

Ruôi mè đòn xóc đè lương đống

Đất đá gạch vôi đổ lộn phèo

 

Mọt mối lòn sâu đục bấy nhừ

Tốt sơn tốt gỗ cái nào ư

Đãi bôi vọng ngoại nên nông nỗi

Không thật lấy gì hỏi bất hư

 

Vàng son ngà ngọc ném ra ngoài

Thị thế thị thần mới thị oai

Đóng cửa cài then co bốn vách

Tay chân bộ hạ bám loi nhoi

 

Thể chẳng ra sao hỏi thống gì

Bùi nhùi một đống chẳng ra chi

Thau chì hỗn tạp gom chung lại

Chống đỡ loay hoay cái mốc xì.

 

Tháng 4 – 2010

Mặc Giang

macgiang@y7mail.com 

 

Con Tàu Dĩ Vãng

 

Con tàu đó, đâm bao thời, không thủng

Sóng bạo tàn cuồng nộ bị chao nghiêng

Một số người khép gió đành lìa thuyền

Số còn lại vẫn ra tay chèo chống

 

Con tàu đó, đâm bao thời, không chết

Bởi đồng cam đồng hội lẫn đồng thuyền

Chống ngoại ma, không suy suyễn đảo điên

Nhưng nội ma tung hoành khó vượt thoát

 

Con tàu đó, xưa vào ra bốn biển

Nay loay hoay sông cạn tới ao tù

Chặt tay chèo tay chống cho hả nư

Thuyền trống rỗng nằm chèo queo xơ mạn

 

Con tàu đó, đầy thành phần lương đống

Đầu đội trời, chân đạp đất, dẫm chông gai

Thiên hạ trông qua, nể mặt anh tài

Tam thế vào ra, ngại gì Ta Bà thống nỗi

 

Con tàu đó, bỗng dưng sao như vậy

Bởi phù danh, phù thế, nên phù suy

Mất tâm từ, mất tâm trí, mất tâm bi

Lạc chạy trốn nên trần lao chi khổ

 

Con tàu đó, chui suối lạch bé nhỏ

Chỉ xoay qua trở lại đã không xong

Còn nói chi ngược sóng với ngược dòng

Nhìn bốn biển năm châu mà thổi bộng

 

Con tàu đó, nằm ụ kia một đống

Xơ mạn tàu, vùi cát, núp bờ lau

Rồi một mai nhìn lại xác con tàu

Trôi lơ lửng về chiều sâu dĩ vãng.

 

Tháng 4 – 2010

TNT Mặc Giang

macgiang@y7mail.com

 

Bông Hồng Trên Nấm Mồ Hoang

 

Xin tặng anh

Một bông hồng trên nấm mồ hoang

Khi chiến chinh khói lửa đã tàn

Tấm thân anh vùi chôn đâu đó

Không chết lúc sa trường

Mà chết vì màu cờ sắc áo anh mang

 

Xin tặng anh

Một bông hồng trên nấm mồ hoang

Tận rừng sâu nước độc bẽ bàng

Tháng năm dài nhục nhằn lao lý

Tử sĩ không sa trường

Mà tử vì cừu thù ai oán không tên

 

Xin tặng anh

Một bông hồng trên nấm mồ hoang

Chôn ở đâu rủ mục xương tàn

Cho chúng tôi tìm ra vết tích

Chút hình hài di cốt

Trả anh về họ hàng thân thích tương lân

 

Xin tặng anh

Một bông hồng trên nấm mồ hoang

Anh linh thiêng hiển lộ cái tên

Quê ở đâu trên mọi miền đất nước

Chúng tôi tìm phương cách

Trả anh về chốn cũ, bất cứ ai quan hệ thân thương

 

Này anh ơi

Cha già có còn sống

Mẹ già biết còn không

Anh có gia đình chưa

Vợ anh ở đâu, con anh ở đâu

Hay anh vĩnh viễn độc thân

Ai là anh, là chị, là em

Quê Miền Trung, Miền Bắc, Miền Nam

Chúng tôi vẫn cố đi tìm

 

Này anh ơi

Anh nguyên quán ở đâu

Thôn quê hay thị thành

Vùng cao hay vùng thấp

Từ Nam Quan cửa ải

Đến cuối Mũi Cà Mau

Chúng tôi vẫn cố đi tìm

Cho đến khi nào không ai biết

Thì xin đành chôn anh đâu đó

Trả anh về cát bụi mờ sương gió

Và anh mãi mãi là người chiến sĩ vô danh

 

Này anh ơi

Đất trời bao la quá

Quê hương chẳng đong đầy

Chiến bào phai thuốc súng

Tan cuộc chẳng toàn thây

Chôn lấp vội xéo dày

Nhũn tàn theo mưa nắng

Ôi là sông là núi

Ôi là nước là non

Chút xương thịt vo tròn

Linh hồn bay vất vưởng

Ôi thân trai nợ nước

Ôi huynh đệ chi binh

Chết chẳng bóng chẳng hình

Không hương thờ khói lạnh

 

Chúng tôi tìm kiếm anh

Gắn một đóa hoa hồng

Dù trễ tràng quá muộn

Trên nấm mồ lở loang

thời gian buông xuống

Nhưng có còn hơn không

Đọc tên anh muốn khóc

Tê tái tận tâm hồn

Anh đi về sông núi

Tôi đứng giữa mênh mông

 

Chúng tôi tìm kiếm anh

Gắn một đóa hoa hồng

Kìa ụ đất nho nhỏ

Chính là nấm mồ hoang

Tên ghi vội nhạt nhòa

Biết anh là binh sĩ

Chết không vì chiến trận

Nhưng vẫn gọi tử sĩ

Chết không vì khói lửa

Nhưng cũng bởi quê hương

 

Xin tặng anh một bông hồng

Gặp anh từ nấm mồ hoang

Xin hốt xương tàn hài cốt

Trả anh về với người thân

 

Tặng anh một đóa hoa hồng

Khóc anh bên nấm mồ hoang

Cưu mang chút lòng tình tự

Mai sau ai nhớ ai quên !!!

 

- Viết, sau khi đọc Chương trình tìm kiếm và hốt hài cốt của Tổng Hội H.O.

văn phòng tại Hoa Kỳ.

- Viết, sau khi đọc Chương trình Văn nghệ Bông Hồng Trên Nấm Mồ Hoang

được tổ chức tại Úc Châu vào tháng 6 – 2010.

Đêm cuối tháng 4 – 2010

Mặc Giang

macgiang@y7mail.com

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 21691)
Có một ngày nào đó, Nhớ nhà không nói ra, Bấm đốt tay, ừ nhỉ, Xuân này nữa là ba... Thích Hạnh Tuệ
(Xem: 13362)
Bỗng chợt thấy già nua nào có tuổi, Chẳng buồn lo, hân hoan lòng tràn ngập. Ngày tháng trôi, ra đi từng bước nhỏ
(Xem: 27559)
Nhâm Thìn năm mới ước mơ Xin dùng tâm khảm họa thơ tặng đời Cầu cho thế giới, muôn loài Sống trong hạnh phúc, vui say hòa bình
(Xem: 11586)
này cô, cô ni nhỏ xin giữ thật vắng lặng từng bước cô đi thật dịu dàng hãy lắng nghe từng góc chùa tiếng gió xao xác của rừng thiền năm xưa
(Xem: 11574)
Viết, để khen tặng người trong cuộc đã vì tình thương, sự sống, vượt qua mọi lằn mức của khổ đau, chịu đựng và thân phận - TNT Mặc Giang
(Xem: 21735)
Xuân pháo đỏ cúc vàng bánh tét Con thơ cười giữa tiếng trống lân Khói nghi ngút giữa nhan và pháo Chan hòa trong nắng ấm tình xuân
(Xem: 10703)
Nửa mùa tóc trắng bơ vơ, Mắt xanh mòn mỏi chợt mơ vô thường... Nguyên Siêu
(Xem: 12029)
Ra đi khắp bốn phương trời Tìm ai mỏi gót muôn đời còn xa Ta về gặp lại tình ta Dấu chân viễn mộng chỉ là phù vân.
(Xem: 11201)
Giác Hoàng Phổ Chiếu - Nén hương tưởng niệm Giác Linh Cố HT Thích Thanh Đạm - Thích Minh Tuệ
(Xem: 19624)
Những truyện cổ Phật Giáo tuy giản dị nhưng rất thâm thúy, thường hàm chứa đầy đủ và sâu sắc về đạo đức, giáo dục, luân lý và triết học.
(Xem: 36676)
Xin chắp tay hoa mỉm miệng cười Hoa Ưu Đàm Bát nở xinh tươi Xanh vàng đỏ trắng sen thơm ngát Phiền não, Bồ đề, một niệm thôi
(Xem: 16885)
Đất lành còn đó dư hương Xuân thu đông hạ hằng vương vấn lòng Ngày về mòn mỏi ngóng trông Nào ai hiểu được thuyền không nước buồn
(Xem: 12897)
Ta lên núi, học làm Tiên nhẫn nhục, mặc thói đời nhân ngã với thị, phi! Mây có hẹn, mà quên về cũng được
(Xem: 10604)
đêm như cất tiếng âm hao, tiếng tan vô thức, tiếng vào hư không. dẫu bao nương nhẹ cánh hồng...
(Xem: 12208)
Kinh ví như tấm gương Soi gương thấy tâm mình Nếu đọc nhưng chưa thấy: Thiếu công phu tham thiền
(Xem: 12775)
Áo bồng bềnh đời du tăng khất sĩ Mắt bình yên nhìn thế sự phù vân Trao thức giả lời ngọc vàng minh triết Tặng hiền nhân niềm cảm hứng nhân văn
(Xem: 10978)
Sáng nay em không là một mình Và em chưa bao giờ chật hẹp. Trên em có trời Dưới em có đất
(Xem: 10483)
Phụng sự chúng sanh cúng dường mười phương chư Phật Nào đâu dị biệt Nam tông, Bắc tông...
(Xem: 9783)
Hôm nay niềm nhớ dâng về Huế Em viết bài thơ gửi mến thương Nét bút theo lòng mơ dáng chị Dịu hiền như mặt nước sông Hương
(Xem: 10602)
Dốc lên lưng chừng Thiền viện Từng dòng phồn tạp áo hoa Vô thanh hòa ngàn âm giọng Trực Tâm ngưỡng A Di Đà
(Xem: 19435)
Mẹ già tần tảo tháng ngày Giành con tấm áo kịp tày lứa đôi Hiên ngoài rả rích giọt rơi
(Xem: 10161)
Về quê giỗ mẹ Thừa Thiên giữa ngày áp thấp triền miên mưa. Và, lay phay mùi gió thanh trà...
(Xem: 15556)
Ôi Tình Mẹ dạt dào như biển lớn, Khi con đau Mẹ thức suốt năm canh, Từ sinh ra cho đến tuổi trưởng thành...
(Xem: 18381)
Con đành xa Mẹ từ lâu Đến nay mấy bận bạt màu xiêm y Thời gian còn lại những gì?! Còn hình bóng Mẹ khắc ghi trong lòng.
(Xem: 9910)
Tiếng kinh, trong như giọt nước mắt Rơi trên một chiều sẫm nắng Trên những tàn sala xanh biếc
(Xem: 8880)
Nhớ xưa theo Mẹ đến trường Cây bông lan dại bên đường lả lơi Mùa xuân dừng lại mỉm cười Xanh xanh tha thướt ngang trời bóng mây
(Xem: 9803)
Anh may mắn được về thăm xứ Huế tôi vẫn lênh đênh cách trở muôn trùng lòng thương Huế tháng năm còn đọng mãi...
(Xem: 9094)
Mưa tạnh đầu non lá rung sương Lửa trại còn un khói hoang đường Vằng vặc đêm dài trăng mười sáu...
(Xem: 12365)
Làn tóc rối trải dài trên thềm vắng Trăng có về, ngây ngất bức thảm hoang Người lữ hành trên đường đời cô quạnh...
(Xem: 13097)
Nào là hoa bưởi hoa chanh, Nào câu quan họ mái đình cây đa, Xin đừng bắt chước câu ca, Đi về dối mẹ để mà yêu nhau... Xuân Quỳnh
(Xem: 12638)
Từ khi lộ ánh trăng thiền Tri ân sâu nặng cơ duyên cuộc đời Vô ngôn sáng giữa muôn lời Dấn thân thế sự, chẳng rời Tánh Không.
(Xem: 12191)
Yêu Tổ Quốc, xin khấu đầu Tiên Tổ Gia hộ cho non nước mãi trường tồn Việt Nam này toàn vẹn khắp núi sông...
(Xem: 11512)
Vũ trụ càn khôn đã định ban Giang sơn gấm vóc ở Phương Nam Muôn đời hiện hữu cùng trời đất Son sắt tinh hoa kết sử vàng
(Xem: 14135)
Em đi, chàng theo sau. Em không dám đi mau, Ngại chàng chê hấp tấp, Số gian nan không giầu.
(Xem: 14104)
Lên miền Cực Lạc hội đồng, Mọi người khi ấy đều trông rành rành. Cho hay lành lại gặp lành, Nam mô Di Phật tu hành thì hơn.
(Xem: 12085)
Chữ tình nghĩa trời cao, đất rộng, Nỗi đoạn trường còn sống còn đau. Mấy lời tâm sự trước sau, Đôi vầng nhật nguyệt trên đầu chứng cho.
(Xem: 12417)
Khi lòng an định, Xuân về xanh non, Tâm thiền tỉnh thức, Buông nhịp sống mòn.
(Xem: 13347)
Hè đến xuân cài bên sắc nắng Gió vui câu hát niệm vô thường Hoa thoảng vị thiền màu khói bạc...
(Xem: 14562)
Có những kẻ trọn đời - góc khuất Dâng hiến trái tim hồng, với nghĩa vụ vô danh Họ quên mất mùa Xuân...
(Xem: 12281)
Đầy vơi con nước kinh thành Mù sương vẽ mãi bức tranh cội nguồn Hoàng cung dõi ánh trăng sương...
(Xem: 14627)
Đất ơi, ngươi xinh đẹp biết bao, và siêu phàm biết mấy! Hoàn hảo biết bao khi ngươi vâng lời ánh sáng...
(Xem: 13597)
Cung đàn reo thánh thót, Từng nhịp khúc buông lơi... Tình tang... Theo nốt nhạc
(Xem: 14692)
Một ngày rồi ta, trả Hơi về Gió Một ngày rồi ta, trả Thân về Đất Một ngày rồi ta, trả từng hạt Nước...
(Xem: 13749)
Em và Tôi như là hai hạt bụi, Trôi lạc loài qua bao kiếp khổ đau Nay có phải từ muôn trùng duyên nghiệp...
(Xem: 13320)
Trăm năm mặc chuyện có, không; trên đầu chữ Phật trong lòng chữ tâm; Gương huyền chiếu giữa tòng lâm...
(Xem: 13787)
Ai đem nước đổ ra sông Để cho con nước bềnh bồng trôi đi Nước kia có tội tình gì Đừng buôn đừng bán đừng vì lợi danh
(Xem: 12447)
Xin ngắt một cành hoa Dâng lên công đức Mẹ Xin ngắt một cành hoa Dâng lên công đức Cha Nhớ thương cửa cửa nhà nhà
(Xem: 12656)
Cầm kỳ thi họa thú Bát nhã diệu hành thâm Cuộc lữ hành hát hỏi tri âm Đâu chốn cõi truy tầm duyên nợ
(Xem: 12991)
Trông trời trông đất trông mây Con trông thấy Phật vun đầy hồng ân Non cao biển rộng xa gần...
(Xem: 17475)
Tạ ơn Tam Bảo chở che Ác ngăn việc trước, lành dè việc sau Trải bao ngày tháng cơ cầu Vững tâm, chánh niệm phủi lau bụi trần
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant