Subscribe HoaVoUu Youtube
Kính mời Subscribe kênh
YouTube Hoa Vô Ưu
Sitemap Hoavouu.com
Điền Email để nhận bài mới

Tuyển tập 100

27 Tháng Mười Một 201100:00(Xem: 13159)
Tuyển tập 100


TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG

Tuyển tập 10 bài - thơ Mặc Giang - 100

(Từ bài số 991 đến số 1000)

 

01. Xóm nhỏ quê nghèo 991

02. Một mái Chùa Quê 992

03. Nhớ mãi tình quê 992

04. Cho trọn tình quê 994

05. Từ kiếp nào 995

06. Đợi trăng về 996

07. Trăng với ta 997

08. Một bến sông trăng 998

09. Ơn Cha - Đức Mẹ 999

10.Tiếng nói hồn thiêng 1000

 

 Xóm nhỏ Quê nghèo

Tháng 4 – 2008

 

Nhớ xưa, một thời thơ ấu

Ấm nồng, bếp lửa hồng tươi

Đêm trăng, hòa reo ca hát

Còn đây, câu nói tiếng cười

 

Quê nghèo, nắng mưa đón gió

Mì khoai, củ sắn, cơm canh

Trường làng, ê a đèn sách

Đầu đời, mái tóc còn xanh

 

Một bờ mênh mông cát trắng

Đêm về, bên bến sông trăng

Thuyền du mái chèo đưa đẩy

Lao chao hình bóng chị Hằng

 

Thôn trang, bình minh sáng tỏa

Ngày lên, giỡn nắng loanh quanh

Con đường cái quan nho nhỏ

Hàng me, ghi dấu mong manh

 

Đường quê, lối mòn sỏi đá

Tre vàng, trúc biếc xanh xanh

Thơm thơm hương đồng cỏ nội

Còn đây, mãi mãi quê mình

 

Mái tranh, quê nghèo xóm nhỏ

Từ khi mở mắt chào đời

Lớn lên, đi đây đi đó

Nhớ hoài, muôn thuở không nguôi

 

Một mái Chùa Quê

Tháng 4 – 2008

 

Chùa quê nho nhỏ bên làng

Lời kinh tiếng mõ vang vang

Chuông ngân trầm hùng sâu lắng

Xưa nay, nếp sống dân làng

 

Chùa quê, mười bốn, ba mươi

Rộn vang tiếng nói tiếng cười

Kéo về thắp nhang, bái sám

Tô bồi phước đức xinh tươi

 

Chùa quê, cuộc sống xưa nay

Dân làng ôm ấp dựng xây

Giàu nghèo, ai ai cũng có

Kẻ nhiều, người ít góp tay

 

Chùa quê một mái đơn sơ

Đêm đêm dưới ánh trăng mờ

Phật vàng từ bi sáng tỏa

Ươm đời, ươm đạo, xa mơ

 

Chùa quê, già trẻ, nữ nam

Như bông lúa chín thơm vàng

Như mái tình quê bếp lửa

Ấm nồng gìn giữ cưu mang

 

Chùa quê, tôi mang từ đó

Ngay từ, thuở bé xa xưa

Đến nay, vẫn hằng thương nhớ

Đi đâu, vẫn nhớ nhung về.

 

Nhớ mãi tình quê

Tháng 4 - 2008

 

Quê tôi một xóm thôn nghèo

Bốn mùa lam lũ đẳng đeo

Dân làng đói no ấm lạnh

Nhưng tình chan chứa sơn keo

 

Quê tôi sỏi đá khô cày

Mồ hôi, nước mắt đắng cay

Một nắng, hai sương, đãi gió

Gừng cay muối mặn thương thay

 

Mùa lên, tay cày, tay cấy

Đồng vàng, lúa chín thơm bông

Ca vang, tay gặt, tay hái

Thôn làng đẹp dạ ước mong

 

Ngày vui, ngày hội, vuông tròn

Người người, già trẻ hân hoan

Nải chuối, nồi cơm, thững nếp

Giàu nghèo nào có thiệt hơn

 

Vậy mà, Biển Đông nghĩa Mẹ

Vậy mà, Núi Thái ơn Cha

Một trời quê hương ta đó

Xa rồi, mới nhớ thiết tha

 

Đi đâu, cũng muốn trở về

Tình quê, không lỗi ước thề

Đi đâu, ai không thương nhớ

Ươm lòng, nhớ mãi tình quê.

 

Cho trọn tình quê

Tháng 4 – 2008

 

Đây rồi, làng quê yêu dấu

Đã từ bao thuở chia xa

Mênh mang dâng tràn nỗi nhớ

Hôm nay, về với mái nhà

 

Em thơ, chờ mong trước ngõ

Mẹ quê, ấp ủ lều tranh

Bếp lửa hồng êm sáng tỏa

Bừng lên một mái an lành

 

Từ ngày cất bước ra đi

Em thơ, không nói năng gì

Mẹ quê, chìm sâu ánh mắt

Bên cầu Ái Tử, sầu bi

 

Từ ngày cất bước ra đi

Cánh chim bạt gió Ba Vì

Ba tôi, sơn khê tóc trắng

Phong trần chưa thỏa, cứ đi

 

Đây rồi, làng quê yêu dấu

Đồng vàng xanh bóng mạ non

Bếp hồng nhà tranh sưởi ấm

Đan tay nương níu vuông tròn

 

Bao năm, quay gót chân về

Sao dời, vật đổi, nhiêu khê

Mất còn tìm quên gởi nhớ

Ươm lòng cho trọn tình quê.

 

Từ kiếp nào

Tháng 4 – 2008

 

Từ kiếp nào tôi vẫn tơ vương

Đi lang thang trên khắp nẻo đường

Ba cõi xuống lên, vào ra sinh tử

Để ngấm cuộc đời, xoa dịu tình thương

 

Từ kiếp nào cát bụi đeo tôi

Đeo hành trang qua mọi hình hài

Hố thẳm rừng sâu, đầu non góc biển

Chia sẻ cuộc đời, muôn vạn chông gai

 

Từ kiếp nào vào cõi nhân gian

Mang rong rêu thế giới ba ngàn

Hoa Tạng xa mờ, muôn trùng giới tuyến

Biển đời oán đối, chìm nổi mênh mang

 

Từ kiếp nào cát bụi trơ vơ

Những dấu xưa hoen ố tàn khô

Dẫm bước hồng hoang, phù sinh nhiễm thể

Đãi lọc đá vàng, tìm lại nguyên sơ

 

Thương cuộc đời, từ đó ta đi

Dẫu phong sương, mưa nắng, sá gì

Trao lại cho đời, bảo châu như ý

Ba đường sáu nẻo, mở cửa huyền vi.

 

Đợi trăng về

Tháng 4 – 2008

 

Đêm đêm, ta đợi đón trăng về

Dù chẳng ngóng trông, chẳng ước thề

Rừng núi hoang vu thanh vắng quá

Không trăng, ủ dột bóng sơn khê

 

Có khi, ta đợi ở đầu ghềnh

Nguyệt mãn, trăng tròn chẳng chịu lên

Suốt mấy canh dài nghe biển sóng

Kê đầu trên mỏm đá chênh vênh

 

Trăng khuyết, vậy mà nhanh chóng hơn

Lưng trời đã hiện mới đầu hôm

Bóng trăng óng ả đêm đêm rọi

Ngập cả đường đi, ngập lối mòn

 

Có khi, ta rảo bước mom sông

Bóng nguyệt lung linh đứng giữa dòng

Nhuộm ánh trăng ngà bên bến nước

Bờ đê ấm lạnh những đêm đông

 

Dù tròn hay khuyết vẫn là trăng

Mười sáu ba mươi trăng vẫn trăng

Khi nhạt khi vàng pha loáng bạc

(Phong sương tuế nguyệt vẫn) Dù sao ta vẫn đợi trăng ngàn.

 

Trăng với ta

Tháng 4 – 2008

 

Ta đã mến trăng thuở ấu thơ

Khi còn bé nhỏ ở nhà quê

Cùng trăng chạy nhảy tung tăng gọi

Đầy ắp trò chơi của tuổi thơ

 

Người lớn thường hay kể chuyện ma

Sợ thì có sợ, nghe thì nghe

Đêm đêm thỉnh thoảng đi đâu đó

Dù có trăng rồi, vẫn “thấy” ma

 

Huống chi có những bữa không trăng

Ra khỏi xó nhà, sợ, cắn răng

Vừa chạy vừa run, ma thét gió

Trăng còn nhớ đó, phải không trăng

 

Lớn lên đi khắp nẻo gần xa

Khi sống tha phương càng nhớ nhà

Đêm xuống thời giờ thêm trống vắng

Nhiều đêm sống trọn với trăng ngà

 

Đưa tay ta vốc ánh trăng vàng

Bên cạnh dòng sông, nước xoáy lăn

Động đậy, vầng trăng như biến hiện

Quanh ta tràn ngập ánh trăng ngàn.

 

Một bến sông trăng

Tháng 4 – 2008

 

Ta về một bến sông trăng ấy

Mây nước hai bờ lơ lửng trôi

Tay chèo mái đẩy lao chao sóng

Bóng đổ dòng sông ướt cuộc đời

 

Bước chân nhè nhẹ in trên cát

Gió thổi mênh mang tóc bụi bay

Văng vẳng bên sông nghe ai hát

Sông trăng một bến tỏa niềm tây

 

Mùa lên phảng phất mùi bông lúa

Cao thấp ruộng đồng mượt cỏ non

Tay cày tay cấy đôi vai gánh

Chan chứa tình quê nẻo cô thôn

 

Đôi tay tát nước bến sông trăng

Múc nước dòng sông, múc chị hằng

Tưới tấm ruộng đồng ươm lúa mạ

Múc rồi, trả lại bến sông trăng

 

Sông trăng một bến thôn trang ấy

Từ thuở ấu thơ đến cuối đời

Nhà tranh bếp lửa tình quê gọi

Nhung nhớ một phương, mỉm miệng cười.

 

Ơn Cha - Đức Mẹ

Tháng 4 – 2008

 

Năm ngàn năm trước, nhớ Ơn Cha

Nguồn cội tình thương, nhờ Đức Mẹ

Chỉ dạy khuyên lơn, trăm đầu con trẻ

Xuống biển lên non, cần gọi nhau về

 

Năm ngàn năm trước, thấm Ơn Cha

Máu chảy ruột mềm, nhuần Đức Mẹ

Đất nước Văn Lang, Hùng Vương quốc Tổ

Sông núi Việt Nam, dòng giống Tiên Rồng

 

Ơn nghĩa Mẹ, sâu hơn biển Đông

Công đức Cha, cao hơn núi Thái

Chạy dài từ Nam Quan cửa ải

Dọc Trường Sơn đến mũi Cà Mau

Non xanh nước biếc một màu

Cháu con gìn giữ con tàu giang san

Không có gì dọc ngang cách trở

Không có gì tan vỡ ngược xuôi

Đan tay, miệng thắm môi cười

Đan tâm, kết nối tình người Việt Nam

 

Thời gian dù có đổi

Không gian dù có thay

Nhưng nòi giống Rồng Tiên chỉ một

“Cây có cội

Nước có nguồn

Chim có tổ

Người có Tông”

Mảnh quê hương, xương máu cha ông

Bức dư đồ, truyền trao thế hệ

Đàn cháu con thương về nỗi nhớ

Cha - Thái Sơn - vò võ canh trường

Mẹ - Biển Đông - ấp ủ trùng dương

Dù cách xa đến muôn hướng ngàn phương

Vẫn thắp đuốc tìm nhau Nam Trung Bắc

 

Tình quê hương mặn nồng thắm thiết

Dân tộc này là giống Rồng Tiên

Nghe không tiếng gọi hồn thiêng

Ơn Cha, Đức Mẹ, trao truyền muôn năm.

 

Tiếng nói hồn thiêng

Tháng 4 – 2008

 

Ta lắng nghe, tiếng rừng khua gió núi

Ta lắng nghe, biển Thái gọi Trường Sơn

Từ ngàn xưa, sông núi không mòn

Đến ngàn sau, giang san không đổi

 

Quyền quyện khói, Đền Hùng ơn Quốc Tổ

Khói trầm hương, lan tỏa đức Trưng Vương

Đất trời nam, một cõi quê hương

Rạng trời đông, Việt Nam muôn thuở

 

Chắp tay nguyền, cùng khấn đầu Tiên Tổ

Lòng dặn lòng, cùng dòng giống Rồng Tiên

Bắc Nam Trung, một dãi nối liền

Non nước này, ngàn năm văn hiến

 

Ta bước chân đi, gừng cay muối mặn

Ta bước chân về, nguồn cội yêu thương

Ải Bắc, mũi Nam, là núi là non

Biển rộng sông dài, tình Nam nghĩa Bắc

 

Hò hò khoan, cho cung đàn trổi khúc

Tiếng đò đưa, thuyền một mái, vỗ về

Sông núi hồn thiêng, toàn vẹn ước thề

Máu đỏ da vàng, lung linh lệ sử

 

Ngàn năm xưa, người dân Nam hùng cứ

Ngàn năm sau, con cháu Việt đắp xây

Tình dân tộc, tay nắm bàn tay

Nghĩa đồng bào, đá mềm chân cứng

 

Chí bất khuất, nước non này bền vững

Khí hùng anh, từ khai quốc dựng cờ

Tô thắm giang sơn, bồi đắp cơ đồ

Ai người Việt Nam, truyền trao tiến bước.

01. Tiếng lòng nức nở quê hương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương còn đó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ 04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
(Xem: 20258)
Dốc cao lũng thấp cheo leo Xăm xăm một niệm bước vèo …nhẹ tênh… Sân thiền cỏ mượt chân êm
(Xem: 22501)
Một nụ hoa Vừa nở, Tâm tư Chợt vỡ, Trăm mảnh Buồn muôn thuở...
(Xem: 20034)
sỏi đá vun lên mấy cội tòng, đất trời ai biết có ai không?
(Xem: 26378)
Vu Lan về mười phương ngưỡng vọng Mẹ Quán Âm tưới giọt Cam lồ
(Xem: 23415)
Nắng đã tắt bỏ chiều đi biền biệt Còn lại đêm hun hút cô liêu Có tiếng gọi từ đâu về da diết Một nỗi niềm cháy mãi, không tên.
(Xem: 21655)
Ta về - Sáng tác: Hạnh Tuệ
(Xem: 19984)
Em khẽ liếc thoáng qua Những vần thơ bỏ dở Một chút lòng bỡ ngỡ Vụt cháy nốt mộng mơ.
(Xem: 33171)
Ta đem thơ ra vườn gió Thả thơ lên chín tầng không Thơ bay, thơ không trụ xứ Hương thơ tám hướng bềnh bồng
(Xem: 20875)
Ngày xưa theo mẹ lên chùa Hái bông hoa sứ đầu mùa dâng sư Vò đầu sư bảo con hư...
(Xem: 19689)
Mạnh xuân mai vàng nở rộ Tiễn Thầy Lạc quốc hồi quy Chiều nay… con về… buốt gió Mơ hồ thất thểu bước đi.
(Xem: 19999)
Em ra đi bỏ mùa hoa ở lại Trên nẻo đường năm tháng gọi tên nhau Nỗi nhớ như mùa hoa tím mãi...
(Xem: 19476)
Bài thơ ai gọi nắng Nắng chưa vào hiên hoa Có lời em tâm sự Tuyết đổ trắng chiều qua
(Xem: 18819)
Đường hương lan mật ngọt Một lần người đi qua Tình thơm hương mật giọt Trái tim hồng nở hoa
(Xem: 19425)
Thông từng sợi rì rào trong gió Đang thì thầm pháp thoại cùng mây Con ngồi đây an lạc đong đầy...
(Xem: 20757)
Vô thường gió thoảng chao cánh bướm, Động cả chân thường cõi tịch không...
(Xem: 20335)
Ai trèo đèo lội suối, Mà tôi đà mỏi gối? Ai bưng bát cơm đầy, Mà dạ tôi quặn đói?
(Xem: 16248)
Gọi nắng về như gọi vạt sương hờn dỗi như đuổi bắt từng hạt nắng đang nũng nịu với đời...
(Xem: 23526)
Am tranh vắng giữa đêm sư thiền tọa Cửa chẳng cài then trăng gió mặc tình...
(Xem: 18796)
Tòng đỉnh bóng trăng lên Trăng đùa giỡn bên thềm.
(Xem: 21487)
Nửa đời ngoảnh nhìn như mộng Lang thang không một chốn về Đường trần dặm dài cô độc Ta chừ vong lữ, vong quê.
(Xem: 18874)
Ngày xưa tôi lên chín Theo anh chị đi chùa Vòng tròn vui trong nắng Lời thầy theo hương đưa
(Xem: 19986)
Con người thật của chính em Chính là Tâm Diệu trong niềm ý kia Vốn không sinh diệt chi kìa Vẫn thường có mặt chẳng chia cách gì
(Xem: 18440)
Nửa mùa trăng du thủ Nửa đời em ruổi rong Tàn đông chưa giũ mộng Xuân đến rộn tơ lòng.
(Xem: 17641)
Đêm đi trong tiếng thở dài Bởi đêm trăn trở nghe lòng nhớ ai Nhớ thương chẳng đặng... nhớ hoài Ơi em yêu dấu sầu ai ngút ngàn...
(Xem: 14760)
từ một thiên hà xa xôi tôi nguyện trở về trái đất, tha thiết với trần gian, như ngày xưa yêu cõi thiên đàng.
(Xem: 17943)
Áo cà sa không rời thân giáo Đêm ngày thơm ngát Như Lai Chùa xưa ra vào vô ngại...
(Xem: 16963)
Loài hoa tiết hạnh dị thường đêm đêm giữ ngọc gìn hương cho đời trinh nguyên lay động đất trời thơm câu kinh Phật, ướp lời ca dao
(Xem: 16536)
Nắng vắt hiên đông, đá mỉm cười Chừ xuân năm mới ghé đây chơi Bộn bàng, chuyện cũ chôn hang hốc Tươi tắn, cành khô nẩy tượt chồi
(Xem: 17482)
cùng nhau tu tập yêu thương cùng nhau đoạn tận ác ương thành sầu
(Xem: 17412)
Dẫu cho đời có bể dâu trong ta vẫn cạn nỗi sầu thế gian; Dẫu cho muôn sự ngổn ngang trong ta vẫn có trăng ngàn để chơi,…
(Xem: 18449)
Đêm nay Trăng lên cao Trăng tỏa giữa ngàn sao.
(Xem: 17212)
thuyền neo cọng cỏ bên sông học bài giác ngộ tự lòng sóng xao
(Xem: 16661)
đời người chốc thoáng tà huy tử sinh mù mịt cuộc đi cuộc về
(Xem: 16113)
Phật từ đất mẹ bước ra cảo thơm vô lượng châu sa rạng ngời
(Xem: 23167)
mừng vui ngày báo hiếu hoa cài trái tim xuân
(Xem: 12445)
Vì nguyện lực Người chôn vùi cát bụi A-tăng-kỳ, bao kiếp nối đường quanh Từ Đâu-suất gót mờ vang bóng nguyệt Ứng mộng vàng thác chất một lần sanh
(Xem: 15035)
Em câm lặng giữa biển đời phố thị mặc sóng cồn mặc bão táp lên cao...
(Xem: 17911)
Nắng rơi từng sợi nhỏ Ráng hồng pha, chiều lên Sương mờ giăng ngõ vắng Họa đẫm chiều mông mênh.
(Xem: 16259)
Con ngồi cùng chiếc bóng Không cùng ai Ngoài chiếc bóng Mùa thu trôi theo những chiếc lá bang
(Xem: 14483)
Từ hoang tưởng Chập chùng ký ức Tôi trở về thăm lại mái nhà xưa Mây vẫn là mây – du tử bốn mùa
(Xem: 16284)
Từ chiếc bóng muốn vượt qua chiếc bóng Quẩn quanh hoài đỉnh óc với miền tim Máu ngại bụi và tế bào ngại khói Cô đơn dài xa hút một đường chim
(Xem: 17389)
thuộc câu bố thí cúng dường tụng năm giới cấm học tham quán thiền
(Xem: 16444)
Mặt trời thôi ngủ mùa đông thì em thôi ngủ giữa vùng lạnh sương
(Xem: 17799)
bướm bay tung cánh vào đời, tung hoa trên đá tung trời trong sương.
(Xem: 26216)
Tuồng như có cái bóng tôi Trong hình bóng mẹ đang ngồi trước sân Tuồng như thông điệp thiện chân Trái tim mầu nhiệm mẹ phân thân vào
(Xem: 17296)
tay sen chắp cánh cầu nguyện an bình bóng em chợt về hương lan thơm toả
(Xem: 13371)
Bagan - chùa tháp cổ sương Có con trăng dệt con đường sử kinh Ngọn đèn pháp bảo lung linh Dấu son một thuở phục sinh đạo vàng
(Xem: 17509)
Anh sẽ hiện ồ anh sẽ hiện Cả rừng cây không ai lên tiếng Bóng tối tràn vũ trụ tan hoang Tiếng thơ kêu trên đầu con kiến
(Xem: 18087)
Giật mình… Con chim nhỏ tung mình sải cánh Lao xao trời chiều vô định… mênh mông…
(Xem: 16217)
như đàn chim nhỏ hết bay rồi đậu như gió chiều thu xào xạc một góc vườn như nắng như mưa lang thang qua phố...
Quảng Cáo Bảo Trợ
Gủi hàng từ MỸ về VIỆT NAM
Get a FREE Online Menu and Front Door: Stand Banner Menu Display for Your Restaurant